PDA

View Full Version : (30,31/12/2010) Đà Nẵng - Quảng Ngãi - Kon Tum : Hành trình ma quái và dang dở.



tunbo
03-01-2011, 13:55
Đã lâu rồi, từ cuối năm 2008, trong một lần ngồi với nhau, Alias Mỳ đã bàn đến một chuyến rong ruổi trên lưng ngựa sắt, mà sẽ được gọi là “Mỗi ngày một quốc lộ”. Các quốc lộ ấy là những con đường ngang nối duyên hải Nam Trung bộ với Tây Nguyên :
- Quốc lộ 24 : Quảng Ngãi – Kon Tum
- Quốc lộ 19 : Bình Định – Gia Lai
- Quốc lộ 25 : Phú Yên – Gia Lai
- Quốc lộ 26 : Khánh Hòa – Đăk Lăk
- Quốc lộ 27 : Ninh Thuận – Lâm Đồng – Đăk Lăk
- Quốc lộ 28 : Bình Thuận – Lâm Đồng – Đăk Nông
Nhưng do đủ thứ lý do, mấy anh em không thu xếp đi cùng nhau được. Rồi lẻ tẻ cũng đi được một số các con đường ngang ấy, chứ cũng không đi một lèo hết được.

Nay thì các bậc đàn anh đã ẩn dật, còn y vẫn cứ ám ảnh về các con đường ngang ấy. QL27 và 28 thì gần Saigon hơn cả, y đã đi nhiều. QL26, QL19 cũng đã đi qua một phần, nhưng không đáng kể.
Dịp tết Tây 2011, y rắp tâm đi 4 QL 24,19,25,26 một lượt – xuất phát từ Đà Nẵng.

Y chuẩn bị cho chuyến đi từ khá sớm, gặp nhiều trục trặc, nhưng rồi y vẫn đi. Và chuyến đi cuối cùng cũng gặp rủi ro, trở thành dang dở.
Nhưng không thành vấn đề, rủi ro là ... một phần của cuộc sống. Những rủi ro gặp phải, cũng mang lại cho người ta những kinh nghiệm nhất định
Vì chuyến đi bị dang dở, nên đây chỉ là một hồi ức ngắn, coi như chuyến đi này là chuyến "nháp" cho lần sau.

tunbo
03-01-2011, 14:05
CHUẨN BỊ LÊN ĐƯỜNG


Chuyến này y có 1 người bạn đồng hành.
Lần này không phải Lão Nhị - dịp này gã đang ở Hồng Kông rồi – mà là vị bằng hữu lúc trước luôn giữ liên lạc khi y mò lên bẫy đá Pinăng Tắc.
Nhưng xem ra chuyến đi này tiềm ẩn nhiều rủi ro.
Vé đi Đà Nẵng đặt từ tháng 10. Cách ngày đi 3 tuần, vị bằng hữu nọ bị tai nạn lãng xẹt : tránh xe trong hẻm băng ra đường, hắn bị đổ xe; cả người không bị xước chỗ nào, quần áo thậm chí không có vết sờn nào, nhưng … xương quai xanh lại gẫy.
Dẫu vậy, y vẫn không muốn bỏ lỡ cơ hội, vì dịp này được nghỉ tạm đủ thời gian để đi một lèo mấy quốc lộ ấy, nên y vẫn đi.

Rủi ro vẫn tiếp tục đeo bám.
Khi y ra ga hỏi việc gửi xe ra Đà Nẵng, thì đã không còn kịp để nhận được xe đúng ngày y cần, nên phải xoay qua phương án gửi xe tải của một người bạn. Rủi thay, chiếc xe tải trên đường từ Hà Nội vào Saigon – trước khi ngược ra Đà Nẵng – đến Nha Trang bị trục trặc, không thể về Saigon đúng lịch.
Còn nước cuối cùng là gửi xe đò ra. Xe đò thì nhanh, mỗi tội ngựa sắt bị nhét nằm trong khoang gầm, chịu quăng quật ra trò. Nhưng chỉ còn 2 ngày 3 đêm, chẳng còn cách nào khác, y mang ngựa ra gửi xe đò vào ngày 27/12/2010 với lời hứa chắc chắn (và có lý để tin) rằng trưa 28/12 là đến nơi.
Nhờ Pô lão PDN nhận giúp ngựa, xong rồi xoa tay chờ tối 29/12 bay ra Đà Nẵng giao lưu trước khi thực hiện chuyến đi.
Nào ngờ chiều 28/12 nhận được tin : xe vẫn nằm trong bến ở Saigon, đêm 28 mới chạy. Có nghĩa là bất cứ một trục trặc nào nữa của nhà xe, đồng nghĩa với việc người ra Đà Nẵng chờ ngựa, có nghĩa là chuyến đi có thể thất bại ngay từ trước khi xuất phát.

Bằng hữu bị thương ở nhà khi ấy đã can : “Bỏ vé máy bay đi, chưa đi đã bao nhiêu trục trặc rồi. Năm nay là năm tuổi, nhịn nốt cho qua hết đi, sang năm tính”
Nhưng rồi sáng sớm ngày 29/12 được nhà xe báo rằng ngựa sắt đã ra đến Đà Nẵng. Vội alo cho Pô lão nhờ ra lấy giúp. Thế là cả người và ngựa làm khổ Pô lão, làm lão mất toi gần cả buổi chiều 29/12 chạy tới chạy lui mới tìm ra ngựa – đơn giản vì nó bị sang cho xe khác chở đi – đã thế, cặp gương hậu lại đang còn nằm ở cái xe đò bị trục trặc ở đâu đó trên đường.
Pô lão rất nhiệt tình, bèn mua cái gương hậu tại Đà Nẵng gắn giúp vào luôn, và phi ngựa về nhà cất giúp.

Tối ấy, 29/12/2010, y túc tắc ra sân bay, trực chỉ Đà thành.
Saigon đã vào mùa khô được ít lâu, nhưng chiều 29/12, khi y chuẩn bị rời khỏi nhà ra sân bay, trời lại đổ mưa, làm y đến sân bay muộn – hành khách cuối cùng lên máy bay.
Các anh em PDN đã tụ tập nâng lên hạ xuống từ lúc hơn 18g. Y tới hơi muộn, 21g máy bay mới đáp xuống Đà Nẵng.

tunbo
03-01-2011, 18:01
ĐÊM 29/12/2010 - GIAO LƯU PĐN


Y – Hắc Y Khách của Bẫy đá Pinăng Tắc, Lão Đại của Con đường di sản Chăm – giờ còn có thêm một hỗn danh mới : Lãnh chúa, do Trại Vịt xứ Thanh “phong” cho.
Đứng trước sảnh chờ sân bay Đà Nẵng, y đợi Pô lão ra đón. Pô lão thì lên “ti vi Phượt” nhiều và rõ, y gặp bên ngoài chắc chắn không thể không nhận ra, còn y ít lên “ti vi”, lại ở những góc không rõ nét.
Sợ Pô lão khó tìm, y đứng một mình một góc riêng ở ngoài cùng sảnh chờ của sân bay Đà Nẵng. Lát sau, y thấy Pô lão xăm xăm đi vào, nhưng trông vẻ mặt của lão hoàn toàn không tỏ ra là nhận ra y, dù đã khá gần rồi. Y thấy Pô lão rút điện thoại ra, bèn giả bộ cúi xuống lột cái tem hàng không dán nơi túi đồ, quả nhiên Pô lão đi qua chỗ y, và sau đó điện thoại y reng chuông.
Y cứ cầm điện thoại lẳng lặng đi sau Pô lão mấy bước, lão vẫn chưa nhận ra, cho tới khi y phải lên tiếng, lão mới quay lại ồ à sờ tay, bóp vai :D.
Anh chị em PĐN chiều 29/12/2010 đã tụ tập tại Kiến tửu quán từ lúc hơn 18g khá đông, để off … “tiền tết tây”, nhưng hơn 21g, khi Pô lão đưa y về đến tửu quán, một số bạn đã phải về trước, chỉ còn lại mấy anh em : Pô lão, Châubáogiá lờ đờ, Digicuong, Henry201, Mahee và y.
Tuy mới lần đầu tiên gặp các bạn PĐN, nhưng hoàn toàn không có chút gì gọi là lạ lẫm, vì đều đã alo hoặc í ới với nhau trên diễn đàn bấy lâu nay. Ai dùng bia, thì tiếp tục bia, còn thì chuyển sang rượu.
Trong cái tiết trời mát mẻ cuối năm, câu chuyện của mấy anh em rôm rả (ặk, chả nhớ có còn tiếp tục nói xấu nàng Su nữa hay không).



https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_2790.jpg
21g15 ngày 29/12/2010, Kiến tửu quán - 30 Nguyễn Hoàng - Đà Nẵng còn lại bằng này người.


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_2792.jpg
Ai dùng bia, tiếp tục bia, còn tất cả chuyển qua rượu.



Đến khi tửu quán đến giờ đóng cửa, Pô lão và bác chaubaogia đưa y qua dinh thự của Pô lão lấy ngựa, rồi Pô lão … tại gia.



https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_2794.jpg
Trước cửa tư dinh Pô lão - chả biết mấy giờ nữa, khuya rồi.

(Mấy tấm ảnh trên là mượn ở máy của Pô lão)


Y qua lấy phòng khách sạn và cất đồ, rồi còn tiếp tục cùng … nàng Châu Anh đi … ăn đêm, rồi mới chia tay.

Về sau mới có thơ rằng :


Dịp têt tây, nhà nhà đi phượt
Đêm Đà Nẵng, Lãnh chúa ... vi hành :LL
Rời sân bay, thẳng vào tửu quán
Mấy anh em ly cụng vòng quanh

tunbo
03-01-2011, 18:21
SÁNG 30/12/2010 CAFE ĐÀ NẴNG


Sáng 30/12/2010, khách dậy sớm. Trời đang mưa.Mưa không lớn, nhưng cũng đủ buộc người ta phải mặc áo mưa.
Y biết chắc rằng lát nữa sẽ hết mưa, nên không muốn xông ra đường khi trời đang mưa. Ừ thì đi muộn một chút, có sao đâu. Đằng nào cũng đến nơi, đi một mình, không phải chờ ai, không ai phải chờ mình.
Khi mưa dứt, y vừa cột đồ lên ngựa xong, đã thấy bác chaubaogia đứng nơi cửa khách điếm chờ sẵn. Hai người thẳng ra Katycafé rồi nhắn tin cho các bạn PĐN ra chơi.
(Đường ở Đà Nẵng, y đi thì không sợ lạc, nhưng chả nhớ tên đường được bao nhiêu)



https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3487.jpg
Một góc Katy cafe.


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3498.jpg

https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3495.jpg
Sau cơn mưa nhẹ buổi sáng sớm, cây lá còn đọng những giọt nước.



https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3485.jpg
"Nàng Châu Anh" người cao, da trắng
Từng làm khối người ngoắng cả lên
Nào ngờ, đổi trắng thành đen
Thành gã phượt thủ trông hiền như ... nai


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3499.jpg
Lát sau, Pô lão ghé cafe, sau khi đảo qua công ty thị sát công việc.


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3502.jpg
Sau Pô lão chừng 20phút, Shogun tướng quân đến.



Vì vẫn chưa phải ngày được nghỉ lễ, nên các bạn PDN đều còn bận làm, Thienson thì đang ở công trình, không về được, sáng ấy chỉ có 4 anh em cafe, tán chuyện.
Hơn 10g sáng 30/12/2010, chia tay các bạn PĐN. Cám ơn thịnh tình của anh chị em PĐN - nhất là Pô lão đã phải mất thời gian và vất vả với con ngựa sắt - còn nhiều dịp gặp lại trên đường phượt sau này (c)


Ở Đà Nẵng, y còn nhiều bạn cũ, một trong số đó biết y đang có mặt ở Đà Nẵng và đã nhắn hẹn với y từ sáng sớm.
Rời Katy café, y chạy đến chỗ người bạn trên một quán … café nhỏ khác trên đường Điện Biên Phủ. Thời gian trôi vèo, thấy sắp 12g trưa, đường thì dài, nên y quyết liệt từ chối vụ cơm trưa để kíp lên đường.

KhungLongCoi
03-01-2011, 18:30
Đọc mà cảm động với tình cảm anh em Phượt Đà Nẵng dành cho phượt thủ trên diễn đàn. Dù chưa gặp mặt chỉ alô í ới mà giúp đỡ tận tình.

tunbo
04-01-2011, 18:55
QL1A ĐÀ NẴNG - QUẢNG NGÃI


12g trưa 30/12 Lãnh-Y-Đại :D lên ngựa rời Đà Nẵng, trực chỉ phương Nam. Trời không còn nắng nữa, hơi âm u, thế lại hay.
Lần này, ngoài việc đi những cung đường đã định ra, y còn mục đích nữa là test ngựa. Dĩ nhiên ngựa sinh ra là để thồ người chạy rồi, nhưng chạy nhanh hay chạy chậm, chạy khỏe hay chạy mệt nhọc,... thì không phải loại ngựa nào cũng như nhau. Vì thế phải test.
Con ngựa cũ thì đã thể hiện năng lực rồi. Con ngựa mới này, về danh nghĩa là ngang cơ với con kia, thực tế nó cũng được o bế như con kia từng được o bế. Vậy thử xem sức chạy của nó ở các địa hình khác nhau ra làm sao.
Đường QL1A khúc Quảng Nam khá rộng và đẹp, trưa lại tương đối vắng, nên chạy đâm ra ... buồn ngủ.
Chạy đường xa một mình mà buồn ngủ là rất nguy hiểm. Giờ dừng lại để chợp mắt một chút thì ... không được, vì đã lố thời gian nhiều rồi. Y đang chưa nghĩ ra cách gì đuổi cơn buồn ngủ đi, thì may quá, giải pháp đã xuất hiện : cầu Câu Lâu.
Chụp ảnh cầu và sông vậy, dù sao cũng đỡ buồn ngủ và quan trọng là không sợ ... ngủ quên.



https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3511.jpg
Ngựa trên cầu Câu Lâu.


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3504.jpg
Tả ngạn sông Vu Gia, về phía thượng nguồn, cầu cũ thấp hơn cầu mới nhiều.


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3508.jpg
Hữu ngạn sông Vu Gia, phía hạ lưu


Mới cách đây chưa lâu, lũ lụt tàn phá miền Trung, những con sông đỏ ngầu chảy cuồn cuộn, vậy mà giờ lòng sông trơ đáy, với những cù lao mênh mông. Đi xuôi về phía Nam (hữu ngạn), lòng sông mở rộng hơn, và còn nhiều nước hơn nhiều so với phía Bắc của cái cù lao giữa sông.



https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3513.jpg
Cù lao mênh mông giữa lòng sông.


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3515.jpg
Phía Bắc (tả ngạn) là nhánh hẹp


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3519.jpg
Phía Nam (hữu ngạn) là mặt nước mênh mang.

tunbo
04-01-2011, 21:14
QL1A ĐÀ NẴNG - QUẢNG NGÃI (tiếp)


Quả là việc dừng lại chụp ảnh làm y hết buồn ngủ thật. Tự dưng lại nghĩ đến việc, nếu làm một seri hình ảnh về các cây cầu, chắc cũng thú vị.
Tuy nhiên y vẫn nhớ rõ là lần này y đi với mục đích gì. Việc chụp ảnh mấy cây cầu trên đường, dĩ nhiên cũng hay, nhưng chủ yếu để đẩy lùi vụ buồn ngủ bất chợt thôi. Thực ra, với nhiều thành phố, việc viết về những cây cầu trong thành phố cũng đủ phê rồi - nhất là với những thành phố có sông, biển bên cạnh, như ... Đà Nẵng, Hải Phòng,...

Lên ngựa đi tiếp, chả mấy chốc, lần lượt Nam Phước, Hà Lam trồi qua phía sau, y đến Tam Kỳ. Đi qua Nam Phước, thấy tấm biển chỉ đường vào Mỹ Sơn, rồi đi qua cụm tháp Chiên Đàn ở ngoại ô phía Bắc Tam Kỳ, y lại chợt nhớ kỳ trước rong ruổi dọc bờ biển Nam Trung bộ với Lão Nhị ở khắp các khu tháp Chăm.
Chạy ngang qua cái khách sạn khi trước ngủ lại Tam Kỳ, y lại thấy buồn cười với vụ Wifi khách sạn của Lão Nhị - gã vốn nhăm nhăm tìm khách sạn có wifi để tiện xử lý công việc - toàn gặp khách sạn "có wifi" mà không vào mạng được.

Ghé Tam Kỳ ăn trệu trạo đĩa cơm - vì y biết chắc sẽ phải tối khuya mới lên được đến Kon Tum, nên tuy giờ đã sang chiều mà không ăn, là đêm mới ăn bữa đầu trong ngày. Nhìn đã thấy 13g30, nên y bỏ luôn ý định tìm con đường ven biển ra Quảng Ngãi.
Ở Saigon, y được bạn y "gà" cho rằng, con đường chiến lược dọc bờ biển đã được triển khai từng đoạn, và nghe nói đoạn ở Quảng Nam, Quảng Ngãi đã xong, rộng mênh mông, phẳng lỳ ngay bên bờ biển. Nhưng hỏi các bác PĐN, được chỉ là đi vào cảng Kỳ Hà sẽ thấy đường ấy, chạy đến cảng Sa Kỳ thì tạm hết. Nếu thế, đoạn đường ấy ngắn quá, nên sẽ để dịp khác. Giờ trễ giờ rồi.

14g, y nai nịt lại kỹ càng để rời Tam Kỳ tiếp tục xuôi phía Nam. Tại đây, y cẩn thận lôi mấy cái bọc bảo vệ đầu gối, găng tay,.. mang vào. Trời cũng không nắng, nhưng y ... lại buồn ngủ chút chút, có lẽ vì ăn căng da bụng, chùng da mắt. Buồn ngủ thì lại điều trị thôi : lại mấy cây cầu.



https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3521.jpg
Trên một cây cầu gần Núi Thành, chụp cầu đường sắt Bắc Nam, phía thượng lưu con sông.


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3523.jpg
Trên cầu Châu Ổ mới, chụp về phía cầu cũ phía thượng lưu sông Trà Bồng.


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3526.jpg
Sông khá cạn, dù mới qua mùa lũ dữ dội.


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3527.jpg

https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3528.jpg
Hạ lưu sông, phía bờ Bắc là một công trường khai thác cát nhộn nhịp.


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3529.jpg
Dòng sông này cũng còn lạch nước xuôi về biển nằm phía gần bờ Nam.

tunbo
05-01-2011, 10:21
QL1A ĐÀ NẴNG - QUẢNG NGÃI (tiếp)


Tiếp tục lên đường. Trời có vẻ sầm sì, khách đường xa bèn lấy túi bạt trùm lên hành lý đề phòng mưa bất chợt. Qua Sơn Tịnh, lên cầu Trà Khúc vào Quảng Ngãi.
Cầu Trà Khúc mới được xây dựng năm 2002, ngay phía bắc tp Quảng Ngãi với đoạn đường dẫn phía Nam cong cong, từ cây cầu này có một khúc đường QL24B chạy ra đến cảng Sa Kỳ.



https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3530.jpg
Ngựa trên cầu Trà Khúc, hành lý đã được che phủ cẩn thận.


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3531.jpg
Đường dẫn phía Nam - tp Quảng Ngãi - cong cong.


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3534.jpg
Cầu Trà Khúc cũ phía thượng lưu, dãy Trường Sơn trùng điệp mờ mờ phía Tây


Y qua cầu Trà Khúc, chạy tuốt theo đường mới tránh vòng qua thành phố Quảng Ngãi cho nhanh, không lòng vòng xuyên qua thành phố như lần trước nữa.
Rồi gần 30km tiếp tục trôi nhanh, ngã tư Thạch Trụ đã ở trước mắt. Bắt đầu vào QL24, vào chặng thứ nhất của cuộc hành trình.

tunbo
05-01-2011, 11:11
QUỐC LỘ 24 THẠCH TRỤ - BA TƠ


Bóng chiều âm u, y chẳng buồn xem là mấy giờ nữa. Trên QL1A đều đều chạy, cứ buồn ngủ, nay thấy bắt vào QL24, cơn buồn ngủ bỗng biến mất.
Đối với y, QL24 là hoàn toàn mới. Mặc dù y biết chắc rằng, nó cũng đại khái giống QL27,28 mà y từng qua - cũng là con đường ngoằn ngoèo theo vách núi. Tuy nhiên, mỗi con đường có một đặc trưng riêng.

Y đọc ở đâu đó rằng : Muốn tồn tại trong giang hồ, phải nắm được các kỹ năng cơ bản của khách giang hồ. Nhưng như thế chưa đủ, đó chỉ là điều kiện cần. Muốn khét tiếng giang hồ, ngoài các kỹ năng cơ bản của khách giang hồ, còn cần có những tuyệt kỹ riêng.
Có những người chỉ có 1 tuyệt kỹ cũng trở thành cao thủ, có những cao thủ lại đầy mình tuyệt kỹ. Vì vậy cao thủ giang hồ cũng có nhiều đẳng cấp.
Nói chung là như thế, nhưng cũng không ít ngoại lệ. Chuyện giang hồ ngày xưa, cũng nhiều kẻ ngờ ngệch trở thành đệ nhất cao thủ (như chàng mọt sách Đoàn Dự đó thôi)

Ngẫm lại, chuyện đi phượt cũng có chút gì đó tương đồng :D. Y còn thiếu nhiều những kiến thức về chuyện đi lại trên đường, nhưng bù lại, y không biết sợ chuyện đi lại - đại khái máu liều thì sẵn :D.



https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3537.jpg
QL24, đoạn vừa qua khỏi Thạch Trụ, hướng đến Ba Tơ.


QL24 quả là khá giống với QL28, đường nhựa nhỏ hẹp quanh co, đoạn dưới địa phận huyện Đức Phổ, đường còn khá rộng, chưa có núi đồi nhiều. Con đương uốn lượn nhẹ qua các làng nhỏ, qua các cánh đồng xanh mướt.
Sang đến địa phận huyện Ba Tơ, bắt đầu xuất hiện núi, đường không còn bằng phẳng, mà đã bắt đầu dốc nhẹ lên cao.



https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3538.jpg
Con đường sẽ chạy vào đúng cái khe giữa 2 quả núi phía trước.


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3539.jpg
Chở củi về rừng? Đó chỉ là ngoái lại chụp theo xe tải về hướng đồng bằng.

tunbo
06-01-2011, 22:46
QUỐC LỘ 24 THẠCH TRỤ - BA TƠ (tiếp)


Từ Thạch Trụ vào Ba Tơ chừng 30km. Trời không nắng, nên ít có cảm giác chiều xuống, có điều càng đi sâu vào vùng núi, cây cối um tùm, bóng núi trùng điệp, làm bất chợt trời như tối lại.
Đến thị trấn Ba Tơ, núi đồi bỗng như giãn ra xung quanh, thị trấn như một thung lũng nhỏ, bỗng lại thấy quang đãng và sáng sủa hơn.



https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3542.jpg
Nhìn lại con đường dẫn vào Ba Tơ, xa xa phía biển lại thấy ít mây, trời rạng.


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3544.jpg
Một cây cầu đang chuẩn bị được làm, chắc QL24 đang được mở rộng, nâng cấp.




https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3546.jpg
Trước mặt là thị trấn Ba Tơ, đi Kon Tum rẽ tay trái.


Ba Tơ là thị tứ lớn cuối cùng trên địa phận Quảng Ngãi bản đồ ghi lại. Khách hơi khát nước nên dừng lại chỗ ngã ba giữa thị trấn uống nước, nghỉ ngơi một chút trước khi tiếp tục hành trình, tiện cũng để hỏi thăm tình hình đường sá.
Quán chỉ là vài cái bàn nhựa, ghế nhựa đặt trên vỉa hè của con đường trung tâm thị trấn mới được mở rộng, lát vỉa. Gọi là thị trấn, thực ra chỉ có khoảng 200met đường QL24 được mở rộng, có trồng cỏ trên con lươn chia hai làn đường.
Bàn bên cạnh có hai trung niên đang uống bia, nói tiếng dân tộc, khách nghe không hiểu gì hết. Bèn hỏi chuyện cô bé bán quán.
Gọi là cô bé, vì thấy nhỏ xíu, non choẹt, nhưng lát sau thấy cô nàng bồng theo một em bé đi ra, mới biết "Em 22 rồi, con em đấy".
- Từ đây đi bao xa nữa thì đến đèo Violac hả em?
- Khoảng ba chục cây nữa, mà anh đi đâu?
- Anh lên Kon Tum.
- Trời, sao đi muộn vậy? Chút xíu nữa trời sụp tối ngay, sao đi?
- ???
- Trên đây, đã sụp tối là tối om ngay, đường đèo nguy hiểm lắm, đi tối khó thấy đường vì cua khuất. Và vắng lắm, không có ai đi đâu.
- Hì, không có ai đi, vì chắc họ chả có việc gì phải đi tối. Mà tình hình an ninh ổn không em?
- Chắc chả sao, lúc trước có mấy người dân tộc vác mã tấu cướp tiền trên đèo, mà công an phục bắt hết rồi. Nhưng giờ anh mới xuất phát ở đây đi lên tận Kon Tum, nguy hiểm lắm đấy.

Nghe nói trời sụp tối nhanh, nhìn giờ thấy đã 16g30, khách đứng lên, nhắn tin cho bằng hữu bị thương ở nhà, chụp thêm một phát ảnh rồi lên đường, nhắm lên hướng núi.



https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3548.jpg
Đường lên Kon Tum từ Ba Tơ.

tunbo
06-01-2011, 23:17
VIOLAC - ĐƯỜNG ĐÈO SƯƠNG MÙ MA QUÁI


Y có một cái tật cố hữu : hay ... la cà trên đường.
Lúc trước hay rong ruổi đường dài theo đoàn, thường không mang theo máy ảnh, vì không thể dừng lại những chỗ thích dừng - đi theo đoàn, không thể để mọi người phải khó chịu chờ mình, ngay cả như vậy, dừng lại chụp ảnh cũng mất khoái. Vì thế, về sau này, khi ít có thời gian để đi, y hay đi một mình, ưu tiên cho mình, còn dư quota mới tính đến đi cùng nhóm.
Lần này cũng vậy. Đã tự nhủ phải gấp rút phi lên đèo Violac khi còn chút ánh sáng, mong chụp được thêm mấy tấm ảnh tàm tạm, rồi phi thẳng lên Kon Tum.
Chấp nhận ít ảnh trên QL24, để tập trung vào QL19, QL25. Việc phải chạy muộn trên QL24, y không có lăn tăn gì, vì mặc dù xuất phát ở Đà Nẵng chậm hơn cả nửa ngày, vẫn còn thấy ... vội quá, vẫn còn tiếc. Sau này phải có lần tạm quên ngựa đi, người không ra Đà thành chơi với Pô lão mấy bữa mới được.

Rời khỏi Ba Tơ, y giục ngựa chạy gấp. Đến vùng đèo dốc, mới thấy sức ngựa này thua ngựa cũ. Đường đồng bằng, nó có vẻ mạnh hơn ngựa cũ một chút về gia tốc xuất phát, còn lên đường dốc núi, yếu hơn khá nhiều.

Đã tự nhủ phóng gấp lên đèo trước tối, nhưng đường qua khỏi Ba Tơ cũng ... đẹp, y vừa muốn dừng chụp, lại vừa sợ muộn mất cảnh trên đèo, cuối cùng thành ra rất ... dở hơi, đi chẳng nhanh được. Cứ vừa đi vừa nhìn cảnh, nếu thấy đẹp đẹp, lại ... dừng bấm vội mấy phát rồi chạy tiếp.



https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3549.jpg
Một cây cầu trên khúc đường quanh co.


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3551.jpg
Dòng nước bên dưới cây cầu.


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3555.jpg
Con đường uốn theo mép núi, bản thân cả đoạn đường từ Ba Tơ lên Kon Tum có thể là một con đường đèo dài, đèo Violac chỉ là đoạn hiểm trở, quanh co và dốc nhất.


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3557.jpg
Ngựa dừng bên đường đèo trong bóng chiều đang buông nhanh.


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3561.jpg
Trời Tây trông thế kia, nhưng bóng tối sẽ sụp xuống rất nhanh.

tunbo
08-01-2011, 10:28
VIOLAC - ĐƯỜNG ĐÈO SƯƠNG MÙ MA QUÁI (tiếp)


Trời chiều sụp tối rất nhanh, dần dần, trên đường đèo chỉ còn một mình Hắc Y Khách kể từ sau khi qua khỏi thị tứ Ba Vi (vì cột cây số bên đường bị dính đất cát nhoe nhoét, y chẳng đọc ra Ba Vì hay Ba Vi nữa).
Một lúc nào đó, tự dưng y cũng thấy bên đường có tấm biển thông báo : đèo Violac. Nhưng cũng chả có gì khác mấy, trước đó đường đã vòng vèo lên dốc rồi.
Kể ra, từ đoạn có cái biển báo đèo, con đường xuất hiện nhiều cua gắt và khuất tầm nhìn hơn, và độ dốc tăng lên nhanh chóng.



https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3562.jpg
Đường đèo men theo sườn núi.



https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3573.jpg

https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3575.jpg

https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3578.jpg
Những khúc đường vòng vèo ẩn hiện phía dưới, khách vừa vượt qua.



Con ngựa sắt vẫn lầm lũi vượt đèo. Túi hành lý được cột lên bình xăng, nên khách vào cua khá thoải mái.
Nhưng trời đổ tối quá nhanh, qua khỏi biển báo hiệu vào đèo Violac được chừng chục km, trời đã gần như tối hẳn.



https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3564.jpg

https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3567.jpg
Hoàng hôn trên đèo Violac.


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3570.jpg
Trời đã tối hẳn, con đường dốc ngoằn ngoèo mờ mịt phía trước.


Bóng tối buông xuống hẳn, đường đèo tối om ngoằn ngoèo bò ngược lên cao liên tục men theo sườn núi. Bóng tối phủ xuống, con đường càng ngày càng lên cao, cái lạnh cũng xộc tới rất nhanh.
Ánh đèn pha loang loáng trên đường vắng. Khách dạ hành thấy lạnh, vì y chỉ mặc một chiếc áo thun bên trong ciếc áo gió chống nước. Nhưng vì mải chạy đua với thời gian lên đèo, hòng chụp được mấy tấm ảnh, nên lười dừng lại mặc thêm áo. Lúc dừng lại chụp tấm ảnh cuối cùng, y móc điện thoại ra, thấy mới 17g45 mà trời tối om, nhiệt độ ngoài trời chỉ còn 18 độ.
Gió rít lên từng hồi, luồn qua khe của chiếc nón bảo hiểm tạo ra những âm thanh veo véo, khách vẫn mải miết vượt đèo.
Không chụp được ảnh cũng tiếc, nhưng bù lại là cảm giác được thoải mái chạy xe vượt đèo trong bóng tối mà không phải lo chốc lát lại dừng.
Xét cho cùng, với người chạy xe, điều quan trọng nhất là cảm giác chạy xe đường dài. Phong cảnh trên đường chỉ là những nét tô điểm cho hành trình thêm hấp dẫn.

tunbo
08-01-2011, 10:35
VIOLAC - ĐƯỜNG ĐÈO SƯƠNG MÙ MA QUÁI (tiếp)


Khói? Từng đám cứ bay ngang đường. Y tự nhủ : quái lạ, đường vắng ngắt, một bên vách núi, một bên vực thẳm tối om, không một ánh đèn nhà dân, không có ánh lửa đốt rẫy, sao lắm khói? Lát sau thấy kính chắn gió bị mờ, y mới phát giác đó là sương mù trên núi.
Chỉ chừng 10 phút sau khi y chụp tấm ảnh cuối cùng, rừng núi đã đen đặc, cảm giác về thời gian như mất đi. Trong bóng đêm rừng núi, từng mảng sương là là trên đường đèo, dưới ánh đèn pha bỗng trở nên ma quái. Sương từng đám lớn che khuất tầm đèn khá nhiều làm y phải chạy chậm bớt lại X(

Rồi bỗng một đàn bò khoảng 6 - 7 con lù lù hiện ra giữa đường, thản nhiên đướng lơ ngơ, không thấy có người. Qua khỏi đàn bò, y cứ thắc mắc chả lẽ người ta nuôi thả bò thoải mái thế (sau mới nghĩ cũng có thể dưới thung gần đó có bản).
Ngay sau đó, ánh đèn xe quét từ xa, thấy một đống đen thui giữa đường động đậy, lại gần mới thấy, hóa ra 2 con chó đen đang ... tựa mông vào nhau giằng co :D
Như vậy chắc chắn gần đây có bản làng.

Một mình trên đường tối, giữa sương mù lảng bảng, tự dưng khách dạ hành nhớ tới việc cô bé bán nước dưới Ba Tơ nói chuyện cướp, nhưng y chả mấy lo lắng chuyện ấy. Chỉ thấy càng ngày càng lạnh.
Lười dừng lại mặc áo thêm, y quài tay lật túi máy ảnh phía sau đặt lên trên túi đồ trên bình xăng, để nó chắn bớt gió thốc vào ngực, nhưng dây đeo hơi ngắn, nên y luồn tay ra, chỉ để dây đeo túi vòng qua cổ. Nhưng mỗi lần vào cua, cái túi máy ảnh lại trật sang một bên, nên sau vài khúc cua, y thấy bất tiện, khó lái, nên lại hất túi máy ảnh ra yên sau.
Kỳ quái, y cứ đưa túi ra sau, chỉ được một chút xíu, cái túi lại bật ra một bên hông lủng lẳng, vì lúc đó dây đeo chỉ vòng qua cổ. Y bèn lồng tay qua, đeo chéo túi qua vai cho nó yên vị phía sau (trong lúc vẫn chạy xe đều đều).
Bỗng y lạnh toát người, khi cảm thấy rõ ràng một giọng nói vang lên : Vướng.

Khách tháo mồ hôi hột, cả thắng trước sau cùng bóp, đạp.
Ngựa sắt dừng khựng trên đường. Chả có ai va vào lưng y cả. Khách dừng xe bước xuống ngó quanh. Xung quanh là màn đêm đen kịt, với những bóng cây trên sườn núi in hình thù kỳ dị trên nên trời cũng đen kịt không trăng sao.
Y moi thêm một cái áo mặc vào trong, vẫn run lập cập vì lạnh, bèn móc ra điếu thuốc đứng hút cho đỡ lạnh. Trong đầu nghĩ mãi không ra chuyện gì.
Quả thật, lần đầu tiên y thấy sờ sợ mơ hồ. Y đi một mình trong đèo núi ban đêm không phải lần đầu. Chuyện ma quỷ y không tin, chỉ coi là ảo giác, là thần hồn nát thần tính.
Chuyện kỳ dị y từng gặp trong cơn mưa rừng dữ dội trên đèo Ngoạn Mục, kể ra cũng rợn, nhưng ít ra, lúc đó y còn nhìn thấy tất cả. Còn lần này, cái tiếng nói y cảm thấy lúc nãy mới kỳ quái. Có thể chỉ là ảo giác, nhưng cái thứ gì làm người ta lo lắng, mà có thể nhìn thấy, dù sao vẫn không đáng sợ bằng cái thứ không nhìn thấy được.
Cái gì có thể nhìn thấy, đều có cách để xử lý, còn cái cảm giác bất an không nhìn thấy được, quả là đáng ghét.

Hút xong điếu thuốc, y tiếp tục lên ngựa vượt đèo. Nhưng quả thật, từ đó trong lòng y luôn cảm thấy bất an. Y leo đèo nhanh hơn hẳn lúc trước, cả cơ thể căng ra, tập trung vào con đường. Sương mù ma quái càng lúc càng đậm, đường đèo vẫn dốc lên quanh co. Nhưng y rất tập trung vào chuyện lái xe, chiếc xe vẫn gầm gào phóng nhanh trong đêm tối.
Không có chuyện gì tiếp tục xảy ra trên đèo, chừng nửa tiếng sau, con đường bắt đầu hết dốc, có vẻ đã hết đèo Violac.
Hết đèo, con đường vẫn chạy trên các sườn núi, nhưng bớt dốc, có lúc còn hơi dốc xuống, và ít các khúc cua. Y nhìn thấy bên đường, dưới ánh đèn pha, tấm biển lớn ghi : Địa phận Kon Tum.
Đường dễ chạy hơn một chút, vì bớt hẳn những khúc cua gắt khuất tầm nhìn, sương vẫn từng đám lớn dày đặc. Khách thở phào vì đoạn đường nguy hiểm nhất đã ở phía sau. Xa xa dưới thung đã le lói ánh đèn điện của một bản làng nào đó, chứ không còn tối om om như đoạn trước.
Ấy vậy mà ngay sau đó y gặp nạn.
Cái thói thường vẫn thế. Đoạn đường nguy hiểm nhất thì chả sao, lại gặp nạn lãng xẹt ở một nơi chả có gì là nguy hiểm.

tunbo
10-01-2011, 11:18
GẶP NẠN


...
Hôm đó, gã đồng hành hụt của Hắc Y Khách cảm thấy rất bồn chồn, như có linh tính gì đó. Gã và y cùng tuổi, lệch nhau chút tháng, làm bằng hữu với nhau cũng nhiều năm.
Chúng chơi với nhau lâu, bên ngoài gặp nhau cũng không quá nhiều. Bằng hữu … ao hồ trên net. Nhậu nhẹt không nhất thiết có mặt cùng nhau, vì gã là nhậu giỏi, còn bạn gã ít uống. Hơn nữa, chúng cũng khác nhau. Gã là công chức, còn y là dạng lãng tử bất cần. Gã trang phục chỉn chu bao nhiêu, bạn gã bụi bặm bấy nhiêu.
Nhưng những khác biệt đó chẳng ngăn cản chúnglàm bằng hữu của nhau. Gã ham vui, thích ồn ào, còn bạn gã dửng dưng. Nhưng cứ có việc nghiêm túc, nghiêm trọng, là thế nào chúng cũng song hành với nhau.

Vì gã là công chức, không có nhiều cơ hội rong ruổi lang thang như tên kia, nên chuyến này đã lo thu xếp đủ thứ từ lâu để đi. Nào ngờ tai nạn lãng xẹt không thể đi được.
Gã là cán bộ, nhưng xem ra “dị đoan” hơn, năm tuổi của cả hai, sau khi bị tai nạn, gã bắt đầu tin vào lá số của mình, dù năm hạn sắp hêt. Còn y thì chả tin gì hết. Đối với y, cái gì đến thì nó đến thôi. Gã định ngăn chuyến đi, nhưng biết là ngăn thì y cũng vẫn đi, nên nén lại không nói ra, khỏi làm tên bạn phân tâm.
Ngày đầu tiên của cuộc hành trình tên bạn, gã nóng ruột lắm. Trực cơ quan hết giờ, gã ra uống bia với mấy đứa em. 16g30 nhận được tin nhắn chuẩn bị rời Ba Tơ lên đèo, gã càng nôn nao.
Bạn gã không phải độc hành đường lạ lần đầu, nhưng lần này gã chỉ muốn gọi điện chửi cho vì cái tội la cà.
Mặc dù gã chưa từng đi QL24, nhưng trước đó đã cũng lão bạn ngâm cứu bản đồ đôi lần, cũng biết từ Ba Tơ xuất phát 16g30 thì chắc chắn phải tối mịt mới lên đến Kon Tum.
Gã biết là thằng bạn mình chả ngán ngại đi đêm, nhưng lần này không hiểu sao cứ lo lắng.
19g30, đang ngồi uống bia, điện thoại gã reng chuông. Rút điện thoại ra, thấy số lão bạn Hắc Y Khách – trước sự ngạc nhiên của đám nhậu – chưa nghe điện thoại, gã đã vỗ đùi (bằng cái bên tay còn lành) than : “Thôi, xong rồi. Bạn già gặp chuyện rồi”
(Y biết chắc giờ này bạn già chưa đến được Kon Tum. Nếu dừng nghỉ, xưa nay y không gọi điện, chỉ nhắn tin)

...

Lại nói, khách dạ hành tiếp tục lầm lũi xuyên sơn trong bóng tối và sương mù dày đặc. Giờ y đã sang đến địa phận Kon Tum.
Qua một khúc quanh, y liếc thấy cột cây số bên đường, vì tối nên chả nhìn rõ cách Kon Tum 85 hay 86km nữa. Khách lẩm nhẩm trong bụng, tối và sương thế này, chắc phải khoảng gần 3 giờ nữa mới đến nơi được.
Đến một đoạn đường khá thẳng và dốc xuống rất nhẹ, y thấy phía trước có đèn xe. Xe hơi. Đèn màu xanh đỏ nhấp nháy vòng quanh phía trên kính chắn gió của chiếc ô tô ngược chiều, làm y nghĩ đến một chiếc xe khách đường dài.
Y còn thắc mắc, quái, xe đò sao chạy rừng khuya vậy (về thời gian thì chỉ hơn 18g, nhưng đường núi tối như nửa đêm rồi)

Đá đèn với nhau từ xa, bỗng khi lại gần nhau, chiếc ô tô ầm ầm lấn hẳn sang trái đường, khách độc hành chỉ biết bên trái là núi, bên phải tối om không biết là vực hay là gì, nên nghiến răng phanh ngựa và cố dạt sang lề phải tối đa. Nhưng đà còn nhiều, chỉ giây lát đã thấy lù lù cái đèn pha to tướng của chiếc ô tô ngược chiều ngay sát bên trái.
Chiếc ba-đờ-sôc của ô tô đụng vào cùi trái của ghi đông xe máy, y buông tay trái, giật mạnh tay ghi đông bên phải và ... nhào ra khỏi ngựa.

Lúc ấy chẳng kịp nghĩ gì nhiều, chỉ còn ý nghĩ "phải lăn sang lề phải đường". Chẳng kịp nhớ gì nữa, chắc bản năng sinh tồn điều khiển hành động. Y tiếp đất bằng ... vai bên phải. Mặt bên phải đập cốp xuống đất, nảy lên, dập xuống phát thứ hai, rồi y mất cảm giác trong giây lát.
Lần này không có bụi xộc vào mồm vào mũi để mà thấy cảm giác nhạt thếch và đắng nghét nữa, nhưng mùi cỏ dập và sương lạnh trên cỏ làm y mau chóng định thần. Nằm im thêm chục giây, tự kiểm tra xem những chỗ nào thấy đau, rồi y nhỏm dậy. Chiếc ô tô đã vượt qua chừng mấy chục met, và không có vẻ gì là định dừng lại, y nhìn theo nhưng sương dày quá, không nhìn ra biển số của nó, thậm chí vẫn chưa kịp nhìn ra nó là cái xe gì, to hay nhỏ.
Ngoái lại tìm ngựa, thấy đèn nó còn sáng, đuôi còn ở mép đường, đầu chúi hẳn sang lề phải, gần vuông góc với con đường. Có lẽ vì thế, nó cũng không bị chiếc xe kia đụng thêm phát nào sau khi đổ.
Khách hì hục dựng ngựa. Túi đồ ràng trên bình xăng nên dựng nó dậy tương đối đỡ vất vả, chứ cột phía sau, khi đổ ra mất thăng bằng, một mình khó dựng nó dậy - việc này y từng dính phải, nên ... biết.
Hai bàn tay lấm tấm máu - chuyện nhỏ - nhưng vai đau, cằm rát, và ngón cái tay phải dòm lại thấy to như ngón chân cái. Gáo đèn vỡ tan, nhưng đèn còn sáng.
Đồ phụ trợ thì dắt khắp nơi, y lôi ra một sợi dây chun (thun) cột cái đèn vào ghi đông, thử nổ máy lại, vẫn nổ giòn.
Khách lại lôi ngựa ra đường, lên ngựa ngó quanh. Xa xa phía dưới có ánh đèn của một chòm dân cư, nhưng không định vị được cụ thể, không biết là bên đường, dưới con dốc hay là dưới thung xa.
Đau khắp nơi, nhưng giữa nơi hoang vắng thế này, chỉ có nước chạy tiếp. Y giật cương chạy luôn. Được vài trăm met, thấy có căn nhà gỗ bên đường, y chạy qua luôn, nhưng được chừng vài trăm met nữa, thấy hai bàn tay tê cóng, máu dính nhớp nhớp khó chịu, phía trước lại tối om. Nghĩ giây lát, y đảo ngựa vòng lại căn nhà gỗ, tính vào xin nhờ người ta nước để rửa hai bàn tay và quấn vải băng tạm cho đỡ dính. Nhìn kỹ lại, có chiếc xe U-oat đậu trước cửa - chắc kiểm lâm hay gì đó. Y xộc thẳng vào cửa ngôi nhà, tắt máy gõ cửa vào nhà.

tunbo
10-01-2011, 12:11
VỠ KẾ HOẠCH, NGỦ LẠI GIỮA RỪNG

Căn nhà ghép hoàn toàn bằng những tấm ván gỗ, có hai gian, điện sáng lù mù.
Hắc Y Khách gõ cửa rồi đi vào, thấy gian trước tuềnh toàng có một chiếc bàn gỗ nhỏ, trong góc trái có một chiếc giường, một thanh niên đang nằm ôm ... điện thoại, góc ngoài bên trái trải một chiếc nệm bên trên tấm chiếu, một thanh niên khác đang ngồi bó gối. Khung cửa cạnh chiếc giường dẫn vào gian bếp phía sau. Bếp đang bập nừng ánh lửa, hai thanh niên khác đang ngồi bên bếp lửa.
Thấy y ló vào, cả bốn người nhổm lên ngó ra cửa, xem mặt thì thấy 4 chàng trai này là người Kinh.



https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3594.jpg
Căn nhà gỗ bên đường, có chiếc Uoat đậu phía trước.


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3599.jpg
Gian ngoài chả có gì ngoài cái bàn nhỏ, chiếc giường phía góc trái, góc phải bên ngoài chiếc giường là một tấm nệm.


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3580.jpg
Trong bếp, hai thanh niên đang ngồi đun ấm nước.


Khách xòe hai bàn tay máu ra, lên tiếng : " Tôi vừa bị tai nạn trên đường, muốn xin nước rửa vết thương"
Bốn thanh niên bèn đứng lên ngay, hai người đi lấy chậu và nước, một người trong bếp đi lục bình muối. Họ đều còn trẻ.
Mấy thanh niên mỗi người một tay đi kiếm nước, nhưng chưa ai lên tiếng, bỗng trong buồng bên trong, cạnh bếp, một bà già ló ra.
Bà ấy mặc áo khoác, dầu trùm một chiếc khăn, nhất thời dưới ánh đèn không đủ sáng, y không nhìn ra bà ấy già lắm hay ... già vừa.
- Mày bị sao đấy? Chỗ nào? (giọng Quảng Ngãi).
- Dạ, con vừa đụng xe, hình như với xe khách, cách đây mấy trăm met.
- Bậy, xe khách nào? Xe tải đấy, tao thấy nó ào qua, rồi tiếng xe máy đổ nãy giờ, vẫn thấy xe tải chạy tiếp, tưởng không có sao. Ngón tay mày sưng to thế kia, bong gân rồi. Mấy đứa kia, pha muối vào nước nóng cho nó ngâm tay xem nào.

Lúc đó, bà ấy lật khăn ra, y mới thấy bà ấy ... chưagià lắm, khoảng mới ngoại ngũ tuần.
Lát sau, một chậu nước nóng pha muối đã đặt giữa bếp, mọi người bảo y nên ngâm hai bàn tay vào đó một lúc, vì bên ngoài đang giá, ngâm vào ấm cho đỡ tê tay.
Nhúng hai bàn tay vào chậu nước muối ấm, xót buốt làm y nhăn mặt. Đất cát từ các vết xước bắt đầu rơi ra, nhưng đồng thời cũng mở các vết thương và làm chảy máu ra thêm một ít. Lúc này cái ngón tay cái mới bắt đầu thấy đau nhức dữ dội.
Lúc mới đổ xuống đường, rồi bò dậy, y không nghĩ gì nhiều, chỉ nghĩ rằng, cách nào đêm nay cũng phải lên Kon Tum, nhưng đến lúc này, chợt nhận ra việc ấy có vẻ bất khả thi, vì ngón tay cái bên phải sưng vù, cứng ngắc.
Tay phải không nắm được tay ga, thì việc chạy đèo ban đêm là khó, chưa kể việc không thể bóp phanh trước được.

Bà cô thấy ngón tay y sưng to, bèn dắt xe máy ra cửa, ngoái lại bảo :
- Mày nghỉ đi, tao vào bản xin thuốc về bóp, không là đêm ngủ không được đâu, nhức lắm đấy.

Bà ấy đi khỏi, mấy thanh niên kia hỏi y
- Anh tính đi đâu?
- Tôi lên Kon Tum.
- Thôi đi, ngủ lại đây, tay thế kia đi sao được, Giờ đi tiếp thì đến đoạn gần Măng Đen là sương mù kín trạt luôn, không thấy đường tí nào đâu. Với lại anh xem còn chỗ nào đau nữa không?

Y thấy đau vai phải, lại chợt nhớ tới ông bạn mới ngã xe gãy vai trái, nên vội vung tay phải xoay đủ hướng. May quá, đau nhưng vẫn xoay được mọi phía. Nghĩ bậy chứ, một thằng gãy vai trái, một thằng gãy vai phải vì té xe lãng xẹt, chắc mấy đứa em nó cười thối mũi.
Trong lúc chờ bà cô đi xin thuốc, bốn thanh niên cùng khách ngồi ngói chuyện. Bôn người là người của Sở Nông nghiệp Kon Tum, lên đây lo việc cắm mốc ranh rừng. Họ mới lên đây được hai tuần, ở nhờ nhà bà cô này. Bà ấy người dưới Quảng Ngãi, lên bám trụ nơi đây mấy chục năm rồi, chuyên buôn ... gà, và đồ thổ sản, nay con cái lập gia đình, đi hết cả rồi.



https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3588.jpg

https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3584.jpg
Ngựa sau cú tai nạn. Máy vẫn nổ tốt, chỉ dàn đầu te tua.


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3585.jpg
Cú tiếp đất thứ nhất, chiếc nón hứng hết, nhưng vì loại nón fullface lật được cằm, nên sau phát đập thứ nhất, chiếc bảo vệ cằm bị giở lên một góc ...


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3592.jpg
... tới phát tiếp đất thứ hai, cằm bên phải hết được bảo vệ.

dalyhuong
10-01-2011, 17:50
Chuyến hành trình còn dài chán ... Mới đi mà đã gặp "moa" rồi (cũng là bài thứ 2 trên Phượt đi chơi mà gặp "moa" ), gặp xuôi quá chừng ...
Qua đây cũng rút kinh nghiệm, mấy cái xuôi là điềm báo trc, thấy xuôi thì ko nên đi nữa ... ^^
Kaka kể chuyện rất lôi cuốn ... chờ tiếp câu chuyện của kaka ...

tunbo
10-01-2011, 20:56
Chuyến hành trình còn dài chán ... Mới đi mà đã gặp "moa" rồi (cũng là bài thứ 2 trên Phượt đi chơi mà gặp "moa" ), gặp xuôi quá chừng ...
Qua đây cũng rút kinh nghiệm, mấy cái xuôi là điềm báo trc, thấy xuôi thì ko nên đi nữa ... ^^
Kaka kể chuyện rất lôi cuốn ... chờ tiếp câu chuyện của kaka ...

Ớh, "toa" không có tin vào điềm báo, cho tới lần này thì có vẻ phải nghĩ lại tùy trường hợp :D.

Cũng vì gãy giữa chừng, nên mới không đến Tuy Hòa đêm 31/12 được đó.

dalyhuong
10-01-2011, 23:30
Oh, tiểu muội nhớ ra rùi ... Ko bik kaka bị nạn nên ko đến đc Tuy Hòa, chia buồn với kaka, chắc đến bữa nay cái tay vẫn chưa lành .
Ủa, mà chỉ bị té như vậy xong là về luôn hả??? ko đi tiếp nữa sao ??? Thấy cái lịch đi quá pro.
Hẹn kaka lần khác tại Tuy Hòa nhé ...

darkdeath
11-01-2011, 00:24
Đã từ rất lâu không được thọ giáo những chuyến du hành của Hắc Y Khách, từ sau chuyến Hắc Y Khách tìm vào bẫy đá Pinăngtắc, rồi vượt đèo Ngoạn Mục đầy bí hiểm. Chuyến con đường chăm ma hời dẫn lối gì đấy Hắc Y Khách không để lại ấn tượng nhiều cho lắm. Luôn nghẹt thở và hồi hộp trên từng km mà Hắc Y Khách đi qua. Hôm bữa ngồi uống cà phê với susu có nhắc về Hắc Y Khách, iem luôn tưởng Hắc Y Khách là 1 nhà văn luôn đi để tìm cảm hứng, khi gặp 2su rồi mới biết Hắc Y Khách làm chuyện cầu cống gì đấy. Nhưng em không thực sự quan tâm. Em thích Hắc Y Khách là kẻ thúc ngựa hơn. Quả thực cái cách Hắc Y Khách vượt qua con đèo rất ấn tượng. Cảm giác có tiếng kêu "Vướng!" sau lưng Hắc Y là sự thật. IEM đã từng đạp xe qua đèo, có những đoạn cảm giác đạp nặng hơn, nhưng không phải nặng vì đèo mà có lẽ nặng vì có ai đó đang ngồi sau lưng ôm eo ếch mình, cảm giác đó thật khủng khiếp.

Chuyện xui xẻo trên đường ắc là điều khó tránh, 2 ta là kẻ thúc ngựa đường dài tránh sao khỏi, nhưng bây giờ Hắc Y Khách còn ngồi đây, viết lại đôi dòng là vui lắm rồi.

Nối tiếp câu chuyện đi tìm bẫy đá Pinăngtắc đợt tết dương lịch vừa rồi. IEM có 2 anh bạn cũng tìm vào tới tận trong đó, đường đi khá xấu, do bị sạt lở nặng trận lũ vừa rồi, đường còn bị chia cắt chỗ bẫy đá phải qua bằng cáp treo. Anh Phương vẫn nhớ anh Nam, vẫn nhớ thằng Hưng thằng Vịnh vào ngủ bên suối Gia Nhông đó bác ạ!

tunbo
12-01-2011, 09:51
@dalyhuong mụi mụi : Thực ra vẫn có thể đi tiếp, nhưng thời gian của kaka dành cho hành trình này có hạn, chỉ tính đến các rủi ro về hư hỏng xe cộ, không tính được đến việc tai nạn. Vì thế bị lố mất 1 ngày. Đã đi là phải đi cho rốt rẻng, vì thế để lần sau làm lại cho đến nơi đến chốn.
@darkdeath : mi làm anh muốn quay lại khu Bẫy đá Pinăng Tăc một lần nữa để vào thác ngủ rừng quá.
---------------------------------------------------------------------------------------


Lại nói tiếp việc Hắc Y Khách bị nạn trong đêm tối ở khu vực Xã Hiếu, huyện Kon Plong, Kon Tum.
Sau khi được ngâm hai bàn tay vào chậu nước muối nóng, ngón tay cái bên phải càng lúc càng sưng đau, khó cầm được tay ga, nên y buộc phải tính toán kỹ nên ngủ lại hay tiếp tục bò lên Kon Tum. Y không ngại đi tiếp, nên ngồi chờ bà cô mang thuốc về xử lý ngón tay cái bong gân rồi tính tiếp.
Trong lúc chờ, y phát hiện ra cú tai nạn làm cái điện thoại bị hỏng, không gọi được. Cũng phải gọi cho ông bạn ở nhà, chứ bặt tin lâu quá, hắn lại sốt ruột. Phải mượn điện thoại của chàng trai trẻ, cắm sim vào, gọi về cho ông bạn. Lúc đó là 19g30.
Y thông báo có va chạm với xe tải trên đèo, thấy gã cũng không tỏ ra hoảng lắm - vì còn gọi được điện về, tức là còn ... thở tốt, mà còn thở tốt thì còn làm được nhiều việc khác tốt - nhưng khi nói vai và tay phải đang tê bại, thì gã la toáng lên :
- Xui tận mạng, tôi gãy vai trái rồi đấy. Kiểm tra kỹ lại cái vai ngay.

Cậu trai trẻ đang bận nhắn tin với gái, nên lại đòi điện thoại để nhắn tin, rồi lại tháo sim đưa điện thoại lại cho y mượn. Thấy phiền phức, y bảo bạn ở nhà khỏi thông báo vụ việc đến một số đối tượng đang quan tâm đến hành trình. Vì y ngại khi biết tin, họ không liên lạc được với y, càng thêm rối loạn không cần thiết.



https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3591.jpg
Tối nơi vùng rừng núi heo hút, 4 thanh niên kia có mỗi việc ngồi ... họp.


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3589.jpg
Gian nhà ngoài hầu như chả có bài trí gì, nhưng có một chiếc lông Trĩ dài ngoằng treo trên tường.


Chừng nửa tiếng, bà cô lóc cóc mang thuốc chạy về. Có cả thuốc bôi các vết rách, và thuốc bóp bong gân.
Bôi thuốc vào các vết thương chảy máu, nhất là vết trầy trên cằm, đã xót chảy nước ... mũi :D, nhưng đến lúc bóp thuốc cho ngón tay cái bong gân mới nhức.
Bà cô nhờ một thanh niên túm chặt cánh tay và cổ tay y, rồi bóp thuốc vào ngón tay. Vừa bóp cho ngấm thuốc, vừa giật, vừa day. Đau ná thở.
Thuốc ngấm, nóng và nhức, y gần như mất cảm giác của ngón tay, và không cục cựa gì nó được.
Nghe y định đi tiếp, tất cả đều phản đối. Y cũng không còn muốn cố đi nữa, vì lúc ấy mới thấy cái vai đau thêm. Sờ thử không thấy gì lạ, chắc xương khớp không sao, lật vai áo ra, chỉ thấy mấy vết xước do cày xuống đất, nhưng do vai áo luôn chà vào vết xước mỗi khi cử động, nên nó cứ toét ra, mà không có cách buộc lại được.

Lát sau, y nhận được tin nhắn của bạn già ở nhà : "Hủy chuyến đi thôi. Ngủ lại đó tạm, rồi mai tìm cách gửi xe về, rồi đi xe đò về đi. Nếu còn coi nhau là bạn, thì nghe theo một lần này đi."
Y biết gã lo, lo theo cái kiểu dị đoan. Mặt khác gã cũng biết là y không dễ bỏ cuộc, nên mới phải nhân danh tình bằng hữu mà ngăn cản.

Big Daddy
12-01-2011, 17:03
Bài hay, ảnh đẹp, xe chiến. Chuyến đi đủ thấy các bạn vất vả như thế nào, nhưng cũng có bao điều thú vị, đặc biệt là khi viết lại cảm xúc thế này như sống lại quãng thời gian của hành trình, vậy là như được đi thêm một lần nữa rồi!

tunbo
14-01-2011, 10:58
VỠ KẾ HOẠCH, NGỦ LẠI GIỮA RỪNG (tiếp)


Ngón tay cái và vai bên phải sưng đau, cộng thêm cái tin nhắn của ông bạn, làm Hắc Y Khách quyết định ngủ lại trên đèo.
Thực ra, cơ bản không phải vì bị đau. Đau thì không chạy nhanh được, nên việc đường có sương mù hay là quanh co dốc,... sẽ bớt nguy hiểm nhiều. Quan trọng là y không muốn để bạn bè lo lắng thêm nữa. Một lúc sau, lại có một tin nhắn nữa, quyết liệt ngăn cản - của một người thứ hai mới biết y bị nạn, người đã ... mang y ra sân bay tối trước.

Lúc đó, 4 thanh niên đã say sưa với cuộc "họp" nội bộ rồi, khi quyết định ngủ lại, y ra dắt xe vào nhà, và giật mình vì lúc này việc dắt xe cũng là không thể, với tay phải tê bại, phải nhờ người dắt vào giúp.
Bốn thanh niên mải "họp", bà cô cũng xách xe máy đi mất - sau mới biết là cũng vào bản đi "họp".
Hắc Y Khách - vốn cũng từng là con nghiện "họp" trước đây - thỉnh thoảng lại chen vào "quân sư" lài ý kiến với chàng trai trẻ nhất, người nãy giờ cứ tháo - lắp sim điện thoại đổi với y. Rồi lôi máy ra chụp loanh quanh.



https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3598.jpg
Phòng ngoài của căn nhà (đồ đạc sau cứ để nguyên trên bàn thế đi ngủ, cửa cũng chả khóa)


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3602.jpg

https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3605.jpg
Căn bếp cũng chẳng có đồ đạc gì.


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3603.jpg
Nhưng ngay trên trốc cái bếp, có vài thứ ... đáng để ý.


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3607.jpg
Một đống bao tử nhím, và nguyên một cái mật gấu đang được hong khói.


22g đêm, cuộc "họp" của mấy thanh niên đã kết thúc. Chắc vì đêm lạnh, và công việc cũng không nhiều, nên cũng không có nhiều để họp.
Họp xong là các bạn kéo nhau đi ngủ. Khách được nhường 1 chỗ trên cái giường trong góc nhà, còn 3 thanh niên nằm dưới chiếu họp lúc nãy.
Họ tắt đèn, nên khách cũng đành lên nằm. Nhưng lạnh không ngủ được. Y mặc 2 cái áo, thêm bộ quần áo dài đi đường, đắp thêm cái chăn len, và nằm run vì các bạn ấy quen để máy lạnh ở nhiệt độ thấp :D.
Người đau lung tung mỗi khi trở mình, ngủ không được, y nằm nghĩ đủ thứ.
Tại sao lại bị tai nạn? Thẳng thắn mà nói, trừ khi đang đứng trên lề đường hoặc dừng đèn đỏ bị tông phía sau, còn mọi va chạm trên đường khác đều có một phần do bản thân mình.
Y đã ít nhiều bị động tâm vì cảm giác nghe tiếng nói lạ trên đèo, tuy nhiên sau đó mặc dù chạy nhanh, nhưng rất tập trung và đã không có rủi ro nào trên khúc đường hiểm trở nhất. Vậy mà tai nạn lại xảy ra ở đoạn đường bằng, thẳng. Đến lúc đó, y vẫn không hiểu tại làm sao, khi đã đá đèn biết nhau từ xa mà đến lúc xáp lại gần nhau, chiếc xe tải bỗng ầm ầm lấn trái đường? Sớm mai nhất định phải quay lại chỗ đó để tìm hiểu xem tại sao.

Trong đêm, thỉnh thoảng từ rừng vọng lại tiếng vượn hú lê thê. Lúc 1g30, y thấy bà cô lọc cọc về mở cửa vào nhà, nghe bà ấy lẩm bẩm : Cái tay như thế mà đi sao nổi.
Lần cuối cùng y nhìn giờ, là 4g20. Suốt từ lúc 22g cho đến lúc ấy, đêm được 3 lần có ô tô chạy qua trước cửa, xe máy thì không.
Sau đó y lơ mơ ngủ được một chút.

tunbo
14-01-2011, 17:51
TRỞ LẠI NƠI GẶP NẠN


6g30 sáng, khách lò dò dậy. Tất cả mọi người đều đã hết ngủ, nhưng có vẻ ai cũng đang nằm cố trong chăn ấm. Trời cũng còn lạnh và không được sáng lắm, nhưng y vẫn tranh thủ vòng lại chỗ đêm qua xem nó thế nào.
Ngón tay cái đã bớt sưng hơn hồi đêm nhiều, nhưng vẫn khá đau mỗi khi cử động. Y khoác cái máy ảnh, cuốc bộ ngược trở lại con đường, chừng gần 200m thì tới chỗ bị nạn. Y nhận ra từ xa, chiếc nắp signal màu vàng nơi vệ cỏ bên đường.



https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3620.jpg
Nơi xảy chuyện, đường khá thẳng, hơi dốc nhẹ xuống theo hướng đi của y.


Đến lúc này, y đã hiểu lý do chiếc xe tải tự nhiên lại lấn sang trái khi xáp lại gần nhau. Chính do chỗ hàm ếch bên phải đường, dài chừng 6 met, ăn vào lòng đường khoảng nửa met. Phía dưới đó một quãng (sau này đi tiếp mới biết) dốc hơn nhiều, xe tải chở nặng đang leo dốc thì quả là hơi khó hy vọng nó phanh bớt. Bên phía đường của y, lề đường là vệ cỏ thoai thoải xuống, nếu đủ ánh sáng để nhìn thấy, chắc đã lao ra khỏi mặt đường để tránh xe tải rồi.
Nhìn lại hiện trường, thấy chả đáng có va chạm chút nào :(. Có vẻ như mấy cái ngẫu nhiên nó ụp vào nhau tại đúng thời điểm ấy thì phải : Chỉ cần 1 trong 2 xe chạy nhanh hơn hoặc chậm hơn một chút, thì đã không gặp nhau đúng cái chỗ đường bị hàm ếch ăn lẹm vào ấy; Sương mù không nhiều quá, quan sát được lề phải đường, đã có thể lánh hẳn khỏi mặt đường nhựa né xe tải,...



https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3616.jpg
Chiếc nắp signal bên trái nằm ngay vệ cỏ.


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3617.jpg

https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3618.jpg
Mấy dấu vết cày xuống đường và cỏ. Vết cày ở cỏ, chắc do người cày vào - may quá.


Phía đường ngược chiều, chẳng có một dấu vết nào chứng tỏ chiếc xe tải có phanh lại gì cả. Sau này trở lại nhà gỗ, nghe y nói thế, bà cô cười : "Hy vọng xe tải nó thắng lại lúc ấy á? Trừ khi xe máy mắc vào gầm, nó chạy không được mới thắng lại thôi con. Lúc đó trên đường chỉ có mày với nó, chả có ai, điểm có dân cư thì nó vừa vượt qua rồi. Nói chung là mày may".
Túm lại, thật là lãng xẹt.

tunbo
14-01-2011, 18:09
CĂN NHÀ GỖ VÀ BẢN DÂN TỘC


Quay trở lại căn nhà gỗ, lúc này trời bắt đầu hửng lên.



https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3626.jpg
Trời phía Đông bắt đầu hửng lên.


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3613.jpg
Căn nhà gỗ, nơi y tá túc và được giúp đỡ đêm qua.


Lúc này, trong nhà mọi người đã dậy, lại nhóm lửa nấu mì, pha trà. Ban ngày nhìn rõ mặt chủ nhà, hỏi :
- Cô năm nay bao nhiêu tuổi cô?
- Tao 56, còn trông mày cũng ngoài 30 tí hả? Cỡ tuổi con đầu cô.



https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3628.jpg
Cô chủ nhà (cứ ngồi không một chút là ngân nga dẻo quẹo bài Phận nghèo)


Ăn sáng bàng mì gói của 4 thanh niên mang theo, và trứng gà của bà chủ nhà. Xong, bà ấy giành rửa bát, vì "chúng mày rửa tốn nước mà chả sạch". Nước phải đi xách từ con suối gần đó về, mỗi ngày 4 thanh niên có nhiệm vụ xách về 2 thùng (vỏ thùng sơn nước) để làm nước nấu nướng, ăn uống. Còn tắm giặt thì ai dùng bao nhiêu tự xử lấy.



https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3634.jpg
Phía sau ngôi nhà là một thung lũng. Bà chủ nhà ... sắp hát.


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3621.jpg
Có một con đường đất vòng xuống thung ...


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3622.jpg

https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3633.jpg
... dưới thung có một bản dân tộc. Y hỏi, mà bà chủ nhà nói khó nghe quóa, hình như bà ấy bảo đó là bản người M'nông.

tunbo
18-01-2011, 13:55
CĂN NHÀ GỖ VÀ BẢN DÂN TỘC (tiếp)



https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3643.jpg
Đàn bò nhởn nhơ gặm cỏ.


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3651.jpg
Một đám trẻ, ban đầu thấy có 4 đứa ...


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3653.jpg
Ra đón đầu để chụp, mới biết là có đến 6 em.


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3656.jpg
Bạn nhóc phía sau rất tò mò với cái ống kính.


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3657.jpg
Bạn nhóc đội mũ len cũng vậy, thấy ống kính chĩa vào là cố nghếch mắt lên nhìn.


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3658.jpg
Nhân vật này thì ban đầu lọt thỏm trong dãy bao thổ sản.

tunbo
18-01-2011, 14:15
CĂN NHÀ GỖ VÀ BẢN DÂN TỘC (tiếp)


Nhóm công nhân lục tục chuẩn bị làm việc. Công việc của họ là đi định vị và cắm các cọc phân chia ranh rừng từng khu. Thường chia làm 2 nhóm, một nhóm 2 người vào rừng đánh dấu mốc định vị, một nhóm ở tại lán làm sắt, đổ cọc bê tông.
Việc vào rừng định vị ranh mốc phụ thuộc hoàn toàn vào ... thờ tiết. Hôm nào mưa thì không đi được, hôm nào nhiều sương mù, thì phải đến khi sương tan hẳn mới bắt đầu lên đường.



https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3646.jpg

https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3649.jpg
Xà cạp chống vắt.


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3662.jpg
Mũ len trùm đầu.


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3666.jpg
Dao quắm, GPS.


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3668.jpg
Hai chiến sĩ lên đường vào rừng.


Tự dưng phát hiện cái điện thoại lại sử dụng được, vì ... nhận được cuộc gọi của Pô lão. Tiếc rằng đêm qua nghĩ nó hỏng hẳn, nên chả thèm sạc pin. Pin báo cạn. Vẫn chưa dám khai thật với Pô lão tình hình, vì biết chắc lát nữa lên đường là hết pin, lại không liên lạc được.
Sau khi mua được 2 cái bao tử nhím thơm nức mùi thuốc bắc (các loai rễ cây thuốc mà con nhím ăn vào), và mua 1 con gà biếu 4 thanh niên tối nhậu, Hắc Y Khách chuẩn bị tiếp tục đi Kon Tum. (Lẽ ra mổ gà nấu cháo, nhưng hôm nay sương tan sớm, nên 2 thanh niên muốn vào rừng sớm, nên không kịp).



https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3667.jpg
Chủ nhà cũng lên đường vào bản.

tunbo
18-01-2011, 14:28
TIẾP TỤC ĐI NỐT QL24



https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3638.jpg
Kiểm tra lại xe, gáo đèn vỡ, đồng hồ vỡ (nhưng kim báo tourque, kim báo tốc độ vẫn chạy tốt :D)


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3644.jpg
Hướng lên Kon Tum, còn khoảng 86 km nữa.


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3669.jpg
Nhìn lại ngôi nhà gỗ cứu nạn đêm qua, từ phía sau...


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3672.jpg
... và khu ruộng dưới thung của bản dân tộc.


Rồi vẫn phải nhờ hai thanh niên ở nhà dắt xe ra đường, chỉ chào chứ không bắt tay được, rồi Hắc Y Khách lại lên đường hướng lên Kon Tum, tiếp tục hành trình.
Vì ngón tay cái bên phải vẫn đau ngắc, nên y lái xe khá khó khăn, do không nắm chặt được tay ga, không bóp được phanh trước. Chặng đường sắp tới chắc khá vất vả đây.


Sáng hôm sau, trên đường đèo uốn lượn
Ngựa bị thương cõng kỵ sĩ bị thương
Lại vất vả vượt đèo trong nắng nhạt
Kỵ sĩ đau, nên nắm lỏng dây cương :D

tunbo
19-01-2011, 22:07
TIẾP TỤC ĐI NỐT QL24 (tiếp)


Qua khỏi đèo Violac sang địa phận Kon Tum, con đường vẫn đi men sườn núi, vẫn vòng vèo uốn lượn, nhưng không còn dốc lên nhiều, thỉnh thoảng còn dốc xuống. Vì thế, mặc dù không nắm chặt được tay ga, nhưng tốc độ cũng không bị quá chậm. Chỉ có một chút khó khăn là mặt đường xấu, mỗi khi qua ổ gà, phải buông tay phải ra, chỉ lái bằng tay trái.



https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3675.jpg
Đường lúc cong về phải ...


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3683.jpg
... lúc cong về trái, tuy khuất tầm nhìn nhưng không dốc nhiều.


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3676.jpg

https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3685.jpg
Thỉnh thoảng có những vạt ruộng trong thung bên đường.


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3687.jpg
Ngựa bị thương, nhưng vẫn dư sức vượt đường đèo.


Biết là với cái tay bị đau, sẽ chạy chậm, nhưng y đã quyết định là đến Kon Tum sẽ kết thúc hành trình, để dành lần sau làm lại. Một phần vì không muốn bạn bè lo lắng, nhưng quan trọng nhất là bởi đã lố mất 1 đêm ở lại giữa đường, nên không thể đủ thời gian đi trọn cung đường đã vẽ ra - nhất là sau khi bị vỡ đèn, chỉ đi được khi trời còn sáng.
Vì vậy, mặc dù cái ngón tay bị đau làm việc moi máy ảnh ra khỏi túi cũng khó khăn, nhưng cứ gặp đoạn nào thấy thích, y lại dừng lại chụp - kể cả là cầm máy bị rung, cũng cứ chụp.

tunbo
19-01-2011, 22:31
TIẾP TỤC ĐI NỐT QL24 (tiếp)


Lúc này móc điện thoại ra, đã thấy hết pin tịt ngóm từ lúc nào, y chẳng buồn quan tâm lúc đó là mấy giờ nữa. Đằng nào chả đến được Kon Tum vào tầm trưa.
Trên đường, bắt đầu gặp các thị tứ nho nhỏ. Dù nho nhỏ, nhưng ra dáng thị tứ, chứ không đơn giản là một cụm dân cư lèo tèo như phía bên kia đèo thuộc địa phận Quảng Ngãi.



https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3691.jpg
Một khu thị tứ nhỏ trên đường.


Ngựa vẫn vất vả cõng chủ trên đường. Giờ đó chắc đã dần về trưa, sương tan hẳn, nắng đôi lúc gay gắt khi qua quãng đường vắng bóng cây. Nhưng trời có gió và vẫn lành lạnh vừa phải.



https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3700.jpg
Thỉnh thoảng, ngựa cũng phải đứng không, chờ chủ loanh quanh đi bộ khá xa.


Càng gần đến Đăk Rve, đường càng bớt dốc, nhưng vẫn quanh co. Điều nguy hiểm là ở các khúc cong rất nhiều cát trên mặt đường. Vượt qua mỗi khúc cua đầy cát ấy, Hắc Y Khách nhủ thầm, nếu đêm qua vẫn nhất quyết đi tiếp, rồi cũng ăn đòn ở một trong những khúc cua cát này thôi.
Đến đoạn này, con đường nằm vắt bên trái sườn núi, có những đoạn hai bên đường đầy bông lau ngả nghiên trong gió.



https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3704.jpg

https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3706.jpg
(chắc là) bông lau bên đường.


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3713.jpg

https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3714.jpg
Có những đoạn dài, bên đường toàn là bông lau trong nắng.

tunbo
19-01-2011, 23:05
TIẾP TỤC ĐI NỐT QL24 (tiếp)


Chạy mãi, rồi cũng đến nơi cầu Kon Brai bắc qua sông Đăk S'Nghé. Cây cầu bê tông cũ đã bị sập trong cơn bão số 9 năm 2009. Sau đó cầu tạm bailey được bắc qua để thông đường, và hiện giờ cây cầu sập vẫn còn phế tích tại chỗ.



https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3720.jpg
Cây cầu sập và cây cầu tạm nằm ngay cạnh nhau đã hơn 1 năm nay.


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3719.jpg
Mố cầu bị xô lệch do đường dẫn cũng bị sạt vì lũ.


https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3722.jpg
Dòng sông khá cạn, nửa dòng trong xanh, nửa dòng ngầu đỏ.

Phế tích của cây cầu bê tông
Mố nghiêng, sắt thép tủa như chông
Dòng sông mùa cạn hờ hững chảy
Mố trụ bê tông nổi giữa dòng


Bên trái đường dẫn lên cầu, xa xa là bóng núi, ngay trước mặt là dòng Đăk S'Nghé lững lờ chảy, có hai bóng cây gần mép nước. Hai cái cây gần như không còn lá, cành khẳng khiu tua tủa lên trời. Nhưng hoa đã nở nơi những chẽ cành, hoa trắng. Mùa xuân đã phả những hơi thở đầu tiên vào đất Tây Nguyên rồi.



https://i861.photobucket.com/albums/ab173/tieubach7/QL%2024/IMG_3726.jpg
Hai cội cây già đứng ven sông
Một nửa dòng xanh, một nửa hồng
Phía xa núi biếc nằm phơi nắng
Cành khẳng, hoa trắng đang trổ bông

cuhoya
04-10-2012, 10:53
Chào bạn, như vậy đến nay y đã hoàn thành cung đường 19,24,26...như dự định chưa? hay vẫn còn dỡ dang ngổn ngang vì tai nạn trên đường đi Kontum vậy?

dugiang
10-10-2012, 15:34
Chắc ít người like nên lão ngưng viết vì tuột hứng đây mà.
Mình cũng có cái tật đi đâu cũng ngắm cầu. Chắc là ảnh hưởng tí nghề nghiệp do mười mấy năm đi kiểm tra công trình :)).

Viết tiếp đi nhé bạn già.

tunbo
11-10-2012, 00:05
Chắc ít người like nên lão ngưng viết vì tuột hứng đây mà.
Mình cũng có cái tật đi đâu cũng ngắm cầu. Chắc là ảnh hưởng tí nghề nghiệp do mười mấy năm đi kiểm tra công trình :)).

Viết tiếp đi nhé bạn già.
Haha, dugiang nghĩ không tốt cho người xấu nhé :)).
Căn bản là viết xong hết rồi, chuyện ì ạch chạy lên đến Kon Tum, tìm chỗ sạc điện thoại, chui vào net ... khai thật chuyện tai nạ với ông Pô, với "nàng" Châu Anh,... rồi loanh quanh Nhà Thờ Gỗ, ... cuối cùng chập tối cả người, ngựa lên xe đò về SG; rồi về SG phải núp ở nhà vị bằng hữu nọ, không dám vác mặt rách về nhà, vv...vv.
like cũng đấy nhá :)) :)), nhưng vấn đề là đợt 14/2/2011, diễn đàn bị trục trặc kỹ thuật, mất nhiều bài và nhiều nick. Topic này bị mất loạt bài cuối. Khi đó đang đi chuyến Đông Bắc với PĐN, ở Cao Bằng có biết tin, có vào kiểm tra, nhưng sau ... lười quá đấy thôi.




Chào bạn, như vậy đến nay y đã hoàn thành cung đường 19,24,26...như dự định chưa? hay vẫn còn dỡ dang ngổn ngang vì tai nạn trên đường đi Kontum vậy?
Thưa ... bạn, vẫn chưa đi lại được hành trình, vì bận nhiều việc khác.
Chuyến ấy phải hủy vì lố thời gian. Tính sát quá nên bị lố một đêm là không cách gì khắc phục được.
Nhất định phải làm lại chứ. Y đã quyết như thế rồi.
Ngựa cũng được lưu dụng cho đến nay, vì bị nạn bằng ngựa gì, thì phải trở lại bằng ngựa ấy.

cuhoya
12-10-2012, 10:28
Rất đồng ý với tâm trạng của y khi y suy nghi về tai nạn mà y gặp phải...mình cũng đã lập luận và nghĩ "tại sao ngay đúng đoạn đó, thời điểm đó, tốc độ đó...". Nó không phải chỉ về chuyện tai nạn mà nói rộng hơn là những sự "tình cờ" khác, nghe qua giống như 1 sự sắp đặt từ trước...nếu là chuyện tốt thì nhờ, xấu thì chịu...nhưng rất vui khi biết y vẫn ngon lành sau sự cố và ý định "nhất định phải làm lại..." Àh, đây là nhận xét riêng về ngựa...mình vẫn thấy con hắc y oai hùng hơn...đừng hỏi tại sao...

Bisco
04-04-2013, 00:23
em tham khảo tư liệu của bác tí vì cuối tuần này em cũng đi như bác, có chắng là em xuất phát từ Quy Nhơn và men theo đường Quốc Phòng.

ngaodu118
28-07-2013, 23:09
Chào Hắc Y Khách (tunbo), đọc bài này thấy rất muốn được kết giao bằng hữu với bạn? có dịp sẽ hành tẩu giang hồ chung, vì mình thấy bạn khá giống mình. Nick fb của bạn có ko?

tunbo
08-08-2013, 12:18
Chào Hắc Y Khách (tunbo), đọc bài này thấy rất muốn được kết giao bằng hữu với bạn? có dịp sẽ hành tẩu giang hồ chung, vì mình thấy bạn khá giống mình. Nick fb của bạn có ko?

(Ôi, bạn ngaodu118 khẩu khí thật là giang hồ lãng tử (c))

Đa tạ, đa tạ huynh đài có lòng quan tâm.
Hắc Y Khách từ dạo đi chuyến này, đến nay đã 2 năm rưỡi rồi mà vẫn còn chưa "làm lại" được, không phải vì ... sợ ma, cũng không phải vì hết nhiệt, mà vì mấy năm qua tài vận của y không được tốt - đến tận giờ vẫn chưa thấy sáng là mấy :)
Tuy vậy, nếu có duyên gặp gỡ, dù tửu lượng tệ, nhất định cũng phải cùng huynh đài kêu một trăm cân rượu làm một trận tuý luý mới được (beer) (c)

À, y chỉ có 1 nick thôi, ở chỗ nào cũng vậy ;)

ngaodu118
14-08-2013, 23:43
Haha, hảo hảo, mình mới làm 1 chuyến độc hành từ SG-Quy Nhơn, cũng hiểu cảm giác đi đèo buổi tối 1 mình nó thế nào. Nick là gì các hạ? yên tâm, các hạ có thể có những chuyến độc, lạ và tại hạ sẽ chỉ cách kiếm ít tiền.