PDA

View Full Version : Hồ Ba Bể mùa lá rụng với những đặc sản Bắc Kạn



Lưu Mai Mai
31-08-2012, 17:56
Lá rụng rồi anh, có thấy không?
Lượn bay theo gió, chạm má hồng
Biển trời sông nước hồ Ba Bể
Em nhặt thinh không, vấn cõi lòng...

Tôi viết hồi ức về Ba Bể với cả tấm lòng của người dân nơi đây, giản dị mà ấm cúng, thân thiện mà gần gũi. Viết về Ba Bể với những trải nghiệm cùng các bạn đồng hành, với những luyến lưu của người đồng bào Bắc Kạn, tấm lòng của họ đọng lại trong tôi những cảm xúc ngân nga mãi. Cứ như những nốt nhạc bỗng dưng tinh tang trong khoảng không êm đềm, rót vào lòng những nỗi nhớ khôn nguôi.

Gửi cho các bạn của tôi, những người song hành đi với tôi chặng đường tới Ba Bể, gửi cho tấm lòng của người dân bản xứ hồ Ba Bể: Đấy là cảm xúc và tình cảm của tôi!

Trân trọng!

Sonvc
31-08-2012, 22:39
Lá rụng rồi anh, có thấy không?
Lượn bay theo gió, chạm má hồng
...

...
Hừm, lạ nhỉ, mới tháng 8, chứ đã vào đông đâu mà có chuyện lá rụng cơ chứ? Chuyện này hơi kỳ đó nha... :D

Lưu Mai Mai
01-09-2012, 13:23
Xuất phát từ ý tưởng chuyến đi theo lời mời không thành, tôi ấp ủ một chuyến hành trình đi Ba Bể, vẫn muốn rủ rê thêm nhiều bạn để đi, nhưng dường như công việc đang cuốn lấy mọi người, vậy là tôi chỉ lên đường với vài người bạn.

Hẹn nhau mỗi người một phương tiện, đợi nhau ở bến xe Thái Nguyên, người thì đi ô tô đến, người thì đi xe máy qua, cuối cùng lúc gần 4h chiều chúng tôi mới bắt đầu từ Thái Nguyên tiến quân đi Bắc Kạn.

Đường đi từ Thái Nguyên lên Bắc Kạn rồi rẽ vào Ba Bể rất đẹp, nhất là đoạn đường rẽ từ Bắc Kạn qua Ba Bể, con đường nhựa mới làm như còn nguyên mùi nhựa, mặc dù có nhiều chỗ núi lở xuống nhưng tựu chung, đoạn đường này đã được chính quyền dồn công sức làm cho người dân đi lại, cho du khách thuận tiện về Hồ Ba Bể thăm quan.

Chúng tôi bỏ qua các biển khách sạn, nhà nghỉ dọc đường đi, tiến quân thẳng vào vườn quốc gia Ba Bể, và vào thôn Pác Ngòi, xã Nam Mẫu, huyện Ba Bể để chọn một nhà sàn ăn ở cùng người dân bản xứ. Để tiếp cận với đời sống của người đồng bào nơi đây.

Lưu Mai Mai
01-09-2012, 13:25
Hừm, lạ nhỉ, mới tháng 8, chứ đã vào đông đâu mà có chuyện lá rụng cơ chứ? Chuyện này hơi kỳ đó nha... :D
Lá rụng đầy mặt hồ đó thôi, anh có nhìn thấy đâu mà hỏi :D

Lưu Mai Mai
01-09-2012, 15:11
Đến Ba Bể khi trời đã tối, chúng tôi chọn nhà sàn bác Thụ thôn Pác Ngòi làm điểm dừng chân.


https://d.f12.photo.zdn.vn/upload/original/2012/09/01/08/16/1346462214397776_574_574.jpg (http://me.zing.vn/jpt/photodetail/co.gai.den.tu.hom.qua/434474183)

Nhà bác đang phơi bún khô, món ăn rất riêng của người dân Ba Bể:


https://d.f12.photo.zdn.vn/upload/original/2012/09/01/08/18/1346462280101722_574_574.jpg (http://me.zing.vn/jpt/photodetail/co.gai.den.tu.hom.qua/434474564)

Ăn tạm bữa cơm muộn:


https://d.f12.photo.zdn.vn/upload/original/2012/09/01/08/21/1346462470410430_574_574.jpg (http://me.zing.vn/jpt/photodetail/co.gai.den.tu.hom.qua/434475706)

Quan trọng là tiền ngủ 50.000đồng/người/đêm

Và biển nhà ngủ của bác đây:


https://d.f12.photo.zdn.vn/upload/original/2012/09/01/08/28/1346462933683109_574_574.jpg (http://me.zing.vn/jpt/photodetail/co.gai.den.tu.hom.qua/434479340)

Lưu Mai Mai
01-09-2012, 15:16
Nhìn từ dưới lên, nhà sàn bác Thụ - một chủ nhà hiếu khách, thân thiện, dễ thương:


https://d.f12.photo.zdn.vn/upload/original/2012/09/01/08/35/1346463304402937_574_574.jpg (http://me.zing.vn/jpt/photodetail/co.gai.den.tu.hom.qua/434482391)

Bác mời chúng tôi ăn cùng món bánh gai nóng hổi mới vớt ra. Bánh gai ở đây có 2 loại, một loại nhân đỗ xanh, một loại nhân lạc, nhân lạc bùi bùi, ngậy ngậy, không quá ngọt.


https://d.f12.photo.zdn.vn/upload/original/2012/09/01/08/20/1346462420697862_574_574.jpg (http://me.zing.vn/jpt/photodetail/co.gai.den.tu.hom.qua/434475379)

denmuon
02-09-2012, 10:21
Rằm tháng 7 là ngày lễ quan trọng của người dân tộc Tày, vào ngày này thường thi bạn sẽ được mời thưởng thức xôi ngũ sắc, thịt vịt, bánh gai (như bạn đã show hình), bánh nếp ruột trắng (pẻng tải) nhận đường hoặc đỗ. Ngoài ra trẻ em thường hay nhuộm móng tay, móng chân nữa trông ngộ nghĩnh lắm

Lưu Mai Mai
02-09-2012, 10:32
Rằm tháng 7 là ngày lễ quan trọng của người dân tộc Tày, vào ngày này thường thi bạn sẽ được mời thưởng thức xôi ngũ sắc, thịt vịt, bánh gai (như bạn đã show hình), bánh nếp ruột trắng (pẻng tải) nhận đường hoặc đỗ. Ngoài ra trẻ em thường hay nhuộm móng tay, móng chân nữa trông ngộ nghĩnh lắm

Từ từ em viết hết cho bác đọc, em mới viết thôi mà, còn nhiều món ăn lắm đó. Bác cứ bình tĩnh em liệt kê hết ra nha. Cảm ơn bác nhiều lém, có lẽ bác là người bản xứ ở Bắc Kạn ạ, liệu có lúc nào đó mời em một bữa ăn có nhiều món đặc sản không ạ?

Lưu Mai Mai
02-09-2012, 10:40
Tối ấy, quây quần bên chén trà nóng, bác kể cho chúng tôi về các bản làng đồng bào quanh hồ Ba Bể


https://d.f11.photo.zdn.vn/upload/original/2012/09/01/08/23/1346462620856116_574_574.jpg (http://me.zing.vn/jpt/photodetail/co.gai.den.tu.hom.qua/434476775)

Và vô tình tôi cũng được hiểu thêm về phong tục tập quán của người đồng bào vào ngày rằm tháng 7 hàng năm, chồng đưa vợ con về nhà ngoại, mang theo gà bỏ rọ, cứ từng cặp vợ chồng trẻ đèo nhau về để cảm ơn cha mẹ vợ đã sinh thành và nuôi nấng vợ mình. Đến rằm, nhà nào cũng gói bánh gai, cả nhân đỗ và nhân lạc, nấu xôi ngũ sắc từ quả trám đen. Quả trám thường có vị chát chát, vỏ ngoài đen, khi trám chín cây, ngâm vào nước ấm là nó sẽ nở tung ra, trộn vào gạo nếp đã ngâm rồi nấu xôi lên. Mùi thơm của gạo nếp và mùi của trám đen quyện vào nhau, cái dẻo thơm thì không thể nào lẫn được.

Đây là hình trám đen:


https://d.f12.photo.zdn.vn/upload/original/2012/09/01/11/13/1346472831787624_574_574.jpg (http://me.zing.vn/jpt/photodetail/co.gai.den.tu.hom.qua/434599084)

Hình ảnh một gia đình nhỏ về quê ngoại:


https://d.f11.photo.zdn.vn/upload/original/2012/09/01/12/21/1346476872890347_574_574.jpg (http://me.zing.vn/jpt/photodetail/co.gai.den.tu.hom.qua/434648316)

Đằng sau họ là con gà :D


https://d.f11.photo.zdn.vn/upload/original/2012/09/01/12/20/1346476834667713_574_574.jpg (http://me.zing.vn/jpt/photodetail/co.gai.den.tu.hom.qua/434647824)

Họ đi náo nức về thăm quê:


https://d.f11.photo.zdn.vn/upload/original/2012/09/01/12/20/1346476852621033_574_574.jpg (http://me.zing.vn/jpt/photodetail/co.gai.den.tu.hom.qua/434648051)

Sonvc
02-09-2012, 17:09
Lá rụng đầy mặt hồ đó thôi, anh có nhìn thấy đâu mà hỏi :D
Anh không nhìn thấy thiệt mà, cơ mà anh có nhìn mặt hồ đâu chớ...sợ say nước lắm í :D, cơ man chỉ nhìn thấy người và người thôi à, họ kĩu kịt cơ man nào là vịt, bánh...hồ hởi về bên nhà bố mẹ vợ, theo phong tục ăn rằm tháng 7 của người Tày, Nùng họ có một quan niệm là ngày rằm hum đó (theo lịch âm tháng 7) sẽ đến thăm hỏi gia đình nhà vợ, thắp hương để nói lên cái lòng biết ơn của họ đối với bố mẹ vợ, của chàng rể với bố mẹ vợ, cám ơn vì họ đã cho một người con đảm đang về làm vợ, làm dâu nhà họ í :D

Lưu Mai Mai
02-09-2012, 23:58
Thịt heo rừng ở đây thật lạ, ngay cả cách rang cũng có vị riêng của gừng, thịt ngọt và mùi thơm riêng, nếu bạn lên đó nhớ order cho mình một món thịt lợn rừng nhé. Nhất định bạn sẽ không thể quên được vị của nó đâu.

Trứng rán tưởng là món ăn phổ thông bình thường nơi đâu cũng có nhưng điều lạ là khi bạn ăn miếng trứng rán, bạn sẽ cảm thấy vị ngậy của mỡ lợn rừng, nơi đây, họ không dùng dầu ăn để rán trứng mà họ dùng mỡ lợn. Mỡ ngậm vào trứng khiến vị ngậy ngậy béo béo, trứng mềm mà không bị tanh, vẫn thơm mùi trứng, khác hẳn khẩu vị bạn ăn trứng rán hàng ngày nhé.

Nói tiếp về món ăn, dường như canh mướp ở đây là thường xuyên được nấu, canh nấu thêm chút mỡ lợn, nhưng mùi mướp thơm, ăn vào mềm mà không ngán, mát và thấy thực sự thơm ngon. Chúng tôi ai cũng thích, cái đó nói đùa chút là .... thơm ngon đến giọt cuối cùng :D

thuythu
03-09-2012, 09:13
Lá rụng rồi anh, có thấy không?
Lượn bay theo gió, chạm má hồng
Biển trời sông nước hồ Ba Bể
Em nhặt thinh không, vấn cõi lòng...

Tôi viết hồi ức về Ba Bể với cả tấm lòng của người dân nơi đây, giản dị mà ấm cúng, thân thiện mà gần gũi. Viết về Ba Bể với những trải nghiệm cùng các bạn đồng hành, với những luyến lưu của người đồng bào Bắc Kạn, tấm lòng của họ đọng lại trong tôi những cảm xúc ngân nga mãi. Cứ như những nốt nhạc bỗng dưng tinh tang trong khoảng không êm đềm, rót vào lòng những nỗi nhớ khôn nguôi.

Gửi cho các bạn của tôi, những người song hành đi với tôi chặng đường tới Ba Bể, gửi cho tấm lòng của người dân bản xứ hồ Ba Bể: Đấy là cảm xúc và tình cảm của tôi!

Trân trọng!
Anh không cảm nhận được gì , không nhận thấy sự hồn nhiên vô tư của con người nơi đây,sợ từ lúc mở cửa nhà nghỉ bước ra sân, bà hàng bánh đa mời, bà hàng cơm lam kéo , bà bán mắm tép gọi .... anh sợ nhất cảm giác ra bến tàu du lịch ,đồng bào mời và ép mua cá khô, tranh giành, cãi chửi nhau loạn xạ, lôi kéo vào uống nước, nể lắm thì cũng ngồi uống với mong muốn cho bà con đông khách đắt hàng, ...nhưng ngồi nhà này thì nhà kia trách móc..tại sao không ngồi bên này. Giời ơi , đồng bào ơi.......Phượt ơi ..muốn về lại Hà Giang cơ... Muốn Thương nhớ Đồng Văn ....

Lưu Mai Mai
03-09-2012, 09:58
Anh không cảm nhận được gì , không nhận thấy sự hồn nhiên vô tư của con người nơi đây,sợ từ lúc mở cửa nhà nghỉ bước ra sân, bà hàng bánh đa mời, bà hàng cơm lam kéo , bà bán mắm tép gọi .... anh sợ nhất cảm giác ra bến tàu du lịch ,đồng bào mời và ép mua cá khô, tranh giành, cãi chửi nhau loạn xạ, lôi kéo vào uống nước, nể lắm thì cũng ngồi uống với mong muốn cho bà con đông khách đắt hàng, ...nhưng ngồi nhà này thì nhà kia trách móc..tại sao không ngồi bên này. Giời ơi , đồng bào ơi.......Phượt ơi ..muốn về lại Hà Giang cơ... Muốn Thương nhớ Đồng Văn ....

Vậy là cái chương trình của dự án 3PAD lại làm hư hết cuộc sống thật mà đáng lý anh cảm nhận được, chuyến đó em không đi, em đi theo tự do với nhóm bạn nên em cảm nhận khác hẳn, không thấy cảnh như anh nói.

Nhưng nếu có cảnh đó thì thật sự hơi buồn cho một nơi thăm quan thắng cảnh đẹp đến nhường đó, mong sao khi Hồ Ba Bể trở thành nơi du lịch, chính quyền sẽ có cách quản lý để vừa lòng khách đến, lưu luyến khách đi...

thuythu
04-09-2012, 12:04
Vậy là cái chương trình của dự án 3PAD lại làm hư hết cuộc sống thật mà đáng lý anh cảm nhận được, chuyến đó em không đi, em đi theo tự do với nhóm bạn nên em cảm nhận khác hẳn, không thấy cảnh như anh nói.

Nhưng nếu có cảnh đó thì thật sự hơi buồn cho một nơi thăm quan thắng cảnh đẹp đến nhường đó, mong sao khi Hồ Ba Bể trở thành nơi du lịch, chính quyền sẽ có cách quản lý để vừa lòng khách đến, lưu luyến khách đi...

Em biết rằng nhà Phượt chúng mình yêu núi rừng, yêu bà con đồng bào thiểu số như thế nào, chỉ có nói tốt chứ không nói xấu khi nào, nhưng sự thật là như thế, và người làm thay đổi , làm mất đi sự hoang sơ,làm hỏng đi cái thật của đồng bào không ai khác là chính chúng ta, và dòng người đi du lịch đổ về đây, cái sự khôn ngoan và mưu mẹo của người xuôi đã nhiễm vào cái đầu của đồng bào mất rồi, nó làm cái bụng của đồng bào không vô tư, hồn nhiên như cái cây con suối nữa rồi giàng ơi

Lưu Mai Mai
04-09-2012, 12:17
Em biết rằng nhà Phượt chúng mình yêu núi rừng, yêu bà con đồng bào thiểu số như thế nào, chỉ có nói tốt chứ không nói xấu khi nào, nhưng sự thật là như thế, và người làm thay đổi , làm mất đi sự hoang sơ,làm hỏng đi cái thật của đồng bào không ai khác là chính chúng ta, và dòng người đi du lịch đổ về đây, cái sự khôn ngoan và mưu mẹo của người xuôi đã nhiễm vào cái đầu của đồng bào mất rồi, nó làm cái bụng của đồng bào không vô tư, hồn nhiên như cái cây con suối nữa rồi giàng ơi

Hôm em đi, em thấy đồng bào vẫn hồn nhiên như cái cây con suối mà, đồng bào vẫn rất thân thiện nhiệt tình, về đến Hà Nội, đồng bào còn alo cho em bao nhiêu lần từ đó đến giờ hỏi thăm sức khỏe, đã về nhà chưa. Quý cái tình của đồng bào lém ý. Xem ra có lẽ em nên viết thêm đôi chút nữa vậy. Đang tính là không viết nữa vì có người trong đoàn viết rùi.

Lưu Mai Mai
04-09-2012, 12:31
Tôi sẽ kể nốt các món ăn đặc sản nơi đây mà tôi được ăn, được nghe, được nếm chia sẻ cùng các bạn, hy vọng một ngày gần đây, khi bạn đặt chân đến Bắc Kạn, đừng quên nếm thử món ăn nơi đây với mùi vị rất riêng của miền:

Một số món ăn đặc trưng của người dân tộc Tày ở Bắc Kạn:

Mỗi dân tộc đều có những món ăn đặc trưng của riêng mình, người Tày ở Bắc Kạn cũng vậy, những món ăn đặc trưng của họ đều được chế biến từ những thực phẩm phổ biến có trong bản làng của mình.

Xôi: Gạo nếp đồ trong chõ thành xôi. Người Tày ở Bắc Kạn thường ăn xôi trắng. Ngoài ra, còn một số loại xôi khác như: xôi màu, xôi rau ngót rừng, xôi trứng kiến...

Xôi màu: Gạo nếp được nhuộm thành các màu xanh, đỏ, tím, đen rồi trộn các loại với nhau thành gạo nhiều màu. Gạo được nhuộm từ nhiều loại lá cây khác nhau như màu tím nhuộm từ lá “cẳm”, màu vàng từ hoa “phón” .


https://d.f12.photo.zdn.vn/upload/original/2012/09/04/12/25/1346736330891622_574_574.jpg (http://me.zing.vn/jpt/photodetail/co.gai.den.tu.hom.qua/437201416)
Xôi màu của người Tày.

Xôi rau ngót rừng: Đồ xôi, bỏ rau ngót thái nhỏ lên trên mặt gạo nếp, khi chín đổ xôi và rau ngót ra trộn đều, cho thêm gia vị, hành và mỡ.

Xôi trứng kiến: Đồ xôi lẫn với trứng kiến đen lấy từ tổ kiến.

Xôi Đăm Đeng là món ăn đặc sắc của người dân miền núi phía Bắc từ bao đời nay. Xôi Đăm Đeng thường có trong những phiên chợ, ngày cưới hay dịp lễ, tết của người dân tộc miền núi phía Bắc, đặc biệt là vào dịp tết thanh minh( 3/3 âm lịch ).

Món xôi này rất độc đáo vì được nấu từ gạo nếp nương và tất cả màu sắc của xôi không tạo ra bằng phẩm màu mà bằng hương sắc của cây cỏ. Người ta lấy lá của cây cẩm và vài loại lá khác đun lên, chắt nước ra, ngâm gạo nếp vào khoảng vài giờ rồi mang đồ trên chõ gỗ. Nước ngâm gạo phải nóng già thì khi chín xôi mới có độ dẻo.

Xôi Đăm Đeng có một mùi thơm đặc trưng của cây cỏ, không thể lẫn với bất cứ loại xôi nào khác. Hạt xôi bóng đẹp nhưng không ướt, khi nguội hạt xôi se lại nhưng vẫn mềm, dẻo và thơm.

Xôi Đăm Đeng thường được ăn với muối vừng hoặc ruốc tùy theo khẩu vị từng người. Người dân miền núi quan niệm rằng ăn xôi này sẽ mang lại nhiều may mắn và tốt lành.

Nếu có dịp lên Bắc Kạn vào những ngày lễ, tết hãy thưởng thức món xôi “Đăm Đeng” để tận hưởng hương sắc của núi rừng nơi đây.


https://d.f11.photo.zdn.vn/upload/original/2012/09/04/12/47/1346737628788747_574_574.jpg (http://me.zing.vn/jpt/photodetail/co.gai.den.tu.hom.qua/437220570)
Xôi Đăm Đeng

Cơm tẻ: Là món ăn chính hàng ngày. Đổ gạo tẻ vào nồi nấu cùng với nước. Khi nước cạn đem vần nồi cạnh bếp cho đến khi chín.

Cơm lam: Là món ăn đặc trưng nhất của người Tày ở Bắc Kạn. Trước tiên, người ta ngâm gạo nếp rồi cho vào ống tre non cùng một ít nước, đậy nút kín rồi đem nướng trên lửa hoặc đồ lên cho chín. Để ống tre nguội, bóc vỏ ống để lại lượt áo mỏng bao quanh cơm. Khi ăn, dùng dao xắt thành từng khúc nhỏ.

Cá nướng và cá sấy: Là cách chế biến thường thấy nhất ở người Tày. Cá làm sạch rồi xiên vào que nướng trên lửa. Khi chín, gỡ thịt cá ra chấm với nước chấm. Khi có nhiều cá thì người ta đem sấy khô trên giàn bếp để ăn dần.


https://d.f12.photo.zdn.vn/upload/original/2012/09/01/11/07/1346472440554204_574_574.jpg (http://me.zing.vn/jpt/photodetail/co.gai.den.tu.hom.qua/434593946)
Cá khô: cá này có thể rim chua ngọt hoặc chiên giòn lên, ăn với cơm thì rất tuyệt

Mắm cá và cá chua: Mắm cá chủ yếu làm từ cá nhỏ. Cá ướp chua trong vại với thính và rượu để gây men chua. Cá chua dùng để ăn lâu dài, có thể ăn sống hay nướng, rán.


https://d.f12.photo.zdn.vn/upload/original/2012/09/01/11/06/1346472375236101_574_574.jpg (http://me.zing.vn/jpt/photodetail/co.gai.den.tu.hom.qua/434593113)
Mắm tép chua, rang cùng thịt lợn xay, ăn kèm cơm chẹp chẹp

Thịt lợn tái: Thịt lợn nạc thái mỏng trộn ít muối, vắt chanh vừa đủ cho thịt tái. Món này thường dùng để nhắm rượu.

Thịt gà giò nấu canh gừng, nghệ: Món canh này những người già rất thích ăn vì mềm, bổ và mát.

Canh xinh thang: Thịt nạc băm nhỏ cho vào nước trong, thêm gia vị.

Bánh chưng: Nguyên liệu chính để làm bánh là gạo nếp, nhân bánh làm bằng đậu, thịt, hành hoặc lạc. Gạo nếp vo đãi sạch sau đó gói bằng lá dong hay lá chuối rồi đem luộc chín. Bánh ăn trong dịp Tết Nguyên đán và tiết xuân.

Bánh dày: Thường làm vào dịp lễ hội, cưới xin. Bánh to, tròn (sì pưởng) thường làm để biếu, bánh nhỏ, tròn (sì ăn) làm để nhà ăn hay cúng. Bánh có thể có nhân hoặc không. Nhân bánh làm bằng đậu, lạc, vừng, đường. Có loại bánh được nhuộm đỏ có loại vẽ lên trên bề mặt hình hoa văn bằng phẩm đỏ, vàng. Có loại lại làm bằng bột gạo và lá ngải (pẻng nhả ngài) để ăn vào Tết Thanh minh.

Bánh trôi: Làm vào dịp Tết Đông chí. Bánh làm bằng bột gạo nếp, có thêm gừng, đường phèn. Ăn thơm và ấm.

Pẻng khô, pẻng khoai: Xôi nếp đồ lên trộn với khoai sọ đã luộc chín rồi đem giã và nặn thành từng thanh nhỏ, phơi khô. Khi ăn đem chao trong mỡ hoặc dầu cho bánh nở phồng và giòn, vớt ra nhúng vào nước mật đun sôi, lấy ra để nguội là ăn được.

Lưu Mai Mai
04-09-2012, 12:39
Nếu ai có dịp đến Bắc Kạn dịp lễ tết, đừng quên cố gắng nếm thử một món ăn rất riêng mà độc đáo của đồng bào Bắc Kạn đó là món THỊT LỢN TREO GÁC BẾP.

Ngày trước, ở vùng núi cao như tỉnh Bắc Kạn, thường 5 ngày hoặc lâu hơn mới một phiên chợ, nên việc chế biến thức ăn sao cho để được lâu mà không hỏng là một điều khó khăn. Người dân địa phương nơi đây đã sáng tạo ra một cách giữ thực phẩm lâu hỏng, đó là làm thịt lợn treo gác bếp. Thường khi làm lợn treo gác bếp, người dân sử dụng loại “lợn tên lửa”, đây là một loại lợn nuôi lâu lớn nhưng chất lượng cao. Người dân tộc (Dao, Tày, Mông...) ở đây có kỹ thuật chế biến thịt lợn rất tài tình.

Sau khi thịt lợn, đồng bào lọc bỏ xương và tuyệt đối không rửa lại bằng nước. Thịt pha xong, người dân lau khô và ngả ra cho nguội. Sau đó, thịt được đưa vào cối giã với một lượng muối vừa đủ để muối ăn sâu vào thớ thịt chứ không giã nát. Tiếp theo, đồng bào cho thịt vào sọt ủ 2 - 3 ngày. Nguyên liệu đem ủ với thịt là một loại men làm từ các cây rừng.


https://d.f11.photo.zdn.vn/upload/original/2012/09/04/14/29/1346743760254488_574_574.jpg (http://me.zing.vn/jpt/photodetail/co.gai.den.tu.hom.qua/437313574)

Sau khi ủ, thịt được treo trên gác bếp. Do nấu ăn hàng ngày bằng củi nên gác bếp thường xuyên có khói. Khói bám vào làm thịt có màu vàng đen. Lượng mỡ gặp nóng chảy xuống một phần, phần còn lại rất trong. Thịt treo như vậy để được cả năm mà không hỏng.

Đồng bào ở Bắc Kạn có thể chế biến thịt lợn treo gác bếp thành nhiều món ăn. Thịt có hương thơm đặc trưng của khói, ăn không ngấy, rất ngon và lạ miệng.

Ngày nay, khi điều kiện vật chất đã khá hơn, có thể mua thịt tươi ở bất cứ đâu nhưng người dân vùng sâu, vùng xa ở Bắc Kạn vẫn giữ lại cách chế biến này như một phong tục truyền thống, đặc biệt là vào những dịp lễ, tết.

Lưu Mai Mai
04-09-2012, 12:41
Nói đến các dịp lễ, tết, ta không thể không nói đến món Lạp xường - món ăn góp phần tạo nên hương vị ngày tết của đồng bào Bắc Kạn
Mỗi dịp tết đến, đã thành lệ, cứ đến khoảng 27, 28 tháng Chạp, người dân khắp các bản làng ở Bắc Kạn lại nô nức rủ nhau mổ lợn. Cứ hai, ba nhà chung nhau đụng một con. Thịt để làm nhân bánh chưng, làm các món kho, nướng, quay, luộc… ăn trong mấy ngày tết. Và bao giờ người ta cũng dành ra một ít lòng non, một phần thịt để làm lấy một vài cân lạp xường (có nơi còn gọi là lạp xưởng hay lạp sườn).

Làm lạp xường cũng rất cầu kỳ và công phu. Đầu tiên phải chọn lòng để làm lớp vỏ lạp xường. Lòng non để làm lạp xường phải chọn đoạn lòng đắng vì phần lòng này dai và khá dày, làm lạp xường mới được. Sau khi tuốt rửa sạch lại phải bóc, lột bỏ lớp vỏ ngoài của lòng đi, chỉ lấy lớp màng mỏng bên trong. Việc bóc lòng không khó, chỉ cần khéo léo và nhẹ tay một chút. Lòng bóc xong, thổi hơi vào cho phồng lên, buộc chặt hai đầu, đem hong chỗ thoáng gió. Khoảng một tiếng đồng hồ, bộ lòng se lại, mỏng và dai như ni lông. Thế là được phần vỏ lạp xường.

Để làm nhân lạp xường người ta chọn loại thịt nửa nạc nửa mỡ. Bởi nạc nhiều, lạp xường sẽ khô, sác; mỡ nhiều, lạp xường sẽ nhão, ăn mau ngấy nên loại thịt thích hợp nhất để làm lạp xường là thịt vai. Thịt được lạng bỏ lớp bì, thái miếng vừa phải, ướp muối, đường, bột ngọt. Và không thể thiếu một ít rượu trắng, một ít nước gừng và một ít quả mắc mật khô xay nhỏ ướp cùng. Theo kinh nghiệm của đồng bào nơi đây thì ướp thịt với rượu trắng và nước gừng như vậy khiến cho lạp xường sẽ có mùi thơm rất đặc trưng, để được lâu mà không bị hỏng.

Công việc phức tạp nhất là nhồi lạp xường. Với một chiếc phễu và một chiếc đũa, từ từ dồn thịt vào cho đầy phần lòng non đã chuẩn bị. Để dễ làm, cứ nhồi được chừng hai ba mươi phân thì buộc lại thành khúc. Thỉnh thoảng lại lấy kim châm vài chỗ cho khí thoát ra để lạp xường khỏi nứt. Nhồi xong thì đem lạp xường đi phơi nắng cho khô dần. Hoặc đem hong trên gác bếp. Hơi ấm của bếp lửa sẽ làm lạp xường se lại, săn chắc. Lạp xường được nắng, được hơi lửa, cứ ánh lên màu đỏ hồng của thịt nạc xen những đường vân trắng ngà của thịt mỡ trông thật hấp dẫn. Ngày 27, 28 làm lạp xường thì khoảng mồng 2, mồng 3 tết là ăn được.

Lạp xường khi đã khô thì để nguyên cả khúc đem chiên cho chín sau đó mới thái lát, khi ăn chấm với mắm gừng. Hoặc thái lạp xường thành các khoanh dầy vừa phải, chờ cho mỡ trong chảo thật nóng già thì cho lạp xường vào, đảo lên, rưới thêm ít nước mắm, rắc thêm chút hành tươi. Đĩa lạp xường thơm phức, mới trông đã thấy thèm. Cho nên ngày tết, dù có bao món ngon, lạp xường vẫn là món được mọi người đụng đũa nhiều hơn cả.


https://d.f12.photo.zdn.vn/upload/original/2012/09/04/14/37/1346744277883543_574_574.jpg (http://me.zing.vn/jpt/photodetail/co.gai.den.tu.hom.qua/437320530)

Lạp xường được làm bằng bàn tay của người Bắc Kạn có mùi của nắng vùng cao, mùi của khói bếp, thoảng mùi gừng, mùi rượu, mùi mắc mật thơm một cách đặc biệt. Vị dai của lòng, vị ngọt của thịt nạc, vị béo của mỡ hòa quyện với nhau, ăn thật ngon miệng. Nhấp thêm chút rượu nữa thì càng thêm khoái khẩu.

Tuy chỉ là một món ăn bình thường nhưng lạp xường đã góp phần làm cho mâm cỗ tết của đồng bào Bắc Kạn thêm phần đậm đà, giàu hương vị.

homeless man
04-09-2012, 13:52
Ảnh thịt gác bếp và nạp sườn đâu vậy ta?

Lưu Mai Mai
04-09-2012, 14:22
Văn hóa ứng xử trong bữa ăn của người Tày

Ăn uống là một phần quan trọng trong cuộc sống của loài người, ngoài việc nuôi dưỡng con người, nó còn gắn liền với các hoạt động văn hoá. Mỗi dân tộc, mỗi địa phương đều có những tập quán ăn uống riêng. Với người Tày tập quán ăn uống của họ mang đặc tính của cư dân vựng thung lũng và phản ánh đặc trưng văn hoá tộc người, nhất là khía cạnh ứng xử gia đình trong ăn uống.

Trong bữa ăn hàng ngày của người Tày thì mâm cơm thường để ở chính giữa nhà, phía trên của bếp sinh hoạt. Về mùa hè, họ thường để mâm ăn ngay khu vực tiếp khách, cạnh cửa sổ chính. Gia đình truyền thống của người Tày thường có 6 đến 7 người, gồm có 3 thế hệ (ông bà, bố mẹ, con cái). Nếu ông bà còn khoẻ, có thể cùng ngồi ăn chung với gia đình thì người ta sắp đặt vị trí ngồi ăn theo thứ tự từ ông - bà; cha - mẹ; con cái, tính từ phía cửa sổ trở xuống. Nồi cơm đặt phía dưới (hướng bếp). Mâm cơm làm bằng gỗ hình tròn, trong mâm bày các bát, đĩa thức ăn dùng chung; giữa mâm để bát nước chấm hoặc một đĩa muối ớt. Một số gia đình để lọ ớt muối ngâm và một bát ớt nhỏ giành cho người cao tuổi thích ăn cay. Người Tày ăn cơm bằng đũa, bát ăn cơm riêng và thìa ăn canh riêng. Cơm để trong nồi, xới bằng một đôi đũa cả (đảm). Những người ngồi quanh nồi thường là người phụ nữ hoặc con gái để làm nhiệm vụ xới cơm hoặc thêm canh rau. Đó được coi là trách nhiệm vất vả nhất trong bữa ăn mà người phụ nữ, người nội trợ vẫn phải đảm nhiệm.

Trong đời sống thường ngày do cuộc sống có nhiều vất vả mà họ đã rút ra được những câu tục ngữ như các cư dân, cộng đồng khác. Người Tày có câu: “Xẩu quan khỏ, xẩu mở miền” (Gần quan thì khó nhọc, cạnh nồi thịt thì nhọ nhem), có ý nghĩa so sánh giữa công việc phục vụ quan lại với việc bếp núc, phục vụ bữa ăn. Nếu trong nhà có người già yếu thì chủ nhà bố trí cho ngồi ăn riêng ở cạnh bếp hoặc tại nơi nằm nghỉ hàng ngày. Những người già và trẻ đều có thể ngồi ăn uống một cách bình đẳng, không phân biệt vị trí và nhiệm vụ.

Nhưng nếu trong một gia đình mới cưới con dâu, cháu dâu thì họ tự nhận thức trách nhiệm của mình trong bữa ăn để thể hiện là dâu hiền chứ không có quy định bắt buộc. Tuy nhiên, những nề nếp gia phong theo lối sống Nho giáo từ xưa kia đã thấm sâu vào ý thức của nhiều gia đình, nhất là những gia đình trung lưu, phú quý hoặc gia giáo. Vì thế mỗi thành viên trong gia đình tự ý thức được bổn phận cũng như trách nhiệm của mình trong cuộc sống hàng ngày. Đặc biệt, gia đình người Tày, trước bữa cơm, họ có ý thức chờ đợi nhau, ít khi ăn trước nếu còn thiếu người. Câu tục ngữ: "thíp tua mạ thả ăn an" (mười con ngựa chờ đợi một cái yên) hàm nghĩa là đã ngồi quanh mâm thì mười người, còn thiếu một người thì ăn phải chờ đợi. Điều đó nói lên tính cộng đồng, cộng cảm trong ăn uống của đồng bào.

Đối với người Tày, ứng xử trong ăn uống của mỗi gia đình còn là ý thức về sự nhường nhịn. Họ luôn dành sự ưu tiên cho người cao tuổi, trẻ nhỏ, người ốm đau, phụ nữ đang ở cữ hay có mang. Những đối tượng trên được gia đình dành riêng khẩu phần tốt hơn như nấu cơm riêng, thức ăn riêng. Còn đối với người cao tuổi thì được ăn thức ăn mềm, ít lượng chất bổ. Người Tày có tục ngữ: "Cầu ké kin khẩu khao, lục slau kin khẩu xáo, lục báo kin khẩu pay" (người già ăn gạo trắng, con gái ăn gạo giã dối, con trai ăn gạo xay) để nói lên một đạo lý là giành phần ngon cho người già. Nếu là ngày bình thường, khi công việc còn bề bộn, bữa ăn còn đạm bạc thì người ta thường ăn một cách qua quýt cho xong, nhất là đàn ông khi công việc nào đó còn đang dở dang.

Những lúc như vậy, tính cộng cảm càng lớn lao: Người vợ, người con thường nhường phần cho người chồng, người cha. Họ chăm lo cho miếng ăn, giấc ngủ của chủ nhà bởi đó là trụ cột mọi mặt của gia đình. Với người đàn ông, họ thường "có gì ăn nấy", "không còn gạo thì ăn khoai, ăn sắn", "hết canh rau thì ăn măng chua, ăn mẻ", còn đàn bà thì hầu như đảm nhận lo toan cái ăn hàng ngày như là một phận sự. Vì thế vai trò của người phụ nữ trong gia đình rất quan trọng, bởi họ trực tiếp lo toan cái ăn hàng ngày.

Trong ăn uống của gia đình, người Tày cũng có những kiêng kỵ, chẳng hạn: Người đẻ kiêng kỵ các loại thịt trâu, bò, ngựa, cá không vảy, cá chép có ria và các loại thịt thú rừng. Trẻ em kiêng ăn quả cật gà (mác lừm) vì họ cho rằng ăn quả cật sẽ dốt nát, hay quên; kiêng ăn chân gà vì nếu ăn vào thì viết chữ sẽ xấu như gà bới; kiêng ăn móng vì nếu ăn thì không đi qua cầu được; kiêng chan canh ốc vì sợ tròn như con ốc. Trẻ em và phụ nữ không nói chuyện khi ăn vì sợ mất vệ sinh và không ý tứ. Trong bữa cơm thường ngày của gia đình người Tày thì khi sới cơm xong phải được đậy vung để giữ cơm nóng. Đôi đũa cả để trong nồi, quay ra phía sau tuyệt đối không được quay vào mâm hay quay vào phía người đang ngồi ăn vì như thế sẽ làm cho người ăn bị ngẹn hay đau bụng. Khi ăn, không ai được gõ đũa hay gõ đũa cả vì như thế là gọi ma….

Lưu Mai Mai
04-09-2012, 14:24
Ảnh thịt gác bếp và nạp sườn đâu vậy ta?

Để em add mấy cái cho bác coi, em không tự chụp mà chắc mượn 1 số ảnh bà con chụp chia sẻ cho bác nhá

Lưu Mai Mai
04-09-2012, 14:26
Văn hoá Ẩm thực Dân tộc Sán Chay và Dân tộc Hoa ở Bắc Kạn
Dân tộc Sán Chay

Người Sán Chay có tập quán ăn cơm tẻ, những khi mất mùa hoặc lúc đói kém mới ăn ngô, khoai, sắn, củ quả ở rừng. Hằng ngày ăn hai bữa chính là trưa và tối, bữa phụ ăn lúc sáng dậy trước khi đi làm, nhưng không thành bữa mà thường có gì ăn nấy. Mấy chục năm trước trong các bữa cơm có thêm nồi cháo, sau khi ăn cơm mỗi người có thể phụ thêm 1-2 bát cháo loãng.

Ngoài cơm ăn hàng ngày, đồng bào còn dùng các món ăn như luộc hoặc nướng ngô, khoai, sắn hoặc từ gạo tẻ, gạo nếp chế biến làm các loại bánh, xôi, bỏng, bún nhất là vào các dịp tết, cưới xin, ma chay.

Tết Nguyên đán thường làm bánh chưng, bánh khảo, bánh gio, bánh rán, bỏng. Tết tháng ba (3/3 âm lịch) thường làm xôi đỏ, đen bằng lá cẩm, lá cây sau sau; làm bánh rợm nhân trứng kiến hấp với lá vả. Tết tháng 5 (5/5) làm xôi, bún, xôi lá gừng thơm. Tết tháng 7 (14/7) làm bánh chưng nhân đỗ, xôi trám đen, bánh rợm hoà với tinh bột lá cây mơ lông hoặc lá gai. Tháng chín đồng bào thường làm cốm và bánh cốm.

Thu hoạch vụ mùa xong đồng bào còn làm bánh dầy, bún để mừng vụ lúa mùa kết thúc. Đồng bào còn dùng đỗ tương để làm giá, làm đậu phụ, làm tương.

Các loại rau quả theo mùa vụ, ngoài vườn rau tự túc, đồng bào thường kiếm rau rừng như hoa chuối, rau ngót rừng, bồ khai, măng, nấm.

Các loại gia vị đồng bào thường dùng là ớt, hành, hẹ, các loại rau thơm, rau mùi góp phần tạo nên sự khoái khẩu trong các bữa ăn.

Đồ uống hàng ngày là nước đun sôi để nguội, nước chè. Mùa hè có thêm nồi cháo loãng. Các dịp gặp mặt, cưới xin, làm nhà, tết, … họ thường vui vẻ uống với nhau chén rượu được cất từ cơm gạo hoặc ngô lên men. Phụ nữ thường dùng rượu ngọt, rượu chưa cất.

Dân tộc Hoa

Người Hoa rất thạo việc nấu nướng nên trong bếp thường có các loại xoong, nồi, chảo, cối xay đá dùng để chế biến các loại bánh trong những ngày lễ tết, chợ phiên. Những món ăn truyền thống của người Hoa có thể kể đến là món xá xíu, khâu nhục, lợn quay, khâu xao.

Điển hình là món khâu nhục, được chế biến một cách công phu, cầu kỳ. Nguyên liệu làm món khâu nhục là thịt lợn ba chỉ. Cách làm là rửa sạch thịt lợn rồi đem luộc cho vừa chín tới. Sau đó dùng que nhọn chọc chi chít lên mặt da nhằm làm cho gia vị khi ướp ngấm đều vào miếng thịt (khi rán sẽ phồng lên rất ngon). Gia vị gồm nước mắm, mì chính, húng lìu, xì dầu, gừng. Sau khi gia vị đã ngấm đều, thịt được đem vào chảo rán qua cho bớt mỡ. Tiếp theo là đồ ăn kèm quyết định đến vị ngon của món khâu nhục, đó là khoai rán, mộc nhĩ, đỗ xanh. Khoai tàu được gọt vỏ, thái thành miếng mỏng, rán có độ giòn vừa phải. Chuẩn bị xong, các loại gia vị được đặt dưới đáy bát, phủ những miếng thịt rán lên trên, hấp cách thuỷ cho chín rồi đem ăn. Đây là món ăn đòi hỏi kỹ thuật nấu nướng rất phức tạp nên trong những bữa tiệc quan trọng, gia chủ thường mời những người có kinh nghiệm nấu ăn đến làm giúp.

Những ngày giáp phiên chợ Phủ Thông, Nà Phặc, Bằng Vân các gia đình người Hoa luôn bận rộn với công việc như làm phở, làm bánh bò, bánh bỏng, kẹo, bánh khảo, vịt quay, góp phần làm cho không khí họp chợ trở nên sôi động, phong phú với nhiều hàng quà./.

Lưu Mai Mai
04-09-2012, 14:57
Tự nhiên thành ra giới thiệu các món ăn Kắc Kạn :D. Cho em quay về hồ Ba bể thôi ạ.

Ba Bể là một hồ nước ngọt ở Bắc Kạn, Việt Nam. Nó là một trong một trăm hồ nước ngọt lớn nhất thế giới và nằm trong vườn quốc gia Ba Bể, nơi đây được công nhận là khu du lịch quốc gia Việt Nam. Hồ được hình thành từ cách đây hơn 200 triệu năm. Cuộc kiến tạo lục địa Đông Nam Á cuối kỷ Camri, đã đưa một khối nước khổng lồ với diện tích bề mặt xấp xỉ 5 triệu m2 và chiều dầy hơn 30m lên lưng chừng vùng núi đá vôi, tạo ra hồ Ba Bể. Ba nhánh của hồ thông nhau được gọi tên là Pé Lầm, Pé Lù và Pé Lèng.
Giá trị lớn nhất của Hồ Ba Bể là cảnh quan địa chất độc đáo, giá trị nổi bật về địa chất địa mạo và giá trị to lớn về đa dạng sinh học. Đây là hồ nước ngọt thiên nhiên lớn nhất Việt Nam.
Năm 1995, Hồ Ba Bể đã được Hội nghị Hồ nước ngọt thế giới, tổ chức tại Mỹ, công nhận là một trong 20 hồ nước ngọt đặc biệt của thế giới cần được bảo vệ. Cuối năm 2004, Vườn quốc gia Ba Bể được công nhận là Vườn di sản ASEAN.

Thông tin cơ bản

Hồ ở độ cao khoảng 145m so với mặt nước biển
Hồ có diện tích mặt nước là hơn 650 ha, chiều dài gần 8 km, có thắt nút ở giữa. Hồ được bao bọc bởi những dãy núi đá vôi có nhiều hang động và những suối ngầm.
Độ sâu trung bình 20-25 m,lúc cạn nhất còn 5-10 m.
Nguồn nước chính được cung cấp từ 3 con sông chảy vào hồ.
Nước trong hồ di chuyển với vận tốc khoảng 0,5 m/s. Vào mùa lũ, vận tốc tăng lên đến 2,5-3 m/s.
Đây là một hồ kiến tạo lớn nhất miền Bắc Việt Nam giữa vùng đá phiến và đá vôi.
Có hai đảo nhỏ nổi lên giữa hồ là đảo An Mã (đảo giống như con ngựa đóng cương đang lội nước) và đảo Bà Góa. Ngày mồng 5 tháng Giêng, trên đảo An Mã có hội "Lồng tồng" (lễ xuống đồng) của người dân tộc sống trong vùng.
Hồ Ba Bể được công nhận là 1 trong 21 khu du lịch quốc gia Việt Nam.
[sửa]Sự tích Hồ Ba Bể

Ngày xưa, ở vùng Bắc Cạn, mỗi năm dân làng Năm Mẫu đều có tổ chức lễ cúng Phật lớn, gọi là lễ Vô Giá. Dân chúng khắp miền mạn ngược tề tựu lại rất đông. Một hôm, có một bà lão bệnh cùi đến làng dự lễ. Quần áo bà rách rưới, tả tơi. Người bà bốc mùi hôi hám, rất khó chịu, khiến mọi người phải lánh xa. Bà lão hủi này đến nhà nào xin ăn, đều bị xua đuổi, mắng nhiếc. Người ta sợ lây bệnh cùi hủi.
Tuy nhiên, có người biết động lòng thương hại. Đó là một người đàn bà goá, ở với con trai. Bà không kinh tởm, gọi bà lão hủi vào nhà cho ăn uống no đủ. Sau đó, bằng lòng cho bà lão ăn mày ngủ nhờ một đêm, ở góc vựa lúa, trong lều. Đến nửa đêm, hai mẹ con bỗng giật mình thức giấc, nghe có tiếng động ầm ầm dữ dội từ phía vựa thóc. Mở cửa vựa thóc ra, không thấy bà lão cùi đâu, mà là một con rắn lớn uốn mình ầm ầm như tiếng sấm. Hai mẹ con kinh hãi trở ra, thao thức, lo sợ, không ngủ được nữa. Đến sáng, thấy bà lão đi ra từ vựa thóc, nói:
- Tôi thật sự không phải là người, chỉ giả dạng ăn mày để thử lòng từ thiện của tín hữu nam nữ đến làng Năm Mẫu lễ Phật. Tất cả mọi người đều xua đuổi tôi, ngoại trừ 2 mẹ con nhà này. Họ đều là khẩu Phật tâm xà, sẽ không tránh khỏi hình phạt của bề trên đã giao phó cho tôi thi hành. Hai mẹ con bà biết thương kẻ khốn cùng, cho nên tôi xin báo trước là sắp có tai họa lớn xảy ra. Hễ khi nào thấy có nước nguồn bắt đầu đổ về đây, thì hai mẹ con hãy mau mau chạy lên đỉnh núi mà tránh.
Nói xong, bà lão biến mất. Qua ngày hôm sau, trong lúc mọi người đang chen nhau đến dự lễ Phật giữa làng, bỗng nhiên, nước ở đâu cuồn cuộn đổ tới tứ phía, tràn vào thung lũng. Người ta trèo lên mái nhà, trèo lên cây. Nhưng nước cứ dâng tràn đầy lên mãi, ngập cả những nóc nhà và cây cao. Tất cả mọi người đều bị chết ngộp, trừ 2 mẹ con bà goá kia đã chạy vội thoát lên được trên đỉnh núi cao.
Trên núi, hai mẹ con dựng lên một gian nhà nhỏ sinh sống. Nơi này, về sau trở thành một ngôi làng đông đúc, và ngày nay vẫn có tên là làng Năm Mẫu. Cả thung lũng bị nước tràn ngập thì hoá thành 3 cái hồ rộng lớn, mênh mông như bể, nên người ta gọi là Hồ Ba Bể. Nước ở ba hồ lưu thông nhau, nhưng ghe thuyền không thể đi được từ hồ này sang hồ kia, vì có các đập đá lớn ngăn trở. Hồ Ba Bể rộng bát ngát, nước trong xanh như ngọc bích, nổi bật giữa núi rừng hùng vĩ của miền thượng du Bắc Việt.

Vấn đề môi sinh

Với thảm thực vật và động vật hoang dã phong phú, môi sinh hồ Ba Bể nay bị đe dọa nặng vì việc khai thác khoáng sản, nhất là mỏ sắt ở lưu vực hồ. Mặc dù Vườn Quốc gia Ba Bể đã quy định hơn 10.000 ha dưới sự bảo vệ của cơ quan này, việc thi hành vẫn còn nhiều thiếu sót khiến một số nhà khoa học đã báo động rằng hồ đang "chết dần".


Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Lưu Mai Mai
04-09-2012, 15:16
Quay trở về với chuyến hành trình đi Ba Bể của chúng tôi, con đường đi trong rừng quốc gia Ba Bể để đến với thôn Pác Ngòi thật đẹp, không khí mát lạnh, âm ẩm của núi rừng, từng mảng nắng xen kẽ chiếu qua tán lá cây rừng, nhảy nhót xuống mặt đất, xung quanh đây đó, bướm trắng, bướm vàng.... bay theo, lúc thì từng đôi, lúc thì từng đàn, lúc lại cô đơn một cảnh bướm lẻ loi:


https://d.f11.photo.zdn.vn/upload/original/2012/09/01/12/06/1346475987697993_574_574.jpg (http://me.zing.vn/jpt/photodetail/co.gai.den.tu.hom.qua/434637558)

Đường đi rất đẹp:


https://d.f11.photo.zdn.vn/upload/original/2012/09/01/12/06/1346476013487247_574_574.jpg (http://me.zing.vn/jpt/photodetail/co.gai.den.tu.hom.qua/434637878)

Nhìn từ trên xuống, hồ Ba Bể trong nắng thật sự lung linh, màu xanh biếc của nước phản chiếu như ngọc bích:


https://d.f11.photo.zdn.vn/upload/original/2012/09/01/12/08/1346476081456917_574_574.jpg (http://me.zing.vn/jpt/photodetail/co.gai.den.tu.hom.qua/434638559)

homeless man
04-09-2012, 16:41
Nếu ai có dịp đến Bắc Kạn dịp lễ tết, đừng quên cố gắng nếm thử một món ăn rất riêng mà độc đáo của đồng bào Bắc Kạn đó là món THỊT LỢN TREO GÁC BẾP.


https://d.f11.photo.zdn.vn/upload/original/2012/09/04/14/29/1346743760254488_574_574.jpg (http://me.zing.vn/jpt/photodetail/co.gai.den.tu.hom.qua/437313574)


Bạn Mai Mai kiếm đâu ra loại thịt kia thế. Thịt lợn không có đỏ và nạc không có gân thế kia. Sợ rằng đó là thịt trâu (ngựa) chưa khô hẳn. Vì Trâu, ngựa khô sẽ chuyển đen chứ không hồng thế kia. Không lẽ tôi nhầm?

Thịt lợn gác bếp thì nó thế này. Bà con để cả tảng chứ không lọc nạc, mỡ riêng. Đó là lý do tôi nghĩ ảnh của Mai Mai không phải thịt lợn gác bếp của người dân tộc Bắc Kạn mà là một loại thịt ướp nào đó.


https://i991.photobucket.com/albums/af37/nathinh/Babepicture024.jpg

Lưu Mai Mai
04-09-2012, 16:47
Bạn Mai Mai kiếm đâu ra loại thịt kia thế. Thịt lợn không có đỏ và nạc không có gân thế kia. Sợ rằng đó là thịt trâu (ngựa) chưa khô hẳn. Vì Trâu, ngựa khô sẽ chuyển đen chứ không hồng thế kia. Không lẽ tôi nhầm?

Thịt lợn gác bếp thì nó thế này. Bà con để cả tảng chứ không lọc nạc, mỡ riêng. Đó là lý do tôi nghĩ ảnh của Mai Mai không phải thịt lợn gác bếp.


Bác ui, nếu nói về thịt lợn thì bác cũng biết rùi đó, có loại lợn tươi xào lên, hoặc rang sẽ trắng, thịt trâu, ngựa gác bếp sẽ chuyển sang màu đen, thịt lợn cũng có gân đó bác, lợn rừng và lợn nuôi cũng khác, lợn chỗ mông và nách, lườn, màu cũng khác nhau nhé, ngay cái ảnh bác gửi lên cũng có chỗ màu trắng màu đỏ đó, ảnh bác gửi cũng là lợn chưa khô hẳn mà.

Muốn cho thịt có thớ như hình chỉ cần thái dọc thớ là được, đừng thái ngang thớ. Hè hè, đặt miếng thịt xuống, dùng dao nằm ngang, song song với thớt, lạng mỏng nó, dọc theo thớ thịt, ok, bạn sẽ có một miếng thịt có thớ dọc.

Còn bình thường, bác mua ở hàng, người ta lọc hết các gân rùi, chỗ nạc thăn có gân đó, nếu con lợn mà to thì gân càng dầy. Bình thường bán ngoài chợ, đi mua đồ toàn bắt người bán phải bỏ hết gân đi, lúc đó giá cũng khác.

Người còn có gân nữa, lợn mà ứ có gân chắc nó nhũn như con chi chi bác nhỉ :D

Lưu Mai Mai
04-09-2012, 16:54
Mà giàng ơi, bác có ảnh không show ké em, bác còn la um lên ứ phải lợn, hehe, hôm nào bác có món này, gửi cho em 1 ít làm quà nhá, em chỉ xin 1 ít thui ạ. Lợn nhá, không phải trâu hay ngựa đâu ạ.

homeless man
04-09-2012, 17:05
Xin lỗi bạn Mai Mai. Bạn đang viết về Bắc Kạn, về con người và phong tục của người Tầy, người dân tộc ở Bắc Kạn nên trích dẫn giới thiệu phải chuẩn và rõ ràng. Tha lỗi cho tôi nếu câu hỏi này khiến bạn khó chịu. Tôi hỏi bạn lấy đâu ra cái ảnh thịt lợn gác bếp kia chứ không muốn biết nó là thịt này thịt nọ. Cái đó tôi không phải chuyên gia, tôi chịu.

Tôi chỉ thắc mắc là ảnh đó có phải do bạn chụp không? Bạn có biết chắc đó là thịt lợn gác bếp không?

Nếu là ảnh sưu tập trên internet thì nên nói rõ nguồn. Cái nguy là anh chị em không biết, khi lên Bắc Kạn lại cứ đòi thịt lợn gác bếp lại cứ phải đỏ au như của bạn kìa thì thật phản cảm và tai hại.

Bạn có đồng ý với tôi ở điểm này không?

Bạn chớ có tin mấy cái ảnh trên mạng, vì nhiều cây viết luộc bài cũng chẳng biết họ viết cái gì đâu:))


Có phải bạn lấy ảnh từ đây không?


http://www.google.com.vn/imgres?hl=vi&sa=X&biw=1280&bih=663&tbm=isch&prmd=imvns&tbnid=VzsJsz_a6b-J7M:&imgrefurl=http://www.dacsantaybac.net/2011/12/thit-heo-gac-bep.html&imgurl=http://3.bp.blogspot.com/-Q6kR3eM93uo/Txelhh18uuI/AAAAAAAAADo/RVnkp1Lbxu8/s1600/th%252525E1%252525BB%2525258Bt%252Bheo%252Bg%25252 5C3%252525A1c%252Bb%252525E1%252525BA%252525BFp.JP G&w=1200&h=1600&ei=4dFFUJS7C8y8iAePuoCYAw&zoom=1&iact=hc&vpx=514&vpy=125&dur=4597&hovh=259&hovw=194&tx=75&ty=279&sig=109340570664374041387&page=1&tbnh=150&tbnw=106&start=0&ndsp=16&ved=1t:429,r:2,s:0,i:76

Lưu Mai Mai
04-09-2012, 17:26
Bên trên em đã nói rồi, em mượn ảnh của bà con để đăng ảnh, người ta cần là cái thông tin, còn hình ảnh chỉ là ví dụ, nếu bác cứ bắt ai cũng phải giống mẫu chắc thế giới này toàn ....cừu Doly ạ :D

Còn cái nào em chụp được thì em đăng lên chia sẻ, đây là chia sẻ hồi ức chứ không phải để khoe khoang ạ, cảm ơn bác đã quan tâm đọc bài viết, luộc bài hay không luộc thì cũng có tác dụng gì, nói về sử sách thì đương nhiên có người soạn ban đầu, còn sau này, mọi người dựa vào đó chia sẻ cho nhau để hiểu biết về nó.

Tin vào ảnh trên mạng hay không thì nó cũng chỉ là hình ảnh, nếu cứ phải sờ, nếm, nhìn thì mới tin xem ra tất cả cái gì thuộc về sử sách có lẽ cũng cần .....kiểm tra lại bác nhỉ :D

Phong tục tập quán tổng hợp lại cho ai đọc đỡ mất công kiếm tìm, em viết tổng hợp thôi, cái gì riêng của em thì em viết riêng, cái gì chung thì đọc cũng biết từ sử sách bác ạ.

Em thích món ăn, nên em học cách nấu ăn, cũng như món vịt Cao Bằng, em mất 3 con vịt mua ở Hà Nội để chế biến món vịt quay sao cho đúng vị mà em được nếm đó bác, hoặc lạp sườn cũng phải lọ mọ học cách, có nơi Cao Bằng gọi nó là Boóng sàng, mỗi vùng, mỗi miền 1 khác. Em không tranh cãi đâu, bác có thông tin cứ chia sẻ đi, mọi người đọc còn cảm ơn bác không ít ấy chứ. Chứ lại lôi ra nói, nó không phải, bạn đừng tin thì ai là người chia sẻ bây giờ hả bác....?

Lưu Mai Mai
04-09-2012, 17:31
Nhân đây, cũng tiện nói ạ, các bậc đàn anh, đàn chị phượt thủ đi nhiều mà không chịu chia sẻ thông tin, cho dù copy link hay copy từ đâu đó, cũng đừng có vội chê lũ đàn em tụi em khi vô tình chia mấy cái thứ không đúng ý ạ, em chỉ mong ai giỏi thì cứ chia sẻ cho em về phong tục, tập quán, về cái gì truyền thống, hoặc hiểu biết của bản thân chứ đừng ngồi chê lũ tụi em ạ. :D

giantia
04-09-2012, 18:18
Chà! nhiều món ngon quá! Xem bài này mà ứa hết cả nước miếng. Chẹp chẹp.......