PDA

View Full Version : Chuyện về các CON ĐÈO trên khắp mọi miền Việt Nam



hoangbquang
17-06-2007, 12:17
Topic này em đã viết bên TTVNOL, giờ em muốn lôi nó về đây, trước hết là để tiếp tục viết về nó vì trước sau em cũng rút khỏi TTVN, không thma gia bên đó nữa....

Rất mong các bác tiếp nhận nó, một sự cảm nhận và chia sẻ của kẻ lữ hành....

hoangbquang
17-06-2007, 12:18
Đèo Phượng Hoàng - (trên Quốc lộ 26 từ Ninh Hoà đi Buôn Ma Thuột)

Đèo Phượng Hoàng hay gọi là đèo M''Drak là tên của huyện M''Drak thuộc ĐakLak nằm trên quốc lộ 26, tuyến đường huyết mạch lên Tây Nguyên ...

Nằm song song với nó một cách tương đối bên các quốc lộ 19 - 27 - 28 - 25 và 24 là các con đèo Măng Giang - An Khê - Violăc - Măng Đen - Đèo Chuối - Ngoạn Mục - đèo Pren .... mỗi con đèo một vẻ đẹp, một sự hùng vĩ và một câu chuyện mang nhiều nét giai thoại và dân dã....

Đèo Phượng Hoàng trước đây là một ổ Fulro (quân phỉ người Tây Nguyên) ... Những năm 1976 đến năm 1982 có lúc ở đèo Phượng Hoàng có cả một tiểu đoàn lính tinh nhuệ thuộc CSCĐ (Bộ Nội Vụ trước đây) ngày đêm tiểu phỉ.....
Năm 1979, dân các tỉnh phía Bắc được động viên vào Tây Nguyên xây dựng kinh tế mới ở các huyện K''rong A Na, K''rong Pack, M;Drak... thuộc tỉnh ĐakLak... Khi đi qua đèo Phượng Hoàng đều có xe của quân đội đi kèm và bảo vệ, thỉnh thoảng trên đèo lại xảy ra vụ Fulro bắn cháy xe, cướp hàng hoặc trấn xe giữa chừng để lột hết của cải, đồ ăn của hành khách hoặc lái xe....
Đèo Phượng Hoàng dốc không cao và đường cũng không ngoằn nghèo lắm, nhưng khá nhiều tai nạn xảy ra trên đèo những năm trước, giờ đường mở rộng nên ít tai nạn....

Đèo Phượng Hoàng có khá nhiều giai thoại và những câu chuyện về dân cư sống quanh vùng đó, con đèo cũng để lại trong tôi một vài kỷ niệm khá sâu sắc về nó ….

Những năm 1982 - 1983 ở ngay đầu con đèo Phượng Hoàng là Thị trấn M''Drăk có cái tên khác là Thị trấn Khánh Dương (Khánh Dương là tên thị trấn này thời chế độ Nguyễn Văn Thiệu) có một Trạm kiểm soát liên ngành gồm Công An - Kiểm Lâm - Thuế Vụ chuyên bắt những người buôn Gỗ, Trầm hương, Cafe, Gạo, Đậu .... nói chung là thời đó gọi là "ngăn sông cấm chợ". Tại đây mỗi lần đi qua có nhiều câu chuyện hỉ nộ ái ố .. thôi thì đủ cả...
Trên những chuyến xe đò từ Buôn Ma Thuột về Nha Trang hoặc đi Sài Gòn ngày ấy, những người phụ nữ buôn nông sản bao giờ người cũng to bành... Chỉ vì họ phải bó những túi cafe hạt vào người để mang qua trạm. Chưa hết, những người này còn gửi hành khách trên xe mỗi người một túi cafe hạt đã bỏ sẵn vào bịch nilon, mỗi túi khoảng 2kg cho phù hợp với quy định là mỗi người chỉ được mang theo hành lý không quá 2 kg cafe. Nông sản trồng tại Buôn Ma Thuột được quy định là phải bán lại cho các Cty nhà nước thu mua, họ thu mua hết với giá rẻ.... Nếu đem bán ra ngoài mà bên Thuế túm được coi như bị tịch thu, và thế là mới xảy ra chuyện buôn lậu nông sản do chính dân mình trồng ra, trên chính mảnh đất quê hương mình.....

Khi xe tới trạm Khánh Dương, tất cả hành khách phải xuống hết và cán bộ Thuế, Kiểm lâm, CA sẽ lên xe, dùng các cây xăm bằng sắt chọc vào từng bao bì, lục túi xách, xăm gầm xe để tìm hàng lậu. Vô phúc hôm nào các anh ấy vớ được một hai chị buôn Cafe hoặc Tiêu thì thôi rồi đó... Giằng co, xô dẩy, khóc lóc xin xỏ ai oán vô cùng....

Tôi đã từng chứng kiến những cảnh đó và từng được một người đàn ông nhờ mang hộ một túi du lịch.... Lúc đó cũng chẳng biết là cái túi ấy đựng gì, chỉ biết ông ta nhờ khoác vào vai và đi bộ qua Trạm. Sang tới bên kia Trạm, lên xe rồi, ông ấy rút xoẹt trong túi ra 3 tờ "Vịnh Hạ Long" giúi vào tay tôi và khen: Chú mày được đấy.... Lúc đó chẳng biết trong túi có gì nhưng giờ thì tôi đoán là hàng quý lắm... Có lẽ là Trầm Hương ?! Chứ Cafe hoặc Tiêu thì chỉ có mấy bà sồn sồn hay buôn bán thứ đó và cũng chỉ cám ơn "suông" thôi.....
Trên đèo Phượng Hoàng lúc đó, đường quốc lộ 26 được làm rất mịn, mặc dù từ hồi chiến tranh chưa sửa sang gì. Đường không rộng như bây giờ và cây cối thì um tùm lắm.... Trên cái khúc đường vừa rồi tôi chụp lại và post lên (Màu vàng vàng, đường quanh co có chiếc xe ô tô đang đi) khi ấy là rừng xen lẫn cây gỗ to, cây Lồ Ô và Le le mọc khá dày.... Tôi nhớ tại khúc cua đó cuối năm 1982 đã xảy ra một vụ 3 chiếc xe ô tô Zil 130 biển TH (Tổng cục Hậu cần - BQP) chở đạn lên Tổng kho Mai Hắc Đế (Kho dự trữ quân khí đề phòng chiến tranh Tây Nam) đã đâm vào nhau ... Chiếc xe chở mấy trăm thùng đạn văng xuống ven đồi, thùng vỡ vãi ra cả hàng trăm, hàng ngàn băng đạn AK, đạn B40 vàng choé....

Chuyện Fulro luẩn quất trên rừng ven đèo Phượng Hoàng, trên Sông Hinh - Phú Yên, trên rừng M''Drăk đang đêm đột kích các làng của người Kinh đốt phá, cướp bóc, bắn giết xảy ra khá nhiều. Fulro chui lủi trong rừng từ đèo Phượng Hoàng, xuyên sang rừng Khánh Vĩnh thuộc Nha Trang và chạy qua Đơn Dương Lâm Đồng ... suốt một dải rừng già Nam Trung Bộ. Có làng của người Ê Đê 100% là đi Fulro... ban ngày vẫn đi làm nương rẫy, hiền lành và ngơ ngác, những ban đêm họ "biến" ngay thành những kẻ cướp phá, giết chóc, hãm hiếp những bản làng người Kinh, lấy đi lương thực, đồ ăn, thú vật nuôi để mang lên tiếp tế cho Fulro đang đóng trong rừng. Quân đội, Du kích, CSCĐ và chính quyền ra sức truy quét, ra sức tuyên truyền chính sách và vận động đầu thú, đầu hàng mãi đến những năm 1985 - 1986 mới tạm thời gọi là hết ..... Đến lúc bắt được ông bạn "Phó thủ tướng" chính quyền Đề Ga tên như Nga ngố : Nicolai và đưa đi học tập cải tạo tại trại Nam Hà thì Fulro ở khu vực đèo Phượng Hoàng mới gọi là hết hẳn.

hoangbquang
17-06-2007, 12:18
.. Chuỵện về đèo Phượng Hoàng thì nhiều, những câu chuyện lan man và nhuốm màu sắc rừng rú hoang dã, thêu dệt... Ví dụ như chuyện Hổ vồ người đi trên đèo những năm 63 - 64 thế kỷ trước, chuyện Ma lai của người Ê Đê rồi chuyện chiếc xe con chở theo 3 bộ xương Hổ, năm chiếc sừng tê giác, 3 bộ da Hổ và 1 con Hổ con bị thương chạy trốn kiểm lâm, bắn nhau, đuổi theo như trong phim hành động đến tận cuối con đèo hồi năm 1994....

Chuyện này tôi nghe anh Trạm trưởng Kiểm lâm hạt M'Drăk kể cho nghe:
Tháng 3 năm 1994, Trạm nhận được tin mật báo từ trên Buôn Ma Thuột báo về rằng: Có một nhóm buôn lậu đồ quý hiếm đi trên 1 chiếc xe Lancruise 7 chỗ biển 52 màu trắng đang chở theo 3 bộ xương Hổ, 3 bộ da Hổ và 5 chiếc sừng tê giác cùng với 1 con Hổ con bị thương.... nhóm buôn đồ quý hiếm này đã mua được tại Buôn Juê mãi tận Easup gần biên giới Cambodia và đang trên đường về Sài Gòn (lúc đó đường QL 14 về SG vẫn còn đang làm chưa xong, đi lại rất vất vả). Sẽ qua Khánh Dương lúc 21h.

Gần tối, trạm Kiểm lâm cùng với CA huyện đi mấy chiếc xe máy và một chiếc xe ô tô con mật phục tại đầu con đèo Phượng Hoàng. Khoảng 21h30' thoáng thấy có ánh đèn pha và khi tới gần, qua ánh đèn rọi thẳng, phát hiện chiếc xe Lancruise biển 52 đang chạy tới... Phát tín hiệu dừng kiểm tra, chiếc xe ngoan ngoãn dừng lại. Kiểm tra đồ đạc và giấy tờ 2 người đàn ông đi trên xe đều không thấy gì khả nghi, nhưng chừng 10' sau, một chiếc xe Lancruise khác bật đèn gầm mờ ảo, trờ tới, phóng vụt qua chốt. Lập tức gần nửa cán bộ KL và CA phóng xe đuổi theo....

Chiếc xe Lancruis phóng vùn vụt, vào cua gấp như trong phim hành động, có lúc rê bánh đi sát vực nhưng nó không thèm giảm tốc độ. Mấy ông CB Kiểm lâm và CA huyện phi xe máy đuổi theo gần kịp liền rút súng ngắn bắn cảnh cáo mấy phát... Không ngờ trên xe Lancruise cũng nổ súng bắn trả làm 1 CB Kiểm lâm té ngã bị thương nặng... Liên tiếp ngắm bắn mấy phát nữa mục đích cho xẹp lốp chiếc xe nhưng không thành....Đến gần cuối con đèo Phượng Hoàng, thêm chiếc xe UZ của CA bị bắn vỡ kính và chiếc Lancruise kia chạy thoát xuống đèo.... Gọi điện báo CA Ninh Hoà chặn đầu nhưng chắc không kịp nên khi xuống tới Dục Mỹ, thấy chiếc xe Lancruise kia nằm đâm đầu vào ruộng mía, trên xe trống trơn......

Vụ đó giữ được chiếc Lancruse thứ nhất nhưng qua xét hỏi không có bằng chứng gì nên đành thả ra....

Nghe xong câu chuyện này, tôi cứ ngẩn ngơ tự hỏi: Chuyện có thật à ?

hoangbquang
17-06-2007, 12:19
Câu chuyện tuyết rơi trên Đèo Mây.

Năm 1986, lần đầu tiên tôi được lên Phong Thổ theo một đoàn làm Phim truyện. Khi đó xe ca chở đoàn làm fim đi trước, bọn tôi sinh viên năm 2 đi sau và đi bằng xe khách. Lần lên thứ nhất không có gì để nói nhưng lần quay lại thứ 2 thì chúng tôi gặp tuyết rơi.

Xe đi từ Phố Lu lên tới Sa Pa trong cái lạnh giá cắt da cắt thịt. Cửa sổ không kính nên càng rét hơn. Chúng tôi áo sùm sụp co cụm và ôm lấy nhau cho đỡ rét.

Tại ngã ba Sa Pa bây giờ, hồi ấy vẫn là ngã ba nhưng làm gì có nhiều hàng quán và sầm uất như bây giờ. Nếu nói chính xác thì chỗ ấy có khoảng 4 căn nhà và có 2 nhà chuyên nung vôi, lò vôi xây to tổ bố ngay cạnh đường. Hoa đào, mận nở trắng đồi núi. Sa Pa năm ấy có tuyết rơi. Tuyết rơi phủ kín mái nhà lợp gỗ. Tuyết rơi dày đến nỗi ngập cả đường. Tôi còn nhớ lúc xe chúng tôi lên gần tới đỉnh đèo Mây, bác tài xế còn bắt 3 chú lơ xe xuống gạt tuyết, xúc tuyết cho xe đi. Đoạn đường có hơn chục km từ Sa Pa lên đỉnh đèo mà đi mất gần 2 h đồng hồ vì đường quá lồi lõm, tuyết rơi dày đặc.

Lúc xe xuống tới lưng chừng đèo (phía bên Lai Châu), tuyết đã hết, nhưng nước do tuyết tan chảy tràn trề mặt đường, đang vào cua, ông tài xế la lên: Bỏ mẹ tôi...

Chiếc xe cứ lao vùn vụt, trôi đi rồi chả hiểu sao nó quay ngang và đít xe va vào thành ta luy làm cái rầm. Sáu bảy người ngồi phía sau sợ xanh mặt..... Kính hậu của chiếc xe IFA W50 nhãn hiệu Ba Đình vỡ nát.. Hú vía cái thần hồn !!!

Trên con đèo Mây, có những khúc cua rất "kinh hoàng", đặc biệt đi vào ban đêm. Tôi đã từng lái xe đi đêm trên con đèo này không ít hơn 4 lần và đã từng suýt lộn cổ cả người lẫn xe xuống vực bởi ... sương mù, ngủ gật và tránh xe tải.

Mặt đường đèo phía Lai Châu bao giờ cũng rộng rãi, tráng nhựa phẳng phiu hơn mặt đường phía Lào Cai. Thế nhưng điều tai quái ở chỗ phần lớn những vụ tai nạn giao thông đều xảy ra phía đường đèo ở địa phận Lai Châu. Bên đoạn đèo này, con đường uốn lượn quanh co theo triền núi dốc của dãy Hoàng Liên. Thế núi ở đây giống như 4 dãy núi chập lại thành hình chữ X và đỉnh đèo là cái chỗ giao nhau của chữ X và con đường phía Lào Cai men theo cái chân chữ X phía dưới bên tay phải bạn, còn đường Lai Châu là theo cái chân chữ X bên phải phía trên . Sa Pa nằm ở gần giữa cái thung lũng là khoảng trống phái dưới giữa hai chân chữ X , Bình Lư nằm ở gần giữa khoảng trống chữ X phía trên.

Chính vì đường chạy theo thung lũng men dần lên nên bạn để ý sẽ thấy rằng mây, sương mù trôi từ phía đỉnh đèo trôi xuống rồi tan dần khi qua Sa Pa... Còn bên phía Lai Châu, mây mù dồn ứ lại bởi cái chỗ giao nhau chữ X cao tới 1945m nên đường bên này rất nhiều sương mù, có thời gian sương mù cả ngày lẫn đêm bao phủ, tầm nhìn rất hạn chế.

Con đèo Mây lại rất dài... Ngày trước nó được gọi tới mấy cái tên: Đèo Mây, đèo Ô Quy Hồ, đèo Sa Pa, đèo Hoàng Liên ... Giờ bên phía chân đèo thuộc địa phận Lai Châu, nó được gắn biển: Đèo Hoàng Liên. Nhưng bên Lào Cai không rõ có biển đề tên đèo không? Hình như không có thì đúng hơn.

Đèo Mây dài, đường gồ ghề, cua gắt và rất nhiều chỗ đường được làm không hợp lý nên cực kỳ dễ xảy ra tai nạn. Tôi lấy một ví dụ nhỏ:
Có một đoạn đường cua rất gắt, lẽ thông thường người ta phải làm đường nghiêng khoảng mấy độ gì đó để khi xe vào cua, ôm cua không bị trọng lực dồn đẩy xe mất lái... Thế mà người ta vô tư làm đường phẳng phiu đến không ngờ.. Khi vào cua, nếu không cẩn thận và giảm tốc tối đa có thể bạn sẽ ngã bất thình lình mà không biết tại sao mình lại ngã... Còn nếu bạn lái xe ô tô thì sẽ thấy chiếc xe của mình tự nhiên tròng chành và hơi chao đi một tý....

Đỉnh đèo Mây năm 1986 có một trạm Nha Khí tượng Thuỷ văn. Pháo TQ bắn sang làm sập tan nát... Giờ cái nền đó hình như vẫn còn thì phải....

Cua dốc của đèo phía bên Lào Cai, chỗ bị sạt lở mất hẳn nền đường năm 2003 giờ đã được xây dựng lại và ta luy bằng xi măng rất hoành tráng...

Đứng ở đỉnh đèo, những hôm trời trong xanh, thời tiết thật đẹp bạn có thể trông rõ đỉnh Fanxipang, đỉnh 2900 m tròn ủng rất hoang dại và kỳ dị cùng với dãy Hoàng Liên xanh rì trập trùng chạy dài về phía bình nguyên Than Uyên, Tam Đường, Sa Pa...

Đèo Mây có độ dài ít đèo nào sánh kịp. Nó vắt từ Cốc San Lào Cai sang đến ngã ba Bình Lư Lai Châu và chỉ có 2 vệt lên xuống. Đỉnh đèo là nơi chia ranh giới địa phận hai tỉnh.

Con đường đèo đoạn gần đến Sa Pa (chỗ xã Trung Trải bây giờ) hai bên đường những cây Sa Mu cổ thụ, vỏ xù xì nâu sậm, thân thẳng tắp cao vút mọc chen nhau... Sa Mu cứ chen nhau mọc như thế lên tới tận Ô Quy Hồ... Giờ cái cây con cũng chỉ còn một ít... !!!

Tôi còn nhớ những buổi sáng sớm, sương mù dày đặc. Đèo Mây chìm trong một màu trắng đục nhưng lẫn trong màn sương mờ, thấp thoáng bóng những cô gái H''mong váy áo sặc sỡ, những chàng thanh niên H''mong quần áo chàm dắt ngựa đi chợ Sa Pa, tiếng vó ngựa lốp cốp trên đường sỏi đá và tiếng lục lạc kêu leng cheng, tiếng chào hỏi nhau í ới và lẫn đâu đó tiếng kêu ré đùa vui của bầy trẻ đi học ....

Những năm trước đây, đường đèo Mây bé tý và lổn nhổn đá sỏi. Ở đoạn giữa Ô Quy Hồ và Sa Pa có một xóm nhỏ dân kinh tế mới từ Thái Bình lên những năm 1960.... Đoạn này có một mỏ đá, và có một con đường mòn (giờ là tỉnh lộ) đi lên Mống Xoa, Lũng Pô và xuôi về Bát Xát. Đường nhỏ và ngược dốc nên rất khó nhận biết đó là ngã ba ....

Bản Ô Quy Hồ những năm trước đây có một quán ăn nổi tiếng với những lữ khách đường xa, đó là quán ăn Miền Tây. Cửa quán có hai cây đào rừng cổ thụ, tuyết trắng rơi phủ lên những bông hoa đào khiến màu hồng phai nhạt và chỉ còn thấp thoáng... Bên trên quán là vườn cải nở hoa vàng rực rỡ mỗi mùa đông về....

... Có câu chuyện về đèo Mây có lẽ rất nhiều người biết và đã từng đọc qua.. Đó là câu chuyện con Hổ thành tinh lần theo dấu vết gia đình một ông quan từ Dốc Xây Tam Điệp lên mãi Ô Quy Hồ mới ăn thịt cả nhà... Nghe chuyện này cũng kinh khiếp ! Nhưng nó chỉ là chuyện xưa xửa xừa xưa, và ít nhiều nhuốm màu "huyền thoại"...

Có cái điều thực tế hơn, cũng khá "rùng rợn" mà mỗi lần đi qua bất cứ một con đèo nào ai cũng nhìn thấy, đó là những am thờ....Những chiếc am thờ lẻ loi, hoang lạnh đứng "chồm chỗm" bên vệ đường mang đầy sự "thần bí" đến cho con đèo... Mỗi một am thờ là một câu chuyện đau thương về sự chết chóc tai nạn giao thông.....

Trên đèo Mây, cách đỉnh đèo khoảng 4 km có khúc cua đã "ăn thịt" hơn 20 mạng người. Sương mù và đường trơn đã khiến một chiếc xe khách lao thẳng xuống vực, bẹp dí..... Đêm đi qua đó, đèn sáng trong chiếc xe, bên cạnh bàn thờ khói hương đo đỏ nghi ngút cùng với hình nhân trắng toát xếp thành dãy ven thành ta luy ... khiến bất cứ tay lái xe cứng đến thế nào cũng chợt bủn rủn và lạnh sống lưng !!!

Rồi những câu chuyện ở đèo Ô Quy Hồ, những đêm sương mù, mưa phùn gió lạnh, đang đêm tiếng gõ cửa và những tiếng thở dài não nuột ai oán cứ dồn dập cửa lán của mấy bác kiểm lâm nghe cũng ...ghê rợn.

hoangbquang
17-06-2007, 12:24
Chuyện về đèo Pha Đin

Đèo Pha Đin, con đèo dài và nguy hiểm vào loại đứng đầu trong số các con đèo nguy hiểm phía Tây Bắc. Năm 2001 tôi đi qua nó khi nó còn chưa được mở rộng và làm lại như bây giờ. Tôi đi qua nó cũng đã không dưới 4 lần, có lần đi xe khách, có lần đi xe tải và 2 lần qua nó bằng xe du lịch... chưa lần nào đi qua nó bằng xe máy. Nó đã để lại cho tôi một kỷ niệm thật kinh hoàng và có lẽ suốt cuộc đời ám ảnh không nguôi về cái sự may mắn ngẫu nhiên, may mắn đến không ngờ.....

Lần ấy chính là lần tôi leo Fanxipan lần thứ 2 , trong tuyết phủ trắng xoá núi rừng Hoàng Liên, phủ trắng những mái nhà lợp gỗ ở bản Sín Chải....chúng tôi đã may mắn khi tìm lại được một thành viên người CH Séc trong đoàn leo Fanxipan bị ngã núi, bị thương và đưa về Sa Pa an toàn. Tạm biệt Sa Pa khi trời đã trong, tuyết tan và mây trắng la đà trên đỉnh các ngọn núi xanh rì của dãy Hoàng Liên xa vời vợi, chúng tôi lên Dào San, lên Ma Lu Thàng rồi Lai Châu, Điện Biên.....

Đêm, trời lất phất mưa trở lại sau khi đã đổ cơn giông và những con mưa to lúc chiều. Đường QL279 quanh co, gập gềnh ổ gà tới tận ngã ba khi nhập vào đường QL 6 tại ngã ba Tuần Giáo. Đêm đã khuya, tối đen mù mịt và không khí lạnh giá.....

Chiếc xe tôi đi vào lần đó là chiếc M. Jolie đời 2001 (2.0). Xe được kiểm tra rất kỹ trước khi đi nên tôi không bao giờ nghĩ rằng chiếc xe lại giở chứng khi đang trên đường như lần ấy....

Cách đèo Pha Đin chừng 5 km, tôi dừng xe và bật ghế ngửa ra để chợp mắt một lúc... Hình như lúc đó tôi quá buồn ngủ và bị ấn tượng khi buổi chiều ở Tây Trang ngồi nghe mấy bác Biên Phòng kể chuyện đám ma người H''mong ở Lào nên ám ảnh ... Khoảng 15'' chợp mắt tôi nghe thấy loáng thoáng tiếng gõ cửa sổ xe "cộc cộc" mấy tiếng. Bật dậy ngó ra chả thấy gì, chỉ thấy ánh đèn pha xe tải loang loáng đằng sau. Chừng mấy phút sau lại có tiếng gõ cửa, nhưng lần này tiếng gõ to hơn và tôi suýt sặc.. Sởn da gà khi nhìn thấy một khuôn mặt phụ nữ ở ngay cửa xe.....

Định thần, tôi kêu lên một tiếng và bật cửa... Ngó ra chả thấy gì. Chiếc xe tải Hyundai nặng nề chạy ào qua bắn toé mấy giọt nước lên mặt khiến tôi tỉnh ngủ hẳn. Vội vã mở máy xe và chạy.....

Đèo Pha Đin dốc cao và vô khối những dốc cua tay áo, những đoạn đường cheo leo vực sâu mà không hề có ta luy hay vách ngăn. Miếu thờ bên đường nhan nhản... Những miếu thờ ảm đạm hoang phế ấy đa phần được xây nên để thờ những oan hồn bị tai nạn giao thông (Về những miếu thờ này, nếu ai để ý sẽ thấy rất nhiều trên các con đèo miền Trung, Tây Nguyên và có cả một seri những câu chuyện tai nạn kinh hoàng, những tục lệ thờ phụng của cánh lái xe đường dài).....

Lên tới đỉnh đèo Pha Đin, trời mù mịt sương, mưa nặng hạt hơn... Con đường lổn nhổn đá và ổ gà... quanh co men sườn núi. Tôi bỗng nghe tiếng máy xe nổ gắt lên, xe đang chạy bỗng chậm hẳn lại, ì ra mặc dù tôi đạp ga sâu hơn.... Cách một cái cua ngắn khoảng 200 m, nó bỗng ào một cái và tăng tốc.....

Chiếc xe khi ấy máy nổ rất to, tốc độ thì ngược lại, trong khi tôi ấn cái chân ga sâu đến như thế ... và rồi bất ngờ nó "oà" một cái và tăng tốc... Tôi nhả chân ga, nhưng máy vẫn nổ to, gào lên và vẫn chạy nhanh, có lẽ ở khoảng 70km/h....Con đường thì nhỏ, cua gắt, ổ gà lồi lõm mà vực sâu.....

Thật sự lúc đó tôi mất bình tĩnh khi thấy tự dưng chiếc xe chạy như bị "ma đuổi" mà càng ấn "phanh" càng chạy nhanh hơn... Tôi cố lái xe sát lề ta luy bên phải để tránh vực và còi liên tục... Nhưng chỉ cố lèo lái được qua 2 cái cua .....

Tôi nhớ lúc đó sương mù quá dày, đèn pha xe không đủ tầm nhìn và rất may đoạn đường ấy không trơn ... Chỉ có điều cua quá gắt mà xe chạy nhanh, "phanh" không nổi. Giờ thì chỉ nhớ được có thế... Đến một khúc cua một bên là vách đồi, một bên là vực, không có ta luy xi măng hay rào chắn bằng sắt như các con đèo khác, tôi thoáng nhìn đằng trước xe hình như có hai bóng người đang đứng, tóc đen... Lúc này chiếc xe chạy nhanh đến mức tôi không thể ôm cua nổi, nó lao qua cái lạch nước ven bờ vực và hướng thẳng xuống .... đáy vực. Thật bất ngờ, chân phải của tôi nghiêng qua một bên và đạp một cái, chiếc xe giảm tốc độ ngay ... Nhưng theo quán tính nó vẫn còn đà chạy...

Tôi hét lên khi xe tôi xẹt sát qua hai cái bóng người tóc đen xoã kia, chiếc xe nhảy chồm chồm qua đám đất, qua bụi cây, chúng tôi nảy tưng lên và đêm bỗng đen kịt trước mắt tôi.... tôi chỉ kịp nghĩ nhanh trong đầu: Thôi toi rồi.....Mẹ ơi !

.......... Tất cả diễn ra chừng có 30 giây. Trấn tĩnh lại, tôi thấy xe của mình rung rinh, rung rinh....máy xe đã tắt hẳn, đèn pha tắt. Chiếc xe hơi bềnh bồng và đằng trước vẫn tối đen như mực...

Ngực đau nhói vì dập vào vô lăng, tôi gượng mở cửa xe, sờ chân mãi vẫn không thấy đất. Lần mò trong túi quần tìm cái bật lửa và tôi tá hoả khi nhận ra đầu chiếc xe của tôi bị kẹp giữa hai thân cây bên bờ vực ......Nó đang oằn xuống vì sức nặng của chiếc xe...

.....Tờ mờ sáng, sau khi được sự giúp đỡ cứu hộ của hai chiếc xe tải Hyundai cho mượn cáp và kéo vào vệ đường. Tôi nhận ra đêm qua tôi đã đứng trước ngưỡng cửa nhà thần chết. Một nửa chiếc xe của tôi đã lao qua mép vực nhưng bị kẹp lại giữa hai cái thân cây nên nó không rơi và bẹp dúm dó .... Ngay bên cạnh mép vực là hai tấm bảng gắn trên cột xi măng ghi độ cao và biển báo hiệu tốc độ, nó xỉn màu và cũ đen. Nó chính là hai bóng người tóc xoã đêm qua tôi đã nhìn thấy.... Đúng là nhìn Gà hoá Cuốc !!!

Chiếc xe của tôi, khi đưa về Sơn La kiểm tra, mấy "ông" chuyên gia xe cộ khẳng định xe tôi bị kẹt chân ga và trong lúc tôi quýnh quáng đã ấn nhầm chân ly hợp hoặc chân ga mà cứ tưởng chân phanh vì lúc kiểm tra, chân phanh vẫn bình thường......

Tôi cho rằng, tôi đã quá buồn ngủ và mệt mỏi sau 1 tuần lang thang Tây Bắc, lại thêm ấn tượng bởi câu chuyện đám ma H''mong nên bị ảo giác chuyên ma mồ, và trong lúc sợ hãi vì chiếc xe bị kẹt chân ga đã ấn nhầm con bà nó chân ga mà cứ tưởng là chân phanh....

Tôi gặp may và chắc là cao số nên mới thoát chết cái "quả" đó trên con đèo Pha Đin sương mù mịt cao ngất ngư phía Tây đất nước....

Vừa rồi, trở lại đèo Pha Đin sau mấy năm không đi, vẫn con đường cheo leo và gập gềnh nhưng giờ thì càng gập gềnh và bụi bặm mù mịt.... Trong cái đêm trăng sáng mờ mờ ảo ảo, núi rừng trầm mặc và say giấc khuya, chập chờn đâu đó những con đom đóm sáng leo lét và tiếng xe rì rầm leo dốc phía cuối đèo... Phía trước là cái cần cẩu giơ càng lên cao với hai sợi dây "thòng lọng" thít chặt lấy cái thân xác "vật vã" của chú Hyundai 4 chân nặng 45 ton đang giơ 12 cái chân lên trời sau cú ngã ngửa ở lưng chừng độ cao gần 1000 m so với mực nước biển...

Pha Đin ! Cái tên ấy đã trở nên thân quen với những kẻ lữ hành, với những "gã" lái xe đường dài bụi bặm và ngang ngạnh... Quá quen với những Phượt thủ.... Ấn tượng về nó hẳn không dễ phai nếu đã một lần đi qua....
Chuyến đi trong đêm, với chiếc Ford Ranger nặng nề vì chở theo gần 1 tấn sách và 4 kẻ lãng du đi đến nơi ngã ba biên giới, cực Tây của nước Việt... Chiếc xe chòng chành và gầm gừ leo dốc... Dốc Cun, Thung Khe mờ ảo trong sương, con đường như ngắn lại và hẹp hẳn đi vì tầm nhìn chẳng quá 5m với ánh đèn tôi tối của chiếc xe bán tải đời 2003. Vượt Mộc Châu và Sơn La rồi qua đèo Sơn La "thủng thẳng" trong khuya, lên đến Pha Đin đã sang canh 3, ngái ngủ và mệt mỏi đưa chiếc xe vượt đèo trong cái quang cảnh đèo dốc bụi mù, lổn nhổn đất đá và trăng thì sáng vằng vặc, rừng thưa thớt, thoảng một chốc nhát là sương đêm mờ mịt rồi tan nhanh trong cái không khí lạnh giá của miền Tây Bắc.... Đỉnh đèo bao trùm là một màu xám đục của mây mù đậm đặc, đường trơn trượt vì nước mưa, thả dốc đi xuống Tuần Giáo với sự hồi hộp đến kinh người vì cứ nghĩ đến cái đêm kinh hoàng của năm 2001.....

............... Các con đèo nho nhỏ khác trên đường lữ hành lên A Pa Chải đều không mang lại cảm giác mạnh để nhớ, nhưng cũng chẳng dễ dàng để vượt qua.... Nhưng khi trở về, lại vượt Pha Đin trong đêm và đêm ấy, vẫn trăng sáng vằng vặc, vẫn bụi mù mịt, vẫn lổn nhổn đất đá nhưng có thêm một hình ảnh thật không dễ để chứng kiến: đó là cảnh chiếc xe tải 45 ton giơ 12 cái chân lên trời trong cái tư thế chỉ cần động nhẹ là lăn ào ào xuống cái vực sâu hút phía dưới....

... Rồi lại Thung Khe, Dốc Cun... lại mờ ảo sương nhưng với sự mệt mỏi và buồn ngủ đến mức đã suýt chút nữa thì đâm nát cái cột cây số sơn đỏ ven đường và "lừ lừ" đấu đầu với một gã "khổng lồ" Container 40''''.... May mà tỉnh ngủ kịp....

Giờ vẫn giữ nguyên cái cảm giác thót tim khi chiếc xe lao sượt qua "thần chết".... Và có lẽ vì vậy mà ấn tượng về con đèo Pha Đin lại càng thêm ấn tượng........

hoangbquang
17-06-2007, 12:25
Chuyện về đèo Mã Phục

Đèo Mã Phục là con đèo đẹp nhất, tính tất cả các con đèo đi từ Phủ Lỗ đến cửa khẩu Tà Nùng, trên trục đường QL 3 hoặc các đường tỉnh lộ được bắt đầu như cái xương cá chạy trên địa phận Cao Bằng. Tên đèo Mã Phục (Mã là ngựa - Còn phục tức là.....gục ngã - Em chả biết tiếng Hán hay Nôm nhưng cứ vải thưa che mắt thánh mà dịch nôm na ra thế có phải không các bác? ) gợi nhớ đến cái cảnh ngày xa xưa, thời ngựa thồ hàng hoá lên biên giới, đến con đèo này, ngựa khoẻ cũng phải chồn chân, gục ngã vì độ cao của đèo ? Không rõ có phải thế không? Nhưng xem ra chỉ đúng với ngày xưa, chứ hiện giờ xe máy ô tô chạy ầm ầm số 2 số 3 leo vun vút... Thế mới biết các cụ chúng ta ngày xưa khổ nhỉ ?

Đèo chạy vòng vèo mấy tầng, đâu hình như 4 tầng tính tới đỉnh đèo nơi có tấm biển: Trùng Khánh kính chào quý khách. Đường đèo như một cái lò xo, đứng từ chân đèo nơi có cái bảng xi măng kẻ chữ to tướng: Đèo Mã Phục, đề phòng tai nạn... sẽ thấy con đèo cũng bình thường. Núi không cao, cây cối thấp lè tè, không xanh tốt, chỉ đôi khi một đám sương mù từ đâu lan toả khiến phong cảnh thêm phần thi vị, lãng mạn chứ tuyệt nhiên không hùng vĩ hoành tráng như Ô Quy Hồ, như Mã Pì Lèng, như Khau Phạ, Pha Đin.... Cũng không có miếu thờ, không hương khói nghi ngút đầy sự tâm linh và oan trái... Nó bình dị và đẹp một cách nên thơ …

Khi lên đèo, đầu tiên sẽ phải vượt qua liên tục mấy khúc cua tay áo. Dốc cũng không đến nỗi cao lắm như Pha Đin... Vượt qua 2 tầng đường và 3 khúc cua gắt, bắt đầu nhìn thấy quang cảnh ruộng nương, bản làng phía xa xa và bắt đầu cảm thấy cái đẹp của đèo Mã Phục .....Đứng ở tầng đường thứ 3, chỗ đoạn nhô ra cao nhất và phong quang nhất, sẽ thấy toàn cảnh đèo và cái thung lũng bên dưới.

Núi đá mơ màng trong sương sớm mang nét chấm phá thủy mạc ...Ruộng bậc thang chảy tràn từ trên sườn núi xuống, lúc mờ lúc ảo, chỗ xanh xanh màu cỏ chỗ thâm thâm màu đất, xa xa nương ngô xanh ngát và bản làng thấp thoáng những mái ngói sẫm màu. Thỉnh thoảng một gốc cây cổ thụ cô độc mọc lên giữa đồng như một chứng nhân thời gian còn sót lại từ thủa hồng hoang....

.... Con đèo Mã Phục đẹp và nên thơ chính bởi cái thung lũng bên dưới nó. Cái thung lũng có những ngọn núi đá vôi bao xung quanh tạo ra một vòng cung hẹp, những nương ngô xanh ngát.....những thửa ruộng bậc thang mang màu thâm trầm của đất tràn trề từ triền núi đổ xuống thung lũng, thảng hoặc những làn sương mỏng mảnh "vắt" từ trên đỉnh núi chậm chạp bay qua ...
Chúng tôi đứng ở đỉnh đèo, ngắm nhìn khoảng không bao la ngút tầm mắt và bức tranh thiên nhiên đẹp hài hoà và thanh bình thật khó tả.

Đường đèo Mã Phục không rộng và không nguy hiểm lắm, phía Nam con đèo đường vòng vèo lên dốc tới 4 tầng, nhưng khi lên tới đỉnh đèo thì phía Bắc chỉ có 2 cái dốc với một khúc cua, đổ dốc phía Bắc là vào địa phận huyện Trùng Khánh với một cánh đồng bao la, dãy núi đá vôi phía Tây như bức tường thành, có chỗ ngay cạnh đường là vô số những tảng đá vôi lô nhô, nhọn hoắt hoặc lúp xúp mọc tạo thành những sa bàn thạch đẹp kỳ vĩ.... Mùa chúng tôi đi, cả Trùng Khánh đầy những cánh đồng trồng loại cây có hoa màu trăng trắng, khi cắt ngọn, để trơ cái thân thì cả cánh đồng rực lên màu đỏ của rượu chát, đẹp vô cùng.... Chúng tôi ngừng lại hỏi một cô dân tộc Nùng đang lúi húi bên bờ ruộng thì cô trả lời bằng cái giọng lơ lớ: Ồ ! đây là cây Pắccooc đấy.... (Pắccooc chứ không phải cây Mắccooc cho quả ăn được)
Chả biết tôi nghe có đúng không?!

hoangbquang
17-06-2007, 15:05
Mã Pì Lèng, con đèo phải nói là HÙNG VĨ nhất trong tất cả những con đèo Việt Nam.

Mã Pì Lèng được bắt đầu xây dựng từ những năm 60 của thế kỷ 20 nghe nói hầu hết do công nhân người H''mong làm. Ban đầu, để đục đá nổ mìn, những người mở đường phải treo mình trên dây, cheo leo lưng chừng núi để thi công ... Đường mở ra ban đầu chỉ vừa cho ngựa thồ đi hoặc cho người đi bộ... mãi sau này chính quyền mới cho mở rộng thêm. Chỉ cách đây mấy năm, đường trên đèo Mã Pí Lèng chỉ có lổn nhổn đá hộc và không đủ rộng cho 2 chiếc xe ô tô tránh nhau...

Cảnh sắc trên đèo Mã Pì Lèng phải nói rằng không ở nơi đâu trên đất Việt lại có vẻ hùng vĩ và hoang dại đến như thế. Nhìn về hướng bắc và đông bắc, hàng ngàn quả núi đá trọc màu xám chì trùng trùng điệp điệp nối nhau tới tận chân trời, ngay bên cạnh đường là vực sâu hoắm, tận cùng bên dưới là con sông Nho Quế nước mát lạnh rì rầm chảy.

Trên con đèo Mã Pì Lèng thuộc địa phận cao nguyên Đồng Văn - Mèo Vạc cây cối mang tính hình thức, chỉ có đá và đá và đá trơ gan cùng tuế nguyệt...

Lần đầu đến Mã Pì Lèng vào buổi sáng sớm. Trời lạnh giá. Cái lạnh hắt từ đá ra như muốn cắt da cắt thịt. Sương mù bảng lảng khiến những dãy núi đá cao vút cứ như thấp thoáng trên trời....

Người H''mong đi gùi đất từ xa cách đấy có khi cả vài km, họ mang về vốc đất cho vào từng kẽ đá, hốc đá và dùng đá con chèn lại cho nước mưa khỏi làm nó trôi, xong rồi bỏ hạt ngô vào đấy. Mùa mưa có nước tưới, cây ngô sống được, nhưng đến mùa khô thì chúng chết bằng sạch... Chỉ còn đá và cỏ hoang lẹt xẹt mặt đất thôi..

Đèo Mã Pì Lèng đã ăn sâu vào tâm trí tôi từ khi tôi được nghe bạn bè kể chuyện chợ tình Khau Vai, về Cao nguyên Đồng Văn và chuyện tiểu phỉ trên Mã Pì Lèng của du kích Hà Giang...

Rất nhiều lần định đi Hà Giang và lên Mã Pì Lèng, thế mà mãi đến dịp gần đây, cùng bạn bè đi chợ tình Khau Vai, tôi mới có dịp được đi trên con đường đầy gian khổ và "huyền thoại" đấy...

Ký ức và những câu chuyện, những cảm xúc về Đèo có quá nhiều khi "lượt phượt" trên các nẻo đường.... Tiếc rằng con đèo Mã Pì Lèng mới chỉ được đi "vội vã" qua nó một lần nên những "trải nghiệm" về nó quá ít....
Có lẽ xếp đèo Mã Pì Lèng vào loại NHẤT ở Việt Nam vì phong cảnh hùng vĩ, độ cao, dốc cao và "huyền thoại" gian khổ khi mở đường qua những dãy núi trập trùng, trập trùng vùng biên ải khô cằn sỏi đá vùng phía Bắc Việt Nam....

Gần ngay con đèo Mã Pì Lèng còn có con dốc có thể gọi là đèo, đó là dốc lên cửa khẩu Săm Pun. Nó cao, cao ngất và đứng trên đỉnh dốc Săm Pun có thể nhìn bao quát hết cả con đèo Mã Pì Lèng cùng với cả dãy núi non hiểm trở....

Đẹp một cách man dại ! Em sẽ post ảnh cho các bác thấy !

hoangbquang
17-06-2007, 22:07
Đây là toàn cảnh Mã Pì Lèng nhìn từ Săm Pun sang...

hoangbquang
17-06-2007, 23:34
Đây là đèo Mã Pì Lèng


https://www.phuot.vn/imagehosting/764675621c05225.jpg (https://www.phuot.vn/vbimghost.php?do=displayimg&imgid=15)


https://www.phuot.vn/imagehosting/764675624de0db5.jpg (https://www.phuot.vn/vbimghost.php?do=displayimg&imgid=16)


..... Và đây là đèo Phượng Hoàng

https://www.phuot.vn/imagehosting/764675626fcff0a.jpg (https://www.phuot.vn/vbimghost.php?do=displayimg&imgid=17)


..... Còn đây là đèo Mây (Hoàng Liên)

https://www.phuot.vn/imagehosting/764675628ee7fbc.jpg (https://www.phuot.vn/vbimghost.php?do=displayimg&imgid=18)

hoangbquang
17-06-2007, 23:36
... Đây là đèo Mã Phục


https://www.phuot.vn/imagehosting/76467562c56a17a.jpg (https://www.phuot.vn/vbimghost.php?do=displayimg&imgid=19)


... Em đây ạ :LL

https://www.phuot.vn/imagehosting/7646756318c2a1a.jpg (https://www.phuot.vn/vbimghost.php?do=displayimg&imgid=20)

Chitto
19-06-2007, 03:43
Nhân chuyện về các con đèo của bác Hoàng Sờ Choang, em cũng kể chuyện đi qua con đèo Ô Quý Hồ, có đến mấy bạn ở đây làm chứng.
________________________________

Ấy là vào buổi chiều tối ngày mồng 6 Tết năm trước, có ba chiếc xe máy cặm cụi rời Phong Thổ để lên đèo Ô Quý Hồ, hay còn gọi là đèo Hoàng Liên, đèo Sapa.
Mặt trời dần xuống phía dãy núi sau lưng. Ba chiếc xe về số leo lên những khúc quanh, trời đỏ ối in hằn bóng những đỉnh núi nhọn hoắt của dãy Hoàng Liên. Đâu đó phía xa kia có thể là đỉnh Fanxipan hùng vĩ. Sáu người dừng lại để ngắm ánh mặt trời cuối cùng tắt hẳn và vành trăng non mỏng mảnh, rồi lại tiếp tục tiến lên.

Hắn đèo mụ Virgo đi đầu, sương mù càng ngày càng dày đặc phủ dần xuống. Lúc đầu còn nhè nhẹ làm đường mờ dần đi, sau rồi tràn ngập mọi phía. Tầm nhìn càng lúc càng ngắn lại, mà dốc thì càng cao lên, hơi lạnh cũng thấm hơn. Hắn và mụ Virgo đầu óc thì thích nghĩ đến chuyện dọa ma hai cô nường sau chiếc xe kia. Chúng nghĩ lại cảnh đêm hôm trước ở con đường lên cửa khẩu Tây Trang, dọa ma khiến hai đứa kia sợ rúm ró thế nào, rồi cười mà bảo: - Giờ dọa ma tiếp nhỉ....

Vừa nói câu đó, đường ngoặt sang trái. Hắn cua sát lề.
Và sau vách núi, một cảnh tượng kì dị hiện ra.

Ngay sát bên đường, trong làn sương, một chiếc xe ôtô loại mười hai chỗ đứng đó. Đèn trong xe bật sáng. Nhưng không một bóng người.

Phía trước xe là một nắm hương tỏa khói, phía sau xe cũng vậy.

Cảnh ấy thật kì quái với kẻ qua đường trong bóng đêm đã đổ xuống, trong màn sương mờ mờ trôi lằng lặng. Hắn và mụ Virgo vẫn chả hết tai quái, hắn định dừng lại chờ hai xe kia để dọa ma chơi, nhưng mụ Virgo bảo - Dọa chúng nó lại ngất ra đấy bây giờ !! Thế nên mới phóng tiếp trên con đường đèo sương đặc quánh.
...

Buổi sáng của ngày 6 Tết ấy, tại Điện Biên, hắn dậy sớm bật tivi, nghe thấy một tin trong chương trình ATGT: Một chiếc xe khách chở 12 người đã bị lật trên đèo Hoàng Liên, rơi xuống độ sâu 70 m. Năm người chết tại chỗ, bảy người bị thương rất nặng, đã chuyển về...

Đó chính là nơi có chiếc xe ma quái trong đêm kia. Và cũng vì thế nên hắn chả thấy có gì là ma quái.
Còn đám đi sau vì không xem tivi, nên cũng chả biết mà thản nhiên vượt qua.

Quả là con đèo đáng nhớ.

zuji
19-06-2007, 13:21
Nhân chuyện về các con đèo của bác Hoàng Sờ Choang, em cũng kể chuyện đi qua con đèo Ô Quý Hồ, có đến mấy bạn ở đây làm chứng.
________________________________

Ấy là vào buổi chiều tối ngày mồng 6 Tết năm trước, có ba chiếc xe máy cặm cụi rời Phong Thổ để lên đèo Ô Quý Hồ, hay còn gọi là đèo Hoàng Liên, đèo Sapa.
Mặt trời dần xuống phía dãy núi sau lưng. Ba chiếc xe về số leo lên những khúc quanh, trời đỏ ối in hằn bóng những đỉnh núi nhọn hoắt của dãy Hoàng Liên. Đâu đó phía xa kia có thể là đỉnh Fanxipan hùng vĩ. Sáu người dừng lại để ngắm ánh mặt trời cuối cùng tắt hẳn và vành trăng non mỏng mảnh, rồi lại tiếp tục tiến lên.

Hắn đèo mụ Virgo đi đầu, sương mù càng ngày càng dày đặc phủ dần xuống. Lúc đầu còn nhè nhẹ làm đường mờ dần đi, sau rồi tràn ngập mọi phía. Tầm nhìn càng lúc càng ngắn lại, mà dốc thì càng cao lên, hơi lạnh cũng thấm hơn. Hắn và mụ Virgo đầu óc thì thích nghĩ đến chuyện dọa ma hai cô nường sau chiếc xe kia. Chúng nghĩ lại cảnh đêm hôm trước ở con đường lên cửa khẩu Tây Trang, dọa ma khiến hai đứa kia sợ rúm ró thế nào, rồi cười mà bảo: - Giờ dọa ma tiếp nhỉ....

Vừa nói câu đó, đường ngoặt sang trái. Hắn cua sát lề.
Và sau vách núi, một cảnh tượng kì dị hiện ra.

Ngay sát bên đường, trong làn sương, một chiếc xe ôtô loại mười hai chỗ đứng đó. Đèn trong xe bật sáng. Nhưng không một bóng người.

Phía trước xe là một nắm hương tỏa khói, phía sau xe cũng vậy.

Cảnh ấy thật kì quái với kẻ qua đường trong bóng đêm đã đổ xuống, trong màn sương mờ mờ trôi lằng lặng. Hắn và mụ Virgo vẫn chả hết tai quái, hắn định dừng lại chờ hai xe kia để dọa ma chơi, nhưng mụ Virgo bảo - Dọa chúng nó lại ngất ra đấy bây giờ !! Thế nên mới phóng tiếp trên con đường đèo sương đặc quánh.
...

Buổi sáng của ngày 6 Tết ấy, tại Điện Biên, hắn dậy sớm bật tivi, nghe thấy một tin trong chương trình ATGT: Một chiếc xe khách chở 12 người đã bị lật trên đèo Hoàng Liên, rơi xuống độ sâu 70 m. Năm người chết tại chỗ, bảy người bị thương rất nặng, đã chuyển về...

Đó chính là nơi có chiếc xe ma quái trong đêm kia. Và cũng vì thế nên hắn chả thấy có gì là ma quái.
Còn đám đi sau vì không xem tivi, nên cũng chả biết mà thản nhiên vượt qua.

Quả là con đèo đáng nhớ.


... lần đấy, nhóm mình chạy trước Chitto khoảng 3 tiếng, lúc họ mới đưa xác người từ dưới lên... nhìn cứ rờn rợn.
Sau này vẫn còn phải chạy qua Ô Quy Hồ vài lần nữa, có lần chạy đêm, có lần chạy ngay..nhưng cảm giác chạy qua con đào ấy cứ cô liêu và hoang vắng thế nào ấy, lần nào cũng nắm chặt tay lái, chân sẵn sàng phanh.. phiêu!

hoangbquang
19-06-2007, 14:17
Úi giời ! Đấy là bác chitto với bác zuji chưa xem cái cảnh giữa đèo Dak Song, đêm khuya cuối tháng, sương mờ mờ và lạnh như cắt,gió mùa khô Tây nguyên ào ạt thổi.... Vừa đi qua khúc cua, trong ánh đèn pha 18 xác người nằm đắp chiếu hương khói nghi ngút, vài ba cái bóng người sống đi lởn vởn trong đêm bên cạnh một cái xe khách 24 chỗ bép dúm dó, máu vương vãi bắn lung tung cả....

Em tý lái xe lao vào vách đồi !!!

Cao Sơn
19-06-2007, 22:12
Nhắc mãi mà bác Hoàng Quang không nhớ. Viết về Đèo thì phải thêm cả dấu "sắc" vào nữa.

eskimot09
19-06-2007, 23:55
Buổi sáng của ngày 6 Tết ấy, tại Điện Biên, hắn dậy sớm bật tivi, nghe thấy một tin trong chương trình ATGT: Một chiếc xe khách chở 12 người đã bị lật trên đèo Hoàng Liên, rơi xuống độ sâu 70 m. Năm người chết tại chỗ, bảy người bị thương rất nặng, đã chuyển về...

Quả là con đèo đáng nhớ.


Lại nhân tiện bác HBQuang với bác nói chuyện này, em cũng kể chuyện của em.

Chả là sau vụ lật xe trên đèo Hoàng Liên vài ngày, bọn em cũng làm 1 vòng nhỏ trên Tây Bắc, em đi Escape cùng Hoàn Kiếm và 1 bác nữa. Hôm từ Điện Biên phi lên Sapa, đoạn vượt Ô Quy Hồ, em để bác Hoàn Kiếm lái, thấy bác ấy vào cua trái toàn bám sớm lúc chưa lộ cua, em có nói rất khẽ khàng là cửn thựn bác ơi, 1 em 12 chỗ vừa lật quanh đâu đây mấy hôm trước vì đi ẩu đấy :(

Nhưng hôm ấy lão Hoàn Kiếm tâm trạng vì cái CD Chiều Mưa Hà Nội do Hồ Quỳnh Hương hát nên độ chán sống dường như hơi cao. Sát đến đoạn hôm trước cái xe 12 chỗ rơi, lão ấy vào cua trái, đến cua thì gặp 1 em honda trên có 1 anh dân tộc lượn ra phi thẳng vào đầu xe, 2 xe đều phanh, honda thì loạng choạng lượn vào vách núi, escape thì lắc lắc lượn ra mép vực =)) Bọn em choáng nặng nhưng may quá không sao.

Qua đoạn đó thì đến chỗ tai nạn hôm trước, hương khói bảng lảng, em hơi rợn nên hét bộ đàm bảo xe trước đi qua thôi đừng dừng lại. Nhưng mấy ông xe trước đã dừng rồi. Bọn em xuống thắp hương và nghe thấy tiếng kẽo kẹt từ dưới vực vọng lên. Ra sát mép vực hét xuống: "ai làm gì dưới đấy đới", có tiếng hét trả lên: "bọn em đang cưa cái xe rơi hôm nọ lấy sắt vụn..." (NO) (NO) (NO)

Đêm đấy em không ở lại Sapa mà về HN luôn. Đã xác định là đi 1 mình thì tay Anhminh bị vợ quát nên cũng đòi theo em về sớm. Theo đường 70 về đến gần Yên Bái thì em lơ mơ, 2 lần nhìn nhầm vách núi là đường, đầu thì thắc mắc: "đường léo gì mà dốc thế" chân thì gí ga lên dốc =)) May Escape phanh nó tốt :D Hôm đấy mà không có Anhminh đi cùng nhảy lên lái cho lúc ấy thì căng, vì dừng lại nằm 1 mình ở giữa cái vùng rừng núi éo có ma nào đấy thì em cũng ứ dám, mà đi tiếp thì (BB)

anhminh
20-06-2007, 00:07
hôm đấy mình lập thành kỷ lục đi 1 mạch liên tục từ Điện Biên, Lai Châu, Sapa-Lào Cai, Hà nội nhỉ!.

eskimot09
20-06-2007, 08:08
hôm đấy mình lập thành kỷ lục đi 1 mạch liên tục từ Điện Biên, Lai Châu, Sapa-Lào Cai, Hà nội nhỉ!.

Khoảng 750km đường đèo liên tục từ 8h sáng đến 2h sáng hôm sau :D

hoangbquang
02-07-2007, 19:32
Úi giời ! Đấy là bác chitto với bác zuji chưa xem cái cảnh giữa đèo Dak Song, đêm khuya cuối tháng, sương mờ mờ và lạnh như cắt,gió mùa khô Tây nguyên ào ạt thổi.... Vừa đi qua khúc cua, trong ánh đèn pha 18 xác người nằm đắp chiếu hương khói nghi ngút, vài ba cái bóng người sống đi lởn vởn trong đêm bên cạnh một cái xe khách 24 chỗ bép dúm dó, máu vương vãi bắn lung tung cả....

Em tý lái xe lao vào vách đồi !!!


Như một điềm báo gở ở cái bài viết trên trước lúc em đi Lào Cai tối 19/06! :(

Sáng tinh mơ ngày 20/06/2007 Không phải em mà là "thèng" lái xe của em đã cho em và vợ 2 của em lao vào vách đồi với tốc độ 60 km/h, ngã chổng vó trên lưng chừng đèo Phố Ràng Lào Cai.. Kết quả chân em gãy làm đôi, giờ đang nằm một chỗ ngóng các bác đi phượt...

Từ nay trở đi, em thề không nói và viết linh tinh trước khi đi đâu nữa.... Ặc ! He ! He !

SonTT
02-07-2007, 19:36
Thôi bố, ở nhà cưới vợ và Khẩu Phượt, thỉnh thoảng đi du lịch theo tour cho nó lành.

Toet
02-07-2007, 23:32
Bác Hoàn gõ được bài rồi, hô hô, sướng quá!

Mong bác chóng lành chưn rồi ra vỉa hè cà fe với anh em nhá.

hoangbquang
03-07-2007, 10:36
Bác Sontt và Thím Toét:
Nằm nhà, viết bài và hô hào anh em đi phượt thôi các bác nhỉ? Giờ em nhiều thời gian cực ! :(

``````````````````````````````````````````


Đèo KHAU PHẠ . Một con đèo dài, có phong cảnh đẹp nhất nhì trên Quốc lộ 32.

Khau Phạ, tên gọi của người Thái Đen, theo cách giải thích của họ có nghĩa là Sừng Trời, còn giải nghĩa nôm na tên đèo Khau Phạ gọi là đèo Cổng Trời .... đèo dài hơn 20 km, nó là con đèo dài nhất trên toàn tuyến quốc lộ 32. Đi qua Tú Lệ chừng vài chục km là đến chân đèo ....Đèo rất hiểm trở và thường xuyên lở đất đá vào mùa mưa lũ, gây ách tắc giao thông và tai nạn cho các phương tiện đi lại... Vào những hôm mù trời, trên đèo Khau Phạ mờ mịt sương mù, cực kỳ nguy hiểm.....

Khau Phạ nằm ở vị trí tiếp giáp hai tỉnh Phú Thọ và Yên Bái. Nó có địa thế khá gần gũi với các vùng có phong cảnh nổi tiếng Phú Thọ và Tây Yên Bái như Tú Lệ, La Pán Tẩn, Dế Xu Phình, Mù Cang Chải...


......Khau Phạ là tên của người Thái. Nhưng có điều ở vùng Khau Phạ bây giờ rất ít người Thái, có thể nói là không có. Đa số là người H''mong, người H''mong ở dọc hai bên đường ... từ Văn Chấn, Tà Sì Láng, đến Tú Lệ đến tận La Pán Tẩn, Mù Cang Chải... Còn người Thái chỉ có nhiều ở vùng Than Uyên.... Mối băn khoăn tôi đã nhiều lần hỏi, xâu chuỗi vào có thể giải thích như này: Trước đây, vùng Khau Phạ thuộc Châu Than Uyên, vùng tự trị của người Thái... Liệu đó có phải lý do con đèo được đặt theo văn tự của người Thái?

Đèo Khau Phạ dài "nhũng nhẵng" trên 30 km, leo mấy tầng dốc. Tôi đo GPS thấy chỉ độ cao tại đỉnh hơn 1500 m... Đứng ở Cổng Trời vào hôm quang mây, lại đúng mùa lúa chín... Ruộng bậc thang ở bản Cao Phạ dưới chân đèo vàng rực tiếp nối nhau "chảy" tràn trề.... Buổi chiều, đứng ở con dốc đầu tiên của đèo, ngay trên đầu bản Cao Phạ, trong tiếng gió lao xao tiếng người nói chuyện, tiếng chó sủa râm ran, tiếng trẻ con í ới chơi đùa, tiếng trẻ con khóc, tiếng bổ củi và tiếng lợn kêu ủn ỉn... Một bài đồng ca làng quê thật ấn tượng và đầy sức sống.....

Trước đèo Cao Phạ, có một con đèo nhỏ, dân ở đây gọi là dốc 3 tầng. Nhìn bản đồ thấy ghi đó là đèo Chấu.. Con đèo này có mấy cái cua tay áo khá nguy hiểm.... Bên tay trái đèo Khau Phạ còn có ngọn núi cao 2088 m ..........

Mùa lúa chín, hãy đi đèo Khau Phạ và La Pán Tẩn để thấy Tây Bắc đẹp như nào !!!

https://www.phuot.vn/imagehosting/764689c4240f586.jpg (https://www.phuot.vn/vbimghost.php?do=displayimg&imgid=375)


https://www.phuot.vn/imagehosting/764689c44017b44.jpg (https://www.phuot.vn/vbimghost.php?do=displayimg&imgid=376)

hoangbquang
03-07-2007, 10:41
Chuyện về đèo Bụt (Hòn Gai - Cẩm Phả)


......... Nếu nói về đèo ở phía Bắc, thường người ta hay nói về đèo Mây, đèo Pha Đin, đèo Giàng, đèo Gió và Mã Pì Lèng... hoặc đèo Khau Phạ, cũng có thể là đèo Hồng Thu Mán, đèo Khế, đèo Lũng Lô, thậm chí đến con đèo "khỉ ho cò gáy" như đèo Khau Chiềng.... Nhưng có một con đèo ở Đông Bắc, con đèo có cái tên thật "hiền lành", chả mấy ai nhớ và cho rằng nó là con đèo, nhưng nó đã từng là cái tên đèo "ấn tượng" và khá sợ hãi cho cánh lái xe Đặc khu Đông Bắc .... Ấy là đèo Bụt !

Giờ cái đèo Bụt chỉ còn là cái dốc hơi hơi cao, ở lưng dốc phía Quang Hanh mọc lên một khu Du Lịch khá đẹp, còn dốc bên Hạ Long thì dân cư đã ở sát đỉnh đèo. Nếu câu chuyện này còn lưu lại sau 5 năm nữa, thế hệ 9X ở Quảng Ninh mà đọc được chắc có lẽ cho rằng cái "gã" viết bài này chắc thêm mắm thêm muối và chỉ giỏi tưởng tượng, mấy ai là nhân chứng thời đó còn lưu giữ ký ức "kinh hoàng" của đèo Bụt thời những năm bao cấp "chết dở sống dở" bo bo, củ mì và khoai hà lỗ chỗ....

Những năm 1978 và 1979, sau cuộc "biến động" về người Hoa ở Việt Nam và chiến tranh biên giới Việt - Trung nổ ra. Dân Hoa Kiều "lũ lượt" kéo nhau về nước qua cửa khẩu Móng Cái. Trên Lào Cai xảy ra vụ "Cầu Kiều" ... Súng nổ ì oàng và 17/02/1979 chiến tranh nổ ra..... Con đường quốc lộ 18A dọc miền duyên hải Đông Bắc đất đá lổn nhổn và bùn lầy nước đọng, đa phần chỉ có xe quân đội... thỉnh thoảng lắm mới có xe dân sự.... Từ Hòn Gai đến Mông Dương còn có dân ở, từ dốc Mông Dương trở ra Tiên Yên, Đầm Hà, Hà Cối, Móng Cái là quân đội, dân bám trụ rất ít.... Sau khi đình chiến, đến năm 1980, 1981 dân mới về đông....

Năm ấy ở Hòn Gai (chưa gọi là Hạ Long như bây giờ) xảy ra mấy vụ trấn lột, cướp của giết người trên đèo Bụt, những kẻ cướp toàn mặc áo bạt của Nga, giấu AK47 cưa báng, cưa nòng trong áo bạt, nửa đêm hoặc chập choạng tối xông ra trấn cướp các xe tải chở nhu yếu phẩm ra vùng Đông Bắc.....

Đèo Bụt lúc đó rất hoang vắng, dân ở gần nhất cách đó 3 km, phía đèo bên Quang Hanh chỉ toàn là nghĩa địa. Đường qua đèo hẹp có 6m, dốc quanh co, cao ngất.... Núi đá nhưng cây mọc um tùm, dứa dại từng bụi cao qua đầu người... Xe cộ ngày đó làm gì có Hyundai 3 chân, 4 chân hoặc Daewoo hạng nặng, hoặc International Hoa Kỳ như bây giờ, miền Bắc chỉ rặt xe XHCN nhãn hiệu Zil 130, Zil 157, Gaz.. của Liên Xô, Giải Phóng, Hồng Hà của Trung Quốc, IFA của Đức... Xe to tướng, ì ạch, phì phò leo dốc, uống xăng dầu như uống nước lã mà chở nặng nhất được có 5 ton....

Trên đèo Bụt lúc ấy xảy ra khá nhiều vụ tai nạn đổ xe, lật xe chết người vì dốc quá cao, xe cũ chất lượng lại thấp... Toàn mất phanh hoặc đâm nhau. Dọc đèo khá nhiều miếu thờ, ngày rằm nghi ngút hương khói.... đã thế lại còn xảy ra vài vụ trấn lột, cướp xe khách, xe tải, có vụ bắn chết người, điển hình như vụ anh em D "lợn" tổ chức cướp xe khách, giết người rồi bị truy đuổi phải trốn ra đảo ngoài Vịnh Hạ Long, tiếp tục cướp thuyền định vượt biên, lại bị truy lùng bởi cảnh sát đặc nhiệm và bộ đội đặc công, chúng trốn ra vùng sình lầy sú vẹt ở Hà Lam Quảng Yên... Kêu gọi đầu thú mãi không được, cuối cùng bị tiêu diệt cháy đen thui....

.... Cái thời ấy đã lùi vào dĩ vãng, đèo Bụt được mở rộng, hạ thấp độ cao và hiện nay nó chỉ còn là con dốc quá bình thường, đi qua nó mà chưa từng biết đến nó trước đây, giờ đọc câu chuyện này có khi lại bảo: Ôi ! Chuyện như chuyện cổ tích .....

Chitto
03-07-2007, 11:42
Chuyện về đèo Bụt (Hòn Gai - Cẩm Phả)


Giờ cái đèo Bụt chỉ còn là cái dốc hơi hơi cao, ở lưng dốc phía Quang Hanh mọc lên một khu Du Lịch khá đẹp, còn dốc bên Hạ Long thì dân cư đã ở sát đỉnh đèo.

Cái "khu du lịch khá đẹp" ấy tên là An Lạc Viên bác ạ. Em qua đấy cũng rất ấn tượng.

Vâng, khá là đẹp, và rất bình yên, vì đó là nơi An Lạc thiên thu, khu Du lịch của những người đã khuất.

Nói cụ thể, thì đó là khu Hóa thân hoàn vũ của tỉnh Quảng Ninh (nơi có tỉ lệ chết trẻ cao nhất nước) và Đông bắc.

Bài đây ạ
http://www.dantri.com.vn/Sukien/2005/9/164340.vip

Chắc cũng nhiều người nhầm như em khi lần đầu qua đó, cứ tưởng là khu du lịch....

hoangbquang
03-07-2007, 11:46
Ối giời ! Kinh quá cơ ! Sao hồi này mình cứ "tưởng" ghê thế nhỉ !!!

Thế hoá ra nó không phải là khu du lịch à bác chitto?

Chậc ! Em bập bập rồi nhá ! Không lại xui xẻo nữa !!!

hoangbquang
03-07-2007, 14:14
Tản mạn chuyện các ngôi miếu thờ trên đèo (NT)

... Chuyện về những ngôi miếu thờ nghe được trên các chặng đường "lượt phượt" khi đi khắp các quốc lộ Việt Nam, thì nhiều lắm... Những câu chuyện nhuốm màu tâm linh, dị đoan, nhiều khi biến tướng thành chuyện "ma quái" huyền hoặc không có thật. Những câu chuyện truyền miệng và rỉ tai nhau từ cánh lái xe đường dài, từ những bà buôn bán, từ dân địa phương, thậm chí từ những đứa trẻ chăn bò.... cứ mỗi người lại thêm thắt một chút.... thế là cái miếu thờ trở nên "lung linh" và "linh thiêng" hẳn lên, suốt ngày hương khói nghi ngút, kẻ ra người vào vái xin bình an, may mắn... Có địa phương đã "ra tay" san bằng ngôi miếu... Nnưng không xuể... miếu lại mọc lên, vẫn hiện diện, vẫn hương khói nghi ngút và khiến những gã giang hồ "vặt" như tôi mỗi khi đi qua tò mò vào xem, nghe kể và ... chợt rùng mình mỗi khi lái xe chạy qua nó lúc đêm khuya....

Con đường Quốc lộ 14 đoạn Đăkmil đi ĐăkrLap, khi chạy qua đoạn Rừng Lạnh, ĐăkSong có mấy khúc cua rất gắt.... Tầm nhìn hẹp, dốc như đèo...Đường rất đẹp, láng mịn. Lái xe chạy qua đó vào ban đêm mùa khô rất hay gặp sương mù.... Sương mù dày đặc, trôi cuồn cuộn, nhiều lúc sương mù cả ngày... Hai bên đường là đồi Cafe, thi thoảng có đoạn mọc toàn thông Đà Lạt....

Năm 1997, thời điểm tháng nào tôi không nhớ rõ lắm, chỉ nhớ rằng tại khúc cua ngay gần cổng đồn Biên Phòng ĐăkSong gần chỗ ngã ba đường 14A gặp đường 14C (đường HCM) xảy ra vụ tai nạn giao thông kinh hoàng. Một chiếc xe Hyundai 24 chỗ chở 26 người từ Sài Gòn lên BMT đâm chính diện vào chiếc Deawoo khách 54 chỗ chở hơn 50 người đang từ BMT về Sài Gòn ... Chiếc xe 24 chỗ chạy với tốc độ khoảng 70km/h chui gọn vào gầm chiếc 54 chỗ..... Hậu quả là chiếc Hyundai bẹp lép, chùn cả "xương sống" xe, hơn 20 người chết tại chỗ...Xác người đặt dọc lề đường đắp chiếu thành hàng dài....Vụ tai nạn này đã đăng trên các phương tiện thông tin đại chúng suốt gần 1 tuần...

Khoảng thời gian sau, ngay bên lề đường nơi xảy ra tai nạn, người ta xây một ngôi miếu thờ nho nhỏ, từ ngoài đường vào miếu, người ta trồng hoa loa kèn màu đỏ tía và lấy những chiếc ghế đệm của xe 24 chỗ còn vương vết ố máu người đặt dọc lối đi. Xác chiếc xe 24 chỗ được kéo vào ngay cạnh miếu phủ bạt và mắc một bóng điện bên trong, đêm được thắp sáng bằng điện ắc quy... Bàn thờ luôn nghi ngút khói hương và lại được thắp sáng bằng hai ngọn điện đỏ lừ....

Tháng 11 năm 1998, tôi từ Buôn Ma Thuột lái xe về SG... Trong màn đêm sương giăng giăng hơi mờ mờ, mùa khô gió hun hút thổi và lạnh lẽo, vừa vượt qua khúc cua, nhìn ra đằng trước ... Chiếc xe bị tai nạn được thắp sáng bằng điện, hắt bóng ra là một hàng hình nhân mặc quần áo xanh đỏ dựa lưng vào thành xe, mâm hoa quả cúng nghi ngút khói hương đỏ lừ. Hôm ấy chắc là ngày dân họ cúng bái miếu thờ. Cảm giác của tôi lúc ấy thấy rờn rợn và tự dưng muốn chạy thật nhanh qua đó.... chạy gần tới nơi tôi bỗng rùng mình vì thấy bó hương bỗng cháy bùng ... phần phật lửa...

Nguyên tắc của lái xe đường QL 14 là bất cứ lúc nào chạy qua ngôi miếu thờ này đều phải bấm 3 tiếng còi như là một lời chào những oan hồn chết đường chết chợ đang ngồi trên những chiếc ghế đệm còn vương vết máu ngắm hoa loa kèn màu đỏ tía....
.................................................. ...........

Ngôi miếu thờ trên đèo Cả gần chỗ khúc cua Đá Đen cũng có một giai thoại khá rùng rợn... Chuyển kể rằng cách đây nhiều năm, khu vực đèo Cả còn hoang vu, đường xuống Vũng Rô còn rậm rạp cây cối, dân cư thưa thớt... Chân đèo phía Tu Bông hoang vắng... Đại Lãnh thì đông đúc một chút. Tại nơi có ngôi miếu thờ xảy ra chuyện một ông dân làng vạn chài dưới Vũng Rô chở vợ đi đẻ ở Trạm xá Đại Lãnh bằng chiếc xe Honda 67....khi chở vợ đến khúc cua này thì va phải một chiếc xe tải Reo 13 chở gỗ... hậu quả vợ bị văng xuống đường... Người vợ chết kéo theo đứa hài nhi chưa ra đời...

Chuyện rùng rợn xảy ra khi cua Đá Đen còn chưa được mở rộng, khá hẹp... Hôm ấy trời tối đen, lắc rắc mưa bão, mây vần vũ trên những đỉnh núi đèo Cả... Chiếc xe IFA chở 5 ton hàng lặc lè leo dốc... Lái xe là một ông già có hơn 30 năm kinh nghiệm lái đường dài... Khoảng 21h, khi vừa chớm dốc Đá Đen, chỗ cua gắt, trong ánh đèn pha, ông lái xe chợt thấy một người mặc quần áo phụ nữ khoác áo mưa, đội nón sùm sụp đứng bên vệ đường, tay bà ta xách 1 chiếc làn đỏ có vẻ rất nặng nề ... Bà ấy chạy ra giữa đường ngoắc xe lia lịa...

Bị chắn đột ngột nên ông tài xế bắt buộc phải dừng xe. Ông ta bực bội gắt lên nhưng bỗng ngừng ngay lại, tiếng gắt bị ngắc trong cổ họng trở nên ú ớ một cách rất sợ hãi... Gã trai phụ xe đang tỉnh tỉnh mê mê trong cabin nghe tiếng ông tài xế ú ớ ... liền ngồi dậy ngó ra, rồi cũng tái mặt thét lên... Ma!!! Người phụ nữ có khuôn mặt kỳ dị, đen ngòm, máu ri rỉ chảy ra từ hốc mắt, miệng và mũi... Cái làn bà ta xách, bên trong là thây một hài nhi mới mấy tháng tuổi, tím tái...

Chuyện này tôi nghe từ ông lái xe khách chạy tuyến BMT - Hà Nội. Khi chạy qua cái miếu thờ, ông ta dừng xe, rồi cùng 2 chú lơ xe xuống thắp hương một cách rất thành kính..... Tò mò tôi hỏi và ông ấy kể lại như thế....

hoangbquang
03-07-2007, 14:15
Đèo Hồng Thu Mán (Quốc lộ 4D - Phong Thổ Pa So)

... Có một con đèo có cái tên rất ngộ và lạ: đèo Hồng Thu Mán. Đèo Hồng Thu Mán nằm ở vị trí cách Thị xã Lai Châu mới khoảng 5 km về phía Phong Thổ Pa So ... Trước kia Hồng Thu Mán rất vắng vẻ nay ở chân đèo có một xí nghiệp khai thác đá và sản xuất gạch, trên lưng chừng đèo có vài nóc nhà dân H''Mong khiến con đèo mất đi sự hoang vắng của nó.....

Hồng Thu Mán từng là trận địa của quân đội VN đánh trả quân TQ hồi chiến tranh biên giới 1979. Năm đó (theo lời kể của anh Hải, là người bạn đi cùng tôi trong một chuyến đi mới đây) thì ở tại Hồng Thu Mán, trận chiến xảy ra khá khốc liệt vào trưa và chiều ngày 17/02/1979, lính TQ theo tuyến đường quốc lộ 4D đánh từ Dào San, Ma Lù Thàng, Pa Nậm Cúm đánh về tới TT Phong Thổ, trưa ngày hôm đó đánh tới Hồng Thu Mán thì bắt buộc phải ngừng lại vì gặp sự đánh trả quyết liệt của quân đội VN... Trận chiến nhùng nhằng kéo dài suốt gần 1 tháng sau thì quân TQ rút chạy... Xác lính TQ nằm trên đèo ngổn ngang, quân VN phải dùng máy ủi đào hố và gom xác chôn....

Đèo Hồng Thu Mán không cao, độ dài của nó có hơn 15 km và dốc không nhiều. Chỉ có phía đèo bên xuống Phong Thổ (Pa So) thì dốc quanh co, có mấy đoạn dốc cua tay áo rất nguy hiểm ... Phong cảnh của Hồng Thu Mán vào mùa xuân thì đẹp hơn với rất nhiều hoa đào rừng nở hồng phía bên dãy núi tay trái bạn nếu đi từ Tam Đường sang Phong Thổ... Nằm giữa Hồng Thu Mán và dãy núi bên kia là một thung lũng, đến giờ vẫn giữ nguyên vẻ hoang sơ của nó... Dãy núi bên tay trái với cây cối khá rậm rạp nhưng chỉ là rừng tạp, cây lớn đã mất hết, đa phần cây nhỏ và dây leo quấn chằng chịt, nhìn chung phong cảnh dãy núi khá nghèo nàn nếu không muốn nói là không đẹp. Điều đáng chú ý ở đây là Hồng Thu Mán rất hay xảy ra tai nạn, với các thể loại tai nạn, từ bé đến lớn... Cũng có thể do đường dốc của Hồng Thu Mán nhỏ hẹp, tầm nhìn mấy đoạn cua bên Phong Thổ rất ngắn và cua tay áo lại hiện ra đột ngột ở đoạn dốc cao, khó kiểm soát tay lái nếu không quen đường... Năm 2001, tôi đi Fanxipan về, rẽ qua Lai Châu - Điện Biên đã gặp vụ tai nạn rất hy hữu ở đèo Hồng Thu Mán: Một chiếc xe tải Daewoo 3 chân chở theo 18 ton hàng, vào lúc 12h đêm đã không ôm nổi cua tay áo bên phía Phong Thổ .. thế là lao như một mũi tên từ độ cao gần 30 m trên dốc xuống dưới đèo, nằm chồm lên cái bếp của một nhà dân ... Điều hy hữu là 3 người trên xe ô tô không ai chết và bị thương, chủ nhà vừa ở dưới bếp đi ra thì chiếc xe rơi ập xuống .... Người không chết nhưng xe ô tô thì gẫy làm ba, bẹp dí ... cái bếp sụm, mấy đôi thùng gánh nước bẹp, vỡ mấy cái chảo và chết 2 con lợn.....

Con đèo này rồi cũng đi vào dĩ vãng nếu tốc độ phát triển đô thị của tỉnh Lai Châu nhanh...

hoangbquang
03-07-2007, 14:18
Đèo Măng Giang và đèo An Khê (Quốc lộ 19 - Gia Lai)


Đèo Măng Giang để lại cho tôi một ấn tượng khó phai mờ từ những năm 1990. Trong chuyến đi định mệnh của chiếc xe khách 54 chỗ ngồi xuất phát từ Buôn Ma Thuột về Thái Bình đầu xuân năm đó đã lấy đi 2 thành viên của gia đình tôi... Cũng có thể một phần do kỷ niệm đau buồn đó đã khiến tôi luôn tìm hiểu và thích chinh phục các con đèo, bằng cả xe máy lẫn xe ô tô, cả xe con lẫn xe tải, thậm chí bằng xe Container mỗi khi có dịp....

Đèo Măng Giang và đèo An Khê là hai con đèo lớn nhất trên Quốc Lộ 19 từ ngã ba Bà Di lên cửa khẩu Lệ Thanh huyện Đức Cơ Gia Lai. Theo kinh nghiệm của cánh lái xe Tây Nguyên, họ luôn đề phòng mỗi khi đi qua Đèo Măng Giang... mặc dù con đèo này về độ dài, độ dốc và độ cao không thể bằng đèo An Khê. Cái mà họ e ngại chính là "zớp" tai nạn của con đèo này. Các vụ tai nạn lớn sảy ra trên QL 19 hầu hết đều xảy ra trên con đèo Măng Giang.

Đường đèo trước đây rất láng mịn. Hồi những năm 87 - 88 đi qua hai con đèo này, xe chạy ro ro và ôm cua cực "ngọt" vì đường quá tốt... Những năm chiến tranh cũng không làm nó hỏng nền cũng như mặt đường, mặc dù đường chưa rộng rãi như bây giờ. Cây cối trên đèo cũng không rậm rạp, thi thoảng còn có buôn làng của người M''nong, Xê đăng và Ba Na nằm cheo leo trên sườn đồi hoặc lọt thỏm giữa thung lũng bên dưới.... Đèo Măng Giang cách huyện lị khoảng 20 km và ngay đầu đèo có một cái biển xây bằng xi măng cực to có dòng chữ: "đèo Măng Giang - Cua gấp nguy hiểm, lái xe chú ý giảm tốc độ" thế nhưng điều nguy hiểm nhất thì vẫn sờ sờ ra đó...... Và chính cái quan trọng nhất và nguy hiểm nhất thì họ vẫn chưa chịu sửa....

Số là thế này: Nếu bạn đi từ P''leiku về Quy Nhơn, con đường quốc lộ 19 êm ru chạy về phía Đông đến đầu đèo Măng Giang đều có độ dốc hơi bằng bằng rất dễ làm lái xe lơ là.... Đoạn cua thứ nhất ngay đầu đèo là một khúc cua gắt, nó khuất sau một vách đồi và quặt chéo về phía Nam ... Nếu nhìn từ xa, bạn chỉ thấy cái biển và tầm nhìn con đường cũng vẫn thấy thoáng đãng, bạn sẽ mất cảnh giác và chỉ nghĩ rằng đây mới bắt đầu vào đèo... Con đường vẫn mịn màng và êm êm, bằng bằng... Thế nhưng khi bạn chưa kịp giảm tốc độ, vừa qua cái biển là cái cua gắt ấy đã hiện ngay ra trước mắt... Phía dưới là cái vực 3 tầng đồi sâu khoảng trên 50 m. Tiếp ngay khúc cua đầu tiên là 2 khúc cua liên tục, rất ngoắt nghéo... chính điều này đã làm cho các tay lái xe lạ địa hình dễ rơi vào tình trạng ôm cua không kịp và mất lái, lao luôn xe xuống vực giống như chiếc xe 54 chỗ đã mang theo 17 người năm 1990... Xe tai nạn vì lơ là cứ tưởng đường bằng.....

Năm đó, chiếc xe xuất phát từ BMT chở theo 63 hành khách về Thái Bình. Đến đèo Măng Giang đã tầm 23h đêm, trên xe hành khách đã ngủ say theo nhịp lắc lư của xe.... Bất ngờ, nghe tiếng la thảng thốt của lái xe và chỉ trong có mấy giây, chiếc xe lao như một mũi tên từ độ cao hơn 50 m trên đỉnh đèo rơi cắm đầu xuống bãi đất trống ở tầng vực thứ nhất..... Hậu quả trên xe chết 17 người và bị thương quá nửa.....

Đèo Măng Giang độ dài thua xa đèo An Khê, phong cảnh cũng không thể so đọ được với đèo An Khê. Từ trên đỉnh đèo An Khê bạn có thể phóng tầm mắt bao quát một phần tỉnh Bình Định với các huyện Tây Sơn, An Lão, Tuy An.... Đèo An Khê cũng là nơi diễn ra bài học "kinh điển" của ngành vận tải siêu trường siêu trọng khi chở tổ máy tubin phát điện xây dựng nhà máy Thuỷ điện Yaly. Cả một chiếc Tubin nặng hơn 100 ton, đường kính hơn một chục mét được tàu biển đưa vào cặp bến Quy Nhơn rồi cẩu lên nằm "chềnh ềnh" trên sàn 2 chiếc rơmooc đặc chủng 32 lốp đấu đít vào nhau, ... 3 chiếc xe Ural hạng nặng được huy động vào việc kéo chiếc Tubin này lên Sê San. Hai chiếc nhận nhiệm vụ kéo, một chiếc đẩy đít.... 1 xe CA đi dẹp đường..... Chiếc Tubin choán hết cả mặt đường khiến cho việc di chuyển của chiếc xe cực kỳ khó khăn.... Khi lên đèo An Khê, có cả hai chiếc xe xúc ủi đi kèm theo đề phòng trục trặc. Có hơn 20 km qua đèo An Khê mà cuộc vận chuyển tổ máy phát điện này đi mất 3 ngày ròng rã.....

hoangbquang
03-07-2007, 14:24
https://www.phuot.vn/imagehosting/764689f96fca2e2.jpg (https://www.phuot.vn/vbimghost.php?do=displayimg&imgid=411)


Đây là con đèo có nhiều giai thoại nhất trên tuyến QL 14 về độ nguy hiểm, sạt lở, lâm tặc, thú dữ và tù nhân vượt ngục....

LinhEvil
03-07-2007, 17:20
Anh Hoangbquang viết hay nhỉ, nhất là viết chuyện kinh dị, thi thoảng cafe nghe bác kể chuyện ma cũng rơn.

trinity
03-07-2007, 17:51
Nghe giang hồ đồn dạo này bác HBQ rỗi rãi, nằm nhà, khẩu phượt. Cà phê online hoặc đến nhà bác í uống thôi cô ạ! (NT)

hoangbquang
03-07-2007, 17:52
Anh Hoangbquang viết hay nhỉ, nhất là viết chuyện kinh dị, thi thoảng cafe nghe bác kể chuyện ma cũng rợn.


Ha ! Ha ! Thím Vìu cũng biết rợn tóc gáy á? Thế mà cái hôm ở căn biệt thự Ma trên Đà Lạt anh thấy Thím đi xăm xăm vào nhà định bắt MA cơ mà =))

lamchieu
03-07-2007, 21:11
Đèo Hồng Thu Mán (Quốc lộ 4D - Phong Thổ Pa So)

Lần đầu lái xe Tây Bắc sau khi đã quần các con đèo Tây Nguyên, em đã bị con đèo này hành hạ, năm 2001.
Lúc đó, em nhớ đoạn Paso đường chưa sửa, đi 40km/h là nhanh lắm rồi và ngồi trên xe hơn cưỡi ngựa. Gần khuya, vừa ngang Paso thì xe cán đinh lớn, thay bánh sơ cua. Đi lên hết đỉnh đèo về phía Tam Đường thì bị thêm nhát nữa, tét hẳn vỏ xe, mệt đừ người nên cóc vá víu gì hết, để chạy luôn về TĐ. Đã vậy, ngay trên đỉnh đèo còn bị bọn thanh niên đốt lữa chặn đường, rủ xuống xe chơi, mình lừa lừa rồi vọt mất. Ông chủ quán ăn khuya ở TĐ nói 90% thanh niên ở đấy nghiện! Sáng ra thấy xung quanh toàn thịt chó, chỉ có quán đó có mì gói trứng gà.

hoangbquang
16-07-2007, 03:30
Chuyện về đèo Lò Xo - Quảng Nam

https://www.phuot.vn/imagehosting/76469cd64c509f4.jpg (https://www.phuot.vn/vbimghost.php?do=displayimg&imgid=1030)

Đèo Lò Xo dài 20 km thuộc địa phận xã Đăk Man, huyện Đăk Glei, tỉnh Kon Tum nằm trên cung đường QL 14 từ Quảng Nam đi Kon Tum.

Thời Pháp, đường 14 được mở ra nhằm khai thông công cuộc thực dân hoá vùng Bắc Tây Nguyên và cũng để phục vụ cho việc chuyển quân, đạn dược của quân đội Pháp đồn trú suốt một dải Tây Nguyên, Nam Lào và Bắc Cam Pu Chia, vận chuyển tài nguyên thuộc địa về mẫu quốc thông qua cảng Đà Nẵng. Gần khu vực đèo Lò Xo, Pháp cho xây nhà ngục Đăkley nổi tiếng một thời, nơi giam giữ ông Tố Hữu suốt bao nhiêu năm.

Đèo Lò Xo những năm 90 của thế kỷ trước còn hoang vắng vì lúc đó quốc lộ 14 chưa được sửa sang lại sau cuộc chiến tranh kháng Mỹ, nó gần như bị bỏ hoang từ 1975 đến lúc tôi tới đó lần đầu tiên vào tháng 3 năm 1990. Đường chỉ còn nền và cỏ cây mọc um tùm, lổn nhổn đá hộc....

Khu vực quanh đèo Lò Xo là rừng già, thâm u. Rừng ở đây cực kỳ nhiều các loại gỗ quý hiếm và gỗ lớn. Đặc biệt, khu đèo Lò Xo chính là nơi dân đi Điệu miền Trung đã phát hiện ra rất nhiều Trầm Kỳ. Có rất nhiều câu chuyện bi kịch của dân tìm Trầm đã xảy ra ở đây. Và còn một điều nữa cũng cần phải nhắc đến là chuyện khai thác vàng sa khoáng ở khu vực quanh đèo Lò Xo.

Năm đó (1990) tôi "lang bạt" vào tới Khâm Đức, khi tới chân đèo Lò Xo để tìm ông già tên Hai Dũng chuyên đầu nậu Trầm và vàng sa khoáng, đã được ông ấy mời món rượu ngâm bào thai Hổ với sâm Ngọc Linh, nhắm với thịt Cheo nướng than củi. Tôi nhớ như in cái bình rượu nước xanh xanh có những rễ sâm Ngọc Linh bằng ngón chân, ba con Hổ con, mỗi con chỉ nặng chừng 2 kg nằm ôm nhau, giương mắt lờ đờ nhìn khách....

Sợ nhất là chuyện cướp ở vùng này. Hồi sau giải phóng 1975 còn rất nhiều Fulro và chuyện đốt phá, cướp của bắn giết xảy ra liên miên. Bộ đội và Công an vũ trang dẹp mãi đến những năm 1990 thì Fulro người Thượng chẳng còn nhưng lại đến "Fulro" người Kinh. Đó là những nhóm giang hồ phiêu bạt, đi đãi vàng, đi tìm Trầm thất bại thì nảy ra đi cướp, chúng cướp thượng vàng hạ cám và chỉ nhè vào dân đi buôn, thường là phục kích ở rừng, có đứa theo dõi, báo hiệu là xông ra chặn đường. Có vụ chúng cướp cả xe tải quân sự.....

Con đèo này sạt lở kinh hoàng, có thời điểm sạt mất cả nền đường cả khúc dài mấy trăm mét. Suối ở đây thường rất hiền hoà, nhưng khi mùa mưa tới thì nó ào ào như thác đổ và cuốn trôi đất đá cùng cây cối. Đoạn ở gần chân đèo, đi qua chỗ ngã 3 lối lên ngục Đak Gley có một cây cầu và khúc cua, đó là nơi tôi chứng kiến một cơn lũ đến bất thình lình và cuốn trôi một chiếc xe UAZ chở thực phẩm cho đồn biên phòng, chúng tôi bị lũ "phong toả" 3 ngày trời, nhịn đói nhịn khát gần 2 ngày ngồi yên trên đỉnh quả đồi không sao mà thoát được....

(còn tiếp)

hoangbquang
17-07-2007, 21:43
Đây là ngã ba lối vào di tích ngục Đak Gley

https://www.phuot.vn/imagehosting/76469cd5268a5f7.jpg (https://www.phuot.vn/vbimghost.php?do=displayimg&imgid=1025)


Đây là cây cầu nơi tôi và các bạn của tôi bị lũ rừng vây hãm....

https://www.phuot.vn/imagehosting/76469cd5649f1d4.jpg (https://www.phuot.vn/vbimghost.php?do=displayimg&imgid=1026)

Con suối này cực kỳ hung dữ mỗi khi lũ về...


https://www.phuot.vn/imagehosting/76469cd58ae91a5.jpg (https://www.phuot.vn/vbimghost.php?do=displayimg&imgid=1028)

hoangbquang
05-08-2007, 01:32
Đèo Lò Xo từng nổi tiếng trong chiến tranh chống Pháp bởi cái nhà tù Đăklei và những người tù chính trị vượt ngục. Nhưng nổi tiếng hơn cả là những câu chuyện "đường rừng" với voi đi cả đàn, hổ báo chạy thậm thịch ngày đêm....

Gần đây, khu vực quanh đèo Lò Xo là điểm nóng của chuyện lâm tặc, đào đãi vàng. Đi quá Lò Xo chừng 10 km là bắt đầu đến khu vực bãi vàng và nơi tập kết gỗ của lâm tặc. Lần tôi đi qua mới đây, xe Reo chở gỗ tập kết từng đoàn chừng 20 chiếc. Gỗ lậu không thấy nhiều nhưng chắc chắn là phải có rất nhiều vì trên đường đi qua ĐăkTô chúng tôi gặp những chiếc xe đầu kéo Internatinonal lặc lè kéo theo những rơ mooc 40' ngất nghểu những cây gỗ to 2 - 3 người ôm. Có đoàn xe đầu kéo chừng 2 - 3 chiếc dừng lại giữa đường chờ thông đường mới đi.... Việc này làm tôi rất băn khoăn, chẳng lẽ Kiểm Lâm Kon Tum lại không biết sao? Xe chở gỗ đi thành từng đoàn, to vật vã thế kia, CSGT thì lượn lờ suốt?!

Đem câu chuyện này thắc mắc với anh bạn kinh doanh ở Tp Pleiku, hắn cười hô hố rồi bảo tôi: Gỗ này có bảo kê đấy ông ạ ! Nó có giấy phép "đốn" gỗ ở Lào, nhưng tập kết xe ở VN và nhân thể "khai thác" gỗ luôn tại quê hương cho nó gần....

Bãi vàng gần đèo Lò Xo thì vô cùng phức tạp. Cái mỏ vàng Bồng Miêu cũng gần ngay đây. Buổi trưa, trời mưa rào ào ạt, gió thổi bão bùng và sấm sét đì đùng, chúng tôi ngừng lại ăn trưa ở một quán cơm cách thị trấn Khâm Đức chừng 8km, ngay dưới chân núi. Ông chủ quán cơm vẻ mặt từng trải, có cặp mắt rất sắc, tia mắt dữ tợn ra đưa thực đơn và hỏi chúng tôi đi đâu, có phải đi mua vàng đãi hay chỉ là đi qua đường? Sau khi biết chúng tôi đi du lịch Xuyên Việt về qua đậy, ông ta có vẻ vui vẻ và bắt chuyện trong lúc chờ thức ăn được đưa ra.

Ông ta kể: Trước đây bãi vàng "kinh hoàng" lắm, thời gian đó khoảng những năm 1996 - 1997... không ngày nào không xảy ra chuyện đánh nhau, cướp bóc, chém giết người. Lúc đó ông ta là chủ bưởng, quân trong bưởng có tới 200 người, một ngày làm thu hoạch không dưới 5 cây vàng cốm. Ông ta quê ở Khâm Đức Quảng Nam chính gốc 3 đời, thế mà vẫn bị băng nhóm khác vào cướp bãi, chém què mất 1 tay, ông ta mất mấy trăm cây vàng và đứa con rể lớn bị tàn tật vì sập hầm. Tình hình phức tạp đến mức CA huyện không thể trị nổi phải xin quân của tỉnh. Cả tiểu đoàn CSCD được điều vào càn quét liên tục trong mấy tháng ròng thì tình hình mới tạm yên. Sau trận ấy, ông ta bỏ "nghề" đem theo mấy chục cây vàng còn giữ được về đây mở quán cơm. Làm ăn cũng khấm khá. Ông ta bảo ông là số may mới được vậy, có mấy thằng bạn đi vô bãi cùng đợt chết mất xác trong đợt sập hầm chết mấy chục người. Ông ta rủ tôi vào trong nhà khoe mấy con Báo Gấm, Gấu Ngựa và Chồn được nhồi bông đứng ngồi "lổn nhổn" giương mắt xanh lét nhìn khách.....

hoangbquang
05-08-2007, 05:28
Chuyện về đèo ĐĂKSONG (Còn gọi là ngã ba Rừng Lạnh)


Đèo ĐăkSong ở vị trí giữa huyện DakMil và huyện Dakrlap thuộc tỉnh DakLak trước đây, giờ nó là huyện DakSong tỉnh DakNong và là ngã ba nơi quốc lộ 14A gặp đường mòn Hồ Chí Minh (giờ gọi là QL 14C). Con đèo này không có gì đặc biệt lắm bởi nó chỉ dài cỡ 7 - 8 km và dốc cũng không lấy gì làm ghê gớm cả. Nhưng nếu tìm hiểu kỹ, mới thấy con đèo này lắm huyền thoại, cả những chuyện chiến tranh bom đạn, chuyện chất độc màu da cam, chuyện các nữ anh hùng kháng chiến chống Mỹ đến chuyện tai nạn ma mồ, chuyện sương mù ảo ảnh, tiếng động hạ âm... Thôi thì đủ cả.

Từ thị trấn DakMil đi gần tới DakSong, cách khoảng 10km có một ngọn núi lửa đã tắt, giờ là một quả đồi tròn vo, giữa đỉnh đồi là cái miệng núi lửa, tắt bao nhiêu thế kỷ rồi không biết nhưng nó vẫn còn nguyên đó cái hũm rộng chừng 300m đường kính, sâu khoảng 30m cỏ mọc ngút ngàn.... Gần tới ngã ba DakSong, nơi quốc lộ 14A gặp quốc lộ 14C có một đồn biên phòng, tôi đã ở 3 ngày thăm đứa em đóng quân tại đây và được nghe mấy anh chỉ huy đi lính từ thời chống Mỹ, chống Khơ Me Đỏ rủ rỉ kể những câu chuyện thời đó bên bàn rượu cạnh bếp lửa đỏ hồng giữa đêm khuya mùa khô gió ào ạt thổi...

Những năm chiến tranh, khu vực này là khu vực chuyển vận lương thực đạn dược quan trọng cho chiến trường Miền Đông Nam Bộ và cho chiến khu R. Đường mòn HCM xuyên trong rừng già cách ngã ba DakSong chừng 30 km, sát biên giới Cambodia chứ không gặp QL 14 như bây giờ suốt ngày đêm từng đoàn quân giải phóng "âm thầm" luồn rừng hành quân về các mặt trận. Quân Mỹ cho máy bay B52 rải bom vào mùa mưa. Mùa khô thả chất độc da cam diệt cỏ và sau đó rải bom napan đốt cháy rừng, khu vực này có lúc "xơ xác" tiêu điều hoang vắng. Sức sống của rừng cộng với chất khoáng của đất đỏ Bazan khiến mầm sống lại tốt tươi chỉ sau vài năm ngừng chiến. Rừng lại xanh, cây cối rậm rạp, um tùm, chim muông thú rừng lại về, cho đến tận những năm hòa bình thì lác đác dân kinh tế mới từ Thái Bình, Nghệ Tĩnh vào đây xây dựng khai hoang...

Đèo DakSong cách đồn biên phòng chừng 3 km, có một con dốc nổi tiếng vì có nhiều giai thoại quanh nó, chuyện kể là trước đây có một tiểu đội nữ quân giải phóng Miền Nam giữ chốt khu vực này, sau đó bị B52 rải bom hy sinh hết. Những ngày trời sương mù, hoặc những đêm vắng trời trong xanh có trăng thì những chiếc xe vận tải đi qua đây rất hay gặp các "chị" hiện về. Lái xe thường nhìn thấy thấp thoáng trong ánh đèn pha là các chị đứng bên đường xõa tóc trêu đùa nhau, có hôm còn "nghịch ngợm" trèo hẳn lên bậc cửa cabin xe đu đưa, đu đưa....

hoangbquang
07-08-2007, 02:34
Khu vực đèo DakSong rất nhiều sương mù, cung đường lại lắm cua gắt, tuy chỉ dốc thoai thoải nhưng tầm nhìn bị che chắn bởi cây cối. Hai đầu con đèo được phân định với khu vực khác là 2 khúc cua, dốc cũng tương đối cao, đường đi xẻ đôi ngọn đồi.

Giữa đèo có đoạn cua nổi tiếng bởi một vụ tai nạn kinh hoàng. Buổi chiều giữa mùa khô năm 1996, 2 chiếc xe khách loại 24 chỗ và 54 chỗ đấu đầu, "tử" tại trận hơn 40 mạng. Giờ chỗ đó thành cái dzớp, thi thoảng lại có vụ đâm nhau, hoặc đang chạy xe máy tự dưng ngã vật ra đường...

Có một chuyện giờ đây cũng chưa ai giải thích được, đó là ảo ảnh. Dân ở gần khu vực này kể rằng, trước đây rừng còn nhiều, mưa lớn, nhất là mưa kèm theo sấm sét, sau cơn mưa hơi nước bốc lên mù mịt, trong đám bụi mờ ngùn ngụt bay lên ấy, rất hay có những hình ảnh đám người đang đứng, thậm chí có hình ảnh cả một dãy phố. Còn dân lái xe đường dài tuyến quốc lộ 14 thì chuyền tai nhau câu chuyện kể, trong một đêm mưa sấm sét nổi đùng đùng, có ông lái xe tự nhiên thấy loằng ngoằng những vệt sáng xanh lét đằng trước mặt, rồi trong ánh chớp ấy, ông ta nhìn rõ hai bên đường là đoàn quân lính chiến, súng ống tua tủa đang hành quân....

Những câu chuyện đậm chất huyền hoặc ấy tôi được nghe trong một đêm mùa khô, từ những người lính biên phòng già, bên bếp lửa hồng rực than hoa có lùi những củ sắn thơm ngậy nhắm với rượu đế trong vắt cất từ ngô nếp, ngoài trời gió ào ạt thổi, cứ hun hút trên những tàng cây muồng hoa vàng trồng ken dày bên những lô cafe đang mùa nở hoa.....

Đèo DakSong lượn lờ qua mấy quả đồi thoai thoải, xanh ngắt màu lá cafe. Mùa khô được tưới nước, cây cafe đơm hoa nở bung một màu trắng thơm ngát, đứng trên đỉnh dốc phóng tầm mắt ra xa, thấy cả một vùng đất cao nguyên bao la toàn một màu hoa trắng, điểm xuyết những khu đất màu xanh của rừng còn sót lại, những hồ nước long lanh, thấp thoáng những ngôi nhà gỗ mái ngói đỏ nâu xậm.... Cảnh đẹp ta chỉ thấy duy nhất có ở vùng đất Cao nguyên mênh mang này....

hoangbquang
28-07-2008, 01:40
Vừa rồi, chạy một phát Xuyên Việt có 54 giờ. Tranh thủ cũng chụp được khá nhiều ảnh của những con đèo mình định viết....

Đêm, khoảng 1h sáng, chạy qua đèo ĐakSong, giờ đèo dốc chả thấy rờn rợn nữa vì 2/3 con đèo này đã được lính công binh hạ độ cao và mở rộng đường, đường quốc lộ 14 chỗ này đã trở thành phố thị, và là thị trấn Đaksong.

Từ cung này chạy đến tít tận Plei Kần mới có con đèo, đó là Đèo Lò Xo. Giờ Lò Xo cũng đông đúc dân cư rồi ....

Qua Thạch Mỹ thì có 1 con đèo nữa gọi là đèo P'rao, "xiên" sang A Lưới thì còn có mấy đèo nữa, đèo A Roàng và đèo A Sầu. Cung Tây Trường Sơn thì cũng có mấy đèo: Đèo Sa Mù, đèo Khe Đăng, đèo U Bò, đèo Khe Cạc ....

Định bụng vậy nhưng cuối cùng tắc đường ở P'rao, nên mình dex chạy được mấy con đèo này. Vậy là quay xuống Đà Nắng và hôm sau đi chụp ảnh đèo Hải Vân ....

.....

hoangbquang
28-07-2008, 01:45
Ủa, cái vụ post ảnh trực tiếp giờ không thấy đâu nữa nhỉ các ông Tech Admin?! Lại phải đi nhờ thằng photo bucket à?

matador
28-07-2008, 02:41
Bác vào phần cá nhân, có mục Pictures & Album, sau đó up ảnh vào đó, tốt nhất là tạo thành album cho dễ sử dụng.
Diễn đàn mới nâng cấp phần album này, bác thử dùng xem.
Riêng tôi thì thấy tiện.

banmaitoahuong
28-07-2008, 19:41
Chào mừng đại ca Tinh Hờ. đã trở lại.

SonTT
29-07-2008, 17:15
Ủa, cái vụ post ảnh trực tiếp giờ không thấy đâu nữa nhỉ các ông Tech Admin?! Lại phải đi nhờ thằng photo bucket à?

Thang CVN dau ra tra loi cac cu di xem nao=))=))=))

vntuyen
29-07-2008, 20:12
Thấy ít ai nhắc đến đường đèo Tây nguyên nhỉ? Tớ đi đường 14 từ Daklak về SG toàn đèo là đèo. Hai bên cũng có rừng thông rất đẹp. Tiếc là tớ không có ảnh. :(

vntuyen
29-07-2008, 20:33
Mình có chương trình rồi nè Tun ơi đi không? Đi phát tới Kontum. Nàm nuôn Kontum - Gialai - Daknak - Daknong. Hôm trước nhờ tuor thiết kế cho cơ quan nhưng cuối cùng bọn nó nhát chạy hết. :)

vntuyen
29-07-2008, 21:54
Tunbo đi xe gì thế? Thời gian ai cũng bí cả nhưng mà in ít thì cuôi cuối năm cũng đường được. :)

tunbo
29-07-2008, 22:17
ặc, bác hỏi gì thì hỏi luôn thể đi bác tuyen, mât công mod min nó lắm chuyện, nhá, hỏi luôn đê, không thì PM hoặc gì cũng được.
Bác cứ hỏi thế, chả trách em phải giả nhời phat một.

Babel
30-07-2008, 15:26
Đại ca về mau mau không lão són lão í bắt nạt bọn em quá =))

phongvu
31-07-2008, 02:46
Em xin phép các bác kể về mấy con đèo em gặp trong chuyến Tây Bắc.
Em kinh hãi nhất là đèo Làng Mô trên đường từ Sìn Hồ xuống Mường Lay (ko biết trí nhớ có đúng ko), chạy buổi tối sương mù mờ mịt trời lạnh buốt. Tầm nhìn xa không quá 2m, không biết đằng trước mình có cái gì đang chờ, không biết khi nào sẽ hết con đèo quái quỷ đầy sương mù. Em có nói với anh Mì: Nếu ko có anh đi cùng em sẽ ngồi xuống khóc ngay tại đấy.
Hôm đấy tụi em đến Sìn Hồ khi trời vừa tối, chuyến đi với mục tiêu chinh phục A Pa Chải của 2 anh em Vespa 1 SG 1 HN vào dịp tết con chuột vừa rồi. 2 anh em quyết định chạy cố về Mường Lay ngủ để hôm sau đi Mường Chà. Không ngờ, đi khỏi Sìn Hồ thì trời sụp tối và lác đác mưa. Hết mưa là sương mù mờ mịt, không thể nhìn thấy gì nhất là anh Mì lại còn đeo kính cận. Em nhận nhiệm vụ đi trc để anh Mì canh theo xe em mà đi theo, không nhìn thấy bất cứ cái gì xa hơn 2m. Mà nhìn vào đêm sương mù thì quả thực là chói và nhức mắt, nhiều lúc em muốn tắt đèn xe đi cho đỡ chói nhưng ko thể. Tắt đèn xe thì lập tức rơi vào đêm đen vô tận, mở đèn thì chói mắt nhưng ít nhất còn nhìn thấy mặt đường ngay... dưới chân. Em toàn phải căn các cột mốc bên đường mà đi (cảm ơn các cột mốc ko đc làm bởi pê em u 18), những lúc đường ko có cột mốc thì quả thực là ko biết mình đang đi đâu cả. Rút cuộc cũng hết đoạn đường đèo ma làm ấy, em chạy xe như chưa bao giờ đc chạy xe cả (làm bác Mì tụt lại tít đằng xa). Thị xã chết đuối Mường Lay như 1 sự cứu rỗi...
Nếu đường từ Nậm Chiến sang Nậm Khắt mà gọi là đường đèo thì đây cũng là con đèo đáng nhớ, đường toàn bùn trơn trượt. May nhờ có 2 bạn Mông đồng hành nên cũng đỡ, rất cảm ơn 2 bạn ấy. Cho đến giờ em vẫn ngạc nhiên không hiểu sao 2 chiếc Vespa có thể đi qua được đoạn đường đáng sợ ấy. Đường đất bé tí và trơn trượt sau mưa, xe dờ rim và guây còn phải quấn dây thừng vào bánh đi còn khó. Hầu hết mọi người ở Nậm Chiến khuyên là không nên đi, vậy mà tụi em vẫn đi qua đc.
Em nhớ đèo Khau Phạ vố buổi sáng 2 anh em trượt băng trên đỉnh đèo, những chiếc xe khách văng ngang đập vào thanh chắn. Sáng đấy 2 anh em xuất phát từ Mù Căng Chải, hí hửng vì có đến 80% gặp băng tuyết trên đỉnh đèo Khau Phạ. Gặp thật, nhưng niềm vui cũng chóng qua khi những chiếc xe không tuân theo sự điều khiển nữa trên đỉnh đèo bị đóng băng trơn trượt. Những ngọn cây, mái nhà đẹp như chuyện cổ tích và các bộ phim em đc xem trên TV. Đây là lần đầu tiên em thấy băng tuyết ko phải trong tủ lạnh, háo hức và tò mò lắm. Gần đỉnh núi, tất cả mọi thứ bị đóng băn kể cả mặt đường. Bùn nhão bên đường cũng bị đóng băng cứng ngắc và mấp mô, những đống cứt trâu cứt bò đóng băng cứng đến mức đứng lên ko nát (em đứng thử).Cả 2 xe tự nhiên trượt đi mà ko ai hiểu lý do vì sao, đến lúc đứng xuống thấy mình cũng trượt đi mới biết mặt đường đã đóng băng. Anh Mì thấy những chiếc xe khách đi qua bị trượt quay ngang văng sang phía ta luy âm sợ đi tiếp sẽ nguy hiểm nên đề nghị chờ băng tan mới đi tiếp (bao giờ cho đến tháng 10?), sau thấy ko chờ đc nên cởi giày ra đi mỗi bít tất dắt xe qua đỉnh đèo đóng băng. Xe em bị đổ giữa đường mà ko thể nào dựng dậy đc (người đứng còn ko vững làm sao mà dựng xe dậy), đành phải đẩy xe theo phương song song mặt đất vào lề đường bùn cứng mấp mô. May mà mặc dù bùn đã đóng băng nhưng nhờ sợ mấp mô của nó mà em dựng đc xe dậy và đi dọc xuống, lại bị ngã xe phát nữa may mà anh Mì quay lại giúp.
Em có may mắn qua mấy con đèo nữa nhưng những con đèo trên là ấn tượng nhất.

duongnguyenbk
31-07-2008, 23:11
Em xin phép các bác kể về mấy con đèo em gặp trong chuyến Tây Bắc.
Em kinh hãi nhất là đèo Làng Mô trên đường từ Sìn Hồ xuống Mường Lay (ko biết trí nhớ có đúng ko), chạy buổi tối sương mù mờ mịt trời lạnh buốt. Tầm nhìn xa không quá 2m, không biết đằng trước mình có cái gì đang chờ, không biết khi nào sẽ hết con đèo quái quỷ đầy sương mù. Em có nói với anh Mì: Nếu ko có anh đi cùng em sẽ ngồi xuống khóc ngay tại đấy.

Tớ cũng bị dính quả sương mù đêm nhưng là đoạn từ Pa Há lên Sìn Hồ, đợt tết rồi. Nhiệt độ ngoài trời lúc đó là 1 độ, mới 9h tối mà đường tràn ngập sương mù, ập xuống nhanh không thể xoay sở kịp.
Đứa bạn phải đi bộ cầm đèn pin phía trước dò đường.Vật lộn mãi đến gần 1 h sáng thì may mắn là nhìn thấy ánh đèn của 1 nhà dân. Nằm ở vỉa hè đến 4h sáng thì thấy có 2 chú nữa nhẩy vào ké.

Đúng là đi đèo núi mà không nên đi tối vào mùa đông.

soi7x
02-08-2008, 22:37
E chưa thấy bác nào nhắc tới con đèo Mã yên sơn trên đường từ Văn bàn ra Phố ràng nhỉ,đi đêm dưới đêm trăng,tắt đèn xe máy,phê cứ gọi là.

Còn một con đèo gì nữa bác nào nhớ tên hộ em với,đó là con đèo từ Hồ ba bể đi ra Bắc kạn,trên đèo đá rải khắp cộng nước chảy trên đường đèo kinh quá.

hoangbquang
24-08-2008, 03:00
Trên trục đường Trường Sơn, đoạn từ ngã ba Đăk Tô đến cầu Dăk Rông có mấy con đèo rất dài: Đèo Lò Xo - Đèo A Roàng ... Đường Trường Sơn nhánh Tây, có 3 con đèo lớn rất hiểm trở và hay bị sạt lở: Đèo Sa Mù - Đèo Khe Đăng - Đèo U Bò. Chúng ta nói về từng đèo nhé :)

Đèo Lò Xo thì tôi đã viết ở những post trên, còn đèo A Roàng thì ....

Những năm trước đây, theo một nguồn tin "không chính thống", phần đất từ những km gần đèo A Roàng đến hầm A Roàng 1 và A Roàng 2 không rõ ràng về ranh giới quốc gia. Đại loại thế ... Trục đường này quanh co và uốn lượn rắn bò kinh khủng. Nó chui sâu trong rừng già thâm u. Không có một căn nhà dân nào trên quãng đường dài 70km từ P'rao sang A Lưới. Hoàn toàn vắng lặng. Tôi đã đi qua con đèo này 2 lần.

Lần 1, chạy qua đây lúc chiều tà. Trời mù mịt sương và lạnh như cắt. Rừng âm u không thể tả! Vắng! Vắng kinh hoàng... Bắt đầu từ ngoại vi thị tứ P'rao trở đi thì con đường rừng hoang lạnh này chỉ có mỗi chiếc xe của tôi. Chiều tối nhưng tôi mở đèn pha và bật nhạc ầm ĩ cho đỡ ...sợ!

Chui qua căn hầm A Roàng 2, trời bắt đầu tối. Sương bớt mù mịt, đường vẫn hun hút. Gió ào ạt. Tôi chạy xe như "ma đuổi" lòng mong mỏi về A Lưới thật nhanh....

Bất chợt, nhìn qua gương chiếu hậu, tôi thấy 2 ngọn đèn mờ mờ ở phía sau xe. Tự dưng tóc gáy dựng cả lên, chợt nhớ câu chuyện dị đoan bà chủ quán ở Huyện Hiên kể rằng đường Trường Sơn này rất nhiều "ma lai", đêm nó "bay tà tà" theo người để hút máu. Mịe khỉ, thế là nhấn ga chạy ...

Giời ạ! Mình chạy nhanh cỡ nào thì 2 cái đèn mờ mờ kia nó cũng chạy nhanh, chạy chậm lại nó cũng chạy chậm lại. Mình cua gấp nó cũng cua gấp. Cứ cách nhau khoảng 10m, đuổi theo như hình với bóng.

Lúc này bắt đầu đ.é.o nghĩ đến Ma nữa, mà nghĩ đến cướp. Nhưng mà quái lạ, sao không thấy nó vượt lên nhỉ?! Thôi, có khi đúng là Ma rồi ... Đuổi theo nhau dễ đến hơn 30km rồi còn gì ...

Vậy là bắt đầu "thần hồn nát thần tính". Chạy! Chạy bay tóc. Chạy mà không thèm nghĩ gì đến đèo dốc, vực sâu, cua gắt hoặc tai nạn. Cho đến khi mờ ảo phía trước là những ngọn đèn vàng vọt của 1 cái bản người Vân Kiều, chó chạy lao ra đường sủa ông ổng thì tôi giảm ga ... dừng lại.

2 ngọn đèn mờ ảo kia sáng dần lên và ...cũng dừng lại. Kettttt! Một bóng người mở cửa xe lao xuống, tay lạnh ngắt cầm chặt tay tôi miệng hào hển run rẩy: Anh ơi ...đường vắng nhỉ, vắng nhiiiiiiii ....

Hóa ra một "ông" Camry biển 29, chở khách đi Thủy điện A Vương, tiện đường Trường Sơn chạy về. Khi đến P'Rao, thấy vắng quá nên định quay lại. Nghe ông bán xăng nói trước đó 20 phút có 1 chiếc Escape cũng biển ngoài nớ đang chạy ra, hắn quyết định đuổi theo xe tôi. Qua khỏi đèo A Roàng thì "hắn" bắt kịp xe mình, cứ thế chạy theo sau. Nhưng "hắn" bảo: Anh chạy nhanh quá, mà em thì lo bị anh bỏ rơi nên cố chạy bám theo ....Hóa ra, hai thằng đều "thần hồn nát thần tính" rượt nhau chạy tóe khói :D

Đêm đó, hai anh em "rồng rắn" nhau chạy về Lao Bảo uống rượu. 2h sáng lại tiếp tục chạy về Khe Sanh để hôm sau đi tiếp Tây Trường Sơn với những con đèo Sa Mù - Khe Đăng - U Bò nổi tiếng ....

hoangbquang
25-08-2008, 18:11
Sáng sớm ở Khe Sanh, trời xanh trong và nắng dịu, gió Lào khô khốc hiu hiu thổi. Con đường 9 phẳng lì gặp Tây Trường Sơn tại ngã ba Khe Sanh, nơi có một tượng đài kỷ niệm chiến thắng Đường 9 Nam Lào...

Tôi đi đổ xăng xe, bụng nghĩ, cung đường Tây Trường Sơn từ Khe Sanh sang Khe Cạc khoảng cách 235 km, chắc đổ đầy bình 60 lít là ổn. Thế rồi 7h sáng tôi rời Khe Sanh để vào cung đường "huyền thoại" nhất: Tây Trường Sơn với những con đèo Sa Mù - Khe Đăng và U Bò ...

Đường Tây Trường Sơn được xây dựng dựa trên nền con đường Trường Sơn của đoàn 559 trước đây. Gần như toàn bộ 235 km từ Khe Sanh sang Khe Cạc là đổ bê tông chứ không rải nhựa đường. Đường hẹp, chỉ 6 m bề ngang. 253 km thì có đến 180 km là cua gấp, ngoằn nghèo, lên xuống, chui rúc sâu tít trong rừng rậm nhiệt đới. Không sóng di động, không trạm xăng, không hàng quán và không ... người!


Lúc này tôi vừa đi qua cái bản người Vân Kiều cuối cùng của huyện Hướng Hóa. Rừng đã âm u và mây đã bắt đầu xầm xì một màu xám. Khả năng trời đổ mưa ... Nếu mưa thì đúng là bỏ mịe chứ chẳng chơi. Cái khúc cua sạt lở mà tôi nhớ 2 đồng chí imim và anson đã không thể đi qua bằng chiếc xe Daewoo, may nhờ có dân bản giúp đỡ (Hình như bằng cách ...khiêng thì phải =)) )

Màn dạo đầu của con đèo Sa Mù là một khúc cua và dốc bị sạt lở, thành ta luy dương đổ ập xuống khiến cho con đường đã hẹp lại càng hẹp, vừa đủ cho chiếc xe escape đi...

Tôi dừng lại và chụp một tấm ảnh trước cột mốc đầu tiên của Tây Trường Sơn

https://i201.photobucket.com/albums/aa290/hoangbquang/IMG_0021.jpg

hoangbquang
25-08-2008, 22:49
Đây là cái bản cuối cùng của huyện Hướng Hóa Quảng Trị trên con đường Tây Trường Sơn

https://i201.photobucket.com/albums/aa290/hoangbquang/IMG_0049.jpg


Đây là đoạn đường bị sạt lở ...


https://i201.photobucket.com/albums/aa290/hoangbquang/IMG_0036.jpg

https://i201.photobucket.com/albums/aa290/hoangbquang/IMG_0035.jpg


Đây là đoạn đường mà imim và anson khó khăn lắm mới đưa được em Daewoo đi qua ...

https://i201.photobucket.com/albums/aa290/hoangbquang/IMG_0045.jpg


Các bạn Vân Kiều có lẽ chơi xe hơi trước cả anh em người Kinh nhá ...


https://i201.photobucket.com/albums/aa290/hoangbquang/IMG_0050.jpg


Và đây là con dốc đầu tiên để lên đèo Sa Mù

https://i201.photobucket.com/albums/aa290/hoangbquang/IMG_0052.jpg

hoangbquang
25-08-2008, 23:05
Một đoạn đèo Sa Mù

https://i201.photobucket.com/albums/aa290/hoangbquang/IMG_0072.jpg


https://i201.photobucket.com/albums/aa290/hoangbquang/IMG_0076.jpg


Con đèo Sa Mù thường là rất nhiều sương mù (không phải luận ra từ cái tên đâu nhé :D) ... Lần đi qua đó tôi gặp may vì trời cũng không đến nỗi tệ. Nhưng phải nói thật là rất hãi chuyện sạt lở ... Nói dại chứ đang đi mà cả nửa quả đồi sạt xuống, chắc chỉ còn nước đi bộ quay ngược lại 50 km mới có cái ăn, mà thế là may chứ không may mà nó vùi cả xe thì chỉ có nước ....đứt. Chẳng có ma nào cứu kịp.

Tháng 8 hay là 9 năm 2006, lần đi cái chấm ở Anh Sơn, có GPS ở Quata về, CVN, Minh Cận, và anh minh ở Hà Nội nửa đêm mò vào, Hai Lúa, Ducko và một số anh em ở Sì Gềnh ra, có cả Lam chiều và tabalo cùng rất rất nhiều anh em nữa, chuyến đó Lam Chiều bảo: Em vừa đi Tây Trường Sơn, "hắn" tí tởn cho mình xem bộ ảnh "hắn" đi Tây Trường Sơn. Ô Hô... Hai "lão" Lam Chiều và Lý Toét đi cung này đã phải dùng rìu để chặt cây đổ giữa đường mới thoát được, hình như lại còn dùng xẻng đào đất nữa ... Anson và imim thì bày đồ ăn giữa đường trên đỉnh U Bò, vừa ăn vừa ngắm Đồng Hới phía xa xa ...Còn mình, may thế. Chuyến đó không gặp cái vụ sạt lở nào, nhưng gặp một vụ đưa người đi cấp cứu khá hồi hộp giữa rừng không mông quạnh .....

banmaitoahuong
25-08-2008, 23:07
Anh ơi, anh cứ mải miết post bài thôi à? Em nhắn bảo là có người mong ngóng anh, sao anh nỡ phụ lòng mong mỏi người ta thế?

hoangbquang
25-08-2008, 23:20
Vài cái ảnh nữa về Tây Trường Sơn ...

Cầu Khỉ ... những không phải cầu khỉ ...

https://i201.photobucket.com/albums/aa290/hoangbquang/IMG_0085.jpg


Dừng lại ăn trưa. Cả một quãng đường dài gần 100km chỉ có rừng già và hai đứa chúng tôi. Không dám bày ra giữa đường để "chén" nhưng mà cũng thích chí khi ngồi ăn trưa mà nghe tiếng nước chảy, tiếng vượn hú, tiếng chim hót véo von và tiếng rừng đại ngàn đang ..thở than!!!

https://i201.photobucket.com/albums/aa290/hoangbquang/IMG_0088.jpg

https://i201.photobucket.com/albums/aa290/hoangbquang/IMG_0166.jpg


Qua khỏi đèo Sa Mù chừng 40km thì chúng tôi dừng lại ăn trưa. Rừng thâm u kinh khủng. Vắng lặng. Gió xào xạc. Chỉ có thoang thoảng tiếng chim hót và tiếng vượn hú phía xa xa. Rì rầm tiếng nước chảy. Đại ngàn hoang vắng sẽ còn được bao lâu nữa, khi con đường này cứ đông đúc dần, dân cư sẽ lại bám đường sinh sống, chặt rừng để ...ăn !

Gần 13h chúng tôi đi qua đèo Khe Đăng (Khu Đăng). Con đèo này trước đó bị sạt lở mất một khoảng đường dài mấy trăm mét, bộ đội và công nhân làm đường tránh, đi vòng một khúc ....

https://i201.photobucket.com/albums/aa290/hoangbquang/IMG_0104.jpg

Đường bị sạt lở

https://i201.photobucket.com/albums/aa290/hoangbquang/IMG_0110.jpg

Qua khỏi đèo Khu Đăng thì đến cái cầu Lồ Ô ... Chụp phát làm kỷ niệm

https://i201.photobucket.com/albums/aa290/hoangbquang/IMG_0102.jpg

hoangbquang
25-08-2008, 23:35
Anh ơi, anh cứ mải miết post bài thôi à? Em nhắn bảo là có người mong ngóng anh, sao anh nỡ phụ lòng mong mỏi người ta thế?



Trời trời! Ai mà mong ngóng anh thế cô banmai? Giờ chỉ có bà xã anh ngóng anh thôi chứ chả có ai ngóng anh đâu cô ạ...
-------------------------------------------------------------


Đèo Khu Đăng dài hơn 10 km. Vùng này là vùng đồi đất, cây cối thưa thớt. Nhìn trên GPS, con đường đèo vẫn gần với biên giới Lào.

Trước đó chừng 60km, có một ngã ba, tôi nhìn thấy một cái biển chỉ đường chỉ rằng: Biên giới Lào 5km. Gần sát sạt .... Giờ nhìn GPS vẫn rất gần Lào.

Con đường tránh đoạn sạt lở đang được làm lại. Chiếc xe của tôi bị một phát sạt gầm. Tự dưng hoảng lên vì nhó đến cái đận đi chấm Na Rì, bị phát sập gầm, may nhờ Lam Chiều (lại là "hắn") đi sau phát hiện ra bấm còi inh ỏi báo hiệu, may dừng lại kịp. Đáy cat đăng bị vỡ một miếng bằng lòng bàn tay, dầu chảy lênh láng. Cả đêm đó nằm chờ xe cứu hộ cùng với eskimo. May là gần sáng hoankiem quay lại cùng với xe cứu hộ ....

Thế là hoảng lên, dừng lại ngó nghiêng mãi. Từ lúc đó, khi vào ổ gà hoặc đi qua chỗ sạt lở, ngồi lái mà tự dưng cứ...kiễng mông lên :D

hoangbquang
26-08-2008, 00:17
Quay trở lại với một con đèo trên con đường Trường Sơn (Đoạn quốc lộ 14) mà tôi quên không nhắc đến ở đoạn trước. Đó là đèo Hàm Rồng, hay còn gọi là dốc (hoặc là đỉnh) Hàm Rồng - Hà Lam Krong Buk.

Hàm Rồng xưa kia chính là một đỉnh ngọn núi lửa đã tắt. Có hai đỉnh Hàm Rồng trên con đường quốc lộ 14A từ Pleiku đến Buôn Ma Thuột. Đỉnh Hàm Rồng Pleiku cũng là đỉnh của một ngọn núi lửa đã tắt, đỉnh Hàm Rồng Hà Lam cũng thế. Nhưng đỉnh Hàm Rồng Hà Lam khác với cái đỉnh kia là đường quốc lộ chạy qua đỉnh. Ở đó có một khu rừng thông ...ôi thôi là đẹp! Cực đẹp với những đêm trăng ...

Có những câu chuyện "nửa hư nửa thực" về cái đỉnh Hàm Rồng này. Câu chuyện đầu tiên là câu chuyền huyền thoại. Dân Ê đê kể ngày xưa trời mưa như trút, từ trên trời có một con Rồng mắc tội với Giàng nên bị Giàng đày xuống trần, nó bay và bay mãi, tức tối phun lửa gầm rú đốt cháy cả cỏ cây, thiêu cả đất nên từ đó đất có màu đỏ. Nó bay và bay mãi, đến khi gặp thảo nguyên Ban Mê mênh mang, nó dừng lại ở đấy và hóa ... Cái đầu của nó là đỉnh Hàm Rồng và cái đuôi của nó là con đèo E'Hleo.

Rừng thông ở đỉnh Hàm Rồng là thứ thông Đà Lạt. Mọc rất đều, bãi cỏ xanh mượt như nhung vào mùa khô. Từ đỉnh Hàm Rồng nhìn về các hướng là mênh mang cao nguyên Buôn Ma Thuột với rừng cafe, cao su xanh tít tắp, lô nhô mái ngói đỏ nhà dân và những ngọn tháp chuông nhà thờ ....

Vậy mà ở trên cái đỉnh này, vào những năm 1979 - 1985, lúc đó dân cư thưa thớt và vắng, có thời gian chẳng ai dám đi ban đêm qua đây. Có một nhóm cướp khá táo tợn thường trấn lột và dùng súng AR15 chặn xe tải xe khách cướp hiếp. Chúng gây ra rất nhiều vụ cướp kinh hoàng làm dân Hà Lam, Buôn Hồ và Thị xã Buôn Ma Thuột không dám qua lại khi màn đêm buông. Cho đến khi bộ đội biên phòng phối hợp công an lập mưu truy quét mới hết. Thế nhưng cứ thi thoảng trên đỉnh con đèo này lại xảy ra một vụ giết người vứt xác trong rừng thông. Lại có cả những đôi trai gái dắt nhau lên đây uống thuốc trừ sâu hoặc thắt cổ tự tử ... Thật sự ghê rợn. Cho đến khi chính quyền Đak Lak cho dân lên ở sát chân đèo, mở một cái nghĩa trang liệt sĩ, cho bộ đội thông tin xây cái tháp Viba và "ông" Viettel cũng xây một trạm phát sóng thì khu vực đỉnh đèo hết ...hoang lạnh và rùng rợn.

Khu rừng thông này bây giờ không còn nhiều lắm vì bị dân chặt phá. Họ trồng lại bạch đàn nên đỉnh Hàm Rồng cũng bớt đi đến 70% cái phong cảnh thơ mộng lãng mạn của nó. Nhưng nếu ai đã từng ở Buôn Ma Thuột, vào mùa khô, khi rừng cafe bắt đầu nở hoa, vào đêm trăng sáng vằng vặc đứng trên đỉnh Hàm Rồng nhìn phóng tầm mắt ra phía Krong Pach, Buôn Hồ. Trong ánh trăng sáng, bầu trời xanh nao lòng và cái gió lạnh mùa khô lao xao, cả một vùng đất xa tít và mênh mang màu hoa trắng, chấm lẫn là những đốm sáng đèn vàng vọt của những căn nhà mờ ảo trong đêm, bầu không gian tràn ngập mùi thơm ngào ngạt của hương hoa cafe, rì rầm tiếng máy nổ bơm nước tưới cây và tiếng cô gái cười lanh lảnh thoảng bay trong gió đêm .... Cái quang cảnh đó thật là kỳ ảo và lãng mạn của vùng đất Cao Nguyên Bazal...

hoangbquang
26-08-2008, 18:58
Một vài cái ảnh nữa trên đường Tây Trường Sơn ...

Cầu Dak Rông ....


https://i201.photobucket.com/albums/aa290/hoangbquang/P1060227-1.jpg


Kỷ niệm ngã ba Tây và Đông Trường Sơn, bạn gái tớ ...


https://i201.photobucket.com/albums/aa290/hoangbquang/IMG_3458.jpg


Cầu Khỉ .... Nhưng không hề thấy con Khỉ nào, chỉ có tiếng vượn hú ...

https://i201.photobucket.com/albums/aa290/hoangbquang/IMG_0087.jpg


Đoạn đèo hoang vắng ở đèo Sa Mù

https://i201.photobucket.com/albums/aa290/hoangbquang/IMG_3627.jpg


Đường đèo vắng ngắt và rừng âm u ...

https://i201.photobucket.com/albums/aa290/hoangbquang/IMG_3622-1.jpg


https://i201.photobucket.com/albums/aa290/hoangbquang/IMG_3623.jpg

hoangbquang
26-08-2008, 23:50
Hai đứa tôi vượt qua đèo Khu Đăng. Trời ngả sang chiều mặc dù mới là 13h. Con đường vẫn hun hút quanh co, uốn lượn sâu tít trong bầu không khí oi nóng và âm u của rừng rậm trưa hè. Tiếng ve sầu kêu râm ran, tiếng chim thánh thót và tiếng cây rừng "vặn mình" kẽo kẹt ....

Vừa đi qua một khúc cua, chúng tôi chợt nhìn thấy một ngôi nhà 2 tầng màu sơn vàng, quốc kỳ tung bay phần phật. À, đấy là đồn biên phòng. Cổng đồn lặng phắc chẳng có ai. Chúng tôi phi xe vụt qua. Con đường bỗng thẳng tắp đằng trước mặt.

Từ phía xa, tôi phát hiện có một đám đông lố nhố. Một người mặc đồ sĩ quan chạy ra giữa đường "chặn" chúng tôi lại. Gần 10 đồng chí bộ đội biên phòng đang vây quanh một chị phụ nữ và một anh sĩ quan, trên tay anh bộ đội bồng một cháu nhỏ quấn chăn "tùm hụp"....

Anh bộ đội lớn tuổi nhất, có vẻ là chỉ huy đồn vì đeo lon trung tá thò đầu vào cabin xe:

- Này anh chị, nhờ anh chị chở giúp chúng tôi một cháu bé đi cấp cứu được không? Cháu nó đang bị sốt cao, phải đi cấp cứu ngay. Chúng tôi chờ ở đây suốt từ sáng đến giờ mới có 1 chiếc xe này đi qua ... Tình hình gay lắm. Anh chị cố giúp cho ....
- Cấp cứu ở đâu hả anh.
- Ở thành phố Đồng Hới....
- Ủa! Ở đây có đường về Đồng Hới không ạ?
- Có! Chính là ngã ba này, nhưng đường đang làm, xe không thể đi được, từ đây về Đồng Hới 60km. Còn nếu đi thẳng cách đây 30km, có xã Trường Sơn, gần đó có ngã ba có đường về Đồng Hới, đường rải đá dăm, xe này chạy tốt.
- Vâng, các anh chị đưa cháu lên xe đi.

....Thế là chúng tôi phi xe như điên để đưa cháu bé đi cấp cứu.

Đúng là rừng Trường Sơn, rừng thiêng nước độc. Chị vợ anh bộ đội biên phòng là giáo viên ở vùng quê Hà Tĩnh, lấy nhau được 4 năm những không có con vì anh chồng đi xa suốt năm tháng. Vì muốn gần chồng, chị xung phong lên Trường Sơn cùng các chiến sĩ biên phòng lập lớp học xóa mù cho bà con dân tộc Vân Kiều, Mạ, Giẻ Triêng, Chứt... Hai vợ chồng được đồn biên phòng làm cho một căn nhà ở cổng đồn, hàng ngày chị đi dạy học cho bà con biết cãi chữ ....Năm sau chị có con với anh. Cháu bé mới được 10 tháng, hôm qua bỗng lên cơn sốt co giật. Y sĩ đồn biên phòng chẩn đoán cháu bị sốt vi rút và nhiễm trùng hô hấp....Đôi mắt nó lờ đờ dại hẳn đi nhìn chúng tôi, toàn thân quấn trong một chiếc chăn lính chỉ còn ló khuôn mặt như xám ngoẹt ... Trông thật tội nghiệp cho bé.

Hơn 30 km từ đồn biên phòng về đến xã Trường Sơn nhanh chóng qua đi. Giữa rừng rậm Trường Sơn "bỗng" có một thung lũng bằng phẳng, một dòng sông xanh trong êm đềm chảy lững lờ và một xóm nhỏ với vài chục nóc nhà mái ngói. Cánh đồng bãi ven sông cỏ mượt mà với một đàn bò vàng, nâu, đen cả trăm con đang thủng thẳng gặm cỏ. Khung cảnh thật là trù phú, lạ cái là nó nằm lọt thỏm trong rừng đại ngàn, tách biệt ...

Cháu bé tự nhiên kêu rên, co giật rất mạnh. Người mẹ ôm chặt cháu, miệng mếu máo. Cũng may đứa bé chỉ co giật một chút rồi lại thiêm thiếp ... Hai vợ chồng thay nhau bế và xoa bóp. Tôi bắt đầu lo lắng, có vẻ hơi cuống khi tay lái không còn "chuẩn" nữa ...

Như đoán biết tâm lý, anh chồng kể chuyện như là 1 cách xóa tan không khí căng thẳng trên xe, anh kể: Đây là xã duy nhất có người Kinh định cư lâu đời trên con đường Trường Sơn này. Hồi xưa còn chiến tranh đã có người Kinh ở đây nhưng lèo tèo vài ba nóc nhà, bom Mỹ rải hàng trăm tấn napal đốt cháy rừng nhưng vẫn không "xua đuổi" được dân. Chẳng có đường bộ, chỉ có đường mòn xuyên rừng và đường sông Long Đại lên đây. Chỗ này chính là 1 địa điểm tập kết bộ đội Trường Sơn và tập kết vũ khí, quân nhu cho chiến trường B. Hòa bình lập lại, người ở dưới miền biển ngược sông Long Đại lên đây chặt gỗ, khai thác rừng, thấy vị trí đất bằng phẳng và lại ở ven sông tiện cho giao thông, thế là dần dần họ đưa gia đình lên đây định cư, làm ăn khấm khá do chăn nuôi, khai thác lâm sản... Giờ đã thành 1 xã với mấy trăm hộ gia đình. Tỉnh Quảng Bình mới đầu tư cho làm con đường tỉnh lộ nối nơi đây với Đồng Hới.

Mình chợt nghĩ, chẳng biết chính quyền Quảng Bình cho làm con đường nối xã Trường Sơn với Đồng Hới có phải là sách lược tốt hơn không, chưa thấy gì tốt, chỉ thấy rừng đã bị khai thác tràn lan, gỗ to hàng người ôm nằm xếp "chỏng chơ" ven đường ...

Đến ngã ba, lối rẽ về Đồng Hới, có một chiếc xe khách 16 chỗ đang phi như bay, bụi mù mịt, chạy phía trước, hai vợ chồng đồng chí bộ đội liền bảo: Anh chạy nhanh giúp chúng tôi đuổi theo chiếc xe kia, chiếc xe này chúng tôi quen, chúng tôi sẽ đi chiếc xe đó về Đồng Hới, như thế sẽ tiện cho anh chị ...

Vượt lên chiếc Toyota 16 chỗ, anh chồng thò đầu ra ngoắc ngoắc, chiếc xe dừng lại. Hai vợ chồng cuống quýt mở cửa xe. Ông lái xe 16 chỗ kêu ầm lên : Sao thế ... Sao thế? Chừng như đoán biết, ông ta bảo: Cấp cứu hả, lên nhanh đi, lẹ lên ....

Không kịp bắt tay cám ơn, anh bộ đội giơ tay chào chúng tôi và nói vọng sang: Cảm ơn anh chị nhé, hẹn gặp lại ....

Chiếc xe 16 chỗ rồ ga, phóng thẳng về phía Đồng Hới, bụi cuốn đỏ phía sau xe thành một làn sóng đặc quánh ....

hoangbquang
27-08-2008, 00:13
Chia tay vợ chồng anh biên phòng và cháu bé. Chúng tôi bần thần dừng xe nhìn mãi đến khi chiếc 16 chỗ khuất hẳn. Từ chỗ này đến đèo U Bò còn khoảng hơn 20km. Con đèo U Bò nổi tiếng những năm chiến tranh, có cái đỉnh cao ngất, đứng ở đó thì có sóng di động và nếu gặp hôm trời quang mây, còn có thể nhìn rõ thành phố Đồng Hới nằm xa ngái cuối đường chân trời ....

Con đường vào đèo U Bò thực sự là chui sâu tít trong rừng rậm, rừng gỗ to, cao vút. Âm u vô cùng.

Đây là xã Trường Sơn với một góc cánh đồng mượt mà ...

https://i201.photobucket.com/albums/aa290/hoangbquang/IMG_0116.jpg

Con đường Trường Sơn chạy qua đây uốn lượn thật là "kỳ vĩ"

https://i201.photobucket.com/albums/aa290/hoangbquang/IMG_0118.jpg


Lại có một chiếc cầu uốn lượn, vòng quanh theo sườn đồi. Y như cái cầu Khỉ lúc trước.

https://i201.photobucket.com/albums/aa290/hoangbquang/IMG_0160.jpg

Rừng rậm, con đường Trường Sơn thấp thoáng sau những tàng cây ....

https://i201.photobucket.com/albums/aa290/hoangbquang/IMG_0167.jpg

Đường bị sạt lở, phải đắp taluy âm cao hàng chục mét

https://i201.photobucket.com/albums/aa290/hoangbquang/IMG_0159.jpg

Bắt đầu vào đèo U Bò, hai đứa chúng tôi dừng lại chụp mấy phát làm kỷ niệm với cột mốc 66 "lộc lộc" ...:D

https://i201.photobucket.com/albums/aa290/hoangbquang/IMG_0126.jpg

https://i201.photobucket.com/albums/aa290/hoangbquang/IMG_0125.jpg


Và đây là đỉnh đèo U Bò ... Phía tay tôi chỉ là Đồng Hới

https://i201.photobucket.com/albums/aa290/hoangbquang/IMG_0153.jpg

hoangbquang
27-08-2008, 00:41
Đèo U Bò nổi tiếng bởi cái vẻ "kỳ vĩ" của nó. Nếu ai đi đường quốc lộ 1 đoạn Lệ Thủy Quảng Bình, nằm ven sông Kiến Giang trong những ngày thời tiết vừa qua một trận mưa lớn, trời nắng ráo có thể nhìn thấy đỉnh U Bò với cái hình thù kỳ dị, quả núi u lên như cái vai con bò mộng. Nó vượt hẳn lên trên dãy núi Trường Sơn trập trùng nhấp nhô hùng vĩ chạy xa tít phía tây tổ quốc.

Những năm chiến tranh, Núi U Bò là căn cứ của quân đội, là nơi tập kết hàng vạn quân tinh nhuệ, những kho quân khí, quân nhu của bộ đội Trường Sơn, là nơi bộ chỉ huy 559 đã từng đóng. Từ đỉnh U Bò theo đường chim bay để về Cộn, thị tứ giáp với rừng Trường Sơn chỉ có khoảng 20 km. Con đường Đèo U Bò như rắn bò lên lên xuống xuống, quanh co gấp khúc cực kỳ nguy hiểm. Rừng ở khu vực này còn có vẻ hoang sơ, chưa bị bàn tay con người khai thác. Có những cây gỗ cao vút, thân nó to lớn dễ tới 2 - 3 người ôm. Ở khu vực đèo U Bò có rất nhiều cây gió, cho Trầm Hương loại 1.

Hồi những năm 1985, tôi nghỉ hè vào chơi quê hương của ông chú rể, gốc Lệ Thủy. Ở cái làng quê ven sông Kiến Giang quê ông quá nửa đàn ông, thanh niên đi tìm Trầm, mà ở đó người ta thường gọi là đi Điệu. Từng toán 2 - 4 người lập đoàn đi "tăm Điệu". Có những chuyến trúng lớn, lén lút về quê lúc nhập nhoạng tối, đêm khuya vác ba lô ra quốc lộ 1 bắt xe vào Huế, Sài Gòn để bán "hàng". Khi về, mổ lợn, mổ bò cúng tạ thần rừng rồi ăn khao ầm ĩ vài ba ngày. Đổi đời nhanh chóng. Cũng có người đi cả chục năm chưa bao giờ "đổi đời" mà chỉ nghèo đi và nợ như Chúa Chổm vì vay nóng sắm chuyến "tăm Điệu". Trầm Kỳ là những câu chuyện "nóng giãy" lên bên những bàn trà, cuộc nhậu của làng quê này. Tôi cũng đã từng thấy ông chú rể, trước là lính Tăng thiết giáp, hòa bình về phục viên đi làm nghề Kiểm lâm, nhưng cũng nhanh chóng ra nhập đội quân "tăm Điệu", vác cả ba lô Trầm loại 2 - 3 có màu nâu nâu ra gọt giũa, tách bóc từng tý gỗ cặn. Sau đấy nửa đêm ông bắt xe khách đi Sài Gòn, tuần sau quay về mang theo cả bọc tiền nặng trịch, kêu anh em cùng nhóm đến chia. Chia tiền và cũng tạ, và nhậu. Nhậu ngày nhậu đêm, say quay lơ cả tháng. Hết rượu lại tiếp tục bàn chuyện sắm chuyến vào Trường Sơn, sang Lào tìm Trầm.

Những lúc đó, tôi đã "loáng thoáng" nghe đến các ông ấy nhắc đến địa danh đỉnh U Bò với sự thầm thì cực kỳ quan trọng. Nghe cứ như nó ở đâu xa tít mù tắp. Một địa danh mà lúc đó tôi không nghĩ nó lại chỉ cách Đồng Hới có hơn 20 km đường chim bay ....

Qua đèo U Bò, Trường Sơn vẫn trập trùng màu tím, hoang sơ và xa ngái ....

https://i201.photobucket.com/albums/aa290/hoangbquang/IMG_0170.jpg


https://i201.photobucket.com/albums/aa290/hoangbquang/IMG_0172.jpg

hoangbquang
04-09-2008, 23:05
Lại lan man tý về những con đèo ....

Lần này là đèo Sông Pha (K'Rong Pha) hay còn gọi là đèo Ngoạn Mục, hoặc đèo Đa Nhim.

Đèo Sông Pha tên cũ ngày xưa từ thời Pháp. Nó lấy tên của con sông Pha cũng là tên của cái làng Sông Pha ngay dưới chân đèo (bây giờ là xã Lâm Sơn) hay còn gọi là K'rong Pha (K'rong tiếng Ede và tiếng M'nong tức là con sông). Tên chính thức của nó thời chính quyền ông Thiệu và cho đến bây giờ là đèo Ngoạn Mục, dân ở đó có lúc còn gọi là đèo Đa Nhim vì ngay tại chân đèo là cái nhà máy Thủy điện Đa Nhim do người Nhật giúp "ông Thiệu" xây dựng nên. Nhà máy này hoàn thành năm nào tớ không rõ, chỉ biết là sau ngày giải phóng thì Nhà máy Thủy điện này được phục hồi và trên cái công trường phục hồi nhà máy đã có một bộ phim ra đời, bộ phim này có tên "Nơi gặp gỡ của tình yêu" nó có một bài hát khá hay, hình như do NS Xuân Hồng viết:

Nơi, anh gặp em, có hoa vàng rực rỡ
Có khung trời rộng mở
Bình minh xôn xao, triền miên sóng vỗ....

Đại loại thế.

Đèo Sông Pha có hai điểm đặc biệt mà không có con đèo nào có:
- Một là cái Nhà máy Thủy điện Đa Nhim với cái hồ chứa nước tít trên độ cao gần 1200m, nước hồ được dẫn xuống tua bin phát điện đặt dưới chân đèo bằng 2 đường ống nước sơn màu trắng bạc (đó là ngày trước, giờ màu gì thì ...tớ chịu. Lâu lắm không qua đó). Hai cái đường ống nước này to đến mức cái xe tải 5 tấn đi lọt trong đó.

- Hai là đi qua đèo có một con đường xe lửa đặc biệt, giờ đã hoang phế. Đó là con đường xe lửa răng cưa. Trên thế giới chỉ có vài con đường xe lửa như thế, ở Thụy Sĩ có 2 cái, 1 ở Montevers và 1 cái ở Jung - fraujoch, ở Nam Mỹ thì có Bolivia (hay là Peru gì đó) có 1 cái, ở Tây Tạng trước đây có 1 cái và ở đèo Sông Pha có 1 cái.... Còn ở đâu nữa thì tớ chưa nghe nói. Con đường xe lửa này do người Pháp thiết kế và xây dựng, nối liền Tháp Chàm (Phan Rang) lên Đà Lạt, được lập dự án vào năm 1900, đến 1908 bắt đầu thi công, riêng đoạn có cây cầu Dran được xây dựng năm 1919 rồi hoàn thành vào 1925, nghĩa là nó gắn liền với lịch sử ban sơ hình thành Đà Lạt và con đường quốc lộ 21. Con đường sắt răng cưa này gắn liền với cái nhãn hiệu đầu máy xe lửa Fuka.

Từ khi ra đời con đường sắt răng cưa này vẫn hoạt động bình thường, chỉ gián đoạn vài tháng trước khi chiến tranh chống Mỹ kết thúc.

Sau 1975, dưới sự chủ trì duy trì hoạt động của ông Chế Đặng là Chủ tịch UBND tỉnh Lâm Đồng, con đường sắt này vẫn còn thông suốt từ Đà Lạt đến Tân Mỹ (chỉ còn chừng trên 10km nữa là tới Phan Rang).

Để nó hoạt động lại, các nhà lãnh đạo tỉnh Lâm Đồng lẫn công nhân toa xe, cầu đường, gác ghi... gắn bó với con đường sắt này suốt nhiều tháng trời cật lực lao động trong cảnh thiếu đói, cơ cực của những năm tháng sau chiến tranh ác liệt.

Con đường hồi sinh, chạy vỏn vẹn được bảy chuyến lên xuống, Liên hiệp Đường sắt VN cho quân lên tháo dỡ ồ ạt, từ thanh ray đến tà vẹt của con đường... để làm đường sắt thống nhất dưới đồng bằng.

Tỉnh Lâm Đồng cố cứu con đường sắt Tháp Chàm - Đà Lạt bằng cách tung lực lượng đi khai thác hàng chục ngàn mét khối gỗ, cưa xẻ ra hàng chục vạn khúc tà vẹt gỗ để đổi lại cho họ làm đường sắt dưới xuôi... Thế mà vẫn chưa ổn.

Đến năm 1988-1989, Liên hiệp Đường sắt VN lại “đổ quân” lên vét nốt hai chiếc đầu máy hơi nước hiệu Fuka (do Thụy Sĩ sản xuất - vào đầu thế kỷ 19, xưa nhất, mà lúc đó chính ở Thụy Sĩ cũng không còn thấy) còn lại ở Đà Lạt để bán cho nhóm người Thụy Sĩ theo kiểu phế liệu!

Và thế là 2 cái đầu máy hơi nước cổ này trở về Thụy Sĩ và được rao bán tới hơn ...2 triệu USD/chiếc, chúng được những người Thụy Sĩ trân trọng đến mức xây 1 cái nhà bảo tàng để bày. Hồ sơ của nó được các nhà khảo cổ tìm tòi và thông tin đầy đủ, in thành 2 cuốn dày cộp. Một cuốn đem tặng ...Liên hiệp Đường sắt Việt Nam ngó chơi!

(còn tiếp)

hoangbquang
04-09-2008, 23:23
Đèo Sông Pha cũng gắn liền với tớ kỷ niệm những năm tháng sinh viên trường ĐHSKĐA, ngày đó đi "phượt" chủ yếu do tích cóp học bổng 30 đồng, tích cóp do bán vỏ chăn con công, bán xe đạp để ...phượt!

Lần ấy đi qua đèo Sông Pha, thấy nó sao mà cao thế, cao tít ... Xe ô tô thì thôi rồi nhá, những năm đó xăng dầu khan hiếm, người Việt Nam thì thông minh kiểu ...sáng tạo nhờ vào kẻ khác, xe DOGE của Mỹ (còn gọi là xe Bọ hung màu vàng) chạy dầu, các ông Việt Nam cho nó chạy bằng than củi. Thật. Không thể hiểu được sáng tạo thông minh cỡ nào, nhưng khi đi trên những chiếc xe bọ hung này, mũi và mắt cứ cay xè vì hít khói và nóng, nóng thôi rồi ... Nhất là những ai ngồi phía sau xe, vì đít xe phải đeo một cái bình than và bình đốt to cỡ cái bình oxy loại ngoại cỡ .... Thế mà nó chạy tít cũng cả 80km/h. Xe khách 10 chiếc thì cả 11 chiếc chạy bằng than, nhiều nhất là từ Nha Trang đổ vào tới Đồng Nai.

Đèo Sông Pha dài cỡ 18km. Quanh co và uốn lượn từ độ cao hơn 30m so với mực nước biển mà lên tới độ cao 1000m. Đứng ở trên đỉnh đèo nhìn xuống cả một thung lũng mênh mang. Một màu chói chang của cát vàng trên những ngọn đồi hoang, đây đó vằn vện cây cỏ trụi lủi ... Màu xanh của lúa và của những ruộng Nho chỉ xa tít mãi tận gần Phan Rang.

Mặt đường đèo nhẵn thín. Nhẵn không thể tưởng tượng nổi là tại sao qua 1 cuộc chiến tranh khốc liệt đến thế mà nó vẫn y nguyên như vừa mới làm xong (Giờ thì chắc là đã sửa sang nhiều lần, mà vẫn cứ lồi lõm). Rừng Thông gần đỉnh đèo xanh mượt mà. Những ngôi miếu hoang nằm rải rác trên con đèo thưa thớt xe cộ và người đi lại. Đường đèo có 2 đoạn chui qua gầm 2 cái đường ống nước "vĩ đại" của Thủy điện Đa Nhim. Đi lên gần đỉnh đèo sẽ gặp một cái dốc cao đến mức ngày đó cái xe DOGE không thể leo lên nổi, hành khách phải xuống xe và ..đẩy!!!

Zorzo
05-09-2008, 00:11
Thụy Sĩ có 2 cái, 1 ở Montevers và 1 cái ở Jung - fraujoch,

(còn tiếp)

Em múa phụ họa anh Hoàn về ray răng cưa ở Thụy Sĩ nhé

Đây là hình ảnh một tuyến đường sắt leo núi (Montevers?) ở Lucern:

https://i46.photobucket.com/albums/f120/Zorzo/_MG_6718.jpg



Chi tiết đường sắt: nó có 3 ray, trong đó ray giữa có các gióng ngang, bánh răng của tàu sẽ khớp vào đấy để kéo:

https://i46.photobucket.com/albums/f120/Zorzo/_MG_6715.jpg



Đây là một ga trên đường từ Interlecken lên Jung - fraujoch. Từ ga này trwor đi tầu bắt đầu đi vào hầm để lên đỉnh Jung - fraujoc. Thật kinh ngạc từ những năm 18xx, họ, bằng sức người, trong 16 năm, đã xẻ núi xây dựng tuyến ray cao, hiểm trở, dài đến như vậy trong một hoàn cảnh thời tiết khắc nghiệt như vậy:

https://i46.photobucket.com/albums/f120/Zorzo/_MG_7083.jpg



Chi tiết tuyến ray răng cưa Jung - fraujoch: ray răng cưa, có ghi ghiếc đàng hoàng:

https://i46.photobucket.com/albums/f120/Zorzo/_MG_6951.jpg



Em trả lại topic cho bác nè :P

r0sy
05-09-2008, 00:23
Em thấy bác Hoàn phóng cứ vèo vèo mà kể lại các thứ chi tiết nhờ, khâm phục quá (beer). Độ 2-9 cuối cùng lại chạy đâu hả bác?

@zorzo: anh đi nhiều mà viết cực ít, phê bình :T

hoangbquang
05-09-2008, 00:24
Trời ạ! Cảm ơn, rất cám ơn chú Zorzo về những cái ảnh quý giá của đường ray răng cưa. Tìm những bức ảnh tư liệu một cách rõ nét nhất của những đoạn đường ray này suốt mà không thấy.... May quá! (c)

Tớ đang tìm ảnh để cho vào những bài viết chuyên về đường sắt răng cưa. Hình ảnh đầu máy Fuka thì có, nhưng cái ảnh đường sắt răng cưa thì chưa có ...

-----------------------------------

@ Rosy: Hôm mồng 2/9 anh đi China. Đi vèo một cái 1,5 ngày qua con đường cao tốc Hà Khẩu - Côn Minh.

Sau đó về đi Hạ Long ngó biển cái chơi ...He..he..

CVN
05-09-2008, 08:40
@ Rosy: Hôm mồng 2/9 anh đi China. Đi vèo một cái 1,5 ngày qua con đường cao tốc Hà Khẩu - Côn Minh. Đường này thông rồi hả anh, bây giờ xe bus chạy mất bao lâu thì tới CM?

hoangbquang
05-09-2008, 09:49
Đường này thông rồi hả anh, bây giờ xe bus chạy mất bao lâu thì tới CM?


Chưa thông xe vì còn vướng mấy đoạn làm chưa xong CVN ạ! Do đi được là vì hôm ấy anh đi cùng với đoàn cán bộ UBND tỉnh Lào Cai được ông Tỉnh trưởng Vân Nam mời nên đi được một số đoạn. Cơ bản là hoàn thành xong đến 98%.

Nếu đi từ Hà Khẩu theo con đường này để tới Vân Nam chỉ mất 4h30' (theo quy định tốc độ)

dugiang
06-09-2008, 13:19
Vừa rồi, chạy một phát Xuyên Việt có 54 giờ. Tranh thủ cũng chụp được khá nhiều ảnh của những con đèo mình định viết....

Đêm, khoảng 1h sáng, chạy qua đèo ĐakSong, giờ đèo dốc chả thấy rờn rợn nữa vì 2/3 con đèo này đã được lính công binh hạ độ cao và mở rộng đường, đường quốc lộ 14 chỗ này đã trở thành phố thị, và là thị trấn Đaksong.

Từ cung này chạy đến tít tận Plei Kần mới có con đèo, đó là Đèo Lò Xo. Giờ Lò Xo cũng đông đúc dân cư rồi ....

Qua Thạch Mỹ thì có 1 con đèo nữa gọi là đèo P'rao, "xiên" sang A Lưới thì còn có mấy đèo nữa, đèo A Roàng và đèo A Sầu. Cung Tây Trường Sơn thì cũng có mấy đèo: Đèo Sa Mù, đèo Khe Đăng, đèo U Bò, đèo Khe Cạc ....

Định bụng vậy nhưng cuối cùng tắc đường ở P'rao, nên mình dex chạy được mấy con đèo này. Vậy là quay xuống Đà Nắng và hôm sau đi chụp ảnh đèo Hải Vân ....

.....

Bác làm em sợ quá!
Em đổ bộ từ BMT xuống định cư SG từ năm 1991 tới giờ. Năm nào cũng làm vài chuyến về BMT. Hai năm đầu sinh viên nghèo về qua đường Nha Trang leo đèo Phượng Hoàng bằng xe đò. Sau đó có QL 14 gần hơn nên rủ nhau cứ đua xe máy về. Có năm còn ôm phượt nhí hơn 1 tuổi trên xe. Giờ thì buồn là hú bạn già lái xe về gặp chiến hữu nhậu một đêm rồi lại đi. Biết mấy vụ này sớm chắc hết dám đi quá.
Nhớ lại có đêm mùng ba tết nhậu tê rồi mà vẫn nhất quyết chạy xe máy về SG, ngang đoạn Dak Song còn ngủ gật mấy phát. Hãi quá!

Vào edit cái bổ sung về truyền thuyết đèo Phượng Hoàng. Hồi nhỏ hay được người nhà chở đi Nha Trang chơi và rất hay được nghe kể về tên Phượng Hoàng. Thấy bảo lớp lớp núi đồi chùng điệp đếm được 99 ngọn. Đàn phượng hoàng trăm con bay qua, mỗi con chọn đậu trên một ngọn định chọn chỗ định cư. Còn con đầu đàn bay vòng vòng k có chỗ thế là quay đầu bay mất làm cả đàn lại cất cánh theo. Lâu quá không nghe kể nữa và chưa có dịp kiểm chứng lại. Hổng biết đúng k hay là má bịa:help

tunbo
03-11-2008, 23:03
... Rừng Thông gần đỉnh đèo xanh mượt mà. Những ngôi miếu hoang nằm rải rác trên con đèo thưa thớt xe cộ và người đi lại. Đường đèo có 2 đoạn chui qua gầm 2 cái đường ống nước "vĩ đại" của Thủy điện Đa Nhim. Đi lên gần đỉnh đèo sẽ gặp một cái dốc cao đến mức ngày đó cái xe DOGE không thể leo lên nổi, hành khách phải xuống xe và ..đẩy!!!

Em phụ họa mấy tấm ảnh về con đèo này - chộp vội trong một chiều mưa tầm tã. Hôm ấy, em chạy từ Đà Lạt xuống. Đổ hết con đèo Dran, chạy thêm một quãng ngắn là vào đèo Ngoạn Mục(Sông Pha). Ngay khúc cua đầu tiên trên đỉnh đèo, đường nhựa được mở rộng ra, tạo nên một khoảng khá rộng, ở đó có quán hàng , có khách nghỉ mệt và ngắm cảnh - giống như trên đỉnh đèo Hải Vân

https://www.phuot.vn/picture.php?albumid=250&pictureid=4809

Đứng ở chỗ này, vào một ngày trời đẹp, có thể thấy khá đầy đủ hình ảnh con đèo, và còn có thể trông thấy khá rõ bình nguyên Ninh Thuận phía dưới. Nhưng em đi trúng vào ngày có áp thấp nhiệt đới, mưa từ Đà Lạt mưa xuống.Đến gần đèo, thấy tạnh, đang mừng, thì tới chỗ này, mới phát hiện ra, ở đây ... sắp mưa to, vì thấy mây đang ùn ùn kéo đến khá nhanh.Bèn chộp vội mấy phát

https://www.phuot.vn/picture.php?albumid=250&pictureid=4810
Một khúc đèo ngay gần đỉnh

https://www.phuot.vn/picture.php?albumid=250&pictureid=4811
Mây đang ùn ùn kéo tới, sau màn mây, vẫn thấy đồng bằng mờ mờ phía dưới.

tunbo
03-11-2008, 23:15
https://www.phuot.vn/picture.php?albumid=250&pictureid=4815

Lúc đó mới 14g30, mây kéo tới, làm cảnh quang tối sầm


https://www.phuot.vn/picture.php?albumid=250&pictureid=4816

Mây đang ùn ùn sà xuống đỉnh núi


Thấy vậy, em bèn lên xe chạy, hy vọng sau khúc cua, có thể có gì hay chăng :D, và ngay sau chỗ khúc cua có hàng quán ấy, thấy ... cũng đáng chạy

https://www.phuot.vn/picture.php?albumid=250&pictureid=4817

Thấy được hai khúc của con đèo ẩn hiẹn dưới tàn cây


https://www.phuot.vn/picture.php?albumid=250&pictureid=4813

Ở góc này, thấy được đến 3 khúc đèo (Sau đó, chạy đến chỗ ngoặt khuỷu tay ở nhánh ngoài cùng bên phải, là chỗ cuối cùng dừng lại chụp ảnh được, và sau đó là mưa tối rừng)

tunbo
03-11-2008, 23:25
Mây kéo đến cực nhanh, nghĩ chạy cũng chả kịp, nên đứng luôn lại chụp cố, cũng thấy được sự thay đổi của mấy khúc đèo. Đầu tiên là thế này :

https://www.phuot.vn/picture.php?albumid=250&pictureid=4824

Lát sau thành thế này :

https://www.phuot.vn/picture.php?albumid=250&pictureid=4826

Một tí ti sau, thành thế này :

https://www.phuot.vn/picture.php?albumid=250&pictureid=4827

Nhìn rõ thấy mây bị gió thổi bay từng đám vèo vèo:D

Ở một khúc đèo khác, đầu tiên là thế này :

https://www.phuot.vn/picture.php?albumid=250&pictureid=4821

Sau đó là thế này :

https://www.phuot.vn/picture.php?albumid=250&pictureid=4828

tunbo
03-11-2008, 23:51
Sự thay đổi nhanh và "kinh" nhất, là ở "nhánh đinh ba" bên phải của đoạn đèo.Ban đầu, khá sáng, chỉ thấy mấy đám mây trắng mong mỏng la đà tiến tới :

https://www.phuot.vn/picture.php?albumid=250&pictureid=4818

https://www.phuot.vn/picture.php?albumid=250&pictureid=4819

Rồi ào một phát, mây từ đâu ra ùn ùn, đổ bộ vào khúc này

https://www.phuot.vn/picture.php?albumid=250&pictureid=4820

https://www.phuot.vn/picture.php?albumid=250&pictureid=4822

Và gần như che khuất mất góc cua :

https://www.phuot.vn/picture.php?albumid=250&pictureid=4823

Lúc ấy, trời đất tối sầm. Em thì bị mưa từ Đà Lạt (khổ cái là nó to chả ra to, nhỏ chả ra nhỏ, nên lười mặc áo mưa, chạy xe vướng víu, nên ... bị ướt=)) và lạnh. Chụp đã chửa rành, tay thì run, view lại hình thấy mờ tìn tịt, bèn cất máy, lên xe ... chạy (vẫn chửa chịu mặc áo mưa :)))

tunbo
04-11-2008, 00:13
Đổ đèo bằng xe máy trong cảnh thiên nhiên như thế, thì ... cực khoái:D. Trời tối sầm mây bay ... lung tung trên đường. Cứ bật đèn, bóp còi ầm ĩ và thả đèo. Có lúc đi xuyên vào đám mây dày, chả nhìn thấy đường, mà thấy vèo phát, ướt hết cả mặt (và người nữa). Đổ hết con dốc đầu tiên ("nhánh đinh ba" bên trái) chạy một hồi, đến "nhánh đinh ba" bên phải, vửa nãy thấy mây ken đặc, thì giờ lại thấy quang đãng, chắc gió đã ủn đám mây ấy qua chỗ khác rồi. Thấy quang quang, lại moi máy ra chộp vội - vì phát hiện ra lập tức rằng, cái sự quang đãng ấy rất mỏng manh, và không phải dễ vỡ, mà là dễ ... chảy nước.

https://www.phuot.vn/picture.php?albumid=250&pictureid=4829

https://www.phuot.vn/picture.php?albumid=250&pictureid=4830

Ẩn sau sự quang đãng áy, là một màn mây dày đặc khác đang lù lù kéo đến

https://www.phuot.vn/picture.php?albumid=250&pictureid=4831

Chụp ngược trở lên ngay cùi chỏ góc cua, mưa bắt đầu rơi, mà hạt mưa đã to như con ... ruồi.

https://www.phuot.vn/picture.php?albumid=250&pictureid=4832

Phát này thì chả kịp ngắm ngó gì, đưa lên là bấm đại - tấm cuối cùng - vì mưa đã dày hạt hơn nhiều.

Sau đó, chạy từ chỗ chụp phát ấy đến cái xe, cất máy, moi được áo mưa ra, thì nước mưa đã chảy ròng ròng vào cổ:)). Vẫn phải mặc áo mưa chứ, mưa to lắm, có nhìn thấy gì đằng trước đâu. Lúc đó thì yên trí là chỉ có chạy, nên đùm che kỹ lắm, rồi thả đèo. Lúc đứng ở trên nhìn toàn cảnh thì thấy có mấy chỗ gấp nhánh, còn lúc thả xuống trong cơn mưa trắng xoá, chả còn nhận ra đường cong vòng thế nào nữa. Nhưng mà qua mấy khúc cua ngoặt, trong ánh đèn pha lấp loáng, là những ngôi miếu nhỏ năm đúng góc cua. Có ngôi thì lạnh lẽo trong màn mưa, có ngôi thì vẫn còn lập lòe hương khói - chắc của một chiếc xe nào đó mới dừng lại đốt chưa lâu. Lúc đó mới hơn 15g, vẫn ... sáng, nhưng tối om, cứ mỗi lần thấy miếu hiện ra ngay giữa góc cua và lập lòe hương khói, cũng rờn rợn (Nghĩ lại bảo vớ vỉn, chứ lúc ấy một mình một xe, nó mà chỉ cần xẹp lốp phát là ... tèo). Mưa tầm tã, làm em phóng vèo qua gầm cặp ống nước Đa Nhim, mà chỉ giương mắt lên ngó được thôi. Sau, chạy xuống đến Tân Sơn (Ninh Sơn) thì mua ngớt dần, ngay cổng Thủy điện Đa Nhim ngó lên, thấy cặp đường ống như cặp bạch xà khổng lồ từ trên trời phóng xuống, xuyên qua màn mây (Vì lúc đó mây trắng đục phủ ngang núi)

Dudi
04-11-2008, 10:16
Chuyến đi ĐL - Phú Yên vừa xong hử Tunbo? Đi một mình có khác. Mà mắt nhà thơ cũng có khác nhr.

May quá hôm ấy em không đi cùng, chứ không lại phá mất cái lãng đãng nên thơ của bác. :))

xxhuy
04-11-2008, 15:09
vữa chưa có bài về đèo khế, lũng pô, đèo gì đi tả sì láng nhỉ

hoangbquang
04-11-2008, 15:47
Cảm ơn bạn Tunbo đã tiếp câu chuyện đèo của tớ. Lâu nay bận quá nên tớ không viết liên tục được. Còn quá nhiều con đèo đã đi qua và muốn kể về nó ....

Chú Huy thích đèo Khế, đèo Tà Sì Láng à ... Cái đó là phần sau. Đang ở những con đèo Miền Trung mà ...

.................................................. ..........


Đèo Rù Rì (Nha Trang)

Con đèo này có cái tên nghe rất chi ấn tượng. Cái tên Rù Rì làm người ta nghĩ đến cái dốc cao, xe ô tô và xe máy bò lên cứ rù rà rù rì .... Có phải vậy?

Thực ra, cái tên đèo Rù Rì là cái tên nói về một loài chim, ngày xưa sống rất nhiều ở quanh những ngọn đồi và những vườn cây xung quanh khu vực đèo. Khi chiều tối, nó kêu rất "thảm thiết" và sau mỗi tiếng kêu là những tiếng rù dài trong "cổ họng"... Chiều tà, tắt bóng dương, đi qua con đường mòn ở chân những quả đồi này, cứ thấy rờn rợn. Có người thì lại bảo, ở quanh khu vực đèo Rù Rì có quá nhiều bãi tha ma, nên oan hồn người chết "ám" vào những con chim đó .... Rợn người!!!

Đèo Rù Rì chỉ dài có 3km, từ cuối thành phố Nha Trang đi ra Ninh Hòa và là đường 1 chiều. Nếu đi theo đường quốc lộ 1 cũ từ bến xe ngoại tỉnh Nha Trang đi ra thì đi được, còn nếu đi từ Ninh Hòa vào Nha Trang thì chỉ đi dốc Rù Rì. Con dốc cao mới được làm và chỉ có 1 đường cua lên xuống dốc, chứ không vòng vèo như đèo Rù Rì cũ.

Xung quanh đèo Rù Rì là vô vàn những bãi tha ma. Từ bãi tha ma lính Cộng Hòa đến bãi tha ma người dân. Trên đỉnh đèo còn có 1 cái tượng Đức mẹ Maria giơ tay ban phước cho một vùng đất ngoại thành nghèo khổ ....

Ở con đèo này, có vô vàn những câu chuyện nên thơ có, đau thương có, cả mới lẫn xư xửa xừa xưa ....

TÍM
05-11-2008, 00:04
Ặc ặc, nghe bác HBQ kể mà vãi một số thứ

Nếu em ko nhầm thì TN14C lúc di chuyển từ Nha Trang ra Đại lãnh vào một đêm điên cuồng bão tố thì em + 2 bạn đồng hành nữa đã vượt đèo Rù rì trong đêm, ôi mẹ ơi, lần sau thì thề, kiểu gì cũng lộn lại QL1 mà chạy cho nó yên cái tâm hức hức

Đèo Rù rì này chạy ban ngày cũng hơi rợn rợn sao, vì thứ nhất là ít xe qua lại, thứ 2 là rừng ko quá rậm mà tầm nhìn cứ tù mà tù mù, ... hóa ra là... hóa ra là...

giờ mới biết hị hị :)

xxhuy
05-11-2008, 15:27
bác hoàn ngồi xe, máy lạnh teo cả ...xxx mà sao lại nghe được tiếng gì là tiếng gì...hay lại dừng xe...xxx mới biết dc nhỉ

tunbo
05-11-2008, 22:56
Chuyến đi ĐL - Phú Yên vừa xong hử Tunbo?...
Dạ không, có tròn 50 tiếng, không kịp ra tới Nha Trang nữa, làm sao mà tới Phú Yên ạh? Lên đến Đà lạt, rồi bẻ xuống QL 27 về Phan Rang, loanh quanh đèo Dran với đèo Ngoạn Mục và mấy cụm tháp Chăm là hết giờ rồi. Linh Quốc Di cũng lên tới Đà Lạt, rồi bẻ lên đoạn QL 27 phía trên, còn em xuôi xuống đoạn QL 27 phía dưới (xe của em không trâu đầm được - vì em không khiêng nó được, em chỉ cưỡi nó thôi:)):shrug:)

tunbo
05-11-2008, 23:45
Lâm Đồng có nhiều đèo, em chửa đi hết, nhưng những con đèo đã đi qua, thấy chúng có điểm chung là : không quá dốc, không quá hiểm trở (Có con đèo từ Nha Trang lên, mới mở, thì phần hiểm trở, hùng vĩ nhất, lại nằm đâu ở địa phận Khánh Hoà, chứ lên đến địa phận Lâm Đồng, chả còn hiểm trở nữa - mà lần ấy leo ngược từ Nha Trang lên, đến cao độ 1000m là mưa tối trời tối đất, chỉ lo chạy xe, và ướt, lạnh nên cũng không ngắm đèo mấy)

Từ Sài Gòn chạy lên, có lẽ đèo Bảo Lộc là dài và quanh co, hiểm trở nhất. Đèo Mimosa em chưa leo, mới chỉ đổ xuống, mà lại trong lúc tối, nên chả biết gì mấy, còn đèo Pren, thấy nó cũng ngắn, cũng chả dốc và hiểm trở gì.(Em không ghét Đà lạt, nhưng cũng chẳng thích nó mấy:D - Ở SG đến năm thứ 11 mới lần đầu tiên đi qua Đà Lạt, và đó là lần leo từ Nha Trang lên, nghỉ tí rồi đổ lối Mimosa về Bảo Lộc trong tối)
Sau này, có thêm ... 2 lần nữa đến Đà Lạt (là kể cả lần vừa xong :D), trên đường lên Đà Lạt, chợt thấy ... thương con đèo Bảo Lộc. Nó không phải là con đèo không đẹp, không phải là không hùng vĩ, nó được rất nhiều người biết tới - vì nó nằm ngay con đường chính từ Sài Gòn lên Đà Lạt. Nhưng dường như ít người nhớ đến nó, ảnh về nó cũng ít. Có thể, vì nó quá gần Sài Gòn, nên người ta ít dừng lại. Có thể vì có nó không hoang vắng, vì xe cộ chạy qua nó ngày đêm, cái ồn ào náo nhiệt, làm người ta dễ dàng lướt qua nó?Em qua đèo Bảo Lộc khá nhiều lần, mà giờ tìm một ấm ảnh đèo Bảo Lộc, không thấy!
Không kể cái dốc Chuối (mà cũng được gọi là đèo), thì đèo Bảo Lộc cũng khá khác với mấy con đèo quanh Đà Lạt : Nó ồn ào, bụi bặm và ... it,rất ít hoa.
Điểm chung của đèo Pren và đèo Dran là không quá dốc, không hiểm trở, nhưng ... nhiều hoa.Hoa trên vách núi, hoa trên vạt đồi, và thậm chí hoa hai bên vệ đường.
Khi em lên gần tới Đà Lạt, trời bắt đầu đổ mưa, mưa to, nên dù có ý chụp, nhưng chả chụp được ảnh đèo Pren - một phần vì ... chưa gì đã hết đèo:))
Lần này ban đầu cũng không có ý vào Đà Lạt, sau vì muốn chạy đèo Dran nên mới qua,vì thế, cũng chỉ ghé qua Phố Hoa để ngồi nhâm nhi cafe trong chốc lát, rồi ... đi.
Em chả biết tí đường Đà lạt nào, có được thổ địa dắt tới con đường vào đèo Dran, y bảo : "cứ thẳng đường này mà đi, nó cong thế nào, đi theo thế ấy, chắc chắn sẽ tới thị trấn Dran, đến được đó, chắc chắn sẽ đến được đèo Ngoạn Mục", nói xong, y bái bai và quay lại.
bản thân đường sá ở Đà lạt đã lên dốc xuống dốc liên miên, nên em cứ đi mãi, cũng thấy vòng vèo tí, lên dốc xuống dốc tí, nhưng ... chả biết đèo Dran là bắt đầu từ đâu.
Qua Trại Mát, đường mới bắt đầu văng vắng, hai bên là rừng thông vi vút, hoa Dã Quỳ nở vàng hai bên đường. Đến chỗ này, trông cũng ra dáng một con đèo :

https://www.phuot.vn/picture.php?albumid=249&pictureid=4291

Từ trên nhìn xuống, sau một khúc ngoặt, con đường đèo hiện ra ở dưới, lấp ló sau rừng thông

https://www.phuot.vn/picture.php?albumid=249&pictureid=4292

và ôm ngược lại một vòng

Nhưng thực ra, chỉ có chỗ ngoặt đầu tiên (Phía bên trái của bức ảnh đầu tiên) là vừa ngoặt, vừa dốc, còn đên bức ảnh thứ hai, dường chỉ cong, chứ không dốc. Đến khúc này, khi ra khỏi khu dân cư, hoa ... bắt đầu nhiều

https://www.phuot.vn/picture.php?albumid=249&pictureid=4294

Hoa Dã Quỳ nở vàng bên sườn đồi (chắc là đồi).

https://www.phuot.vn/picture.php?albumid=249&pictureid=4295

Đường loáng nước mưa (chính là cái thứ mưa to không ra to, nhỏ không ra nhỏ, mặc áo mưa thì vướng víu khó chịu, không mặc thì ... ướt)

Chỗ này là qua Cầu Đất, cũng có dân cư sinh sống, đường đèo không hoang vắng, thậm chí, có đoạn nó không dốc lắm, giống như một con đường làng. Chỗ mày, có-cái-gì-đó mờ đục bắt đầu tràn tới :

https://www.phuot.vn/picture.php?albumid=249&pictureid=4298

Lúc đầu, em tưởng là sương mù, nhưng sau mới biết là chắc không phải.

tunbo
06-11-2008, 00:02
https://www.phuot.vn/picture.php?albumid=249&pictureid=4300

Dừng lại chụp một bờ rào đầy hoa, thấy khoảng trống phía sau mờ mịt

https://www.phuot.vn/picture.php?albumid=249&pictureid=4299

Tiện tay bụp thêm phát, này khì mờ ảo sương khói :D:LL

https://www.phuot.vn/picture.php?albumid=249&pictureid=4304

Nhưng chưa kịp quay đi, thấy gió thổi ào phát... ướt mặt, và trời lại trong, đủ để thấy cảnh vật rất rõ ở chỗ lúc nãy mờ mịt - thì ra là một đoạn đèo phía dưới.
Lúc này, nghi cái-gì-đó-mờ-đục lúc nãy là mây chứ không phải sương. Nghi ngờ ấy càng có vẻ chắc, vì chụp xong phát ấy, thấy trời trong trẻo, lộ ra mấy giàn hoa tím bên cổng mấy căn nhà nằm lặng lẽ hai bên đường vắng :

https://www.phuot.vn/picture.php?albumid=249&pictureid=4302

Mây bị tạt đi, cảnh vật trở nên trong sáng, và ... hoa hiện ra

https://www.phuot.vn/picture.php?albumid=249&pictureid=4303

Nhưng vừa cất máy, đi được chục met, vẫn khung cảnh ấy, chợt thấy cái-bọn-trắng-đục ấy tiếp tục kéo tới ầm ầm với tốc độ của ... gió.May mà lớ ngớ lại chộp được một bờ rào hoa đủ sắc nữa.

Qua chỗ đó, đổ qua khúc cua trong hình trên, chạy thêm một đoạn không xa, là tới thị trấn Dran, chạy thêm một chút nữa là tới địa phận Ninh Thuận, vào đèo Ngoạn Mục.

LinhEvil
06-11-2008, 09:47
Cầu Đất hay mưa nhỉ... lần trước em cũng dính mưa ở cầu đất phải vào trại rau trú mưa. Vui đáo để....

Đèo ở Miền Nam công nhựn là lành hơn đèo miền Bắc nhà mình

Hải âu
20-11-2008, 23:24
Đèo Rù Rì (Nha Trang)

Con đèo này có cái tên nghe rất chi ấn tượng. Cái tên Rù Rì làm người ta nghĩ đến cái dốc cao, xe ô tô và xe máy bò lên cứ rù rà rù rì .... Có phải vậy?

Thực ra, cái tên đèo Rù Rì là cái tên nói về một loài chim, ngày xưa sống rất nhiều ở quanh những ngọn đồi và những vườn cây xung quanh khu vực đèo. Khi chiều tối, nó kêu rất "thảm thiết" và sau mỗi tiếng kêu là những tiếng rù dài trong "cổ họng"... Chiều tà, tắt bóng dương, đi qua con đường mòn ở chân những quả đồi này, cứ thấy rờn rợn. Có người thì lại bảo, ở quanh khu vực đèo Rù Rì có quá nhiều bãi tha ma, nên oan hồn người chết "ám" vào những con chim đó .... Rợn người!!!

Đèo Rù Rì chỉ dài có 3km, từ cuối thành phố Nha Trang đi ra Ninh Hòa và là đường 1 chiều. Nếu đi theo đường quốc lộ 1 cũ từ bến xe ngoại tỉnh Nha Trang đi ra thì đi được, còn nếu đi từ Ninh Hòa vào Nha Trang thì chỉ đi dốc Rù Rì. Con dốc cao mới được làm và chỉ có 1 đường cua lên xuống dốc, chứ không vòng vèo như đèo Rù Rì cũ.

Xung quanh đèo Rù Rì là vô vàn những bãi tha ma. Từ bãi tha ma lính Cộng Hòa đến bãi tha ma người dân. Trên đỉnh đèo còn có 1 cái tượng Đức mẹ Maria giơ tay ban phước cho một vùng đất ngoại thành nghèo khổ ....

Ở con đèo này, có vô vàn những câu chuyện nên thơ có, đau thương có, cả mới lẫn xư xửa xừa xưa ....

Những con đèo Bác đã đi qua ,em cũng đã đi qua gần hết rồi ,vì lái xe là nghiệp của em mà ! :)
Nhưng riêng đèo Rù rì này em có một lần chết hụt ở đó ! May mà số cô còn thương ,chuyện là như thế này :
Năm đó là vào năm 94 ,em đang chạy xe khách tuyến Nghệ An- Bảo Lộc Lâm đồng , hồi đó em chạy xe Khách loại IFAW50 do Đã nẵng đóng . hôm ấy là sau tết ,xuất bến trên xe đã gần 80 người ,công với 3 tấn nhíp ở trong xe ,một nóc đầy hàng hóa và va ly của khách , Mọi việc trên đường từ Vinh vào đèu thuận buồm xuôi gió .vào đến đèo Rù rì khoảng 11h30 .lên tới đỉnh đèo .theo thói quen em nhồi chân phanh để kiểm tra phanh ,nhồi phát thứ nhát không sao .bắt đầu đổ đèo thì đạp phanh thấy bụp một cái .mất phanh hoàn toàn .lúc đó quá choáng .em chỉ kịp bảo phụ xe đóng hết cửa vào .(sợ khách nhảy ra ngoài thì toi ) xe cứ lao như điên xuống đèo .phía bên Nha Trang rất dốc . xe oto toàn phải rù rì lên bằng số 1 lên gọi là đèo Rù rì .
Lúc xuống đến nửa đèo em đã định cho cả xe vào vách núi đá bên tay phải ,nhưng run rủi thế nào em quyết định cho nó lao tới đâu thì lao .( Vì em quá quen đường biết rằng phía đèo bên nhà máy dệt này là thẳng ) Tốc độ lúc đó em áng chừng lên khoảng 120km/h .tránh được 5 cái xe đi ngược chiều .họ biết em mất phanh lao như điên lên đều phanh lại .mỗi lần tránh xe là lốp trước lại nhấc lên khỏi mặt đường .vì xe chở quá nặng .trên xe ai cũng tái mét .một sự im lặng chết chóc khoảng 5p ...thì hết đèo có một đống gạch ,em phi vào ầm phát .ủi tan tành đống gạch thì xe mới dừng hẳn lại được ...em thì 15p sau mới hoàn hồn .
Đúng là ơn giời .nhà em phúc to bằng cột đình .thì bây giờ em mới ngồi đây kể chuyện hầu các bác được .:D..
Từ vụ ấy chuyến nào qua em cũng đỗ lại thắp hương ở cái miếu to trên đỉnh đèo ...
Sau này mới thấy em may mắn nhiều cái :
- Đèo Rù rì tuy rất tức dốc nhưng ngắn và thẳng .hôm đó mà có nhiều đoạn cua là em các bác xanh cỏ rồi..
- Hôm đó chủ nhật Công nhân nhà máy dệt họ nghỉ hết ,chứ không thì đúng giờ tan ca .ủi đâu chẳng có người ...
-Quyết định xử lý sớm, lấy vách núi làm phanh thì .80 người khách công với 3 tấn nhíp thì hậu quả khôn lường .em các bác chắc chẳng ngồi đây gõ được bàn phím nữa ...
Đôi lúc thấy sự sống và cái chết gần nhau quá các Bác ạ ...(NO)

Anh Già
21-11-2008, 03:23
Khiếp chuyện bác kể nghe kinh thật , may mắn quá , thế cuối cùng có tìm hiểu xem tại sao xe mất thắng ko bác ?

Hải âu
21-11-2008, 08:18
Khiếp chuyện bác kể nghe kinh thật , may mắn quá , thế cuối cùng có tìm hiểu xem tại sao xe mất thắng ko bác ?
Vâng ạ ! quả thật là em rất may mắn . lại nói về cái xe mà hồi đó em chạy . cái xe đó trong hồ sơ đăng ký là IFAW50 do Đức sản xuất năm một 1977 lúc bị tai nạn nó đã 16 tuổi rồi ạ .hầu như máy móc đều thay tổng thành gần hết , vụ đấy là do cúp ben vành khuyên bánh sau bên phụ bị lộn bác ạ ! do lòng xi lanh quá mòn .lên đã không chịu được áp lực của dầu phanh ...
Sau đó chú ngựa sắt thân yêu đó vẫn gắn bó với em ba năm nũa đấy ạ ..:)

alias.noodles
21-11-2008, 08:28
Hic nghe chuyện của bạn Hải Âu sợ bỏ mị a, có cái đèo Khau Lắc (đúng không nhỉ?) và Kéo Nàng bé bé xinh xinh thôi, Exciter và Win Tàu mỗi thằng 1 xe mà đã muốn vỡ mồm rồi đằng này đèo khủng, xe to lại chở đầy người :LL

Nhà mình giờ có thêm 1 tay lái lụa lại rất máu phượt vào kể chuyện rồi (beer)(beer)(beer)

zaizai86
21-11-2008, 10:19
e đi từ Lâm Hà lên Đà Lạt bằng đường TL 275, wa NAMBAN, hình như cũng có đèo.Có bác nào có thông tin và hình ko ạ.

autumnovember
25-05-2009, 11:30
Các bác ơi. Em bắt xe Phương Trang đi Bảo Lộc ngày hôm qua từ Sài Gòn. Có qua đèo, nhưng thực sự em không biết tên đèo là gì, chỉ biết là đèo. Bác nào biết, chỉ giáo cho em nhé. (Tên phu xe mặt khó đăm đăm, nên em không dám hỏi tên đèo luôn)

Với lại em nghe thấy các bác nói đèo ngoằn ngoèo và dài lắm, nhưng em cảm thấy ngắn ngắn thế nào ấy. Hay tại vì em đi bằng oto và cũng một phần bác tài xế lái "nghệ" quá mà em chẳng cảm thấy gì?

Các bác thông cảm, đây là lần đầu tiên em đi Bảo Lộc, chưa biết tí tẹo thông tin gì, mà cũng tại vừa quyết định tối hôm trước nên cũng chẳng kịp tham khảo tài liệu, nên chưa dám đi bằng xế nổ.

Bác nào biết tên con đèo từ Sài Gòn lên Bảo Lộc thì chỉ giáo em nhé.

Chắc chắn với các bác lần sau mà du hý, em phải đi bằng xế nổ (vì biết đường rồi) mới thấy thú vị.

barandom
25-05-2009, 11:45
e đi từ Lâm Hà lên Đà Lạt bằng đường TL 275, wa NAMBAN, hình như cũng có đèo.Có bác nào có thông tin và hình ko ạ.

Đường tỉnh đó có tên đúng là 725 , xuất phát từ Đạ Tẻh đi Đà Lạt qua Bảo Lâm, Tà Nùng (không nhớ đúng không) , Nam Bang . Đường này lý thú không kém 722 đâu (nhất là đoạn Đạ Tẻh - QL27). Zaizai có điều kiện thì nghiên cứu thêm đi, tớ chỉ có bấy nhiêu thông tin thôi. Nó cắt qua QL28 ở cái đoạn mà Zaizai tìm lúc đi từ ĐắK Nông lên Di Linh đó .

quanduc
26-05-2009, 08:43
Các bác ơi. Em bắt xe Phương Trang đi Bảo Lộc ngày hôm qua từ Sài Gòn. Có qua đèo, nhưng thực sự em không biết tên đèo là gì, chỉ biết là đèo. Bác nào biết, chỉ giáo cho em nhé. (Tên phu xe mặt khó đăm đăm, nên em không dám hỏi tên đèo luôn)

Với lại em nghe thấy các bác nói đèo ngoằn ngoèo và dài lắm, nhưng em cảm thấy ngắn ngắn thế nào ấy. Hay tại vì em đi bằng oto và cũng một phần bác tài xế lái "nghệ" quá mà em chẳng cảm thấy gì?

Các bác thông cảm, đây là lần đầu tiên em đi Bảo Lộc, chưa biết tí tẹo thông tin gì, mà cũng tại vừa quyết định tối hôm trước nên cũng chẳng kịp tham khảo tài liệu, nên chưa dám đi bằng xế nổ.

Bác nào biết tên con đèo từ Sài Gòn lên Bảo Lộc thì chỉ giáo em nhé.

Chắc chắn với các bác lần sau mà du hý, em phải đi bằng xế nổ (vì biết đường rồi) mới thấy thú vị.


đèo mà bạn nói chắc có lẽ là đèo bảo lộc .từ sài gòn lên bảo lộc chĩ wa 2 cái đèo ,1 cái nho nhỏ là đèo chuối (4km ) dễ đi như dốc chỉ 1 cua gắt ( cũng lên đường khá nhiều em ở đây ) 1 cái là đèo bảo lộc (10km) đèo khá dài và nhiều cua gắt nhưng nhất là cua đức mẹ và cua ba cô .bạn nên đi xe máy trải nghiêm tuyến đường này .không khí thay đổi đột ngột dễ chịu từ nóng sang lạnh khi vượt đèo bảo lộc .lúc trước còn ở vn em đi tuyến sài gòn -đà lat hàng tháng . hĩ làm tui nhớ vn wá :(

xuan_ngoc
26-05-2009, 12:51
Lần 1, chạy qua đây lúc chiều tà. Trời mù mịt sương và lạnh như cắt. Rừng âm u không thể tả! Vắng! Vắng kinh hoàng... Bắt đầu từ ngoại vi thị tứ P'rao trở đi thì con đường rừng hoang lạnh này chỉ có mỗi chiếc xe của tôi. Chiều tối nhưng tôi mở đèn pha và bật nhạc ầm ĩ cho đỡ ...sợ!

Chui qua căn hầm A Roàng 2, trời bắt đầu tối. Sương bớt mù mịt, đường vẫn hun hút. Gió ào ạt. Tôi chạy xe như "ma đuổi" lòng mong mỏi về A Lưới thật nhanh....

Bất chợt, nhìn qua gương chiếu hậu, tôi thấy 2 ngọn đèn mờ mờ ở phía sau xe. Tự dưng tóc gáy dựng cả lên, chợt nhớ câu chuyện dị đoan bà chủ quán ở Huyện Hiên kể rằng đường Trường Sơn này rất nhiều "ma lai", đêm nó "bay tà tà" theo người để hút máu. Mịe khỉ, thế là nhấn ga chạy ...

Giời ạ! Mình chạy nhanh cỡ nào thì 2 cái đèn mờ mờ kia nó cũng chạy nhanh, chạy chậm lại nó cũng chạy chậm lại. Mình cua gấp nó cũng cua gấp. Cứ cách nhau khoảng 10m, đuổi theo như hình với bóng.

Lúc này bắt đầu đ.é.o nghĩ đến Ma nữa, mà nghĩ đến cướp. Nhưng mà quái lạ, sao không thấy nó vượt lên nhỉ?! Thôi, có khi đúng là Ma rồi ... Đuổi theo nhau dễ đến hơn 30km rồi còn gì ...

Vậy là bắt đầu "thần hồn nát thần tính". Chạy! Chạy bay tóc. Chạy mà không thèm nghĩ gì đến đèo dốc, vực sâu, cua gắt hoặc tai nạn. Cho đến khi mờ ảo phía trước là những ngọn đèn vàng vọt của 1 cái bản người Vân Kiều, chó chạy lao ra đường sủa ông ổng thì tôi giảm ga ... dừng lại.

2 ngọn đèn mờ ảo kia sáng dần lên và ...cũng dừng lại. Kettttt! Một bóng người mở cửa xe lao xuống, tay lạnh ngắt cầm chặt tay tôi miệng hào hển run rẩy: Anh ơi ...đường vắng nhỉ, vắng nhiiiiiiii ....

Hóa ra một "ông" Camry biển 29, chở khách đi Thủy điện A Vương, tiện đường Trường Sơn chạy về. Khi đến P'Rao, thấy vắng quá nên định quay lại. Nghe ông bán xăng nói trước đó 20 phút có 1 chiếc Escape cũng biển ngoài nớ đang chạy ra, hắn quyết định đuổi theo xe tôi. Qua khỏi đèo A Roàng thì "hắn" bắt kịp xe mình, cứ thế chạy theo sau. Nhưng "hắn" bảo: Anh chạy nhanh quá, mà em thì lo bị anh bỏ rơi nên cố chạy bám theo ....Hóa ra, hai thằng đều "thần hồn nát thần tính" rượt nhau chạy tóe khói :D


=)) =)) =)) , ối giời , cười chảy hết nước mắt rùi bác ạ !

taodan
26-05-2009, 23:08
Bác kể chuyện hay thiệt.
Để bổ sung vào bộ sưu tập "đèo" của bác em xin mách nhỏ là ngoài vùng Quảng Nam có một ngọn đèo có tên nghe hay hay là : đèo Le, thuộc QL 14D huyện Quế Sơn, QN .

alias.noodles
27-05-2009, 08:12
Bác kể chuyện hay thiệt.
Để bổ sung vào bộ sưu tập "đèo" của bác em xin mách nhỏ là ngoài vùng Quảng Nam có một ngọn đèo có tên nghe hay hay là : đèo Le, thuộc QL 14D huyện Quế Sơn, QN .

Đèo Le nằm trên ĐT611 (không phải QL14D) nổi tiếng với món "gà nước mót" (gà nước mát) theo cách giải thích của người địa phương là gà luộc và nấu bằng nước hứng từ khe trên đỉnh đèo chảy xuống. Hiện người ta đang xây nhà nghỉ ngay tại đỉnh đèo, quán ăn khá sang trọng. Ông bà chủ nguyên thuỷ của quán gà đỉnh đèo Le là vợ chồng anh chị Phong - Hiếu do không đủ khả năng tài chính thầu khu du lịch trên đỉnh đèo đã dọn xuống mở quán dưới chân đèo Le thuộc xã Quế Long, Quế Sơn, Quảng Nam.

tichuot
27-05-2009, 08:27
Đèo Le nằm trên ĐT611 (không phải QL14D) nổi tiếng với món "gà nước mót" (gà nước mát) theo cách giải thích của người địa phương là gà luộc và nấu bằng nước hứng từ khe trên đỉnh đèo chảy xuống. Hiện người ta đang xây nhà nghỉ ngay tại đỉnh đèo, quán ăn khá sang trọng. Ông bà chủ nguyên thuỷ của quán gà đỉnh đèo Le là vợ chồng anh chị Phong - Hiếu do không đủ khả năng tài chính thầu khu du lịch trên đỉnh đèo đã dọn xuống mở quán dưới chân đèo Le thuộc xã Quế Long, Quế Sơn, Quảng Nam.

Em nghe giang hồ đồn là hôm 30/4 vừa rồi có 1 đoàn nào đó ghé nhà anh chị ấy và thưởng thức món " Gà nước mót" tới 6 con lận. Mới đầu kêu 2 con, sau đó thêm 2 con nữa và cuối cùng thêm 2 con nữa vì mỗi con có 800gr hà. Ăn gà xong dọn bàn ghế rồi lăn đùng ra ngủ tại chổ luôn. Ôi sướng là sướng cái chổ đó.
Khi nào mà đoàn đó đi chuyến như vậy nữa thì a nô em phát em đu bám theo nhé.(c)

ran2908
25-09-2010, 11:27
hic, em là dân Lâm Đồng nên đèo là chuyện bình thường, hì hì. Đèo Bảo Lộc đẹp cực với những cảnh đồi núi hùng vĩ...Đèo ngoạn mục cảnh còn đẹp hơn nữa...hic nhớ quá!!!

thienson
25-09-2010, 12:52
Đèo Violaz nằm giữa 2 tỉnh Quảng Ngãi và KonTum,độ dốc không lớn nhưng rất ngoằn ngoèo...
https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=41166
Đèo Lò xo nằm giữa 2 tỉnh Quảng Nam và KonTum,chỗ này gần nơi các cụ ra đi...
https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=44013
Đèo Hải Vân,chụp từ trên đỉnh núi bằng máy cùi bắp nên mờ và góc nhìn là lạ:D
https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=44012

thỏ bông
04-10-2010, 00:33
Huhu, hãi hùng wá. Đúng là tụi em điếc k sợ súng. Cứ ngây thơ tằng tằng ik mà không biết hiểm nguy rình rập. Từ nay em thề là k dám như thế nữa mà phải nâng cao tinh thần ..."phởn là đi". Em phục các bác quá. huhuhu.

AMDNHATLINH
15-12-2010, 14:52
Đoạn đường đèo Khánh Lê (Hòn Giao) từ Khánh Hòa lên Lâm Đồng cũng rất là phê mà sao không thấy ai kể tới nhỉ. Thích nhất là khi lên tới đỉnh trời mưa lâm râm, cảnh vật mờ ảo. Trên đầu những cái cây sẵn sàng đổ ụp xuống bất kỳ khi nào. Xe wave cùi chở full load 1 thằng 70kg với 1 thằng 50kg + 10kg đồ đạc = leo ì à ì ạch. Nhưng nhờ vậy mà có được những giây phút nghỉ ngơi bên những con suối ven đường. Càng kể càng thèm cái cảm giác gió vút lỗ tai.

https://i976.photobucket.com/albums/ae247/amdnhatlinh/10022215042600.jpg

https://i976.photobucket.com/albums/ae247/amdnhatlinh/10022215040200.jpg

https://i976.photobucket.com/albums/ae247/amdnhatlinh/10022214582500.jpg

https://i976.photobucket.com/albums/ae247/amdnhatlinh/10022214450700.jpg

https://i976.photobucket.com/albums/ae247/amdnhatlinh/10022214541900.jpg

https://i976.photobucket.com/albums/ae247/amdnhatlinh/10022214472700.jpg

https://i976.photobucket.com/albums/ae247/amdnhatlinh/10022213552800.jpg

linhnam
14-05-2011, 12:14
=AMDNHATLINH;295738]Đoạn đường đèo Khánh Lê (Hòn Giao) từ Khánh Hòa lên Lâm Đồng cũng rất là phê mà sao không thấy ai kể tới nhỉ. Thích nhất là khi lên tới đỉnh trời mưa lâm râm, cảnh vật mờ ảo. Trên đầu những cái cây sẵn sàng đổ ụp xuống bất kỳ khi nào. Xe wave cùi chở full load 1 thằng 70kg với 1 thằng 50kg + 10kg đồ đạc = leo ì à ì ạch. Nhưng nhờ vậy mà có được những giây phút nghỉ ngơi bên những con suối ven đường. Càng kể càng thèm cái cảm giác gió vút lỗ tai.[/QUOTE]



Đèo Omega này dài 29 km bác ah! bây giờ mỗi lần đua xe đạp mừng ngày 30.04 là mấy anh ưa thích cung đường này lắm!

lambanghieu
14-06-2011, 22:18
Đeo Măng Đen - Kontum mình từng đi qua rồi.
8g tối mình với thằng bạn tranh thủ di chuyển từ Kontm đi Kon Rẩy nghỉ lại vì tranh thủ cho đỡ thời gian.
10g đêm lên tới Kon Rẩy kiếm nhà trọ không được, thị trấn quá nhỏ bé. Nhìn mốc lộ giới KonPlông 13km. thế là quyết định lên đường đi KonPlông, chạy được 5 phút thì thấy bảng "Đèo măng Đen, 11km" hơi ngán nhưng thôi vượt luôn. Đường đi quanh co kinh khủng, chạy lòng vòng gần 10km nhìn xuống thấy cái trấn ban nãy nằm dưới chân.
11g đêm lên tới trung tâm Konplông thấy sương mù dày đặc như Đà lạt. Toàn là khách sạn 2,3 sao. Thế là chạy luôn, trên đường đèo cua gấp liên tục. sương mù dày đặc, tầm nhìn gần như không còn thấy rõ, một bên là vực thẳm một bên là vách núi bị mưa sạt. lúc này đã là 1g sáng mà chưa hề thấy 1 xom làng hay 1 khu dân cư nào hết. suốt quảng đường đi hầu như không hề gặp 1 xe nào đi ngược chiều và cũng không có 1 bóng người
lúc này cái lạnh của núi rừng Tây Nguyên tháng 11 đã ngấm vào người. cứ qua 1 cái cua quẹo lá 1 cái bàn thờ cô hồn, lúc này thì cái lạnh lên tới óc, cảm giác sau lưng như có ai đó dang bám theo. thế là cứ kéo ga mà chạy cho nhanh, bất ngờ chạy qua đoạn đường đang bị hư xe phải chạy chậm thì nhin qua bên trái thấy nguyên 1 cái miếu nhang khói nghi ngút. Đến lúc này thì 2 thằng mắt mày xanh lét luôn. giứ rừng có 1 cái miếu và có nhang khiến cho mình không thể nào không sợ. Thế rồi vẫn chạy mãi đến khi gặp được khu dân cư thì đó là Thị Trấn BA Tơ - Quảng Ngãi.
Mừng quá! lúc này đã là 2g3ophút sáng. Vào khách sạn nghỉ lại chặng đường vưa đi qua mà vẫn còn sợ.
-sau một đêm tăm tối thì mặt trời xuất hiện và xua bóng tối cùng nổi sợ hãi tan biến.
https://cC3.upanh.com/23.682.30744822.FYS0/imgp0253.jpg
Khách sạn ở Ba Tơ -Quảng Ngãi

nguyenhoangha
14-06-2011, 23:56
Cái đèo mà bạn nói là đèo Violac bạn ạ , đèo Mănmg Đen nó ở trên này cơ mà, đèo Violac là ranh giới 2 tỉnh Kon Tum và Quảng Ngãi và cũng rất quanh co chứ đèo Măng Đen thì chẳng có gì là hiểm trở cả đâu!

lambanghieu
16-06-2011, 22:30
No hiểm trở vì lúc em đi là mùa lạnh & sương mù. Đường đi thì bị sập hết, trời tối đen không còn nhìn thấy gì 2 bên đường chỉ biết đi thẳng và chạy thất nhat cho khỏi sợ. cảm ơn bác cập nhập thông tim. em sẽ kiễm tra lại.

bacuanin
23-06-2011, 10:38
Vừa rồi mình có theo đường thị trấn Gia Ray-Đức Linh (ttrấn Đức Tài, Võ Đắc, Võ Xu)-Ngã 3 Chùa- theo TL717 ra thị trấn Đạm Ri- lên Bảo Lộc. Theo TL717 có qua 1 con đèo dốc lắm mà không biết tên con đèo này, các bạn nào từng qua đường này có thể cho mình biết tên?
Vài hình ảnh ghi lại trên đường đèo này
Ngã 3 Chùa,rẽ phải đi QL55, còn mình rẽ trái đi TL717
https://lh4.googleusercontent.com/-fM9ZBgDMknE/TfTPmqwtwBI/AAAAAAAAFoU/b_Fu_WS6XG4/s640/IMG_0163.jpg

Từ xa nhìn thấy các đường trên cao
https://lh3.googleusercontent.com/-wM2HKTuRc9w/TfTPzfMRtjI/AAAAAAAAFok/LwuixA1mqTo/s640/IMG_0167.jpg

Chuẩn bị vào đèo
https://lh5.googleusercontent.com/-YsWE22Bj7CA/TfTP3taWzWI/AAAAAAAAFos/hF9gGt4D91A/s640/IMG_0169.jpg

Trên đường này có xã Đoàn kết-thị trấn B'sa, dọc đường có trồng nhiều cọc tiêu,vườn cây ca cao, có con suối khá nhiều nước chạy dọc theo, có loài cây có lá trắng như hoa, mới thấy lần đầu và không biết tên !!
https://lh6.googleusercontent.com/-bnAzPYhsyfc/TfTQEZTwq3I/AAAAAAAAFo8/xLV7_xerFZA/s640/IMG_0173.jpg

https://lh4.googleusercontent.com/--hZ69bIBhII/TfTQdxkwIaI/AAAAAAAAFpg/TzBLymAtuxs/s640/IMG_0181.jpg

https://lh3.googleusercontent.com/-2A6X3AgPpvI/TfTRSJvqvwI/AAAAAAAAFqc/vD5U1_O5vrw/s640/IMG_0194.jpg

Em tên gì hỡi em LÁ TRẮNG ?
https://lh3.googleusercontent.com/-Sw-92X7dB1g/TfTRe5JXD8I/AAAAAAAAFq0/0SrY9cgavlc/s640/IMG_0200.jpg

nguyenhoangha
23-06-2011, 16:22
Ngã 3 bạn rẽ là ngã 3 Đức Phú(Mê Pu) còn con đèo đó gọi là đèo Tà Pứa bạn ạ, nó đi lên gặp QL20 tại ngã 3 Bà Sa tại thị trấn Đạ M'Ri của huyện Đạ Huoai (Lâm Đồng).

nuamua
23-06-2011, 16:44
Hihi, cái ngã ba này có quán nước mía sân vườn rộng rãi nhiều người dừng chân nghỉ mệt. Nó nằm ngay mé trái bức ảnh của bác bacuanin (?). Hôm đầu tháng 4 em đi từ đây về Võ Xu đường nham nhở bụi bặm, vài đoạn chỉ mới trải đá hộc, đá 4-6 đi thật khổ sở. Nay đã được như thế này chắc đỡ khổ hơn cho những anh em máu lang thang.
(Sr spam :T)

nguyenhoangha
23-06-2011, 18:59
Cái quán ấy đây bạn nè.

https://i1133.photobucket.com/albums/m590/hoangha_choroc5/P1090982.jpg

Đây cũng là ranh giới 2 huyện.

https://i1133.photobucket.com/albums/m590/hoangha_choroc5/P1090984.jpg

Trên đèo Tà Pứa.

https://i1133.photobucket.com/albums/m590/hoangha_choroc5/P1310373.jpg

diengiadung
20-08-2011, 15:20
Sẳn dịp mình vừa làm một chuyến có đi qua đèo Lộc Bắc nên xin góp vốn vào đây luôn. Thật ra chuyến "Madagui - Đạ Tẻh: hành trình tìm thác và đèo (https://www.phuot.vn/threads/24344-Madagui-%C4%90%E1%BA%A1-T%E1%BA%BBh-h%C3%A0nh-tr%C3%ACnh-t%C3%ACm-th%C3%A1c-v%C3%A0-%C4%91%C3%A8o)" này mình được dịp thưởng ngoạn qua cả 6 con đèo trong vòng vài ngày, đó là đèo Tà Pứa, đèo Chuối, đèo Đạ Tồn, đèo Lộc Bắc, đèo B40 và đèo Bảo Lộc.

https://2.bp.blogspot.com/-HohEmDBTeeQ/Tk2z8Yxkq5I/AAAAAAAAL0A/eN6u5B7R8tk/s1600/IMG_6883.jpg

Bài này chỉ xin nói riêng về đèo Lộc Bắc.

Đèo Lộc Bắc nối Bảo Lâm - Đạ Tẻh (Lâm Đồng), cung đường đẹp.

Từ ngày 19.5.2011, cung đường ĐT 725 - trong đó có đèo Lộc Bắc đã chính thức khánh thành và đưa vào sử dụng. Đây là cung đường mới đường được nâng cấp - xây mới từ QL 725 cũ với tổng chiều dài khoảng 20km nối từ Lộc Bắc, Bảo Lâm đến huyện Đạ Tẻh để rồi xuôi về các ngả đường miền Đông Nam Bộ.
Tuyến đường sẽ phá thế độc đạo của tuyến quốc lộ 20 từ Bảo Lộc đi về 3 huyện phía Nam Lâm Đồng.

Công trình nâng cấp - xây mới tuyến đường ĐT 725 đèo Lộc Bắc do Công ty Quản lý Đường bộ 2 đảm trách việc thi công có chất lượng rất tốt, giúp đảm bảo an toàn giao thông một cách thông suốt cũng như phục vụ tốt nhu cầu đi lại của người dân địa phương ngoài nhiệm vụ chủ yếu là phục vụ việc vận chuyển sản phẩm alumin và vật tư của nhà máy alumin Tân Rai (huyện Bảo Lâm).

https://1.bp.blogspot.com/-6ND-3oJyy28/Tk20WCm61XI/AAAAAAAAL0E/3XEvvWIpQ30/s1600/IMG_6755.jpg

Với mức đầu hơn 1000 tỷ đồng, Sở Giao thông vận tải, hai huyện Bảo Lâm, Đạ Tẻh và đơn vị thi công – Công ty cổ phần Đầu tư và xây dựng 515, Công ty cổ phần Xây dựng và tư vấn đầu tư 18 đã tích cực triển khai thi công rút ngắn tiến độ sớm hơn 6 tháng theo hợp đồng xây dựng trong 24 tháng.

Đoạn khởi đầu vào QL 725 từ Đạ Tẻh vào đèo hơi xấu một tý vì chưa được sửa:
https://4.bp.blogspot.com/-Da3ZLxXMpVs/Tk20hvf8t-I/AAAAAAAAL0I/nH1Qo65a71c/s1600/IMG_6721.jpg

Đường ĐT725 mở ra cơ hội phát triển kinh tế vùng sâu. Đây là một trong những công trình quan trọng không chỉ có ý nghĩa to lớn về kinh tế mà còn có ý nghĩa về chính trị, xã hội và an ninh quốc phòng đối với hai huyện nói riêng và tỉnh Lâm Đồng nói chung.

Nhưng đến đèo rồi thì đường thênh thang, phẳng phiu.
https://1.bp.blogspot.com/-ctCfukXVC9Q/Tk206Rwne-I/AAAAAAAAL0M/4pOBjRX7F08/s1600/IMG_6758.jpg

Đoạn tuyến Lộc Bắc – Mỹ Đức là một mắt xích quan trọng cho toàn tuyến ĐT 725 nối Đà Lạt đến Đạ Tẻh, chạy song song với đường quốc lộ 20 tạo điều kiện thuận lợi vận chuyển hàng hóa, lưu thông đi lại của người dân, kết nối với 3 huyện phía Nam của tỉnh. Đồng thời là tuyến đường chiến lược kết nối Lâm Đồng với các tỉnh Đắc Nông, Bình Phước.

Bọn mình đã vượt qua đoạn đường này ngày 14.8.2011 để quan sát thực tế (Xem chi tiết trong bài "Madagoui - Đạ Tẻh: hành trình tìm thác và đèo..."). Dù phần đường nối vào Đạ Tẻh có một đoạn khá xấu do ngoài dự án, phần còn lại thì tuyệt đẹp với khá nhiều con dốc 10° quanh co giữa núi. Nhiều đoan có tầm nhìn bao quát xuống đoạn đèo đã đi qua trông thơ mộng vô cùng, mùa lạnh phủ trong sương mù đúng nghĩa vùng cao nguyên.

https://4.bp.blogspot.com/-Zwe1pNK34C8/Tk21b9rlhrI/AAAAAAAAL0U/dImQBRHHbg0/s1600/IMG_6852.jpg

Ở một đoạn khác giữa đèo có hai dòng thác nhỏ thôi nhưng khá đẹp. Do đèo mới mở nên thưa vắng xe, bạn có thể dừng ven đèo để thưởng ngoạn, chụp ảnh tùy thích.

Do các taluy có mới tinh tươm chưa phủ cây cỏ nên sau những cơn mưa có thể bị sạt lở. Tuy nhiên sau khi sạt được các nhà thầu khắc phục rất nhanh để giải phóng đường.

Nhìn từ đỉnh đèo, chỉ chụp được một phần vì máy mình không thể lấy nổi toàn cảnh.
https://1.bp.blogspot.com/-2NS0Y7t4iFk/Tk21jUK96YI/AAAAAAAAL0Y/tND0On1jXvc/s1600/IMG_6812.jpg

Lúc bọn mình đi thì đèo Lộc Bắc vẫn chưa hề có tên, có sự hiện diện trên các bản đồ vệ tinh. Tuy nhiên: từ Đạ Tẻh, bạn cứ hỏi người địa phương "đường đi Lộc Bắc" là người ta sẽ chỉ ngay, hoàn toàn không khó.

https://2.bp.blogspot.com/-fqXn-5DIrQY/Tk9qymrhJLI/AAAAAAAAL6g/V4m36dE5TBE/s1600/IMG_6801.jpg

Chúc bạn có chuyến du hành tuyệt vời qua con đèo thú vị này nhé - Nhớ xem lại thắng trước sau, nhớ đổ xăng trước khi vào đèo.

zombie3011
27-08-2011, 21:46
Tiện topic liên quan đến đèo em mún hỏi mấy bác 1 tí xíu: Trung thu này em với vài người bạn tính làm chuyến đổ đèo ngắm trăng lên mún bác nào am hiểu về đèo có thể tư vấn cho bọn em được ko ạ. Đèo ở miền bắc các bác nhé hihi

Sonvc
29-08-2011, 10:16
Tiện topic liên quan đến đèo em mún hỏi mấy bác 1 tí xíu: Trung thu này em với vài người bạn tính làm chuyến đổ đèo ngắm trăng lên mún bác nào am hiểu về đèo có thể tư vấn cho bọn em được ko ạ. Đèo ở miền bắc các bác nhé hihi
Tiện đây lại nói đến đèo, mà đèo thì là đường rùi...bác này tính đổ đèo ngắm trăng miền bắc thì...Ô Quy Hồ mà đổ, mà ngắm đi nhỉ...nhưng mà thời gian lại là nửa đêm không biết các bạn có...thả hồn tùy...trăng phiêu lãng được nữa không đấy? :D

Sunriver
03-10-2011, 00:55
Trên trục đường Trường Sơn, đoạn từ ngã ba Đăk Tô đến cầu Dăk Rông có mấy con đèo rất dài: Đèo Lò Xo - Đèo A Roàng ... Đường Trường Sơn nhánh Tây, có 3 con đèo lớn rất hiểm trở và hay bị sạt lở: Đèo Sa Mù - Đèo Khe Đăng - Đèo U Bò. Chúng ta nói về từng đèo nhé :)

Đèo Lò Xo thì tôi đã viết ở những post trên, còn đèo A Roàng thì ....

Trời ơi, em cực kỳ thích bác. Em chuyên phượt xe máy qua đèo, cũng từng có cảm giác như bác nhưng không viết được hài hước dạng tưng tửng như bác được. Em đang bụm miệng cười kẻo các cụ tưởng hâm đấy. (lúc này là 1h sáng)

happytravel
10-10-2011, 13:57
Việt NAm nhiều đèo quá, đúng là 3/4 diện tích là đồi núi có khác

Big Daddy
10-10-2011, 17:31
Có bạn nào nghe về sự tích Đèo Ngang và Đèo Đứng ở Quảng Bình chưa? Rồi Đèo Đá Đẽo (chịu được) ở phía bắc Phong Nha trên đường HCM nữa...

MEM
12-10-2011, 20:05
Bác Big Daddy giải thích luôn đi chứ tò mò thế này sao mà chịu được. Đèo Đá Đẽo nói lái là Đéo Đã :)). Đứng và Ngang chắc liên quan đến Kiểu =))

zzbutatozz
24-10-2011, 22:53
Bác nào đi rồi bắn vài cái ảnh Ô Quy Hồ và Pha Đin lên đi. Em còn thiếu 2 cung đường huyền thoại này

nguyenhoangha
25-10-2011, 09:47
Đèo Ô Quy Hồ 10/2011. Trên đỉnh mây mù .

https://i1112.photobucket.com/albums/k482/hoangha_choroc7/DSC_9634.jpg

https://i1112.photobucket.com/albums/k482/hoangha_choroc7/DSC_9646.jpg

https://i1112.photobucket.com/albums/k482/hoangha_choroc7/DSC_9647.jpg

https://i1112.photobucket.com/albums/k482/hoangha_choroc7/DSC_9649.jpg

https://i1112.photobucket.com/albums/k482/hoangha_choroc7/DSC_9651.jpg

nguyenhoangha
25-10-2011, 09:49
https://i1112.photobucket.com/albums/k482/hoangha_choroc7/DSC_9664.jpg

https://i1112.photobucket.com/albums/k482/hoangha_choroc7/DSC_9666.jpg

Khúc cua dưới chân đèo.

https://i1112.photobucket.com/albums/k482/hoangha_choroc7/DSC_9723.jpg

Dưới chân đèo nắng đẹp.

https://i1112.photobucket.com/albums/k482/hoangha_choroc7/DSC_9700.jpg

Lantrailt
27-10-2011, 22:27
Đèo Ô Quy Hồ 10/2011. Trên đỉnh mây mù .



Em còn đèo này chưa đi. Nhìn ảnh lại muốn lượn rồi, và rất muốn thử tay lái mà không biết có kham nổi đèo này không bác ơi????? MPL, KP, PĐ em chơi đc, dưng không biết OQH có dễ "xơi" không bác?????

nguyenhoangha
16-12-2011, 19:39
Đèo Hải Vân phía Huế.

https://i1116.photobucket.com/albums/k580/hoangha_choroc8/DSC_8349-1.jpg

https://i1116.photobucket.com/albums/k580/hoangha_choroc8/DSC_8352-1.jpg

https://i1116.photobucket.com/albums/k580/hoangha_choroc8/DSC_8358-1.jpg

https://i1116.photobucket.com/albums/k580/hoangha_choroc8/DSC_8392-1.jpg

Đỉnh đèo.

https://i1116.photobucket.com/albums/k580/hoangha_choroc8/DSC_8430-1.jpg

Phía Đà Nẵng.

https://i1116.photobucket.com/albums/k580/hoangha_choroc8/DSC_8416-1.jpg

Bãi biển Hòa Vân và làng phong nhìn từ đèo.

https://i1116.photobucket.com/albums/k580/hoangha_choroc8/DSC_8505.jpg

Nozomi Sasaki
29-12-2011, 19:30
May thật, đúng lúc mình đang có 1 cái assignment môn AV về nguồn gốc tên các ngọn núi, ngọn đèo ở Việt Nam. Cảm ơn bác chủ topic nhé! Mình sẽ ngâm cứu bài của bác dài dài. :D :))

Sonvc
30-12-2011, 08:48
Em còn đèo này chưa đi. Nhìn ảnh lại muốn lượn rồi, và rất muốn thử tay lái mà không biết có kham nổi đèo này không bác ơi????? MPL, KP, PĐ em chơi đc, dưng không biết OQH có dễ "xơi" không bác?????
Gì mà không "kham được", con đèo này không quá nhiều cua gắt như MPL, đã đi Mã Pí Lèng rùi thì đi con đèo này đi tốt thôi, "xơi" ngon luôn.

duturi
01-01-2012, 21:14
Tất cả các con đèo các bác kể thì nhà cháu đi nhiều lần rồi, có đèo phải đi tới 5 lần (vừa phượt vừa công tác, tư tác) mỗi năm nhưng ấn tượng nhất thì với nhà cháu là hai con đèo, một phía bắc, một phía nam, lý do thì cũng hơi riêng tư chút nên có khi các bác không chịu.
Ngoài bắc thì nhà cháu thích nhất là Mã Pí Lèng còn phía nam là đèo Khánh Lê.
Mã Pí Lèng thì chắc nhiều người thích rồi, còn Khánh Lê thì chắc các bác ngoài bắc ít chạy qua.

nguyenhoangha
02-02-2012, 11:46
Đèo Khánh Lê vì ở xã Khánh Lê , còn gọi là Khánh Vĩnh vì ở huyện Khánh Vĩnh . Gọi là Hòn Giao vì ở núi Hòn Giao . Nhưng tên chính xác của nó là đèo Ô Mê Ga .

https://i1220.photobucket.com/albums/dd457/hoangha_choroc9/DSC_6701.jpg

https://i1220.photobucket.com/albums/dd457/hoangha_choroc9/DSC_6711.jpg

https://i1220.photobucket.com/albums/dd457/hoangha_choroc9/DSC_6710.jpg

https://i1220.photobucket.com/albums/dd457/hoangha_choroc9/DSC_6652.jpg

https://i1220.photobucket.com/albums/dd457/hoangha_choroc9/DSC_6648.jpg

nguyenhoangha
02-02-2012, 11:54
Đèo Nậm Cắn ở Kỳ Sơn - Nghệ An , sát tỉnh Xiêng Khoảng (Lào).

https://i1220.photobucket.com/albums/dd457/hoangha_choroc9/DSC_6709.jpg

https://i1220.photobucket.com/albums/dd457/hoangha_choroc9/DSC_6718.jpg

NET
02-02-2012, 12:19
Xem ra thì nước ta có rất nhiều những con đèo nổi tiếng. tên gọi nghe cũng hay hay nữa chứ...

Kẹo Bạc Hà
04-02-2012, 11:50
Bãi biển Hòa Vân và làng phong nhìn từ đèo.

https://i1116.photobucket.com/albums/k580/hoangha_choroc8/DSC_8505.jpg
Ai chưa đi làng Vân thì đi nhanh, qua tết họ dời dân vào khu tái định cư và rào hết đất lại xây khu du lịch, lúc ấy thì phải có xiền mới vào được đới

thienson
04-02-2012, 19:55
Thú thật với riêng tôi cảm giác 1 mình vượt qua những c on đèo luôn là những cảm giác đầy cám dỗ, có khi còn hơn nhiều, rất nhiều so với sự cám dỗ của đôi chân dài người đẹp:) nữa.

Nhớ hôm nào 1 mình vượt đèo Cù mông trong buổi chiều tà, xung quanh hoàn toàn không 1 bóng xe máy, chỉ có mình ta với mênh mông dốc đèo. Những chiếc xe tải ăn hàng đầy ắp oằn mình leo dốc để lại phía sau 1 làn khói xám xịt như chẳng cần biết đến cái tiêu chuẩn Euro đầy khắc nghiệt.


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=76936&d=1328358579

Và cả cảm giác đầy mệt mỏi khi con chiến mã thân yêu bất ngờ nổ lốp trên quãng đường vắng nơi chân đèo.


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=76937&d=1328358579

Hay những khúc cua đầy phấn khích trên cung đường QL19 nơi in dấu con đèo Mang yang hùng vỹ, mà khi dừng chân nơi đỉnh đèo mang cái máy ảnh còm ra mới cảm nhận hết sự bất lực của mình khi muốn thu vào tất cả những hình ảnh hùng vỹ kia:


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=76938&d=1328359038

Và nơi những vạt mía đang trổ ngồng giương lên trời những ngọn lau trắng xóa, trắng đến nhưng nhức mắt. Như còn vang vọng đâu đây( dù liên tưởng hết sức khập khiễng:))) lời hô xung trận đầy oai hùng của vua Đinh thuở hàn vi chăn trâu, tập trận.


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=76939&d=1328359038

NguoiNhaQue66
04-02-2012, 22:41
Em xin phụ họa thêm vài ảnh đèo Krong-Pha ạ.

https://i1236.photobucket.com/albums/ff455/ncan9999/DSC_7880.jpg

https://i1236.photobucket.com/albums/ff455/ncan9999/IMG_5647.jpg

https://i1236.photobucket.com/albums/ff455/ncan9999/IMG_5661.jpg

https://i1236.photobucket.com/albums/ff455/ncan9999/IMG_5672.jpg

https://i1236.photobucket.com/albums/ff455/ncan9999/IMG_5683.jpg

https://i1236.photobucket.com/albums/ff455/ncan9999/DSC_7903.jpg

thanhtungle85
10-03-2012, 22:11
Đèo Sông pha nghe nói đang xấu lắm hả các bác, em muốn chinh phục con đèo này lâu rồi, nhưng nghe nói đang được cải tảo, không biết tình hình hiện tại ra sao?

NguoiNhaQue66
11-03-2012, 09:59
Đèo Sông pha nghe nói đang xấu lắm hả các bác, em muốn chinh phục con đèo này lâu rồi, nhưng nghe nói đang được cải tảo, không biết tình hình hiện tại ra sao?

Xấu thì rất là xấu, xấu từ QL27 luôn á. Mà nếu bác đi mùa khô thì vẫn ok không có gì trở ngại, nhưng nếu đi mùa mưa thì khổ lắm à nghen !

ngo nam phong
13-03-2012, 21:22
e đi từ Lâm Hà lên Đà Lạt bằng đường TL 275, wa NAMBAN, hình như cũng có đèo.Có bác nào có thông tin và hình ko ạ.

Đó là đèo Tà Nung bác ạ, quanh co như đèo Pren luôn, nó mới chải nhựa cách đây 6 năm

nguyenhoangha
13-03-2012, 21:51
Đèo Tà Nung , rất khó để có góc máy đẹp về con đèo này.

https://i1220.photobucket.com/albums/dd457/hoangha_choroc9/DSC_2791.jpg

Trên đỉnh nhìn xuống.

https://i1220.photobucket.com/albums/dd457/hoangha_choroc9/DSC_2794.jpg

nobita_hh
18-03-2012, 13:18
Cám ơn bác chủ thớt, bài viết hay quá, tiếc là mình đọc được bài này hơi trễ, mình mới làm tour "xuyên gần hết Việt" bằng xe máy xong, 36 ngày đi 8286,8km qua khoảng 45 tỉnh-TP,...đã đi gần hết các con đèo bác kể nhưng do thiếu thông tin về các con đèo, chỉ biết chút về "tứ đại đèo phía Bắc" nên cảm giác không "đã" bằng... :D Ví dụ như đèo U Bò, Lò Xo,...đi qua cũng có ấn tượng mà giờ đọc bài của bác mới biết rõ hơn về "thành tích" của nó, cảm giác sướng hơn nhiều... :D

Con đèo huyền thoại Mã Pí Lèng, đến đây lúc trời sập tối và cũng vội tiếp tục hành trình về Hà Giang trong đêm nên thật tiếc vì không có được bức hình đẹp của nó:
https://lh3.googleusercontent.com/-lc3O8lrO8nY/TzK9-FhUxmI/AAAAAAAAApM/_pbrtV-LpYE/s640/DSCF8360.JPG

Ngay buổi trưa mà trên đèo U Bò (Trường Sơn Tây) vẫn dày đặc sương mù:
https://lh4.googleusercontent.com/-hdS5P-PXagY/T2V7O01HiRI/AAAAAAAAAvk/YVaWVKry5JI/s640/DSCF9865.JPG

nguyenhoangha
18-03-2012, 21:34
Đèo Khu Đăng trên Tây Trường Sơn.

https://i1220.photobucket.com/albums/dd457/hoangha_choroc9/IMG_1747.jpg

Một con đèo không tên trên đường HCM đoạn Thừa Thiên Huế gần đồn BP 637.

https://i1220.photobucket.com/albums/dd457/hoangha_choroc9/P1280461.jpg

Đèo U Bò thì mù quá mình chẳng chụp được hình nhưng có tấm gần đèo U Bò.

https://i1220.photobucket.com/albums/dd457/hoangha_choroc9/DSC_7321.jpg

Video đèo U Bò.


http://youtu.be/xniaGEJdPtM

nobita_hh
18-03-2012, 21:49
clip đèo U Bò của mình, camera để trên túi hành lý trước bình xăng nên hơi bị xóc

http://youtu.be/NoNmTGL9q5U

danchoi411
23-03-2012, 14:02
Hồi Tết em cũng phượt 1 chuyến, đi qua một con đèo từ Mũi Né qua Đà Lạt, đường rất vắng, không biết tại đi đường tắt hay sao mà đèo không có tên và cũng chỉ có 1 chiều, khá hoang sơ và khúc khuỷu...
Đây cho các bác chiêm ngưỡng:

https://farm8.staticflickr.com/7208/7007828267_fe119541f5.jpg

https://farm8.staticflickr.com/7205/6861712774_cce48fcaa0.jpg

https://farm8.staticflickr.com/7233/6861712882_6cc4e4e24d.jpg

https://farm8.staticflickr.com/7210/6861712636_377745be59.jpg

nguyenhoangha
23-03-2012, 19:55
Phan Thiết lên Đà Lạt chắc là QL28 qua đèo Gia Bắc rồi bạn , Nhìn cảnh mình cũng thấy giống đèo Gia Bắc ,nếu đúng thì có bảng đề nhưng có lẽ bạn không để ý!

chym_haiau
02-04-2012, 17:00
http://youtu.be/f1C7sGIDilc
Hé hé tặng bác đoạn video đổ đèo Mã Phục

khachdatinhvn
09-11-2012, 00:27
Đầy cảm xúc về những con đèo của các bác, mình đọc hết từ đầu đến cuối chủ đề này. Mình vẫn thích cảm giác khi qua đèo Ngoạn Mục, có lẽ lúc đó trẻ hơn nên dễ xúc động hơn chăng? Năm ấy 2000, đường đèo còn đẹp chứ không xấu như ảnh chụp của mấy bạn. Mới đây đi công việc qua đèo Khau Phạ cũng nhiều dấu ấn, cứ tiếc mãi cảnh hoàng hôn trên đèo có 1 anh dân tộc lấy khèn ra thổi bên hiên nhà, vậy mà không chụp lại ảnh.

soixinhdep
24-11-2012, 18:28
Xem topic này em chẳng thấy hùng vĩ gì hết chỉ thấy sợ.

minhtoanhut
26-11-2012, 12:06
Em vượt Mã Pì Lèng trong tình trạng mưa và sương mù dày đặc. Tầm nhìn xa xấp xỉ 5m nên không biết hình dáng cảnh vật nó ra sao cả.

dalatravel
28-11-2012, 09:31
Các ace Phượt cần cẩn thận khi đi qua những đoạn đèo này nha.

duonghai
03-03-2015, 00:09
Bài viết kinh nghiệm đi qua các đèo VN rất hay.

Miền Tây Nam Bộ cũng có những đoạn chạy xe lên đỉnh núi. Tuy không bằng miền Bắc và Tây nguyên. Nhưng cũng có độ dốc hơi cao và quanh co. Vài hình ảnh lên núi trong vùng AG.


Đường lên Núi Ông Cấm-(Thiên Cấn Sơn) -Tịnh Biên

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=115006&d=1401890304

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=112200&d=1396271221

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=115005&d=1401890304

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=114492&d=1401024541

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=112241&d=1396271891

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=114546&d=1401118911

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=122062&d=1414507132

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=114516&d=1401027681

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=112231&d=1396271725

duonghai
03-03-2015, 22:31
Đường lên núi Sam-Châu Đốc

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=112377&d=1396451409

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=112381&d=1396451618

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=112379&d=1396451483

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=125418&d=1425400663

duonghai
03-03-2015, 23:55
Đường lên núi Ba Thê (Óc Eo)-Thoại Sơn

Nhatcuongmobile
11-06-2015, 14:26
Qua những bài viết những bức hình về những con đèo trên mọi miền Việt Nam, tôi thấy hâm mộ chủ top quá, hẳn là b đã đi rất nhiều nơi, có những cảm nhận rất thực về những nơi đã đặt chân đến, b có thể cảm nhận được hơi thở, những nhịp điệu của từng con đèo, nhận ra vẻ đẹp của những nơi đó rất riêng biệt và không hề giống nhau! Cảm ơn những chia sẻ chân thực của b!

n0thing
06-09-2016, 15:59
Em xin phép các bác kể về mấy con đèo em gặp trong chuyến Tây Bắc.
Em kinh hãi nhất là đèo Làng Mô trên đường từ Sìn Hồ xuống Mường Lay (ko biết trí nhớ có đúng ko), chạy buổi tối sương mù mờ mịt trời lạnh buốt. Tầm nhìn xa không quá 2m, không biết đằng trước mình có cái gì đang chờ, không biết khi nào sẽ hết con đèo quái quỷ đầy sương mù. Em có nói với anh Mì: Nếu ko có anh đi cùng em sẽ ngồi xuống khóc ngay tại đấy.
Hôm đấy tụi em đến Sìn Hồ khi trời vừa tối, chuyến đi với mục tiêu chinh phục A Pa Chải của 2 anh em Vespa 1 SG 1 HN vào dịp tết con chuột vừa rồi. 2 anh em quyết định chạy cố về Mường Lay ngủ để hôm sau đi Mường Chà. Không ngờ, đi khỏi Sìn Hồ thì trời sụp tối và lác đác mưa. Hết mưa là sương mù mờ mịt, không thể nhìn thấy gì nhất là anh Mì lại còn đeo kính cận. Em nhận nhiệm vụ đi trc để anh Mì canh theo xe em mà đi theo, không nhìn thấy bất cứ cái gì xa hơn 2m. Mà nhìn vào đêm sương mù thì quả thực là chói và nhức mắt, nhiều lúc em muốn tắt đèn xe đi cho đỡ chói nhưng ko thể. Tắt đèn xe thì lập tức rơi vào đêm đen vô tận, mở đèn thì chói mắt nhưng ít nhất còn nhìn thấy mặt đường ngay... dưới chân. Em toàn phải căn các cột mốc bên đường mà đi (cảm ơn các cột mốc ko đc làm bởi pê em u 18), những lúc đường ko có cột mốc thì quả thực là ko biết mình đang đi đâu cả. Rút cuộc cũng hết đoạn đường đèo ma làm ấy, em chạy xe như chưa bao giờ đc chạy xe cả (làm bác Mì tụt lại tít đằng xa). Thị xã chết đuối Mường Lay như 1 sự cứu rỗi...
Nếu đường từ Nậm Chiến sang Nậm Khắt mà gọi là đường đèo thì đây cũng là con đèo đáng nhớ, đường toàn bùn trơn trượt. May nhờ có 2 bạn Mông đồng hành nên cũng đỡ, rất cảm ơn 2 bạn ấy. Cho đến giờ em vẫn ngạc nhiên không hiểu sao 2 chiếc Vespa có thể đi qua được đoạn đường đáng sợ ấy. Đường đất bé tí và trơn trượt sau mưa, xe dờ rim và guây còn phải quấn dây thừng vào bánh đi còn khó. Hầu hết mọi người ở Nậm Chiến khuyên là không nên đi, vậy mà tụi em vẫn đi qua đc.
Em nhớ đèo Khau Phạ vố buổi sáng 2 anh em trượt băng trên đỉnh đèo, những chiếc xe khách văng ngang đập vào thanh chắn. Sáng đấy 2 anh em xuất phát từ Mù Căng Chải, hí hửng vì có đến 80% gặp băng tuyết trên đỉnh đèo Khau Phạ. Gặp thật, nhưng niềm vui cũng chóng qua khi những chiếc xe không tuân theo sự điều khiển nữa trên đỉnh đèo bị đóng băng trơn trượt. Những ngọn cây, mái nhà đẹp như chuyện cổ tích và các bộ phim em đc xem trên TV. Đây là lần đầu tiên em thấy băng tuyết ko phải trong tủ lạnh, háo hức và tò mò lắm. Gần đỉnh núi, tất cả mọi thứ bị đóng băn kể cả mặt đường. Bùn nhão bên đường cũng bị đóng băng cứng ngắc và mấp mô, những đống cứt trâu cứt bò đóng băng cứng đến mức đứng lên ko nát (em đứng thử).Cả 2 xe tự nhiên trượt đi mà ko ai hiểu lý do vì sao, đến lúc đứng xuống thấy mình cũng trượt đi mới biết mặt đường đã đóng băng. Anh Mì thấy những chiếc xe khách đi qua bị trượt quay ngang văng sang phía ta luy âm sợ đi tiếp sẽ nguy hiểm nên đề nghị chờ băng tan mới đi tiếp (bao giờ cho đến tháng 10?), sau thấy ko chờ đc nên cởi giày ra đi mỗi bít tất dắt xe qua đỉnh đèo đóng băng. Xe em bị đổ giữa đường mà ko thể nào dựng dậy đc (người đứng còn ko vững làm sao mà dựng xe dậy), đành phải đẩy xe theo phương song song mặt đất vào lề đường bùn cứng mấp mô. May mà mặc dù bùn đã đóng băng nhưng nhờ sợ mấp mô của nó mà em dựng đc xe dậy và đi dọc xuống, lại bị ngã xe phát nữa may mà anh Mì quay lại giúp.
Em có may mắn qua mấy con đèo nữa nhưng những con đèo trên là ấn tượng nhất.

Đọc trải nghiệm của anh mà em thấy kích thích quá. Em chưa đi đường đèo mùa đông bao giờ.
Nhưng như anh viết thì quá nguy hiểm khi mà dắt xe vẫn bị ngã

phuongnguyen14
08-09-2016, 04:18
Mình xin phép ăn ké mấy tấm hình trên đèo Măng Đen ,KonTum.

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=136531&d=1472543589

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=136530&d=1472543589

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=136529&d=1472543589

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=136528&d=1472543589

linh95
23-11-2016, 09:53
Máy may singer (http://www.lykhanh.com/may-may-singer-1507.html) - máy may singer gia đình (http://www.lykhanh.com/may-may-gia-dinh.html) -
máy ép keo ép nhiệt (http://www.lykhanh.com/may-ep-keo-ep-nhiet.htmll) - máy cắt vải (http://www.lykhanh.com/may-cat-vai.html) -
nồi hơi (http://www.lykhanh.com/noi-hoi-dien) - bàn hút chân không (http://www.lykhanh.com/ban-hut-chan-khong.html) -
motor bơm nước nồi hơiI (http://www.lykhanh.com/motor-bom-nuoc-noi-hoi.html) - viết bay (http://www.lykhanh.com/viet-bay-con-tho-rabbit-chalk.html)
hệ thống ủi hơi hoàn chình (http://www.lykhanh.com/he-thong-ui-hoi-hoan-chinh.html)

phuongphuong1996
23-11-2016, 22:05
chà chà đi đường đèo thích thật mà cũng nguy hiểm không kém, chỉ sợ tay lái yếu

tysieuthi
28-02-2017, 23:47
Đèo Lương Sơn-Đại Ninh cũng ko kém đẹp và độ nguy hiểm sao chủ thớt không nhắc tới:D

HuyenTonKin
25-04-2017, 15:08
Đèo đẹp nhất mà em từng đi có lẽ là đèo Mã Phục - Cao Bằng