PDA

View Full Version : Chuyện kể Brunei tháng 04/2012



hanahan
11-05-2012, 13:19
https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82121&d=1336717090


Chúng tôi – hai kẻ sống một mình – xa gia đình – làm cùng một nghề nghiệp rủ rê nhau mua vé đi Brunei tự túc. Bàn tới bàn lui một dạo, chúng tôi cũng mua được 2 chiếc vé khá rẻ (162 USD/người) cho 4 chặng bay khứ hồi: Sài Gòn – Kuala Lumpur (KL) – Brunei với thời gian di chuyển rất sít sao 5 ngày 4 đêm và 4 chuyến bay.

Nhẩm tính KL cũng khá quen thuộc với tôi nên mọi thông tin tìm hiểu hướng về đất nước Brunei lạ lẫm vì rất ít người đi du lịch bụi đến xứ này. Tìm tới tìm lui trên mạng, tôi cũng biết được ở Brunei các khách sạn khá là đắt đỏ, chỉ riêng Pusat Belia – một trường đại học thể dục thể thao của Brunei được trưng dụng làm hostel cho dân du lịch bụi là có giá rất mềm: 10 BND/night/bed. (BND ngang bằng với SGD và SGD có thể sử dụng phổ biến ở Brunei).

Tôi đưa thông tin Pusat Belia cho bà chị đi cùng liên hệ, email 2 lần, gọi điện 2 lần nhưng Pusat Belia vẫn không trả lời. Đánh liều, 2 chị em quyết định cứ đi đến đó rồi đặt phòng cũng được (vì trên diễn đàn mọi người đều nói khi liên hệ với Pusat Belia đều không thành công nhưng khi đến nơi thì luôn có phòng)

hanahan
11-05-2012, 13:20
Đáp chuyến bay xuống KL, hải quan chẳng hỏi han gì tôi nữa vì thấy 4 cái dấu xuất nhập to đùng của lần đi Bali trước. Chị bạn đi cùng do lần đầu đến KL nên được hỏi vài câu xã giao. Ăn vội phần Mc Donald lót dạ, hai kẻ lếch thếch kéo vali leo lên Skybus để vào KL Sentral.

Do ngơ ngáo chưa phân biệt được đâu là LRT, đâu là monorail nên tôi mua 2 chiếc vé từ KL Sentral vào Bukit Bintang tại line LRT, trong khi Bukit Bintang lại nằm ở line của monorail. Hỏi han một lúc chúng tôi cũng tìm được đường qua monorail station và phải mua lại vé. (Thế nên bây giờ tôi mới có một cái token để làm kỷ niệm). Hệ thống giao thông công cộng ở KL không liền lạc như ở Singapore, mỗi lần chuyển line phải tìm và đi bộ một quãng. Tuy nhiên KL vẫn hơn hẳn Sài Gòn với hệ thống giao thông công cộng này.

Đến Bukit Bintang, hỏi đường đến Jalan Alor, chúng tôi cũng tìm được Apple Hotel. Reception khá dễ thương, in receipt cũng khá chuyên nghiệp, phải tội có luật đặt cọc trước 100 MYR với lý do sợ khách thuê làm hư hỏng đồ đạc trong phòng. Phòng ở Apple hơi nhỏ, nhưng rất tiện nghi và sạch sẽ. Tất nhiên về mặt giá cả Apple cũng hơn hẳn các hotel ở khu Chinatown (110 MYR/night/2 person)


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82118&d=1336716587

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82119&d=1336716587

hanahan
11-05-2012, 13:23
KL về đêm khá đẹp và khu chúng tôi ở cũng khá nhộn nhịp, hơn 11h đêm nhưng các quán ăn vẫn tấp nập. Khu ăn uống cà phê ở gần Pavilion mở cửa đến 1h sáng, chúng tôi vào Starbucks, uống Green tea ngắm thiên hạ, cuộc đời thật là nhàn nhã!


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82120&d=1336716587

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82111&d=1336707879

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82113&d=1336707879

Sáng hôm sau, tôi đóng vai tourguide dẫn bà chị đi lại những nơi lần trước tôi đã đến, cột cờ cao nhất thế giới, quảng trường độc lập, đền thờ Hồi Giáo và tháp đôi. Do thời gian chờ tàu điện mà mãi đến 11h30 chúng tôi mới check out khỏi Apple, trong khi chuyến bay đi Brunei sẽ cất cánh lúc 13h10 và thời gian di chuyển từ trung tâm KL ra LCCT phải mất đến một tiếng. Hoảng hồn hoảng vía, chúng tôi phải bắt taxi từ Apple ra thẳng LCCT với giá 70 MYR. Ông reception tỏ vẻ lo lắng khi hỏi chúng tôi về giờ bay, và đốc thúc chúng tôi đi nhanh kẻo trễ. Tuy đã check in online nhưng lòng tôi cũng có chút lo…

hanahan
11-05-2012, 13:28
Bà chị đi cùng tôi hiện rõ vẻ lo lắng, tôi thì bình thản “Chị đừng lo, chúng ta check in online rồi, nếu không kịp thì ở lại KL chơi luôn 4 ngày”. Nói thế thôi nhưng khi ngồi trên taxi, lòng tôi đã tự nhủ “Nếu không kịp chuyến bay thì sẽ mua lại vé khác, chắc Air Asia cũng đang khuyến mãi…”

Bác taxi biết chúng tôi đang gấp nên cũng chạy nhanh hơn, đến LCCT đúng 12h30. Tôi chạy như bay vào ga tìm chỗ check in. Bà chị đi cùng thắc mắc “Em ơi, domestic mà em”, tôi bỏ ngoài tai “chị cứ đi theo em”. Vì lần trước tôi cũng thắc mắc như thế nhưng khi vào đến domestic lại thấy các chuyến bay đi Macau, thế thì lo gì mà không đúng đường. Chỉ lo nó không cho check in thôi!

May sao trong lúc bần cùng tôi tìm ra được line check in của chuyến AK 1466 (lý do tôi nhớ rõ chuyến bay này vì tôi phải đọc đi đọc lại nhiều lần), thở phào nhẹ nhõm khi cô nhân viên đồng ý cho chúng tôi check in, cửa T19, ôi may mắn quá!

Hai cái bụng rỗng tuếch vì ngoài một quả táo với nửa gói mì sống ban sáng thì chúng tôi chẳng kịp ăn gì. Lý do lần này mỳ ly tôi mang đi lại mang về là do… không có nước sôi, mà cái cảnh nấu mỳ bằng nước ấm tôi đã trải qua ở Bali rồi, ăn một lần và tởn tới già!

Vừa hạ cánh, bà chị đi cùng tôi vẫn chưa hoàn hồn sau công cuộc rượt đuổi theo máy bay nên ghi sai tờ khai nhập cảnh đến 3 lần. Tôi thì đã có một lần rượt theo máy bay ở Changi rồi nên lần này cũng chỉ là “muỗi”! Hải quan Brunei hỏi tôi nói tiếng Anh được không, tự đi du lịch hả, ở mấy ngày, sau đó bay về đâu… Đặc biệt các anh Hải quan ở Brunei khá là đẹp trai (haha, tật mê trai đẹp vẫn thế), khá là thân thiện (chứ không phải như Hải quan Việt Nam). Trả lời xong xuôi, tôi vẫy tay chào tạm biệt rồi nhanh chóng kiếm cái gì để bỏ bụng. Đổi 100 USD sang 120 BND để lấy tiền ăn, chúng tôi nhảy vào Jollibee.


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82124&d=1336717672

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82123&d=1336717672

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82122&d=1336717672

hanahan
11-05-2012, 13:30
Nhâm nhi Spagetti xong, chúng tôi kéo vali ra quầy information hỏi thông tin về xe bus. Brunei không để nhiều bản đồ cho khách du lịch như Malaysia nên tôi chẳng lấy được cái bản đồ nào ngoại trừ cái bản đồ xe bus đã in từ trước lúc đi. Biết là phải tìm xe bus màu tím để đi nên 2 chị em lại tiếp tục hành trình kéo vali theo hướng bus/taxi/car rental. Khi đến nơi thì vài bác tài taxi chào mời với giá 25 BND, một người phụ nữ Brunei khác cũng khuyên chúng tôi nên đi taxi vì hôm nay là chủ nhật, xe bus chỉ hoạt động đến 6h tối (mà bây giờ đã là 5h30 rồi)

Bà chị đi cùng tôi bảo không tin tưởng mấy người này, nên quay lại quầy information hỏi tiếp. Cô trực quầy bảo rằng đúng là hôm nay chủ nhật nên xe bus sẽ chỉ chạy đến 6h thôi (mà xe bus ở Brunei đi đâu cũng 1 BND cả). Chờ đợi một dạo thì có một chiếc xe du lịch đến, bà chị tôi lại hỏi và anh tourguide bảo sẽ chở chúng tôi đến Pusat Belia với giá 25 BND. Lúc đưa địa chỉ Pusat Belia thì anh ta bảo đó là Youth Centre. Chúng tôi cũng ngơ ngác chả biết mô tê, thế nên sau khi trả giá bớt được 5 BND, hai chị em cũng đành phải đi xe xịn thay vì đi bus!

Bà chị tôi tính hay nghi ngờ nên khi bước lên xe bị đề nghị trả tiền trước đâm lo “Mày chở tụi tao đến đó, tụi tao sẽ trả”. Anh tourguide bảo “Tụi bay yên tâm, xe có camera đây, tụi tao không lừa mày – no cheat – no cheat”… Tôi buồn cười, chả là ở VN bị “cheat” nhiều quá nên đâm ra cảnh giác! Bà chị tôi còn hỏi cả tên và số điện thoại của anh ta nữa, vui vẻ tươi cười "Tao là Joy, có nghĩa là niềm vui đấy!"


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82125&d=1336717672

hanahan
11-05-2012, 13:44
Joy chỉ là tourguide nên số phận chúng tôi được chuyển giao cho một anh tài xế khác mà anh này chắc cũng không rành đường cho lắm. Chúng tôi đã thấy dòng chữ “Pusat Belia” nhưng anh ta cứ chạy vụt qua, sau đó lại vòng lại, miệng la “drop out, drop out”. Cho đến khi chúng tôi đưa lại địa chỉ cho anh ta xem thì mới xác định được Pusat Belia chính là Youth Centre. Ngặt nỗi khi chúng tôi đến thì một bầu không khí im ắng bao trùm, không một bóng người…

- Ở đây Chủ Nhật họ cũng làm việc chứ? – Tôi e dè hỏi anh ta

- Dĩ nhiên.

- Mày chờ tụi tao một lúc, nếu tụi tao không check in được thì nhờ mày chở tụi tao đi tìm khách sạn khác, tụi tao sẽ trả tiền – Bà chị bạn đề nghị

- Ok.

Chúng tôi lếch thếch vác vali xuống xe, trời ơi, Brunei là thế này đây sao, cứ như vùng quê vắng ngắt, chưa gì đã thấy chán!


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82126&d=1336718393

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82127&d=1336718393

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82128&d=1336718393

- Tụi mày ở đây chờ tao, tao đi hỏi thăm cho! – Anh tài xế nói

- Cảm ơn mày!

Bà chị tôi từ nghi ngờ chuyển sang tin tưởng hoàn toàn “may mà có thằng này cũng đỡ em à”

Một lát sau anh ta quay lại, dắt chúng tôi đến cái ô cửa của Reception ngồi, chẳng có ai ngoài tấm bảng đề tên và số điện thoại liên lạc:


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82130&d=1336718393

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82131&d=1336718393

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82132&d=1336718393

vậy là chúng tôi phải gọi điện để check in rồi. Cũng may có anh tài xế này ở đây nên nhờ anh ta gọi giúp. Một cuộc, hai cuộc… vẫn không nhấc máy trả lời. Chúng tôi bắt đầu lo lắng. Cả 3 thấy ai vào ra khu này cũng đều hỏi han về ông reception, có thấy ổng đâu không, bao giờ thì ổng tới…v.v

- Mày cho tao số điện thoại đi, nếu tao gọi được reception tao sẽ báo cho mày – Anh tài xế đề nghị

Bà chị tôi cho số, và bảo rằng chỉ có thể nhắn tin vì tao xài roaming

- Trời, mày xài roaming à, sang quá!

- Mày cho tụi tao số điện thoại đi, có gì nếu không check in được tụi tao sẽ gọi mày để chở đến nơi khác.

- Ok, tụi mày ở đây chờ nhé, tao phải đi đón khách rồi

- Ok, bye

Nhờ thế chúng tôi biết được anh ta tên là Azrine.

hanahan
11-05-2012, 13:46
Trong lúc chờ đợi, tôi thì nghĩ thầm trong đầu, mình vẫn còn nhớ cái tên Palm Garden Hotel giá 1.400.000 VND ở Agoda, nhưng ngặt nỗi không ghi địa chỉ mang theo. Thế nên tôi nhắn vội 2 tin cho 2 người bạn ở Việt Nam nhờ tìm địa chỉ trên mạng giùm.

- Không sao chị, em sẽ tìm địa chỉ Palm Garden, cùng lắm ở đó một đêm, đêm còn lại ra sân bay ngủ rồi sáng hôm sau bay về KL luôn.

Bà chị tôi cũng cố gắng nhắn tin cho cái ông Supervisior ấy “Tao là Hiền, từ Việt Nam đến, hôm nay tao có thể check in được không, nếu được mày vui lòng reply cho tao”

May sao khoảng vài phút, điện thoại bà chị tôi reo báo tin nhắn “Mày chờ tao tới 8h tối nha, tao sẽ tới”

Thở phào nhẹ nhõm, bà chị quay sang hỏi tôi, nhắn tin cho Arzine nhá, tôi ừ, “chị nhắn là bọn mình liên hệ được với reception rồi”. Arzine cũng reply bằng một biểu tượng mặt cười và bảo “Ừ có gì cần đi đâu mày cứ liên hệ tao”

Hai chúng tôi ngồi phịch ở trước cửa hostel, lôi 2 quả táo ra nhâm nhi cho đỡ đói. Bầu trời thủ đô Bandar Seri Begawan đang ngả những tia vắng vàng yếu ớt – hoàng hôn, ừ thì hoàng hôn ở Brunei đẹp phết, mà cũng buồn phết nhỉ?


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82129&d=1336718393

hanahan
11-05-2012, 14:02
- Ổng reply là ok rồi, cùng lắm chị ngủ ở đây tối nay rồi sáng mai check in cũng được!

- Ặc ặc, người em dơ như con cú đây, ôi đúng là dân đi bụi đời thật!

- Công nhận lần này đi liều thật, không book phòng trước luôn, nhưng mà nãy ổng trả lời vậy là chị yên tâm rồi.

Ngồi một lát thì có 2 đứa cũng loắt choắt lắm – vác ba lô đến đúng chỗ chúng tôi đang ngồi “trông mẹ về chợ”

- Bọn mày đang chờ reception à?

- Ờ, mày từ đâu đến?

- Japan, còn mày? Thái Lan à? (Cái mặt tôi trông giống Thái Lan thì phải)

- Việt Nam

- À há, Bê- tô- na- mư à! (Trong tiếng Nhật, Việt Nam đọc là Bê- tô- na- mư)

- Chừng nào ông reception mới tới hả mày? – 2 thằng người Nhật hỏi

- À, ổng trả lời tin nhắn cho tụi tao là 8h tối mới tới

- Yah

Nói xong vài câu xã giao, 2 đứa loắt choắt quăng 2 cái ba lô đánh phịch, leo lên cái xích đu kiêm xà ngang nằm thẳng cẳng. Vậy là chúng tôi có thêm 2 đồng minh cùng cảnh ngộ!


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82135&d=1336719452

Một lát sau, nhác thấy một chú đi tay không đang tiến về phía chúng tôi ngồi:

- Chú là reception à?

- Không, tao là khách trọ ở đây thôi, bọn mày từ đâu đến?

- Việt Nam

- Ah, Việt Nam, tao qua Việt Nam 4 lần rồi, mà an ninh và xã hội ở đó không tốt, đi xe máy ngoài đường rất dễ bị cướp giật!

Tôi chỉ biết cười trừ, nhắc đến Việt Nam quả thật có những điều không lấy làm vinh dự cho lắm.

- Chú từ đâu đến?

- Đài Loan

Rồi ông ta nói cái gì đó khá nhiều mà tôi không nhớ hết, hình như là về những trải nghiệm tại những nơi mà ông ta đã đi qua.


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82134&d=1336719452

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82136&d=1336719452

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82133&d=1336719452

hanahan
11-05-2012, 14:17
Trời bắt đầu nhá nhem tối, một đứa người Nhật ban nãy quay lại, tay cầm 2 chai nước hỏi tôi:

- Mày thấy bạn tao ở đâu không?

- Kia kìa (Tôi chỉ tay ra cái xích đu)

- Àh há

- Có siêu thị gần đây sao?

- Ờ, có, ra quẹo phải, đi bộ khoảng 5 phút!

Hai đứa cứ đi ra đi vô, cũng sốt ruột không kém gì chúng tôi, thậm chí lôi cả quyển sách tựa như Lonely Planet (bằng tiếng Nhật) ra đọc. Chúng tôi cũng nhiều chuyện theo:

- Cho tụi tao mượn xem cái bản đồ Brunei nhé!

- Ờ

- Tao chụp hình lại được không? – Tôi hỏi

- Mày cứ tự nhiên!

Chẳng qua ở sân bay, chúng tôi không lấy được cái bản đồ nào về Brunei cả. Thế nên mọi kiến thức đường xá phụ thuộc vào mấy tấm ảnh đã chụp lại những tấm bản đồ tại Youth Centre Hostel.

Một lúc sau lại có thêm một anh trai trẻ vác ba lô tới, a ha, lại thêm một kẻ đồng cảnh ngộ đây mà!

- Mày từ đâu tới – Cũng câu hỏi quen thuộc

- Phillipines, còn mày?

- Việt Nam, Ho Chi Minh City. Ah mày chờ tới 8h tối reception mới tới, ổng nhắn cho bọn tao như thế! (tài lanh tốt bụng)

- Yah, hôm trước tao có tới đây nhưng hết phòng, thế nên tao đi Labuan

- Labuan? Nó là xứ nào thế?

- Nó thuộc Mã Lai đấy!

- Mày đi đến đó bằng máy bay à?

- Không, bằng tàu. Mà mày ở Brunei mấy ngày?

- Hai ngày.

- Sau đó mày đi đâu?

- Sau đó tụi tao về KL

- Thật chứ, chuyến bay nào thế, có thể là tao và mày cùng chuyến bay đấy!

- AK 1463

- Ủa, tao là 1467, à, mày bay sáng thứ 3, tao bay sáng thứ 2

- Ah yah!

Tán dóc một hồi anh ta lôi mấy cái prochure về Labuan cho chúng tôi xem, rồi cả bản đồ Brunei nữa, chúng tôi ngạc nhiên hỏi:

- Mày lấy bản đồ Brunei từ đâu thế?

- Ở sân bay đó, tao lấy ở chỗ mấy ông taxi, họ khôn lắm, chẳng để ra bên ngoài, tao phải hỏi mới có. Bus thì chỉ 1 đô nhưng taxi thì mắc quá!

- Ờ, mày hay thật, tao chả lấy được cái bản đồ nào!

- À, từ Ho Chi Minh đi Cambodia và Bangkok bằng đường bộ được không?

- Được chứ, có chuyến xe bus từ HCM – Phnompenh – Siem Riep – Bangkok

- Thật sao?

- Sure! À, nếu bọn tao muốn đi Phillipines thì mùa nào là tiện nhất?

- Mùa hè, mà mày muốn đi đâu?

- Boracay

- À há, nơi đó thì đẹp, nên đi mùa hè, nhưng giá vé hơi cao!

- Ờ, từ chỗ tao có hãng giá rẻ Cebu Pacific, có thể bay qua Manila, mà từ Manila tao đi Cebu bằng xe bus được không?

- Mày đi bằng máy bay chứ, Cebu cũng đẹp lắm!


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82138&d=1336720612

hanahan
11-05-2012, 14:51
Cũng khá mệt nên tôi bảo bà chị nhờ anh Phillipines trông vali hộ để chúng tôi đi tìm siêu thị mua nước uống. Theo chỉ dẫn của 2 cậu người Nhật, chúng tôi lang thang ra khỏi Youth Centre rồi rẽ phải. Trước mắt tôi ngôi thánh đường Hồi Giáo Omar với chóp vàng rực rỡ giữa bầu trời đêm dần hiện ra. “Chà, bây giờ mới đúng là mình đã đến được Brunei rồi đây!”

Đường phố ở Brunei mới hơn 8h tối nhưng khá vắng vẻ, đặc biệt rất ít thấy những người đi bộ như chúng tôi. Chủ yếu vẫn là những chiếc xe hơi sang trọng lướt êm trên phố. Cái cảm giác thanh bình hiếm có giữa một khung cảnh đô thị với những tòa nhà, quán ăn, quán cà phê dọc hai bên đường.

Mặc nhiên chúng tôi rẽ vào hướng có nhiều quán ăn và tòa nhà sáng đèn hơn, dáo dác tìm cái siêu thị nào đó. Vừa may có một anh người Brunei vừa từ ngân hàng bước ra, chạy đến hỏi đường thì anh ta chỉ “Đi về phía trước sẽ thấy cái mall ở tầng 2”. Chúng tôi gật đầu cảm ơn rồi lại cắm cúi đi tiếp, The Coffee Bean & Tea Leaf thì thấy mà sao chẳng thấy cái mall nào.

Đang lớ ngớ giữa ngã tư đường chưa biết đi đâu thì đột nhiên có giọng một người từ một chiếc xe hơi đang dừng đèn đỏ, nhìn kỹ thì ra là cái anh chàng chỉ đường cho chúng tôi lúc nãy. Anh ta giơ tay vẫy vẫy ra hiệu cho chúng tôi là phải đi ngược lại mới đúng! Chúng tôi lại tiếp tục quay lại chặng đường cũ… vẫn không thấy bóng dáng cái mall nào. Bà chị tôi nói “Chắc tụi mình chỉ rẽ phải theo lời 2 đứa Japan chỉ thôi, nãy giờ tụi mình đi tùm lum nên không trúng”


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82139&d=1336722583

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82140&d=1336722583

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82141&d=1336722583

hanahan
11-05-2012, 14:54
Hai chị em rẽ theo hướng cũ, bà chị lẽo đẽo đi sau còn tôi thì mặt lao ngao tìm cái mall. Bỗng dưng có một chiếc xe hơi màu đen chạy đến, một người đàn ông ngồi trong xe – cũng bận áo đen ra tay vẫy tôi và nói gì đó từ rất xa… “Chết rồi! Cảnh sát Brunei đây sao, chắc thấy mình lang thang nên chặn lại hỏi passport, mà không sao, mình lúc nào cũng mang theo passport mà”

Tôi đứng khựng khoảng 10 giây, chiếc xe màu đen ấy trờ tới, đỗ cái phịch trước mặt tôi, một anh áo đen bước ra, bảo rằng “Để tụi tao chở mày tới chợ!”. Tôi ngần ngừ - may quá không phải cảnh sát – mà là cái anh chỉ đường cho chúng tôi lúc nãy.

Thấy tôi có vẻ “đứng hình” nên anh ta hiểu ra và nhoẻn miệng cười “no fee, no fee”. Tôi quay lại phía sau, bảo bà chị đi cùng họ sẽ chở mình đến chợ miễn phí. Bà chị tôi còn chưa tin, anh ta tiếp tục nhấn mạnh chữ “free”.

Chúng tôi gật đầu cảm ơn, bước lên xe không chút suy nghĩ. Nếu ở Việt Nam chắc chắn tôi không có cái can đảm đó, lỡ đâu họ chở chúng tôi đi đâu đó hay làm gì đó thì có trời mới biết. (Thậm chí khi ngồi viết lại bài này, tôi cũng thầm phục cái sự "liều" của mình quá xá)

- Vì cái chợ này sắp đóng cửa rồi nên bọn tao chở bọn mày tới đó cho nhanh!

- Cảm ơn nhá!

- Mà mày tới đây lúc nào thế?

- 5h chiều nay

- Mày ở khách sạn nào?

- Youth Centre. À ở Brunei có cái chợ đêm phải không?

- À có, nhưng nó chỉ bán vào cuối tuần, không phải ở gần đây mà ở Gadong cơ.

- À há!

Xe dừng lại ở một khu chợ nhỏ, bán thức ăn và nước uống. Chúng tôi bước xuống xe, cảm ơn rối rít 2 người Brunei lạ mặt. Mua 2 chai nước, chúng tôi lững thững về lại Youth Centre. Bà chị tôi vừa đi vừa bảo “chắc ổng thấy tội lỗi chỉ sai đường nên quay lại tìm bọn mình”.


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82143&d=1336722583

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82145&d=1336722583

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82144&d=1336722583
(Không có tripod nên chụp trăng khuyết thành trăng tròn luôn)

hanahan
12-05-2012, 15:42
Khi chúng tôi quay về Youth Centre thì ô cửa Reception đã mở, anh chàng Phillipines ban nãy đã check in xong, tươi cười chỉ cho chúng tôi biết “hành lý của bọn mày tao để ở trong phòng reception đấy!” Mỗi người khai một tờ khai nhỏ, bao gồm tên, passport, thời gian lưu trú và trả tiền, cứ mỗi một đêm là 10 BND, chúng tôi ở 2 đêm – 2 người nên trả 40 BND. Bà chị tôi cẩn thận hỏi ông reception mấy giờ thì đóng cửa, ông ấy nhiệt tình trả lời rằng cửa ở đây không đóng, chỉ khép để đó mà thôi. Cũng phải vì ở Youth Centre đi đâu cũng có camera – CCTV security khắp nơi.


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82169&d=1336812027

Nhận chìa khóa rồi kéo vali lên phòng. Ô, phòng 4 giường nhưng đêm nay chỉ có 2 chị em chúng tôi ở, khá sạch sẽ, gọn gàng và có cả máy lạnh. Nhanh chóng vào khu vệ sinh tắm rửa, chúng tôi tiếp tục hành trình dạo phố đêm. Bụng đói cồn cào mà tôi biết rằng mình chẳng thể nuốt nổi fastfood nữa, thèm một bữa ăn nào đó đàng hoàng thịnh soạn.

Đi ngang một quán cà phê nhỏ, tôi thấy tấm bảng đề chữ những món ăn bằng tiếng Mã Lai. Nhớ lại lần đi Bali trước, Nasi Goreng là cơm chiên nè, Mie Goreng là mì xào… thế nên tôi bảo bà chị quán này chắc chắn có thức ăn. Chúng tôi bước vào – Vito café – anh phục vụ đưa cho chúng tôi menu có đầy đủ các món ăn từ Âu tới Á – đặc biệt có cả chả giò và phở của Việt Nam.


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82166&d=1336812027

hanahan
12-05-2012, 15:44
Bà chị đi cùng chọn cơm chiên hải sản kiểu Thái, tôi thì chọn Phở. Đến phần thức uống, bà chị muốn uống thứ gì đó đậm chất “Brunei” nhưng cô phục vụ chỉ tới chỉ lui lại ra món “lemon tea”... Thức ăn ở Vito nấu khá hợp với khẩu vị của chúng tôi, và giá cả cũng gọi là hợp lý (từ 5 - 7 BND)


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82167&d=1336812027

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82168&d=1336812027

Nạp năng lượng xong đầy đủ, tôi lang thang qua Coffee Bean (chẳng là tôi có tật thích ngồi những coffee shop như thế, tự phục vụ, tự do, tự tại hơn và cũng có wifi để có thể cập nhật tin tức nữa). Chị bán hàng nói 11h đêm sẽ đóng cửa, thế nên chúng tôi mua 2 phần bánh ngọt để dành sáng mai ăn sáng. Vì mỳ ly sẽ không dùng được do không có nước nóng.

Trải qua một đêm đầu tiên ở Brunei, chúng tôi cảm thấy đây đúng là một đất nước trù phú, nhưng lại rất yên ả và thanh bình. Cơ sở vật chất của họ cũng rất tốt, cống rãnh chạy o o, thế nên chẳng lo ngập ngụa như Sài Gòn. Đường phố thì ít bụi, chỉ toàn xe hơi chạy qua, rất hiếm gặp bất kỳ một chiếc xe máy nào.

“Ngủ đã, ngày mai sẽ là ngày duy nhất không phải ngồi máy bay – và cũng là ngày duy nhất để khám phá Brunei”

hanahan
12-05-2012, 15:53
Tôi trở mình dậy bởi ánh nắng khẽ hắt vào ô cửa sổ của căn phòng ký túc xá - 7h sáng – dậy ăn vội phần bánh đã mua tối qua rồi chuẩn bị cho công cuộc đi chơi. Xem lại thông tin và bản đồ xe bus một chút, tôi ghi chú cẩn thận:

- Đi Gadong: xe số 1, 22, 25

- Đi Jerudong Park: xe số 5, 57

- Đi Ame Asr Hassanil Bolikah Mosque: xe số 1, 22

- Đi sân bay: xe số 23, 24, 36, 38

- Đi bến phà: xe số 37, 38, 39

Nói thế chứ tôi cũng nghi ngại cái khả năng định hướng đường xá của chính mình. “Men Don't Listen and Women Can't Read Maps” mà. Chúng tôi xuống hỏi thăm ông Reception về những nơi cần đến thì được biết nếu muốn đi làng nổi Kampong Ayer, chúng tôi chỉ cần đi bộ khoảng 10 - 15 phút từ Youth Centre là sẽ đến bến phà, sau đó thì có thể “take a water taxi” để lượn qua lượn lại trên sông. Riêng khu Jerudong thì có một khách sạn lớn nhất Châu Á, còn công viên Jerudong đang đóng cửa để bảo trì. Và ở Brunei khi muốn đón xe bus thì đứng về phía bên trái (vì họ chạy xe bên tay trái)

Cảm ơn ông Reception, chúng tôi rảo bước trên con đường tiến ra nhà thờ Hồi Giáo Omar. Đường phố sáng nay (thứ 2) có vẻ đông đúc hơn một chút, và tất nhiên cũng chỉ toàn là xe hơi. Ở Brunei nếu muốn qua đường thì chỉ việc đi đúng vạch sơn và xe hơi dù đang chạy nhanh vun vút vẫn lịch sự dừng lại trước vạch cho người đi bộ băng qua.


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82170&d=1336812577

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82171&d=1336812577

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82174&d=1336812577

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82175&d=1336812577

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82172&d=1336812577

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82173&d=1336812577

hanahan
12-05-2012, 16:04
Chúng tôi lang thang nhà thờ Hồi Giáo Omar, may sao đúng vào lúc mở cửa cho du khách vào trong. Chúng tôi được phát mỗi người một bộ đồ Hồi Giáo (chỉ thiếu cái khăn đội đầu che tóc), ghi tên, quốc tịch, ngày tháng vào một quyển sổ, rồi vào trong loanh quanh khu vực “thảm đỏ” để chiêm ngưỡng nhà thờ (mà không được chụp hình). Được hoàn thành vào năm 1958 với lối kiến trúc ảnh hưởng của cả hai phong cách Hồi giáo và người Ý, nhà thờ Hồi Giáo này cũng là biểu tượng chính của đất nước Brunei.


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82176&d=1336813299

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82177&d=1336813299

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82178&d=1336813299
(Giờ vào thăm nhà thờ)

Sau khi quanh quẩn bên trong, chúng tôi trở ra nhờ anh cho mượn đồ chụp giúp tấm ảnh cho 2 chị em. Anh ta rất vui vẻ thân thiện, hỏi chúng tôi “Có phải đến từ Hàn Quốc không?” – Chúng tôi tươi cười “đến từ Việt Nam bạn ạ”


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82179&d=1336813299

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82180&d=1336813299

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82181&d=1336813299

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82182&d=1336813299

hanahan
12-05-2012, 16:14
https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82187&d=1336813915

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82185&d=1336813796

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82183&d=1336813796

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82184&d=1336813796

Hai chị em quanh quẩn chụp hình trong khuôn viên nhà thờ, rồi tóm ngay một bác đội nón đúng kiểu trang phục người Hồi Giáo để hỏi thăm đường ra làng nổi Kampong Ayer. Bác này rất nhiệt tình chỉ đường cũng như bảo ban chúng tôi nên trả giá với dịch vụ “taxi nước” (thật ra đó là những con thuyền nhỏ)


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82186&d=1336813796

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82192&d=1336814561

hanahan
12-05-2012, 16:28
Mới 9h sáng mà Brunei đã nắng chói chang, chúng tôi tiếp tục hành trình lang thang ra bến phà, từ xa đã thấy những ngôi nhà nổi trên mặt nước, những chiếc thuyền máy chạy tới chạy lui chở những du khách lướt nhanh trên mặt sông, vài anh chạy đến chào mời. Tôi từ chối vì thấy cách họ chạy sao mà “liều” thế, cứ băng băng ào ào trên sông chẳng cần áo phao. Kampong Ayer theo tiếng Mã Lai nghĩa là “làng nước”, tức là làng nổi trên mặt nước. Làng nổi này có diện tích hơn 10 km2 và khoảng 30.000 cư dân sinh sống nằm dọc theo bờ sông Brunei.


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82188&d=1336814561

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82191&d=1336814561

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82193&d=1336814561

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82190&d=1336814561

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82189&d=1336814561

Chúng tôi ngồi ngắm làng nổi từ xa, ngắm cả anh phục vụ đẹp trai vừa chuẩn bị mở cửa hàng vừa tươi cười “hello” chúng tôi từ nhà hàng Pizza Ý ven sông. Rồi chúng tôi rảo bước ra quảng trường nhỏ, có đài phun nước, chính diện là nhà thờ Omar, hai bên là những dãy mall liên tiếp khá sang trọng. Dạo quanh một vòng, chúng tôi quyết định vào mall cho mát rồi sẽ đón bus số 1 đi lòng vòng Brunei.


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82194&d=1336814561

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82196&d=1336814646

hanahan
14-05-2012, 16:06
- Hi, how are you? – Một người mang kính đen, áo đỏ chào chúng tôi.

- Fine, thanks.

- And where are you from?

- Viet Nam. And you?

- Brunei

Sau vài câu chào hỏi quen thuộc, ông ta biết chúng tôi là 2 du khách đi bụi đến xứ sở này.

- Tụi bay đã đi đến khách sạn Empire chưa?

- Chưa.

- Nó là khách sạn lớn nhất ở Brunei đấy, à không, lớn nhất Châu Á chứ!

- Thế đi đến đó bằng cách nào? Phải đón bus số mấy?

- Để tao đưa bọn mày đi! Mai mốt tao qua Việt Nam bọn mày dẫn tao đi lại nhá!

Cũng khá ngần ngại, ông ta đã show ra cho chúng tôi passport Brunei Darussalam đỏ chói. (Chắc sợ chúng tôi nghi ngờ). Ông ta dẫn ra trạm xe bus trung tâm, chuyến xe đi đến Jerudong vừa rời bến cách đây vài phút.

- Hay chúng ta sẽ ra bến phà rồi đi taxi nước?

- À, bọn tao thích đi vòng quanh thành phố hơn – tôi đề nghị

Bà chị tôi bảo thầm “chắc ông này là lái thuyền đã nghỉ nên bây giờ muốn đề nghị chúng ta đi thuyền đây mà”

Ông ta dắt chúng tôi lên đến bus số 22, tôi hỏi:

- Sao lại là bus số 22 nhỉ, số 1 chứ

- Như nhau cả

Thôi cũng chẳng lo, đi bus mà, có nhiều người Brunei trên xe, cô bán vé người Brunei cũng xinh đẹp, duy chỉ có bus là hơi cũ kỹ. Xe chạy quanh những mall, chợ cá, đi ngang Bolikah Mosque… Lúc trả tiền vé, tôi bảo để chúng tôi trả nhưng ông ta đã giành ngay phần trả tiền.


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82260&d=1336986269

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82261&d=1336986269

Bus đi ngang một cái shopping mall thì dừng lại, ông ta bảo chúng tôi xuống và giới thiệu đây là cái mall lớn nhất Brunei. Đi vào bên trong quả thật rất sang trọng với nhiều tầng mua sắm cũng như ăn uống. Chúng tôi mời ông ta một ly nước xem như cảm ơn vì đã trả tiền xe bus, ông ta giới thiệu món đặc sản Brunei là “longan juice” – nước ép nhãn.

Trong lúc uống nước, chúng tôi trao đổi khá nhiều thông tin về Brunei, làm ăn buôn bán ở đây không phải đóng một đồng thuế nào. Về giáo dục thì trình độ đại học cũng phải trải qua 4 năm học, bác sĩ hay luật sư thì sẽ lâu hơn. Đặc biệt là giá xăng dầu ở Brunei rẻ hơn Việt Nam rất nhiều, xe hơi cũ cũng chỉ 500 BND là mua được một chiếc…

Bà chị đi cùng muốn mua một đĩa nhạc Brunei vì bị hấp dẫn bởi một bài hát phát trên chuyến bay AK 1466 của Air Asia (đến nay tôi cũng chưa tìm ra đó là bài hát gì, vì hát bằng tiếng Mã Lai thì tôi chịu). Ông ta dẫn chúng tôi đến của hàng CD với hàng hà sa số những thể loại nhạc khác nhau. Chẳng ngạc nhiên mấy khi những chiếc CD ở đây đến từ Anh/Mỹ, Malaysia, Hong Kong khá nhiều vì Brunei sử dụng 2 ngôn ngữ chính là tiếng Mã Lai và tiếng Anh.


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82262&d=1336986269

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82264&d=1336986269

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82263&d=1336986269

hanahan
14-05-2012, 16:13
Dạo mall xong thì ông ta bảo có bạn sẽ đến chở chúng ta đi mà không phải đón xe bus nữa. Một chiếc xe hơi màu trắng trờ đến, ông ta giới thiệu đây là “my cousin”. Trên xe, một người to mập đang ngồi lái khẽ gật đầu chào. Chúng tôi cũng chào rồi bước lên xe, ông ta bảo xe đang trên đường đến khách sạn Empire, chúng tôi cũng ậm ậm ừ ừ vì có biết chi mô.

Xe chạy qua những con đường xanh mướt bóng cây, xuyên rừng, rồi cái bảng The Empire Hotel cũng hiện ra trước mắt. Lẽo đẽo theo sau cái ông người Brunei để nghe ổng giới thiệu về khách sạn này, cứ như chúng tôi đang thuê một tourguide vậy!

“Cuối ngày mà ổng tính tiền tourguide là chị em mình toi mất” – Tôi nói với bà chị bạn.

“Chắc không phải đâu, được bao nhiêu mà tính, chị nghĩ ổng dắt đi để mai mốt ổng qua VN mình dắt lại ổng thôi” – Bà chị phân bua.

“Em cũng không biết nữa, hên xui”


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82268&d=1336986621

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82270&d=1336986621

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82271&d=1336986621
(Khung cảnh bên ngoài Empire Hotel)

hanahan
14-05-2012, 16:22
The Empire Hotel đúng là một khách sạn sang trọng bậc nhất với những chi tiết trang trí được dát vàng. Thang máy thì được khảm bằng gỗ phủ trên một lớp gương. Bên ngoài là hồ bơi và sân golf rộng lớn, xa xa là biển xanh ngắt với cát trắng xóa, rất nhiều nguyên thủ quốc gia đã đến và ở lại đây như Singapore, xứ Wales, Malaysia và cả Việt Nam nữa…


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82265&d=1336986269

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82267&d=1336986621

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82274&d=1336987153

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82269&d=1336986621

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82275&d=1336987153

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82276&d=1336987153

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82277&d=1336987153

Chúng tôi cứ lẽo đẽo theo sau, mắt chữ A mồm chữ O vì cái sự giàu sang của đất nước này.

- Rin (tên ông người Brunei dẫn chúng tôi đi), đi kiếm chút gì ăn trưa nhé!

- Ok.

Chiếc xe hơi màu trắng sang trọng lại đến đón chúng tôi. Kể cũng lạ thật, một người chả quen biết chi hết mà tự dưng lại tận tình chở chúng tôi đi chơi đến thế. Xe rẽ vào một quán ăn nhỏ gần Jerudong Park. Cô bé phục vụ mang menu ra cho chúng tôi.

- Thấy giá ở đây thế nào? – Ông ta hỏi

- Ừm cũng hợp lý – Tôi trả lời

- Cùng ăn với bọn tao nhé – Bà chị bảo

- Ah yah, nhưng tao chỉ uống sữa đậu nành thôi, tao no rồi.

Chúng tôi gọi cả ông lái xe vào cùng ăn nhưng Rin bảo anh ta đã ăn rồi, vừa dùng bữa, chúng tôi vừa trò chuyện với nhau, biết được ông Rin này làm nghề writer, và ông ta cũng từng đi du lịch nhiều nơi như Hong Kong, Bali, Langkawi…

- Nghe nói ở Brunei đàn ông được lấy đến 4 vợ phải không?

- Ô hô, đúng vậy, nhưng sao mày biết, đó là bí mật của Brunei đó!

- Haha, tao đọc trên internet.

- Cơ mà phụ nữ ở đây cũng có thể có nhiều boyfriend đấy, boyfriend trong bí mật.

- Thật không, tao không thấy đề cập đến phụ nữ, chỉ thấy nói đàn ông được phép lấy 4 vợ thôi.

- Ờ nhưng 4 vợ mà “fighting” nhau thì mệt lắm! Haha, phụ nữ phức tạp!

Chúng tôi cười vang, xe lại chạy bon bon trên đường, rồi tắp vào vệ đường “Đi theo tao, tao sẽ dẫn tụi bay xem Hoàng cung của Đức vua Brunei.”

hanahan
14-05-2012, 16:26
https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82278&d=1336987153

Ba cái bóng nhỏ trong trời trưa nắng băng qua đường, rồi đột nhiên cửa hoàng cung mở, vài anh cảnh sát đứng ra dọn dẹp đường…

- A ha, tụi bay thật là may mắn, vì Đức vua và gia đình vừa vi hành về! Chúng ta giơ tay vẫy chào Đức vua đi nào!

Bà chị bạn tôi thấy cảnh sát cứ tưởng sẽ ra bắt mình nên giơ hai tay kiểu phân bua “tao không làm gì hết”. Tôi thì cứ tưởng chị ấy sợ nắng. Đoàn xe hơi màu đen dần chạy vào cổng hoàng cung, tôi giơ tay vẫy chào.

- Thôi bọn mình đi về đi, bạn tao sợ và ngại vì nắng quá! – Tôi nói

- Ờ, tụi bay thật là may mắn, hiếm ai đến Hoàng cung đúng dịp Đức vua vi hành về lắm đó, phen này xem như tour tao dẫn tụi bay đi được trọn vẹn.

- Cảm ơn rất nhiều!

Lên xe rồi mà Rin còn chọc ghẹo bà chị tôi “You’re so funny! Haha, Sorry, sorry”

- Biết đâu khi vẫy tay, hoàng tử sẽ "fall in love with you", haha - Rin chọc tôi.

- Ừ nhỉ, lúc đó ta sẽ trở thành một thành viên của Hoàng Gia, haha

- Lúc đấy đừng quên tao nhé , nhớ thuê tao lau chùi dọn dẹp Hoàng Cung nhé- Rin đáp

- Ok, with high salary, haha


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82281&d=1336987470

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82280&d=1336987153

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82279&d=1336987153

hanahan
14-05-2012, 16:34
Xe lại tiếp tục chạy bon bon trên đường, rồi ngôi thánh đường nổi tiếng Bolikah cũng hiện ra trước mắt tôi. Bà chị đi cùng mệt vì nắng nên không xuống, chỉ mình tôi cầm máy ảnh ra chụp vội vài tấm hình của nhà thờ này mà chưa kịp vào bên trong. Nhà thờ này được xây dựng để tưởng nhớ kỷ niệm thứ 25 quốc vương Brunei và cũng là nhà thờ Hồi giáo lớn nhất với những mái vòm dát vàng vươn thẳng lên trời.


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82283&d=1336987898

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82282&d=1336987898

Xe còn dừng lại ở một nhà thờ khác màu xanh biển mà tôi cũng không biết tên gì. Rin bảo địa điểm cuối cùng chúng ta sẽ đến là… nhà của ông ta và tôi có thể thoải mái chụp bao nhiêu ảnh tùy thích.


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82284&d=1336987898

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82285&d=1336987898

Nghe qua tôi và bà chị cũng ái ngại, 2 người Brunei lạ mặt, 2 con Việt Nam cũng lạ mặt, tự dưng mời về nhà chẳng biết làm gì đây. Tôi thì khá mệt rồi, chỉ muốn về lại hostel nghỉ ngơi đôi chút, nhưng xe thì đang đi ké của người ta, nên không thể không đến nhà người ta được.

Xe dừng lại khoảng 5 phút, tôi thấy Rin xuống mua vài thứ lặt vặt. Nhà ông ta ở một khu khá yên tĩnh, bốn bề được bao bọc bởi cây cối và có một chú khỉ làm bạn. Nhà khá bừa bộn nên ông ta phải vào dọn dẹp sơ sơ mới bảo chúng tôi vào. Ngồi trò chuyện mấy câu, Rin mang cả bia ra thết đãi cùng với đậu phộng và mấy gói snack ông mua lúc nãy. Có vẻ văn hóa người Brunei cũng khá giống văn hóa người Việt Nam.

- Mai mốt nếu tụi bay trở lại Brunei, có thể ở nhà tao miễn phí! – Rin nói

Đôi ba câu trò chuyện, Rin bảo viết ra cho ông vài câu thông dụng bằng tiếng Việt Nam để ông học. Tôi cũng nhiệt tình, viết vài câu:

"Thank you – Cảm ơn

Hello – Xin chào"


- Tiếng Việt Nam khó thế nhỉ? - Rin nói

- Ờ, khó hơn cả tiếng Anh đấy!

Rồi ông ta mang vài món quà lưu niệm nhỏ nhỏ bảo chúng tôi chọn, xem như là quà kỷ niệm. Bà chị tôi chọn cái ví nhỏ để đồng xu, tôi thì bốc đại chiếc hoa tai. Rồi tôi cũng trả lễ bằng cách gửi tặng Rin một tờ 10.000 VND.

- Đây là hình Bác Hồ đấy! Đi đâu tụi tao cũng phải có Bác dẫn đường!

- Ô, cảm ơn mày rất nhiều, tiền Việt Nam trông đẹp nhỉ? (Rin lật mặt sau) Còn đây là hình giàn khoan dầu à?

- Ờ, chắc là vậy! Nhưng Brunei nhiều dầu hơn VN, thế nên Brunei giàu hơn VN – Tôi vừa đáp vừa cười.

Trước khi ra về, Rin tặng lại tôi tờ 1 BND kỷ niệm nữa chứ. Tôi bảo tôi có rồi nhưng ông ta vẫn khăng khăng “mày cứ giữ lấy tờ 1 đô này đi”.


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82286&d=1336987898

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82287&d=1336987898

Ông ta còn nói khá nhiều nhưng tôi oải quá, tiếng Việt còn chả muốn nói chứ đừng nói chi tiếng Anh. Bà chị kế bên thì ngại, muốn về nhưng không dám nói. Tôi nhìn đồng hồ, nhác thấy đã gần 5h chiều nên mạn phép:

- Sorry, tao hơi mệt, tao muốn về lại Youth Centre!

- Yah, để tao đưa bọn mày về! Sáng mai tao qua chở bọn mày đi bảo tàng nhá!

- Ô, tiếc là sáng mai tao phải bay về KL rồi

- Thế ư, chuyến bay lúc mấy giờ thế?

- 9h sáng

- Để mai tao ra tiễn bọn mày!

- Ôi mày cứ ở nhà nghỉ đi, tao ngại làm phiền bọn mày quá!

- Chẳng có gì phiền cả, bọn mày như là anh chị em của tao thôi! – Rin trả lời

Xe chạy được một đoạn, tôi mới nhớ mình bỏ quên cái kính mát ở nhà Rin. Lòng cũng hơi tiếc vì cái kính đó tôi mua ở Singapore. Tôi còn nhớ lúc ngủ bụi ở Changi lấy balo kê đầu nên chiếc kính cũ bị vỡ, sáng hôm sau tôi ghé Bossini mua luôn kính mới – chính là chiếc kính mà tôi bỏ quên ở Brunei này!

- Đây là bảo tàng nè, nó rất gần Youth Center – Giọng nói Rin ngắt ngang cái suy nghĩ về chiếc mắt kính

- Ờ, tao thấy rồi!

- À, để tao kể tụi mày nghe, cách đây một năm tao nằm mơ thấy 2 người phụ nữ mặc áo vàng, rồi tao nhìn cái mũi của mày, thế nên tao nghĩ tao đã gặp tụi mày đâu đó trong mơ.

- Thật hả? Bà chị tôi hỏi.

- Ờ.

Nhưng tôi thì mệt nên chả nghe được đầu cua tai nheo gì nhiều. Sáng nay tôi mặc chiếc áo đỏ rồi, nhưng chẳng hiểu sao lại đi thay áo vàng. Bà chị nói cho tôi nghe về vụ giấc mơ, tôi cười “Chắc ổng mơ thấy thánh Alah bảo nếu có gặp 2 người phụ nữ mặc áo vàng thì đối xử tốt với họ chăng?”

hanahan
14-05-2012, 16:41
Xe dừng lại ở Youth Centre, tạm biệt 2 người Brunei lạ mặt, tôi và bà chị bước vào, cũng lại gặp hai người Tây ba lô khác đang chờ ông Reception tương tự như cảnh tượng của chúng tôi ngày hôm qua. Bà chị bảo lại giúp họ đi em, cùng cảnh ngộ mà.

- Tao có thể giúp gì được không? – Tôi hỏi

- À, không có ai ở đây, tụi tao email book phòng rồi mà không thấy confirm.

- Mày có thể gọi cho ông ta theo số này – Tôi chỉ - Vì hôm qua bạn tao nhắn tin thì ông ấy trả lời sẽ đến lúc 8h tối!

- Vậy à.

- Ừ, nếu mệt mày có thể lên phòng tao nghỉ - Bà chị bạn đề nghị.

- Cảm ơn nhiều! Tụi tao ở đây được rồi.

Tôi bước vào phòng, tầng trên của chiếc giường đôi có thêm một người phụ nữ nữa đang ngủ. Tiếng ho và hắt xì cho thấy cô này đang bị cảm.

- Mày đến từ đâu thế? – Bà chị bạn hỏi

- Hàn Quốc

- Ah tụi tao đến từ Việt Nam, tụi tao ở đây 2 ngày, mày đi mấy người?

- Một mình thôi!

- Mày thật là dũng cảm – Tôi thán phục! – Nhưng tao thấy mày đang bệnh, có cần chút thuốc uống không?

- Không sao không sao, tao có thuốc rồi, gần đây có siêu thị nào không?

- À có, đi thẳng rồi quẹo phải, 5 phút đi bộ thôi! - Tôi đáp

- Buổi tối ngoài đường có nguy hiểm lắm không?

- Không đâu, Brunei rất an toàn - Bà chị tôi trấn an.

Rồi cái cô Hàn Quốc đó đi dạo, hai chị em tôi cũng tắm rửa cho tỉnh táo rồi cũng lang thang khu trung tâm lúc chiều tà. Khu shopping mall cũng mở cửa nhưng chỉ lác đác vài cửa hàng còn bán, hình như Brunei cũng chẳng cần đẩy mạnh thương mại làm gì nhỉ? Mua cái card luggage và cái phong bì có con tem dấu Brunei Darussalam, chúng tôi tiếp tục ghé vào quán ăn kế bên café Vito hôm nọ để dùng bữa tối. Quán này có những chiếc ghế ngả lưng khá thoải mái, trước mặt lại là màn hình chiếu những video ca nhạc.

Menu với nhiều món ăn khác nhau và cũng mắc hơn Vito một chút, hai chị em chọn cơm cà ri gà 7 BND nhưng khẩu vị ở quán này không hợp, cà ri khá mặn dù thịt gà rất nhiều và phần cơm cũng rất to. Nhưng thôi cứ nằm dài ngắm thiên hạ cũng được! Brunei đi 2 ngày xem ra cũng đủ rồi, thanh bình và cũng rất đáng để đi honeymoon đó chứ!


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82288&d=1336988420

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82289&d=1336988420

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82290&d=1336988420

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82293&d=1336988420

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82291&d=1336988420

hanahan
14-05-2012, 16:45
Sáng hôm sau bọn tôi dậy từ sớm, thu dọn đồ đạc rồi để lại mẩu giấy nhỏ cho ông Reception. Tôi và bà chị kéo va li ra bắt bus đến sân bay. Sau vài thủ tục check in đơn giản, nộp thuế sân bay 12 BND/người, chúng tôi ngồi định bụng kiếm chút gì đó ăn sáng. Đột nhiên từ xa ông Rin đến, bà chị tôi chào:

- Hi, mày khỏe không?

- Khỏe, đây là mắt kính của mày phải không? – Rin đưa cho tôi cái mắt kính Bốt-xi-ni

- Ờ đúng rồi, thật là ngạc nhiên, cảm ơn nhiều nhiều nhá!

Rồi chúng tôi kéo nhau vào Jollibee tám chuyện.

- Lúc tao qua Hải quan, Hải quan hỏi tao qua thăm bạn ở Brunei à? Tao nói là tao không có bạn, nhưng hy vọng lúc về tao có bạn – Bà chị tôi nói

- Ờ, bây giờ mày đã có bạn là tao! – Rin đáp!

- Yah, lúc hải quan hỏi, tao nghĩ là tao chỉ nói đùa thôi, haha, không ngờ là sự thật. Bọn tao cảm ơn về sự hướng dẫn nhiệt tình của mày!

- Không có chi.

Tạm biệt Rin, chúng tôi trở về KL, và đây là hình ảnh ngôi thánh đường Omar - bức ảnh mà tôi thích nhất trong loạt ảnh Brunei của mình.


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82292&d=1336988420

Tạm biệt Brunei...


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82294&d=1336988420

hanahan
14-05-2012, 16:52
12h trưa chúng tôi đáp xuống LCCT, lục tục về Apple check in, ông tiếp tân nhận ra ngay:

- Hôm trước tao lo quá, bọn mày check in kịp chứ, tao nghe nói chỉ cần ra trước 1 tiếng.

- May mắn là tụi tao check in được!

Nghỉ ngơi một chút thì bầu trời KL đổ mưa, bụng đói cồn cào, hai chị em cầm dù chạy ra quán ăn đối diện. Gọi một phần Tom Yum Thái và dĩa mì xào hải sản, hai kẻ đi bụi vừa nhâm nhi vừa ngắm mưa Mã Lai. Tranh thủ dạo khu Chinatown và Bukit Bintang, chúng tôi lại tiếp tục ra Starbucks quen thuộc, sáng mai lại phải về Sài Gòn, phải tiếp tục với công việc nữa rồi!


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82295&d=1336989105

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82296&d=1336989105

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82297&d=1336989105

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=82298&d=1336989105

--------

- Mới về hả em – Anh đồng nghiệp hỏi?

- Yah, em mới về lúc 11h trưa nay.

- Brunei có gì đẹp không em?

- À, nó giàu lắm anh, có mấy cái nhà thờ Hồi Giáo đẹp!

Và có rất nhiều thứ hay ho mà phải đi thì mới trải nghiệm hết được. Chỉ mang kỷ niệm về và để lại dấu chân ở đấy!

tracyowen
16-05-2012, 21:31
Đọc bài của bạn làm mình nhớ Brunei quá, mình đi năm ngoái, thời gian là 2 ngày trọn vẹn, lại có bạn từ Malay sang dẫn đi nên gần như đi hết đất nước nhỏ bé này. Mình đi đúng vào dịp sinh nhật Quốc vương Brunei thế mà lại không được "vinh dự" vẫy tay với đoàn xe chở "chàng" như bạn đâu, hihi. Mỗi lần đi là mỗi lần trải nghiệm, mình được ăn những món ăn ngon, bình dân thôn dã mà hợp khẩu vị, được đến vùng Suria-nơi chứa đựng sự phồn thịnh của Brunei với những giếng dầu được khai thác suốt ngày đêm, được ngắm hoàng hôn dần buông trên bãi biển phía sau Empire, được đến vùng biển vắng lặng thích hợp cho những buổi picnic gia đình, được chứng kiến cảnh cô tịch của Jerudong park trong chiều tà, được chứng kiến đường phố không hề có bóng dáng tắc đường, được cảm nhận Brunei bình yên và hiền hòa lạ kỳ.
Thức uống phổ biến nhất của Brunei đúng như bạn đã viết đó là trà chanh, do khí hậu khô nóng quanh năm nên đó là thứ dễ uống hơn cả so với trà sữa, cũng là 1 thức uống phổ biến khác. Người Brunei dậy rất trễ, 9h sáng mà đường phố vắng tanh, vào quán ăn sáng thì mình là người mở hàng lun.
Cảm ơn bạn hanahan đã đánh thức kỷ niệm trong tôi.

Mèo Bay
19-05-2012, 23:06
Bạn Hanahan hình như thích game "Rượt theo máy bay" nhỉ? Đi du lịch là để tìm kiếm sự vui vẻ thư thả chứ sao cứ phải dày vò thần kinh bằng trò chơi căng thẳng đó :D Ra sân bay sớm 2h, làm thủ tục xong còn dư giả thời gian lang thang ngắm nghía khu bán hàng miễn thuế hay ngồi coffe shop ngắm ông đi qua bà đi lại cũng rất thú :D Suy cho cùng, quản trị thời gian cũng là một skill cần thiết, không phải chỉ cần cho công việc mà cũng cần cho chuyện ăn chơi nữa :D

hanahan
20-05-2012, 00:24
Ồ, sao bạn Mèo lại đưa chuyện rượt theo máy bay vui vẻ tếu lâm của mình thành ra skill nghe ghê gớm vậy bạn. Ai chả biết là nên ra sớm nhưng nếu bạn đi 1 mình thì dễ rồi, tùy hoàn cảnh của mỗi lần đi nữa, vả lại bay 2-3 chặng cũng là điều mệt mỏi chứ chả sung sướng chi đâu, nên ko chắc là lúc đi phượt luôn thư thả thong dong đđược như bạn. Trong câu chuyện thì mình cũng nói rõ là ko xem trọng việc rượt theo máy bay cho lắm, trễ thì mình cũng có cách giải quyết, tùy cơ ứng biến luôn giúp mình thêm nhanh nhẹn. Mình bay cũng nhiều, phượt cũng nhiều chuyến rồi mà :D. Kể chuyện cho vui để có ai đi thì biết thêm thông tin về Brunei thôi.

buidoicali
31-05-2012, 21:01
Bạn Hanhan có thông tin liên lạc với anh chàng Rin không, vui lòng PM cho mình xin với. 30/4/2013 mình cũng có kế hoạch đi Brunei với một nhóm bạn. Đã mua vé hết rồi. Cám ơn bạn nhé!

hanahan
31-05-2012, 21:34
Mình PM cho bạn rùi nhé, phải tội ông này viết email đọc hơi đau đầu vì hay viết tắt kiểu tiếng Anh xì teen: two - 2, you - u, thank you - Tq...

nguyenle.ily
08-08-2012, 23:27
Hi hanahan,
(nick này phát âm...dí dỏm ghê!)
Đọc bài của bạn mà thèm ghê! thèm cái sự được đón tiếp nồng hậu và may mắn...nơi đất khách.
Mình thì chuẩn bị đi Brunei vào đầu tháng 09(check in: 02/09/2012-check out: 03/09/2012). Mình có gửi email cho youthcentral nhưng chưa thấy confirm gì hết...Hy vọng sẽ may mắn được như bạn.
Phải chi mà sẽ gặp được một người tốt như Rin thì hay quá!hehe. à!, mà bạn có email của Rin không?. có thể cho mình với!
Thanks bạn trước nhé!

lilac
14-08-2012, 17:15
@nguyenle.ily:

Youth Center sẽ... ko trả lời mail cho bạn đâu. Khi đến đó cứ việc xông vào, giường nhiều lắm nên ko lo ko có chổ ở đâu. :)

hanahan
14-08-2012, 18:31
@nguyenle.ily: Hi hi, thậm chí bạn gọi điện đến nhiều khi cũng không gặp được luôn vì vị trí reception không có mặt thường xuyên đâu. Mình có chụp hình số điện thoại di động đó, có gì bạn cứ gọi hay nhắn tin cho họ trước để tránh trường hợp bạn ngồi "chờ thời" mòn mỏi như 2 chị em mình. Và nếu xui đi dịp đông khách thì cũng có thể bị tình trạng hết giường đó bạn.

papaya17
18-08-2012, 11:12
@nguyenle.ily: Hi hi, thậm chí bạn gọi điện đến nhiều khi cũng không gặp được luôn vì vị trí reception không có mặt thường xuyên đâu. Mình có chụp hình số điện thoại di động đó, có gì bạn cứ gọi hay nhắn tin cho họ trước để tránh trường hợp bạn ngồi "chờ thời" mòn mỏi như 2 chị em mình. Và nếu xui đi dịp đông khách thì cũng có thể bị tình trạng hết giường đó bạn.

Mình cũng đến Brunei lúc 10h ngày 4/9, ở đấy gần 1 ngày đến sáng hôm sau thì đi phà sang Kota Kinabalu, Sabah. Mình hỏi bạn tí là cái Youth Centre đó có gần trung tâm, gần sân bay không?

hanahan
18-08-2012, 11:27
Youth Center cách sân bay khoảng 15 - 20 phút chạy xe. Từ Youth Center đi bộ ra khu trung tâm thủ đô Bandari chỉ 10 phút thôi bạn :)

khi3mkp
20-08-2012, 19:22
Tình hình ở Brunei khá là yên ổn vì thế cũng không có gì đáng lo ngại đâu vì thế cứ yên tâm mà lên đường thôi.

lười
26-08-2012, 14:19
@Hana: đọc xong phê quá chị ới :)) khoái mấy đoạn hội thoại và cả việc gặp writer bất đắc dĩ nữa keke, không chừng sau này 2 nàng áo vàng xuất hiện trong tác phẩm nào đấy của ổng sau khi du hí Việt Nam :))

minhhoadn
14-09-2012, 21:41
Haha em là sinh viên đang học tập bên này , kaka , cái trường em ở cái khu khỉ ho cò gáy làm em chán gần chết , nhưng nói thật thì nước nó giàu và bình yên quá , em mới qua đây hơn 1 tháng trời mà chẳng biết đi đâu :).

hoangvanphuong75
15-09-2012, 07:52
@minhhoadn: anh mới qua đó 1 ngày, thì ngày thứ 2 đã không biết đi đâu (Vì các tỉnh Malaysia gần Brunei thì anh đi rồi), mong sao cho hết giờ để bay về VN! Em học bên đó tu chí học hành thôi.

me_bush2013
21-09-2012, 14:11
Đọc bài của Hanhan hay quá chời lun !
Phải công nhận & nể phục các bạn Gái giỏi thiệt, dám liều đi phượt ngoài Việt Nam.:)

peccovn
26-09-2012, 09:26
Không biết mình đi Youth Center với 1 group 18 người thì nó có đủ giường k ta ? Vụ này lo lắng ghê :(

thu_antina
01-11-2012, 16:39
mềnh muốn đi brunei lâu rùi đang tìm hiểu thông tin để đi phượt hihihi

ALI
04-11-2012, 20:53
Người dân ở Brunei rất nice á, lần mình đến cũng gần 6h, mà lúc mình ra sân bay lên xe bus nói về city center mà ko ai hiểu nên phải đành xuống xe, sau này mới biết phải nói là BSB (Bandar Seri Begawan) thì họ mới hiểu, đang đi bộ loay hoay ko biết làm thế nào thì có 1 chiếc xe hơi sang thiệt là sang dừng lại hỏi mình có cần giúp gì không, mình đưa địa chỉ của Pusat Belia hình như họ cũng ko biết đâu, thế là họ nói lên xe họ chở vào trong thành phố rồi hỏi, sau đó mới phát hiện ra là Youth Center nên họ chở mình thẳng đến nơi lun, mừng húm, hehe