PDA

View Full Version : [Chia sẻ] Leo núi Ngọc Linh - hái sơn trà và ăn thịt gà



ngaymualanh
24-11-2016, 14:17
Thực ra thì mình leo Ngọc Linh đã tròn 1 năm, bài viết cũng đã viết bên blog cá nhân nhưng lâu lâu lại có một bạn vào inbox hỏi thông tin, nên chia sẻ thêm lên phuot.vn - forum mà mình tham gia lâu nhất, tìm được nhiều thông tin bổ ích nhất và siêng pót bài nhất để mọi người đọc thêm cho vui.
https://c6.staticflickr.com/6/5682/30401839773_64c72cd169_b.jpg (https://flic.kr/p/NjvnMg)IMG_2211 (https://flic.kr/p/NjvnMg) by Tran Huyen Tran (https://www.flickr.com/photos/110480122@N04/), trên Flickr
Tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ chinh phục Ngọc Linh sớm như vậy. Khoảng tháng 8/2014, tôi ngồi đọc một bài viết về Hành trình gắn chóp đỉnh núi Ngọc Linh của một nhóm phượt Kon Tum, tôi mới biết đến đỉnh núi này và đường lên núi. Trước giờ chỉ nghe nói đến khối núi Ngọc Linh và nhớ đến nó nhờ sâm Ngọc Linh. Hóa ra đây là nóc nhà của Tây Nguyên và cả khu vực phía nam từ Bạch Mã trở vào với độ cao 2605m.

Tôi note Ngọc Linh vào những địa điểm mơ ước và chia sẻ với vài người bạn. Bông bạn tôi – nhà ở Kon Tum hứa tết lên dẫn đi núi chơi. Nhưng vào cuối tháng 9/2015, lão Việt hú là Jetstar khai trương đường bay Pleiku mở bán vé giá rẻ khứ hồi 30k, tính ra khoảng 550k mỗi đứa, quá rẻ y chang xe đò mà tiết kiệm thời gian sức lực. Tôi băn khoăn với lịch làm việc và ngày phép của mình nhưng được cái sếp dễ tính cho tôi nghỉ bù qua tháng sau, nghỉ luôn sáng thứ 7, tôi book vé bay tối thứ 6, về tối thứ 3, có 4 ngày để khám phá Gia Lai và Kon Tum.
Lúc này, hành trình chưa hề có Ngọc Linh vì mấy đứa nhỏ lên lịch chủ yếu khám phá những địa điểm du lịch. Khi group mở bàn bạc, tôi share link về Ngọc Linh, ông Việt là người ủng hộ nhiệt tình nhất. Chúng tôi có dự định sẽ mang thêm 10kg cát và xi măng lên đỉnh núi để làm vững thêm chóp như lời kêu gọi của nhóm Phượt Kontum trước đó, mang quần áo ấm lên cho người dân trong làng Long Năng mới dưới chân núi. Các bạn nhỏ khá hào hứng với những dự định này.
https://c2.staticflickr.com/6/5457/31077901361_9d9129b72c_b.jpg (https://flic.kr/p/Pmfnkx)IMG_4780 (https://flic.kr/p/Pmfnkx) by Tran Huyen Tran (https://www.flickr.com/photos/110480122@N04/), trên Flickr

ngaymualanh
24-11-2016, 14:30
Tuy nhiên, theo nghiên cứu nát cái website, facebook và tất cả các mối quan hệ của tôi trong giới giang hồ thì tin bài về Ngọc Linh vỏn vẹn chỉ vài trang, cũng rất mơ hồ, nhưng đại loại thì “độ khó hơn leo Fan”, “phải leo ít nhất 2 ngày” “rất khó xin giấy phép của chính quyền địa phương”, “rừng thiêng nước độc”… Cộng thêm kinh nghiệm leo vài ba ngọn núi thấp lè phè ở Đông Nam Bộ, tôi quyết định test thể lực đoàn trước khi đi 1 tuần bằng việc leo núi Bà Đen.
https://c5.staticflickr.com/6/5504/30388077844_3959de19b7_b.jpg (https://flic.kr/p/NihQQC)12240318_1062698720420853_60846069623643827 99_o (https://flic.kr/p/NihQQC) by Tran Huyen Tran (https://www.flickr.com/photos/110480122@N04/), trên Flickr

Lũ nhỏ mệt như mắc đẻ khi leo núi
https://c5.staticflickr.com/6/5680/30388078044_e06c554aa6_b.jpg (https://flic.kr/p/NihQU5)12194940_1062698740420851_59617266360381689 21_o (https://flic.kr/p/NihQU5) by Tran Huyen Tran (https://www.flickr.com/photos/110480122@N04/), trên Flickr
Kết thúc chuyến đi, tôi tìm ra câu trả lời, chỉ còn 4 thành viên giữ ý chí chinh phục Ngọc Linh: tôi, lão Việt, anh Lộc và Út Huệ. 4 người cũng quất, đông người thì vui nhưng chưa chắc lên được đỉnh núi trong khi chúng tôi vượt quãng đường dài cùng các phương tiện di chuyển để lên bằng được Ngọc Linh.

Trước ngày đi, Porter tôi liên hệ là A Mát tự nhiên gọi tám chục cuộc cũng không liên lạc được. 3 ngày trôi qua tôi lo lắng gọi đi gọi lại. Mọi người bảo chắc A Mát đi rừng nên không có sóng. Cách ngày đi 2 ngày, A Mát gọi lại cho tôi, thở phào nhưng rồi lại lo lắng: A Mát bảo nhất định phải có giấy cho phép của ủy ban A Mát mới dẫn đoàn. Vì không có giấy gặp bảo tồn rừng họ sẽ bắt đi xuống. Tôi đã làm giấy đầy đủ chờ lên đến nơi sẽ lao vào nhà chủ tịch xã ăn vạ khóc lóc trước cửa xin đóng dấu vì hôm đó vào thứ 7. Tôi cũng có số điện thoại của chủ tịch xã luôn. Nhưng vẫn lo, cuộc sống đâu lường trước điều gì như lời thằng Ngọc hói hay lảm nhảm.

Bất ngờ, sáng trước giờ bay, tôi được quý nhân gọi điện và mọi chuyện được giải quyết êm xuôi. Quý nhân là một anh thầy giáo dạy học A Mát hồi trước, nghe A Mát noí chuyện sao đó nên đã chủ động gọi cho tôi hỏi thăm và bảo gửi cho anh 1 cái email danh sách đoàn, 1 tiếng sau anh email lại cho tôi 1 file đính kèm có xác nhận của công an xã, ok fine! Tôi lên facebook hú hét trong cảm động và hào hứng.

Yên trí có quý nhân phù trợ, chúng tôi hăm hở lên đường. Trên công ty các anh chị biết tôi đi leo núi thì đến vác thử cái balô của tôi rồi ai cũng lắc đầu bảo nhìn mày đã lùn, đeo ba lô này không thấy mày đâu. Cái bao trong hình là bao quần áo cũ mang lên cho A Mát và mấy đứa nhỏ. Dù đi máy bay và thêm mấy chặng xe trung chuyển nhưng vẫn ráng bưng đi, vì A Mát cứ dặn đi dặn lại là nếu có thì nhớ mang cho anh xin quần áo. Nên tụi tôi nghĩ là anh rất cần chúng. Bởi vậy đi máy bay sang chảnh mà lầy như đi buôn :)
https://c2.staticflickr.com/6/5348/30402035913_eeb8927111_b.jpg (https://flic.kr/p/Njwo5Z)IMG_4121 (https://flic.kr/p/Njwo5Z) by Tran Huyen Tran (https://www.flickr.com/photos/110480122@N04/), trên Flickr

ngaymualanh
24-11-2016, 14:39
Từ sân bay Pleiku về Kon Tum là 30km, đi taxi 7 chỗ hết 500k. Từ Kon Tum, chúng tôi thuê được mấy chiếc xe máy giá 200k/ngày/chiếc và nhởn nhơ rong chơi.
Kon Tum với tôi rất thân thuộc dù chưa lần đặt chân đến. Vì con Bông và Hương ở Kon Tum, suốt ngày kể chuyện về Kon Tum. Lên trên này nghe giọng cô chú bán bánh xèo, bún bò, hay ông xe ôm, ai cũng giống cái giọng của mẹ con Bông nói trong điện thoại, giọng của người Bình Định sống ở Kon Tum.

Sáng thức dậy ở Kon Tum khí trời mát lành, dẫn nhau đi ăn ở một quán bún bò ngay cạnh khách sạn, quán nhỏ xíu mà đông người ăn. Cả đám kéo vào là quán hết cả chỗ ngồi.

Bọn nhỏ quê miền Tây uống cafe từ thuở bé như uống trà đá, lên đến Kon Tum vẫn giữ thói quen đó, có điều, cafe trên này mà uống kiểu trà đá chắc say nằm ra đó luôn.

Chúng tôi đi thăm ngã ba biên giới, nơi mà trước đây chỉ nghe trong các bài học Địa lý “nơi 1 con gà gáy cả 3 nước cùng nghe”.
Con đường từ TP Kon Tum ra ngã 3 Đông Dương rất đẹp, cảm giác như chạy ở một nước nào khác bên châu Mỹ chứ không phải Việt Nam, hai bên đường là những cánh đồng, trước mặt là núi, trên đầu là nền trời xanh thăm thẳm.
https://c2.staticflickr.com/6/5574/31077920121_c1acbc1ece_b.jpg (https://flic.kr/p/PmfsUZ)IMG_4189 (https://flic.kr/p/PmfsUZ) by Tran Huyen Tran (https://www.flickr.com/photos/110480122@N04/), trên Flickr
https://c6.staticflickr.com/6/5718/31191919725_86b193188e_b.jpg (https://flic.kr/p/PwjK2p)IMG_4172 (https://flic.kr/p/PwjK2p) by Tran Huyen Tran (https://www.flickr.com/photos/110480122@N04/), trên Flickr

Trên đường tụi tôi ra cột mốc, đã đi nhầm sang đoạn đường rất khó đi. Có hai cô chú đang bán quán trong nhà chạy ra đường vẫy gọi tụi tôi rất to nói là tụi tôi đi sai đường rồi quay lại đi. Họ nhiệt tình lắm.

https://c6.staticflickr.com/6/5643/31191925045_61751de8df_b.jpg (https://flic.kr/p/PwjLB8)DSC_0202 (https://flic.kr/p/PwjLB8) by Tran Huyen Tran (https://www.flickr.com/photos/110480122@N04/), trên Flickr

https://c6.staticflickr.com/6/5706/30384997093_fcaaface14_b.jpg (https://flic.kr/p/Ni243e)IMG_4232 (https://flic.kr/p/Ni243e) by Tran Huyen Tran (https://www.flickr.com/photos/110480122@N04/), trên Flickr

ngaymualanh
24-11-2016, 14:45
Không giống như Mộc Bài hay các cửa khẩu khác mà tôi từng ghé thăm, ở Bờ Y, bạn có thể đi qua cửa khẩu không cần trình giấy tờ, nếu muốn xuất cảnh mới cần làm, đi qua khoảng 300m quẹo trái vào đường Bê tông chừng 15km qua những con đường nhỏ vòng vèo là tới đường lên cột mốc.
https://c4.staticflickr.com/6/5612/30384996283_f3b10bcef6_b.jpg (https://flic.kr/p/Ni23Ng)IMG_4273 (https://flic.kr/p/Ni23Ng) by Tran Huyen Tran (https://www.flickr.com/photos/110480122@N04/), trên Flickr
https://c6.staticflickr.com/6/5755/30384996053_83c7f7e381_b.jpg (https://flic.kr/p/Ni23Ji)IMG_4290 (https://flic.kr/p/Ni23Ji) by Tran Huyen Tran (https://www.flickr.com/photos/110480122@N04/), trên Flickr

https://c2.staticflickr.com/6/5684/31191922625_682db79659_b.jpg (https://flic.kr/p/PwjKTp)DSC_0226 (https://flic.kr/p/PwjKTp) by Tran Huyen Tran (https://www.flickr.com/photos/110480122@N04/), trên Flickr

Giữa trưa chúng tôi chạm tay vào cột mốc biên giới ba nước Việt Nam - Lào - Campuchia, đứng ở đây nghe gió thổi mạnh và tận hưởng cái bao la của đất trời (chỉ có đất và trời thôi, còn cây rừng đã "được" chặt hết rồi)

https://c6.staticflickr.com/6/5602/31095456461_7a031f5222_b.jpg (https://flic.kr/p/PnNkRF)IMG_8311 (https://flic.kr/p/PnNkRF) by Tran Huyen Tran (https://www.flickr.com/photos/110480122@N04/), trên Flickr



https://c8.staticflickr.com/6/5539/30384995223_2ef67a746e_b.jpg ([url=https://flic.kr/p/PwjKkF]https://c2.staticflickr.com/6/5469/31191920785_f2efd2ce54_b.jpgDSC_0246 by Tran Huyen Tran, trên Flickr)IMG_4477 (https://flic.kr/p/Ni23tZ) by Tran Huyen Tran (https://www.flickr.com/photos/110480122@N04/), trên Flickr"]
12h trưa ngày 14/11, khi chúng tôi đang nhởn nhơ trên ngã ba biên giới chụp hình đủ thể loại thì anh T gọi cho tôi nói bọn em đi chưa, trên này đường xa và khó đi, phải đi sớm mới tới kịp. Tôi nhẩm tính khoảng 100km, chắc mất tầm 3 tiếng là cùng. Nhưng tôi đã sai lầm.

ngaymualanh
24-11-2016, 15:02
Từ cột mốc biên giới chúng tôi tách ra 2 đoàn: các em nhỏ fail vụ leo núi Bà Đen hôm trước quay về Buôn Ma Thuột chơi, 4 chúng tôi tiếp tục vào Ngọc Linh
https://c7.staticflickr.com/6/5636/31156218886_5c6df0dce7_b.jpg (https://flic.kr/p/PtaLpG)IMG_4511 (https://flic.kr/p/PtaLpG) by Tran Huyen Tran (https://www.flickr.com/photos/110480122@N04/), trên Flickr

Với con xe thuê không gương chiếu hậu, tốc độ tối đa 60km/h, sau 3 lần xe chết máy vì nóng máy, chúng tôi ép nó đi với số 2 và số 1 nhắm thẳng xã Ngọc Linh chạy vào. Đường đèo dốc liên tục suốt 30km.
Lúc này xe đang nóng máy đình công, phải hứng nước cứu xe

https://c6.staticflickr.com/6/5670/31077916261_1b7410a806_b.jpg ([url=https://flic.kr/p/Ni23qn]https://c6.staticflickr.com/6/5588/30384995013_8a68b1bc1b_b.jpgIMG_4495 by Tran Huyen Tran, trên Flickr)IMG_4497 (https://flic.kr/p/PmfrLr) by Tran Huyen Tran (https://www.flickr.com/photos/110480122@N04/), trên Flickr"]

Hết buôn làng tấp nập thì lại đến ruộng bậc thang, dốc đứng. Cảnh đẹp, tiết trời mát nhưng bóng tối xuống nhanh không ngờ. Chúng tôi không giám nghỉ ngơi mà chạy đếm từng cột mốc tới Ngọc Linh đang giảm xuống, cầu nguyện tất cả các vị thần linh cho con xe không lăn đừng ra chết sau quãng đường xa mệt mỏi. Tôi ngồi sau anh Lộc, cứ thấy xe xìu xìu là cuống quýt “số 1 đi anh”, “chết rồi anh ơi”.


https://c8.staticflickr.com/6/5350/31077913591_d6ec0756bb_b.jpg ([url=https://flic.kr/p/Pmfrm8]https://c4.staticflickr.com/6/5477/31077914851_6a618889a3_b.jpgIMG_4505 by Tran Huyen Tran, trên Flickr)IMG_4524 (https://flic.kr/p/PmfqYp) by Tran Huyen Tran (https://www.flickr.com/photos/110480122@N04/), trên Flickr"]


https://c6.staticflickr.com/6/5568/31095155901_71c4435ac6_b.jpg ([url=https://flic.kr/p/Njvu32]https://c6.staticflickr.com/6/5611/30401860813_4ae54651bf_b.jpg7 by Tran Huyen Tran, trên Flickr)4 (https://flic.kr/p/PnLNvB) by Tran Huyen Tran (https://www.flickr.com/photos/110480122@N04/), trên Flickr"]

ngaymualanh
24-11-2016, 15:16
Lâu lâu xuống 1 con dốc cua gấp tay áo không có taluy chắn gì, tôi với anh gào rú lên om sòm để bớt sợ. Cả chặng đường mấy chục km, gặp khoảng vài chiếc xe máy là cùng. Mà cũng chẳng hiểu sao, cả đoạn đường đi tôi cứ nhẩm nhẩm câu “Đường lên Tây Bắc xa xôi, những nhà sàn thấp thoáng” dù chúng tôi đang ở Tây Nguyên chứ không phải Tây Bắc

Chúng tôi đi qua những bản làng trong ánh nắng chiều đang hắt xuống những thung lũng và những ngọn đồi. Trên đường trâu bò nhởn nhơ dạo chơi bất chấp những kẻ lãng du đang tiến tới và nhìn chúng bằng ánh mắt tò mò. Trẻ con bên đường tụ tập chơi với nhau cũng nhìn chúng tôi, chắc chúng thắc mắc mấy người này đi đâu mà nhìn như thổ dân.


https://c3.staticflickr.com/6/5586/31173967666_b1a72f27bf_b.jpg ([url=https://flic.kr/p/PnLNsF]https://c4.staticflickr.com/6/5728/31095155731_cac6333c1b_b.jpg5 by Tran Huyen Tran, trên Flickr)1 (https://flic.kr/p/PuJJv9) by Tran Huyen Tran (https://www.flickr.com/photos/110480122@N04/), trên Flickr"]

Vào đến Ngọc Linh thì trời đã tối om, không một bóng người, không một bóng đèn, chúng tôi đang tính quay ra thì xa xa có ánh đèn và ngôi nhà to to, ngôi trường hiện ra ngay trước mắt. Cột mốc Ngọc Linh 0km mà tôi đọc trong truyền thuyết đây rồi, tôi chụp nó vào ngày ra khỏi xã.


Anh T đón chúng tôi, rồi nhanh chóng đưa chúng tôi vào gian bếp và căn phòng nhỏ của anh cho chúng tôi để đồ đạc. Từ vào bếp nấu món lòng heo xào rau muống, chúng tôi ăn hết veo nồi cơm của anh. Vài ly rượu làm quen, anh em chúng tôi trò chuyện không biết chán về bao nhiêu điều thú vị của Ngọc Linh. Tôi xin không kể về anh mà chỉ nhắc đến anh như một người tốt bụng của chuyến đi này theo như yêu cầu giữ bí mật về thân thế của anh^^.
Cam và củ sâm thấy trong phòng anh, cam thì chua lè, còn sâm hình như của nhà trồng được thấy hàng rổ
https://c4.staticflickr.com/6/5650/31095154811_d3b5e793c7_b.jpg ([url=https://flic.kr/p/PwjH5Z]https://c6.staticflickr.com/6/5722/31191913205_539172dd6b_b.jpgIMG_4787 by Tran Huyen Tran, trên Flickr)IMG_0160 (https://flic.kr/p/PnLNbP) by Tran Huyen Tran (https://www.flickr.com/photos/110480122@N04/), trên Flickr

Cơm nước xong xuôi anh dẫn chúng tôi đi mua gạo nếp về nấu cơm nếp gói mang theo vào sáng mai. Gạo nếp trên này ngon, dẻo mà có mùi thơm rất ngon, đó là nếp bà con dân tộc trồng trên núi. Nếu không bận tha đồ đạc về thể nào tôi cũng mang về một vài kí. Đang đi về thì anh bảo dưới kia người ta đang ăn mừng vì mới làm nhà rông mới, anh cũng mới đi phụ làm hồi chiều, giờ chắc dưới đó đang nhậu tưng bừng. Tôi và đồng bọn ngay lập tức đòi anh dẫn xuống dưới chơi.

- Có phải uống rượu không anh?
- Tất nhiên rồi, nhưng quý mình thì họ mới mời, cứ uống đi, ngon lắm
Nhà rông cách trường anh chừng 400m, đi từ xa đã nghe tiếng chiêng khua rộn rã. Chúng tôi xuống đến nhà rông thì dân làng đã tập trung kín bên trong lẫn ngoài sân. Mọi người mời rượu lẫn nhau, cả phụ nữ và người già. Anh xổ ngay một tràng tiếng Xê Đăng cứ như nói tiếng Anh, tay bắt mặt mừng với mấy chú, mấy bác. Bọn mình thì ngay lập tức được các chị các cô mời rượu.

https://c5.staticflickr.com/6/5596/31048466772_f6a674023e_b.jpg ([url=https://flic.kr/p/Pmfqvv]https://c8.staticflickr.com/6/5656/31077912031_de5ba49a24_b.jpgIMG_4539 by Tran Huyen Tran, trên Flickr)IMG_4535 (https://flic.kr/p/PiDvsC) by Tran Huyen Tran (https://www.flickr.com/photos/110480122@N04/), trên Flickr"]
Mà cái ly rượu nó không bé xíu như cái ly của thầy lúc ăn cơm hay ly của bố mình ở nhà đâu trời, nó là cái ly uống trà đá ấy. Mà lệ ở đây rất hay, uống xong 1 ly là được gắp cho một miếng “mồi”. Việc của bạn là há miệng thật to để nhận và ăn ngon lành cho hết. giữa nhà là một nồi thịt heo xào nhạt làm mồi nhắm, cứ ăn hết lại múc ra, may mắn là các chị cũng lựa cho mấy miếng thịt ít mỡ và be bé. Rượu ở đây ngon, không hề cảm thấy có cồn, uống vào nghe ngọt ở cổ. Bữa tối mừng nhà rông hôm đó không phải “Tân gia” mà chỉ là mừng cất được xong cái nhà rông thôi. Anh bảo chừng nào tân gia lớn gấp mấy chục lần.



Phía trước sân nhà rông bà con trong làng cũng đến vây kín, trời lạnh, uống rượu ăn thịt ngon lắm lắm
https://c8.staticflickr.com/6/5510/31191912855_4eb969e306_b.jpg ([url=https://flic.kr/p/PmfqAk]https://c8.staticflickr.com/6/5546/31077912311_c2d99d49c0_b.jpgIMG_4532 by Tran Huyen Tran, trên Flickr)IMG_6339 (https://flic.kr/p/PwjGYX) by Tran Huyen Tran (https://www.flickr.com/photos/110480122@N04/), trên Flickr"]

Uống được mỗi đứa vài ly anh thầy đành giải cứu cho bằng cách từ biệt ra về, dù còn đang ham vui nhưng nghĩ đến đại cục ngày mai tôi đành miễn cưỡng ra về, trong lòng thầm luyến tiếc nếu ở lại chắc cũng tìm được anh trai bản nhà nhiều ruộng nương trâu bò. Đường từ nhà rông về trường ngắn thôi mà gió xộc vào áo lạnh buốt, rượu ngấm chúng tôi đi liêu xiêu nói gì cũng chẳng nhớ.
Anh nhường lại cho 4 đứa mình cả phòng, còn anh qua phòng bên cạnh ngủ. Lúc vừa đến anh còn hỏi mối quan hệ của 4 đứa là gì, người yêu hay vợ chồng hay gì, rồi thầy sắp xếp cho, mình bảo bọn em là chị em tốt của nhau, hahaha. Lúc này rượu mới ngấm, 4 đứa ngủ một giấc không mộng mị đến 4h thì anh qua đánh thức. Ba lô, giày bộ đội, cơm nắm, chúng tôi lên đường chinh phục Ngọc Linh với khí thế hào hùng của những chiến binh.

ngaymualanh
24-11-2016, 15:25
Nếu hỏi tôi đoạn nào dễ làm tôi nản nòng chiến sĩ, muốn đào ngũ nhất chính là đoạn khởi đầu khi tôi bước theo bước chân anh lên nhà A Mát. Tôi không lí giải được nguyên nhân nhưng có lẽ là thức dậy sớm quá chưa quen với thời tiết, bước chân tôi loạng choạng muốn lao xuống ruộng. Thấy không ổn, anh mang giúp tôi cái ba lô, bảo là coi như test sức lực. Tôi bảo anh “Em nghĩ lại rồi, sau này để kiểm tra người yêu, thay vì leo Bà Đen, em sẽ nói mình leo Ngọc Linh đi”, anh bảo “Chắc chia tay”. Tiếng chó sủa khắp đường đi vì đoàn người đánh thức bình minh, trên trời sao sáng chi chít.

Hình này chiều hôm sau chụp, chứ sáng sớm đi tối mù tôi còn không biết khung cảnh xung quanh thế nào


Tới nhà A Mát thì trời nhá nhem sáng, không hiểu quên hay sao mà A Mát vẫn đang ngủ, anh đến gọi cửa thì A Mát và vợ con mới bàng hoàng thức giấc, ngơ ngác nhìn. Quên không nói, A Mát từng là học trò của anh, chuyện, anh nhìn vậy thôi chứ có tuổi rồi, đã dạy 18 năm ở đây từ lúc anh ra trường. Tụi tôi đưa cho vợ A Mát bao quần áo cũ, chị cảm ơn nhiều và thức dậy cởi đống lửa lên cho ấm.


Có thể nói A Mát gặp đoàn tôi khá là nhàn, tụi tôi tự mang nước uống, mỗi đứa 3 lít vì trên núi có thác nước mát lạnh, thức ăn, quần áo ấm. A Mát chỉ việc mang 2 cái lều, 2 bịch cơm nếp mang theo ăn trong ngày. Anh bảo A Mát mang theo chai rượu lên núi tối buồn thì uống.
https://c3.staticflickr.com/6/5816/31156213826_68de233ed7_b.jpg ([url=https://flic.kr/p/Ni21H4]https://c6.staticflickr.com/6/5657/30384989253_532f186909_b.jpgIMG_4727 by Tran Huyen Tran, trên Flickr)IMG_4557 (https://flic.kr/p/PtaJUs) by Tran Huyen Tran (https://www.flickr.com/photos/110480122@N04/), trên Flickr"]
Khoảng 5h30 chúng tôi lên đường, anh dặn A Mát là đi chậm thôi “Khoảng 10h đến bãi cỏ, 4h chiều lên đỉnh phụ hạ trại nghỉ ngơi rồi 6h sáng hôm sau lên đỉnh chính, 12h xuống núi”. Không quên chọc tôi “Đi đi, chừng nào hết đi nổi gọi anh lên anh dẫn về nhá”. Từ tối qua anh đã đả kích là toàn tiểu thư công tử thế này mà leo cái gì, thôi ở đây mà chơi với anh cho sướng. Tôi ức lắm, bảo em nhất định leo lên đỉnh núi vì câu nói này.

Khi đi trai tráng lắm chứ bộ


Tôi cầm handycame nên đi cuối đoàn nấn ná quay. Nhưng thực ra chuyến này tôi cũng “lầy” nhất hội, theo kiểu nói của ông Việt. Cứ đi một lúc là tôi kêu nghỉ đi em mỏi chân, nghỉ đi em uống nước. Ông Việt thì khỏe như trâu, 4 thằng vật ổng xuống bùn Cần giờ mà còn không nổi, hồi đó một tay ổng kéo tôi lết trên vũng bùn Cần giờ trong khi tôi không còn miếng sức. Út Huệ thì thanh niên trai tráng sức lực cũng dồi dào. Anh Lộc nhìn nhỏ con vậy chứ đi kiểu nào ổng cũng đi được, không kêu ca gì hết. Chỉ có tôi là đứa ham ăn ham uống, ham cảnh đẹp nên cứ đòi dừng hoài. Tới nỗi cái ba lô tôi nó dài quá, không hợp leo núi, anh Lộc chủ động đổi ba lô cho tôi, dù xét về cân nặng thì như nhau.

Đoạn đầu chúng tôi đi qua hết ngôi làng và những thửa ruộng bậc thang mùa đổ nước chuẩn bị gieo vụ mới. Lúa ở đây hình như chỉ gieo 1 vụ, tháng 7 là mùa lúa chín, anh thầy bảo đẹp lắm, tôi nghĩ trong đầu chắc chắn là đẹp. Nhưng mùa này đi trơn vỡ mặt
[URL="[url=https://flic.kr/p/NZnXfC]https://c5.staticflickr.com/6/5521/30841734820_7081b0de8a_b.jpg ([url=https://flic.kr/p/Pmfqnz]https://c4.staticflickr.com/6/5646/31077911571_4356b34212_b.jpgIMG_4542 by Tran Huyen Tran, trên Flickr)8 (https://flic.kr/p/NZnXfC) by Tran Huyen Tran (https://www.flickr.com/photos/110480122@N04/), trên Flickr"]

Ruộng bậc thang lúa đã gặt hết, đang đổ nước chờ gieo vụ mới. Chúng tôi hơi tiếc, nếu đi sớm chắc đã trúng mùa vàng ở bản làng, chắc sẽ đông vui nhưng chắc ăn nguyên cây mưa trên đường leo núi. Cái này thì chả vui tẹo nào. Ruộng nhơm nhớp đất bùn, nhiều đoạn như có ai mang nguyên can dầu ăn ra đổ, cảm giác dính dính rất khó chịu ở đế dày.


Chúng tôi dừng để trang bị chống vắt, bôi thuốc DEP và nhét bông tai, quấn bằng keo cổ chân. A Lộc với lão Việt còn quấn ngang hông. Tôi thắc mắc ủa vậy sao lát mấy ông đi tè, à, hay em có cách này nè, cắt một lỗ nhỏ thôi, Huệ kêu em có cái kéo nè, ông Việt kêu tao có cái kẹp. Cả bọn phá lên cười. Nhưng không ai muốn là nạn nhân của vắt cả.
https://c3.staticflickr.com/6/5488/31156213906_124f174c58_b.jpg ([url=https://flic.kr/p/NjvtU6]https://c2.staticflickr.com/6/5679/30401860353_c506588eca_b.jpg12 by Tran Huyen Tran, trên Flickr)IMG_4555 (https://flic.kr/p/PtaJVQ) by Tran Huyen Tran (https://www.flickr.com/photos/110480122@N04/), trên Flickr"]

ngaymualanh
24-11-2016, 15:37
Điều bất ngờ nhất là khi chúng tôi đến bãi cỏ ngồi ăn sáng A Mát bảo chúng tôi với tốc độ này trưa nay chúng tôi sẽ đến đỉnh chính và đoàn chúng tôi là 1 đoàn đi nhanh với lợi thế ít người, không phải chờ đợi.



Lúc này là 7h sáng, chúng tôi đến bãi cỏ sớm hơn dự tính của thầy là 3 tiếng, thật muốn khoe khoang với thầy. Đang ngồi ăn ngon lành thì mấy đứa kêu ôi thèm khoai nướng, bắp nướng quá, A Mát bảo ăn không anh ấy chạy xuống nhà lấy, 40 phút là lên đến nơi. Cả bọn vội vã xua tay kêu tụi em nói đùa anh đừng tin. Số là đã từng nghe thầy kể chuyện nhóm kia ngủ trên hang đá thèm ăn gà, ảnh chạy xuống tới chân núi mua 2 con gà sống xách lên. Với A Mát chuyện gì cũng có thể xảy ra.

https://c2.staticflickr.com/6/5344/31191915225_2c3f1bfd3d_b.jpg ([url=https://flic.kr/p/PtaJH5]https://c7.staticflickr.com/6/5459/31156213166_f1802e30b4_b.jpgIMG_4582 by Tran Huyen Tran, trên Flickr)IMG_4591 (https://flic.kr/p/PwjHFP) by Tran Huyen Tran (https://www.flickr.com/photos/110480122@N04/), trên Flickr"]

Cây táo mèo trên đường đi, nhìn quả cũng ngon mà ăn chua lè, có tác dụng tỉnh ngủ. A Mát bảo thích hái bao nhiêu thì hái, mang về ngâm rượu. Nhưng thôi, xin mang cái thân này về là cảm ơn trời đất rồi


Khu rừng tiếp theo được chúng tôi đặt tên là Khu rừng Châu Âu.

https://c4.staticflickr.com/6/5441/31095967171_0bd686f457_b.jpg ([url=https://flic.kr/p/Pkazqb]https://c7.staticflickr.com/6/5667/31065649942_ee21372116_b.jpgIMG_4587 by Tran Huyen Tran, trên Flickr)IMG_4607 (https://flic.kr/p/PnQXF2) by Tran Huyen Tran (https://www.flickr.com/photos/110480122@N04/), trên Flickr"]

Vì trong này có cả những cây thông cao to, những cây cổ thụ rêu bám xanh rì, sờ vào lớp sương còn mát lạnh, còn có cả lá phong rụng vàng. Lúc này những ánh nắng đầu tiên mới vượt qua dạy núi đối diện và chạm đến khu rừng tạo nên một không gian vô cùng lãng mạn. Đoạn đường này cũng không quá dốc mà nhiều đoạn như đi dạo, có thể đi xe máy được luôn đó. haha. Có điều chắc không đôi tình nhân nào dưới xuôi hay trong bản rảnh tới mức trèo lên đây đi dạo đâu.

A Mát vừa đi vừa chỉ cho chúng tôi những cây rừng, quả rừng. cho chúng tôi nếm thử quả sơn trà (táo mèo), đọt măng rừng non…

Ngay sau khu rừng Châu Âu, bạn sẽ phải vượt thác nước Victoria. Đây là thác nước trong truyền thuyết của các đoàn leo núi khác. Tên dĩ nhiên do bọn tôi đặt. Cứ bốn chân cho chắc


https://c1.staticflickr.com/6/5636/31156209216_4a9b2154cb_b.jpg ([url=https://flic.kr/p/PtaJ1J]https://c3.staticflickr.com/6/5786/31156210826_262f4b4267_b.jpgIMG_4627 by Tran Huyen Tran, trên Flickr)IMG_4647 (https://flic.kr/p/PtaHwY) by Tran Huyen Tran (https://www.flickr.com/photos/110480122@N04/), trên Flickr"]

Ban đầu chúng tôi mang theo dây nhưng thầy bảo không cần đâu, thế là chúng tôi tin tưởng thầy. Đến đây phải dùng cả tứ chi để bò, và hết sức cẩn thận vì đá trơn kinh khủng. Nước không lớn đến mức nhấn chìm hay cuốn trôi người nhưng nếu rớt xuống sẽ ướt hết đồ và chắc là cảm giác giống ngâm trong thùng nước đá của mấy bà bán nước dưới vỉa hè Sài Gòn. A Mát đã bay vút lên đầy ngọn thác thì chúng tôi vẫn cần mẫn bò, chậm mà chắc, không ham thành tích (có ham cũng không lại với người ta). Mọi người bảo nếu mưa to bất ngờ thì thác này sẽ có lũ cuốn, tôi cũng đoán vậy, rất may mắn chúng tôi đi trời khô ráo.


https://c1.staticflickr.com/6/5741/30824846960_3b6b1f2668_b.jpg ([url=https://flic.kr/p/NjAfrK]https://c6.staticflickr.com/6/5646/30402790653_c56aacdcc6_b.jpgIMG_4631 by Tran Huyen Tran, trên Flickr)IMG_4650 (https://flic.kr/p/NXTp5C) by Tran Huyen Tran (https://www.flickr.com/photos/110480122@N04/), trên Flickr"]

Tôi với Út Huệ tất nhiên là 2 bánh bèo lầy lội đi sau


Có mấy lúc sợ thí mồ nhưng không dám nói
https://c7.staticflickr.com/6/5339/30842544990_ca42ea1522_b.jpg ([url=https://flic.kr/p/NZs7ay]https://c3.staticflickr.com/6/5812/30842545250_56dba60ac0_b.jpgIMG_4640 by Tran Huyen Tran, trên Flickr)IMG_4648 (https://flic.kr/p/NZs765) by Tran Huyen Tran (https://www.flickr.com/photos/110480122@N04/), trên Flickr"]

tysieuthi
24-11-2016, 16:32
xe máy sao tới 200k/chiếc/ngày zậy đắt qá

NewLife2013
25-11-2016, 10:14
Chờ bài viết của bạn :)

ngaymualanh
25-11-2016, 16:32
xe máy sao tới 200k/chiếc/ngày zậy đắt qá

Ở Kon Tum thuê được xe là may mắn rồi đó bạn

ngaymualanh
25-11-2016, 16:40
Qua thác Victoria là đến Hang đá, hang này có cục đá to tổ chảng, ngoài ra hả có gì hết. Theo lời A Mát thì nhiều nhóm lên nấu nướng và ngủ tại đây. Chúng tôi lên hang đá lúc 10h, ngồi ăn bánh ngọt, uống nước rồi lên đường vì theo A Mát thì 11h30 lên đỉnh phụ, 12h lên đỉnh chính.

Hào hứng quyết tâm là vậy nhưng đây mới là đoạn khó nhằn nhất trong hành trình. Đến đây bạn không còn suy nghĩ bỏ cuộc nữa vì lúc này chỉ muốn nói là “Mie kiếp, sao mình lết lên tới đây được nhỉ” rồi lê bước đi tiếp. Tôi vẫn là đứa lầy nhất hội, đương nhiên rồi. Ông Việt theo sau A Mát lao đi như cơn gió, bỏ mặc 3 đứa tôi cưu mang nhau trên con đường Lên Trời.


Phút giây lên đến đỉnh phụ tôi cũng không bất ngờ lắm vì một vài mảnh rác ở đây. Đây là đoạn được nhiều nhóm chọn dựng trại nghỉ lấy sức. 5 phút sau chúng tôi tiếp tục lên đỉnh chính vì đó mới là mục tiêu chính, vả lại, lúc này cũng không ai thấy mệt.

Cả đoàn tiếp tục vượt dốc và luồn qua Khu Rừng Phù Thủy. Khu rừng này được đan cài bởi cây rừng tạo thành một mê cung rậm rạp. Trên này lớp đất mùn dày cộng với lá cây rừng nhiều năm tích tụ tạo nên một thảm đất xốp siêu dày, tôi thử đứng trên này nhún nhún vài cái thì cảm giác như không phải đứng trên mặt đất mà là trên một thân cây lớn.

https://c4.staticflickr.com/6/5747/30422101163_827f36ab81_b.jpg ([url=https://flic.kr/p/PtaHbh]https://c1.staticflickr.com/6/5824/31156208016_000106665e_b.jpgIMG_4659 by Tran Huyen Tran, trên Flickr)IMG_4682 (https://flic.kr/p/NmidMz) by Tran Huyen Tran (https://www.flickr.com/photos/110480122@N04/), trên Flickr"]

12h đúng, cây thông huyền thoại và chóp núi huyền thoại đã hiện ra trong tầm mắt. Chúng tôi giã từ vũ khí ngồi nghỉ và tận hưởng sương núi phả vào mặt. Vài phút sau là cả người lạnh run như chưa từng leo một ngọn núi nào. Mây mù chẳng mấy chốc che phủ cả đỉnh núi nên rất khó quan sát bốn bề xung quanh.

A Mát trèo lên cây thông nghe nhạc. 4 chúng tôi nhanh chóng nhóm bếp nấu mì gói, có lạp xưởng nướng và xúc xích ăn kèm. Hình như chúng tôi là nhóm đầu tiên lên đỉnh núi nấu mì, phần lớn các nhóm nấu ở dưới đỉnh phụ.


Như có nói với các bạn là ban đầu chúng tôi dự định thực hiện 1 nghĩa cử cao đẹp là mang thêm cát và xi măng lên tráng đỉnh và làm vững thêm chóp. Nhưng đến phút cuối, chúng tôi chấp nhận làm những kẻ hèn và lầy, chỉ mang thân mình lên và không để lại cọng rác nào trên đỉnh núi này. Việc làm ý nghĩa duy nhất là chúng tôi thay cái chai nước ghi tên các đoàn leo núi, vì cái chai cũ quá nhỏ rồi.

https://c8.staticflickr.com/6/5450/30422101823_b43491d42f_b.jpg ([url=https://flic.kr/p/Ppy3bM]https://c2.staticflickr.com/6/5468/31115298441_534b550729_b.jpgIMG_2158 by Tran Huyen Tran, trên Flickr)IMG_4708 (https://flic.kr/p/NmidYX) by Tran Huyen Tran (https://www.flickr.com/photos/110480122@N04/), trên Flickr"]

Vậy là đoàn chúng tôi, 4 đứa: Tô Văn Lộc, Thái Việt, Út Huệ và Huyền Trần xinh đẹp đã chinh phục thành công đỉnh Ngọc Linh 2605m – đỉnh cao nhất từ Bạch Mã trở vào lúc 12h trưa ngày 15/11, thời gian chinh phục là 7 tiếng 30 phút tính từ trường THCS Ngọc Linh. Lúc này đành mượn lời của anh Quảng Nổ để phát biểu cảm nghĩ của mình “Thật tuyệt vời, thật không thể tin nổi”. Bọn mình sẽ trở lại đây dạo chơi ở làng của A Mát, chơi với thầy nhưng đỉnh núi này thì mình chỉ chinh phục một lần thôi.

Kỉ lục của lần này là leo quá nhanh, quá khỏe, đi về không đau chân một miếng nào, chỉ có điều đen thui như con mọi.

https://c6.staticflickr.com/6/5682/30401839773_64c72cd169_b.jpg ("[url=https://flic.kr/p/NjvnMg)IMG_2211 (https://flic.kr/p/NjvnMg) by Tran Huyen Tran (https://www.flickr.com/photos/110480122@N04/), trên Flickr"]

ngaymualanh
25-11-2016, 16:51
1h trưa chúng tôi bắt đầu lao xuống núi, phải gọi là lao xuống cho nó đúng. Vì A Mát đi như cơn lốc vậy. Tụi tôi chỉ bám theo để tránh cơn mưa đang đuổi theo sợ con thác Victoria nước chảy. Chẳng xuống không phải thở hồng hộc như khi leo lên, chỉ là chân không có cảm giác là đang đi hay đang chạy nữa, cứ vậy dồn bước thôi.
Tới nỗi thấy cây phong lá đỏ rực cũng không đứa nào buồn dừng lại chụp ảnh.

5h30 chúng tôi về đến nhà A Mát, có sóng điện thoại tôi gọi cho anh thầy, nói bọn em ngủ trên này 1 đêm nha anh, sáng mai bọn em xuống trường. Anh bảo xuống đây tắm rửa ngủ nghỉ cho thoải mái, nhưng cả bọn vẫn bảo thử ở lại xem sao.
Ahihi, ở lại tắm suối lạnh rụng rời chân tay, đã vậy còn phải trèo nguyên một dãy ruộng bậc thang xuống suối tắm nữa chứ.

Chúng tôi đưa tiền để A Mát đi mua 1 con gà và ít rau về nấu cháo. Trời tối lạnh teo. Đây là 4 chúng tôi "khi đi trai tráng khi về bủng beo"
https://c3.staticflickr.com/6/5348/31156207946_8764319495_b.jpg (https://flic.kr/p/PtaHa5)IMG_4721 (https://flic.kr/p/PtaHa5) by Tran Huyen Tran (https://www.flickr.com/photos/110480122@N04/), trên Flickr

Đây là bữa tối ở nhà A Mát với cháo gà và rau muống luộc. Vợ A Mát vất vả lắm mới gom đủ cho mỗi người 1 cái chén nhựa, và ăn cháo bằng đũa. Vợ chồng A Mát và 2 đứa con cả bữa ăn chẳng dám gắp gì đâu, chúng tôi phải gắp cho họ mới dám ăn. Hồi ấy đi A Mát bảo lấy 150k/1 ngày dẫn đường. Tưởng đi 2 ngày thì ảnh được 300k, ai ngờ tụi tôi đi nhanh có 1 ngày. Thôi cuối cùng chúng tôi đưa A Mát 200k, thêm tiền mua gà còn dư đưa cả anh ấy luôn, vì sự thật thà và chăm chỉ của anh và gia đình. Vì một bữa cháo gà với muối trắng không ngon như tưởng tượng nhưng chúng tôi nhớ suốt đời. Vì một buổi tối ngủ lạnh co ro trong cái nhà sàn phía dưới lợn kêu ọt ọt không sao ngủ nổi :)))
https://c3.staticflickr.com/6/5348/31156207946_8764319495_b.jpg (https://flic.kr/p/PtaHa5)IMG_4721 (https://flic.kr/p/PtaHa5) by Tran Huyen Tran (https://www.flickr.com/photos/110480122@N04/), trên Flickr

Buổi sáng chúng tôi dậy sớm chào vợ chồng anh, xuống suối đánh răng rửa mặt, rồi về trường gặp anh thầy của chúng tôi.

https://c8.staticflickr.com/6/5644/31191913615_5b1a7f5c75_b.jpg ("[url=https://flic.kr/p/PwjHd4)IMG_4731 (https://flic.kr/p/PwjHd4) by Tran Huyen Tran (https://www.flickr.com/photos/110480122@N04/), trên Flickr"]

ngaymualanh
25-11-2016, 16:52
Chờ bài viết của bạn :)

Cảm ơn bạn ^^

ngaymualanh
25-11-2016, 16:58
Vài hình ảnh về Ngọc Linh và con đường ra khỏi xã. Đến giờ mới có thời gian thảnh thơi chụp hình, đi dạo, thảnh thơi nhìn ngắm nơi này.
Trường học của thầy nhỏ bé dưới kia, bọn trẻ ở làng ngày nào cũng trèo ruộng bậc thang đi học, thầy cũng phải trèo ruộng lên làng vận động tụi nhỏ không bỏ học

https://c2.staticflickr.com/6/5654/31191913505_7827082053_b.jpg (https://flic.kr/p/PwjHba)IMG_4772 (https://flic.kr/p/PwjHba) by Tran Huyen Tran (https://www.flickr.com/photos/110480122@N04/), trên Flickr

Tháng 11 trời nắng nhưng nhiệt độ không cao, mát lạnh thích lắm. Nhiều lần muốn quay lại ngôi làng của A Mát nhưng lại không đi. Chỉ vì nghĩ những cảm xúc của năm nào sẽ không còn trở lại, sợ buổi chiều buồn và lặng lẽ năm xưa không còn nữa, dù mặt trời vẫn thế, núi rừng vẫn thế và cái hàng rào xiêu vẹo ở con dốc đó chắc cũng vẫn còn nơi đó, chỉ sợ mình cũng khác, mọi người cũng đã khác. Có còn đủ niềm vui bé dại mà hò hét reo vui nữa đâu.

https://c8.staticflickr.com/6/5790/31191913095_7ce44d12d2_b.jpg (https://flic.kr/p/PwjH46)IMG_4793 (https://flic.kr/p/PwjH46) by Tran Huyen Tran (https://www.flickr.com/photos/110480122@N04/), trên Flickr

Ngọc Linh - cái tên mỗi lần nhớ đến thì từng hình ảnh đều hiện lên rõ ràng như mới hôm qua

https://c2.staticflickr.com/6/5690/30384988313_991ef80380_b.jpg (https://flic.kr/p/Ni21qR)12003867_491729277675692_669519259040752748 5_n (https://flic.kr/p/Ni21qR) by Tran Huyen Tran (https://www.flickr.com/photos/110480122@N04/), trên Flickr

ngaymualanh
25-11-2016, 17:02
Hôm nay ngồi làm lịch trình cho mấy ngày đi chơi cuối năm thấy đột nhiên không có hứng thú. Chợt nhận ra rằng những nơi càng ít thông tin, càng làm chúng ta vui. Là ít thông tin chứ không phải là do chúng ta không tìm hiểu.

Tính nhắn tin với cả bọn bảo chúng nó rằng “Vứt hết mấy cái kế hoạch, lịch trình đi tụi bây ơi, cứ thuê 1 cái xe rồi chạy theo google maps, thích đâu dừng đó”. Nhưng mà không được, thời gian có hạn, phải có một lộ trình thông minh và khoa học. Nhưng rồi làm được vài dòng lại vứt đấy, đóng file lại, để khi nào còn 1 tuần hoặc vài ngày trước chuyến đi sẽ làm, để có hứng thú hơn.

Ước gì nơi ấy không có thông tin gì, hoặc một vài chia sẻ thôi, có lẽ mình sẽ vui hơn. Mình nhớ những ngày đi Đà Lạt năm 2012, khi chúng mình không biết rằng sẽ phải đi qua 2 con đèo dài heo hút để đến thành phố mộng mơ. Khi chúng mình chẳng biết tháng 11 là mùa dã quỳ, mùa hồng chín. Khi chúng mình còn không biết đi mất tận 9 tiếng, đi mới biết, và hú hồn chim én.

Mình nhớ những ngày đi Kon Tum thuê được cái xe cà tàng mừng khô lời. Bởi lẽ còn tưởng không thuê được xe máy ở thành phố này. Cái xe chúng mình thuê, có bán chắc cũng không ai mua. Nên khi trả xe, vẫn còn nguyên vẹn bọn mình còn mừng hơn là cửa hàng cho thuê xe.

Đến bây giờ, những cảm xúc về những ngày ở Kon Tum vẫn làm mình vui lâng lâng khi nhớ lại. Từ buổi trưa nắng ở cột mốc biên giới đến buổi chiều tà đứng ở một con đường nhìn nắng đang khuất dần sau dãy núi và bọn mình hồn nhiên nghĩ Ngọc Linh chắc rất gần.
Mình nhớ lại những lúc cùng ông anh la hét om sòm khi đi qua những con đèo ngoằn ngoèo không ta luy chắn đường, rà hết số mà chiếc xe cà tàng vẫn lao ầm ầm. Rồi những lúc phải lầm rầm khấn vái mong khi chiếc xe ì ạch bò lên dốc phun khói trắng.

Những chai nước khoáng của bọn mình rơi lăn lóc trên đường, những người dân nhìn bọn mình như người ngoài hành tinh vì ăn mặc chẳng giống ai. Những lo lắng khi trời tối mịt mờ mà cái đèn xe như con đom đóm và anh thầy giáo ở ngôi làng xa vẫn liên tục gọi điện bảo rằng “còn rất xa”.

Mình không tìm được nhiều thông tin để đi Ngọc Linh, và tất cả những người có thể nhờ mình đã nhờ vả bằng hết, bằng những tin nhắn facebook chờ reply, bằng những cuộc điện thoại khiến mình bất ngờ, và cảm kích từ tận đáy lòng. Thế rồi chúng mình đi bằng tất cả háo hức lẫn e dè. Cái cảm xúc mà người ta chỉ có được trước mỗi chuyến đi đến một vùng đất hoàn toàn mới, xa lạ, và hoang sơ.
Chúng mình đã tự tay nấu một bữa cơm trong căn phòng tập thể của anh thầy giáo lần đầu gặp mặt, đã say túy lúy trong buổi lễ mừng nhà rông của người Xê Đăng. Trong tối ấy mình cá rằng đã nhìn rất lâu một anh chàng hiền khô ngồi đối diện và 4h sáng hôm sau dậy thì ôm đầu không nhớ được mặt mũi anh ấy ra sao. Nếu không có anh bạn kiềm chế lại, mình chắc đã say quên lối về và quên luôn đường leo núi sớm ngày hôm sau.

Bao nhiêu háo hức, bao nhiêu lạ lẫm, bao nhiêu sự hồ hởi đều có ở những ngày trên vùng đất cao nguyên ấy tháng 11. Dã quỳ nở tung tóe, nắng thì vàng ươm mọi nẻo đường, trời lại se lạnh. Bọn mình đều vứt hết tất cả lo lắng công việc ở Sài Gòn để hì hục leo núi mà không có lấy một cái ba lô trợ lực tử tế, không có GPS, chỉ có dư hai cái lều nặng muốn quăng đi vì leo quá nhanh tới mức không cần ngủ lại trên đỉnh phụ.

Hôm nay ngồi gõ tên vài địa danh sắp đi, mình nhận cả trăm ngàn kết quả, toàn bộ đều của những website du lịch, với những bài *** để lên top tìm kiếm của google. Và thế là mình bị mất hứng. Chẳng biết từ khi nào cứ nghe nói đến chỗ này đông vui lắm bọn mình lại bảo không đi đâu. Từ khi nào mà đông đã không còn đi chung với vui nữa. Từ khi nào mỗi lần gõ tên một địa điểm vào google lại không thích khi thấy quá nhiều kết quả.

Đi đâu về ông bạn lại bảo mày viết cho chỗ này lên top đi Huyền, đẹp quá chừng, hay quá chừng, để thiên hạ share like ầm ầm vô. Mình cũng viết, mà chỉ lặng lẽ làm một bài đầy cảm xúc và bẩn bựa, nên năm này qua năm khác vẫn không ai thèm share, không có số má gì trong giới giang hồ. Mỗi lần đi đâu đều muốn điên loạn một chút, diễn sâu một chút, không giống ai nữa.

Bọn bạn hay sợ mình làm lố, mình hơi kì dị, mình khác người… mà không biết rằng triệu người ngoài đó không ai biết mình là ai đâu, thích gì cứ làm, thấy nơi đẹp cứ dừng, xe hư cũng cứ hát ca, đói thì ăn, mệt thì nghỉ, nhưng đau mông vẫn phải lết đi. Thấy vui đi cùng nhau, còn không hợp thì đừng bao giờ chung nhau bất cứ đoạn đường nào, bởi sau này, sẽ chẳng bao giờ muốn nhớ lại.

Có những nơi người ta luôn tự nhủ sẽ quay trở lại, nhưng rồi cả đời này không còn cơ hội hoặc không muốn trở lại.
Cuộc đời này, nếu không hết mình ở bất kì phút giây nào, lứa tuổi nào, thì sau này đều sẽ là hối tiếc.
https://c6.staticflickr.com/6/5443/30422354973_678d672da6_b.jpg (https://flic.kr/p/NmjweB)IMG_0797 (https://flic.kr/p/NmjweB) by Tran Huyen Tran (https://www.flickr.com/photos/110480122@N04/), trên Flickr

doctorthanhkt
26-11-2016, 23:43
Hay quá bạn ơi. Kon Tum quê mình qua góc nhìn của bạn thấy có cái gì đó xa xăm, huyễn hoặc và cứ buồn man mác. Rất hay và rất đẹp!

tuanpv
26-11-2016, 23:47
Một chuyến đi thật đẹp và bạn viết cg rất hay, ngưỡng mộ ;)

Linhmoitote
20-12-2016, 15:20
1 chuyến đi thành công. Chúc mừng các bạn.

tranquocduy1204
24-12-2016, 16:36
Đã từng ngắm khối núi Ngọc Linh khi đi bụi đời một mình ở đèo Lò Xo. Hình ảnh của bạn khiến mình nhớ Kon Tum nhấp nhô một trời đầy núi, quạnh hiu. Thèm quay lại đó quá :(.

ngaymualanh
28-12-2016, 08:18
Đã từng ngắm khối núi Ngọc Linh khi đi bụi đời một mình ở đèo Lò Xo. Hình ảnh của bạn khiến mình nhớ Kon Tum nhấp nhô một trời đầy núi, quạnh hiu. Thèm quay lại đó quá :(.
Trong nhiều chuyến đi mình đều nhớ Ngọc Linh, nhưng đường lên xa xôi nên lòng người cũng còn e ngại

cophaymeo
31-12-2016, 15:03
cái tên ngọc linh cũng đẹp nữa hi hi

vanquyet88
05-07-2017, 21:56
Cho mình sdt của poter đc ko bạn ơi,giữa T12 mình vô...

ngaymualanh
06-07-2017, 11:00
Cho mình sdt của poter đc ko bạn ơi,giữa T12 mình vô...

Hi bạn, số porter là A Mát 01698258971. Anh này hay đi rừng có khi không gọi được. Bonus là leo Ngọc Linh phải có giấy cho phép của ủy ban, công an porter mới dẫn đi

thunderboyz
06-07-2017, 15:33
bài viết lôi cuốn và hấp dẫn người đọc, cảm ơn bạn đã chia sẽ. Cho mình hỏi là phải có người quen lên đó xin uỷ ban, công an hay sao bạn?

ngaymualanh
06-07-2017, 15:38
bài viết lôi cuốn và hấp dẫn người đọc, cảm ơn bạn đã chia sẽ. Cho mình hỏi là phải có người quen lên đó xin uỷ ban, công an hay sao bạn?

đúng rồi bạn ạ, mình không rõ khi tự xin thì phải làm thủ tục ra sao, đa số đều liên hệ người quen xin giúp

kaitou134
09-07-2017, 23:28
cám ơn bạn về những chia sẻ đầy cảm xúc. Làm mình cũng muốn phi ngay vào đấy, đợt các bạn đi là leo về trong ngày luôn nhỉ.

ngaymualanh
10-07-2017, 07:57
cám ơn bạn về những chia sẻ đầy cảm xúc. Làm mình cũng muốn phi ngay vào đấy, đợt các bạn đi là leo về trong ngày luôn nhỉ.

Ừ bọn mình leo lên rồi xuống trong ngày nhưng ngủ ở trong làng 2 đêm do đường đi xa quá

kaitou134
10-07-2017, 11:01
Ừ bọn mình leo lên rồi xuống trong ngày nhưng ngủ ở trong làng 2 đêm do đường đi xa quá

leo được trong ngày thì tốt quá rồi. Ngủ lại trên núi khá vất vả và mệt, khéo không ngủ được hôm sau còn không có sức mà leo. Mình đang tìm hiểu vụ xin giấy tờ, hình như k phải xin ở UBND xã nữa mà phải xin ở tỉnh :(, quá khó nhằn

xuancuong_kt08
27-11-2017, 16:44
Leo núi Ngọc Linh (http://lexuancuong.com/leo-nui-ngoc-linh-ngon-nui-thieng-cua-nguoi-xe-dang-vung-bac-tay-nguyen/) là hành trình rất hấp dẫn, không hẳn bởi độ khó mà vì giấy phép leo núi Ngọc Linh rất khó. Các bạn có thể tham khảo hành trình chinh phục đỉnh núi của nhóm C ở đây nhé:

http://lexuancuong.com/leo-nui-ngoc-linh-ngon-nui-thieng-cua-nguoi-xe-dang-vung-bac-tay-nguyen/

SGvedem2012
27-11-2017, 17:11
Bạn có thể cho sđt a T là giáo viên ở trường đc ko? Mình nhờ xin giấy phép xem sao.

ngaymualanh
08-12-2017, 14:47
Leo núi Ngọc Linh (http://lexuancuong.com/leo-nui-ngoc-linh-ngon-nui-thieng-cua-nguoi-xe-dang-vung-bac-tay-nguyen/) là hành trình rất hấp dẫn, không hẳn bởi độ khó mà vì giấy phép leo núi Ngọc Linh rất khó. Các bạn có thể tham khảo hành trình chinh phục đỉnh núi của nhóm C ở đây nhé:

http://lexuancuong.com/leo-nui-ngoc-linh-ngon-nui-thieng-cua-nguoi-xe-dang-vung-bac-tay-nguyen/

Nếu được bạn có thể nói rõ thêm về thủ tục xin giấy phép từ Sở cho các bạn sau biết được không

ngaymualanh
08-12-2017, 14:48
Bạn có thể cho sđt a T là giáo viên ở trường đc ko? Mình nhờ xin giấy phép xem sao.

Anh bạn mình chuyển công tác không còn dạy dưới chân núi nữa, và mình cũng nghe nói hiện nay việc xin giấy phép phải từ Sở NN&PTNN