PDA

View Full Version : Hai đứa ở Thiềng Liềng...



nhanvan_hoang
24-03-2011, 16:53
Ra đảo Thiềng Liềng trúng ngày 16 trăng rằm thật là thú vị, con đường đê vắng vẻ tối hôm đó sáng rõ dưới ánh trăng, gió thổi nhè nhẹ từ những rừng đước vào làm cho cô bạn lạnh co rúm người lại. Được có dịp ngồi nhà chú Tám xem mọi người luyện tập các tiết mục đờn ca tài tử, nhâm nhi trà bánh, rồi được chú Tám giải thích này nọ về loại hình nghệ thuật đặc trưng của xã đảo này, quả thật là một trải nghiệm đẹp….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030397800x600.jpg


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030394800x600.jpg


Gần 200 hộ dân xứ đảo đa số thuộc diện nghèo khó, sống nhờ hạt muối mặn của biển. Học sinh ở đây rất khó khăn, chúng vừa học vừa phụ giúp gia đình kiếm tiền bằng các công việc như chăn thả dê, mò cua bắt ốc…nhưng tính tình lại rất thật thà và lễ phép. Nhớ mãi bóng dáng của những cậu học trò nhỏ lầm lũi đi trong màn đêm để kịp chuyến đò qua bên đảo Thạnh An, chuyến đò dài 45 phút và ngày nào cũng như ngày nào: sáng đi chiều về. Những đứa học cấp III thì phải bắt thêm 1 chuyến đò nữa mất 45 phút từ Thạnh An vào Cần Thạnh để học, nhưng có vẻ như trên đảo Thiềng Liềng không có nhiều nhà có điều kiện cho con đi học xa như vậy…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030410800x600.jpg


Những con đò chở chữ cho dân đảo Thiềng Liềng….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030420800x600.jpg


Ngày về huyền ảo trên những ruộng muối…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/IMG_299800x600.jpg


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/IMG_311800x600-1.jpg

nhanvan_hoang
25-03-2011, 08:09
Đảo Thiềng Liềng cũng là một xã đảo của huyện Cần Giờ, cũng có tiếng là một trong những quận huyện của Sài Gòn nhưng nếu bạn tới đây, bạn cứ ngỡ là mình đang ở đâu đó, ai mà nghĩ thuộc về Sài Gòn mà lại xa xôi và nghèo khó thế này. Đảo chỉ cách Sài Gòn tầm 70kms nhưng đi ra đảo khá vất vả, bạn phải mất 2 chuyến xe bus, 1 chuyến phà và 2 chuyến đò.

1. chuyến xe bus số 20: Bến Thành – phà Bình Khánh.
2. đón phà Bình Khánh đi qua huyện Cần Giờ.
3. chuyến xe bus số 90: phà Bình Khánh – bến xe Cần Thạnh.
4. đón chuyền đò Cần Thạnh – đảo Thạnh An.
5. đón chuyến đò đảo Thạnh An – đảo Thiềng Liềng.


Những con người xa lạ chưa hề gặp bao giờ mà khi hai đứa vừa xuống bến đò nhờ chở đi tìm nhà trọ thì chở hai đứa thẳng về nhà, cho tá túc và ăn uống như những người họ hàng thân quen “ăn đi, cứ ăn tự nhiên vào kẻo không no……lâu lâu có vài bữa cơm đáng gì”. Cũng không biết nói gì hơn, tính cách của người dân xứ biển mà. Chú Năm ở Thạnh An quá là nhiệt tình, thay số phone mới mà cũng gọi lên “Trung ơi, số mới của chú đây, lưu vào nha con. Hai đứa bay khi nào quởn quởn lại ra chơi nhe….”. Đúng giọng điệu và tính cách dân miền Nam...


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030464800x600.jpg


Thích nhất là được cô Năm ở đảo Thiềng Liềng cho mượn cái xe đạp để đi phát dụng cụ học tập cho lũ trẻ, con đường đê bao quanh đảo toàn đá dăm, đạp xe mất tầm 3 tiếng đồng hồ là đi hết một vòng cả đảo. Ánh mắt, nụ cười của lũ trẻ nhận quà là động lực để cái xe đạp cà tang chạy hết được 1 vòng.

Hai đứa ở Thiềng Liềng….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/IMG_278800x600.jpg

nhanvan_hoang
25-03-2011, 21:46
Hai đứa hẹn nhau 5am có mặt ở trạm xe bus Bến Thành vì đường khi khá dài, tuy có plan rồi nhưng không sure là mấy cái bến đò nằm ở đâu, có tiện đường xe bus hay không. Gọi hỏi cho mấy cơ quan bên Cần Giờ thì họ cũng không nói chắc gì cả, thôi tự lần mò ra vậy. Nhiệm vụ của mình là chuẩn bị nhiều kẹo cho tụi nhỏ, cô bạn thì gom được một giỏ quần áo và vở, bút chì, eraser. Cũng tội nghiệp, lúc nào đi cũng chỉ đeo cái balo dù có nhiều đồ đạc vẫn thấy dễ chịu, đợt này mang theo vài thứ cho trẻ con nên cô ấy phải dùng cái giỏ xách, khệ nệ và phải đổi tay liên tục. Bến xe bus buổi sáng sớm vắng tanh, lác đác vài người ngồi ngủ gục trên băng ghế chờ, có lẽ chuyến xe họ đợi còn chưa xuất bến, chỉ có cánh xe ôm là siêng năng chạy tới lui mời chào khách…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030093800x600.jpg


Đúng 5am ,cô bạn xuất hiện với một cái giỏ xách mà mình chưa thấy bao giờ, dù đã đi với nhau cũng nhiều chuyến lắm rồi. Chắc là nhiều sách vở lắm đây. Chuyến xe bus số 20 chạy cách nhau 10 phút 1 chuyến, xe sáng khá vắng khách, chỉ có mấy người đi mua bán hàng là nhiều, họ chất đủ thứ lên cái xe bus. Xe chạy mất 45 phút thì tới phà Bình Khánh, cái phà này cuối tuần hay vào dịp lễ Tết thì đông lắm do người ta chạy ra Cần Giờ chơi. Không khí trên sông buổi sáng thật mát mẻ, gió thổi lành lạnh, không quen có khi còn phải choàng cả áo ấm. Một ngày mới bắt đầu rồi….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030094800x600.jpg


Không khí trên sông thật mát mẻ…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030095800x600.jpg


Phà chạy mất tầm 20 phút là qua đầu bên kia, bên đây chỉ có duy nhất một chuyến xe bus tại bến, đó là chuyến số 90 chạy về Cần Thạnh. Hai đứa chỉ kịp mua hộp xôi mang theo ăn lót bụng, ngồi trên cái xe bus chờ xuất bến mà nóng ngột ngạt trong người. Mùi xăng dầu khá khó chịu, mình tranh thủ tìm băng ghế cuối chả có ai, ăn cho xong bữa sáng….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030096800x600.jpg


Con đường về Cần Giờ đẹp và rộng hơn rất nhiều, không còn bùn lầy hay bụi mù như trước đây. Nhà cửa trông khang trang sạch sẽ hơn, chuyến này phải chạy mất hơn 1 tiếng mới tới bến. Xe chạy ra khỏi center một chút là thấy hay bên toàn rừng cây ngập mặn, một màu xanh mát mắt. Những cây cầu mới xây thay thế cho những cây cầu cũ nằm sát đó, Cần Giờ đang hứa hẹn có cơ hội để phát triển kinh tế. Chiếc xe bus cũ cứ sàng qua sàng lại, mắt cứ lim dim ngủ vật vờ, gió trời mát mẻ thế kia mà. Cô bạn chắc mệt do sáng phải dậy sớm nên giờ cũng tranh thủ ngủ một ít lấy sức, chuyến đi còn dài lắm. Nguyên một chiếc xe ngập tràn ánh nắng…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030097800x600.jpg

nhanvan_hoang
26-03-2011, 17:18
Ngay bến xe Cần Thạnh đi lại một chút là có một cái bến đò Cơ Khí, thường thì tàu đi Thạnh An sẽ chạy từ đây, còn tùy vào con nước. Nghe mấy chú xe ôm nói gặp sáng hôm nào nước lên cao thì đò sẽ chạy từ bến này, còn nếu nước cạn quá, đò không ghé vào được thì phải qua bến đò Cầu Đen cách đó chừng 10K xe ôm. Bến đò Cơ Khí có đò đi đảo Thạnh An và Vũng Tàu, giờ giấc chạy thì có lẽ tham khảo bảng này…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030098800x600.jpg


Sáng hôm tụi mình đi thì nước cạn quá, đò không đậu bên này. Mình nghe mấy ông xe ôm bảo thế nhưng cũng muốn vô trong coi thật hay giả nên cũng ráng đi vào bến hỏi cho chính xác….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030099800x600.jpg


Bến đò Cơ Khí vắng tanh, vài con tàu neo đậu ở bến mà như đậu trên đất liền vì nước rút cận trơ đáy, hỏi thăm mấy người mặc đồng phục ngồi trực và được họ hướng dẫn là qua bến đò Cầu Đen thì mới đi được. Hai đứa đón xe ôm đi cho mau, trời khá nắng. Bến đò Cầu Đen khá vắng khách, có một quán nước, mấy con thuyền đậu rải rác….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030101800x600.jpg


Bỏ hành lý xuống quán nước, lò dò đi hỏi giờ đò chạy, anh chủ đò nói tầm 9h là xuất bến. Khách đa số là cán bộ đi công tác qua đảo, học sinh về thăm nhà hoặc lái buôn thu mua hàng hóa….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030100800x600.jpg


Một cầu cảng khá kiên cố làm nơi cho mấy cái ghe neo đậu, phía bên phải là đồn biên phòng, lúc nào cũng có sẵn vài con tàu luôn trong tình trạng sẵn sàng sử dụng khi có yêu cầu….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030104800x600.jpg


Hai đứa chưa biết lấy phải chuẩn bị là lấy lí do gì ra đảo để reply phòng khi có cán bộ đồn biên phòng hay lực lượng ngoài đảo hỏi. Nói là đi để phát sách vở cho mấy đứa nhỏ trên đảo nghe cũng không thuyết phục lắm vì người ta nghĩ nếu đi như thế thì phải có chuẩn bị kĩ lưỡng, một đoàn đông đúc, đồ đạc rất nhiều và đặc biệt là phải có giấy tờ giới thiệu gì đó. Mình bàn với cô bạn là lấy lí do ra đảo Thiềng Liềng nghe hát đờn ca tài tử, nhưng thử làm bài test đi xung quanh hỏi thì đa số khách là dân đảo Thạnh An, ít khi qua tới Thiềng Liềng nên việc nghe nói về lịch diễn đờn ca tài tử vào ngày 16 trăng tròn hàng tháng, họ lắc đầu nói không nghe hay biết gì cả. Cuối cùng chịu luôn, đi rồi tìm cách thuyết phục người ta nếu có bị hỏi. Trong chuyến đi sáng hôm đó có một đoàn cán bộ đi công tác ra đảo Thiềng Liềng, kết hợp đi câu cá, nhìn thấy đồ đạc lỉnh kỉnh là biết….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030102800x600.jpg

nhanvan_hoang
27-03-2011, 18:30
Đi một lượt xem cái bến đò, thấy người ta xắn quần áo lần mò bắt cái gì trong mấy rừng cây ngập mặn sát đó. Lúc đầu nhìn vào cái xô cứ nghĩ họ ốc hay đào củ gì vì nhìn thấy mấy cục bùn. Chú kia cười nói là đang đi bắt con Cúm, con này trông y như con cua, có cái khác là khi con cua nó thấy người, nó tự vệ bằng cách hươ hươ cái càng ra, còn con Cúm thì lại co chân và càng lại thành một khối. Mình không nhớ tên nó lắm, hôm lên đảo Thạnh An có nhờ mọi người đi mua con "Cùm" về ăn thử, ai cũng cười quá trời. Nươời ta nói thịt con Cúm không ngon bằng con ghẹ đâu…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030103800x600.jpg


Đây là con đò chạy ra đảo Thạnh An. Theo lịch là 9h nhưng vô chừng lắm vì khách đi cứ rải rác, hàng hóa thì tới giờ tàu chạy mới lo bốc dỡ. Con đò trong cũng ok, khoang lái mát mẻ nhất nằm phía trên tầng cao, khoang giữa để hành lý, đồ đạc hàng hóa lỉnh kỉnh, nào là mì gói, nước uống, beer, vật liệu xây dựng…..Tầng dưới cùng sát với mặt nước là khoang hàng khách ngồi, trời khá nóng nên nhìn thấy ai cũng mệt rũ, người ngồi người nằm bẹp cả ra sàn. Cái tầng này nằm sát với phòng máy, giữa trưa nữa nên cái mùi xăng dầu nồng lắm, chỉ khi tàu chạy mới bay bớt mùi, rồi tiếng động cơ nữa chứ. Rút kinh nghiệm mấy chuyến trước, nhìn trời nắng vậy thôi, nếu bạn không quen với con sóng khi đi biển, bạn nên leo lên tầng cao nhất. Khi tàu chạy là bạn sẽ thấy rất mát, chỉ cần trùm kín người, tránh cái nắng là ok, còn đỡ hơn chui vô mấy cái khoang kia….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030106800x600.jpg


Người ta dùng một khung sắt nhỏ làm kiểu cầu thang bắt ngang mặt đất với con đò, con sóng thì cứ đưa có đò lên xuồng, đàn ông thanh niên lên tàu không sao, mấy chị nữ hay các bác lớn tuổi cứ đứng trên bờ la ỏm tỏi. Hai đứa bỏ tạm hành lý trong khoang, trèo lên nóc buồng lái ngồi tán dóc, tấm nhựa lót sàn như muốn chảy ra dưới sức nóng cửa mặt trời. Thấy ông bác kia với lỉnh kỉnh dụng cụ đi câu, mình bắt chuyện làm quen để hỏi thông tin về đảoThiềng Liềng. Ông Bác này đi công tác gì đó với đoàn, ra Thạnh An rồi có ghe của xã đưa đi đảo Thiềng Liêng luôn. Nói chung không biết gì về nơi đó vì lần đầu tiên ông bác ra đây, cũng không biết có cá lớn hay không, chỉ nghe truyền tai là đi câu ở vùng này cũng ok. Rồi ông hỏi hai đứa đi đâu, làm gì, quen ai không…..nói là ra nghe đờn ca tài tử, ông không biết gì luôn. Con đò xuất bến rồi, lo tìm bóng râm bên mạn đò để núp vào và ngắm biển thôi. Một con đò sáng chở khách từ đảo Thạnh An qua Cần Giờ cũng vừa tới…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030108800x600.jpg


Biển mùa này khá êm, con đò kêu “tạch tạch….” mà tiến tới phía trước. Vùng biển này chắc phải lái quen, hiểu rõ con nước và các bãi đất bồi thì mới dám đi, vì xung quanh có rất nhiều cù lao nhỏ, phần đất bồi nhô ra khá xa ra ngoài biển, có những cồn đất kích thước cỡ vài m2, nằm chỏng chơ giữa biển. Đò chạy qua những cù lao được bao quanh bởi những cây đước, có khu nước cạn làm lộ những bộ rễ lạ kì của nó ra. Ngồi gần buồng lái nên mát lắm, gió thổi liên tục. Tàu chạy khoảng 45 phút thì tới xã đảo Thạnh An. Xa xa nhấp nhô những con thuyền, những mái nhà, những ngôi chùa, những bóng cây cao. Tất cả đều mang đặc trưng của một làng chài…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030110800x600.jpg


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030111800x600.jpg


Đò chạy chậm lại, tìm cách tắp vào cảng. Tiếng người thân quen gọi nhau í ới, những bác xe ôm cũng đợi sẵn để chở khách, có lẽ to nhất là tiếng của mấy anh khuân hàng. Người ta chở nhu yếu phẩm ra đảo, không thiếu một thứ gì. Các tiệm tạp hóa cứ đặt mua, người bán chở ra gửi đò, đò tới thì người mua ra xách hàng về, riết ai cũng quen việc, không ai hỏi ai, thấy đúng hàng đúng tên mình là tự động xách về nhà. Mấy cái ghe đi đánh lưới từ hôm qua giờ này cũng đã về, mọi người nhanh tay thu hoạch cá trong lưới….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030112800x600.jpg


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030113800x600.jpg

nguyenhoangha
27-03-2011, 19:26
Cung này hay đấy, hôm trước đọc bài đầu tiên mình chưa biết nó ở đâu chứ Cần Gìơ thì dễ mà, cách có 70km thì ok đấy Trung ạ!!!

nhanvan_hoang
28-03-2011, 18:42
Trên bờ tốp phụ nữ lo xử lý nhanh đống cá mới đánh bắt được để còn mang ra chợ bán hoặc chở đi bán ở đâu đó. Dưới cái nắng gắt, ai cũng cặm cụi làm…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030115800x600.jpg


Đây là cái cầu tàu mà các chuyến đò đi Thiềng Liềng hay đi ngược về Cần Thạnh hay đậu. Lúc này là giờ trưa, nước nó rút xuống, khoảng chiều 4h mà ra đây sẽ rất ngạc nhiên vì toàn cái bến bị đều bị ngập do nước biển dâng lên. Trạm biên phòng là ngôi nhà tường khá khang trang, có cắm lá cờ đỏ….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030119800x600.jpg


Có mấy chú xe ôm tới hỏi đi về đâu, nhà ai chở về cho. Hai đứa im luôn không biết nói gì vì còn chưa biết đi đâu nữa mà, mình thấy trước cửa biên phòng có một anh lính mặc áo xanh nên bàn với cô bạn vào xin phép một tiếng, rồi tranh thủ hỏi chỗ thuê phòng trọ hay nhà nghỉ gì đó để ngủ 1 đêm. Anh lính có vẻ ít khi tiếng xúc người lạ, mình thấy cô bạn nói mấy câu là anh ấy lơ lơ bỏ đi, không biết sao luôn, chắc cũng chưa kịp hỏi han gì. Thôi kệ, họ không hỏi han giấy tờ gì là cũng ok rồi, giờ tìm chỗ nghỉ chân. Con đường trải ximang chạy dài trong cái xóm nhỏ này, hai bên là những dãy nhà dân chen chúc. Ở đây có người lạ vào nhìn là biết liền, mấy anh thanh niên ngồi uống café mình trần trùng trục, có lẽ nóng quá mà….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030120800x600.jpg


Đang bàn tính là đi xa xa một ít, chỗ nào có ít người rồi hỏi han này nọ, thấy nhiều người hiếu kì quá nên tụi mình cũng ngại. Luc đó có một bác xe ôm chạy tới hỏi đi đâu, mình cũng nói là giờ không biết ở đâu, nhờ bác chở đi tìm chỗ trọ nghĩ lại, ngày mai qua đảo Thiềng Liềng. Bác xe ôm hỏi đi qua đó làm gì, nhà người quen nào bên đó, cứ tới cái câu này là hai đứa lại bị chiếu tướng, không biết trả lời sao cho nó đúng, nói luôn là mang ít đồ đạc cho trẻ con. Bàn qua tính lại một hồi giữa đường, Bác nói về nhà bác rồi tính, thích thì ở nhà bác, không thì có nhà con gái và chàng rể sát bên cạnh, muốn ở đâu thì ở. Bác chở một lúc 2 đứa, 2 cái giỏ to chạy đường vòng về nhà bác vì cũng sợ vì phạm luật chở ba người mà. Nhà bác nằm ngay bên hông Trung Tâm Văn Hóa xã Thạnh An. Tội ghê, nhà bác là ngôi nhà gỗ nằm bên tay trái, chắc sợ hai đứa không ở được nên dọn đồ qua nhà cô con gái nằm sát bên cạnh để đỡ hành lý xuống. Sau này mới biết tên bác là bác Năm…



https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030182800x600.jpg


Cô con gái giờ đi bán cá ngoài chợ, nhà chỉ có 2 đứa con ở nhà coi nhà. Ngồi nghỉ mệt, nói chuyện làm quen qua lại một chút thì cô ấy về, lại hỏi han một chặp rồi cũng tới câu “hai em qua đảo Thiềng Liềng làm gì? Có ai quen bên đó…..”. Bác Năm nhanh nhảu nói giúp luôn “tụi nó ở thành phố, muốn mang ít đồ cho trẻ con ấy mà, giờ không có chỗ ở, cho tụi nhỏ ở tạm đây rồi tính….”. Rồi anh chồng cũng về, rồi lại mấy câu hỏi cũ, anh hiền lắm, nói năng nhỏ nhẹ và hay cười. Thế là hai đứa được cho ở nhà một bữa, thật ra sau này nói chuyện mới hiểu: đây là khu vực thuộc vùng sâu vùng xa của huyện Cần Giờ, hay có những nhóm đoàn đội tới phát quà cho người nghèo, trẻ em, rồi nhà nước hay hỗ trợ xây dựng nhà tình thương. Nhất là vào mùa hè, chương trình Mùa Hè Xanh cũng gửi thầy cô giáo tới đây dạy chữ cho các em. Nên khi ai hỏi đi đâu làm gì cũng khó trả lời vì họ không tin lắm, vì họ nghĩ là dù đi dạy hay đi phát quà thì thường có nguyên một nhóm đông người cơ, lũ trẻ con gặp hai đứa cứ luôn miệng gọi “Thầy giáo….cô giáo”.. Tới giờ cơm luôn, anh chị chủ nhà mời mọi người dùng bữa, bữa trưa toàn là cá….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030122800x600.jpg


Quen nhau rồi nói chuyện dễ chịu hơn, không có mang tính “phòng thủ” như lúc đầu, anh chồng cứ luôn miệng hối mọi người “ăn đi…gắp đi em….cứ ăn tự nhiên…..ăn cho no vào, đừng ngại….”. Món mắm cá ngon quá, ăn không với cơm mà được 2 chén đầy. Chị vợ thì luôn miệng nhắc con cá hấp này ngon lắm, nhưng ăn phải cẩn thận vì có rất nhiều xương. Cả hai vợ chồng đều làm nghề đi ghe, chồng làm thuê cho người ta đi thả lưới hàng ngày, vợ xin đi theo để vừa phụ cho chồng, vừa mua cá mang ra chợ bán lại, lấy tiền đổi gạo, thịt về ăn. Công việc của anh chị kéo dài trong một ngày, đầu giờ chiều đi theo ghe đánh cá, tối khuya thì mang cá qua bên tận Vũng Tàu bán tới sáng, sáng về lại Thạnh An lại bán cá tiếp, trưa về nhà ăn cơm, ngủ nghỉ một chút lại đi tiếp. Nhà cửa để cho ông bà nội coi dùm, hai đứa nhỏ cũng do ông bà chăm sóc hộ. Mà có lẽ ngôi nhà của anh chị là khang trang nhất dãy phố này, từ đây dọc xuống bờ đê chắn sóng, không có một ngồi nhà nào đẹp hơn nhà này….



https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030121800x600.jpg


Di chuyển từ sáng tới giờ, mệt ghê, ăn xong, vệ sinh sơ qua là chỉ muốn nằm xuống ngủ 1 giấc cho khỏe. Hai đứa được bố trí nghỉ ngay gian nhà trước, mát mẻ lắm vì cái trần xây cao lên và có gắn cái quạt quay vù vù. Hình như tụi nhỏ coi hài gì đó khá vui, chúng bu quanh cái tivi, coi cười suốt….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030123800x600.jpg

nhanvan_hoang
29-03-2011, 18:37
Tầm 3h là anh chị lại lục đục chuẩn bị lên ghe bắt đầu đi làm, trước khi đi còn dặn dò “cứ tự nhiên, trái cây đó gọt ăn đi…..tối thì vô phòng tụi nhỏ hay nằm ngoài này ngủ cũng mát lắm….trưa mai tụi tui mới về”. Có nhiều thứ thấy đơn giản và dễ nói quá, nhưng khi bạn là một người lạ hoàn toàn, tới nhà ai đó, họ sẵn lòng giúp bạn chỗ ngủ qua đêm, bữa cơm trưa rồi đi làm để nguyên cái nhà cho bạn ở. Thật ra lúc đó hai đứa cũng khá mệt nên anh chị nói chuyện chỉ biết gật đầu, lát sau ngồi nghĩ lại sao thất họ tốt quá, chưa kịp biết hai đứa thế nào mà giao nguyên căn nhà cho ở. Rồi bác Năm nữa, khi chạy xe chở khách thì không sao, về tới nhà là lại chạy qua hỏi han coi ăn ở thế nào, rối bác gái cũng về và lại chạy qua hỏi thăm. Mấy đứa trẻ thì tò mò, chạy sát tới cửa kính nhìn vào cười khúc khích. Đứa nào cũng ốm và đen nhem nhẻm….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030132800x600.jpg


Con rể bác Năm trước khi đi cũng có dặn dò mình này nọ nhưng mình cũng không biết nói gì, chỉ lắng nghe mà không biết nói cám ơn luôn. Anh ấy thắp vài cây nhang rồi đi liền. Dân miền biển mà, trước khi đi đánh cá họ hay cầu chúc sự an lành, hay cám ơn biển đã cho họ có con cá, con tôm để lo cho cuộc sống, cho gia đình….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030128800x600.jpg


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030129800x600.jpg


Ở đây nhà cửa khá giống nhau theo kiểu, phía trước là con hẻm nhỏ, phía sau là khu rừng đước ngập, giờ này bước ra sau là thấy rõ nước mới dâng lên qua cái bờ đá phía sau nhà rồi, nước tràn vào con hẻm nhỏ sát bên nhà. Bác Năm nói nhà rất hay bị ngập, có khi ngang đầu gối, bác cũng tính sửa nhà lại, nâng nó cao lên để ở cho thoải mái. Nhà cô con dâu mới sửa được ít lâu, giờ sạch sẽ và thoải mái hơn xưa rất nhiều….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030130800x600.jpg


Giờ mò ra khỏi nhà, mới quan sát cái xóm này. Bên kia đối diện nhà là khu đất trống để người dân vui chơi mỗi buổi chiều, giờ này nhìn nó khô khốc quá, lâu lâu có từng đợt gió cuốn bụi bay mù trời, nhà ai cũng đóng kín cửa….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030137800x600.jpg


Ở đây phải chịu cái nắng và gió thôi, gió thì phải quét nhà thường xuyên, cửa đóng kín lại. Còn nắng quá thì căng một tấm vải to trước sân nhà để che bớt ánh nắng. Bác Năm nói may là nhà này nằm sát biển, lại xây trần cao nên mát mẻ chứ mấy nhà chen chúc trong khu chỗ cầu cảng thì nóng lắm. Cuối con đường nhỏ là bờ đê chắn sóng, nhìn từ đây ra còn thấy cả biển nữa mà…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030138800x600.jpg

nhanvan_hoang
31-03-2011, 10:05
Hai đứa đi lòng vòng tham quan, nhờ thằng bé coi nhà cẩn thận, nhắc nó khóa cửa trước cửa sau rồi đi chơi đâu thì đi. Nó cười bảo chỉ cần đóng lại thôi, không có ai vô nhà làm gì đâu. Nói chưa dứt lời, nó lại chạy ù ra chơi với lũ bạn. Cô bạn mình phải trùm kín lại vì nắng quá, cái xóm nhỏ như nằm chịu trận. Từ đây đi ra con đường chính, chỉ cần rẽ phải đi bộ hoài là bạn sẽ ra lại center của đảo Thạnh An, nơi có cái trạm biên phòng. Hình như đây là con đường chính của đảo, nhà dân càng về phía trung tâm càng chật chội khó chịu. Trạm y tế…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030140800x600.jpg


Một ngôi chùa…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030141800x600.jpg


Đây là trung tâm xã Thạnh An, ở đây có một ngôi chợ, tòa nhà Ủy Ban, nhà Dân Phòng, có cả một cầu cảng nhỏ để tiện việc neo đậu cho mấy cái ghe cá nhỏ. Buổi tối người ta tụ tập ra ngoài này vui lắm, y như mấy khu chợ đêm ở Sài Gòn…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030143800x600.jpg


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030144800x600.jpg


Trên đảo còn có cả một ngôi thánh thất đạo Cao Đài…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030146800x600.jpg


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030147800x600.jpg


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030148800x600.jpg

nhanvan_hoang
01-04-2011, 10:57
Đảo Thạnh An có một ngôi trường cấp I, một ngôi trường cấp II, em nào học lên cấp III thì phải vào huyện Cần Giờ học, nghĩa là hàng ngày đi về chuyền đò dài 45 phút…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030151800x600.jpg


Nói về chuyện học hành mới nhớ, hàng năm đều có đoàn Mùa Hè Xanh về dạy chữ cho trẻ con của xã đảo, phát sách vở cho chúng nên khi thấy người lạ cho quà là chúng gọi ngay “thầy giáo, cô giáo” liền. Mình nói hoài là “ hai anh chị chỉ đi phát bánh kẹo, sách vợ thôi chứ không phải là thầy cô giáo gì cả..” Hình như chúng cũng không để ý, chơi một chặp lại gọi “thầy giáo, cô giáo ơi, khi nào thì lại quay lại đây…”. Rồi có khi đang ngồi bắt chuyện lung tung với bọn trẻ, thấy Bố Mẹ chúng đi ngang qua, chúng hồn nhiên nói “mẹ ơi, thầy giáo con nè…”, chỉ biết cười trừ gật đầu chào mọi người chứ biết sao giờ. Là một xã biển đảo nên chỉ cần đi một vòng quanh bạn sẽ thấy có bán rất nhiều các món ăn vặt làm từ tôm cá như bún phở, bánh canh. Hôm nay là ngày 16 trăng rằm nên cũng có khá nhiều quán bán món hủ tíu chay….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030152800x600.jpg


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030153800x600-1.jpg


Đi bộ tầm 25 phút là lại ra tới bến đò sáng nay, lúc đầu nhìn nhận không ra vì nước biển giờ dâng lên ngập cái cầu tàu. Từng cơn sóng to đánh vào bờ, nước bắn lên tung tóe…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030155800x600.jpg


Từ đây nhìn ra xa qua bên kia bờ có thể nhìn thấy lô nhô nhà cao tầng thuộc tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030156800x600.jpg


Ngay sát sau trạm biên phòng là con đường đê bao biển, tuy có vẻ không tốt lắm nhưng để đi bộ một vòng quan sát cuộc sống của xã đảo thì rất ok. Sáng sớm người ta rủ nhau đi tập thể dục dọc theo con đường đê này…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030157800x600.jpg


Cuộc sống của làng biển có nhiều nét riêng thú vị lắm…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030158800x600.jpg

nhanvan_hoang
02-04-2011, 11:32
Một cuộc sống yên bình, nhẹ nhàng đang diễn ra quanh đây, đứng ngay đây bạn có thể cảm nhận được, một buổi trưa nhẹ nhàng chỉ có tiếng tiếng sóng vỗ trên bờ đê. Ngồi xuống đâu đó, bạn cảm thấy cuộc sống thật chậm..


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030159800x600.jpg


Xóm làng sống ngăn với những cơn sóng bằng cái đê bao này, xen lẫn giữa những con đường, những ngôi nhà dân là những khoảng rừng đước xanh rì, nhìn mát mắt…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030160800x600.jpg


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030165800x600.jpg


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030167800x600.jpg


Phía bên kia có một khu mà mấy anh trai trong xã chơi môn bi sắt, cũng khá ngạc nhiên khi biết môn này lại được chơi ở đây. Mình thấy môn này rất phổ biến ở Phú Quốc, mấy tay người Pháp chiều nào cũng ra cái sân cỏ la ỏm tỏi.…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030161800x600.jpg


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030163800x600.jpg


Con đường trên đê khá đẹp, nó uốn cong cong như một vòng tay ôm lấy đảo, một bên là biển, một bên là màu xanh rì của rừng đước. Hai đứa cứ lẳng lặng bước tới, chả nói với nhau câu gì, cũng tự ngầm hiểu đi tới khi nào hết cái triền đê này thì dừng lại…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/IMG_097800x600.jpg

nhanvan_hoang
03-04-2011, 09:52
Người ta cũng tận dụng nguồn tài nguyên biển bằng cách cho đổ từng đống đá tại những vị trí nước nông, để tạo thêm môi trường cho các loại thủy sản như tôm, cá, hàu cư trú. Có quá trời ốc hương nhỏ li ti bám trên những bờ đá ở chân để, rồi nào là cua đá chạy lên chạy xuống kiếm ăn, thấy bóng người là lại chui rúc nhanh vào sau các khe đá…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030166800x600.jpg


Anh chị chủ nhà nói con đê này dài tầm 4kms, nó không làm bao quanh hết đảo mà chỉ chạy từ trạm biên phòng, rồi chạy qua cả nhà anh chị tầm trăm mét, dọc triền đê lâu lâu lại có những con đường ximang dẫn vào làng chài. Người ta có qui hoạch khá khéo léo các đường ngang dọc để người dân có điều kiện đi lại cũng như tiện ra vào biển. Nhìn qua cũng có thể hiểu bao nhiêu sức người, sức của để có con đê như thế này…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030172800x600.jpg


Đọc thêm bài báo này để mọi người có thể hiểu hết ý nghĩa của con đê bao biển này đối với bà con xã đảo Thạnh An. Đặc biệt là vùng biển giáp với tỉnh Vũng Tàu rất dễ bị sạt lở...

“Chuyến đò sáng từ thị trấn Cần Thạnh ra đảo Thạnh An, huyện Cần Giờ, TP.HCM vắng khách. Vắng nhưng lại có vẻ nặng nề hơn bình thường. Người tài công già rít hơi thuốc dài, trĩu nặng tâm tư: "Chắc đây là những chuyến đò cuối cùng rồi...".

Nhiều người, nhiều gia đình đã mấy đời chôn nhau cắt rốn ở hòn đảo này, nhìn từ trên cao thấy nó mong manh như chiếc lá mạ giữa biển khơi. Mấy năm liên tục bão chờn vờn quét qua lại hòn đảo nhỏ này, tưởng như muốn bứng phăng nó đi. Giờ đây bão càng ngày càng dữ, người ta đang tính chuyện di dân. Nhưng đi hay ở, chọn lựa này đối với cư dân ở đây thật không dễ gì…

Một thời "đãi bạc"

Ông Bùi Văn Hai, 81 tuổi, một cựu dân Thạnh An, chỉ bãi đảo hướng về vùng biển Bà Rịa - Vũng Tàu đã bị xói lở nghiêm trọng, có thể làm biến mất cả hòn đảo. Dân và chính quyền phải góp công sức xây dựng một kè đá để chặn sóng, cố gắng giữ lại sự tồn sinh cho đảo. Ông cũng chỉ biết lịch sử lập làng trên đảo qua lời kể truyền miệng của người già đi trước. Chuyện rằng đó là các lưu dân chạy lánh nạn cường hào, chiến tranh đói kém.

Ban đầu họ đi đánh cá, tình cờ phát hiện ra một đảo nhỏ có địa thế rất đẹp nằm giữa vùng biển Vũng Tàu, Đồng Nai và Cần Giờ. Họ bỏ đất liền, dắt díu nhau ra đây. Mặt đảo thấp, thường xuyên bị triều dâng ngập, phải dựng nhà sàn ở. Từ những năm 1960 của thế kỷ trước, nhà liên kế đã xuất hiện trên đảo. Dân tập trung sinh sống đông đến hàng ngàn người và mưu sinh bằng nghề biển.

Thuở đó, Thạnh An rất dễ sống. Vùng biển này giàu tôm cá. Dân nghèo không có ghe thuyền chỉ cần tung lưới ven bờ cũng dư ăn. Ông Quảng Văn Mây, ngư dân 77 tuổi, giã nghề gần 20 năm, hào hứng nhớ lại một thời tung hoành "đãi bạc" trên biển này: "Tui đi biển một ngày, đủ ăn nửa tháng". Thời vàng son, ông Mây từng là người giàu nhất đảo. Ông có bốn đôi tàu đánh giã cào. Một chuyến ra khơi, 60 thanh niên Thạnh An đi bạn cùng. Thuyền lặc lè cá tôm, họ chở thẳng qua bến Vũng Tàu bán.

Ôn lại chuyện cũ, các cựu dân Thạnh An tâm sự ngày xưa họ không chỉ dễ sống nhờ biển, mà cũng chẳng lo thiên nhiên bất trắc như bây giờ. Người dân cứ cất nhà tạm bằng cây lá để ở. Bão tố với họ chỉ là chuyện ở đâu đâu...

Nỗi lo hôm nay

"Lần đầu tiên đối mặt với bão số 9 (Durian), nhiều người dân chủ quan lắm. Họ không tin bão có thể tàn phá hòn đảo này" - anh Lê Hồng Phúc, chủ tịch Hội nông dân xã Thạnh An, nhớ lại. Đến khi bão vào, đánh sập tan hoang và hư hỏng hơn 100 căn nhà, mọi người mới giật mình nghĩ rằng hòn đảo nhỏ này quá mong manh giữa biển khơi. Theo anh Phúc, ông trời còn thương Thạnh An. Nếu bão trùng lúc triều cường, sóng tràn qua đảo mà chiều ngang chỉ rộng vài trăm mét, đánh sập nhà dân thì thiệt hại nhân mạng và tài sản còn kinh hoàng hơn.

Đưa tôi đi thực tế hòn đảo mà chạy xe máy chưa tới 10 phút đã chẳng còn đường để đi, anh xe ôm Nguyễn Thắng Đức tâm sự: "Sau trận bão lớn số 9 năm rồi, dân Thạnh An mới hoảng về sự mong manh giữa biển của đảo nhỏ như chiếc lá mạ này". Nhiều ý kiến chuyên môn đã khẳng định một hòn đảo quá nhỏ, quá thấp, nhà dân cư xây dựng sơ sài, lại không có đồi núi hay rừng cây bảo vệ, cách đất liền ít nhất 30 phút ghe máy thì một trận bão lớn quét thẳng vào sẽ gây hậu quả khó tưởng tượng nổi. Đặc biệt, trong tình hình thiên tai ngày càng khó lường với những siêu bão dồn dập hiện nay, Chủ tịch UBND TP.HCM Lê Hoàng Quân về thị sát Cần Giờ đã quyết định xúc tiến nhanh việc di dời dân xã đảo vào đất liền.

Vừa tâm sự, anh Phúc vừa chỉ tôi xem đám đông thanh niên đang ngồi đánh bài, tán gẫu trong giờ lao động và khẳng định đó cũng là vấn đề của đảo. "Ngoài thiên tai, sự bế tắc kinh tế và các chính sách xã hội cũng là lý do phải di dân". Sinh ra ở đảo, anh Phúc năm nay ngoài 40 tuổi, hiểu rất rõ tình hình kinh tế Thạnh An. Theo anh, từ sau năm 1990, tài nguyên hải sản ngư trường này giảm dần. Đặc biệt, từ khi nước sông Thị Vải đổ ra bị ô nhiễm nặng bởi các nhà máy thì lượng cá tôm cạn kiệt hẳn. "Ngày xưa, ngư dân Thạnh An làm một ngày đủ sống nửa tháng, bây giờ làm ngày nào ăn ngày đó. Thậm chí có ngày họ kiếm không đủ tiền xăng dầu".

Trước hôm tôi ra đảo, đại biểu Hội đồng nhân dân TP.HCM đã có cuộc tiếp xúc cử tri Thạnh An. Nội dung di dân được tập trung trao đổi rất nhiều. Một số người không muốn bỏ nơi chôn nhau cắt rốn. Nhưng đa số cử tri đều đồng thuận đi. Họ tin rằng chuyện vào đất liền không chỉ vì họ, mà còn cho con cháu. Chắc chắn trong đất liền dễ phòng tránh thiên tai nguy hiểm, tương lai các em sẽ thuận lợi hơn trong học hành, việc làm, y tế và các chính sách xã hội khác.

Là người có gia đình ba đời trên đảo, anh Lê Văn Trung - phó chủ tịch Mặt trận Tổ quốc huyện Cần Giờ, nguyên chủ tịch xã Thạnh An - hiểu tâm tư người dân quê mình. "Điều bà con đang băn khoăn nhất là dân biển lên gò sẽ sống như thế nào? Từ hòn đảo chơi vơi giữa biển được về thị trấn Cần Thạnh định cư là tốt lắm, nhưng bà con có được làm nghề cá, nghề muối thuận tay? Nếu không thì sẽ thay nghề gì để sống?".
Giã từ xã đảo, tôi về đất liền trên chuyến đò muộn. Biển êm. Đò cũng vắng khách, nhưng hình như vẫn nặng nề vì chở theo bao trăn trở của người dân Thạnh An” (Sưu tầm)

Với nhiều người, chuyện di dời không đơn thuần là tìm vùng đất mới, có cuộc sống mới an toàn hơn, mà đó là vấn đề về mảnh đất bao đời cha ông đã làm ăn sinh sống, dù khó khăn, vất vả mấy cũng vẫn mong ước được ở lại..


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030177800x600.jpg


“Hơn 1.000 hộ dân xã đảo Thạnh An, huyện Cần Giờ, sẽ phải di dời đi nơi khác từ nay đến năm 2010, để phòng tránh thiệt hại do thiên tai.
Đảo Thạnh An nằm ngoài biển, cách trung tâm huyện Cần Giờ ở phía Đông TP HCM khoảng 15 phút đi ghe, là xã nghèo nhất thành phố mang tên Bác. Vì xã đảo nên hơn 4.500 nhân khẩu ở đây thường xuyên chịu cảnh sống trong điều kiện bị sạt lở, tổn thất do gió bão, triều cường, thậm chí có thời gian bị tê liệt hoàn toàn sau bão số 9 hồi cuối năm ngoái. Mới đây, UBND TP HCM đã quyết định di dời toàn bộ dân xã đảo đến nơi an toàn, ước tính kinh phí khoảng 600 tỷ đồng. Đây là cuộc dời dân có quy mô lớn nhất TP HCM, tính đến nay.

Sở Quy hoạch Kiến trúc đang lấy ý kiến các Sở ngành về địa điểm di dời toàn dân xã Thạnh An. Hai địa điểm an cư dân khả thi đã được nghiên cứu và đề xuất. Thứ nhất là các khu đất hướng về phía Bắc sông Đồng Đình, hiện đang trống. Theo quy hoạch chung của huyện Cần Giờ được phê duyệt năm 1998, địa điểm này sẽ là khu dân cư đô thị.

Phương án 1 được xem là thuận lợi cho việc xây dựng các công trình giáo dục, y tế, văn hóa, thể dục thể thao. Ngoài ra, đây cũng là nơi trú ẩn an toàn cho tàu tránh bão và duy trì cuộc sống người dân với nghề đánh bắt thủy sản. Tuy nhiên, vướng mắc hiện nay là phải xây dựng cầu qua sông Đồng Đình để kết nối với thị trấn Cần Thạnh - trung tâm hành chính huyện Cần Giờ - nhưng kinh phí vẫn chưa được duyệt.
Trong khi đó, vị trí thứ hai gồm các khu đất trống chếch về hướng Nam sông Đồng Đình. So với phương án thứ nhất, địa điểm này có nhiều điều kiện thuận lợi để kết nối hạ tầng hơn và không cần xây cầu qua sông. Thế nhưng nơi đây lại không phù hợp với định hướng quy hoạch khu cư dân thị trấn Cần Thạnh, vì ảnh hưởng đến phong tục tập quán và nghề biển của cư dân xã đảo Thạnh An.
Hiện nay, ngoài phương án chọn địa điểm di dân, huyện Cần Giờ vẫn chưa có chính sách cụ thể nào về hỗ trợ di dời cho hơn 1.000 hộ dân xã đảo duy nhất của TP HCM. Dự kiến, đề án sẽ được trình UBND vào tháng 10.

Khảo sát của chính quyền huyện Cần Giờ, hơn 99% dân cư sống trên xã đảo Thạnh An đều mong muốn sớm được di dời để ổn định cuộc sống” (Sưu tầm)

Đi lang thang một chặp cũng tới được cuối con đê. Hướng này của con đê nhìn về thấy thành phố Vũng Tàu bên tay trái, tay phải là rừng được ngập mặn. Khi nước xuống, người dân hay ra khu vực này bắt cua, bắt ốc, những thứ đó ở vùng này vẫn còn khá nhiều…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030174800x600.jpg

nhanvan_hoang
04-04-2011, 08:27
Đi đâu có cũng có bọn trẻ tíu tít theo sau, cười nói luyên thuyên không kịp trả lời luôn. Cái xã đảo này nhỏ lắm, bạn là người lạ mới bước chân vào đảo là mọi người hỏi han nhau “ai vậy, ai vậy…” liền ah. Tới khúc này phải quay về nhà lại nhưng đi bằng đường ximang nối ra bờ đê chứ không ngược theo bờ đê nữa. Đi vào trong một chút là thấy không khí nóng lại, nhà ai cũng đóng bớt cánh cửa tránh nắng. Qua mấy tiệm tạp hóa, lũ trẻ cứ nhao nhao đòi mua cái này cái kia, hồi sáng mới phát quá trời kẹo mà giờ này đòi nữa…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030176800x600.jpg


Thấy trời khá nóng, hai đứa mua mấy quả dưa về bổ ăn cho mát. Lúc đầu mấy đứa trẻ còn ngại ngại đứng lấp ló ngoài cánh cửa, khi được mời vào thì chúng kéo nhau vào đầy nhà, ăn hồn nhiên và còn la to ra đằng cửa “dưa ngon quá, quất đi tụi mày….”. Cũng nhờ vì thế mà 2 quả dưa ăn sạch sành sanh trong vài phút…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030180800x600.jpg


Ăn no đã đời rồi chúng lại túa ra sân chơi trò ném lon, cũng nhờ thế mà cái xóm đỡ phần im ắng….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030181800x600.jpg


Xóm nhỏ yên bình…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030187800x600.jpg


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030178800x600.jpg


Mình ngồi trên bờ tường của sân vận động hóng gió mát, hai thằng con nít cứ sát lại bắt chuyện “ Thầy, thầy biết vẽ con gà không thầy…..thầy biết vẽ cái cây không thầy…..thầy biết vẽ ống chích không thầy…”. Nghe qua giật mình hỏi “con thấy ống chích này ở đâu”, nó nhe hàm răng mất mấy cái răng cửa ra nói “con thấy ở trong bệnh viện đó, cái này chích tay đau lắm…”


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030185800x600.jpg

nhanvan_hoang
05-04-2011, 09:37
Nghe nói trăng rằm hôm đó là ngày có “siêu trăng” gì đó, nhìn hoài thấy có to hơn bình thường là bao đâu. Thật ra ở cái xóm này, ngày có trăng nào mà nhìn con trăng không lớn và rõ chứ. So với ánh trăng kia, những ánh đèn loe loét trong các ngôi nhà quanh đây chỉ như ánh sáng của đàn đom đóm trong đêm. Tối về được bác Năm cho ăn món cá khô ướp muối, sau đó chiên lên, ăn đậm vị ghê. Tối nay nhà họ ăn chay nên chỉ làm sơ sơ món mặn vậy cho tụi này vì sợ không ăn được món chay. Bữa tối xong là tắm rửa, coi tivi một chút rồi đi ra biển ngắm trăng. Cái phòng tắm có 4 phía thì chỉ được xây 3 vách, 1 cái vách kia không có cửa trống hoác, rồi gió thổi ào ào từ trên đầu trống không xuống nữa. Trời đêm khá lạnh….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030188800x600.jpg


Từ nhà ra biển cách có vài bước chân, lũ chó chắc biết tiếng chân người lạ nên sủa inh ỏi. Ánh trăng sáng thật, nguyên một vùng biển như được chiếu đèn. Tìm một chỗ khô ráo ngồi ngắm cảnh biển đêm cũng hay hay. Ánh trăng để lại trên mặt biển một vệt sáng dài, trông như 1 dải màu vàng óng ánh, cứ dập dềnh nhấp nhô lên xuống. Lâu rồi mới lại có dịp ngắm trăng ở biển đêm thế này, gió lành lạnh thổi từng cơn vào bờ, thi thoảng mới thấy có ánh đèn của những con tàu cá ở ngoài khơi xa. Cô bạn có vẻ đang enjoy khung cảnh dễ chịu này, mọi thứ im phăng phắc trừ tiếng sóng ầm ì đánh vào bờ đá. Xa xa có thể thấy ánh đèn sáng rực trog đêm từ phía Vũng Tàu….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/IMG_107800x600.jpg


Hình như đêm trăng ở vùng biển đảo thì lúc nào cũng lãng mạn và đẹp lạ kì. Ánh trăng khi tỏ khi mờ sau những đám mây, không gian như đứng lại, cũng lạ là không có cả một tiềng con trùng đêm. Rồi hai đứa lại rủ nhau đi dạo tham quan cuộc sống về đêm ở đây. Xã đảo sẽ cúp điện hàng ngày từ 12h đêm cho tới 6h sáng hôm sau, nhà ai cũng trông tối om dù đã cố thắp sáng một bóng đèn..


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030201800x600.jpg


Tại những ngã ba ngã tư thì còn có không khí hơn nhờ các hàng quán, người ta tụ tập lại uống nước, tán dóc, hóng mát hay ăn bữa khuya…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030202800x600.jpg


Ngay gần cầu cảng là náo nhiệt nhất, tiếng người ta cười đùa vui vẻ, tiếng chân chạy rầm rầm của lũ trẻ, rồi cả tiềng hát karaoke vọng ra từ quán chè nữa…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030203800x600.jpg


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030204800x600.jpg


Quán này là đông vui nhất đảo, có tầm 5-6 bàn cho khách ngồi ăn chè, phía góc nhà là dàn karaoke, khách ngồi ăn chè được relax bằng giọng ca live của ca sĩ ngồi trong góc. Chưa thấy sự kết hợp nào tiện lợi như kiểu này, anh chủ quán phải chạy lui tới không ngừng vì khách vào đông quá, vì cái dàn karaoke lúc hát lúc không. Chả thấy ai phàn nàn, không hát được nữa thì đi ra ăn chè, rồi đi về. Mua cho mỗi đứa một ly chè, bọn trẻ có lẽ thích lắm, bu quanh lấy cái tủ kiếng mà chọn món. Những dây đèn nhấp nháy quấn vào mấy cái cột nhà làm trang trí trông khá vui mắt. Bên kia đường là quán café Điểm Hẹn có treo mấy cái đèn lồng kiểu Hội An. Dàn karaoke lại play được trở lại, anh chủ thấy không có khách ca nên tự ca luôn, vừa ăn chè lại được nghe hát thì quá là ok…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030205800x600.jpg

conlele
05-04-2011, 09:50
Thuở đó, Thạnh An rất dễ sống. Vùng biển này giàu tôm cá. Dân nghèo không có ghe thuyền chỉ cần tung lưới ven bờ cũng dư ăn. Ông Quảng Văn Mây, ngư dân 77 tuổi, giã nghề gần 20 năm, hào hứng nhớ lại một thời tung hoành "đãi bạc" trên biển này: "Tui đi biển một ngày, đủ ăn nửa tháng". Thời vàng son, ông Mây từng là người giàu nhất đảo. Ông có bốn đôi tàu đánh giã cào. Một chuyến ra khơi, 60 thanh niên Thạnh An đi bạn cùng. Thuyền lặc lè cá tôm, họ chở thẳng qua bến Vũng Tàu bán.
Một trong những lý do "bạc bị cào sạch" đây nè...
Người Việt mình dzậy đó... tự mình làm, tự mình gây ra, rồi tự mình than!

nhanvan_hoang
05-04-2011, 20:25
Ở nhà bác Năm quá tiện luôn, sáng sớm bước ra khỏi cửa nhà là thấy mặt trời mọc phía sau những con sóng. Ngồi trên bờ đê tận hưởng những luồng không khí mát mẻ trong lành của buổi sáng….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/IMG_132_stitch800x600.jpg


Bốn bề vắng lặng, rì rào con sóng…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/IMG_133800x600-1.jpg


Lúc này nước biển rút xuống khá nhiều, làm lộ ra những kè đá ăn sâu ra biển mà ngày hôm qua khi mình đi ngang qua khó mà thấy được. Những bờ kè làm bằng đá tảng to, chất thành đống là nơi cho con tôm cua sinh sống. Thấp thoáng là bóng của dân địa phương đang cặm cụi đi bắt cua, gỡ hàu trong những viên đá. Mình cũng lò dò theo những kè đá này đi hướng ra biển, mấy ông chú lớn tuổi ngồi im câu cá, chốc chốc lại kéo lên coi có con cá nào mắc mồi không….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030216800x600-1.jpg


Từ đây nhìn vào xã đảo Thạnh An…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030221800x600.jpg


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030220800x600.jpg


A new day has come…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/IMG_135800x600-1.jpg


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/IMG_141800x600-1.jpg

Hien Vanessa
06-04-2011, 15:36
lần sau có đi phát quà cho trẻ con ở đảo thì nhớ cho em biết để em góp quà nha......ruộng muối về chiều đẹp quá anh Sữa ơi....

nhanvan_hoang
07-04-2011, 08:24
Trên đê cũng có lác đác người dân địa phương đi tập thể dục buổi sáng, dưới biển thì cuộc sống mưu sinh đã bắt đầu rồi…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030222800x600.jpg


Bữa sáng trông khá ngon mắt và lạ miệng, người ta nấu hai nồi cháo khá to: một nồi chén lá dứa, một nồi cháo đậu đen, món chính là nồi cá kho còn nóng hổi kia. Nhìn là thấy muốn ăn rồi….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030223800x600.jpg


Ai ăn thì đươc phục vụ một tô cháo tô, nóng hổi, một cái chén nhỏ đựng vài khúc cá và vài muỗng nước cá kho. Giá tầm 5K – 7K gì đó, khách hàng toàn là hàng xóm sát nhà không ah, ai tới mua cũng tự động chọn các khứa cá trong nồi mà múc, bà chủ chẳng phàn nàn gì. Chưa ăn kiểu thế này qua nhưng ngon miệng lắm, làm một hơi hết sạch tô cháo…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030224800x600.jpg


Sáng nay kế hoạch là qua bên đảo Thiềng Liềng, giờ tàu chạy là tầm 10-11h, nói chung là không có fixed nên muốn đi thì bạn phải chạy ra hỏi chủ đò cho chính xác. Giờ này còn khá sớm, về nhà nằm nghỉ một chặp lấy sức, anh con rể bác Năm cũng đã đi chợ cá sáng mới về. Anh ấy hiền lành và siêng năng ghê: đi ghe nguyên buổi tối, sáng về phụ vợ ra chợ bán cá, trưa về nấu cơm cho cả nhà, rồi cả giặt đồ nữa chứ. Anh có ý chuẩn bị bữa cơm trưa mời hai đứa ăn trước khi đi nhưng chắc là không kịp vì không biết mấy giờ đò chạy nên cứ ra bến sớm ngồi chờ cho chắc ăn. Lúc chia tay cám ơn anh mà anh cứ lí nhí trong miệng “sao không ăn cơm xong rồi hãy đi…..”. Bác Năm thì chở hai đứa ra bến tàu, bỏ ở quán café để bác ấy ra bến tàu hỏi cho chính xác giờ tàu chạy, cũng sớm được tầm 20 phút. Mọi người ngồi quán café tán dóc, bác kể mấy cô con gái của bác lấy chồng ở Cần Giờ, Vũng Tàu, Sài Gòn, theo chồng luôn. Mấy anh con trai cũng đi làm xa, ai ở nhà thì bác cũng ráng lo cho có một công việc để sinh sống. Bác khoe ngôi nhà mà anh rể mới xây là do từ khi bác giới thiệu việc đi đánh cá theo ghe cho mà mới có tiền xây đó. Năm sau bác cũng sửa lại nhà để mỗi khi nước dâng lên, ngôi nhà gỗ cũ kĩ của bác không còn lo bị nước tràn vào nữa. Bác cứ dặn đi dặn lại mãi là qua bên Thiềng Liềng thì liên hệ người hàng xóm mà bác quen biết, cứ nói là do bác Năm giới thiệu. Rồi còn hẹn là khi nào có dịp quay lại đảo Thạnh An thì phải nhớ ghé thăm nhà bác, bác cháu gặp nhau biết nhau là cái chữ duyên.

Đây là con đò đi qua đảo Thiềng Liềng, trong nó khá hơn đò đi từ Cần Thạnh qua Thạnh An nhiều, sóng có vẻ khá lớn, con thuyền lắc lư không ngớt. Nhìn vào trong khoang đã thấy nhiều dáng người nằm vật vạ ra trên băng ghế, cũng không cần phải xuống sớm làm gì, cứ thư thả. Đi mấy cái vụ sông nước này kì lắm, đi bon bon mấy tiếng đồng hồ trên biển thì không sao chứ mà con đò dừng một chỗ lắc lư qua lại là cái đầu lúc đó mới bị say….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030226800x600.jpg


Mỗi khi có ai muốn leo lên đò là anh lái đò lại nhảy từ nóc xuống đỡ lên. Cái kiểu phải đạp lên cái bánh xe oto gắn trước mũi đò trơn tuột thế kia, không cẩn thận trợt chân là ngã xuống nước ngay. Chuyến đò cũng chỉ đa số là hàng hóa, nhu yếu phẩm phục vụ cho dân trân đảo Thiềng Liềng, vài cán bộ ban nghành gì đó qua công tác..


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030229800x600.jpg


Lại một chuyến đò lênh đênh trên biển nữa, nghe nói mất tầm 1 tiếng mới tới đảo Thiềng Liềng…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/IMG_180-r800x600-1.jpg


“Ấp Thiềng Liềng: đảo nằm trong đảo

Ấp đảo Thiềng Liềng là nơi xa xôi, nghèo khó nhất TP. HCM. Trên đảo chỉ có duy nhất 1 trường mẫu giáo và tiểu học. Học sinh cấp 2 phải vượt biển để qua Thạnh An đi học mỗi ngày. Học sinh cấp 3 phải trọ học ở thị trấn Cần Thạnh.

Ấp Thiềng Liềng từ lâu là một cù lao bốn bề sông nước, kênh rạch chằng chịt, điện lưới quốc gia chưa được kéo tới, là nơi đầu sóng ngọn gió, không được nhiều người biết đến. Người ta vẫn thường hay gọi Thiềng Liềng là đảo trong đảo, vì từ trung tâm huyện mất 45 phút đi đò qua trung tâm xã Thạnh An, rồi cũng mất ngần ấy thời gian đi đò qua đảo Thiềng Liềng.

Những đứa trẻ ở cái ấp “đảo nằm trong đảo” này từ nhỏ đã quen sóng nước. Đi học lớn lên cũng bám vào con nước, những gia đình nghèo khó, vất vả thường sớm định hướng cho con vào công việc truyền thống của gia đình. Một số trẻ em vẫn đang cắp sách đến trường, nhưng ngoài những giờ đi học phải phụ thêm cho gia đình để đỡ đần gánh nặng mưu sinh của cha mẹ.

Cả trung tâm xã Thạnh An và ấp Thiềng Liềng đều là những hòn đảo ngập mặn tách rời khỏi đất liền. Ở Thiềng Liềng có 184 hộ dân, một nửa trong số đó là hộ xoá đói giảm nghèo. Ở đây chỉ có một ngôi trường duy nhất là trường tiểu học Thạnh An, phân hiệu Thiềng Liềng, toàn trường có 62 học sinh. Sĩ số cao nhất là 17 em lớp 3. Các bé mẫu giáo và học sinh cấp II cũng học chung ở đây. Hầu như học sinh ở đây học đến cấp II là nghỉ học đi làm muối. Nếu muốn học tiếp, các em phải trọ học ở thị trấn Cần Thạnh, phương tiện đến trường duy nhất của các em là những chuyến đò tròng trành giữa biển cả. Những ngày sóng lớn, chuyến đò trở thành nỗi khiếp đảm của học sinh ở đây” (Sưu tầm)

nhanvan_hoang
07-04-2011, 21:08
Mình cũng không biết phương hướng tàu chạy là gì luôn, đại loại theo bản đồ là thế này nè. Đảo nằm đâu đó đoạn cù lao Phú Lợi và mấy cái cù lao nhỏ quanh đó…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/2009huyencangio.gif


Nhìn vậy chứ ở đây có rất nhiều cù lao lớn bé, con tàu cứ đi loanh quanh qua lại mấy nhánh sông nằm ngăn cách cù lao, y như mê cung. Đi hết ngã ba này lại tới cái ngã ba khác, thi thoảng cũng có tàu bè đi đánh cá chạy qua, nói chung là hệ thống kênh rạch khá chằng chịt…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030233800x600.jpg


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030234800x600.jpg


Người ta cũng cho cắm mấy cái bảng chỉ dẫn cho tàu bè qua lai trên đoạn này…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030235800x600.jpg


Mỗi cù lao tùy vào điều kiện đất đai trên đó mà có người sinh sống hay không, nhưng kể ra cũng khá cách biệt với cuộc sống bên ngoài. Nó y như một thế giới thu nhỏ với vài ba gia đình làm nghệ muối, đi ghe sống quay quần với nhau. Vui nhất là lúc đón trả khách ở mấy cái “bustop” trên đường đi, khách muốn xuống chỗ nào chỉ cần ra đứng trước mũi con đò chỉ chỉ tay ra dấu là anh lái đò biết ngay. Đò sẵn lòng đón trả khách ở bất cứ cái “bustop” nào, đại loại như thế này…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030236800x600.jpg


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030237800x600.jpg


Khách muốn đi đò cũng vui lắm, họ ngồi sẵn trên thuyền của mình, thấy đò chạy ngang qua thì chèo thuyền mình tới sát mạn đò, rồi dang tay nhờ người kéo lên…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030238800x600-1.jpg

nhanvan_hoang
08-04-2011, 18:58
Chạy sâu vào bên trong mấy cái cù lao không khí mát mẻ hẳn, nắng trưa cũng có vẻ bớt oi hơn, những rừng cây đước mọc hay bên con kênh nhìn xanh xanh dễ chịu…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030241800x600.jpg


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030243800x600.jpg


Vài cái ghe nhỏ đi giăng lưới, chắc họ cũng sống trong các cù lao gần đây…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030244800x600.jpg


Những ngôi nhà sống cách biệt thế này thường phải tự trang bị đầy đủ cho mình lượng nước ngọt cần dùng hàng ngày, thức ăn thì sẽ được mua và gửi theo các chuyền đò hàng ngày qua lại đảo Thiềng Liềng. Thế mới thấy hết tầm quan trọng của những chuyến đò này….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030245800x600.jpg


Cảnh mấy khu rừng được mọc trong các cù lao….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030246800x600.jpg


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030247800x600-2.jpg


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030248800x600.jpg

nhanvan_hoang
09-04-2011, 16:17
Từ xa xa khi thấy đò tới là người thân chạy ra đứng đợi, vẫy tay ra dấu cho đò cập vào bờ…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030249800x600.jpg


Con đò cập thật sát vào bờ để cho người già và trẻ con xuống bờ an toàn. Anh lái phụ có nhiệm vụ giúp đỡ hành khách như thế này…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030251800x600.jpg


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030252800x600.jpg


Nhưng có lẽ do con tàu chạy có trớn quá nên leo hơi lố lên bờ, sau đó nó không quay ra vùng nước được nữa, thế là hai anh em nhà đò hì hục dùng sào đẩy con đò ra xa bờ…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030253800x600.jpg


Cù lao này đang làm vụ muối, nhìn thấy những ruộng muối cả đống muối đã được thu hoạch. Thường thì người ta gánh muối về cất trong kho để bảo quản sạch sẽ, đảm bảm chất lượng tốt hơn khi bán cho thương lái…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030254800x600.jpg


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030255800x600.jpg


Mải mê ngắm cảnh mà đò tới Thiềng Liềng rồi, đò mới đó đã đi được 1 tiếng. Thấy nó rẽ vào một ngã ba, rồi đi chậm lại, bác tài nói lớn đánh động mọi người “ tới rồi, hết tiền”. Ai dù đang mệt mỏi nằm vật vã cũng lo dậy mà đi lên bờ cho mau, đứng trên buồng lái nhìn sơ qua đảo hai đứa khẽ nhăn mặt vì một lý do “cái đảo này nhìn nóng quá”…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030265800x600.jpg

Nhật Ân
10-04-2011, 01:08
Đảo thật hoang sơ và cuộc sống người dân nơi đây có vẻ còn lam lũ quá, tuy nhiên cũng có những cái riêng rất đặc biệt của nó và không << đụng hàng>> với những nơi khác. Đang ngóng chờ những diễn biến kế tiếp của bác.

thienbinh_dn83
11-04-2011, 11:56
Gì thế này Sữa? Đang tới khúc hay mà bỏ ngang đi phuot nữa là sao, lại lang thang ở đâu nữa rồi, Sữa? Mà cái đảo này nghe tên lạ dữ vậy ông?Gì mà đảo Thiềng Liềng? Nghe gì lạ quá trời

nhanvan_hoang
23-04-2011, 07:16
Đây là khu center của đảo, một con đường betong kéo dài được chục mét, còn phía xa kia là con đường trải đá dăm bụi mù. Trước cửa mỗi nhà là một hệ thống năng lượng mặt trời, trông khá ổn…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030269800x600.jpg


“Ấp đảo Thiềng Liềng có điện


Người dân ấp đảo Thiềng Liềng phấn khởi, rủ nhau sắm sửa đồ dùng vì dự án điện mặt trời ở đây vừa hoàn thành đúng vào dịp tết. Ngày 27-1, Tổng Công ty Điện lực TP.HCM và UBND huyện Cần Giờ làm lễ khánh thành dự án điện mặt trời cung cấp cho người dân ở ấp Thiềng Liềng, xã Thạnh An, huyện Cần Giờ. Theo ông Hứa Ngọc Thuận, Phó Chủ tịch UBND TP, đây là một trong những nơi chưa có đường dây kết nối vào mạng lưới điện quốc gia nên dự án này rất có ý nghĩa đối với người dân.


Trắng đêm ngóng điện

Ấp Thiềng Liềng là một đảo nhỏ chưa có đường giao thông bộ kết nối với trung tâm hành chính của xã Thạnh An. Từ trung tâm huyện Cần Giờ, tàu thuyền phải đi mất hơn 1 tiếng mới đến nơi. Sáng 27-1, hầu hết những người dân sống ở đây đều vui mừng, hớn hở khi nhắc tới đề tài “điện đóm”. Ông Nguyễn Văn Tư (73 tuổi, ngụ tổ 40) vừa bật chiếc quạt máy do con ông mới mua cho vừa kể: Trước ngày đóng điện, ông Tư và người dân ở ấp này cứ thao thức, hồi hộp cả đêm để chờ. Đóng điện xong, ông thức đến 2 giờ sáng để coi tivi. “Sướng nhất là giờ đây sau một ngày lao động chúng tôi được xem, được biết toàn bộ tình hình cuộc sống cả nước diễn ra trong ngày qua tivi. Trước đây, chúng tôi có điện chạy máy nhưng lúc đủ, lúc thiếu nên chỉ xem được tivi đen trắng. Giờ có điện mặt trời thì con cái nó sắm cho cái tivi màu, quạt điện và cả nồi cơm điện để xài” - ông Tư vui vẻ khoe.

Cầm hai cây đèn dầu làm bằng lon bia và lon nước ngọt trên tay, bà Phan Thị Lệ, sống ở tổ 42, nói tết năm nay nhà bà sẽ đón tết rộn rã hơn năm trước. Em Hồ Thanh Tâm (đang học lớp 9 Trường THCS Thạnh An, con của chị Lệ) cũng tỏ ra rất vui vì không phải lọ mọ đốt đèn dầu học bài nữa và sẽ nỗ lực học hành hơn để được vào đại học. Ông Nguyễn Văn Trễ 81 tuổi, ngụ tổ 41, lại càng mừng hơn vì lâu nay ông nghĩ chẳng bao giờ nhà ông có điện để sử dụng cả ngày. Lúc xài máy phát điện, cả ấp chỉ dùng được vài ba tiếng vào chiều tối. Ban ngày, nếu trời nóng quá thì phải quạt tay, ra bờ sông hóng gió hoặc đi tắm cho bớt nóng. Còn giờ thì khác, nhiều người tối nào cũng thức đến 9-10 giờ đêm để coi tivi. Cả ấp không còn cảnh tối mù, mọi người đóng cửa ngủ sớm mỗi khi đêm xuống như trước. Nhiều nhà đang mua thêm đèn điện để bàn cho tụi nhỏ học bài.


Nhiều vùng sâu, vùng xa sẽ có điện

14,8 tỉ đồng được đầu tư cho dự án điện mặt trời tại ấp Thiềng Liềng. Đây là nguồn vốn đầu tư xây dựng của Tổng Công ty Điện lực TP. Ông Phạm Quốc Bảo, Phó Tổng Giám đốc Công ty Điện lực TP.HCM, cho biết đây là dự án “làng điện mặt trời” lớn nhất trong cả nước. Vì đường dây điện không thể kéo ra đảo nên điện mặt trời được xem là phương án hiệu quả, ít tốn kém nhất. Điện mặt trời là nguồn năng lượng sạch, thân thiện với môi trường và góp phần bảo vệ sinh thái cho Cần Giờ - “lá phổi xanh” của TP.

Theo ông Huỳnh Cách Mạng - Chủ tịch UBND huyện Cần Giờ, xã đảo Thạnh An hiện còn hai ấp và 170 hộ gia đình đang sống trong rừng (để giữ rừng) chưa có điện để dùng. Phó Chủ tịch UBND TP Hứa Ngọc Thuận cho biết TP có chủ trương đầu tư cung cấp điện nhằm nâng cao chất lượng cuộc sống cho người dân ở những xã đảo, vùng sâu, vùng xa. Thời gian tới, TP sẽ chỉ đạo các đơn vị liên quan khảo sát và đầu tư điện mặt trời cho những trạm y tế, những khu dân cư chưa thể kết nối lưới điện quốc gia ở những vùng sâu, vùng xa thuộc các huyện Bình Chánh, Hóc Môn, Củ Chi…

Ngày 13-9-2010, TP có quyết định thực hiện dự án đầu tư điện mặt trời cho người dân ở ấp Thiềng Liềng. Đầu tháng 1-2011, công trình được triển khai xây dựng. Đến ngày 26-1, dự án hoàn thành và được đóng điện. Ngoài việc cung cấp điện cho 174 hộ dân ở ấp Thiềng Liềng, điện cũng đã đến được các cơ sở công cộng như ban quản lý ấp, trạm kiểm lâm, trạm y tế, Trường Tiểu học Thiềng Liềng, trạm hải quan, trạm kiểm soát biên phòng. Chủ đầu tư của dự án là Tổng Công ty Điện lực TP. Trung tâm Năng lượng mới và Phát triển nông thôn làm thiết kế. Toàn bộ dự án có 172 hệ thống điện mặt trời cung cấp điện cho toàn ấp. (Sưu tầm)


Mỗi trụ diện thế này đều có đánh số thứ tự để theo dõi bảo trì, giá tiêu dùng ban đầu là khoảng tầm 40K/tháng nhưng kể từ ngày sử dụng tới giờ chưa thấy ai tới thu tiền điện cả. Đây là sức sống, niềm hi vọng và là niềm vui không nói nên lời cho toàn bộ bà con của xã đảo Thiềng Liềng….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030270800x600.jpg


Hai đứa lại lang thang đi tìm nhà hàng xóm của bác Năm đã giới thiệu, cô này cũng tên là Năm luôn. Đúng cái xã nhỏ thật, mới hỏi có vài câu là biết ngay nhà cô Năm ở đâu. Ngôi nhà nằm cách bến đò tầm chục mét, ngôi nhà có vẻ khá mới với hàng rào sơn màu xanh. Qua vài câu hỏi thăm sơ sơ, cô Năm sắp xếp chỗ ở cho hai đứa. Cô bạn mang theo ít quần áo phát cho trẻ em mà không biết ai thật sự cần nó, rồi cả size áo nữa, lơ ngơ phát không đúng cái họ cần thì lại mất tác dụng. Cuối cùng quyết định gửi hết đồ cho cô Năm, cô lựa ra theo size rồi mang cho hàng xóm, như vậy vừa nhanh, vừa hợp lý….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030274800x600.jpg


Hai đứa giờ mới cảm thấy đói bụng, sáng giờ vừa mệt, vừa lo lắng là không biết tối ngủ đâu nên không để ý tới cái bụng. Cố Năm tính nhờ thằng nhỏ đi mua mì gói và trứng về nầu nhưng sợ làm phiền, hai đứa tự đi cho mau. Cách đó vài căn nhà là một quán bán hủ tíu, bún riêu. Vố hỏi thấy còn nước lèo la mừng lắm, có cái gì cứ nấu lên bỏ bụng đã, không dám đòi hỏi nữa…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030276800x600.jpg


Quán này bán nguyên ngày nên ghé giờ nào cũng có thể có cái ăn, thằng nhóc con cô chủ chịu khó đạp xe lọc cọc đi mua dùm 2 chai nước. Cô bán hàng chưa nấu xong tô bún mà mình uống gần hết chai nước lạnh rồi. Ngồi nhìn cô chạy tới lui nấu ăn mà cái bụng sôi lên, sáng giờ ăn có chén cháo với mấy quà chuối cau mà…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030279800x600.jpg


Đây rồi, bữa trưa. Quá ngon và quá tuyệt…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030280800x600.jpg

nhanvan_hoang
24-04-2011, 08:55
Giờ mới có dịp hỏi thăm nhau, cô chủ cũng có 2 đứa con đều đang học cấp I tại trường ở ngay đảo Thiềng Liềng, cái xe đạp cũ lúc nãy là phương tiện đi lại rất quí đối với thằng bé để đi học hàng ngày. Trong nhà trong đang chiếu mấy bộ phim tình cảm dài tập sướt mướt của Hồng Kông, rồi hàng xóm mang disc qua nhờ play cho coi ké nữa. Khi nói về điện đóm, cô vui lắm vì từ ngày có điện cuộc sống đỡ vất vả hơn, rồi còn có cái xem hàng ngày cho đỡ buồn chứ trên hòn đảo này biết lấy gì giải trí vui chơi. Thằng bé ngoan lắm, nói chuyện lễ phép, cô bạn tặng nó 2 cuốn vở, 1 thước kẻ, 1 bút chì, 1 eraser, 1 bút Thiên Long, ai cũng thấy niếm vui trong mắt nó. Giờ này tầm 2pm, hai đứa bàn nhau là nên đi phát quà kẻo không kịp và sẽ phát quà cho bọn trẻ gặp trên con đường đê này. Cô Năm cũng sẵn lòng support hai đứa, cô cho mượn cái xe đạp của thằng con. Sau khi chuẩn bị hết là khởi hành thôi, con đường dài phía trước đang chờ…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030285800x600.jpg


Con đường betong nhanh chóng thay bằng con đường đá dăm, nghe nói chạy hết một vòng con đường này dài tầm 5kms. Con đường tuy lởm chởm đá nhưng lại uốn cong xuyên qua những ruộng muối, trông thật đẹp…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030284800x600.jpg


Cũng may là hôm đó thời tiết khá mát mẻ, chứ giờ này mà đạp xe chở nhau đi hết con đường này với mình là “impossible mission”. Bên này con đường là dòng kênh chảy êm đềm, là rừng đước xanh xanh, lũ trẻ con dùng mấy tấm xốp làm phao nổi, vùng vẫy trong làn nước mát lạnh. Đứa nào cũng cười tít mắt khi được phát kẹo…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030282800x600.jpg


Bên kia là những ruộng muối xâm xấp nước…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030286800x600-1.jpg


Làm muối là nghề sinh nhai chính ở xã đảo này, cái nghề này cũng thất thường lắm vì phụ thuộc hoàn toàn vào thời tiết. Năm ngoái giá muối không cao nhưng bù lại là trúng mùa nên cuộc sống diêm dân cũng ok, năm nay vừa mất mùa lại vừa mất giá nữa. Muối được làm trên những ô ruộng vuông vắn, thấy vậy chứ đi một buổi nhìn thấy người ta làm ra hạt muối mà đúng là “mặn” thật, còn chưa kể là mấy cái bệnh nghề nghiệp nữa. Mắt ai cũng đỏ hoe do hơi nóng của những ruộng muối bốc lên, ai cũng muốn đeo kiếng để bảo về con mắt nhưng lại thấy vướng víu, không tiện cho việc đi lại nên ai cũng thôi….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030288800x600.jpg


Từ những ô nước thế này….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030287800x600.jpg


Sau vài ngày lao động, nhờ cái nắng của ông trời thì thu được sản phẩm lúc đầu như vầy…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030291800x600.jpg

nhanvan_hoang
25-04-2011, 08:27
Thu hoạch…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030290800x600.jpg


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030295800x600.jpg


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030293800x600.jpg


Biết là khó khăn, vất vả nhưng nghề làm muối đã tồn tại trên xã đảo này bao năm rồi, ngoài nghề này thì không biết làm cái gì để lấy đi đổi gạo. Mùa làm muối kéo dài từ tháng 10 tới hết tháng 4-5 năm sau, nhưng những năm nay thời tiết khá bất thường nên những khó khăn lại thêm khó…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030298800x600.jpg


Có dịp ngồi nói chuyện với người dân mới hiểu sự khó khăn của nghề này là như thế nào. Dù trời có nắng thì dù nắng bao nhiêu cũng được, cái nóng trên những ruộng muối này dù sao cũng “dễ chịu” hơn trời mưa. Mưa có nghĩa là công cốc, muối lại trở thành nước, lại phải làm lại từ đầu….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030303800x600.jpg


Mỗi ô ruộng muối đều được nối thông với các rãnh dẫn nước mặn xung quanh, hôm nay vào nước để cho nó bay hơi tạo độ mặn, hôm sau lại tiếp tục dẫn nước tiếp cho tới khi nào độ mặn đạt mức chuẩn thì thôi. Dụng cụ dẫn nước mặn hoạt động như cái guồng quay nước thu nhỏ trên vùng Tây Bắc, quay nhẹ tay hay nặng tay là do mình tự điều chỉnh. Quay nhẹ thì nước vào ít, quay nặng thì nước vào nhiều và nhanh hơn…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030304800x600.jpg


Cô bạn mình được người dân hướng dẫn cách xem độ mặn trên dụng cụ đo…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030306800x600.jpg


Ở đây có một con đường chạy tắt qua những ruộng muối, nó kéo dài tới tận phía bên kia đảo, sát con kênh lớn. Bên này đường là những kho trữ muối sau khi thu hoạch, mỗi kho chứa được tầm chục tấn muối. Thường thì người chủ thuê thợ về làm công cho mình, nhưng đến khi mất mùa thì họ cũng xin làm nghề gánh muối thuê cho các chủ ghe thu mua muối….

nhanvan_hoang
26-04-2011, 10:19
Bên kia đường là những mái nhà nằm im lìm trên nhưng mô đất nhô cao, bao quanh là rừng đước với bộ rễ nhô cao….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030308800x600.jpg


Để tạo cái nền cứng cho muối hình thành, người ta phải gia cố cho nền thật cứng, dùng một dụng cụ như con lăn, vừa lăn vừa ấn thật mạnh xuống nền đất để tạo độ cứng. Dụng cụ này còn có tác dụng gia cố thành cho những ruộng nước được chắc chắn…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030309800x600.jpg


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030310800x600.jpg


Một cái kho chứa muối trông như thế này nè…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030312800x600.jpg


Bên trong có bắc sẵn những tấm ván hoặc tấm bạt để khi gánh muối vào kho hay xuất kho thì đi lên đó cho sạch sẽ…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030314800x600.jpg


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030313800x600.jpg


Năm ngoái giá muối tầm còn dao động quanh 26K/giạ, mùa này chỉ còn 24K/giạ, mỗi giạ tầm khoảng 33kgs. Năm nay được mùa, năm sau lại mất mùa thì phải làm lại từ đầu là chuyện thường, giá cả thì người làm muối không quyết định được. Có bao cái khó với nghề này nhưng không làm muối thì biết làm gì bây giờ…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030315800x600.jpg

nhanvan_hoang
26-04-2011, 19:25
Chào tạm biệt mọi người hai đứa lại đạp xe đi tiếp, từ trục đường chính hai đứa rẽ qua một cây cầu vì thấy có mấy mái nhà. Ngay cả những cây cầu này cũng là điều xa xỉ với xã đảo, toàn là do sự hỗ trợ từ thành phố, hoặc những mạnh thường quân…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030320800x600.jpg


Đi đâu gặp trẻ con cũng biết hỏi có chừng đó câu “con có đi học không?...học lớp mấy?...con viết bút chì hay bút bi?...” Có một điểm chung là tụi trẻ ở đây đứa nào cũng ốm, đen, chân không mang dép nhưng rất lễ phép với người lớn…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030322800x600.jpg


Từ đây nếu muốn đi qua nhà hàng xóm thì phải đi qua cái cầu thế này, nhìn sơ qua thì không hình dung được, nó là mấy cây gỗ đóng tạm, kết hợp với cả mấy cái ghe nhỏ, bạn phải bước lên cầu, rồi chuyển qua ghe, rồi qua cầu lại thì mới qua tới bờ bên kia. Đi qua cầu thì không lo, chỉ lo cái xe đạp dựng ngoài đầu đường không có ai coi, trong giỏ còn nhiều vở và kẹo cần phát…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030321800x600.jpg


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030323800x600-1.jpg


Qua cái cầu rồi lại mò tìm gò đất cao mà lội đi tiếp vì giờ này nước lên, con đường đất hàng ngày chìm mất tiêu rồi….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030325800x600.jpg


Bên kia bờ là mấy ruộng muối nhỏ, có vài người đang quay cái guống lấy nước vào, rồi còn có cả một đàn dê nữa….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030324800x600.jpg

nhanvan_hoang
28-04-2011, 08:15
Nhìn xa xa thấy có nhà mà có lẽ nước ngập quá không dám đi tiêp, hai đứa qua lại đường chính đạp xe đi tiếp. Con đường đê này đẹp lắm, nếu bạn có dịp đi xe đạp sẽ cảm nhận được ngay, còn nếu đi xe máy thì chạy vù một phát hết luôn, chẳng kịp thấy cái gì. Ở đây cũng có một kho muối, mấy anh thợ đang hì hục gánh muối về kho…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030328800x600.jpg


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030329800x600.jpg


Muối trên ruộng được gom lại thành từng đống nhỏ, sau đó mọi người dùng cái dụng cụ trong như cái bay múc muối bỏ vào thúng….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030333800x600.jpg


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030334800x600.jpg


Sau đó gánh về kho chứa…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030331800x600.jpg


Thấy có người lạ, mấy anh khá vui vẻ, cười đùa chọc ghẹo tụi này. Anh hỏi có muốn thử gánh cho biết không, gánh không khéo cả người cả muối nằm xuống ruộng luôn quá….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030335800x600.jpg


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030337800x600.jpg

nhanvan_hoang
29-04-2011, 08:00
Ngoài trời dù có mây một chút, nhưng không khí quá là oi ả, mồ hôi cứ thi nhau chảy ra nhễ nhại. Cô bạn mình thì rất hứng thú làm quen với dân địa phương, mấy anh cũng rất nhiệt tình hướng dẫn, giải thích mọi câu hỏi về nghề làm muối cho cô ấy. Họ nói chuyện khá vui vẻ và hào hứng…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/IMG_272800x600-1.jpg


Ngồi phía trên bờ đê này, nhìn thấy những bóng người lặng lẽ làm việc trên những ô ruộng muối thấy sao mà người ta chịu thương chịu khó quá trời. Đang miên man suy nghĩ thì tiếng mấy con dê kêu inh ỏi làm mình phải ngước lại coi cái gì, thì ra một cô bé đang lùa chúng về nhà nhưng chúng lại thích đi tạt ngang tạt dọc để ăn mấy bụi cây nằm sát kho muối. Khi được phát mấy cuốn vở và bút, cô bé rất lễ phép cúi đầu thật sâu lễ phép cám ơn. Lâu rồi không được thấy lại những cử chỉ lễ phép như thế đó, học trò nghèo ở quê mà, đứa nào cũng vậy…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030342800x600-1.jpg


Hai đứa lại tiếp tục đạp xe, lúc này cũng tới mé kênh bên phía kia rồi, nơi này lâu lâu thấy có mấy tàu chở container chạy qua, người ta đặt mấy cái phao nổi để hướng dẫn tàu thuyền qua lại….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030343800x600.jpg


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030344800x600.jpg


Hai chai nước mang theo uống đã cạn sạch, hình như toàn mình uống, cô bạn hăm hở khám phá ruộng muối và phát quà cho trẻ nên chả thấy hỏi nước luôn. Nhìn thấy một cái quán có mấy cái ghế, có mấy tán dừa khô bao quanh mà không sure là phải quán nước hay không vì không thấy có ai hay trưng bày gì hết. Cũng hơi thấm mệt nên vào ngồi tạm trước tính sau, bạn mình đợt này đi mang có ít hành lý, còn lại mang toàn đồ cho bọn trẻ. Ở công ty cô ấy cũng có đồng nghiệp muốn đi theo để phát quà nhưng mình sợ là không quen di chuyển liên tục, nhất là mấy chuyến đò nên cô ấy hẹn lần sau sẽ đi theo nhưng vẫn cố gắng gửi theo chút quà….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030345800x600-1.jpg


Ông bà chủ quán có 2 đứa con gái đang tuổi đến trường. Ai cũng được nhận quà…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030346800x600.jpg

nhanvan_hoang
30-04-2011, 08:21
Ra đảo Thiềng Liềng này , ngoài việc bị kêu là "thầy cô giáo", còn dễ bị xưng nhầm là “nhà báo” lắm, dù có giải thích thế nào cũng không ai tin. Nhà báo thì đã có đò của huyện/xã đưa đi rồi, rồi có xe máy chạy bon bon đi tìm tư liệu, ai mà đạp cái xe đạp chở nhau thế này. Ở Thiềng Liềng có một trường mẫu giáo và một trường cấp I, nói chung được đầu tư khá chuẩn, trường cũng chỉ có vài phòng học do cũng lấy đâu ra nhiều học sinh. Thầy cô giáo thường đi dạy và ở lại trong trường luôn, lâu lâu mới về lại trong đất liền. Hoc sinh cấp II thì hàng ngày 2 lần đò vào đảo Thạnh An, còn cấp III thì tiếp đò vào Cần Giờ…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030350800x600.jpg


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030352800x600.jpg


Sát ngay bên là trạm kiểm lâm…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030351800x600.jpg


và phòng y tế….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030353800x600.jpg


Cuối cùng thì cũng chạy hết một vòng đảo, quay về lại được con đường betong buổi sáng tại bến đò, còn đúng một phần quà phát cho đứa trẻ cuối cùng….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030354800x600.jpg


Cũng đã đầu giờ chiều rồi, mọi thứ im ắng lạ thường, không thấy có tiếng người hay tiếng xe máy quanh đây. Đảo Thiềng Liềng nhỏ như thế thôi, vài trăm hộ dân sống với những cơ sở đường xá tối thiểu…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030355800x600.jpg


Tội cô Năm lắm, mới gặp mặt đã vội hỏi hai đứa đi đâu từ trưa giờ, nhà lo cơm nóng canh nóng mà không thấy về, mọi người chờ mãi không được nên ăn trước rồi. Cô hỏi có muốn ăn seafood không để cô nhờ thằng con đi hỏi hộ, nó chạy đi một vòng về nói là hôm nay không thấy tàu ghé đảo bán hàng. Rồi nó muốn chở mọi người ra ngoài ngã ba phía trước hỏi mua của mấy người đi đánh lưới. Ở đây người ta dùng đò đi lại y như mình dùng xe máy chạy tới lui lo công việc vậy…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030358800x600.jpg

nhanvan_hoang
01-05-2011, 07:27
Thằng cu dặn mọi người ổn định chỗ ngồi thật vững, tránh quay tới lui kẻo con đò mất thăng bằng, nó chèo khéo lắm, chỉ cần khua nhẹ nhẹ là con đò tiến nhanh trên mặt nước. Hai đứa lại được làm một chuyến du ngoạn trên con kênh….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/IMG_308800x600.jpg


Chiều về ở đây đẹp thật, mặt nước như tấm gương phẳng lặng, phản chiếu những tia nắng vàng lên không gian quanh đây….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030359800x600.jpg


Hai đứa quên mất hỏi thằng cu là mua seafood ở đâu, nó cứ mãi chèo, mình thì mải ngó nghiêng và hít thở không khí trong lành…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/IMG_309800x600.jpg


Nó tắp vào mấy cái ghe đang đậu ở ngả ba kênh hỏi mua nhưng hôm nay không ai đi lưới cả nên không có, gặp ghe đang lưới thì họ bảo mới đi nên chưa có gì mà bán….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030363800x600.jpg


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030361800x600.jpg


Thôi đành phải quay về nhà vậy, thằng cu nói hay là anh chị ở lại, ngày mai người ta đi luới về, tha hồ mà mua. Những tia nắng cuối cùng đang cố chiếu sáng ở phía xa kia, một ngày nữa lại sắp qua, sáng mai về lại đất liền rồi. Bên kia, những ô ruộng muối bỗng đẹp lạ kì…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/IMG_298800x600-1.jpg


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/IMG_314_stitch800x600.jpg

nhanvan_hoang
02-05-2011, 21:39
Rồi cả đảo chìm trong đêm tối, dù có điện năng lượng mặt trời nhưng do ban ngày nóng quá dùng khá nhiều, tối đến nhà ai cũng ráng tiết kiệm, chỉ mở 1 cái bóng đèn trắng soi mà thôi….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030370800x600.jpg


Trăng lên từ từ phía sau những ngọn cây đước, đỏ như cục than hồng….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030371800x600.jpg


Bữa tối được bày ra trước hiên nhà cho mát mẻ, cả nhà ăn hết rồi, chỉ còn hai đứa. Bữa tối là món cá kho và tô canh cá với thơm ăn rất vừa miệng…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030376800x600.jpg


Ăn no cái bụng là ra bờ kênh ngồi hóng mát, nhìn qua những dãy nhà xa xa thấy có ánh đèn nhưng sao mà vắng vẻ quá….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030375800x600-1.jpg


Ở trên xã đảo này có một loại hình nghệ thuật rất phổ biền là đờn ca tài tử. Buổi chiều lúc đạp xe đi quanh xã, mình cũng cố thử hỏi coi có phải tối nay ngày 16 trăng tròn, xã mình sẽ có tổ chức hát đờn ca tài tử không. Nói chung mỗi người nói một kiểu, nhưng đại loại họ biết thông lệ là hàng tháng vẫn có hát đờn ca tài tử, tổ chức tùy nơi, có khi ở cơ quan văn hóa xã, có khi ở miếu, hoặc có khi ở nhà của vị lão làng nào đó. Ra tới đây mà không nghe được đờn ca tài tử thì cũng uổng, hồi chiều là cô Năm có hỏi nhờ ông xe ôm kế nhà tối qua chở hai đứa đi tìm chổ hát. Cô Năm cũng nói nhà ông Hai Huỳnh thường tổ chức hát hàng tháng nhưng tháng này không biết có còn tổ chức đúng dịp trăng tròn không vì ông bận công chuyện riêng gia đình. Mà nguyên nhân tháng này không tổ chức show vì xã sắp có lễ hội gì đó khá lớn sau đó vài ngày nên người ta để giành show of the month cho ngày quan trọng đó luôn.


“Ở Thiếng Liềng, họ sống và ca như thế…

Nơi ấy chỉ cách trung tâm Sài Gòn 50km nhưng ánh sáng điện vẫn còn là ao ước của nhiều người dân. Nơi ấy, có những người cả đời chỉ biết đến nơi xa nhất là bến đò con nước lên, nước xuống. Ở nơi ấy, âm nhạc vẫn sáng trong như trăng tròn 16, vẹn nguyên, chân chất. Âm nhạc thật như cuộc sống. Nơi ấy, người dân chỉ hát ca cổ, từ em bé lớp 4 đến lão nông 70 tuổi. Và họ cũng có một câu lạc bộ ca tài tử, sinh hoạt hàng tháng, đều đặn trong sự ngóng chờ của mọi người, sau những ngày dài lam lũ.


Một cộng đồng ca hát

Mặc dù chỉ cách trung tâm thành phố Hồ Chí Minh có 50km đường chim bay nhưng đến được Thiềng Liềng, xã Thạnh An, huyện Cần Giờ là mất cả một buổi đi lại khó khăn. Từ thị trấn Cần Thạnh của huyện Cần Giờ, lên đò vào buổi sáng lúc 10 giờ và đến xã đảo Thạnh An sau đó 50 phút. Từ Thạnh An, chuyến đò duy nhất vào buổi sáng đến với ấp Thiềng Liềng là lúc 11 giờ. 50 phút sau, đò cập bến ấp đảo – nơi được mệnh danh là đảo của đảo, xung quanh ấp là 4 bề sóng nước mênh mông.

Trên con đò dập dềnh đến Thiềng Liềng, gió lạnh hiu hiu. Đang thiu thiu ngủ, chợt nghe vọng từ cuối đò, tiếng ca vút cao bài ca cổ Vụ án Mã Ngưu” Quay lại, thì ra là cậu bé Nguyễn Hoài Tiến (học lớp 4) phụ đò ngày nghỉ cho ông ngoại. Trong lúc đợi đò cập bến, cậu ngồi nhìn sông nước mênh mông, ca hồn nhiên, bài nọ tiếp bài kia, đoạn nọ tiếp nối đoạn kia, đôi lúc vui, đôi lúc tột cùng buồn… Tôi hỏi em biết ca lâu chưa, em bảo: “Em ca từ năm lên 8, thấy mẹ cha, ông và cậu ca miết thành quen. Cậu em đi bộ đội về cũng cho em một cái băng cát – set, nghe mà thấy mê luôn đó”. Hỏi: “Ngoài hát vọng cổ, em còn hát nhạc gì không?”. “Không hát nhạc gì hết, chỉ có ca cổ là hay thôi à. Ở Thiềng Liềng, ai cũng hát như thế đó”.

Bây giờ đang là mùa gió chướng. Ở Thiềng Liềng, chỉ có một nghề làm muối mưu sinh, mùa này là bắt đầu vụ mới. Ngày, mọi người ra đồng, làm miết. Tối về, lại tụ hợp đâu đó ngồi ca cho nhau nghe. Tối ở Thiềng Liềng, điện không có. Nhà nào khá thì chạy bình điện, dùng được ti-vi đen trắng và nghe đài bằng pin. Tối, không gian đen đặc và im đến lặng người. Chỉ có tiếng sóng, tiếng côn trùng và tiếng đàn, tiếng ca làm chủ. Cứ theo tiếng đàn ấy tìm đến, là sẽ có một đêm thỏa nguyện với nhạc cổ.

Theo chỉ dẫn của trưởng ấp, ông Tư Huỳnh, tôi tìm đến nhà ông Tám Thanh, người được mọi người trìu mến gọi là “Ông bầu ca nhạc” của ấp. Từ những năm 1983, ông đã bắt đầu gầy dựng gánh hát, đi biểu diễn chỗ nầy, chỗ kia. Ông Thanh kể, dân Thiềng Liềng chủ yếu là người từ Vĩnh Long, Tiền Giang, Bến Tre đến làm ăn, quanh năm đầu tắt mặt tối. Đêm về, mọi người vác đàn ra trước hiên nhà ngồi ca chơi làm nguồn vui. Rồi ông gom mấy người hát được lại, thỉnh thoảng biểu diễn cho bà con xem. Lúc đầu thì biểu diễn ngoài trời, sau thời tiết thất thường, ông đã dành hẳn một gian nhà cho đội ca tài tử biểu diễn, mọi người từ tận xã cũng chèo đò sang ấp đảo xem đông kín không còn chỗ đứng nữa…

Ông Huỳnh nói: “Tám Thanh chịu chơi lắm, khi ấp còn nghèo, tự ông đã đi sắm đờn điện, guitar, sến, âm-li về để phục vụ bà con”. Đến sau này, Sở Văn hóa Thành phố biết, mới cho 15 triệu đồng sắm thêm nhạc cụ, và 3 năm nay, họ đã thành lập, duy trì được câu lạc bộ đờn ca tài tử. Ông Tư Huỳnh và Tám Thanh là những người trực tiếp đứng lên chỉ dạy cách chơi đàn, giữ nhịp.

Khi thấy tôi có ý muốn được nghe cho thỏa nguyện, ông Tư Huỳnh liền với lấy cây guitar, gọi thêm hai người con của ông Tám Thanh nữa, thế là thành một nhóm diễn. Đơn giản là thế, nhưng không phải nơi nào cũng sẵn sàng như ở Thiềng Liềng – một nơi quá ư xa xôi so với ý nghĩ, nó là một ấp nhỏ thuộc về TP Hồ Chí Minh


Tiếng ca sẽ còn vang mãi

Một năm nay, câu lạc bộ đờn ca tài tử của ấp Thiềng Liềng đã đều đặn sinh hoạt và biểu diễn vào ngày 16 trăng tròn hàng tháng. Mỗi lần diễn, có đến 200 khán giả trực chờ mong ngóng. Không chỉ biểu diễn trong ấp, ngoài xã nữa, nhiều thành viên trong câu lạc bộ còn đem vốn liếng “cây nhà lá vườn” đi thi tận trên thành phố. Trong giải Bông lúa vàng do Đài Tiếng nói Nhân dân TP Hồ Chí Minh tổ chức, đã có Nguyễn Ngọc Thơ được lọt vào chung kết 2 với số điểm 19.59. Rồi còn Trịnh Văn Hồng Thế, Trần Khánh Kiệt cũng mới ẵm giải nhất và giải khuyến khích giọng ca cải lương hàng tuần.

Ông Huỳnh phấn khởi nói: Ở Thiềng Liềng, người dân vừa làm muối trên đồng, vừa ca tài tử. Và họ tin rằng, ở đây, loại hình sinh hoạt văn hóa này sẽ không thể mất đi và càng không thể mai một. Nơi này, sau những ngày lam lũ làm ăn, thì chỉ có chong đèn lên ngồi ca cho nhau nghe thôi. Mọi người ca những bài ca về quê hương, về lao động, sản xuất để động viên nhau sống tốt hơn. Ông Tư Huỳnh cũng là người chuyên biên soạn nhiều bài ca mới cho câu lạc bộ, chủ yếu là những bài ca về tình người, tình quê, những bài ca cổ động nếp sống văn hóa được rất nhiều bà con trong ấp ủng hộ.

Đêm dần buông, Thiềng Liềng chỉ còn một màu đen đặc quánh. Ánh sáng duy nhất là mảnh trăng khuyết lửng lơ treo trên ngọn cây đước cao cao phía mom sông Lòng Tàu. Tiếng sóng vẫn bì bọp vỗ, dư âm của những giọng ca ngọt ngào vẫn còn đó, những Đôi chiếu Long Cang, Bên sông Vàm Cỏ, Bâng khuâng mùa hạ, Nhớ tiếng đàn khuya cứ ngân vang mãi. Ngân vang như khẳng định, sẽ không có ngày tiếng ca ấy bị mai một ở nơi này. Bình minh ngày mới, tôi trở về trong chuyến đò sớm, lại nghe đâu đó tiếng ai ngân vọng bến sông: “Sóng hát ru ai cho giấc ngủ say hòa trong nhịp thở… Chiều tím hoàng hôn bâng khuâng nỗi nhớ… Bốn phía nhìn xa là biển rộng sông dài…”.

Lại thấy thèm ở thêm một đêm nữa với Thiềng Liềng, để nghe tiếng hát thấm mặn vào lòng, khó xa đến thế! (Sưu tầm)

Cũng may là chú xe ôm cũng là một tay đờn ca tài tử trước đây, sinh hoạt trong nhóm hát nhưng giờ lớn tuổi chỉ ngồi nghe chứ ít khi ca lắm. Một chiếc xe mấy chở 3 chạy như mò mẫm trên con đường làng tối om, qua bên ngôi miếu thấy tối om, chạy tiếp qua nhà chú Hai Huỳnh cũng thấy tối om. Chú xe ôm nói giờ chỉ còn một chỗ là nhà ông Tám, không có thì chịu luôn. Chạy đoạn nữa dừng trước cửa, nhìn ngôi nhà là hai đứa thấy quen lắm dù tối quá không nhận ra liền, hồi chiều có ngồi nghỉ quán này uống bình trà đá, uống không hết còn đổ vô cái chai không mang theo để uống dọc đường mà. Chú xe ôm vô nói chuyện chào hỏi, chú Tám mở thêm 1 cánh cửa ra, mời hai đứa vào nghe nhạc. Giờ hai đứa mới nhớ, lúc chiều chú có nói là nhà hay tổ chức ca hát cho anh em mà mình không biết chú là một cây văn nghệ có tiếng ở xã đảo này. Hình như mọi người đang tập dợt mấy tiết mục giành cho show sắp tới….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030387800x600.jpg


Chú Tám vui vẻ lấy ghế mời mọi người ngồi, rồi còn nhờ thằng bé đi lấy bình nước uống và hộp bánh mời ăn nữa chứ. Hỏi sao chiều cháu hỏi chú vụ ca hát chú không nói là tối có show ở đây, làm tụi cháu chạy đi tìm, chú Tam cười cười. Chú nói nhà chú con gái tới tuổi lập gia đình theo nhà chồng đi ở xa hết rồi, mấy anh con trai chưa vợ ở nhà phụ chú làm muối, ngoài ra chú còn thuê thêm mấy người thợ cũng là locals nữa. Ngày họ làm muối, đêm về tụ tập ca hát cho đời sống tinh thần nó phong phú, có động lực phấn đấu. Chú khoe may mà mấy đứa con trai đứa nào cũng mê ca hát nên đủ người lập nhóm gồm ca sĩ và đờn nhạc luôn, chú là soạn giả và góp ý xây dựng cách trình diễn cho nhóm hát. Toàn bộ nhạc cụ gồm mấy cây đàn diện tử, giàn loa trong góc nhà là của cậu con trai tự mua về do quá mê ca hát….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030404800x600.jpg


Vừa được nghe chú Tám kể chuyện ca hát của xã đảo, chú còn bắt tụi nhỏ mang nước uống, bánh kẹo ra cho hai đứa vừa thưởng thức ca nhạc vừa có cái ăn nữa…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030401800x600.jpg

nhanvan_hoang
04-05-2011, 08:16
Mọi người đang tập hát mấy tiết mục phục vụ cho đợt lễ sắp tới của xã, nghe nói có thi giữa các nhóm ca hát, tất cả đều của xã đảo Thiềng Liềng và xã đảo Thạnh An. Nhóm này gồm có 2 ca sỹ lớn tuổi thì hát song ca, 2 đứa con trai nhỏ của chú Tám hát đơn ca, anh con trai lớn nhất thì là tay chơi đàn. Khi biểu diễn thì ngoài giọng ca được luyện tập thì phong cách biểu diễn cũng là một yếu tố quan trọng để truyền tải cảm xúc cho người nghe….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030396800x600.jpg


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030390800x600.jpg


Cô gái giọng hát rất trong và hay, mình thì không hiểu rõ kỹ thuật là gì, nghe thì nghe thôi. Chú Tám ngồi dưới sàn nhà nghe rất chăm chú, nhịp nhịp cái chân, rồi hay có những lời góp ý cho phần biểu diễn, chú cũng hay động viên mấy anh chị là cố lên, ngày thi sắp tới rồi. Mấy anh con trai da đen xạm vì bắt nắng trên ruộng muối. Nghĩ cũng hay, ban ngày làm việc vất vả trên ruộng muối, tối về lại cầm micro say sưa ca hát, cũng là một cách giải trí nuôi dưỡng tâm hồn rất bổ ích. Hai anh chị hát xong tới hai người con của chú Tám ra làm một bản, chú nói tụi nó tự thích hát thôi ah, không ai ép cả…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030400800x600.jpg


Anh con trai lớn đánh đàn và kết hợp gõ gõ tạo nhịp gì đó ở dưới chân nghe lóc cóc….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030402800x600.jpg


Nhà sáng đèn nên lũ muỗi bay khắp nơi, vừa nghe hát vừa lùa mấy con muỗi, chú xe ôm thì lim dim enjoy show diễn. Nghe nhạc cũng được hơn tầm 1 tiếng thì mọi người xin phép về trước vì sợ cô Năm chờ cửa. Chú Tám hẹn có dịp ghé đảo chơi nhớ ghé coi hát. Trăng giờ cũng lên cao, chiếu sáng khắp con đường đê cong cong, trong nhà chú Tam, mấy anh chị vẫn say sưa tập hát, tiếng đàn nghe trong đêm sao thấy buồn quá. Tối ngủ ngoài hiên vừa mát, vừa được nhắm trăng sáng vằng vặc. Càng về gần sáng trời càng lạnh, lũ chó lâu lâu nghe tiếng động lạ sủa inh ỏi. Tầm 4.30 là lo dậy chuẩn bị hành lý để ra bền đò, cô bạn cười khoe là đi về nhẹ người ghê vì cái giỏ nhẹ tênh. Bữa sáng của hai đứa….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030407800x600.jpg


Ánh trăng lờ mờ sau những đám mây…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030408800x600.jpg

nhanvan_hoang
05-05-2011, 08:30
Rồi tiếng dép loẹt xoẹt của khách đi đò, giờ này họ cũng tranh thủ qua đất liền lo công chuyện hoặc mấy cô con gái lấy chồng xa như con gái nhà cô Năm về nhà thăm bố mẹ, giờ lo về lại bên trong…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030413800x600.jpg


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030409800x600.jpg


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030411800x600.jpg


Có lẽ thương nhất là mấy cô cậu học sinh nhỏ, chúng bắt đò qua Thạnh An để học cấp II. Giờ có cái đường này là đỡ lắm rồi, trước đây mọi người phải lội bùn để tới bến đò này. Gặp hôm nào trời mưa nữa thì không biết tả sao luôn. Đứa nào nhà khá thì mang theo đồ ăn sáng, học xong ở lại nhà họ hàng bên Thạnh An, cuồi tuần mới về lại. Đứa không có điều kiện thì mang theo cơm, trưa ăn luôn ở trường, tồi quay về đảo Thiềng Liềng lại…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030421800x600.jpg


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030419800x600.jpg


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030418800x600.jpg


Con đò nằm lặng lẽ trong đêm tối…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030416800x600.jpg

nhanvan_hoang
05-05-2011, 22:04
Đường khá tối, lại còn nền đất trơn trượt nữa nên người dân ai có điều kiện thì sắm một cái đèn pin đeo trên đầu để soi đường. Nói chung là phải rất cẩn thận không thì té ngay….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030422800x600.jpg


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030417800x600.jpg


Đò sáng thứ 2 nên lúc nào cũng đông do học sinh, rồi người lao động làm ở xa về thăm nhà, giờ quy trở lại Thạnh An hay Cần Thạnh. Con đò khá rộng rãi và ngăn nắp, có áo phao đầy đủ….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030424800x600-1.jpg


Đi cùng chuyến đò là hai anh chị ca sỹ tối qua hát ở nhà chú Tám. Trời cũng bắt đầu sáng hơn một chút, tiềng máy đò kêu “tạch tạch…” phá vỡ cái không gian im lặng của khung cảnh nơi này. Những vầng sáng màu hồng dần hiện ra phía chân trời…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030425800x600.jpg


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030426800x600.jpg


Đi về cũng thế, đò cũng ghé vào mấy cù lao đón thêm khách. Trời còn tối nên ai đó cần đi chắc phải xin số phone của chủ đò gọi dặn trước, khi nghe tiếng máy nổ là lo chạy ra vị trí nào đó cho lái tàu dễ thấy….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030429800x600.jpg

nhanvan_hoang
07-05-2011, 09:09
Ai nhà nằm khuất trong cù lao mà con đò không chạy qua thì phải tập hợp nhiều người lại, chèo cái ghe ra đâu đó trên đường, thấy đò chạy qua là chèo ghe sát lại liền, rồi từ từ bà con mình chuyển từ ghe lên đò. Nghĩ cũng vất vả cho mọi người ghê…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030430800x600-1.jpg


Con kênh phẳng lặng như một tấm gương…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030431800x600.jpg


Đò lại ghé vào một cái “bustop” đón vị khách đang cố ra dấu đàng xa….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030432800x600.jpg


Con thuyền kia đậu sẵn giữa con kênh từ trước, có khá nhiều hành khách là người lớn tuổi và trẻ con nên cả con đò và con thuyền nhỏ phải di chuyển thật khéo để cập sát vào nhau. Anh lái đò và phụ đò nhảy phắt khỏi buồng lái, giúp đỡ mọi người bước lên đò an toàn…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030433800x600.jpg


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030434800x600.jpg


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030435800x600.jpg

nhanvan_hoang
08-05-2011, 08:22
Rồi lại một cái bustop nữa có khách đang chờ….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030436800x600-1.jpg

https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030437800x600.jpg


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030438800x600.jpg


Gió trên những con kênh này thổi không ngớt, lâu lâu phải rung mình mấy cái, co gối rụt đầu vào cái áo. Ngày mới về đẹp và yên bình tới nao cả lòng…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030441800x600.jpg


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030442800x600.jpg


Đi quen mới biết, con đò đang đi mà đột ngột tắt máy dừng lại có nghĩa là đang chờ khách khách cập vào. Lúc đầu không biết cứ nghĩ là con đò bị chết máy chứ. Chưa thấy có cách đón đò nào mà “địa phương” như cách này…


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030445800x600.jpg


Hai đứa leo lên gần buồng lái, ngắm cảnh sinh hoạt trên sông nước của bà con mình. Rồi lại còn được đón những tia nắng mắt trời đầu tiên...


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030450800x600.jpg

happypack
08-05-2011, 13:44
Cảm ơn bạn chủ topic! Chuyến này đọc hay quá, thích nhất là những đoạn về tình cảm chân chất của bà con mình, rồi đoạn mấy đứa nhỏ lễ phép nữa! Ngẫm cho cùng thì thì nét đẹp và tính bền bỉ của văn hóa nước mình cũng xuất phát và được gìn giữ bởi những con người như thế!

nhanvan_hoang
09-05-2011, 08:16
Một vệt nắng thật dài kéo mãi về nơi chân trời….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030452800x600.jpg


Đảo Thạnh Anh kia rồi….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030453800x600.jpg


Con đò không cập vào sát bến tàu được mà chỉ dám sát bên những con đò khác, bà con lên bờ phải leo qua mấy con đò kia, cẩn thận với mấy cái sàn gỗ trơn trượt, nhất là khi phải xách thêm đồ đạc lỉnh kỉnh….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030456800x600.jpg


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030457800x600.jpg


Ai về tiếp trong Cần Thạnh thì leo vô thẳng con đò Cần Thạnh nằm sát đó. Nhìn thấy anh lái tàu quen thuộc là nhớ ra ngay, không lo bị nhầm con đò….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030458800x600.jpg


Chuyến đi kéo dài trong 2.5 ngày mà toàn thấy di chuyển qua lại trên những chuyến đò, sắp về lại Sài Gòn rồi, lòng cũng thấy vui vui, kiểu như về lại với cái máy laptop, cable tivi và terrible traffic. Ngồi sát mạn tàu nên lâu lâu sóng đánh mạnh làm quần áo ướt hết, cái miệng thấy mằn mặn. Cô bạn mình thì chắc “không mệt vì quá mệt” rồi….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/P1030463800x600.jpg


Niềm vui lớn nhất chắc là ánh mắt và nụ cười của bọn trẻ xứ đảo này, hai đứa hẹn nhau nếu có thể sắp xếp quay lại thì chắc là vào những ngày đầu năm học khi tụi nhỏ đang chuẩn bị cặp, bút viết. Chỉ là một chút gì đó nhưng hi vọng là bọn trẻ thấy happy khi tới trường….


https://i1084.photobucket.com/albums/j418/nhanvan_hoang13/IMG_239800x600-1.jpg


To all: cám ơn mọi người đã theo dõi topic, hẹn gặp lại trong một chuyến đi khác…

happypack
09-05-2011, 16:08
Chu cha, mon men đọc thêm mấy topic, hình như bạn thích đi đảo quá ta! Phú Quý, Bình Hưng, Nhơn Châu, Lý Sơn...mà thấy hết 3 topic là đi "hai đứa" rồi nghe :-)

Đùa tí thôi, mình đọc tiếp mấy chuyến khác của bạn đây! Chúc nhiều chuyến mới, vui khỏe!

9light
10-05-2011, 13:56
Cảm ơn bạn đã chia sẻ chuyến đi thật ý nghĩa.
Đi kiếm các chuyến đi khác của bạn đọc tiếp mới được. :):)

leDDel
10-05-2011, 23:59
Cám ơn bạn vì những chia sẻ thú vị về chuyến đi này. Chuyến đi của 2 bạn cho mình cảm giác giống hệt như hồi mình về đất Mũi, những con người đôn hậu thật thà, những đứa trẻ nghèo học chưa kịp hết cấp 2 đã phải bước vào cuộc mưu sinh...Mình cũng đã không thể quên tình cảm ấm áp bất ngờ của những con người nơi đây, những người ko biết mình là ai mà đối đãi chân tình tử tế như người thân thiết...

Mình và nhóm bạn cũng đang định về Thạnh An. Nhóm mình ko tiện đi xe bus, định đi bằng xe máy nhưng ko biết có chỗ gửi xe qua đêm ở Cần Thạnh ko. Nhóm mình cũng tính nghỉ đêm ở AnThạnh. Bạn có biết thông tin thì chỉ giúp mình nhé!
Mình cám ơn nhiều nhé!

Bé Hà
11-05-2011, 14:25
C.
chỗ gửi xe qua đêm ở Cần Thạnh

Ngay bến đò Cần Thạnh, bên tay phải, có bãi giữ xe qua đêm cho đó bạn. Sure!!

linhngoc
14-05-2011, 23:38
Chuyến đi của hai bạn thật hay, và thật ý nghĩa nữa, đọc một hơi hết bài, giật mình nghĩ xung quanh mình còn rất nhiều điều thú vị, và có y nghĩa thế này,đi đâu cho xa xôi. Cám ơn bạn đã chia sẽ.

thienbinh_dn83
16-05-2011, 16:14
Chuyến đi hay quá S ơi, người dân hiền hòa quá, mấy đứa nhỏ đi học cực khổ quá, mà vẫn cố gắng đi nên thấy thương quá, khi nào ông comeback Thiền Liềng, í ới tui 1 tiếng với he. Chờ bài biển đảo khác của ông hoặc bài với khởi đầu bằng 2 từ "Hai đứa...)

voi coi
07-06-2011, 09:58
Cảm ơn V nhiều ! nhờ bài viết mà tui biết được thêm nơi rất gần -đảo Thiềng Liềng thuộc Cần Giờ -HCM nhưng cứ như xa, HCM rộng lớn giàu có, vẫn còn có những vùng xa xôi, thiếu thôn mọi thứ về csvc nhưng con người rất hiền hòa và giàu tình cảm. Chủ nhân của chuyến đi đã làm nên điều thiên liêng và ý nghĩa, nhất định mình cũng sẽ học đòi theo chủ nhân làm một chuyến vừa để khám phả vẽ đẹp hoang sơ và tự nhiên của Thiềng Liềng vừa để làm một cái gì đó có ý nghĩa như V.
Mong chờ những bài kế tiếp của V !!!!!

banglang
11-06-2011, 18:58
Cảm ơn chuyến đi đầy ý nghĩa của 2 bạn, mình cũng đã có dịp đến đảo Thạnh An 1 lần, đó là vào dịp Trung thu. Mình tháp tùng theo đoàn Hải quan, Cảng SG và bộ đội biên phòng để tặng quà trung thu cho các cháu trên đảo. Do thời gian lưu lại đảo cũng khá ngắn nhưng cũng được các anh biên phòng giải thích thêm về đảo và con người nơi đây.
Mình nhớ lần đó, đi chung tàu với đoàn có 1 bác cũng khá lớn tuổi sáng đem cơm cho con và chiều về lại đảo, bác nói ở ngoài đó ăn uống mắc lắm, gia đình không kham nổi tiền ăn cho con nên phải chịu cực 1 chút.
Có lần mình nghe trên tivi, đợt bão nào đó, toàn bộ dân cư của đảo phải vào đất liền để trốn bão. Mình nghe mà lòng nặng trĩu, bà con còn khó khăn quá mọi người ơi. Hứa với lòng sẽ quay lại Thạnh An 1 ngày không xa và sẽ làm 1 việc gì thật ý nghĩa để giúp đỡ bà con nơi đây. Các bạn có tham gia thì liên hệ với mình nha. ( SDT: 0933784216, [email protected])

tamcrazy
07-11-2011, 16:51
Cám ơn bạn đã viết lại cảnh thường nhật và cách mà con người đối xử với với con người, đặt biệc là ở các miền xa xôi hẻo lánh.

Đọc đến đoạn bạn sưu tầm thông tin về đảo. Những tâm tư khắc khổ của làng chày ao ước được tái định cư bao năm, cả hơn chục năm chứ ít gì.

Mình phải tạm ngưng đọc để viết cái này, dân nhân mình còn đói khổ và chỉ biết mong chờ :(, thù cái bọn tham nhũng tận xương tủy.:Dam

jinnynhungoc
08-11-2011, 10:33
Bài của chủ thớt rất hay và ý nghĩa. Một ngày không xa Jinny sẽ viếng thăm miền nắng gió này.

langtucapben
08-11-2011, 15:43
Bài viết rất hay và đầy xúc tích.

nothing01
09-11-2011, 17:06
hay !.......................

coca&me
30-06-2012, 21:06
Nhìn mấy đứa nhỏ đi học từ tờ mờ sáng mà thấy thương quá.

benhi1862000
05-07-2012, 19:10
cũng thuộc tphcm nhưng cần giờ còn hoang sơ lắm nhỉ, điều mà mình khoái nhất ở cần giờ đó là cái chợ hải sản bé tí ở gần bãi biển, đủ loại hải sản, ngạc nhiên nhất là con ngêu, to lắm, ko có bé xíu như ở tp

Makus
25-12-2012, 22:34
cho em hỏi qua đò mình đi xe máy được không vậy anh???
Hay là có chỗ nào gửi xe máy không?
Em cảm ơn :D