PDA

View Full Version : Bị cấm bay từ Malay qua Sin- Hành trình 10 ngày đáng nhớ



khoai an qua^^
26-08-2012, 18:47
Đã 7 tháng trôi qua kể từ chuyến đi ấy nhưng tôi vẫn thường xuyên theo dõi Phượt và thấy rằng thông tin không bao giờ là thừa nên cũng hí hoáy gõ lại ít kỉ niệm hi vọng nó có ích với anh chị em nhà Phượt. Toàn bộ bài viết là những cảm xúc và kinh nghiệm cá nhân của tôi nên nếu nó không đồng điệu với suy nghĩ, kinh nghiệm của ai đó, hi vọng mọi người thông cảm và bỏ qua nhé:D

Phần 1:: Gà mờ bị lạc ở Malay

Tết âm lịch 2012 tôi có đến 10 ngày nghỉ phép và tất nhiên là không thể ở nhà rồi. Nhưng đi đâu, đi đâu đây? Myanmar và Tibet luôn luôn ám ảnh tôi nhưng vé máy bay để đi Myanmar thì làm tôi khủng hoảng( cả đi và về đã 14 triệu VND). Quay qua tìm cơ hội khác để biệt xứ ngày tết thì nó đến. Chả là hôm trước, lang thang tám với bà chị trên Face về việc có nên đi Malay hay không vì Air Asia mới mở đường bay giá rẻ từ Đà Nẵng đi Kualar Lumpur( Thoạt đầu, tôi chỉ nói cho vui vậy thôi vì Malay và Sin là những quốc gia hiện đại và đắt đỏ vốn không phải sở thích của tôi), hôm sau, tôi nhận được tin nhắn từ U.N- con bạn tôi hay được xếp ngồi chung khi thi học kỳ hồi cấp 1 vì có trùng tên:
-” Ê mi, qua Malay thì ở chỗ ta nè, tết ni ta không về”.
Oh, con nhỏ này tôi chỉ mới gặp lại nhờ add facebook cách đây 3-4 tháng và biết sơ sơ là nó đang làm việc ở Malay. Tuyệt rồi, qua đó có bạn, vậy thì book vé đi Malay thui( 3,100,000VND cả đi và về, và nên book online skybus chỉ 8RM vì ở ngoài mua lẻ thì 1 chiều đã là 9RM). Thế là 2 đứa tối nào cũng bàn bạc, U.N còn giúp tôi book vé máy bay cho 2 đứa đi Sin vào tối 21/1/2012. Mặc dù nhỏ bạn đã đề nghị đi bus nhưng tôi vốn máu cảnh nằm bụi ở sân bay Changi như dân phượt thường làm, vậy là khăng khăng đòi đi máy bay( vé máy bay 69RM: 1 tiếng, vé bus tới 50RM rùi: đi 5 tiếng)-chọn máy bay cũng đáng mà.

-20/1/2012( thứ sáu), hớn hở tha hành lý nặng 7 kg( theo qui định của Air Asia) ra sân bay Đà Nẵng với sự hộ tống của mẹ và em tôi. Thấy mẹ lo ghê lắm nhưng tôi thì rất khoái vì thấy mình chững chạc hẵng ra, hơn nữa ỷ qua bên kia có bạn nên honk vấn đề gì. Qua cửa kiểm tra hành lý không được mang chất lỏng nên nước uống sẽ bị tịch thu hết.Vào trong sân bay mới của Đà Nẵng ngồi chờ, giá nước suối chai nửa lít là 30,000VND( bik cách chặt chém nhỉ), quyết định nhịn và để dành sang uống nước Malay.haha=))

10 giờ 30 lên máy bay thì 13 giờ 30 đến KL( giờ Malay sớm hơn Việt Nam 1 tiếng), túm lại là bay mất 2 tiếng. Sân bay LCCT( Low Cost Terminal) rộng lớn ,đông đúc. Việc đầu tiên là phải đổi RM để mua sim và gọi cho U.N rùi mò về chỗ con nhỏ và đi tung tăng, viễn cảnh quá hấp dẫn. Sau khi đã đổi 50USD sang RM( 1USD=2,84RM) mà sau này mới biết bị hớ vì tỷ giá tại các quầy đổi tiền khi ra khỏi hẳn khu hải quan tốt hơn nhiều, tôi mon men lại chỗ quầy bán Sim của Tune Talk- thằng này được Air Asia quảng cáo dữ lắm nè- và Digi, cuối cùng tôi quyết định chọn Digi( 18,5RM với 3,5 RM tiền sim và 15 RM balance cho phép gọi) vì Tune Talk chỉ có gói 30RM trở lên( ở có 10 ngày mà mua sim đó thì hơi phí).
Lật quyển sổ bảo bối gồm tất cả điện thoại và địa chỉ liên lạc ở Malay, Sin ra, tôi gọi cho U.N nhưng lại giọng nam trả lời, sân bay ồn ào nên tôi không nghe rõ lắm và bảo sẽ gọi lại. Lão già sau đó tự động gọi lại cho tôi và hỏi tôi từ đâu đến, tôi bảo từ Việt Nam và đang cần tìm U.N vì tôi sẽ về khách sạn 3K U.N ở. Tôi nghe loáng thoáng lão trả lời U.N bận gì gì đó nên tôi chỉ cố bảo cho lão hiểu là lão hãy chuyển máy cho bạn tôi rồi hẹn lão sẽ gọi lại. Không nói chuyện được với bạn, tôi bắt đầu thấy mệt và cô độc giữa sân bay ngột ngạt, đông đúc và quá lạ lẫm này. Chuyện gì xảy ra nếu tôi không liên lạc được với U.N , mà sao lại là giọng nam trả lời tôi. Tôi tự trấn an rồi leo lên Skybus màu đỏ đã book online để về KL Sentral. Ngồi cạnh tôi là một cô bé người Malay, tôi cố gắng bắt chuyện để tìm kiếm thông tin nhưng những câu trả lời nhận được chỉ là”may be”,haizz. (NO)
Nản, tôi móc điện thoại ra và thấy mấy cuộc gọi nhỡ của số U.N , tôi đã vui mừng nghĩ là U.N liên lạc lại với tôi nhưng không, vẫn giọng lão kia trả lời và trơ trẽn hơn, lão yêu cầu tôi gửi hình và địa chỉ khách sạn cho lão. Tôi tái mặt, thở gấp và hét lên”why?” thì chỉ còn nghe tiếng tit tit bên kia đầu dây. Tôi quay sang cô bé bên cạnh để tìm kiếm sự hỗ trợ, để xác nhận có thể nào đường dây bị lạc tín hiệu không nhưng lại chỉ nghe”may be” một cách hờ hững. Ui chao, một ấn tượng khó chịu về đất nước hồi giáo này bắt đầu định hình trong đầu tôi. Sau 45 phút trên bus( bus ở đây đua tốc độ vì đường xá cực tốt nhưng giờ đó không phải vấn đề tôi quan tâm), tôi tới KL Sentral và say xẩm mặt mày, phần vì bối rối và phần bực mình cô bé khi nãy.X(

Tôi như lọt thỏm giữa KL sentral đông đúc với đủ sắc dân, người choàng khăn đủ màu , người mặc nguyên bộ đồ đen lết đất( A rập), người da đen, người da trắng, nhiều nhất là các tốp Trung Quốc đứng tám với nhau. Tôi cố tìm các bạn choàng khăn đủ màu mà tôi nghĩ là dân Malay để hỏi về khách sạn U.N và số bus U63 mà bạn tôi đã dặn tôi phải đón. Càng hỏi tôi càng hoảng vì không ai biết gì về khách sạn này và cũng không ai trả lời được xe bus U63 tôi đang cần tìm có thể đón ở đâu. Nhìn một hàng dài đang xếp hàng đến quầy vé, tôi cũng xếp và chờ đến lượt để hỏi địa chỉ tôi cần đến, 2 người phòng vé nhìn đường tôi muốn đến là Subang Yaja thì chỉ thẳng qua cổng xe lửa Komutek. Tôi mệt mỏi lắm rồi vì rõ ràng U.N chỉ là phải đi bằng bus U63, giờ đi bằng Komutek là thế nào. Mọi thông tin mà tôi nhận được ở nhà sao lại hoàn toàn sai lệch thế này, còn thêm việc gặp lão già hồi chiều càng khiến tôi lo sốt vó. Giờ mà tôi không tìm được U.N thì chuyến đi Sin coi như bỏ và tôi phải ở lại đất nước cho tôi ấn tượng chẳng mấy tốt đẹp ngay từ đầu này đến 10 ngày với 100 đô la Sin và 150USD trong người sau khi tôi đã đổi 50USD kia sang RM.:(

quocdovu
27-08-2012, 14:49
Mình đang chờ phần 2 đây.

dze_88
27-08-2012, 14:59
Bạn này gan thật. Qua Malay mà đem ít tiền vậy thui à? Dân Phượt có khác.

Mèo Bay
27-08-2012, 18:11
Công nhận là bạn quá gan dạ vì bạn ra nước ngoài mà không có một sự chuẩn bị gì về thông tin, lại đem quá ít tiền như vậy. Như vậy chỉ cần có bất kỳ sự cố gì, bạn sẽ tự đưa mình vào chỗ nguy hiểm đấy. Bạn cũng đã đặt niềm tin vào một người quen cũ đã lâu không gặp, chỉ mới nối lại quan hệ gần đây qua FB. Ơn trời, may mà chuyến đi của bạn có thể kết thúc tốt đẹp.

Recomment của mình: Lần khác, bạn không nên đi ra nước ngoài nếu không mang theo được ít nhất 100$/ 1 ngày (loại trừ đi Mỹ, Châu Âu, Nhật, Hàn Quốc phải cao hơn nhiều) hoặc có thẻ tín dụng có định mức kha khá cầm theo. Bạn nên tưởng tượng ra cảnh tủi nhục khi hết tiền giữa chừng ở nơi đường xa xứ lạ.

Nhân viên an ninh sân bay ở Mã Lai, Sing lúc nào cũng có thể đòi xem tiền, thẻ tín dụng, vé máy bay khứ hồi của bạn nếu họ có thấy lăn tăn gì đó; thế mà 10 ngày đi Mã-Sing bạn chỉ có nhõn bằng ấy tiền, lại không có booking khách sạn, không nắm vững lịch trình đi đâu, làm gì mỗi ngày thì người ta tạm giữ bạn lại hay đòi trục xuất bạn cũng không có gì phải bất bình cả. Bạn cần biết một thực tế là có không ít phụ nữ VN sang mấy xứ đó làm nghề không vốn nên người ta nghi ngờ là chuyện không lạ đâu.

Ngoài ra, bạn cũng nên chăm đọc báo CA TP.HCM, ANTG, Cảnh sát toàn cầu... để biết một người bà con xa, một người bạn cũ lâu ngày mới gặp lại có thể đem lại cho mình điều gì...

Vận may không theo chúng ta cả đời đâu bạn ạ.

khoai an qua^^
28-08-2012, 22:29
@dze_88:Thực ra là do mình chủ quan vì nghĩ qua đó có bạn^^.

khoai an qua^^
28-08-2012, 22:37
@Meo Bay: Thật ra mình đã đọc khá nhiều thông tin nhưng đúng là không có gì có thể đoán trước được và nó làm mỗi chuyến phượt trở nên hấp dẫn hơn. Như bạn biết tài chính luôn là vấn đề đau đầu của dân phượt nhưng việc mình đem ít tiền cũng đúng một phần do mình quá chủ quan. Những lời khuyên chân thành của bạn mình sẽ ghi nhớ cho những chuyến đi tiếp theo. Cảm ơn bạn Mèo Bay rất nhiều^^

khoai an qua^^
28-08-2012, 23:28
Phần 2: Làm "cá xếp lớp" trên Komuter và cái cách tôi tìm ra U.N

Tôi xốc balo lên và mò lại cổng Komuter( Komuter là tàu lửa rẻ tiền nhất ở Malay và giống như tàu hỏa ở mình nhưng vé vào hiện đại hơn vì dùng thẻ cà) để hỏi chú gác cổng, chú thấy mặt tôi lơ ngơ láo ngáo thì chỉ sang máy tự động xếp hàng mua vé rồi quay lại ổng bày tiếp. Tôi răm rắp nghe theo và tia trong hàng xem có ai để hỏi được thông tin không. Trước mặt tôi là 1 anh đang đeo headphone, nhìn mặt cũng hiền nên tôi túm lại hỏi ngay và tôi đã không chọn nhầm người.:) Chìa quyển sổ có địa chỉ khách sạn U.N ra, anh Donald lắc đầu nguầy nguậy về cái khách sạn này nhưng lại bảo sẽ về đến trạm Subang Jaya chỗ đường mà tôi muốn đi. Haha, mừng quá nhưng vẫn còn lấn cấn vụ bus U63 thì thế nào, tôi hỏi dò thì anh chỉ ra phía cổng và bảo tôi có thể ra đó đón vì anh cũng không rõ và vé bus sẽ đắt gấp đôi vé komuter. Ặc, giờ mà đi ra cổng ( nói cổng chứ ngó ra tôi chỉ thấy một tường người và cũng chẳng định hình được sẽ đi đâu, thêm ngẫm cảnh bus ở Việt Nam thì tôi lại càng thấy vô vọng), hơn nữa chính dân ở đây còn không biết U63 là bus gì vì ở đây có quá nhiều bus. Quyết định theo Donald tới trạm xe lửa rồi sẽ mò cho ra khách sạn U.N , chỉ cần xác nhận nó có tồn tại hay không rồi mới tính tiếp. Thấy mấy bạn phía trước bỏ tiền vào máy, lấy thẻ, tôi hơi quýnh và đang lóng ngóng định nhờ Donald giúp thì chú bán vé khi nãy đã đứng bên cạnh và hỗ trợ tôi. Chắc chú tia tôi từ nãy giờ vì nhìn con nhỏ lơ ngơ thấy tội- dạ chú thông cảm lần đầu con xài hàng công nghệ-hihi.

Gặp được 2 người tốt tôi bắt đầu đỡ lo hơn và tính tới chuyện sẽ thuê 1 hostel nào đó nếu tôi không thể liên lạc được với U.N . Vì mặc dù 21/1, Dung- bạn chí cốt của tôi sẽ sang nhưng chẳng lẽ tôi ra sân bay kiếm bắt Dung ở lại KL với tôi vì Dung đã có vé máy bay đi Sin, chỉ việc bay sang và lập nhóm với chị Quý và đi chơi bên đó- tôi không muốn như thế mà việc tìm ra Dung ở sân bay LCCT rộng lớn cũng chẳng phải đơn giản. Donald hướng dẫn tôi cà thẻ và đi vào ga Komuter, trước mắt tôi là một dãy người đứng sát đường ray như cảnh dân Nhật chờ tàu điện ngầm mà tôi thường thấy trong phim. Donald đã dặn tôi phải cố gắng đẩy mọi người để chen được lên tàu nhưng tôi có nằm mơ cũng không tưởng tượng ra được là sức ép lại khủng khiếp như vậy, cứ như cảnh chen lấn mua tem phiếu thời bao cấp và 1 anh em đã nhỡ chuyến đầu tiên. Trên loa lại thông báo tàu đến trễ 15 phút và tôi có thời gian nói rõ hơn với Donald về câu chuyện của tôi. Thực sự tôi đang rất muốn hỏi vì sao gã đó lại muốn tôi gửi hình và địa chỉ khách sạn mặc dù trong lòng tôi 80% đã biết gã muốn gì khi hỏi như vậy, tôi chỉ quá sợ và cần người để kể chuyện. Donald tròn mắt khi nghe tôi kể với vẻ hoảng hốt biểu lộ trên mặt và nghe tôi thật thà chỉ qua đây một mình. Mắc cười nhất khi Donald thốt lên” you are very brave”, tôi lại nghĩ “uh, giờ tôi mới thấy tôi gan thật, mà là gan cùng mình vì trước khi đi tôi đã trang bị một mớ kiến thức khủng khiếp về Malay: không được mang balo đằng sau vì bị cướp giật, đi ngoài đường ban đêm phải đi nhóm vì có thể bị bắt cóc,…”. Donald hỏi tôi kế hoạch tiếp theo là gì thì tôi gượng cười và trả lời mặc dù lúc đó theo tôi việc thuê 1 phòng ở hostel và đi lung tung trong 1 thành phố mà tôi không hiểu rõ là quá mạo hiểm. Donald ái ngại nhìn tôi rồi phán 1 câu ” I will help you to find bus or taxi to find U.N- Tao giúp mày tìm bus hoặc taxi để tìm U.N”mà tôi trông mong nãy giờ nhưng thật không dám đề nghị-ya, tôi không thể hi vọng 1 người mới gặp giúp đỡ tôi nhiệt tình. Vui quá nên tôi cảm ơn rối rít nhưng 2 chuyến tàu tiếp theo tôi và Donald lại bị nhỡ vì không thể chen lên nổi.

Ặc, tôi và Donald đã nhỡ 3 chuyến tàu từ 5 giờ 30 đến 7 giờ và bất ngờ hơn Donald bảo tôi hôm nay anh phải có mặt ở sân bay lúc 7 giờ để đón bạn từ Indonesia sang nên mới đi làm về sớm chứ bình thường anh đi làm tới 9 giờ tối mới về( tôi quá may mắn). Nhắm không về kịp, Donald đã nhờ em trai anh ra sân bay đón vì đồng hồ đã chỉ hơn 7 giờ nhưng lại tìm không ra bạn. Haizz, kì quặc quá nhưng đúng là trùng hợp ngẫu nhiên mà chính Donald sau này cũng phải thừa nhận với tôi là” anh lạc mất 1 người bạn nhưng lại có thêm 1 người bạn mới”(beer). Cuối cùng 2 anh em cũng chen lên được chuyến tàu thứ 4 và tôi ù ù cạc cạc không thể nghe rõ là tàu thông báo sẽ dừng ở trạm nào vì tôi quá mệt và không còn phân biệt được tiếng loa tàu và tiếng nói chuyện trên tàu. Tiếng Anh của người Mã cũng không phải dễ nghe khi bị chi phối bởi nhiều thứ như vậy. Chỉ biết tôi và Donald cũng đứng khá lâu( hình như hơn 30 phút) cho đến khi Donald ra dấu cho tôi biết đã gần đến trạm và cả 2 cố len ra đến cửa để xuống ga. Được Donald dặn trước, tôi giữ vé tàu cẩn thận và trả lại cho người soát vé lúc đi ra. Ở Malay, đi Komuter mà không có vé là phạt 30RM luôn.

Ảnh dưới là hình ảnh tàu Komuter tôi lấy trên mạng vì bữa đó không dám lôi máy ảnh ra vì chen chúc giơ hai tay cũng không được chứ nói chi tới chuyện chụp ảnh:(
http://i18.photobucket.com/albums/b149/trantrongluu/EMU_33.jpg

Mưa rơi nhưng tôi vẫn khá vui vì mới quen được 1 người bạn mới nhưng lại bắt đầu lo khi thấy Donald hỏi taxi cho tôi vì anh chọn ngay 1 gã cao to, da nâu, râu quai nón- hình như là người Ấn Độ -và may quá, hắn lắc đầu( ám ảnh về việc có thể bị bắt cóc trên taxi nên tôi mong gặp bác taxi nào trông hiền lành chút xíu). 2 taxi sau đó cũng không ai chịu chở làm tôi chuyển sang ngạc nhiên, hỏi Donald” taxi ở đây giàu lắm ạ?” thì nhận được cái nhún vai” có lẽ 28 tết nên họ lười”. Sau 1 hồi cố gắng thất bại, Donald dắt tôi vào 1 tòa nhà, có 1 quán đèn lồng giải khát của chị chủ to béo tên Jessica. Donald chưa kịp giới thiệu thì Jessica đã nhầm tưởng tôi là Malaysian-Chinese nên hăng hái tuôn một tràng tiếng Trung-haha, mặt tôi giống Trung Quốc vậy ư, thế mà sang Thái lại bị tưởng nhầm là dân Thái, hết bik. Donald gọi cho tôi ly “Mai lu” và được bảo là thức uống phổ biến của dân Malay mà sau này U.N bảo tôi mới bik là Milo của Việt Nam mà con nít hay uống,hehe. Jessica rất tử tế và xởi lởi khi tôi chứng kiến chị chào hỏi tất cả thành viên trong tòa nhà đi qua quán chị mà như chị nói, nó phục vụ hiệu quả cho việc kinh doanh của chị ở đây. Jessica khen người Việt Nam chăm chỉ vì chị cũng có 1 nhân viên part-time job người Việt và cô bé đã về Việt Nam ăn tết. Thử vận hên lần cuối, tôi đưa quyển sổ có địa chỉ khách sạn 3K cho chị xem và lần này tôi đã gặp may khi chị bảo khách sạn này nằm ngay cuối đường, chỉ 15 phút đi bằng taxi. Thế là Jessica và Donald lại liên tục gọi điện cho trung tâm taxi và nhờ họ điều xe đến đón tôi nhưng không có chiếc nào, tôi không có số đi taxi và điên khùng là tôi lại mừng vì điều đó vì tôi chẳng dám leo lên taxi 1 mình vào giờ đó ở 1 đất nước lạ hoắc lạ huơ. Jessica bảo sẽ chở tôi về bằng xe của chị nếu tôi có thể chờ được đến 11 giờ 30 và tất nhiên tôi yêu ý kiến này hơn và vui sướng bảo mọi người đừng gọi taxi nữa.

Donald săm soi quyển sổ của tôi và thấy số điện thoại của khách sạn 3K chình ình trên sổ tôi, được viết liền vào với địa chỉ, mà tôi cứ đinh ninh là mã vùng.:T Ngố quá đi mất, tôi ước có thể đào lỗ chui xuống đất ngay lúc ấy. Donald giúp tôi gọi điện cho khách sạn và nhờ họ xác nhận về sự hiện diện của U.N, nghe lễ tân đọc trọ trẹ tên 1 khách nữ người Việt là N.T.U.N làm tôi suýt rú lên vì mừng. Oh yeah, vậy là tôi sẽ an toàn và có mặt ở Sin tối mai được rồi, quan trọng là tôi đã tìm được bạn, cục đá đè nặng trong lòng tôi chiều giờ đã được giải thoát. Tôi nhờ nối máy lên phòng nhưng khách sạn không thể chuyển máy được nên tôi đọc lại số di động của tôi cho lễ tân ghi và yêu cầu U.N gọi lại. Tôi và Donald tám tới 10 giờ 30 vẫn chẳng thấy dấu hiệu gì từ phía U.N nên tôi cần vào mạng để xem con nhỏ có online không. Nhờ vậy tôi có cơ hội tham quan căn hộ chung cư ở Malay. Đầu tiên để vào được hành lang tầng 1, Donald rút thẻ ra cà vào hệ thống để cửa mở và đến được thang máy. Sau đó lại phải dùng thẻ đó để cà vào bàn phím trên thang máy để vào thang máy và xác nhận tầng mình cần lên. Quá hiện đại và an toàn khi sống trong một chung cư như vậy! Tôi online và thấy U.N đang sáng nick, nhỏ bạn bay vào la lối một trận và hỏi tôi đang ở đâu, số điện thoại tôi cho sao gọi không được. Tôi lò mò cầm cái sim mà tôi mua hồi chiều và tá hỏa vì đã đọc cho ông lễ tân số helpline của mạng Digi, haha, bạn tôi cho tôi số điện thoại sai và giờ tôi cho số sai lại, nhìn Donald bò lăn ra cười mà tôi chỉ muốn chui xuống gầm tủ. Vậy là không còn gì phải lo, tôi chỉ việc chờ chị Jessica xong việc và chở tôi về nữa là hết một ngày. Lúc tôi xuống là 11 giờ 20 và Jessica đang bắt đầu dọn quán, tôi và Donald cũng phụ 1 tay để khiêng bàn ghế và tôi tranh thủ chụp từng góc của quán nước nhỏ xinh, nơi mà tôi đã may mắn gặp được 2 người bạn tốt. 11 giờ 30, tôi leo lên ô tô của Jessica để về khách sạn, tôi không thấy buồn vì đã nghĩ rằng sẽ dễ dàng quay lại khu này để thăm Jessica và Donald lần cuối trước khi tôi trở về Việt Nam nhưng sau này mới biết mọi chuyện không đơn giản. Jessica chở tôi đến tận khách sạn nơi U.N đang ở và vừa đi vừa giải thích thêm về việc khu này không an ninh vì có nhiều dân nhập cư. Đúng là khu này ban đêm không có bóng người vì ở Malay người ta qui hoạch nhà dân không ở sát ngay bên đường mà dân tình hầu hết sống trong các khu chung cư nên đi lơ ngơ ban đêm một mình ở ngoài quả thật không an tâm chút nào. Hèn gì U.N bảo tôi sau 9 giờ là bị cấm cửa tuyệt đối vì những tệ nạn mà người ta không thể tìm ra thủ phạm.

Tới khách sạn, một đám thanh niên đứng lố nhố quanh khách sạn tối đen nên Jessica kiên quyết bắt tôi ngồi trên xe đến khi U.N xuống gặp tôi và dắt lên phòng thì Jessica mới lái xe đi. Trước khi cho xe lao đi, chị còn đưa tấm danh thiếp và dặn dò tôi hãy liên lạc nếu cần hostel hay gặp khó khăn gì khiến tôi cực kỳ xúc động.

leo_queen_8x
29-08-2012, 16:37
Ak ak mình chờ bài tiếp theo của bạn. Đọc bài của bạn mới thấy chuyến phượt liều vừa rồi của tụi mình còn may mắn và sung sướng chán, vì mình đã tìm hiểu và có đủ thông tin cần thiết trên Phượt, các anh chị và các bạn đi trước còn chụp cả ảnh bến tàu, cách mua thẻ, vv.. .Tụi mình đi vui vẻ, về an toàn, tuy nhiên cũng hơi ghê ghê khi đi ra đường Kul và buổi tối thật, hic

hdkien
29-08-2012, 20:44
Bạn ơi viết tiếp đi mình đọc bài của bạn tới đâu mình hồi hộp tới đó, bạn đem theo ít tiền vậy, mặc dù gặp ít trở ngại mà vẫn đi tới nơi về tới nhà
mình xin được chúc mừng bạn nhé.

Lu-xa-bu
30-08-2012, 08:53
Haizz, thật là hấp dẫn, mình thích kiểu phiêu lưu như thế này... lúc đó mới khám phá ra bản thân và thế giới xung quanh có rất nhiều điều kỳ diệu...Tiếp đi bạn

anticafe
30-08-2012, 16:19
Cảm ơn bạn vì đã chia sẻ những trải nghiệm khó khăn khi đi phượt. Với mình, bài viết của bạn còn có phần hữu ích hơn cả những bài tổng kết về chuyến đi phượt.

Con người sẽ mạnh mẽ hơn sau những lần vấp ngã.

khoai an qua^^
02-09-2012, 22:59
Xin lỗi mọi người vì để câu chuyện gián đoạn hơi lâu do thời gian qua tôi hơi lu bu một chút, lễ nghỉ nên tranh thủ tiếp tục bài viết của mình và hi vọng pà con có cái giải trí:)

Phần 3: Tản mạn văn hóa

Đêm đó, qua lời kể của U.N sau hơn 8 tháng sống ở đây, tôi biết thêm những thông tin đáng buồn về người Việt ở Malay và lờ mờ hiểu ra vì sao gã đàn ông tôi gọi nhầm số đó lại đối xử với tôi như vậy. Phần lớn người Việt Nam ở Malay thì nam làm công nhân và nữ sang “đứng đường”, hơn nữa lối cư xử của người Việt đã làm mất lòng hầu hết người dân địa phương. Ở đâu có người Việt sinh sống, khu đó mất sạch chó mèo cũng như trái cây. Nghe bạn kể và qua quá trình quan sát trong thời gian ở đây, tôi mới thấy cơ sở vật chất thì có thể ngày nào đó Việt Nam có thể xây dựng nhưng phẩm chất, suy nghĩ của một thế hệ thì không thể ngày một ngày hai mà hình thành . Ở Malay, những khu vườn trái cây chín đỏ nhưng người ta không hái vì suy nghĩ đơn giản là nó không thuộc về họ. Còn việc tranh chấp, giành giật không chịu xếp hàng, ra đường bấm còi inh ỏi của người Việt khi kẹt xe được coi là rất xa lạ với văn hóa của nước này. Rượu bia ở Malay rất đắt đỏ và đa số dân Malay theo đạo Hồi nên tôi không được đưa vào văn hóa đời sống cũng như văn hóa kinh doanh như các doanh nghiệp Việt Nam thường làm và tôi nghĩ việc đó cũng góp phần không nhỏ vào giảm bớt tệ nạn ở nước này. Người Hoa chiếm tỉ lệ cũng khá đông ở Malay và họ là tầng lớp làm kinh doanh khá giỏi, chăm chỉ và kiếm được nhiều tiền ở Malay nhưng chính phủ Malay vẫn ưu tiên mọi lợi ích cho dân Malay chính gốc trước( trong việc mua nhà, trường học,..), gây nên sự bất bình âm ỉ trong cộng đồng người Hoa ở đây và vì thế họ càng làm việc chăm chỉ hơn để khẳng định mình.

- 21/1: Thức ăn ở Malay như nhiều lời đồn đại của các bạn đi du lịch trước đây thì quả thật không dễ nuốt. Tôi vốn dễ tính trong chuyện ăn uống nhưng quả thật không mê nổi các món ăn không rau ở đất nước này. Ngày thứ hai ở đây, tôi được sếp U.N- 1 người Hoa thành đạt điển hình của đất Malay- chở đi ăn trưa với món bak kut teh nổi tiếng ở Malay. Tốc độ lái xe ở đây thật đáng mơ ước nhưng tôi lại bị say xe vì tốc độ quá nhanh và thời tiết khá nóng ở Malay. Có lẽ vì thế mà món Bak kut teh vừa được bưng lên, ngào ngạt mùi thuốc bắc và thịt heo hầm là tôi chạy mất dép.
https://i594.photobucket.com/albums/tt27/xuannhaphotos/Spring%202012%20at%20Malay-Sin-Malay/du-lich-malaysia-0709-11.jpg
Súp Bak Kut Teh nghĩa là thịt xương trà và trong một nồi Bak Kut Teh có rất nhiều sườn heo, nước xương hầm chung với các loại thảo mộc, gia vị (hồi, quế, đương quy, hành tỏi...). Ngoài ra, người nấu Bak Kut Teh có thể thêm nấm, rau diếp, một vài miếng tàu hũ chiên (đậu phụ rán). Món súp này còn có tên gọi khác là món sườn trà và thường dùng với cơm hoặc cháo quẩy. Nhìn quanh quán thấy ai cũng gọi món này tôi phần nào hiểu được sự nổi tiếng và" độ phủ sóng" của món ăn này ở Malay.
2 ngày không có rau vào bụng, liếc sang bàn bên cạnh thấy có dĩa rau cải thìa xanh mướt mờ, thế là tôi hí hửng order ngay 1 dĩa rau luộc như vậy nhưng kết quả là bác chủ quán luộc xong rưới nguyên chén nước tương đầy dầu lên và tôi ngậm ngùi ráng nuốt. Đúng như lời cảnh báo, các món ăn trong quán người Hoa khá béo và nhiều dầu mỡ.

Một chuyện cần lưu ý là ở Malay việc mua thuốc cần phải có toa của bác sĩ chứ không phải như bán rau ở chợ kiểu bên mình nên việc chuẩn bị các loại thuốc cơ bản cho chuyến du lịch đến đất nước này( dầu gió, thuốc chống nôn, thuốc cảm, thuốc đau bụng,…) vô cùng cần thiết. Còn wifi lại càng khó kiếm vì các gia đình ở đây đều có internet rồi nên nơi công cộng rất khó tìm thấy dịch vụ này( ngoại trừ sân bay và một vài quán cà phê sang trọng, Mc Donald,..).

Phần 4: Bị cấm bay từ Malay sang Sin, khốn đốn tìm cách khác

Chiều, 2 đứa đi bus lên KL Sentral – trung tâm mua sắm đồng thời là nơi tập trung tất cả các quầy giao dịch để mua vé sử dụng phương tiện giao thông công cộng( xe buýt, Komutek- tàu hỏa dưới mặt đất, LRT- tàu trên không, KLIA- tàu siêu tốc, máy bay). Trong các loại phương tiện công cộng thì Komutek là rẻ nhất nếu địa điểm mình cần tới gần trạm xe lửa, nếu đi xe buýt thì phải biết chính xác số xe mình cần đón hoặc có thể hỏi quầy tư vấn nhưng quả thật không chắc chắn. Vì phương tiện giao thông công cộng ở Malay cực kỳ phát triển nên việc di chuyển bằng tàu và bus luôn là ưu tiên số một nếu muốn có chuyến du lịch rẻ.

Từ KL Sentral, tôi và U.N bắt sky bus do đã mua vé online( xe này đậu ở dưới hầm, màu đỏ và có chữ Sky bus), khi lên xe thì mình trình air ticket và boarding pass cho họ xem là được). Như đã đề cập ở trên, book online cho giá vé bus rẻ hơn( 5RM)so với mua trực tiếp(8-10RM) để ra LCCT. Hai đứa đến LCCT mới có 6 giờ hơn, vậy là nhẩn nha ngắm cảnh vì giờ bay trong vé là 10 giờ 30. Đến 9 giờ tối, 2 đứa đi thẳng qua cửa khẩu nhập cảnh và chỉ còn một việc duy nhất là đến bàn document check để người ta đóng dấu verify thì rắc rối xảy ra mà tất cả chỉ do số 2 đứa đen và ý định đi bus từ Sin về Melaka nên không mua vé khứ hồi.

2 nhân viên của Air Asia hôm đó là 2 mụ người Ấn Độ( 1 to béo và 1 ốm nhách, cố bôi son trát phấn để trông dễ coi nhưng không che dấu được sự thật về nhan sắc của họ, nhất là sau khi họ có những hành động quá đáng như hôm đó) kiểm tra vé của U.N và khăng khăng đòi vé khứ hồi từ Sin về Malay. U.N đã có work permit ở Malay nhưng họ vẫn kiên quyết không chịu và khăng khăng đòi tụi tôi phải mua vé khứ hồi của Air Asia với giá 250-300RM . Một cái giá điên khùng trong khi vé đi 2 đứa mua có 79RM/vé thì tất nhiên tụi tôi hiểu là đang bị ép và gặp rắc rối với luật nhập cảnh của Singapore đối với cư dân là người Việt Nam.X(

Người Việt Nam đã làm gì để bị áp luật như vậy và đặc biệt con gái Việt Nam khá bị kỳ thị khi có ý định nhập cảnh sang Sin. Điều bực mình là nếu Air Asia đã bán vé một chiều thì nó phải có trách nhiệm chở người mua đi, còn việc bị từ chối nhập cảnh là chuyện của hải quan Singapore. Cãi lý với hai mụ đó không xong, đồng hồ đã chỉ 10 giờ thì 2 mụ đó bảo bus ticket cũng ok nhưng lúc đó vào mạng để mua bus online cũng không được vì wifi LCCT quá tải. 10 giờ 30, Cánh cửa ra máy bay đã đóng lại và 2 đứa lủi thủi chui xuống phòng hải quan Malay hi vọng giải quyết được vấn đề. Hải quan Malay cực kỳ ngạc nhiên khi gặp tình huống như vậy nhưng họ cũng bó hand và chỉ tụi tôi xuống gặp phòng tư vấn khách hàng của Air Asia. Tất nhiên Air Asia không giải quyết mà tôi chắc là tụi Air cố tình không muốn giải quyết mặc dù tôi đã trình vé khứ hồi từ Malay về Đà Nẵng vào ngày 30/1. Bọn Air nhất định đòi phải có vé khứ hồi từ Sin về Malay vì thực chất chỉ là đổ trách nhiệm cho khách hàng mà thôi. Sau một hồi cò kè và lôi hết khả năng năn nỉ, lý lẽ, tụi Air cũng đồng ý để 2 đứa sáng mai bay như những khách hàng trễ chuyến nhưng phải show vé khứ hồi cho họ và trả thêm 100RM/vé. Kinh nghiệm xương máu này có lẽ rất có ích với những ai hay gặp vận đen, muốn qua Sin vì hôm sau Dung cũng theo lộ trình như tụi tôi từ Malay qua Sin thì không hề gặp chuyện đòi trình vé khứ hồi của tụi Air Asia.(NO)

Uyennha
02-09-2012, 23:21
Dinh chinh lai la Bak Kuh Teh la soup thit heo ham voi herb chu khong phai la thao moc nhe. Mui herb rat thom chu khong nong nhu mui nau thuoc bac dau, no gan giong nhu mon tiem o VN minh vay. Thong thuong Bak Kuh Teh duoc bo them nam dong co, tau hu ki va it cai. Day la mon an dac trung cua nguoi Hoa tai Malaysia, cac ban sang Malaysia nen thu mon nay.

Nhà quê
04-09-2012, 20:58
Bạn có thể nói rỏ thêm tại sao bạn bị cấm bay từ malay qua sing....
Nguyên nhân ......

zanyminh
04-09-2012, 21:10
Nguyên nhân là vì ko có vé khứ hồi mà. Bạn chủ topic có nói rồi muh.

XiMuoi
04-09-2012, 22:05
May mắn và hạnh phúc vì gặp được những người tốt trên đất nước xa lạ. Thú vị hén;)

KinqV
05-09-2012, 01:40
KL - Malay mà an ninh còn kém hơn Việt Nam thế kia hả trời.
Ở Hàn thì an ninh cực tốt.

hdkien
05-09-2012, 12:32
Hồi họp theo dõi nguyên do gì mà không được bay,mình cứ nghỉ là bạn không có tiền hóa ra là không có vé khứ hồi nó không cho lên máy bay là đúng rồi ,nhưng thanks bạn vì chia sẽ những kinh nghiệm quý báo cho mình sao này...

zanyminh
05-09-2012, 12:56
Mình cũng thấy nhiều bạn đi ko cần vé khứ hồi mà, trong box hồi ức đó, nhưng mà mình thì đi chiều từ SIN-MALAY, mà mình cũng sẽ ráng book vé bus online, chứ không thì xui xui lại bị như bạn "khoai an qua"

vtnthy
05-09-2012, 16:09
Wow, thật là 1 chuyến đi "đáng nhớ" đó bạn! Mình đi du lịch tè le gặp đủ thứ xui xẻo rắc rối nhưng mà chưa gặp cái rắc rối nào nó đúng nghĩa "rối nùi" như của bạn :( anyway nó làm cho đời sống phượt của bạn có thêm sắc màu! Mình thích mình thích :D Mình chưa đi Malay nhưng sao nghe bạn kể mình thấy sợ quá, có vẻ như về mức độ "văn minh" và an ninh thì nó "dưới màu" quá nhỉ :-ss
Nể phục bạn thiệt đó!

khoai an qua^^
06-09-2012, 21:20
@Zanyminh::D đúng là không ai đoán trước được điều gì nên đi xa thì đề phòng cho nó chắc bạn ạ. Lúc đó bị từ chối đóng dấu và 2 bà Ấn Độ đó kêu mình vào chỉ chính sách dành riêng cho người Việt Nam qua Sin là phải có vé khứ hồi thì chỉ muốn độn thổ thôi vì cả sân bay giống như là quay lại nhìn mình, nhìn coi đứa này nó từ nước nào đến mà bị không cho đi. Hơi buồn vì bị "sự ưu ái này"

khoai an qua^^
06-09-2012, 21:24
@KingV: Ở đâu cũng có người tốt và người xấu bạn ơi. Càng khó khăn thì ấn tượng càng sâu đậm bạn ạ nên có cơ hội bạn cũng đi thử Malay nhé^^

khoai an qua^^
06-09-2012, 23:19
Phần 5: Con đường sang Sin và vài dòng suy nghĩ về đất nước này

Tối đó 11 giờ 30, Emi- bạn U.N ở gần sân bay lái oto ra đón tụi tôi về nhà và sáng hôm sau chở chúng tôi ra ga tàu để mua vé sang Sin. Vé tổng cộng khoảng 46RM cho 6 tiếng ngồi tàu( từ 10 giờ 30 sáng ở KL đến 4 giờ chiều ở Sin). Điều hài hước là lúc tụi tôi vào quầy vé tàu hỏi thì chị bán vé bảo có bus, tụi tôi vừa mua vé vừa xác nhận lại mấy lần có phải bus không vì ở đây có vẻ hơi đa hệ thì chị ta khẳng định rất chắc chắn là bus. An tâm, 2 đứa ngồi chờ đến giờ thì zọt vào hỏi chị bán vé và được chỉ ra hướng có tàu. Trời ơi, kết luận là ở Malay cũng có giang hồ và muốn mua vé gì thì cũng phải hỏi cho đúng trạm bán vé đó chứ không thì chỉ có khóc. Hai đứa zọt lên tàu rồi thì thấy điều kiện không đến nỗi nào vì tàu rất sạch sẽ, giường nằm, điều hòa lạnh ngắt, giá vé tàu từ Malay sang Sin còn rẻ hơn từ Đà Nẵng đi Nha Trang.
*Vé như hình là 42RM vì chưa gồm một chặng ngắn từ ga tàu gần sân bay ra địa điểm chính để mua vé sang Sin nhưng tôi không nhớ tên.
https://i594.photobucket.com/albums/tt27/xuannhaphotos/Spring%202012%20at%20Malay-Sin-Malay/404256_375043702511823_1566456742_n.jpg
Mọi người nên chú ý về việc di chuyển bằng tàu xe ở Malay vì người ta bật điều hòa như ở Nam Cực mà mình mặc quần cộc thì chắc chắn chịu honk nổi. Khoảng 15 phút sau, có 2 bác đến soát vé và lúc qua biên giới của Sin thì họ lại đến đóng dấu passport để xuất cảnh ra khỏi Malay. Sóng điện thoại Digi vẫn phủ ở cả Sin nhưng gọi thì rất đắt. Việc điền vào tờ khai nhập cảnh Sin khá đơn giản và cũng không bị hải quan Sin gây khó dễ gì cả, khác hoàn toàn với việc đi máy bay.

Nhưng từ ga tàu vào trung tâm thành phố khá xa, bạn tôi đi taxi từ đây tới khu Geylang mất 20$ Sin. Ở Sin di chuyển bằng MRT là tiện nhất và nhiều bạn trên phượt đã giới thiệu khá kỹ về cách di chuyển này nhưng tôi cũng tóm tắt lại như sau. Đầu tiên tôi mua thẻ MRT 12 $ Sin (bao gồm 5 $ Sin balance- nghĩa là trừ mất 5 $ Sin tiền thẻ- và 7 $ Sin để sử dụng) và phải có passport mới mua được. Mỗi chặng đi thường tốn tầm 1- 1,5 $ Sin và thẻ này có thể Top-up- nộp thêm 10 $ Sin mỗi lần- để tiếp tục sử dụng. Sau này khi không muốn sử dụng thẻ nữa thì bạn có thể trả thẻ và yêu cầu quầy bán thẻ trả tiền lại cho mình( với điều kiện tiền trong thẻ nhiều hơn 5 $ Sin). Nếu số tiền trong thẻ nhỏ hơn 5 $ Sin thì nên top-up thêm 10 $ Sin để có thể rút ra toàn bộ số tiền.

4 ngày ở Sin( từ 21 đến 25/1/2012) không có gì đặc sắc lắm với tôi trừ việc tôi được gặp và đón giao thừa cùng gia đình Amelia- chị bạn CS tôi đã quen khi ở Đà Nẵng
*Ở nhà Amelia, chúng tôi được mẹ chị đãi món ăn ngày tết truyền thống của người Sin gốc Hoa gồm thịt heo và trứng kho tàu, vịt quay ăn chung với cơm.
https://i594.photobucket.com/albums/tt27/xuannhaphotos/Spring%202012%20at%20Malay-Sin-Malay/425014_375044185845108_915014362_n.jpg

*Đêm giao thừa mưa tầm tã và mọi người đứng đầy đường, che dù và chờ xem pháo hoa tại China town mặc dù mưa nhoe nhoét nên không thấy gì hết=))
https://i594.photobucket.com/albums/tt27/xuannhaphotos/Spring%202012%20at%20Malay-Sin-Malay/423925_375045812511612_1327371744_n.jpg

Ở Sin, số lượng người Hoa khá đông nên không khí tết khá nhộn nhịp và người ta cũng được nghỉ lễ 2 ngày. Dịp này, người ta tặng quýt cho nhau và bày quýt quanh nhà coi như lộc. Tết âm lịch, người Hoa cũng đi chùa, lì xì, thăm bà con nhưng không đi tảo mộ đầu năm như người Việt mình.
*Người Hoa cột mấy cái nơ đỏ quanh cây cầu phước lộc
https://i594.photobucket.com/albums/tt27/xuannhaphotos/Spring%202012%20at%20Malay-Sin-Malay/423912_375046292511564_276210899_n.jpg


Cũng rất thú vị khi được một anh bạn CS khác người Hàn Quốc giúp chúng tôi cuốc bộ từng hang cùng ngõ hẻm của Sin và nhận thấy rằng Sin không hề sạch như tôi từng tưởng tượng. Ở đó vẫn có người lang thang, nghèo khổ phải bới rác kiếm sống và tàn thuốc vẫn bị quẳng đâu đó trên vỉa hè, đặc biệt khu người Ấn khá phức tạp.
*Món cháo ếch Singapore tại phố Geylang, tôi không có cơ hội được thử tại địa chỉ nổi tiếng mà các bạn trên phượt giới thiệu( 39 hay 9 Geylang gì đó) vì vẫn còn tết nên người ta chưa mở cửa mặc dù chúng tôi đã bắt anh bạn Hàn Quốc dắt hơn 3 km để đến đó:gun.
https://i594.photobucket.com/albums/tt27/xuannhaphotos/396345_375048849177975_1448333302_n.jpg


Về các địa điểm tham quan, theo tôi với vé vào cổng 3 $ Sin, Sentosa là khu vui chơi lớn với giá cả khá phù hợp nếu chỉ tham quan mà không tham gia các trò giải trí khác. Botanic garden là khu không gian xanh với nhiều loại cây và vườn phong lan nhưng về độ đa dạng thì không thể so sánh với hoa Đà Lạt. Thật sự, Singapore thực hiện công tác quảng cáo quá tốt nên du khách đổ về đảo quốc sư tử rất đông mặc dù theo ý kiến của riêng tôi, Sin không có điểm tham quan nào gây ấn tượng ngoại trừ vài kiến trúc khá đẹp mắt tại Marina Bay( toàn bộ các điểm đến tôi đều đi bằng MRT).
Chiều 25/1/2012, cả đám tập trung tại địa điểm đón xe và khá may là City Plaza gần khu Geylang nơi bọn tôi trọ. Vé bus tôi book online của Delima Express, giá khoảng 19.5 $ Sin. http://www.busonlineticket.com/. Vé này mua từ trạm bus của Malay - từ Melaka đi Sin- thì chỉ còn khoảng 19.5 RM, nghĩa là vé mua bus từ Sin qua Malay hầu như luôn đắt gấp đôi chiều ngược lại.

zanyminh
07-09-2012, 09:22
Ban ơi cho mình hỏi City Plaza này mình đi từ Hotel 81 Lucky - 23 Lorong 20 Geylang, thì đi như thế nào, và đến tòa nhà này rồi thì phải đi đâu đón xe Delima.
Tụi mình cũng tính book xe Delima từ SIN - Melaka nhưng chưa rõ xe delima sẽ đâu ở đâu trong tòa nhà City Plaza, ví dụ ở cổng hay ở tầng hầm.
Xe delima chạy tuyến SIN - MElaka có ok không bạn ?
Thanks bạn nhiều

Uyennha
07-09-2012, 10:44
@Zanyminh: Từ Hotel ở 23 Lorong 20 Geylang, bạn đón xe bus đi đến City Plaza ( số xe bus thì bạn hỏi mấy người xung quanh đó) xe Delima nó nằm ở phía sau City Plaza, ngay tầng trệt.
Xe tuyến Sing -Melaka cũng ok lắm, nhưng bạn nên đi Melaka vào cuối tuần, lúc đó mới có chợ đêm, đông đúc, còn bình thường không có nhiều hoạt động lắm. Nhớ ăn món Cendol và Chicken Ball Rice là món ăn đặc sản của Melaka đó.

zanyminh
07-09-2012, 12:08
Món Cendol là món gì mình chưa từng nghe lun đó nha, thích quá. Còn món chicken rice ball thì mình nghe nói phải xếp hàng tận 1-2h , nên mình ko có hỏi địa chỉ luôn. Nay thấy bạn recommend, cho mình hỏi địa chỉ đi, để mình qua đó xem thử nếu đông quá thì thôi hehe ^^

Bọn mình đi ngày thường, vì lịch ko biết thay đổi thế nào cho tốt hơn nữa rồi. Hic.
Lich sơ sơ của mình : Ngày 1 SIN , Ngày 2 Sáng SIN chiều Melaka, Ngày 3, Sáng Melaka chiều KUL, Ngày 4, Sáng Berjaya + Putrajaya, Ngày 5 Sáng kul tối come back VN. Mình có thể đi kiểu nào khác nữa ko giúp mình tư vấn với >_<

leonguyen
07-09-2012, 14:27
Mình thấy chuyến đi của bạn khoái ăn quà thú vị thật - gặp nhiều sự cố, mà trải qua được thì coi như thành công keke.

Bạn bay từ VN sang Malay -> vậy thì nếu từ Malay xuất cảnh sang Sing thì đương nhiên Hải Quan nó yêu cầu bạn vé khứ hồi là chính xác rồi, chắc cái này bạn chưa tìm hiểu , nhưng công nhận bạn cũng tài vì cuối cùng bọn Hải Quan cũng cho bạn qua Sing.

leonguyen
07-09-2012, 14:33
Món Cendol là món gì mình chưa từng nghe lun đó nha, thích quá. Còn món chicken rice ball thì mình nghe nói phải xếp hàng tận 1-2h , nên mình ko có hỏi địa chỉ luôn. Nay thấy bạn recommend, cho mình hỏi địa chỉ đi, để mình qua đó xem thử nếu đông quá thì thôi hehe ^^

Bọn mình đi ngày thường, vì lịch ko biết thay đổi thế nào cho tốt hơn nữa rồi. Hic.
Lich sơ sơ của mình : Ngày 1 SIN , Ngày 2 Sáng SIN chiều Melaka, Ngày 3, Sáng Melaka chiều KUL, Ngày 4, Sáng Berjaya + Putrajaya, Ngày 5 Sáng kul tối come back VN. Mình có thể đi kiểu nào khác nữa ko giúp mình tư vấn với >_<

Sắp tới mình cũng định đi giống bạn , nhưng có điểm khác

Ở VN -> Sing -> Melaka -> KUL -> bay về Sing -> VN

Mà khi đọc lướt qua topic này thì thấy lo lo vì nguyên nhân bắt mua vé khứ hồi.

khoai an qua^^
07-09-2012, 23:57
@Zanyminh: City Plaza này rất cao và từ trạm MRT chính của khu Geylang, mình không chắc lắm là ra cổng D hay cổng F bạn có thể thấy tòa nhà này nhưng ở Sin rất dễ hỏi. Bạn chú ý hỏi thông tin trước khi ra ngoài ga MRT chứ đừng ra nhầm cổng mà trở vào lại sẽ bị cà thẻ lần nữa, mất phí. Quầy của nhà xe nằm ở tầng 1 của City Plaza và nó y như một sạp hàng, tới đó ngồi chờ đến giờ thì bus mới chạy đến và người ta sẽ dẫn mình ra đường để đón nó.
Bus ở Sin thì chất lượng ổn, bạn đừng lo nhé. Qua biên giới bạn phải chú ý xuống xe với mọi người để người ta chạy xe trống sang biên giới chứ ngủ quên bị họ phát hiện hỏi rắc rối lắm.

khoai an qua^^
08-09-2012, 00:07
@Zanyminh: Mình thấy lộ trình của bạn ổn đấy nhưng mình không rõ Berjaya là địa điểm gì, còn Putrajaya ít nhất mất 6 tiếng bao gồm cả di chuyển mới thấy hết vẻ đẹp của nó:)

khoai an qua^^
08-09-2012, 00:14
Mà khi đọc lướt qua topic này thì thấy lo lo vì nguyên nhân bắt mua vé khứ hồi.
Theo thông tin mình nhận được thì đi từ Malay qua Sin khó khăn vì Sin là đất nước phát triển nên người ta sợ nhiều người nhập cảnh sẽ ở lại đây, vì vậy mới có chuyện đòi vé khứ hồi. Còn nếu bạn đi từ Sing qua Melaka( bằng bus đúng không) thì dễ hơn nhiều. Hơn nữa chắc chắn bạn đã có vé khứ hồi từ Sin về Việt Nam nên nếu bị hải quan Malay hỏi lúc từ KL về Sin thì đưa vé này ra là ổn mà.

uttchan
08-09-2012, 19:06
Mình đi từ Sing bay sang Malay chỉ book vé 1 chiều >>> em nhân viên của Tiger gặng hỏi "Mày có định quay trở lại Sing ko, khi nào trở lại Sing?" >>> mình trả lời luôn "Tao bay sang Malay rồi từ Malay về thẳng nước của tao luôn, ko thèm quay lại Sing đâu". Vậy nên nếu book vé máy bay 1 chiều từ Sing - Malay thì yên tâm là ko bị làm khó gì đâu, chiều ngược lại thì hên xui, chắc do bạn chủ top đi 2 nước này lần đầu tiên nên mới bị làm khó á... Kinh nghiệm khi đi du lịch book vé 1 chiều là show ra cho nhân viên check in hay bị hỏi, còn hải quan nhìn passport của mình chắc thấy đóng nhiều dấu đi-về từ Sing rồi nên chẳng thèm hỏi gì cả :))

khoai an qua^^
08-09-2012, 23:35
Phần 6: Quay trở lại Malay với những cảm xúc mới

Lần quay trở lại Malay này tôi đi với Dung-đứa bạn thân và hai bà chị hội ngộ ở Singapore nên tâm trạng yên tâm và thoải mái hơn rất nhiều mặc dù U.N đã trở về trước nên nhóm chúng tôi toàn là lính mới trên đất Malay.

Xe đi từ Sin lúc 2 giờ 30 chiều và qua Melaka lúc 7 giờ nhưng trời Malay chỉ mới nhá nhem tối. Lúc qua biên giới thì thủ tục nhập cảnh khá đơn giản.
Rất may hôm đó bọn tôi gặp ông chủ Lee- người Hoa- của Kota Lodge hotel đang đích thân đi tìm khách quanh trạm bus. Mới nhìn ai cũng tưởng là nhân viên vì ông mặc quá giản dị nên cả đám thấy tội ông cụ và lục tục leo lên xe. Từ bến xe về Kota Lodge hotel mất khoảng 15RM( giá này rẻ) vì các taxi xung quanh đều lấy 20 RM là thấp nhất. Khách sạn này nằm gần khu phố đi bộ nên nhìn chung cũng tiện mặc dù chất lượng tương ứng giá bèo của nó.
Đi bộ từ khách sạn ra có một khu ẩm thực và với châm ngôn” sống để ăn”, nhóm tôi thử hầu hết các món địa phương ở đây nhưng không ngon, vì ẩm thực không phải điểm nổi bật của Malay.
Món satay- y chang nem lụi hay còn gọi là nem nướng ở Việt Nam
https://i594.photobucket.com/albums/tt27/xuannhaphotos/Spring%202012%20at%20Malay-Sin-Malay/400420_375051702511023_1937930758_n.jpg

Mee goreng( mì xào)- ăn tạm ổn
https://i594.photobucket.com/albums/tt27/xuannhaphotos/Spring%202012%20at%20Malay-Sin-Malay/421800_375051992510994_1454959888_n.jpg

Ở Melaka buổi tối có chợ đêm đông vui tại khu phố Tàu và họ treo đèn lồng như Hội An nhưng hầu hết hàng quán cũng đóng cửa lúc 10-11 giờ đêm .
Một ngôi nhà tôi chụp trong khu phố cổ
https://i594.photobucket.com/albums/tt27/xuannhaphotos/Spring%202012%20at%20Malay-Sin-Malay/432161_375052885844238_593443400_n.jpg
Quang cảnh phố phường ban đêm nhìn như Hội An những tối thắp đèn lồng nhưng Melaka rộng lớn hơn
https://i594.photobucket.com/albums/tt27/xuannhaphotos/Spring%202012%20at%20Malay-Sin-Malay/424960_375052615844265_210997814_n.jpg
https://i594.photobucket.com/albums/tt27/xuannhaphotos/Spring%202012%20at%20Malay-Sin-Malay/397327_375053235844203_306022669_n.jpg

khoai an qua^^
09-09-2012, 00:00
*Ngoài ra sẽ được gặp các chú tài xế lái loại xe được trang trí đủ màu sắc này với tiếng nhạc ầm ĩ đặc trưng mà mỗi chuyến dạo quanh lấy đến 30RM nhưng vẫn thu hút rất nhiều du khách. Ban ngày vẫn có xe này nhưng theo tôi đi ban đêm có đèn màu đặc sắc hơn( tôi thuộc dạng" nhà nghèo anh em đông nên chưa được thử các bạn nhé.hihi^^)
https://i594.photobucket.com/albums/tt27/xuannhaphotos/Spring%202012%20at%20Malay-Sin-Malay/399811_375052439177616_221255546_n.jpg
*Khách sạn có kiến trúc đẹp nên tôi chụp hình nhưng hôm sau mới biết từ bờ sông, có thể thông qua khách sạn này đi về đường chính và thoát xa mùi nồng nặc của con sông bị ô nhiễm khá nặng ở Melaka. Tôi chạnh lòng nghĩ tới chùa Cầu Hội An với con kênh cũng gánh chịu tình trạng này và lo lắng cho các công trình cổ đang bị con người phá hoại bằng nhiều cách.
https://i594.photobucket.com/albums/tt27/xuannhaphotos/Spring%202012%20at%20Malay-Sin-Malay/420567_375052079177652_1283163727_n.jpg

26/1/12:
Ban ngày chúng tôi đi bộ đến trung tâm thành phố( mất 10 phút) để lên ngọn đồi do người Bồ Đào Nha khám phá vào thế kỷ 15. Trên đỉnh đồi vẫn còn chứng tích của nhà thờ Thánh Paul được người Bồ Đào Nha xây dựng vào 1521.
*Một thị trấn nhỏ được nhìn từ trên đỉnh đồi
https://i594.photobucket.com/albums/tt27/xuannhaphotos/Spring%202012%20at%20Malay-Sin-Malay/395864_375057292510464_964903525_n.jpg
*Bảo tàng biển được xây dựng như chiếc thuyền buồm Flora de la Mar của Bồ Đào Nha bị đắm ngoài khơi Melaka khi xưa và vé vào bảo tàng hình như 3RM/người.
https://i594.photobucket.com/albums/tt27/xuannhaphotos/Spring%202012%20at%20Malay-Sin-Malay/417141_375056249177235_739291795_n.jpg
Quán này được các bạn giới thiệu là quán đặc trưng thu hút du khách đến Melaka nên tôi cũng vào thử nhưng thức ăn không thấy ngon như lời đồn.
https://i594.photobucket.com/albums/tt27/xuannhaphotos/Spring%202012%20at%20Malay-Sin-Malay/432051_375056139177246_2113003657_n.jpg
Đi tới 2 giờ chiều cả đám quay lại khách sạn thu dọn hành lý để vác ba lô ra nhà thờ trung tâm đón bus. Khu vực trung tâm nổi bật với nhà thờ màu đỏ này.
https://i594.photobucket.com/albums/tt27/xuannhaphotos/Spring%202012%20at%20Malay-Sin-Malay/404537_375056629177197_2102407222_n.jpg
Khu vực này quạ kêu inh ỏi và liên tục thả phân xuống nên tốt nhất là phòng thủ dù hoặc mũ nếu không muốn bị dính chấu. Nghe nhân viên khách sạn nói khoảng nửa tiếng sẽ có bus nhưng chờ lâu quá nên bọn tôi mon men hỏi giá taxi( 22RM/4 người) nên lại chờ. May quá xe bus vừa tới lúc 4 giờ và giá vé chỉ có 1,5RM/người đi về bến xe. Ở đây cũng có tình trạng xe dù như ở Việt Nam vì xe chạy lòng vòng quanh nhà thờ cũng 2 lần cho đủ khách rồi mới tiến về bến xe trung tâm.

Từ bến xe trung tâm, dễ dàng mua vé xe đi khắp nơi của nhiều hãng khác nhau, vé Delima Express hình như rẻ nhất vì từ Melaka đến KL chỉ tốn 9 RM. Sau hơn 2 tiếng đồng hồ ngồi bus từ 4 giờ 30 đến 7 giờ( trời vẫn sáng như 4 giờ ở Việt Nam), chúng tôi đã tới trạm xe bus ở KL và khá choáng ngợp trước qui mô của nó.
https://i594.photobucket.com/albums/tt27/xuannhaphotos/Spring%202012%20at%20Malay-Sin-Malay/424005_375061245843402_1645269891_n.jpg
Như các bạn đi trước đã cảnh báo, các trạm giao thông ở Malay không liền lạc nên phải đi ra ngoài trạm bus này mới đến được các trạm LRT và taxi. Lúc đầu cả lũ lơ ngơ không rành nên lò mò vào một quầy nhỏ taxi hỏi có thể mua vé LRT ở đâu thì được các bạn gái bán vé trùm khăn bảo không có LRT đâu. Tuy nhiên, Khizanif- CS mà chúng tôi sẽ đến nhà tối nay hướng dẫn qua điện thoại là chỉ đi thêm vài bước nữa là tới LRT nên bọn mình cảm ơn rồi chuồn gấp, ở đây vẫn dễ bị ăn quà lừa như thường. Tôi cực kỳ cảm động khi thấy Khizanif đến tận trạm LRT và đón chúng tôi về nhà ông vì từ trạm này đến nhà ông mất tới 45 phút lái oto. Nhà ông là 1 căn hộ chung cư ở cách xa KL và có hồ bơi, căn tin. Ở Malay, tất cả nhà ở đều do nhà nước qui hoạch thành chung cư và người dân được vay mua nhà với lãi suất rất thấp ( hình như 4% trong vòng 10 năm). Nghe tôi bảo ở Việt Nam doanh nghiệp và người dân phải vay với lãi suất 17-20% trong ngắn hạn, Khizanif và K- một người bạn của ông làm việc ở May Bank- ngân hàng hàng đầu Malay và nay đã nghỉ việc để làm kinh doanh cực kỳ ngạc nhiên bảo sao dân mày giỏi thế. K làm trong ngành cung cấp suất ăn cho trường điểm( ở Việt Nam còn gọi là trường chuyên) và qua lời kể của ông chúng tôi được biết họ phải cung cấp theo thực đơn đáp ứng tiêu chuẩn dinh dưỡng do viện nghiên cứu của Malay đưa ra chứ không thể tự ý đưa thực đơn.

khoai an qua^^
09-09-2012, 00:35
27/1/12:
Khizanif và K theo đạo Hồi nên sáng sớm ( khoảng 5 giờ) tôi giật mình tỉnh giấc vì tiếng tụng kinh la hét rất to vọng ra từ xung quanh mà có lẽ những căn hộ lân cận cũng dậy sớm cầu nguyện. Khu chúng tôi ở thuộc rừng núi và tiếng quạ kêu inh ỏi vào buổi sớm tinh sương quyện với tiếng cầu nguyện vang rền đem lại một cảm xúc khó mà diễn tả.

*Cảnh một góc thành phố KL trong sương sớm được chụp từ nhà của Khizanif
https://i594.photobucket.com/albums/tt27/xuannhaphotos/Spring%202012%20at%20Malay-Sin-Malay/421389_375062049176655_1993120799_n.jpg
Ở Malay, hầu hết cửa hàng chỉ mở cửa lúc 9 giờ sáng nên 11 giờ, Khizanif lái xe đưa chúng tôi vào thành phố. Ông tình nguyện chở bọn tôi một tour quanh KL, chạy dưới tòa tháp đôi Petronas, đến cung điện của vua và hoàng hậu( mà ông bảo vua cũng làm kinh doanh), ghé ngang vườn chim,…hết 3 tiếng đồng hồ. Kiến trúc là một nét đẹp nữa khiến Malay càng đẹp lạ lùng và cuốn hút.

https://i594.photobucket.com/albums/tt27/xuannhaphotos/Spring%202012%20at%20Malay-Sin-Malay/423984_375064285843098_457325028_n.jpg

https://i594.photobucket.com/albums/tt27/xuannhaphotos/Spring%202012%20at%20Malay-Sin-Malay/429747_375063822509811_1389662851_n.jpg

https://i594.photobucket.com/albums/tt27/xuannhaphotos/Spring%202012%20at%20Malay-Sin-Malay/428180_375064915843035_596596212_n.jpg

https://i594.photobucket.com/albums/tt27/xuannhaphotos/Spring%202012%20at%20Malay-Sin-Malay/423885_375064069176453_868945438_n.jpg

https://i594.photobucket.com/albums/tt27/xuannhaphotos/Spring%202012%20at%20Malay-Sin-Malay/419215_375064742509719_1260650014_n.jpg

Việc ông giúp 4 đứa ở trong phòng đôi của một khách sạn 3 sao ( Midad hotel) với giá phòng chỉ bằng một nửa( 100RM) cho 1 đêm bao gồm cả buffet khiến cả đám hào hứng. Lâu lâu nhà nghèo lỡ chơi sang nhưng tôi vẫn để địa chỉ này cho những ai có đủ điều kiện để ở những khách sạn kiểu này vì trên phượt cũng có nhiều bác có khả năng.(c)
No.8 Jalan Kampong Attap.50460 Kuala Lumpur
Tel: +603-2273 9999
Fax: +603-2273 9199
Email: [email protected]
Hôm sau có 2 người về lại Việt Nam nên cả đám quyết định di cư đến một chỗ rẻ hơn sau khi đã khảo giá quanh khu China town:
Petaling Hotel( 36RM/ 2 người)
121-123 jalan Petaling 5000KL
Tel:+603020789870
Email:[email protected]
Phòng nhỏ, có quạt , có nhà vệ sinh và phòng tắm, máy nước nóng lạnh công cộng và có bếp chung để mọi người có thể nấu nếu muốn. Bà chủ khá tử tế và có camera quan sát khu vực chung nên đối với tôi phòng vậy là khá ổn. Điểm đặc biệt của nhà trọ này là xe đi từ Putrajaja về thả chúng tôi ngay trước cửa nhà trọ.

khoai an qua^^
09-09-2012, 21:17
Ban đêm dạo chợ phố tàu là cơ hội để mọi người mua sắm, thưởng thức đặc sản tàu( vịt, buffee rau, hambuger Mc Donald, satay,...).
*Mì đen: dĩa mì nóng sốt dọn ăn chung với tương ớt, chanh nữa
https://i594.photobucket.com/albums/tt27/xuannhaphotos/Spring%202012%20at%20Malay-Sin-Malay/393927_2862426592433_1012764061_32408826_846889443 _n.jpg
*Món cendong-như chè thốt nốt cốt dừa nhưng ngon hơn và là món giải khát phổ biến của Malay
https://i594.photobucket.com/albums/tt27/xuannhaphotos/Spring%202012%20at%20Malay-Sin-Malay/421999_2862429432504_1012764061_32408830_136751695 7_n.jpg
*Bánh ngọt Malay là một thứ không nên bỏ qua khi bạn đến đất nước này vì bánh mềm, mịn và như tan ra khi ăn vào miệng, đặc biệt bánh socola. Không hiểu sao bột mì ở Malay ngon lạ lùng vì nó xốp chứ không như bột mì Việt Nam mặc dầu tôi là tín đồ bánh mì có thể ăn nó thay cơm
https://i594.photobucket.com/albums/tt27/xuannhaphotos/Spring%202012%20at%20Malay-Sin-Malay/402629_375068569176003_1932833541_n.jpg
Ở Malay có hẳn một nhà máy socola nên ngành công nghiệp socola khá phát triển ở đất nước này và tôi lập tức bị hớp hồn bởi những cửa hàng bán socola và trang trí bằng gấu bông thường thấy ở KL Sentral.
https://i594.photobucket.com/albums/tt27/xuannhaphotos/Spring%202012%20at%20Malay-Sin-Malay/421449_375066685842858_2003460246_n.jpg
Nằm ở trung tâm China town, siêu thị MyDin là siêu thị bán sỉ với nhiều món hàng hấp dẫn bạn mua về làm quà và giá rẻ hơn hẳn các siêu thị khác.

29/1( chủ nhật): Còn lại 2 chị em tôi lang thang đi Putrajaya. Lúc đầu do không rành đường nên chúng tôi đi bằng LRT đến KL sentral rồi mua vé KLIA( hình như 11.5RM cho 1 vòng đi và 18.5 RM cho cả đi và về) nhưng tôi chọn mua 1 chiều vì không biết chắc giờ về. KLIA là tàu siêu tốc và khách hàng toàn khách du lịch vì giá vé khá cao so với mặt bằng phương tiện công cộng chung. Tới Putra Sentral là 11 giờ 30, chúng tôi tới quầy thông tin và được biết là tour tham quan Putrajaya đã khởi hành cách đây nửa tiếng và để đi tour tiếp theo phải chờ đến 2 giờ 30.
Pà con lưu ý là Tour Putrajaya chỉ được tổ chức vào thứ bảy và chủ nhật hàng tuần với giá 1RM và có bus chở bạn đi vòng quanh Putrajaya với hướng dẫn viên bản địa nói tiếng Anh.
Thời gian bus tour đón khách:
+ở Putrajaya Sentral( 11 a.m và 2.30 p.m)
+ở Putrajaya Square(11.30a .m và 3 p.m): Tôi đi cách này nhưng phải mua vé bus 0.5RM để đến Putra Square để mua tour tại đây.

Đến 3p.m mới có tour nên tôi có thời gian thăm thú rất kỹ xung quanh và lại gặp một rắc rối nho nhỏ:))
Kiến trúc nhà thờ hồi giáo( Putra Mosque- nằm ngay Putra Square) làm tôi nhớ đến những lâu đài Ba Tư :
https://i594.photobucket.com/albums/tt27/xuannhaphotos/Spring%202012%20at%20Malay-Sin-Malay/420294_1869699640130_1770270221_905100_653890838_n .jpg

Lần mò một hồi, hai chị em vòng ra ngả sau nhà thờ và lon ton đi vào trong. Thấy vắng tôi đã hơi nghi nghi nhưng nghĩ trưa nắng ít người nên vẫn hồn nhiên như cô tiên đi vào sảnh hoành tráng của nhà thờ và bị nhiều bạn đội mũ hồi giáo trang phục nghiêm trang hét lớn bằng một ngôn ngữ mà tôi không rõ. Lúc đầu tôi nghĩ họ đòi tiền nhưng một bạn có vẻ tử tế tiến lại nói bằng tiếng Anh:
-“Mày ở đâu đến ?”
-Trả lời” Việt Nam” nhưng thấy bạn ấy lắc đầu nguầy nguậy tôi hiểu ý bạn ấy là”sao mày chui được vào đây”, tôi lia mắt ra lối bạn ấy chỉ thì thấy một dòng người đang đứng chờ ngoài cổng hoàng tráng( cổng chính kia rồi) với trang phục trùm kín từ đầu đến chân, tôi bắt đầu hoảng vì đang mặc short ngắn, áo phông nên rối rít xin lỗi và giả nai” Tao không biết nên vào bên hông kìa, không có biển hiệu gì hết nên tụi tao tưởng đường này, blap, blap, blap”…
*Tôi chụp luôn tấm ảnh nội qui vào Mosque để pà con theo dõi
https://i594.photobucket.com/albums/tt27/xuannhaphotos/Spring%202012%20at%20Malay-Sin-Malay/427741_375068255842701_725536036_n.jpg
Bạn này cũng trẻ nên có vẻ thông cảm và dặn 2 giờ nhà thờ mới mở cửa lại cho khách vào tham quan, lối đó là lối dành riêng cho tín đồ.
Hú vía, tôi với bà chị vội vã chuồn ra ngõ trước vì mấy bạn Hồi này buồn vui thất thường có thể làm thịt chúng tôi vì tội phỉ báng cũng nên. Hehe, dân Việt Nam có vẻ quen đánh du kích nên toàn hẻm hóc mà đi không nè, cũng may là trời nóng bức nhưng không phải trùm khăn mà vẫn xem được nhà thờ^^

XiMuoi
09-09-2012, 21:31
Cảm ơn bạn thân mến đã post bài này, nhớ lại kỷ niệm về lần đầu tiên phượt, lần đầu tiên xuất ngoại, thật là vui, cảm xúc cứ ầm ầm kéo tới =))

khoai an qua^^
09-09-2012, 22:09
Tôi đã tham gia tour Putrajaya với sự hướng dẫn nhiệt tình của một hướng dẫn viên già lụ khụ đã từng tu nghiệp ở Nha Trang 2 năm. Đến những điểm nổi tiếng xe bus lại tạm dừng cho du khách xuống xe để chụp ảnh. Cuối giờ ông cụ có xin tiền tip nên chúng tôi cũng gửi ông 2RM, gấp 2 lần giá tour nhưng thấy cũng đáng. Cách chính phủ Malay bán tour 1RM theo tôi rất hay vì nó không bao nhiêu nhưng du khách sẽ trân trọng chuyến đi hơn những gì miễn phí, tâm lý con người vốn là vậy;)
https://i594.photobucket.com/albums/tt27/xuannhaphotos/Spring%202012%20at%20Malay-Sin-Malay/IMG_4822.jpg
*Hồ nhân tạo Putra rộng 650ha, là điều hòa khí hậu của cả khu vực Putrayaja
https://i594.photobucket.com/albums/tt27/xuannhaphotos/Spring%202012%20at%20Malay-Sin-Malay/IMG_4812.jpg
*Văn phòng, nơi ở của thủ tướng, phó thủ tướng Malaysia là tòa nhà 6 tầng theo kiểu kiến trúc Hồi giáo có mái vòm củ hành lớn màu xanh ở giữa và 4 mái vòm củ hành nhỏ hơn ở xung quanh. Tất cả khách tham quan khu nhà và làm việc của thủ tướng đều không được mang túi xách, máy ảnh, máy quay phim. Người nước ngoài phải trình hộ chiếu.(trích trang du lich hoan my)
https://i594.photobucket.com/albums/tt27/xuannhaphotos/Spring%202012%20at%20Malay-Sin-Malay/IMG_4790.jpg
4 giờ xe đưa cả đoàn về lại trạm KLIA ban đầu và tôi đón bus E1 chạy thẳng về China town chỉ tốn 4RM và bus này đậu ngay trước chỗ tôi trọ. Bà chị bị say xe nên kiên quyết về lại KL Sentral bằng KLIA. Rút“ cơm nguội” cho lần trễ máy bay trước và để tiết kiệm chi phí, tối đó tôi chia tay chị Quý và ra KL Sentral lúc 9 giờ vì Sky bus chuyến cuối cùng chạy lúc 10 giờ và ngủ lại tại sân bay LCCT để 4 giờ sáng hôm sau vào check in vì Air Asia không cho check in sớm.
Về nhà, vừa ngấu nghiến đĩa rau sống đến nỗi mẹ bảo” mày ăn rau như thỏ vậy hả con”, vừa nhớ đến những món ăn đầy màu sắc của Malay, những tấm khăn choàng phết đất, tiếng tụng kinh Ala, …tất cả ký ức về Malay sẽ không phai và biết đâu một ngày nào đó sẽ quay trở lại, Malay ơi.(BB)

zanyminh
10-09-2012, 00:06
Bạn Khoai An Qua cho mình hỏi : đi từ KUL sentral đến Putrajaya Sentral bạn đi bằng KLIA, nhưng có 2 loại, là KLIA transit hay Express (mình xem trên website LRT của KUL thì là TRANSIT)

leonguyen
11-09-2012, 15:35
Hay quá, còn hơn 2 tháng nữa là mình đi Malay rồi. Thanks đã viết hồi ức :)

khoai an qua^^
11-09-2012, 21:32
Bạn Khoai An Qua cho mình hỏi : đi từ KUL sentral đến Putrajaya Sentral bạn đi bằng KLIA, nhưng có 2 loại, là KLIA transit hay Express (mình xem trên website LRT của KUL thì là TRANSIT)
Mình đi bằng KLIA transit vì nó sẽ dừng tại Putrajaya, còn Express sẽ chỉ chạy thẳng đến sân bay quốc tế.

lgacb08
14-09-2012, 12:07
Đọc bài của bạn mấy post đầu với tiêu đề thì có vẻ hấp dẫn nhưng đi sâu thêm vài post thì chả buồn đọc thêm, rõ ràng bạn nên cầu trời khấn phật cảm ơn cho chuyến đi thiếu sự chuẩn bị của mình và thái độ ignorant của bạn đã không dẫn đến một hậu quả đáng tiếc hơn.

Không biết bạn đã từng đi đây đó nhiều chưa hay từ hồi đi mẫu giáo đến đại học vẫn loanh quanh cái ao làng của mình, bao nhiêu tuổi rồi, có chịu đọc sách tìm hiểu văn hóa các nơi chưa mà đưa ra những bình luận chủ quan như vậy.
Chuyện bị cấm đi từ KL sang Sing là chuyện đuơng nhiên vì đã có luật hết cả, đâu có chuyện nói 'tại sao tụi Malay nó bay 1 chiều được mà tao phải có vé 2 chiều' hay là 'chỉ người Việt Nam mới bị thế'. Luật miễn thị thực giữa các nước trong khu vực có nêu rõ là phải có vé khứ hồi, chả ai chơi ép bạn cả. Nếu không có vé khứ hồi thì ít nhất phải có vé xe buýt, tàu lửa gì đó ra khỏi Sing.


Điều bực mình là nếu Air Asia đã bán vé một chiều thì nó phải có trách nhiệm chở người mua đi, còn việc bị từ chối nhập cảnh là chuyện của hải quan Singapore

Cái này lại càng không có nhé, Air Asia nó mà chở bạn qua đó mà bạn bị từ chối nhập cảnh thì hải quan Sing nó sẽ phạt AA một mớ, hàng không giá rẻ ngu gì nó chịu rủi ro. Cho nên bị mất tiền vé là đúng rồi và chả đáng được xót thuơng gì cả, cái tiền này mà chúng tôi khi đi nước ngoài hay gọi nôm na là 'tiền ngu'. Còn chuyện AA nó cho mấy người khác có vé 1 chiều đi là chuyện nó du di, là chuyện của nó, đừng có so sánh cái kiểu Chí phèo, AQ như vậy. AA nó chả đổ trách nhiệm cho ai cả, bạn cứ thử đặt vé đi thì ngay trước khi nó confirm booking, nó có hiện 1 cái cửa sổ cảnh báo về chuyện này rồi và nó có quyền từ chối vận chuyển nếu nghi ngờ tình trạng visa của bạn.

Còn chuyện qua Malay mà bình luận mấy nhóm Trung Quốc, Ả rập, Ấn dựa trên cách ăn mặc của họ là bạn thiếu hiểu biết về đa văn hóa thật, những người đó cũng là người Malay cả, thậm chí mấy bà mặc áo trùm còn Malay hơn cả, chẳng qua là vì lý do tôn giáo của họ, còn đám kia mà bạn gọi là Trung Quốc thì lầm to, cha ông họ cũng đã sinh ra và sống trên đất đó hàng thế kỷ rồi, nói như vậy không khác gì kỳ thị những người Chăm, Bana, Hmong ở Việt Nam không phải là người Việt Nam, một nhận xét kỳ thị rất nên tránh.

Đi bụi một mình thì phải chịu khó quan sát, có mỗi cái số điện thoại mà nhầm sang số của Help-line thì thật là không hiểu cái đôi mắt của bạn dùng để làm gì, chắc chỉ để cứ 5' lại miệng chữ A, mắt chữ ô mà ta thán cái này mới, cái kia lạ thì nên đặt tour đi cho nó lành.

khoai an qua^^
14-09-2012, 22:56
Không biết bạn đã từng đi đây đó nhiều chưa hay từ hồi đi mẫu giáo đến đại học vẫn loanh quanh cái ao làng của mình, bao nhiêu tuổi rồi, có chịu đọc sách tìm hiểu văn hóa các nơi chưa mà đưa ra những bình luận chủ quan như vậy.
Chuyện bị cấm đi từ KL sang Sing là chuyện đuơng nhiên vì đã có luật hết cả, đâu có chuyện nói 'tại sao tụi Malay nó bay 1 chiều được mà tao phải có vé 2 chiều' hay là 'chỉ người Việt Nam mới bị thế'. Luật miễn thị thực giữa các nước trong khu vực có nêu rõ là phải có vé khứ hồi, chả ai chơi ép bạn cả. Nếu không có vé khứ hồi thì ít nhất phải có vé xe buýt, tàu lửa gì đó ra khỏi Sing.



Cái này lại càng không có nhé, Air Asia nó mà chở bạn qua đó mà bạn bị từ chối nhập cảnh thì hải quan Sing nó sẽ phạt AA một mớ, hàng không giá rẻ ngu gì nó chịu rủi ro. Cho nên bị mất tiền vé là đúng rồi và chả đáng được xót thuơng gì cả, cái tiền này mà chúng tôi khi đi nước ngoài hay gọi nôm na là 'tiền ngu'. Còn chuyện AA nó cho mấy người khác có vé 1 chiều đi là chuyện nó du di, là chuyện của nó, đừng có so sánh cái kiểu Chí phèo, AQ như vậy. AA nó chả đổ trách nhiệm cho ai cả, bạn cứ thử đặt vé đi thì ngay trước khi nó confirm booking, nó có hiện 1 cái cửa sổ cảnh báo về chuyện này rồi và nó có quyền từ chối vận chuyển nếu nghi ngờ tình trạng visa của bạn.

Còn chuyện qua Malay mà bình luận mấy nhóm Trung Quốc, Ả rập, Ấn dựa trên cách ăn mặc của họ là bạn thiếu hiểu biết về đa văn hóa thật, những người đó cũng là người Malay cả, thậm chí mấy bà mặc áo trùm còn Malay hơn cả, chẳng qua là vì lý do tôn giáo của họ, còn đám kia mà bạn gọi là Trung Quốc thì lầm to, cha ông họ cũng đã sinh ra và sống trên đất đó hàng thế kỷ rồi, nói như vậy không khác gì kỳ thị những người Chăm, Bana, Hmong ở Việt Nam không phải là người Việt Nam, một nhận xét kỳ thị rất nên tránh.

Đi bụi một mình thì phải chịu khó quan sát, có mỗi cái số điện thoại mà nhầm sang số của Help-line thì thật là không hiểu cái đôi mắt của bạn dùng để làm gì, chắc chỉ để cứ 5' lại miệng chữ A, mắt chữ ô mà ta thán cái này mới, cái kia lạ thì nên đặt tour đi cho nó lành.
=> Mình kể chuyện theo dòng cảm xúc về tất cả những gì đã diễn ra nên đó là suy nghĩ của mình lúc ấy và đầu bài mình cũng đã nêu nó có thể khác với suy nghĩ mọi người. Có thể bạn đi nhiều, bạn biết này nọ nhưng việc người khác không có cơ hội đi nhiều nên bỡ ngỡ cũng chẳng có gì lạ.
Mình thấy bạn có vẻ hơi suy diễn khi nói rằng mình kỳ thị các dân tộc khác nhau vì mình chỉ mô tả những gì mình thấy và cảm nhận và rõ ràng kích thước, màu da, ngôn ngữ của họ khác nhau. Bạn thật "tài giỏi"khi có thể không thấy họ mà cho rằng mình bình luận sai.
-Về việc số điện thoại bị nhầm, tất nhiên con người không ai không phạm sai lầm nhưng nó cho mình cơ hội biết thêm những điều mới mà nếu mình không mắc sai lầm chưa chắc đã có được( như có nhiều thời gian hơn để nói chuyện với Jess và Donald). Mình coi đó là những trải nghiệm thú vị trong mỗi chuyến đi.

Nói thật, mình viết bài để giúp mọi người có thêm nhiều kinh nghiệm và không mắc phải những lỗi mình đã mắc phải nên bạn chẳng có quyền gì chỉ trích hay phê phán gì mình cả. Chỉ lưu ý bạn một điều khi góp ý cho người khác thì nên cẩn thận trong câu chữ thay vì thể hiện văn hóa"đôi mắt của bạn dùng để làm gì" thì mình biết bạn là loại người gì rồi, nhất là trên diễn đàn mọi người đều có thiện chí đóng góp thế này.

lungtung
18-09-2012, 02:29
Mình đang ở KL-Sing đây. Confirm là các trạm tàu điện, monorail, LRT là có interchange nhé. Chỉ còn 2-3 điểm là ko có thôi. Ngoài ra ngay bến xe TBS cũng có interchange qua LRT. Rất tiện lợi.
Một điểm nữa là các bạn muốn đi từ Melaka - Sing hoặc KL - Sing thì nên tránh xe DELIMA, vợ chồng mình đón xe Delima đi từ Melaka đi Sing. Khi đến cửa khẩu Sing do mình ko điền thẻ thông tin trước nên làm thủ tục hơi chậm và bị tài xế bỏ lại. May mà mình đón dc xe khác vào trung tâm ( tốn thêm $10).

Mustafa
18-09-2012, 11:29
Hành trình bạn gặp chút rắc rối thôi, hầu như dân phượt nào cũng bị và tùy theo tình hình to hay nhỏ thôi.
Còn việc họ kiểm tra vé là do nguyên tắc thôi, mình từng bị hỏi vé hành trình khứ hồi cho bất kỳ chuyến bay từ nước này sang nước khác, kể cả VN nữa (Nam). Mà bạn là nữ, thì nghi kỵ là đương nhiên. Mà hình như trong đoạn bạn viết lên tàu là mặc quần cộc ah? Thế thì lại là 1 điểm để HQuan chú ý nữa.
Có cái bên Sing và Mã thì có lẽ do 1 số dân di cư qua làm ăn sinh sống đã làm mất mặt người Việt. Trong thâm tâm thì Mã & Sing coi mình cũng khác chi mọi đâu.
Đồng ý Sing chả khá hơn VN ở 1 vài điểm du lịch, kể cả Thái nữa, nhưng họ vẫn hút khách là nhờ nhiều thứ, quan trọng nhất là lâu dài. VN làm ăn 1 vài thành phần chụp giựt làm ảnh hưởng hình ảnh chung thì làm sao khá lên.

mummim88
19-10-2012, 00:36
Đọc xong bài của bạn mà mình cũng lo lo. Mình có kế hoạch đi bụi Singapore - Malaysia với 2- 3 người nữa thì sẽ đi từ HN - SIN - KUL - HN. Vì thế sẽ có vé máy bay đi từ HN - SIN và KUL - HN thôi, từ SIN - KL sẽ đi bus. Không biết là việc nhập cảnh Singapore có gặp phải vấn đề gì không nhỉ ? cũng lần đầu ra nước ngoài luôn :( Dự tính mang $500 kèm thẻ để phòng trừ bị HQ hỏi.

khoai an qua^^
19-10-2012, 22:27
Vì thế sẽ có vé máy bay đi từ HN - SIN và KUL - HN thôi, từ SIN - KL sẽ đi bus. Không biết là việc nhập cảnh Singapore có gặp phải vấn đề gì không nhỉ ? :) theo kinh nghiệm của mình, Sin là một đất nước kiểm soát rất gắt việc nhập cảnh nên mình nghĩ rủi ro có thể xảy ra nếu bạn không chứng minh được bạn sẽ rời khỏi đất nước của họ khi hết hạn du lịch, đặc biệt nhóm bạn mới đi nước ngoài lần đầu. Theo mình thử 2 cách:
+Mua vé khứ hồi của cả Sin để show Hải quan thấy( cách này chỉ có thể áp dụng với sếp đi công tác):gun. Cho vàng thì mình mới áp dụng được cách này
+Bạn mua bus online(link mình có gửi trong bài) và cho hải quan Sin xem lộ trình về của bạn đầy đủ gồm vé bus và máy bay từ KL về Việt Nam
Hi vọng cách 2 sẽ hiệu quả. Bạn nào có cách khác hoặc đã từng trải qua kinh nghiệm này thì góp ý giúp bạn mummim88 nhe.

ngoikoyen
20-10-2012, 03:36
Đọc bài của bạn mấy post đầu với tiêu đề thì có vẻ hấp dẫn nhưng đi sâu thêm vài post thì chả buồn đọc thêm, rõ ràng bạn nên cầu trời khấn phật cảm ơn cho chuyến đi thiếu sự chuẩn bị của mình và thái độ ignorant của bạn đã không dẫn đến một hậu quả đáng tiếc hơn.

Không biết bạn đã từng đi đây đó nhiều chưa hay từ hồi đi mẫu giáo đến đại học vẫn loanh quanh cái ao làng của mình, bao nhiêu tuổi rồi, có chịu đọc sách tìm hiểu văn hóa các nơi chưa mà đưa ra những bình luận chủ quan như vậy.
Chuyện bị cấm đi từ KL sang Sing là chuyện đuơng nhiên vì đã có luật hết cả, đâu có chuyện nói 'tại sao tụi Malay nó bay 1 chiều được mà tao phải có vé 2 chiều' hay là 'chỉ người Việt Nam mới bị thế'. Luật miễn thị thực giữa các nước trong khu vực có nêu rõ là phải có vé khứ hồi, chả ai chơi ép bạn cả. Nếu không có vé khứ hồi thì ít nhất phải có vé xe buýt, tàu lửa gì đó ra khỏi Sing.



Cái này lại càng không có nhé, Air Asia nó mà chở bạn qua đó mà bạn bị từ chối nhập cảnh thì hải quan Sing nó sẽ phạt AA một mớ, hàng không giá rẻ ngu gì nó chịu rủi ro. Cho nên bị mất tiền vé là đúng rồi và chả đáng được xót thuơng gì cả, cái tiền này mà chúng tôi khi đi nước ngoài hay gọi nôm na là 'tiền ngu'. Còn chuyện AA nó cho mấy người khác có vé 1 chiều đi là chuyện nó du di, là chuyện của nó, đừng có so sánh cái kiểu Chí phèo, AQ như vậy. AA nó chả đổ trách nhiệm cho ai cả, bạn cứ thử đặt vé đi thì ngay trước khi nó confirm booking, nó có hiện 1 cái cửa sổ cảnh báo về chuyện này rồi và nó có quyền từ chối vận chuyển nếu nghi ngờ tình trạng visa của bạn.

Còn chuyện qua Malay mà bình luận mấy nhóm Trung Quốc, Ả rập, Ấn dựa trên cách ăn mặc của họ là bạn thiếu hiểu biết về đa văn hóa thật, những người đó cũng là người Malay cả, thậm chí mấy bà mặc áo trùm còn Malay hơn cả, chẳng qua là vì lý do tôn giáo của họ, còn đám kia mà bạn gọi là Trung Quốc thì lầm to, cha ông họ cũng đã sinh ra và sống trên đất đó hàng thế kỷ rồi, nói như vậy không khác gì kỳ thị những người Chăm, Bana, Hmong ở Việt Nam không phải là người Việt Nam, một nhận xét kỳ thị rất nên tránh.

Đi bụi một mình thì phải chịu khó quan sát, có mỗi cái số điện thoại mà nhầm sang số của Help-line thì thật là không hiểu cái đôi mắt của bạn dùng để làm gì, chắc chỉ để cứ 5' lại miệng chữ A, mắt chữ ô mà ta thán cái này mới, cái kia lạ thì nên đặt tour đi cho nó lành.
bạn có giỏi thì viết trãi nghiệm của mình cho mọi người biết thêm nhiều thông tin,đừng to mồm chê người ta=))=))

zanyminh
20-10-2012, 10:02
Đọc xong bài của bạn mà mình cũng lo lo. Mình có kế hoạch đi bụi Singapore - Malaysia với 2- 3 người nữa thì sẽ đi từ HN - SIN - KUL - HN. Vì thế sẽ có vé máy bay đi từ HN - SIN và KUL - HN thôi, từ SIN - KL sẽ đi bus. Không biết là việc nhập cảnh Singapore có gặp phải vấn đề gì không nhỉ ? cũng lần đầu ra nước ngoài luôn :( Dự tính mang $500 kèm thẻ để phòng trừ bị HQ hỏi.
Bạn đừng quá lo lắng, hãy nhớ 1 điều duy nhất là bạn là khách du lịch chứ ko phải đi trốn nợ ^_^.
Nhóm mình vừa đi tuần trước. cũng chỉ có vé bay từ HCM - SIN, MALAY- HCM. Sin - Malay mình có vé bus, tuy nhiên vé bus online thể hiện ra tên người mua (mua ở www.busonlineticket.com ) và số vé là 4, còn 3 đứa bạn mình ko có tên trong này. Khi đi bạn mình bị hỏi khi nào về VN (bạn mình passport mới khai trương, còn trắng bóc ^^), đưa vé bus SIN - MALAY, nó ko chịu vì nói vé ko thể hiện tên 4 người, đưa thêm vé máy bay KUL - HCM, đưa thêm booking hotel ở SIN, ở MALAY, 1 nùi giấy. Vậy là ok. Nếu còn hỏi hơn, thì bạn nên ngó nghiêng lại mình 1 lượt từ đầu tới chân trước, sau đó nói chuyện với nó ^__^

zanyminh
21-10-2012, 10:41
Mình quên 1 thông tin quan trọng : người hỏi tụi mình mấy cái vé này nọ ko phải là hải quan, mà là nhân viên hãng Jetstar chiều đi từ HCM - SIN.
Trường hợp này rất giống chủ topic, bị hỏi vé về mà ko có. Tuy nhiên mình có, chỉ là hãng khác thôi (về bằng AirAsia)

Còn hải quan thì chả hỏi chả lấy cái gì ngoài passport và phiếu khai nhập cảnh. Mình cẩn thận nên đã lấy tờ khai nhập cảnh ghi từ lúc ở trên máy bay, đưa cái mẫu cho 2 đứa bạn (passport trắng tinh) điền theo, vậy mà 2 cô cậu vẫn điền thiếu. Hải quan nó kêu điền thêm cho đủ, rồi hỏi "Are you sure your choice is right ?" Trả lời yes , vậy là ok cho qua

khoai an qua^^
23-10-2012, 23:44
@Mummim88: Bữa trước mình nhớ lúc đi từ Sin sang lại Malay bằng bus, mình cầm vé và phải show passport để cho đại lý Delima check nữa đó bạn mặc dù bạn mình đặt vé group cho tụi mình. Để tránh gặp phải trường hợp như bạn Zanyminh, chắc bạn dùng 1 thẻ tín dụng nhưng đặt tách ra 4 người thì sẽ có 4 tên trên vé:) Hồi mình đi lên xe họ cũng không yêu cầu phải ngồi đúng chỗ vì xe khá vắng và bạn có thể di chuyển sang chỗ mình thích.

locnguyenlv
21-11-2012, 19:59
Mình thấy bạn chủ topic thậm xưng hay quăng lựu đạn quá đáng. May mắn cho bạn là xuất phát từ Đà Nẵng, từ TpHCM thì với 150 usd va 100 đô Sin xin lỗi nhân viên sân bay không cho bạn ra đến cửa máy bay chứ đừng nói chi được bay. Hy vọng qua topic các bạn đừng đi Phượt kiểu stupid của bạn này. Nếu không gặp được Donald thì chắc bạn đủ tiền ngủ 01, 02 đêm khách sạn rồi ra Lãnh Sự Quán VN tìm đường về. Bao nhiêu topic, bao nhiêu thông tin những thành viên khác đã viết trên Phượt bạn nói đã đọc mà còn bị thế này thì xem lại trình độ đọc hiểu của bạn đi. Hay ho gì cái kiểu nhận xét về người dân sở tại bằng cái giọng điệu như vậy. Bạn có thống kê được hàng năm có bao nhiêu cô gái VN bị Sin va Malay từ chối nhập cảnh không? Nhập gia tùy tục, quốc có quốc pháp, đến nước họ thì phải tuân theo luật của họ. Bao nhiêu người không bị cấm bay riêng bạn thì bị thì nên xem lại mình. Vài lời hy vọng bạn đủ thông minh để hiểu, nếu bạn thích mình phân tích điểm stupid của bạn tiếp.

tieudoan208
22-11-2012, 10:44
Cả sáng chẳng làm gi, đọc pic của bác. Hay thiệt

khoai an qua^^
28-11-2012, 23:38
@locnguyenlv: Qui định của nước ta chỉ có giới hạn số tiền mặt mang theo chứ không hề qui định số tiền tối thiểu nên bạn đi từ thành phố Hồ Chí Minh bị chặn lại thì mình có thể hỏi nguyên nhân không?:shrug: Bạn có thể chia sẻ cho mọi người cùng biết.
Mình đã thuê phòng đôi ở khu China town chỉ với 36RM( khoảng 250,000VND như bạn thấy trên bài lúc đi với chị bạn sau này) thì việc bạn nói mình chỉ ngủ được 1,2 đêm thì chắc bạn tưởng mình ở resort chắc.
Mình viết bài này không phải để nói rằng mình quá thông minh nên mới đi du lịch kiểu như vậy mà do đam mê nên mới đi thôi bạn ạ. Còn việc mình kể chuyện xảy ra với mình thì cũng muốn mọi người sau đó rút ra kinh nghiệm chứ không phải chỉ trích, xỉa xói "stupid" này nọ bạn nhé. Nếu mình không viết bài này ra thì sẽ có thêm nhiều bạn có thể mắc sai lầm hoặc gặp trở ngại như mình. Bạn không hiểu được thiện chí của người viết mà ăn nói kiểu đó thì không xứng với tinh thần mà nhiều bạn bè phượt đang xây dựng đâu.GET OUT,PLEASE!

bacgiangman
30-11-2012, 18:50
Chúc mừng chủ thớt đã có chuyến đi hơi vất vả nhưng thú vị, cái quan trọng là sau nhưng chuyến đi như thế này bạn sẽ " khôn" hơn rất nhiều. Bạn sẽ có nhiều kinh nghiệm hơn với những chuyến đi trong tương lai.
Cá nhân mình đã ở cả Sing và Malay, nói thật vẫn thik du lịch Sing hơn, mỗi tội đắt, nhưng lại rất an toàn. Malay thì rẻ hơn, nhưng nhiều điều rất luộm thuộm, an ninh ko an toàn, bẩn, dễ bị móc túi, nhất là khu china town trên kuala lumpua, bản thân mình đã bị hải quan Malay ở Jorho trấn lột mất 30rm khi đi xe bus từ kuala về Sing, mình vẫn nhớ tên thằng đó là Naris, hì hì, may lúc đêys mình nhanh trí, ko thì còn bị mất nhiều tiền hơn.
Chúc bạn luôn mạnh khỏe và có thếm nhiều chuyến đi thú vị- an toàn!

diana_tse
03-12-2012, 11:19
Trước tiên là mình xin chúc mừng chủ thớt vì bạn đã về nhà an toàn, công nhận phải có những lúc gặp khó khăn như vậy mới thể hiện được bản lĩnh và khả năng tự xoay sở của bản thân, mặc dù mình cũng thấy hơi sợ ^_^...

Vụ rắc rối của bạn Khoai an qua với nhân viên AA làm mình nhớ vụ mình gặp Hải quan Malay. Mình cũng muốn chia sẻ với các bạn chút kinh nghiệm ^_^. Số là chuyến hành trình của mình xuất phát từ Sing, sau đó đến Kul, rồi đi Langkawi, Penang và cuối cùng quay lại Sing. Lúc đầu đến Sing, Hải quan cũng có hỏi đi bao lâu, khi nào về, mình show vé khứ hồi HCM-Sing-HCM và book hostel nên ng` ta cũng ko khó dễ gì, cho qua luôn, quan trọng là từ Sing sang Kul, vào gặp Hải quan mình cũng show hết thông tin như lúc ở Sing nhưng họ nhìn thấy passport VN thì lại để ý khá kỹ, hỏi mình đến Malay làm gì, đi mấy ngày, sau khi ở Kul thì đi đâu, khi nào về lại Sing...nhưng khó chịu nhất là khi ông này biết mình là người VN thì chạy qua quầy của ông kia rồi rủ nhau 2, 3 ông xúm xính lại nhìn cái pp của mình, nhìn mình, rồi nói làu bàu j` đó bằng tiếng Malay mà mình nghe loáng thoáng VN, VN gì đó :(, mình bị kéo lại đến 15p trong khi 1 anh Tây đứng ở quầy bên cạnh đến đóng dấu cái cụp, chưa đầy 1p là đc qua, mình cũng nghe nói vụ này nên ăn mặc rất đàng hoàng: quần jean dài, áo thun dài tay...cũng may là cuối cùng cũng đc qua, mình chạy như bay ra khỏi quầy, nghĩ trong bụng cũng hơi bực bội nhưng vào thành phố gặp đc những người dân Malay tốt bụng thì mình cũng quên ngay ^_^. À quên, cảnh báo với mọi người thông tin này luôn nhé, mọi người đừng ham rẻ mà book phòng ở Backpacker Travellers Inn ở Chinatown nhé, lúc mình book thì chỉ có hơn 80k/đêm thôi nhưng chất lượng thật sự tệ, mặc dù ở chung phòng dorm với mấy bạn Tây nhưng phòng khá tối, cũ kĩ, mền gối cũng cũ nhàu, bạc màu...nói chung là chất lượng chỉ tối thiểu nhưng mình còn chịu đc, chỉ bực ở chỗ cái Inn này hay bắt chẹt khách, xài net tính tiền, tủ đồ cũng tính tiền và nhất là vụ check-in mình ko nhận chìa khóa phòng (công nhận lúc đó mình cũng lơ ngơ quên mất hỏi vụ chìa khóa), lúc check-out họ lại đòi trả chìa khóa, mình nói là mình ko có nhận thì sao mình phải trả, họ nói ko trả thì phải trả họ 15 Ringgit ~ giá ngủ 1 đêm, mình đòi họ check CCTV nhưng họ ko chịu, không phải là mình tiếc tiền gì mà chỉ bực bội họ làm việc ko rõ ràng, thái độ ko xem trọng khách...chút kinh nghiệm của mình, chúc các bạn có chuyến đi vui vẻ ^_^

rong_choi
04-12-2012, 20:03
May mắn cho bạn là xuất phát từ Đà Nẵng, từ TpHCM thì với 150 usd va 100 đô Sin xin lỗi nhân viên sân bay không cho bạn ra đến cửa máy bay chứ đừng nói chi được bay.

rong_choi
04-12-2012, 20:09
Bản thân mình là dân Đà Nẵng và mình cũng đã đi AA 2 lần từ sân bay Đà Nẵng và cả 2 lần đêu đc nhân viên đưa bảng tóm tăt ghi rõ điều kiện là phải có tối thiểu 500 USD (nhưng họ không kiểm tra), và cũng đã có 1 lần bay sang Sing từ tp HCM nhưng không nhân viên sân bay nào bắt buộc phải trình báo đem theo tối thiểu bao nhêu tiền cả

Tommy_ngo
07-12-2012, 12:53
Có nơi họ bắt xem tiền mặt mang theo nhưng nếu Mình cầm theo thẻ visa thì họ cũng cho qua thôi nhưng ko phải nói gì , Mình ghét nhất mấy thằng hải quan Malay nhìn đã bẩn lại còn hay soi mói người việt và nó biết mình chửi mà ko làm được gì .

Mèo Bay
08-12-2012, 00:59
Mình ghét nhất mấy thằng hải quan Malay nhìn đã bẩn lại còn hay soi mói người việt và nó biết mình chửi mà ko làm được gì .

Trước khi ghét họ, bạn hãy nghĩ đến chuyện tại sao họ lại hay soi mói người VN và nhiều đồng hương của chúng ta - nam cũng như nữ - sang xứ họ đã làm ra những chuyện danh giá gì khiến cho sự thể trở nên như vậy.

khoai an qua^^
11-12-2012, 22:42
@Rong_choi: Bạn ơi, mình cũng mới đi lại AA từ sân bay Đà Nẵng vào ngày 3/12 này quá cảnh Kualalumpur nhưng vẫn không thấy nhân viên đưa bảng yêu cầu đem 500 USD bạn ạ. Lạ thật nhỉ. Nếu mình đem theo thẻ như bác Tommy_ngo nói chắc cũng yên tâm hơn khi bị hỏi bạn :). Cảm ơn thông tin của bạn!

Tommy_ngo
12-12-2012, 11:09
Trước khi ghét họ, bạn hãy nghĩ đến chuyện tại sao họ lại hay soi mói người VN và nhiều đồng hương của chúng ta - nam cũng như nữ - sang xứ họ đã làm ra những chuyện danh giá gì khiến cho sự thể trở nên như vậy.

Đấy là việc riêng Bạn ko thể nói chung chung được , Mình ước gì Bạn người gốc china ...

rong_choi
13-12-2012, 21:10
khoai_an_qua;
Mình đi hôi tết và tháng 3 năm nay, chắc nhìn mình cùi bắp quá nên nó mới đưa bảng yêu cầu ra chăng?(NO) Và yêu cầu cả vẻ khứ hồi nữa nhé. Hihi,dù sao chuyến đi này cũng đã là 1 trải nghiệm rất thú vị đối với bạn, chúc mừng nhé

Vickydong
22-12-2012, 16:08
ha ha, hơn cả tiểu thuyết!!!!!!!!! Thanks for posting. Cái này rất chi là quan trọng đây vì sang năm tớ sang đây roài! hè hè

newhope1026
23-12-2012, 19:37
Hồi trước mình đi Sài Gòn -> Sing bằng AirAisa, xong roi KL -> Sai Gon bằng Tiger, lúc ra sân bay ở Sài Gòn cũng phải đưa vé về lại từ KL cho tụi AirAsia coi, xong tụi nó mới cho lên máy bay (mặc dù mình là con trai).

@locnguyenlv & lgacb08: Chủ topic đã bỏ công tường thuật chuyến đi lại cho mọi người đọc, bạn không cám ơn, còn nói lung tung. Tự soi gương xem thử bạn đã hơn ai chưa trước khi lên mạng chê bai người này người khác.

locnguyenlv
23-12-2012, 23:46
Hồi trước mình đi Sài Gòn -> Sing bằng AirAisa, xong roi KL -> Sai Gon bằng Tiger, lúc ra sân bay ở Sài Gòn cũng phải đưa vé về lại từ KL cho tụi AirAsia coi, xong tụi nó mới cho lên máy bay (mặc dù mình là con trai).

@locnguyenlv & lgacb08: Chủ topic đã bỏ công tường thuật chuyến đi lại cho mọi người đọc, bạn không cám ơn, còn nói lung tung. Tự soi gương xem thử bạn đã hơn ai chưa trước khi lên mạng chê bai người này người khác.

Ít nhất là hơn bạn. Mở miệng ra là thấy stupid rồi. Đi từ SG qua Sin bằng AirAsia và từ KL về SG bằng Tiger????????? Có quăng lựu đạn thì đọc kỹ trước khi quăng ok? Bạn hỏi thử 100 người trên Phượt xem bạn stupid cấp độ mấy. Người ta có hàng trăm cái report về Sin Malay, vậy mà vẫn không chịu học hỏi để bị như vậy.
@ newhope1026: đã stupid thì đừng cố tỏ ra nguy hiểm.

newhope1026
24-12-2012, 18:27
Ít nhất là hơn bạn. Mở miệng ra là thấy stupid rồi. Đi từ SG qua Sin bằng AirAsia và từ KL về SG bằng Tiger????????? Có quăng lựu đạn thì đọc kỹ trước khi quăng ok? Bạn hỏi thử 100 người trên Phượt xem bạn stupid cấp độ mấy. Người ta có hàng trăm cái report về Sin Malay, vậy mà vẫn không chịu học hỏi để bị như vậy.
@ newhope1026: đã stupid thì đừng cố tỏ ra nguy hiểm.

@locnguyenlv, hình như trong mắt bạn, ai cũng stupid hết, chỉ mổi mình bạn thông minh :D . Thôi thì bạn cứ tiếp tục làm người "thông minh" đi :LL

linhng
25-12-2012, 10:33
Mừng vì chuyến đi của bạn chủ topic đã kết thúc tốt đẹp. Cũng cảm ơn bạn vì đã chia sẻ những trải nghiệm bão bùng của chuyến đi lên đây (c)

Mong rằng các bạn đọc topic này, dù có những cảm nhận trái chiều, cũng tự nghiệm ra những bài học cho riêng mình, và tự ý thức cao hơn về những vấn đề có thể gặp trên đường du lịch bụi. Càng ít kinh nghiệm đi, càng phải chuẩn bị kỹ. Tìm hiểu những quy định du lịch, văn hóa và kinh nghiệm của những người đi trước về nơi mà bạn muốn tới, chẳng bao giờ là thừa cả. Luôn ý thức đảm bảo an toàn cho cá nhân và bạn đồng hành (nếu có). Đừng để chuyến du lịch hứa hẹn nhìu niềm vui khám phá điều mới biến thành một kỷ niệm khó chịu vì những hạt sạn....

Vickydong
10-01-2013, 14:54
@locnguyenlv: Có thể bạn bực mình nhưng kiểu nói thế này bạn nghĩ có ai tiếp thu được không?? Lời nói không mất tiền mua, lựa lời nói để mọi người phục có phải là tốt hơn không?? Hơn nữa, những người hay chửi đổng ở các diễn đàn (bây giờ người ta gọi là "anh hùng bàn phím ấy") chắc bạn cũng muốn liệt vào ds bọn hợm người đó hả??

locnguyenlv
10-01-2013, 17:40
@ Vickydong: tính mình rất thích sỉ vả những người thích quăng lưu đạn bạn ạ. Còn bạn muốn liệt mình vào danh sách gì thì mặc kệ bạn. Những topic mang tính chất chửi những người dân địa phương như thế này khòng giúp đỡ gì được cho các bạn đi sau cả. Mình hãy tự ngẫm lại bản thân đã làm gì để họ giữ mình lại. Bạn nghĩ sao nếu khách nước ngoài đến VN rồi về lên một diễn đàn và chửi người VN?
Ông bà xưa có câu: Trước khi trách người thì hãy nên trách mình.

khoai an qua^^
14-01-2013, 20:57
@locnguyenlv: xin lỗi bạn, hình như đối với bạn ai cũng có vấn đề ngay cả khi họ nói sự thật. Thế nào là" Bạn nghĩ sao nếu khách nước ngoài đến VN rồi về lên một diễn đàn và chửi người VN?", bạn tưởng tượng ý tưởng này rồi lại lên lớp các bạn khác để làm gì trong khi từ đầu mục đích topic này không hề là như vậy?

Như lời nhắn nhủ của mình bên trên, nếu bạn thấy không thích nghi được hay học hỏi được gì ở topic này thì tốt nhất bạn không nên tham gia hơn là tham gia một cách hằn học với tất cả mọi người. Nói tới đây chắc bạn đã hiểu vì bạn vốn"thông minh" hơn người mà. Cảm ơn bạn nhiều!

zinjin
15-01-2013, 10:07
calm down, pls :)
Khổng Tử từng dạy rằng: đừng than phiền về tuyết trên nóc nhà hàng xóm khi ngưỡng cửa nhà bạn chưa sạch.

thuhangtrinhhp
15-01-2013, 11:55
Quả thật trường hợp bị cấm bay của bạn chủ topic chắc là rất hi hữu vì mình chưa nghe ai bị cấm bay kiểu này bao giờ (cấm nhập cảnh thì có nghe đến).
Lần đầu tiên mình đi Mã, Sin, hộ chiếu trắng trơn, nhân viên checkin ở Nội Bài cũng chỉ hỏi mình có mang đủ tiền hay không thôi. Sau đó mình bay đi Sing ngay rồi về lại Malai bằng bus cũng bình thường mà (mình không book bus trước mà sang Sing mới mua vé về Mã).
Một điều nữa là bay AA, LCCT thì check in online hoặc kiosk, cần gì phải qua nhân viên checkin để bị khó dễ, kể cả bạn có hành lý ký gửi thì cũng chỉ phải ra quầy gửi hành lý thôi (vậy cái quy định áp dụng riêng cho người VN này nghe hơi khó tin).
Tuy nhiên, chủ topic nói đây là người thật việc thật thì "maybe" nhưng phải mình chắc mình phải làm ầm ĩ lên chứ đừng hòng mình chịu vậy.
Mỗi người có một kiểu đi chơi riêng, sao cứ nghĩ là người ta đi thì phải thế nọ, thế kia, không phải vậy thì là stupid. Bạn chủ topic cũng đã chịu hậu quả do mình không chuẩn bị kỹ rồi, bạn cũng đã lên đây chia sẻ để mọi người khác trong hoàn cảnh tương tự biết đường mà tránh. Bạn ấy bị vậy thì bức xúc là đúng rồi, lỗi của bạn ấy là không tìm hiểu kỹ chứ ai nói stupid nọ kia thì thật quá đáng.

septemberzi
15-01-2013, 15:22
Chuyến đi của bạn này đúng là thú vị và đồng thời cũng là một lời nhắc nhở cho mấy bạn đi phượt lần đầu là phải tìm hiểu kĩ thông tin bởi vì may mắn không phải lúc nào cũng mỉm cười với bạn. Trên đường phượt, bạn có thể sẽ gặp rất nhiều hiểm nguy như lừa đảo, tai nạn, bị hải quan làm khó đủ đường. Never take anything for granted.

Cuối cùng chốt lại, mặc dù mình đi KL nhiều lần rồi nhưng chả bao giờ ưa nổi nó. Hihi..

khoai an qua^^
15-01-2013, 22:45
Một điều nữa là bay AA, LCCT thì check in online hoặc kiosk, cần gì phải qua nhân viên checkin để bị khó dễ, kể cả bạn có hành lý ký gửi thì cũng chỉ phải ra quầy gửi hành lý thôi (vậy cái quy định áp dụng riêng cho người VN này nghe hơi khó tin).
Tuy nhiên, chủ topic nói đây là người thật việc thật thì "maybe" nhưng phải mình chắc mình phải làm ầm ĩ lên chứ đừng hòng mình chịu vậy.

Thuhangtrinhhp thân mến: Dù bạn đã check in online hoặc kiosk nhưng sau khi qua cửa, lên phòng chờ ra sân bay, bạn vẫn phải làm thủ tục tại quầy"verify document" để nhân viên AA đóng dấu verify và xác định cổng lên máy bay cho bạn. Mình bị vướng là ở chỗ này chứ không phải là do mình không check in online mà vào làm thủ tục mới bị. Và lúc đó nhân viên AA còn gọi mình vào computer của nó để chỉ nội qui này đối với người Việt nên không khó tin đâu bạn nhé.
Mình vừa quá cảnh lại KL để đi Indo tháng 12 rồi và có thấy bạn AA đã không cho mình lên máy bay dạo đó, đợt này giấy tờ đầy đủ nên không lo.:D
Anyway, chân thành cảm ơn ý kiến đóng góp của các bạn.

thuhangtrinhhp
15-01-2013, 23:07
Mình cũng không biết sao có sự khác biệt như vậy. 2 lần gần đây nhất mình đi AA ở LCCT là tháng 8/2011 và tháng 5/2012 đều không có khoản verify Document này, cầm boarding card ra thẳng quầy xuất cảnh luôn. Cổng lên máy bay thì đã thông báo trên bảng điện tử. Mình chỉ gặp nhân viên AA tại cổng lên máy bay thôi và lúc đó thì đã xuất cảnh rồi. 2 lần bay về từ Bkk là tháng 9+11/2012 cũng vậy. Chỉ có checkin online từ Nội Bài là phải verify Doc thôi.:D

khoai an qua^^
24-01-2013, 22:22
@Thuhanhtrinhhp: Bạn có mang hành lý ký gửi không? Nếu có thì lúc bạn ký gửi, bạn đã được đóng dấu verify trên boarding pass rồi. Nếu chỉ mang hành lý xách tay mà không bị đóng dấu này thì mình cũng chịu là bạn tài,hihi:)

thuhangtrinhhp
24-01-2013, 22:44
@Thuhanhtrinhhp: Bạn có mang hành lý ký gửi không? Nếu có thì lúc bạn ký gửi, bạn đã được đóng dấu verify trên boarding pass rồi. Nếu chỉ mang hành lý xách tay mà không bị đóng dấu này thì mình cũng chịu là bạn tài,hihi:)
Đã hơn 2 năm nay bay của AA mình không mang hành lý ký gửi vì tiếc tiền mua hành lý. Và tất cả những lần gần đây nhất mình bay từ LCCT, Suvarnabhumi và tiếp theo là Don Muang airport đều không có đoạn verify Doc. Không có chuyện tài hay không tài ở đây mà sau khi checkin online thì boarding pas của mình in ra không bắt verify Doc thì mình verify Doc làm gì? Mình xin nhắc lại là chỉ có Nội Bài mình mới phải verify Doc vì boarding pass ghi rõ là bắt buộc phải veriffy Doc, còn ở KL và BKK là cầm boarding pass + hộ chiếu ra clear hải quan luôn.

khoai an qua^^
27-01-2013, 01:39
@Thuhanhtrinhhp: Cảm ơn thông tin của bạn nhiều. Nó rất quý giá. Vậy là trên boarding pass ghi rõ là bắt buộc phải verify Doc mới cần verify .

Nhưng mình vẫn có chút thắc mắc vì loa luôn nhắc nhở hành khách về việc chứng từ verified trước khi lên máy bay. Cho mình hỏi nhé, vậy lúc bạn lên boarding gate, nhân viên Air Asia ở đây có đóng dấu verify cho bạn không? Họ cũng có quyền từ chối nếu mình không mang vé khứ hồi đúng không nhì?
Mình gửi luôn trang web loanh quanh về vấn đề check in và verify document này để mọi người cùng tham khảo.
http://www.airasia.com/ask/template.do;jsessionid=FDE565A961F043F6B29ACA41C7E 6AE9B.tomcat1?id=571

thuhangtrinhhp
27-01-2013, 23:49
Mình không để ý nhân viên ở boarding gate có đóng dấu verify không nữa. Anyway, sang tháng mình cũng có chuyến bay AA transit LCCT, mình sẽ để ý và check kỹ lại coi sao.

khoai an qua^^
08-03-2013, 22:29
Mình có thêm thông tin mới hi vọng sẽ giúp ích cho bạn nào đã thuê khách sạn hoặc nhà trọ ở China town.
Từ LCCT, bạn có thể mua vé bus đi thẳng về China town( 8 RM) của hãng STAR SHUTTLE mà không cần phải về KL Sentral mặc dù bus hãng này hơi cũ so với SKY BUS nhưng cũng không quá tệ. Bus này sẽ thả bạn xuống đoạn đường rất gần China town và bạn nhớ hỏi dân địa phương để đi bộ về China town tầm 5-10 phút thôi.
Tuy nhiên, không có xe bus ngược lại của STAR SHUTTLE ra lại LCCT. Nên lúc rời đi thì bạn ra Pasar seni LRT để mua vé tới KL Sentral ( tầm 1 RM)và từ KL Sentral lại đi bus ra LCCT(8-8.5RM tùy hãng bus).

AlainNg
11-03-2013, 22:22
Chendol là chè thập cẩm, đậu xanh, đỏ, trắng, bánh lọt, rùi để đá bào lên trên, xong họ cho nước cốt dừa tươi lên với nước đường thốt nốt đó bạn
Món Cendol là món gì mình chưa từng nghe lun đó nha, thích quá. Còn món chicken rice ball thì mình nghe nói phải xếp hàng tận 1-2h , nên mình ko có hỏi địa chỉ luôn. Nay thấy bạn recommend, cho mình hỏi địa chỉ đi, để mình qua đó xem thử nếu đông quá thì thôi hehe ^^

Bọn mình đi ngày thường, vì lịch ko biết thay đổi thế nào cho tốt hơn nữa rồi. Hic.
Lich sơ sơ của mình : Ngày 1 SIN , Ngày 2 Sáng SIN chiều Melaka, Ngày 3, Sáng Melaka chiều KUL, Ngày 4, Sáng Berjaya + Putrajaya, Ngày 5 Sáng kul tối come back VN. Mình có thể đi kiểu nào khác nữa ko giúp mình tư vấn với >_<

thuhangtrinhhp
28-03-2013, 21:54
Lâu rồi hôm nay mới nhớ ra là mình đã hứa update tình hình transit KL của mình ở thread này.
Tháng 2 vừa rồi, sau Tết mấy hôm mình có đi Brunei, transit KL. Mình đã checkin ở nhà đầy đủ, tính mình vốn lười xếp hàng nên ở cửa ra máy bay mình thường chờ cho mọi người ra hết rồi thì mình mới ra. Nhân viên AA sau khi đã xé Boarding pass đưa cho mình, chợt khựng lại và hỏi:
- Mày sang Brunei làm gì?
- Tao đi du lịch.
- Visa của mày đâu?
- Tao là người VN, tao được miễn visa 14 ngày.
Bạn ấy tỏ vẻ nghi ngờ điều đó và nói:
- Mày không có visa tao không cho mày đi được.
- Tao đề nghị mày kiểm tra lại, tao là người VN mà VN được miễn visa 14 ngày khi nhập cảnh Brunei.
Thế là bạn ấy và một bạn nữa gọi bộ đàm xì xoẹt (chắc cho lãnh đạo), rồi lại ngồi vào computer kiểm tra thông tin. Một lúc sau (khoảng 1-2 phút) thì quay sang hỏi mình..
- Vé khứ hồi của mày đâu?
- Tao không có vé khứ hồi, tao sẽ từ Brunei sang Kota Kinabalu (KK)bằng phà.
- Mày không có vé khứ hồi tao không cho mày đi được.
Lúc này máu mình bắt đầu hơi nóng nóng, nhưng khổ nỗi bọn AA thường mở cổng muộn mà mình thuộc dạng ra cửa gần sau cùng nên lúc đó khá là sát giờ cất cánh rồi. Mình mới nói:
- Tao có vé bay về từ KK.
- Thế vé đấy đâu.
(Mình xòe vé ra, bạn ấy lại xì xoẹt bộ đàm)
- OK, mày đi đi.
Lúc đấy thì máu mình chắc nóng thật, mình mới hỏi:
- Thế nếu tao không có cái vé này thì sao?
- Thì bọn tao không thể cho mày đi được.
- Tại sao? Nếu sau chuyến bay này tao muốn đi du lịch đường bộ thì tao làm gì có vé máy bay. Chúng mày lấy quyền gì mà không cho tao lên máy bay.
- Chính quyền Brunei cho bọn tao quyền ấy.
- Văn bản nào chứng minh chúng mày có quyền ấy, mày show cho tao xem.
- Bọn tao không có văn bản ấy nhưng mà bọn tao có quyền ấy, nếu bọn tao mà cho mày lên máy bay mà mày không được nhập cảnh thì bọn tao sẽ bị trừ lương.
- Chúng mày không có cái quyền cấm tao nhập cảnh Brunei, chỉ có hải quan Brunei mới có quyền ấy. Nếu mày được chính phủ Brunei cho phép thì mày phải đưa văn bản cho tao coi.
Cả bọn, lúc này không chỉ là hai đứa nữa mà phải 3-4 đứa xúm vào giải thích. Lúc đó mình nói rất gay gắt, đôi lúc cao giọng chứ không phải như lúc này ngồi typing. Đứa giải thích, đứa kêu mình bình tĩnh nhưng không có đứa nào show cái văn bản quy định ấy cho mình.
Mình là người gần cuối thôi chứ không phải người cuối cùng ở hàng, sau lưng còn vài bạn nữa đang chờ, máy bay thì sắp cất cánh, thế là mình quyết định bỏ qua, lên máy bay mà vẫn còn ấm ức. Đến Brunei, nhân viên HQ nhìn hộ chiếu cuả mình không quá 5s, chẳng hỏi han gì, đóng dấu cái cộp. Xong chuyện.
Túm lại, chuyện như của bạn Khoái ăn quà bị cấm bay khi không có vé khứ hồi là hoàn toàn có thể lặp lại ở bất kỳ ai nên nếu các bạn muốn có chuyến đi như ý thì nên chuẩn bị sẵn phương án từ nhà. Nếu không thì đến sớm, chuẩn bị tinh thần tranh đấu với nhân viên AA khi cần thiết.
Update thêm: Bạn mình hai chị em gái đi SIN, transit KL, lúc về bằng bus. Rút kinh nghiệm bản thân, mình bắt bạn phải mua vé bus online SIN - Mallaca từ nhà cho an tâm. Lúc ra cửa ra máy bay nhân viên AA không hỏi câu nào, hải quan SIN khi nhập cảnh cũng tương tự.
Sang tháng 5 mình đi Indo, transit KL, mình sẽ đến sớm cãi nhau với bọn AA xem sao.

khoai an qua^^
04-04-2013, 22:26
Lâu rồi hôm nay mới nhớ ra là mình đã hứa update tình hình transit KL của mình ở thread này.Hihi, cảm ơn bạn vì vẫn giữ lời hứa với mình:) Bữa đó mình ở sân bay cũng đã cố online mua vé bus khứ hồi SIn- Mellaca nhưng nghẽn mạng nên cuối cùng đành bó tay.
Trường hợp hai chị em bạn gái bạn cũng giống nhỏ bạn thân của mình như đã kể, nó cũng không bị hỏi han gì. Bữa đó bọn mình đúng xui nên mới gặp 2 bà cô đó.
À, như bạn đã kể thì đúng là nếu đã check in online thì không cần phải đến document desk để Air Asia đóng dấu nữa nhỉ.

lehaininh
05-04-2013, 01:22
Cách đây 2 năm cũng đã từng bay sang KL. Mình không thấy có vụ hỏi han gì về tiền mang theo gì cả. Cũng không gặp khó khăn gì trong tất cả các thủ tục, không hỏi vé khứ hồi gì hết. Tự nhiên đọc topic đâm lo lo. Lần tới sang KL mình sẽ bay AA và không có dự định mang 500$ làm gì -_-. Tour tiếc phòng phiếc đã book sẵn đầy đủ, có người dẫn đi chơi, mà ở có gần tuần mang nhiều tiền gì không biết haizz :(. Cũng định chơi trò bắt train sang Sing chơi rồi lúc nào chán về mà kiểu này chắc phải xem lại kế hoạch quá. Mình mà bị khó dễ là nóng đầu không có tâm trạng thưởng thức chuyến đi lắm /:).