PDA

View Full Version : [Chia sẻ] Nhật ký hành trình Trung Quốc - Tây Tạng bằng xe gắn máy



Pages : [1] 2 3

HDD82
13-08-2013, 20:00
Kính chào toàn thể anh chị em diễn đàn phuot.vn,

Đối với những ai đã theo dõi topic "Nhật ký hành trình Châu Âu bằng xe gắn máy" chắc hẳn còn nhớ đoạn HDD82 gặp một lão già say xỉn tại một quán rượu ở Vienna - Áo, lão già khi mới gặp HDD82 có nói một câu bất hủ: "Tao sẽ không hỏi mày là ai, mày từ đâu đến, và tại sao mày lại đến đây... Chúng ta bắt đầu câu chuyện nào!"

Vâng, HDD82 cũng không bắt đầu topic này bằng cách giải thích tại sao lại chọn hành trình này, tại sao lại đi Trung Quốc, tại sao lại là xe máy, v.v... như các topic trước, bởi vì tất cả lời nói đều trở nên thừa thãi trước những vần thơ bất hủ:

"Người lữ hành đúng nghĩa là người đi chỉ vì được đi
Trái tim không hề vương vấn.
Như mây bay, gió thổi
Anh bước theo số phận của mình
Cần gì phải có một lý do?
Chỉ cần một tiếng hô thôi: Lên đường! "

Bỏ lại sao lưng những buổi coi thi Đại Học căng thẳng, công việc bộn bề chưa xong, và nhiều chuyện khác, HDD82 lên đường. Đơn giản tôi muốn sống đúng ý nghĩa như câu nói của Muhamed Ali cầm tay nói với người thân trước khi ông ra đi rằng:" Đừng khóc cho tôi. Tôi thấy thanh thản lắm! Tôi đã đạt được tất cả những gì mình muốn trong cuộc sống này rồi."

Với kỹ năng viết lách của dân kỹ thuật càng viết càng dở, viết càng dài càng đọc chán nên HDD82 sẽ không viết nhiều trong topic này. Nhưng nếu topic này có truyền thêm cảm hứng cho ai lên đường thì các bạn đã đứng về cùng phía với HDD82 rồi...

"Sống để Đi" - "Live to Ride"!

HDD82
13-08-2013, 20:01
Topic bằng những hình ảnh tại thị trấn Dali, thuộc tỉnh Yunnan, Trung Quốc. Tỉnh Yunnan giáp với biên giới phía Bắc của Việt Nam với thủ phủ là thành phố Côn Minh (tên quốc tế là Kunming). Với dân số hơn 40 triệu người, gần bằng một nửa dân số Việt Nam, khá lớn nhưng có lẻ không nhiều người từng nghe nói hoặc từng đến Yunnan hoặc Côn Minh.

Còn Dali? Đó là một thị trấn nhỏ cách Côn Minh khoảng 400km về phía Tây Bắc. Hành trình xe khách từ Côn Minh đến Dali mất khoảng 4-5 tiếng đồng hồ. Địa hình tại Côn Minh còn tương đối bằng phẳng nhưng càng lên phía Bắc của Yunnan càng nhiều đồi núi, đường càng dốc và độ cao cứ tăng dần. Người Hán sẽ ngày càng thưa thớt và người Tây Tạng xuất hiện càng nhiều. Nghe nói đến Tây Tạng HDD82 thường hình dung đến những con người sống trên "nóc nhà của thế giới" với độ cao có thể lên tới 5000m trên mực nước biển.

Làm một phép tính so sánh, đỉnh núi cao nhất Việt Nam là Phansipang có độ cao khoảng 3100m trên mực nước biển. Thế lên tới 5000m thì như thế nào? Đi xe máy trên độ cao vậy thì sẽ ra sao? Tôi không biết! Hay tạm thời là chưa biết...

Dali, thị trấn nhỏ bé nhìn trên bản đồ tách biệt hẳn ra khỏi Tp. Côn Minh:

http://farm8.staticflickr.com/7305/9499501288_15b26542e9_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9499501288/)

Một buổi chiều trời mưa phùn lạnh, Tp. Côn Minh đón một du khách tay xách nách mang với 25kg hành lý chia làm hai balo đeo trên lưng, 7kg hành lý balo xách tay, bước đi xiêu vẹo vì xách nặng giữa một rừng người, một chữ tiếng Trung Quốc bẻ đôi cũng không biết, tiếng Anh không ai hiểu, không bạn đồng hành... Nếu ai nói rằng việc tìm đến đúng bến xe khách để mua vé đến Dali sẽ không tốn nhiều thời gian thì có lẽ HDD82 sẽ giơ tay phát biểu rằng: "Anh đúng là nhà hùng biện tài ba".

Cảnh đông đúc tại bến xe:

http://farm6.staticflickr.com/5535/9499537072_382fd41019_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9499537072/)

http://farm6.staticflickr.com/5339/9496737027_9d99190dc4_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9496737027/)

Xe khách từ Côn Minh đến Dali trong một buổi chiều mưa tầm tã...

http://farm3.staticflickr.com/2859/9499530042_e55af1f23f_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9499530042/)

HDD82
13-08-2013, 20:03
Bác tài xế sau khi "chém đẹp" HDD82 với mức giá khá chát thả tôi xuống một đường vắng vẻ tại thị trấn Dali lúc 11h đêm. Xách đống hành lý về nhà trọ trên độ cao cũng tương đối này khiến tôi liên tục dừng lại thở dốc. Tim đập thình thịch còn hơn đánh trống, mồ hôi túa ra như tắm, miệng cứ há ra đớp đớp không khí như mấy con cá vàng trong bể nước... Lạ thật! May mà nhà trọ vẫn còn mở cửa giờ này! Nhận phòng xong tôi nấu vội tô mì tôm lót dạ rồi làm một giấc tới sáng.

Hôm sau HDD82 đi bộ lòng vòng Dali:

http://farm4.staticflickr.com/3701/9496838845_85aa72e635_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9496838845/)

http://farm4.staticflickr.com/3689/9499639880_b5c9c1c0c9_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9499639880/)

http://farm4.staticflickr.com/3672/9499640836_e210aa199d_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9499640836/)

HDD82
13-08-2013, 20:05
Thời tiết ở đây buổi sáng khá mát mẻ, khoảng 17 độ C, nhưng độ ẩm chỉ có 47% nên cảm giác rất khô và môi sẽ bị nứt nẻ ngay nếu không có kem bảo vệ. Ở Dali có một khu vực vốn là pháo đài cổ rất vuông vức, vốn là địa điểm thu hút du khách du lịch chủ yếu. Khu vực này nghe nói bị tàn phá nhiều bởi trận động đất năm 1925. Du khách từ khắp mọi nơi trên đất nước Trung Quốc đổ về đây mua sắm, shopping, tìm hiểu lịch sử, kiến trúc, tìm hiểu nghề làm đá (giống Non Nước - Đà Nẵng).

http://farm6.staticflickr.com/5521/9499670320_29b1c7a93c_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9499670320/)

http://farm6.staticflickr.com/5546/9496871167_dffdbb2f2e_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9496871167/)

http://farm4.staticflickr.com/3683/9496872305_db841a99d5_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9496872305/)

http://farm4.staticflickr.com/3681/9496867613_da9563be14_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9496867613/)

http://farm6.staticflickr.com/5451/9499669068_be5777964e_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9499669068/)

http://farm4.staticflickr.com/3704/9499667062_759f910907_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9499667062/)

http://farm8.staticflickr.com/7316/9499666174_885926143a_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9499666174/)

Giữa dòng người tấp nập bán buôn, chọn đồ, mặc cả huyên náo có một tay lang thang mắt cứ nhìn đăm đăm về phía các dãy núi phía xa xa mây phủ mờ trắng xóa. Núi ở đây có hình thù rất lạ! Địa hình ở đây phải nói là rất lạ! Từng ngọn núi bị chia cắt với nhau bởi những thung lũng rất sâu. Không phải một mà là hàng dài các thung lũng nối tiếp nhau, có cảm tưởng địa hình ở đây giống như một chiếc bánh gato có ai đó lấy một con dao khoét những rãnh sâu vào vậy.

http://farm3.staticflickr.com/2856/9499753896_5e534a3e62_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9499753896/)

HDD82
13-08-2013, 20:06
Nhìn cảnh núi non hùng vĩ bao bọc xung quanh thị trấn này mà tôi thấy nôn nao lạ kỳ. Lại là tiếng gọi của những con đường, những con đường uốn lượn trên các đỉnh núi cao ngất trời, lại trỗi dậy. Vâng! Lần hành trình tại Châu Âu, cũng là vẻ đẹp hùng vĩ, bí ẩn của ngọn núi Alps đã khiến tôi bỏ dở hết các kế hoạch lập sẵn từ trước để lần theo các con đường đi lên các vách núi, để rồi không bao giờ quên các hình ảnh ở Áo, Ý, Slovenia.

Sáng hôm sau tôi đi quanh Dali tìm một chiếc xe gắn máy !

Tôi đến gia đình một người địa phương cho thuê xe máy (sau này mới biết đây là nơi duy nhất ở Dali cho thuê xe máy). Sau khi nghe HDD82 trình bày lý do, họ lắc đầu thẳng thừng:

- Không được! Đi xe máy ở đây phải có bằng lái Trung Quốc, mày không có lỡ cảnh sát bắt tịch thu xe tao thì sao? Hơn nữa xe của tao mới mua chỉ dành cho thuê chạy trong thị trấn thôi. Mày đi phượt kiểu đó nát hết xe của tao rồi còn gì nữa?
- Dạ em chạy xe cẩn thận lắm, anh chị yên tâm. Lần gần nhất em làm hư một chiếc xe máy là lần đi Tây Bắc với lão Rau76 nhưng mà cũng lâu lắm rồi.
- Thôi! Không được là không được!

Thấy vẻ mặt cương quyết của họ HDD82 định đứng dậy cáo từ thì chú mèo con ở phía sau phóng lên người HDD82 và nằm im không chịu đi. Hai vị chủ nhà đột nhiên thay đổi sắc diện, nhíu mày lén nhìn nhau:

- Con mèo nhà tao thấy người lạ nó không bao giờ lại gần đâu. Tự dưng nó lại thích mày vậy?
- Tao không biết, có thể là nó thích cái áo ấm tao đang mặc. Tôi pha trò cho vui rồi đứng lên thì... "Tao đổi ý rồi, tao cho mày thuê xe đấy. Nhưng mà phải cẩn thận giữ gìn xe tao đấy nhé".

Sau khi bắt phải mang theo một chai dầu nhớt YamahaLube loại tốt để châm vào động cơ thêm mỗi 500km, và phải hứa dùng bàn chải cọ xích, vệ sinh xích và châm thêm xích nhớt xe mỗi ngày, cũng như hàng chục lời dặn dò khác, kiểu như "phải dắt xe vào nhà trọ, không được để ngoài đường", "tăng sên mỗi khi sên chùng" v.v... tôi đã có thể bắt đầu lên đường với một chiếc xe máy.

Chú mèo may mắn Trung Quốc đây! Cảm ơn chú mày nhé:

http://farm4.staticflickr.com/3684/9500074440_e66c553674_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9500074440/)

Chợt nhớ chú mèo ở lần đi Châu Âu và cũng ở chuyến đi Đông Dương nữa. Không lẻ tụi mèo trên thế giới có sự liên hệ với nhau sao? Tôi cho chú mèo ở Hy Lạp ăn thì nay chú mèo Trung Quốc đã mang đến sự thuận lợi... Xia-xia :lol:

Chú mèo Hy Lạp:

http://farm4.staticflickr.com/3806/9497302509_dda91d30a5_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9497302509/)

Chú mèo chuyến Đông Dương phần 2:

http://farm3.staticflickr.com/2823/9497295089_97c1228c2b_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9497295089/)

HDD82
13-08-2013, 20:08
Sáng hôm sau, theo lời mời của vị chủ nhà tôi mang cả đống hành lý đến nhà cùng họ ăn sáng luôn và cũng để họ giúp đỡ việc gói ghém đồ đạc lên xe. Thật không thể tìm đâu ra những con người tốt bụng hơn thế này trên thế giới được nữa. Và xin thưa, người chủ của chiếc xe này là người Tây Tạng chính gốc! Đây cũng là lần đầu tiên tôi được diện kiến với một người Tây Tạng. Cảm giác thật ấm cúng khi cùng họ ăn sáng, uống trà đen là lạ, ăn bánh mì Tây Tạng và uống cà phê...

Cột xong đống hành lý gần 30kg vào chiếc xe Honda "Made in China" 100% còn khá mới này thì nhìn tôi và chiếc xe không còn ra "thể thống" gì nữa: cái xe và tôi lúc này giống giống mấy người chở heo đi bán hơn là đi du lịch vì hai cái túi đồ khủng long hai bên xe thật giống hai cái rổ chở heo. Còn cái áo mưa thì vừa bấm bụng cắt ra làm đôi để che mưa, che nắng cho cái rổ chở heo thật không giống ai...

Không sao! Quan trọng là được đi...

Cô gái Tây Tạng tên là Tenzi này đã có gia đình cười rất tươi khi chụp chung ảnh lưu niệm với tôi trước lúc tôi lên đường:

http://farm8.staticflickr.com/7404/9500159492_4affb9156a_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9500159492/)

Chia tay gia đình cho thuê xe người Tây Tạng tốt bụng... đi thôi...

http://farm3.staticflickr.com/2813/9500158594_e239d93971_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9500158594/)

HDD82
14-08-2013, 18:27
Một cuộc hành trình đi từ điểm A đến điểm B sẽ có vô số cách để thực hiện. Cách ưu thích của tôi là bằng xe gắn máy bởi vì đối với tôi xe gắn máy là biểu tượng của sự tự do và phiêu lưu.

Một cuộc hành trình, không phải địa danh các điểm đến nói lên được ý nghĩa của cuộc hành trình. Đối với tôi, một cuộc hành trình còn có ý nghĩa hơn thế nữa: đó là hành trình đi tìm con người thực sự bên trong của bạn. Khi bạn bước ra ngoài cái vòng tròn "tiện nghi, an toàn, thoải mái" mà bạn tự tạo ra cho mình trong đời sống hàng ngày và đối diện với cái không biết, không chắc chắn, không an toàn... Lúc đó phản ứng của bạn ra sao? Sợ hãi, nhút nhát, toan tính, rút lui hay tiến tới, dấn thân, xông pha, không lùi bước? Đó mới chính là con người thực sự bên trong của bạn!

Khi bạn còn ở trong vòng tròn tiện nghi, bạn trông thật bảnh bao, chững chạc, hào khí ngất trời... Nhưng mọi chuyện có còn như vậy không khi bạn thoát ra khỏi nó?

Thật tuyệt vời là xe máy cũng là phương tiện giúp bạn khám phá bản thân một cách chân thực nhất... Thực tế, ngay tại Dali này tôi có thể mua vé đi Tây Tạng theo các tour đặt sẵn dễ dàng như mua vé xe bus đi Sài Gòn - Hà Nội vậy. Khoảng cách chỉ là hơn 2000km mà thôi. Hai ngày nữa là đã có mặt ở Lhasa và cũng "tự hào" nói với bạn bè rằng tôi đã đến Tây Tạng. Nhưng như vậy để làm gì?

Nếu các bạn theo dõi các hành trình của HDD82 không chỉ lướt mắt qua các hình ảnh mà còn đọc kỹ càng nội dung của nó, tôi tin rằng bạn cũng đang muốn khám phá chính bản thân mình giống như tôi đang làm với chính mình vậy...

http://farm8.staticflickr.com/7401/9497410081_0029871db5_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9497410081/)

HDD82
14-08-2013, 18:28
Vừa mới chạy xe ra khỏi đầu ngõ là tôi đã gặp ngay trở ngại đầu tiên: GPS trên điện thoại không hoạt động! Những ai đi xe máy đều biết GPS trên đường có vai trò quan trọng như thế nào. Nhất là tại những nơi mình chưa từng đến. Tất cả các chuyến đi lần trước, kể cả bên Úc, GPS đều có sóng hết, tại sao Trung Quốc không có sóng GPS? Loại trừ nguyên nhân là tại điện thoại hư vì điện thoại của HDD82 còn mới. Kể cả nhiều ngày sau này nữa cũng không có sóng GPS. Tôi tạm thời rút ra kết luận có thể chính phủ Trung Quốc đã cấm sóng GPS trong khu vực này rồi!

Điều này hoàn toàn có thể xảy ra vì TQ có nhiều điều cấm rất kỳ quặc, chẳng hạn như: cấm Facebook, cấm Youtube, hạn chế gọi điện thoại quốc tế (muốn gọi phải đăng ký account). Và bây giờ tôi lâm vào tình trạng có thể nói là khó khăn nhất từ trước đến nay: phải tìm đường mà không có GPS, không biết tiếng Trung Quốc, mà lại phải tìm đường đi đến các vùng hẻo lánh! Cứu cánh duy nhất lúc này là bản đồ giấy cầm trên tay (mà lại không có tên tiếng Anh).

Bản đồ đường đi đến thị trấn Shaxi:

http://farm4.staticflickr.com/3715/9497445779_7b2425b5dc.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9497445779/)

Người TQ có câu nói rất hay: "Cùng tắc biến, biến tắc thông". Không GPS, tôi phải dừng xe lại mỗi vài km, bắt chuyện với dân địa phương rồi dùng điệu bộ chỉ trỏ, múa may các kiểu để diễn tả cho họ hiểu mình muốn gì. Đôi khi hai bên sau một hồi nhảy múa, gãi đầu gãi tai, rồi cùng lắc đầu cười chẳng hiểu gì cả! Nhiều lần trên đường tôi phải dựa vào trực giác để phán đoán hướng đi... :lol: Người dân TQ tôi gặp phải nói là thân thiện tuyệt vời, có lẽ họ là những con người hiền lành nhất trên Trái đất này.

Một vài hình ảnh trên đường đi đến thị trấn Shaxi:

http://farm8.staticflickr.com/7385/9500271406_aa4637dd2c_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9500271406/)

http://farm8.staticflickr.com/7398/9497470835_def23908f7_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9497470835/)

http://farm4.staticflickr.com/3765/9500268860_6b9f87ecc1_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9500268860/)

HDD82
14-08-2013, 18:29
Ngày đầu tiên lái xe tại TQ mang đến cảm giác khoan khoái, lâng lâng dễ chịu không thể tả. Mọi chuyện trôi qua nhanh như chớp mắt. Mới đây thôi tôi còn ở Việt Nam, còn ngủ vật vờ ở sân bay Kuala Lumpur thế mà bây giờ tất cả mọi thứ: bạn bè, công việc, trường học đã ở sau lưng và phía trước mặt tôi là bụi đường. Mặc cho hàng đoàn xe tải, xe oto phóng ào ào qua tung lên những đám mây bụi đỏ mù mịt, tôi hít đầy vào lồng ngực làn gió mát mẻ từ những vùng quê an bình... và màu xanh của cỏ cây, của sự sống hiện diện khắp mọi nơi... Nếu bạn để ý kỹ trong một vài bức ảnh bạn sẽ thấy địa hình ở đây tương đối lạ: những rãnh núi khoét sâu vào các quả núi tạo nên ấn tượng rằng tuổi của những ngọn núi này khá "già"... Tôi sẽ đề cập đến vấn đề này vào các bài viết tiếp theo.

http://farm6.staticflickr.com/5535/9498660853_824926f4d8_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9498660853/)

http://farm8.staticflickr.com/7350/9501460390_28b868bf2d_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9501460390/)

http://farm6.staticflickr.com/5524/9500267454_fd55f6b429_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9500267454/)

http://farm8.staticflickr.com/7426/9497467429_4fac1b3652_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9497467429/)

http://farm4.staticflickr.com/3785/9497465769_b8e670c78e_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9497465769/)

HDD82
14-08-2013, 18:30
Chiếc Honda "Made in China" 150cc mà máy khá yếu, với lời dặn dò của người chủ xe là không được chạy tốc độ quá 60km/h thực tế tôi chỉ chạy khoảng 40. Một phần vì phải dừng xe liên tục để hỏi đường, nhất là đoạn rẽ khỏi đường 214 và đi vào đường làng đến Shaxi, một phần vì động cơ khá yếu. Phải nói là yếu hơn GN125 nữa chứ không phải chơi...

Thời tiết hôm đó nắng đẹp, mặc dù trên độ cao nhưng nắng không gay gắt, không có gió mạnh, đường xá trải nhựa khá tốt và còn mới, xe bon bon, nói chung là hội đủ mọi điều kiện cho một ngày đi xe máy hoàn hảo!

Sau này đi nhiều nơi nữa tôi có nhận xét là đường nông thôn ở TQ đẹp hơn VN nhiều. Tuyệt vời nhất là không có bất kỳ trạm thu phí nào trên đường (trừ đường cao tốc cho oto). Mấy ngày nay nghe nói giá xăng ở VN trên báo nói vừa tăng thêm mấy trăm đồng, cao nhất từ trước đến nay, như vậy là giá thực phẩm, ăn uống chắc sẽ tăng theo kiểu "tát nước theo mưa". Theo nhận xét chủ quan của tôi, VN có lẻ sắp trở thành "điểm đến đắt đỏ nhất Đông Nam Á" mất rồi, vì lần đi Đông Dương và lần này đi TQ tôi thấy giá nhà trọ, giá thực phẩm ở đây khá hợp lý, nếu không nói giá ăn uống khá rẻ (tuy không ngon bằng ở VN thôi :lol: )

Và những lần dừng chân ăn uống dọc đường:

http://farm4.staticflickr.com/3695/9498762219_fa54d5a3c4_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9498762219/)

http://farm6.staticflickr.com/5449/9498761663_6fb8ef3359_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9498761663/)

Đây là món mì phổ biến ở Yunnan, với mì + ít rau cải chua+ hành + hỗn hợp cay cay, đo đỏ, sền sệt...

http://farm6.staticflickr.com/5491/9501561112_479960d330_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9501561112/)

HDD82
14-08-2013, 18:31
Shaxi là một thị trấn nhỏ duyên dáng nằm dưới thung lũng, bao bọc xung quanh là những ngọn núi cao chót vót, hùng vĩ trên độ cao khoảng 2800m trên mặt nước biển. Đẹp thì đẹp đó nhưng để tâm trí có thể thưởng thức được "cái đẹp" này thì trước tiên tôi phải lo tìm một phòng trọ trước khi trời tối cái đã. Thường hotel dễ tìm vì nó nằm trên trục đường chính của thị trấn và dễ nhận biết, còn nhà trọ guesthouse thì khó tìm hơn vì thường nằm trong ngõ ngách và nhỏ xíu giống như nhà ở bình thường vậy.

Tìm được nhà trọ, giữ lời hứa với Tenzi là không để xe máy ở ngoài buổi tối, tôi cùng ông chủ nhà trọ hì hục đẩy chiếc xe lên mấy bậc tam cấp này. Và thế là chiếc xe đã ở vị trí an toàn, nằm bên cạnh một cây ổi nhỏ nhắn, duyên dáng trong khu vườn phía sau nhà trọ. Có thể nói đây là một nhà nông thôn TQ điển hình, từ cổng vào, lối đi, vườn cây, cách bài trí, mái nhà cong cong cổ kính...

Nói văn vẻ một chút, tôi có cảm tưởng mình đang ở trong một nhà trọ trong tiểu thuyết kiếm hiệp Kim Dung, còn mình là khách hành hiệp giang hồ. Thường trong mấy nhà trọ kiểu này sẽ xuất hiện các tình tiết chém giết, mai phục, đột nhập trên mái nhà, đốt nhà, giết người kiểu "giang hồ hiểm nguy"... :lol: nhưng khoan, hồi sau sẽ rõ...

http://farm6.staticflickr.com/5473/9498796069_6ba2bbcb95_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9498796069/)

http://farm6.staticflickr.com/5495/9501596712_634ae10668_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9501596712/)

http://farm3.staticflickr.com/2855/9501597926_02c64e6396_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9501597926/)

http://farm8.staticflickr.com/7426/9501599276_d83177c5a9_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9501599276/)

HDD82
14-08-2013, 18:32
Giải quyết xong các nhu cầu cơ bản nhất của con người, tôi đi lòng vòng quanh thị trấn cổ kính này. Nhịp sống ở thôn quê thì bao giờ cũng chậm rãi, từ tốn và nhẹ nhàng hơn các thành phố lớn. Con người gần gũi thiên nhiên hơn, thân thiện hơn và cũng... khỏe mạnh hơn.

http://farm6.staticflickr.com/5516/9501656178_2c1f2e8922_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9501656178/)

http://farm4.staticflickr.com/3734/9501655392_348282361a_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9501655392/)

Trong khi HDD82 đang chụp tấm hình này với chủ đích là minh họa bức cổng chào được làm bằng đất sét trộn với rơm (con nguyên mấy cọng rơm) thì đột nhiên ở phía trước mặt phóng ra một chú khuyển lông vàng khổng lồ theo sau là cô tiểu thư diện trang phục trắng:

http://farm3.staticflickr.com/2844/9501654344_f0d02ac336_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9501654344/)

Mọi chuyện cũng không có gì đáng nói nếu chú khuyển không đi về phía HDD82 mà càng lại gần lại thấy nó cơ bắp hùng dũng, cao lớn với bộ ngực đồ sộ, và đặc biệt nhất là đôi mắt. Vâng, đôi mắt đỏ như hai hòn máu! Toàn thân tôi lạnh ngắt khi nhìn vào cặp mắt màu đỏ máu này. Mẹ ơi... Quái thú gì thế này? Tôi bất động trong vài giây khi chú khuyển lướt ngang nhẹ nhàng qua bên mình. Cái đầu nhỏ, cặp tai vểnh tinh khôn, bộ ngực khổng lồ, eo thon, cái đuôi lại vằn vện như đuôi hổ. Không lẻ đây là chó ngao Tây Tạng mà tôi thấy trên báo chí sao?

Sau khi chú khuyển quay lại vào nhà, tôi cũng định thôi nhưng trí tò mò thôi thúc, tôi quay lại ngôi nhà lúc nãy. Trong nhà có bốn người đang ngồi ăn cơm. Tôi đánh liều nói vọng vào:
- Nỉ hão!
Cô nàng tiểu thư áo trắng đáp lại: "Nỉ hão" rồi bỏ bát cơm xuống đi ra. Tôi kiếm chuyện để nói, chủ đích là tìm chú khuyển lúc nãy:
- Mày có nói tiếng Anh không?
- Chút chút.
- Đây có phải là nhà trọ không?
- Không phải. Đây là nhà ở của tao.
- Nhà ở à?
- Đúng rồi!

Chú khuyển từ trong nhà phóng vọt ra. Cái đầu của nó phải nói là ngang bụng tôi. Nó hít hít, ngửi ngửi tìm hiểu người lạ. Còn với tôi thì như vậy là quá đủ... "Tạm biệt".

HDD82
14-08-2013, 18:34
Shaxi là thị trấn khởi đầu cho con đường giao thương "Tea and Horse" ở Yunnan nhưng không được phổ biến lắm trên bản đồ du lịch vì vị trí biệt lập của nó. Tuy vậy, cũng vì lý do đó mà văn hóa, kiến trúc ở đây được bảo tồn rất tốt. Những ai yêu mến nông thôn của TQ thì đây là địa điểm tuyệt vời để ở lại vài ngày.

Một vài hình ảnh về thị trấn Shaxi:

http://farm6.staticflickr.com/5441/9498853187_a6a9c2c14c_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9498853187/)

http://farm3.staticflickr.com/2810/9501652818_51cfb7cd5c_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9501652818/)

http://farm8.staticflickr.com/7392/9498851537_63c94a0e8f_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9498851537/)

Vì không muốn làm ảnh hưởng đến vẻ yên bình nhàn nhã của thị trấn này nên HDD82 lui vào phòng tự nấu nướng cho mình buổi tối. Mọi chuyện đáng lẽ cũng "yên bình" nếu như HDD82 không lấy xăng làm nhiên liệu đốt cho cái bếp trangia của mình. Bếp trangia là bếp được tôi sử dụng trong suốt chuyến đi Châu Âu để nấu nướng mỗi khi cắm trại, nhưng sử dụng chất đốt riêng. Nhưng với xăng thì mọi chuyện trở nên tồi tệ, sự cháy không thể kiểm soát: khói xăng bay mù mịt khắp phòng, rồi xăng bắt đầu bùng lên sau vài phút thành một ngọn lửa khổng lồ cao tới vài gang tay. Nhìn xuống cái trần nhà bằng gỗ, nhìn lên tường gỗ, giường gỗ, toàn vật liệu dễ cháy mà mặt tôi tái mét. Không hay rồi... Lửa thể này thì cháy nhà mất. Tôi tự nhủ. Chụp lấy tấm thảm trùm lên ngọn lửa, khói bay mù mịt khắp phòng, muội than bay lên giường lên thảm làm lấm lem hết mọi thứ... Lửa tắt! Len lén mở hé cửa cho khói bay ra từ từ, từ từ... Hú hồn!

Xém nữa thì được lên báo vì đốt nhà trọ của TQ rồi...

HDD82
14-08-2013, 18:35
Sáng hôm sau tôi dậy thật sớm dọn đồ trả phòng rồi leo lên xe phóng một mạch ra khỏi thị trấn, 30km sau mới dám dừng lại vuốt mồ hôi trên trán nhìn lại thị trấn Shaxi lãng mạn... không thấy ông chủ nhà trọ đuổi theo... may quá!!! :D

Rời Shaxi HDD82 trực chỉ đến hẻm núi tên tiếng Anh là Tiger Leaping Gorge (tạm dịch: Hẻm núi cọp chồm), Google Map không thể hiện được đường đi đến Tiger Leaping Gorge nhưng hẻm núi này nằm trên đường từ Shaxi đến Shangri-La theo G214 rồi rẻ phải tách ra khỏi G214

http://farm3.staticflickr.com/2886/9502863268_48ba04f219.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9502863268/)

Trên đường đi tôi ghé một vài thị trấn bên đường mua mấy bó rau cải, mướp đắng dự định bồi bổ thêm vì cả tuần ăn uống linh tinh (hầu hết là không ăn rau) nên sức khỏe cũng hơi ảnh hưởng. Nếu để ý trong hình thì thấy nông thôn TQ có rất nhiều xe hơi "xịn": Audi, BMW, Mẹc... Phần nào nó cũng phản ánh đúng tình hình kinh tế nông thôn rất phát triển ở quốc gia đông dân nhất thế giới này chứ không phải đùa...

http://farm8.staticflickr.com/7400/9502876350_db83686f2f_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9502876350/)

Còn tôi thì đại diện cho một "nền kinh tế hùng mạnh" khác... chiếc xe chở heo bây giờ kiêm luôn xe bán rau... :))

http://farm4.staticflickr.com/3742/9500074997_eb527e98a5_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9500074997/)

Còn tiếp...

MrMilan
14-08-2013, 18:46
Em vẫn dùng được GPS trên điện thoại trong suốt hành trình đi từ Côn Minh, Lệ Giang, Shangri la mà, em dùng BB 9700 và sim 3G của TQ

HDD82
15-08-2013, 15:26
Nhưng không phải chiếc xe chở rau này đến Hẻm núi cọp chồm để cống nạp thức ăn mà tôi đến đây để cùng chiếc xe chinh phục những cung đường ngoằn nghèo hiểm trở, mà phần thưởng cuối cùng cho những người đi xe máy sẽ là những trải nghiệm không bao giờ quên.

Tiger Leaping Gorge là hẻm núi sâu nhất trên thế giới! Vâng, những ngày ở Dali tôi đã nhận thấy địa hình ở đây có nhiều điểm kỳ thú khác biệt, đó là các ngọn núi ngăn cách với nhau bằng những hẻm núi rất sâu. Nó đưa cho ta cảm giác là các núi này rất "già" với các hẻm núi là các nếp nhăn trên khuôn mặt của các bô lão vậy. Và khi bạn đi lên đỉnh những ngọn núi độ cao từ 4000m thì thật không thể hình dung qua hình ảnh được vực sâu của nó sẽ khủng khiếp như thế nào.

http://farm6.staticflickr.com/5524/9503061410_6edce7611b_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9503061410/)

http://farm8.staticflickr.com/7373/9503062794_f7ffe5b8f9_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9503062794/)

Từ xa tôi đã bắt đầu thấy hồi hộp khi nhìn thấy những ngọn núi bạc đầu, trùng trùng điệp điệp ở phía trước mặt.

http://farm4.staticflickr.com/3796/9503063580_b3f6fca5e7_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9503063580/)

Tiếp tục đi tới, tôi bắt đầu thấy xuất hiện con sông có tên Trung Quốc trên bản đồ là Yangtze với dòng nước đục ngầu phù sa chảy êm đềm dưới hẻm núi:

http://farm4.staticflickr.com/3747/9500300481_0587b93d48_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9500300481/)

http://farm6.staticflickr.com/5497/9500299145_d997d5b692_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9500299145/)

HDD82
15-08-2013, 15:28
Càng lên cao đường xá càng hiểm trở, còn ở dưới hẻm núi con sông Yangtze bắt đầu trở mình mạnh bạo hơn:

http://farm8.staticflickr.com/7412/9500402067_bf560f6130_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9500402067/)

http://farm8.staticflickr.com/7368/9500349777_a03f9a10dd_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9500349777/)

http://farm3.staticflickr.com/2888/9500346535_d989105df9_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9500346535/)

Núi càng lúc càng cao, hẻm núi bên dưới càng lúc càng thắt lại, còn con sông với dòng nước đục ngầu này cũng càng lúc càng thể hiện sức mạnh vĩ đại của nó. Tất cả kết hợp lại hoàn hảo như một bản nhạc giao hưởng tuyệt vời: cùng lên cùng xuống, cùng phô bày sức mạnh, cùng thể hiện nét quyến rũ. Người sáng tác bản nhạc giao hưởng này không ai khác là Bà mẹ thiên nhiên:

http://farm3.staticflickr.com/2860/9500348025_ce966ae4a3_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9500348025/)

http://farm6.staticflickr.com/5329/9500295227_e37f51de74_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9500295227/)

HDD82
15-08-2013, 15:30
Đến nút thắt hẹp nhất của hẻm núi Cọp vồ cũng là lúc con sông biến thành một quái thú khủng khiếp, thể hiện toàn bộ sức mạnh của tự nhiên. Nước đập ầm ầm vào các vách núi tạo ra các âm thanh như sấm rền, tiếng ầm ầm như tiếp cọp gầm vang vọng đập vào cách vách núi lan truyền ra xa. Các vách đá dưới ảnh hưởng của hàng triệu năm nước ăn mòn tạo nên hình thù kì dị tựa như móng vuốt của cọp... Tôi ngước mắt nhìn lên bầu trời xanh ngắt, xa xa các đỉnh núi tuyết phủ trắng xóa... Thiên nhiên tuyệt vời !

"Sống để Đi - Live To Ride". Đi để nhìn ngắm vẻ đẹp của thế giới này, để được "Tiêu dao du" dù chỉ là trong khoảnh khắc:

http://farm3.staticflickr.com/2877/9500293997_4162c62d59_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9500293997/)

http://farm6.staticflickr.com/5544/9503091482_9f2c207e7a_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9503091482/)

http://farm8.staticflickr.com/7407/9503089996_c2129e905d_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9503089996/)

HDD82
15-08-2013, 15:32
Trong các hành trình khám phá tôi đã chia sẻ với các bạn lần trước, không ít lần tôi đứng trước cảnh tượng thiên nhiên hùng vĩ, tần ngần trước vẻ đẹp hoang dã. Đó là ngắm các chú cá voi lưng gù di cư từ phương Bắc xuống phương Nam ở Tây Úc:

http://farm6.staticflickr.com/5327/9503277048_77dfeae7cd_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9503277048/)

http://farm3.staticflickr.com/2875/9500474365_7604cfe26e_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9500474365/)

Rồi cũng ở Tây Úc đến Vịnh cá mập, nơi mỗi năm có cả chục tay câu cá mập thiệt mạng vì địa hình hiểm trở (đa số là bị sóng vồ cuốn ra khơi):

http://farm4.staticflickr.com/3827/9503287714_4b3cc34f06_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9503287714/)

http://farm8.staticflickr.com/7386/9500484739_c5478ff6c0_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9500484739/)

Nhưng nếu đặt lên bàn cân thì cũng không thể so sánh được với cảnh tượng lần này:

http://farm6.staticflickr.com/5340/9503092992_f68919228c_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9503092992/)

HDD82
15-08-2013, 15:35
Bên núi bên vực cheo leo hiểm trở, đoạn đường ở khu vực này phải nói là khá nguy hiểm. Qua khỏi đoạn sông hùng vĩ ở trên với nhiều khách du lịch, con đường lại trở nên vắng vẻ và càng nguy hiểm hơn. Nếu bạn đi tour thì xe chỉ chở đến chổ đó chụp hình xong rồi quay lại đoạn đường chính. Nhưng tôi thì tiếp tục đoạn đường núi này men theo con sông ... Cảnh đẹp hoang sơ tuyệt vời!

http://farm4.staticflickr.com/3691/9507060312_61f49e7c0c_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9507060312/)

Với các tay chụp ảnh chuyên nghiệp xem xét kỹ thì các bức ảnh này không phải là một khung cảnh được chụp từ nhiều góc độ khác nhau. Thật sự đó là hàng trăm kilomét núi non kéo dài trùng trùng điệp điệp mà tôi ước gì có thể dùng máy quay phim quay lại hết toàn bộ cung đường này chứ không chỉ một vài bức ảnh. Tuy vậy, nếu những bức ảnh này gây cảm hứng lên đường cho các bạn? Lên đường thôi!

http://farm4.staticflickr.com/3822/9504263985_f0a019ce98_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9504263985/)

http://farm3.staticflickr.com/2851/9504262819_db92f8de74_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9504262819/)

http://farm6.staticflickr.com/5349/9504261963_7059c95cf9_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9504261963/)

Mademoiselle
15-08-2013, 18:16
Mong là sẽ có một ngày em "dám" bỏ tất cả để làm một chuyến như anh, :). Tuyệt vời quá!

MrMilan
15-08-2013, 21:21
Đi như bác thì em tin là chuẩn, chứ như cái bạn gì đó đạp xe đạp tới Tây Tạng thì em ứ tin

gianker
16-08-2013, 11:03
Lâu lâu mới có topic quyến rũ và hấp dẫn đến thế. Càng hình dùng ra phần sau thì lại càng thấy háo hức để đọc tiếp. Cám ơn bác HDD82 đã chia sẻ.

MrSant
16-08-2013, 14:38
Đó giờ chỉ đọc, chứ chưa bao giờ comment, nhưng đọc mỗi dòng bác viết, xem mỗi hình bác show, không thể kiềm lòng viết ra vài chữ.

"Tuy vậy, nếu những bức ảnh này gây cảm hứng lên đường cho các bạn? Lên đường thôi!" -> Vâng, rất có cảm hứng, rất muốn lên đường ngay, nhưng không thể.... :D. Đành lòng lét dép ngồi hóng tiếp vậy :D

HDD82
16-08-2013, 17:04
Buổi tối hôm đó tôi ngủ tại một tửu điếm dọc đường, đại loại nằm ở đâu đó giữa đoạn từ Tiger Leaping Gorge đến Shangri-La.

Thật lạ là ở nơi khỉ ho cò gáy này mà tửu điếm khá khang trang, còn thơm mùi gạnh vữa mới xây và thậm chí có cả tivi trong phòng. Chủ tửu điếm là một phụ nữ người Nanzi đưa tôi đi xem phòng... Xong xuôi...

- "Hảo". Tôi nói. "Tủa - sảo - chẻn". Bao nhiêu tiền?
- 80 đồng.
Thật ra cái giá 80 đồng cho nhà trọ ở nơi heo hút này không phải là mắc, nhưng tôi làm ra vẻ giật mình kinh hãi...
- Làm gì mắc dữ vậy. 60 đồng thôi.
- Hảo, hảo. 60 đồng. Rồi bà giơ ngón tay ra hiệu "Suỵt, nói nhỏ thôi. Phòng bên cạnh có hai đứa Tây tao lấy tiền phòng 120 đồng".
- Okie.

Tối hôm qua vì đã lấy xăng nấu cơm suýt gây cháy nhà nên tôi nghĩ ra cách nấu mới, đó là dùng bình đun nước nóng để luộc bó rau cải và mướp đắng mua hồi sáng. Bó rau nhìn xanh mơn mởn nhưng sao mà nhiều dòi, sâu bọ. Rửa tới cả bảy tám lần nước mà chưa hết sâu. Khiếp... Ăn xong cái món này thì đêm đó Tào Tháo gõ cửa gọi tên HDD82 liên tục... Và đối với những tay moto thì đó đương nhiên cũng là một phần của cuộc hành trình... :)

Tửu điếm rộng thênh thang mà ban đêm chỉ có hai phòng sáng đèn: đó là phòng tôi ở dưới lầu và phòng hai người nước ngoài ở trên lầu. Để sử dụng được Internet đêm khuya tôi phải mang máy tính ra ngồi ngoài chân cầu thang tối om om và mò mẫm wifi. Ngồi được một lúc tự nhiên trong đầu HDD82 hiện lên hình ảnh bà chủ tửu điểm mặt hơi gian gian cùng với ông chồng đang cầm dao thái thịt hồi buổi chiều khiến tôi lạnh xương sống... Giữa nơi rừng núi hoang vu sao tự nhiên xuất hiện tửu điểm khang trang? Biết đâu đây là "Tửu điếm với bánh bao nhân thịt người" giống Thủy Hử? Tôi vội vàng trở về phòng khóa chặt cửa và làm một giấc tới sáng...

Món rau "nhân" sâu bọ:

http://farm4.staticflickr.com/3668/9507100172_7005f2a81f_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9507100172/)

HDD82
16-08-2013, 17:08
Đường đi đến Shangri-La... Chắc hẳn các bạn đã nghe đến cái tên Shangri-La, đó là khi Thủ tướng VN đến Singapore dự hội nghị tổ chức tại khách sạn Shangri-La. HDD82 không rõ tên khách sạn ở Singapore có trước hay tên thị trấn này có trước? Nhưng trên bản đồ Google Maps thì Shangri-La có tên là Deqen ở bản đồ phía trên.

http://farm6.staticflickr.com/5470/9507116722_10b165232d_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9507116722/)

Những vách núi gần như bằng phẳng tuyệt đối này có lẽ phải mất hàng triệu năm để bị nước sông ăn mòn...

http://farm6.staticflickr.com/5333/9504324423_a79344538e_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9504324423/)

Đá ở đây đôi khi có màu xanh rất lạ mắt. Không hiểu cấu tạo địa chất ở đây như thế nào...

http://farm8.staticflickr.com/7354/9504323345_e07662a0bc_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9504323345/)

Vâng, HDD82 đã có may mắn đến Alps, khu vực giáp biên giới Áo - Slovenia. Alps được mệnh danh là "nóc nhà Châu Âu" với độ cao khoảng 2500m so với mặt nước biển.

http://farm6.staticflickr.com/5443/9504320111_6dfa6bc52b_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9504320111/)

Nhưng nếu đặt Alps với những ngọn núi phía sau lưng tôi đây với độ cao 5680m thì cũng giống như đặt một người bình thường cạnh một võ sĩ Sumo khổng lồ. Đúng như câu nói: "Ngoài trời lại có trời. Núi cao lại có núi cao hơn."

http://farm8.staticflickr.com/7374/9504321359_47d262a4d2_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9504321359/)

http://farm8.staticflickr.com/7410/9504320685_8c09fee6ea_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9504320685/)

HDD82
16-08-2013, 17:12
Nhìn xa xa cảnh đồi núi nối tiếp nhau liên miên không dứt, trùng trùng điệp điệp. Nhìn xuống dưới cỏ cây hoa lá muôn màu, muôn vẻ...

http://farm4.staticflickr.com/3702/9504380005_30bb2405a8_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9504380005/)

Hình như xã hội càng phát triển thì con người càng xa rời thiên nhiên... Một phần bởi nền giáo dục. Đáng lẽ ra nền giáo dục "thí điểm" này phải dạy cho chúng ta nhiều hơn về văn học, về cảm nhận thiên nhiên, con người, về đạo đức, về tự khám phá bản thân hơn là nhồi nhét hàng đống kiến thức vô bổ vào trong đầu mỗi thế hệ học sinh "thí điểm". Để rồi khi ra ngoài xã hội chúng ta nhận ra rằng nào là tích phân, vi phân, đạo hàm, ma trận, phương trình bậc hai, bậc 3... họa chăng chỉ có các nhà toán học mới sử dụng, còn chúng ta cần gì kiến thức ấy?

http://farm8.staticflickr.com/7321/9507177776_bab94b6c90_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9507177776/)

Thật sự không ai biết chắc là giữa con người và con dê trong thiên nhiên này ai tự do, sung sướng hơn ai? Con dê nó muốn đi đâu thì đi, kiếm ăn ở bất cứ nơi đâu nó thích mà không cần bận tâm đến trách nhiệm công việc, gia đình, xã hội, v.v... Còn con người từ khi bắt đầu đi học là bắt đầu bị gò bó vào khuôn khổ, lễ phép, khi trưởng thành thì bị xã hội tròng vào cả đống xiềng xích, chính bản thân chúng ta cũng tự lấy dây trói mình bởi tính tham lam không có điểm dừng. Ai thoạt nhìn bề ngoài cũng thấy tự do cả nhưng thật ra có phải vậy không?

http://farm4.staticflickr.com/3788/9504382899_584682ecca_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9504382899/)

http://farm6.staticflickr.com/5513/9504379055_a09f716b90_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9504379055/)

HDD82
16-08-2013, 17:14
Vừa suy nghĩ lan man xong quay trở lại xe chạy được một đoạn ngắn thì ... xe chết máy! Xe chết máy! Giữa đèo rừng núi Trung Quốc hoang vắng...

Kiểm tra điện đóm, còi đèn? Bình thường. Đề? Vẫn hoạt động. Xăng? Vẫn còn. Lên ga thì tắt máy... Nguy rồi! Lấy hết đồ nghề trong túi ra kiểm tra, xe vẫn không nổ được. Tôi lấy điện thoại alo cho vợ chồng Tenzi nhưng họ hiện ở quá xa... "Đành phải tự lực cánh sinh thôi", tôi tự nhủ rồi nhìn đồng hồ: mới 12h trưa, còn sớm...

Xe đột ngột chết máy tại đây:

http://farm4.staticflickr.com/3675/9507217760_f223a13a23_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9507217760/)

Tôi ngồi chờ khoảng 30p thì có một người dân địa phương đi xe máy quá. Tôi chạy ra ra hiệu nhờ giúp đỡ. Anh ta dừng xe hì hục nổ máy giúp tôi nhưng vô ích... Lại thêm một người nữa... Chiếc xe vẫn không chịu nhúc nhích. Họ lắc đầu lên xe đi tiếp...

Phía xa xa thấy có vài mái nhà, tôi định đẩy xe về phía đó nhưng chợt nhớ là trước khi qua con đèo này hình như có nhiều người ở. Thế rồi gồng mình đẩy xe ngược lên dốc, mồ hôi tứa ra như tắm... "Sao mình ngu quá! Phải kiểm ra coi con dốc này dài không đã chứ?" Chạy tút lên đầu dốc... những ngôi nhà ống khói ở tít phía xa xa... Vô ích, đẩy xe cũng không thể nào tới nổi trước khi trời tối!

Tôi đành ngồi chờ và một anh đi xe máy vụt qua rồi dừng lại:

http://farm8.staticflickr.com/7317/9507215604_a68c66b116_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9507215604/)

Sau một hồi xem xét anh cúi xuống chùi bụi ở phía sau tấm chắn bùn xe để lộ ra một số điện thoại "À, thì ra là số điện thoại khẩn cấp". Sau một hồi líu lo qua điện thoại, anh ra hiệu với tôi cứ chờ ở đây rồi sẽ có người tới giúp...

http://farm4.staticflickr.com/3773/9507216894_f90f2942f8_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9507216894/)

Ngồi chờ 30p không có ai tới... 45p... vẫn không có ai. Tôi mặc kệ để chiếc xe đó đi lòng vòng thì phát hiện ở dưới đèo có vài cái lều của người Tây Tạng, cùng lắm là cuốc bộ đến đó xin ngủ nhờ một đêm...

http://farm4.staticflickr.com/3665/9507214832_85a2f0837d_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9507214832/)

Nhưng rồi "vị thần cứu tinh" của tôi xuất hiện... Đó là anh thợ sửa xe khi nãy nghe điện thoại. Sau một hồi kiểm tra anh cũng lắc đầu, nói là phải mang xe về tiệm anh ta mới có đủ đồ nghề để sửa. Vấn đề ở đây là động cơ đã bị hỏng!

http://farm6.staticflickr.com/5512/9507213846_2fb7d13508_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9507213846/)

Và rồi xe và người lên xe ba gác máy...

http://farm8.staticflickr.com/7448/9504417483_a1700d27e1_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9504417483/)

Thì ra là động cơ bị hỏng thật: Một trong hai cò bị gãy!

http://farm8.staticflickr.com/7428/9507212134_a333ea22c8_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9507212134/)

MrMilan
16-08-2013, 17:17
Bác có biết tiếng Trung không, đi kiểu như bác mà ko biết tiếng Trung thì mệt lắm

HDD82
16-08-2013, 22:25
@MrMilan: Dạ không bác :)

Vâng, HDD82 cùng tuấn mã là chiếc Honda Made in China 150cc đang ở Shangri-La, mà trên bản đồ Google Máp là điểm A với tên gọi khác là Deqen. Vấn đề với chiếc xe trở nên nghiêm trọng hơn tôi tưởng lúc ban đầu nhiều. Vợ chồng Tenzi sau một hồi nói chuyện căng thẳng qua điện thoại với anh chủ tiệm sửa xe thông báo cho tôi tin buồn rằng: Ở thị trấn Shangri-La này không có phụ tùng thay thế cho tuấn mã bảnh trai. Họ phải liên hệ với một đại lý lớn tại Côn Minh để vận chuyển phụ tùng ngược lên Shangri-La, và việc này mất khoảng từ hai đến bốn ngày...

http://farm3.staticflickr.com/2841/9507270984_b9808f4a2d_z.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9507270984/)

Nhiều người dân địa phương cười tủm tỉm khi thấy một tay moto bây giờ phải rời chiến mã, tay xách nách mang 30kg hành lý. Vẻ oai phong, hùng dũng khi ngồi trên lưng ngựa nay đã hoàn toàn biến mất... :D

http://farm3.staticflickr.com/2819/9507211494_ff4358a6d8_z.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9507211494/)

Shangri-La chia thành hai khu vực riêng biệt là khu Phố Mới và khu Phố Cổ. Khu Phố Mới thì hoàn toàn không có gì đáng xem, nó cũng giống như bao khu phố hiện đại khác ở Trung Quốc, vậy nên tôi đi tìm một nhà trọ tại khu Phố Cổ...

http://farm4.staticflickr.com/3774/9504518083_424a713011_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9504518083/)

http://farm3.staticflickr.com/2845/9507311932_ba0531dba8_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9507311932/)

Và một chú chó Tây Tạng với bộ lông trắng muốt tuyệt đẹp:

http://farm4.staticflickr.com/3786/9507311256_451b5c7618_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9507311256/)

HDD82
16-08-2013, 22:26
Shangri-La là một địa danh hư cấu được mô tả trong tiểu thuyết "Chân trời đánh mất" của James Hilton vào năm 1933. Hilton mô tả Shangri-La như một thung lũng huyền bí, yên bình. Và có thể từ đó Shangri-La dần đồng nghĩa với một cái gì tuyệt vời, tạm gọi là thiên đường trên Trái đất, và đặc biệt là tượng trung cho vùng đất Himalaya huyền bí, một vùng đất vĩnh cữu hạnh phúc tách biệt hẳn với thế giới bên ngoài.

http://farm3.staticflickr.com/2892/9507360254_bbd555a469_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9507360254/)

http://farm8.staticflickr.com/7288/9504563415_8af6239bda_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9504563415/)

Không biết ông James Hilton khi viết cuốn tiểu thuyết đó có đặt chân đến đây chưa? Nhưng nhận xét của kẻ lữ hành khi đứng nơi đây là giữa tiểu thuyết của ông và thực tế tại Shangri-La này cũng... khá giống nhau! :lol:

Ngay giữa quảng trường trung tâm thị trấn là nơi mọi người tập hợp lại để nhảy múa, ca hát theo vòng tròn. Tiếng nhạc, tiếng cười vang vọng cả một khu vực.

http://farm6.staticflickr.com/5338/9504560875_145945f128_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9504560875/)

Tôi là một người hay xét nét nhưng cũng không thể nào tìm ra một nét gì gượng gạo, miễn cưỡng (giống như để thu hút khách du lịch) của người dân ở đây. HDD82 đặc biệt thích điệu nhảy của người Tây Tạng: tự nhiên, nhịp nhàng, quay cuồng và vui nhộn. Nếu không phải vì đẩy xe lên dốc quá mệt và vì đang mang đôi dép Lào thì tôi đã tham gia ngay. Những gương mặt rạng rỡ, không một cái nhíu mày, không có ánh mắt khó chịu. Thậm chí đến tối tất cả hoạt động mua bán ở trung tâm thị trấn phải nhường chỗ cho những hoạt động nhảy múa. Nếu tâm trạng bạn đang mang nặng nổi lo cơm áo gạo tiền, hoặc bạn đang phải chạy nợ, trốn thuế... thì không thể nào hát hò nhảy múa tưng bừng vui vẻ giữa đám đông như thế này được. Những người vui vẻ thường có xu hướng thu hút những người khác về mình; ngồi tại quãng trường này tôi tự hỏi:" Hạnh phúc có phải là điều gì cao xa?"

http://farm6.staticflickr.com/5341/9504567189_3d8ff3dac2_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9504567189/)

http://farm4.staticflickr.com/3709/9504562453_d9c938f96c_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9504562453/)

http://farm4.staticflickr.com/3666/9507356280_2b1a0b8d67_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9507356280/)

kimvanchinh
17-08-2013, 05:01
Khâm phục bạn có kiểu đi bụi xe máy độc đáo rất riêng của mình

kenryvo
17-08-2013, 11:04
Mình rất thích bài của bác vì trước hết là những cung đường bác chọn quá tuyệt,cái cách bác chinh phục những cung đường đó càng tuyệt hơn - bằng xe máy- và cả những hình ảnh cũng như sự tự sự sâu sắc của bác.Bác hay bảo mình là dân kĩ thuật khô khan nhưng mình thấy bác rất nhạy cảm và có chất thơ.Bác đã truyền lửa cho mình rất nhiều.Thanks và hóng tiếp

blackhill
17-08-2013, 12:31
Bác làm Blackhill nhớ Shangri-La quá đi, năm 2007...nhớ Deqin Đức Khâm nơi đã băng qua dòng sông Mê Kông...

HDD82
17-08-2013, 14:35
Mình rất thích bài của bác vì trước hết là những cung đường bác chọn quá tuyệt,cái cách bác chinh phục những cung đường đó càng tuyệt hơn - bằng xe máy- và cả những hình ảnh cũng như sự tự sự sâu sắc của bác.Bác hay bảo mình là dân kĩ thuật khô khan nhưng mình thấy bác rất nhạy cảm và có chất thơ.Bác đã truyền lửa cho mình rất nhiều.Thanks và hóng tiếp

Oh, thì ra là bác kenryvo hôm trước có nhắn tin cho mình đây ha... Chúc bác có chuyến đi thật máu lửa nhé!

Có nhiều câu thơ về chữ "Nhẫn" và ai cũng biết vai trò của Nhẫn trong sự thành công trong cuộc sống. "Nhẫn một chút sóng yên biển lặng, lùi một bước biển rộng trời cao", hay "Có khi nhẫn để bình an, có khi nhẫn để thênh thang cõi lòng"...

Nhưng cũng có câu "Nói thì dễ hơn làm" và bản tính của tôi là khá nóng tính vội vàng nên những tháng ngày tại Shangri-La quả là thử thách tính kiên nhân của tôi hết mức... Không phải bởi vì chiếc xe đang bị hỏng cần thời gian sửa chữa mà bởi vì khung cảnh núi non hùng vĩ phía trước cứ thúc giục trong tâm trí. Tôi đành tự an ủi với mình rằng thời tiết tại Shangri-La những ngày này không được tốt, buổi sáng trời cứ mưa tầm tã suốt, buổi trưa thì hửng nắng chút, buổi tối thì thôi rồi: u ám, lạnh lẽo. Thời tiết ở trên độ cao 4,000m vào ban đêm thật kinh khủng, nhiệt độ có thể xuống tới 4-5 độ C.

Những ngày này tôi hay ghé quán ăn một bà người dân tộc Hán. Thân hình của bà phản ánh rõ ràng bà là chủ quán ăn: mập, lùn, béo. Khi biết tôi là người Việt Nam khuôn mặt béo núc ních của bà hơi dãn ra, cái miệng nhỏ xíu với đôi môi đầy mỡ líu lo: "Tao từng ở biên giới sát Việt Nam đấy, ngày đó tao 12 tuổi. Tao chạy lên đây lúc có chiến tranh biên giới, bắn nhau"... Vốn tiếng Trung của tôi lúc này cũng đủ để nghe được các từ như "shử er" có nghĩa là "12". Lần nào thấy khuôn mặt u ám của tôi bước vào quán bà cũng vồn vã và luôn bưng ra phần thức ăn có lẻ là nhiều hơn bình thường một chút.

Tuy nhiên, bất đồng ngôn ngữ cũng gây ra không ít phiền toái. "Cơm chiên thêm nhiều rau" theo ý tôi rốt cuộc thành "cơm trắng, rau xào, đậu hũ" như thế này... :)

http://farm3.staticflickr.com/2820/9504616107_325e10687f_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9504616107/)

HDD82
17-08-2013, 14:36
Tôi thấy dân số ở đây phần lớn là người Tạng. Họ có giọng nói riêng và ngữ âm hoàn toàn khác biệt với tiếng Hán. Mới nghe qua thì hơi giống Tiếng Nhật, nhưng chắc chắn là không chói tai như người Hán. Họ không được vệ sinh cho lắm, thậm chí có lần tôi bị nghẹt thở khi ngồi cạnh một ông mặc y phục nhà sư màu đỏ như các bạn hay thấy trong các phim về Tây Tạng.

Khuôn mặt của người Tây Tạng cũng có nét khác biệt hẳn so với người Hán. Vẻ bề ngoài của đàn ông thì tóc tai bù xù, áo quần đen đúa, da đen, phụ nữ thì không chải chuốt gì cho lắm. Dáng vẻ họ thô kệch, quê mùa, trời lạnh nhưng đôi khi họ lại phanh áo ra khoe bộ ngực đầy mỡ. Họ rất mạnh dạn, rất tò mò và không ngại ngùng bắt chuyện người lạ. Có lần tôi đang ngồi một mình ăn thì một đám người trong đó có rất nhiều người Tạng xúm vào ngồi cùng bàn, họ hỏi han tôi đủ câu, quan sát tôi một cách thích thú từng cử chỉ cách ăn uống, với ánh mắt tò mò của một khách tham quan sở thú ngắm các con khỉ trong lồng thú. Khi trí tò mò được thỏa mãn, họ cười cợt vui vẻ rót nước mời tôi cùng uống, pha trà đen kiểu Tây Tạng, và tỏ ra rất thân thiện:

http://farm4.staticflickr.com/3702/9507419110_01c47e699b_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9507419110/)

HDD82 trong một ngày mưa tại Shangri-La:

http://farm4.staticflickr.com/3798/9504559553_93c468c733_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9504559553/)

HDD82
17-08-2013, 14:40
Sau này tôi mới biết là thời tiết chủ đạo ở Shangri-La vào mùa này là mưa suốt ngày. Một tuần chắc chỉ được một, hai buổi trời tạnh vào buổi chiều mà thôi, nên người ta nhảy múa vui mừng cũng là điều dễ hiểu. :D Vào buối sáng ngày thứ ba kể từ khi xe bị hỏng, HDD82 nhận được điện thoại của Tenzi báo là xe đã sửa xong... Tôi nghe điện thoại mà nhảy chân sáo vui mừng: Thế là con thể lên đường được rồi, mặc dù thời tiết vẫn mưa nhưng được đi là vui cái đã...

Buổi sáng hôm sau tôi hăm hở cột đống hành lý lên xe nhằm hướng các ngọn núi phía Bắc trực chỉ. Đường ra khỏi nhà trọ khu Phố Cổ gập ghềnh sỏi đá, vừa đi tôi vừa dò hỏi đường để ra được đường chính. Khoảng chừng 30p sau khi rời nhà trọ tôi quay lại kiểm tra hành lý thì giật mình kinh hãi: balo màu cam cột phía sau xe đã rớt trên đường lúc nào không biết. Trên đường du lịch tôi không ít lần gặp phải tình huống tróe ngoe như lạc đường ban đêm ở khu mỏ hoang, tai nạn, đói, khát nhưng chưa bao giờ như lần này... Phía sau xe hoàn toàn trống không, balo không có, chỉ còn sợi dây cột đồ đang tòng teng... Toàn thân tôi lạnh toát: balo đựng toàn bộ giấy tờ quan trọng gồm passport và visa, tiền bạc, thẻ tín dụng, máy chụp ảnh, máy tính xách tay... Toàn bộ những gì gọi là quý giá, quan trọng nhất đã rớt dọc đường lúc nào không hay!

Tôi hấp tấp quay xe lại tìm, khổ cái là đường đi ra mình còn không biết phải hỏi đường, bây giờ quay lại biết đường nào đây? Vừa cố gắng nhớ lại đường đi, trong đầu tôi vừa hình dung ra cảnh mình phải lê lết đến ĐSQ Việt Nam trình báo mất giấy tờ, gặp bao rắc rối với cảnh sát... Rồi còn tiền bạc thì sao? Thôi, cuộc hành trình coi như đã chấm hết... Mọi chuyện chấm dứt ở đây!

Vừa đi tôi vừa ngó nghiêng quan sát xem có ai nhặt được túi của mình không? Mồ hôi toát đầm đìa lạnh toát dù ngoài trời đang mưa phùn... Thế là hết!!! Hết rồi!!!

Đang tuyệt vọng cùng cực thì đột nhiên tôi không còn tin nổi vào mắt mình: Trời ơi, cái balo của mình đang ở kia! Không thể tin được!!! Chính là balo của mình!!! Balo màu cam... Tôi lao tới kiểm tra xem giấy tờ, tiền bạc trong túi còn không? Vừa kiểm tra vừa cầu trời... Vẫn còn nguyên! Không mất mát gì cả! Kể cả cái bình nước nóng bị văng ra ngoài cũng được xếp lại lên ghế gọn gàng. Không thể tin nổi!!! Ai giúp mình thế này? Tôi nhìn quanh ngơ ngác... Mọi người vẫn đang đi lại thanh thản trên phố. Nhà nằm đối diện với cái ghế thì đóng cửa! Ai giúp mình đây để mình chạy tới cảm ơn? Tôi hoàn toàn không biết ai đã giúp mình...

http://farm8.staticflickr.com/7349/9506187481_a27470a461_z.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9506187481/)

HDD82
17-08-2013, 14:42
Vừa tìm lại được balo màu cam tôi tá hỏa lần nữa khi phát hiện thấy cái túi màu đen cột ở bên phải xe rớt tiếp lúc nào không hay, sợi dây cột đồ lòng thòng kéo lê trên đất... Chết rồi! Tại sao thế nhỉ? Thì ra lúc sáng tôi cột hành lý không nghĩ đến việc mình đã gửi lại nhà trọ một ít hành lý nên các túi xách bây giờ nhẹ hơn, mềm hơn, đáng lý ra phải cột chặt thêm vài vòng dây mới phải...

Lại toát mồ hôi quay lại đường cũ tìm, nhưng lần này không hấp tấp lắm vì giấy tờ đã tìm được... Cũng thật khó tin là nằm ngay quảng trường trung tâm Shangri-La là túi đồ màu đen của tôi, vẫn còn nguyên cái áo mưa màu đỏ bọc ngoài, nằm bên hàng người qua lại. Ngồi bên cạnh gần đó là một cô lao công đang ăn sáng như không có chuyện gì xảy ra. Kiểm tra hành lý thì tất cả vẫn còn nguyên vẹn... Đây là câu chuyện hư cấu chăng? Không, đó là sự thật!

http://farm8.staticflickr.com/7306/9506186727_e5765c1786_z.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9506186727/)

Vâng! Bạn đã từng nghe câu chuyện trên báo chí về khách VN đi du lịch Singapore bị quên điện thoại, đồ đạc trong khách sạn và được người của khách sạn liên lạc trả lại. Họ cảm động rơi nước mắt, họ kể lại với con cháu, bạn bè nghe hằng ngày coi đó là câu chuyện mẫu mực về sự văn minh, lịch sự mà ai cũng phải học tập Singapore. Đúng vậy, bạn để quên đồ tại một khách sạn mà bạn biết tên, biết địa chỉ, bạn nhớ số phòng bạn ở, và quản lý khách sạn biết nốt thời khóa biểu ai dọn phòng vào lúc nào... Còn tôi làm rớt toàn bộ giấy tờ, tiền bạc trên một con phố đông đúc ở Shangri-La thì hành động này phải gọi sao cho đúng???

Trong thâm tâm tôi, người Tây Tạng – Trung Quốc ở Shangri-La là những người tốt bụng, thân thiện, và thật thà nhất trên thế giới này!

HDD82
17-08-2013, 14:45
Sau khi tìm được hành lý thất lạc và lấy lại được bình tĩnh, tôi lên đường đến thị trấn Deqen, là điểm A trên bản đồ, còn vị trí "Deqen" ở phía dưới điểm A đó thật ra lại là Shangri-La:

http://farm4.staticflickr.com/3716/9509004984_98fc14567d_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9509004984/)

Cảnh núi non dần hiện ra...

http://farm4.staticflickr.com/3669/9506218239_1382f4d19f_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9506218239/)

http://farm4.staticflickr.com/3701/9509012404_9cbb6c7738_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9509012404/)

http://farm8.staticflickr.com/7296/9509011510_578e864759_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9509011510/)

HDD82
17-08-2013, 14:50
Hành trình từ Shangri-La đến Deqen theo đường G214 phải băng qua ba con đèo với độ cao 4,800m. Tôi không muốn nói nhiều ở chặng này, hãy để hình ảnh lên tiếng...

http://farm8.staticflickr.com/7373/9506247563_779c2e8042_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9506247563/)

Tôi gặp lại con sông Trường Giang, mà người Trung Quốc gọi là Yangzi:

http://farm8.staticflickr.com/7397/9506246691_92cec9e817_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9506246691/)

Đường đèo quanh co uốn lượn, lúc lên lúc xuống, con sông lúc gần lúc xa:

http://farm4.staticflickr.com/3772/9506244249_3293fcf699_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9506244249/)

Chụp xong tấm hình này thì cách tôi khoảng 50m có mấy viên đá nhỏ trên núi rơi xuống ầm ầm. Mấy viên đá nhỏ thôi nhưng cảnh tượng cũng thật là kinh dị...

http://farm3.staticflickr.com/2871/9509040866_f5a63784cf_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9509040866/)

HDD82
17-08-2013, 14:51
Không phải chuyện đùa, đó là dấu hiện cảnh báo của Bà mẹ thiên nhiên! Tôi chạy thêm khoảng vài chục cây số nữa thì thấy nguyên một quả đồi vừa sập xuống...

http://farm6.staticflickr.com/5347/9506270765_37068594e1_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9506270765/)

Công binh Trung Quốc lập tức xuất hiện mở một con đường máu...

http://farm8.staticflickr.com/7303/9526864485_5750cac61a_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9526864485/)

Sau vài tiếng đồng hồ, hàng đoàn dài xe bắt đầu nối đuôi nhau thoát qua con đường hẹp...

http://farm8.staticflickr.com/7384/9526863543_7359655d7c_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9526863543/)

Quang cảnh kẹt xe nhìn từ trên cao:

http://farm4.staticflickr.com/3829/9506268155_895ef0d0f7_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9506268155/)

HDD82
17-08-2013, 14:53
Dốc đứng cheo leo, xe toàn phải đi số 1, số 2. Tôi liên tục điều chỉnh giảm xăng xe xuống thì chiếc Honda "made in china" này mới đủ sức leo lên các ngọn đèo...

http://farm4.staticflickr.com/3713/9506342027_2b945f67c4_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9506342027/)

Một vài ngôi làng trên đường đi...

http://farm3.staticflickr.com/2853/9506342931_b64212ee87_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9506342931/)

Tiếp tục...

http://farm8.staticflickr.com/7445/9506340117_dca8f8406e_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9506340117/)

Đá lở, đường sạt trên khắp đường đi, sau mỗi khúc cua bạn chẳng biết chắc chắn chuyện gì sẽ xảy ra...

http://farm6.staticflickr.com/5453/9509135292_8466ea280e_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9509135292/)

Mặc cho mọi chuyện, với khung cảnh thế này bạn chỉ muốn ngồi ngắm mãi...

http://farm3.staticflickr.com/2855/9506341107_97862ab19d_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9506341107/)

HDD82
17-08-2013, 14:55
Càng lên cao trời càng lạnh cóng, những con mưa phùn gieo rắc cái lạnh khắp nơi, gió rét, sương mù dày đặc, bên dốc núi dựng đứng bên vực thẳm, đá sạt lở hàng loạt... Ở trên độ cao 4,800m bạn chẳng còn cảm thấy mình đang lái xe, mà là đang bay trên mây:

http://farm6.staticflickr.com/5333/9506371915_cb906cbacd_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9506371915/)

http://farm6.staticflickr.com/5462/9506372189_bc0d5a5566_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9506372189/)

Hai hàm răng lúc này không còn va lập cập vào nhau nữa mà cứng ngắc, tay chân không còn biết cảm giác là gì nữa, bóp côn vào số như cái máy... Vừa "bay" trên mây tôi vừa lục lọi trong trí nhớ xem mình đã từng rơi vào tình cảnh này lần nào chưa? Sau một hồi cố gắng vô ích, tôi đành bỏ cuộc. Chụp được bức hình này tôi phải loay hoay gần mười phút mới điều khiển được ngón tay bấm máy ảnh...

Chào mừng bạn đến với Tây Tạng:

http://farm3.staticflickr.com/2825/9509166494_f65e055d44_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9509166494/)

Còn tiếp...

Lâm Đại Ngọc
17-08-2013, 16:37
Một hồi ức quá hay và kịch tính. Bên đó k có facebook cũng như google map thì bác dùng GPS kiểu gì? iPad dùng chỉ đường và xem bản đồ bên đó đc k bác

LienVanQuocTe
17-08-2013, 19:42
Hoành tráng quá Bác HDĐRI ơi....(beer)

kimvanchinh
17-08-2013, 22:32
Trong thâm tâm tôi, người Tây Tạng – Trung Quốc ở Shangri-La là những người tốt bụng, thân thiện, và thật thà nhất trên thế giới này!

Trên thế giới này, có nhiều nơi mà lòng tốt, đức tính trung thực và tôn trọng tài sản của người khác là những giá trị được coi như lẽ đương nhiên.
Lấy đó làm tấm gương soi vào dân tộc mình VN đã để rơi vãi những giá trị quý giá đó không biết từ bao giờ mà thấy cay lòng. Không biết làm gì để có lại những đức tính quý báu đó nhỉ.

Nghe chuyện bạn, mình thấy bạn có quý nhân phù trợ thật rồi. Sự lựa chọn chuyến đi, cung đường và cách phượt của bạn khích lệ bao người cố gắng tìm và vượt qua những trải nghiệm thử thách để thấy lại mình; nhưng những sơ suất thật đáng trách của bạn (vì có thể và cần thiết phải hạn chế) hơi quá nhiều và thật hệ trọng, nó có thể làm nản lòng những người muốn noi gương bạn...

HDD82
18-08-2013, 14:44
Một hồi ức quá hay và kịch tính. Bên đó k có facebook cũng như google map thì bác dùng GPS kiểu gì? iPad dùng chỉ đường và xem bản đồ bên đó đc k bác
Cũng không phải là hồi ức gì xa xôi đâu bác, chính xác là em vừa đi vừa viết. Còn do trình độ CNTT hạn chế nên em toàn sử dụng bản đồ giấy thôi... :)

Trên đường đi từ Shangri-La đến Deqen HDD82 bắt gặp một số người đang cố gắng chinh phục các con đèo cao nhất Trung Quốc này bằng... xe đạp. Trong mắt tất cả họ đều thể hiện sự quyết tâm cao độ và vẻ hăm hở khí thế ngùn ngụt! Người lớn tuổi có, người trẻ có, đi theo đoàn có, đi một mình cũng có. Tuổi tác không đóng vai trò gì trong chuyện này, theo tôi, tất cả đều là những người "trẻ" đầy nhiệt huyết khám phá, thử thách...

http://farm4.staticflickr.com/3790/9506450259_344e2cd31b_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9506450259/)

HDD82
18-08-2013, 14:54
Từ Deqen tôi không dừng lại mà lại tiếp tục khoảng 20km để đến ngôi làng có tên Felai. Tại sao lại là Felai? Vì từ độ cao ở làng Felai bạn có thể nhìn thấy ngọn núi cao nhất Trung Quốc Meili Snow Mountain (tạm dịch: núi tuyết Mê Li) với độ cao 6740m. Trên đỉnh núi là các Glaciers (tạm dịch: sông băng vĩnh cửu) hàng triệu năm không bao giờ tan chảy. Các đỉnh núi này đến tận bây giờ vẫn chưa có ai chinh phục được, không phải vì độ cao của nó vì Himalaya cao hơn 7000m vẫn bị chinh phục được, mà vì lý do tín ngưỡng người dân ở Felai không cho phép bất cứ tay leo núi nào có ý định lên đỉnh. Họ cho rằng đỉnh núi này là nơi cư ngụ của những vị thần linh đã phù hộ cho sự an bình của cả vùng hàng nghìn năm nay...

http://farm6.staticflickr.com/5447/9509265770_0a715af737_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9509265770/)

Hãy đi và cảm nhận !

http://farm8.staticflickr.com/7303/9506467121_02343802a6_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9506467121/)

HDD82
18-08-2013, 14:58
Đối với khách du lịch thập phương thì đi qua đỉnh núi này vào một ngày đẹp trời thấy được đỉnh núi tuyết trắng xóa, dừng lại chụp vài bức ảnh, đưa lên mạng khoe với bạn bè, thế cũng là thỏa mãn lắm rồi...

Nhưng đêm đó tại Felai tôi nằm trằn trọc mãi không ngủ được. Sông băng vĩnh cữu! Biết bao giờ trong đời mình lại được thấy nó? Trong thời gian học ở Thụy Điển, tôi đã đến thị trấn Vastervick thăm nhà một người Việt Kiều và đã được thấy biển băng - cả một bãi biển đóng băng trải dài ngút mắt. Nhưng tại Thụy Điển, đất nước nằm rất gần Bắc cực, tôi cũng chưa bao giờ nghe nói đến từ glacier (sông băng vĩnh cữu) bao giờ...

http://farm4.staticflickr.com/3806/9507554313_7a7dbe6a1e_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9507554313/)

Vâng, những con sông băng tại vùng miền núi này nằm ở vĩ độ thấp nhất trên thế giới. Bạn sẽ chẳng bao giờ thấy những con sông băng nào ở vĩ độ thấp hơn cả...

Sáng hôm sau tôi gửi hành lý tại nhà trọ đi đến thị trấn Mingyong cách Felai 20km, hướng về phía chân ngọn núi, với suy nghĩ rằng: "Ít nhất một lần trong đời mình phải tận mắt thấy sông băng"...

HDD82
18-08-2013, 15:06
Mingyong trên bản đồ được ký hiệu là điểm A:

http://farm3.staticflickr.com/2878/9534126063_6f44cbeb64_z.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9534126063/)

Đường đi đến làng Mingyong vào một buổi sáng sớm...

http://farm4.staticflickr.com/3824/9507586657_ace55e95bd_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9507586657/)

Tại bãi giữ xe ở làng Mingyong xuất hiện một tay moto đến từ Việt Nam với quần moto, áo moto, giầy moto, kể cả găng tay cũng moto hăm hở chuẩn bị theo con đường mòn lên núi. Chuẩn bị xuất phát thì một chiếc oto du lịch đỗ xịch lại, từ trên xe hàng chục người túa ra với đồ nghề chuyên nghiệp đầy đủ: giày, mũ, gậy có đầu nhọn, thậm chí có người hay tay hai gậy, rồi có cái miếng gì quấn quanh ống chân, hành lý nhẹ nhàng...

Tôi bu theo đoàn người này lên được khoảng 200m thì phát hiện ra mình quên vẫn còn để chìa khóa xe tại bãi giữ xe! Thế là HDD82 phải dùng "khinh công" phi thân từ trên núi xuống lấy chìa khóa xe rồi lại leo lên lại... :)

Con đường lúc đầu còn dáng là một con đường, lúc sau thì chẳng ra hình thù gì cả...

http://farm8.staticflickr.com/7316/9510388498_181783b637_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9510388498/)

Nước từ những tảng băng tan chảy trên đỉnh núi tạo thành một dòng suối đổ ào ào dọc đường đi:

http://farm8.staticflickr.com/7419/9507585635_49d8d608f0_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9507585635/)

Mới leo được khoảng vài trăm mét mà tôi đã xây xẩm mặt mày, ngoài trời thì lạnh ngắt mà bên trong mồ hôi túa ra ướt hết cả áo, nhỏ tong tong xuống đất. Miệng thì không tài náo khép lại được vì phải há ra để đớp không khí liên tục... Thiếu oxy trầm trọng... Nhìn thấy bộ dạng quá thê thảm của tôi một người đi ngược chiều thương tình cho một cái que củi. "Xia xìa, xia xìa". Tôi luôn miệng...

http://farm6.staticflickr.com/5514/9507584191_913cb9e25b_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9507584191/)

Có một câu chuyện ngụ ngôn về một con nhân sư ở trên đỉnh núi, gặp ai đi qua nó cũng đều hỏi một câu:" Con gì buổi sáng thì đi bằng bốn chân, buổi trưa thì đi bằng hai chân, còn chiều thì đi bằng ba chân". Ai không trả lời được đều bị nhân sư ăn thịt... Và bây giờ tôi đang đi bằng ba chân...

HDD82
18-08-2013, 15:09
Đường gập ghềnh trơn trượt khó đi, nhất là với đôi giày đi moto này... Đi một lúc thì tôi phát hiện ra rằng đôi giày này nếu đi vào đất sẽ rất tệ, nhưng đi trên đá thì lại tốt hơn. Thế là cứ nhằm những phiến đá mà dẫm lên... Được một lúc lại cũng không ăn thua, mệt quá sức tưởng tượng... Nhưng dần tôi rút kinh nghiệm đi chậm lại, bước những bước ngắn hơn và đều hơn... Có khá hơn chút! Ít phải dừng lại nghỉ hơn!

Đi được hơn 4 tiếng thì bị chuột rút, mà bị ở bắp đùi. Thường thường khi đá banh mệt tôi cùng lắm bị chuột rút ở bắp chuối, đằng này bị ở bắp đùi! Bước đi cứ khập khiểng... khập khiểng... Cắm đầu leo... Thế rồi sau một khúc cua sông băng hiện ra...

http://farm4.staticflickr.com/3717/9507616403_ea43825a39_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9507616403/)

Tôi giơ que củi lên ăn mừng vì tưởng đâu đã tới đích...

http://farm8.staticflickr.com/7334/9507615485_283d8810ab_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9507615485/)

HDD82
18-08-2013, 15:10
... Nhưng tôi ăn mừng hơi sớm... Từ đó lên tới dòng sông băng còn gần 1 tiếng leo núi nữa... Đỉnh ngọn núi này là 6.740m, tôi chưa lên tới đỉnh mà đang ở lưng chừng. Nhưng có lẽ tôi cũng đang đứng đâu đó ở độ cao 6.000m so với mặt nước biển. Trời lạnh thấu xương mà người thì mồ hôi ướt đẫm áo, chỉ phanh phanh có mỗi cái áo này thôi... Sông băng đây rồi!!! Tôi reo lên sung sướng...

http://farm6.staticflickr.com/5451/9507639691_62381d7978_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9507639691/)

Nhìn ở xa thì sông băng có màu trắng nhưng lại gần thì thấy tuyết ở đây không phải có màu trắng mà là màu xanh da trời. Theo lý thuyết thì do nước ở đây bị nén dưới sức nặng của hàng nghìn khối băng ở bên trên nên thể tích co lại, rất đặc, và trở nên có màu xanh. Cảnh đẹp lạ lùng mà trong đời tôi chưa bao giờ thấy!

Nếu bạn có ý định một lần trong đời đến sông băng, hãy thực hiện nhanh lên vì các báo cáo cho thấy tốc độ tan chảy của chúng dường như đang tăng dần theo từng năm..

http://farm8.staticflickr.com/7408/9510431426_e43bb748f4_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9510431426/)

http://farm6.staticflickr.com/5332/9510432814_927c823ee2_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9510432814/)

Lên tới giới hạn cao nhất mà người dân trong vùng cho phép khách du lịch đến, tôi mở balo lấy ra một bịch kẹo socola Chocopie "Made in Vietnam" nhấm nháp... Vâng! Đó là vị ngọt của cuộc sống. :)

http://farm4.staticflickr.com/3673/9510430012_9538194dc2_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9510430012/)

Còn tiếp...

Mèo Bay
18-08-2013, 18:08
ngọn núi cao nhất Trung Quốc Meili Snow Mountain (tạm dịch: núi tuyết Mê Li) với độ cao 6740m.

Cái núi Meili này dịch theo âm Hán Việt là Mai Lý Tuyết Sơn :)

HDD82
18-08-2013, 21:23
Cái núi Meili này dịch theo âm Hán Việt là Mai Lý Tuyết Sơn :)
Tên Mai Lý không hay bằng tên riêng em tự gọi Mê Ly... :))

Vừa ăn xong cái bánh ở tấm hình trên chưa kịp quăng vỏ thì trời đang nắng bỗng chuyển qua mưa ầm ầm. Trong tiểu thuyết Kim Dung có câu "Trong thời gian uống cạn một tuần trà", còn ở đây tôi chỉnh lại chút là "Trong thời gian ăn hết một cái bánh"... :) Thời tiết trên đỉnh núi thay đổi quá nhanh:

http://farm6.staticflickr.com/5492/9507633983_3c4b5b1b20_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9507633983/)

http://farm6.staticflickr.com/5464/9507671167_0cd0401c1f_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9507671167/)

Người đang đầm đìa mà bị quất một đợt mưa như vậy, một cơn lạnh buốt chạy dọc xương sống... rùng mình... tôi chụp tấm ảnh trên thì leo xuống vì chịu không nổi. Vừa định leo xuống thì một tảng băng ở phía dưới đổ sụp xuống phát ra âm thanh "rầm rầm" kinh khủng. Cảnh tượng thật khó quên!

Những người mới leo núi lần đầu như tôi cứ nghĩ rằng đi lên là khó nhất, đi xuống thì dễ. Ai dè đi xuống còn khó khăn hơn: nước mưa làm các phiến đá trơn trượt, và trọng lượng cơ thể dồn hết vào mũi chân nên mỗi bước đi là các đầu mũi chân bị thúc đau nhói... Năm tiếng đồng hồ đi lên, ba tiếng đi xuống là quá đủ để cho tôi biết rằng mình chẳng thích môn thể thao mạo hiểm này tí nào.

HDD82
18-08-2013, 21:25
Các bạn đang đọc những dòng chữ này có lẽ đang ngồi trên những chiếc ghế thoải mái trong phòng điều hòa máy lạnh ở công ty, hoặc ngồi thoải mái ở nhà sau một bửa cơm đầy đủ ấm cúng, hoặc bên cạnh máy tính là ly cà phê để nhâm nhi, điếu thuốc lá chờ sẵn. Đôi mắt các bạn lướt qua topic để tìm kiếm những hình ảnh thật hoành tráng, những bức hình hùng vĩ, những câu chuyện lãng mạn, thơ mộng...

Vâng, những chi tiết nhỏ mọn như thời tiết lạnh cóng, đau bụng ỉa chảy, ăn uống không tiêu, chân tay trầy xước, thiếu ngủ liên miên, mệt mỏi, toalet nhà trọ bẩn thỉu với gần năm mươi người sử dụng hai toalet, thậm chí toalet không có cửa che: bạn đang "làm việc" bên này thì thấy bên kia đang "thả bom" ào ào, rồi áo quần hôi hám bẩn thỉu bốc mùi, ghẻ lở tay chân, chịu được tất cả những điều trên đến được tới nơi thì thời tiết mưa gió ầm ầm không thuận lợi... bạn không để ý tới, thậm chí nếu có nghĩ tới thì bạn cho rằng mình hoàn toàn có thể vượt qua chúng một cách dễ dàng?

Như vậy bạn thuộc tuýp người lãng mạn... :D

Xin giới thiệu anh chàng tôi tạm gọi là Mọc-phin, 33 tuổi, quốc tịch Hà Lan, hai bằng Đại học, một bằng Thạc sỹ, vừa ly dị vợ... :mrgreen: Trong balo của Mọc-phin là 200 viên thuốc Mọc-phin giảm đau điều trị bệnh đau lưng, và bàn chân phải gần như liệt vì tai nạn, ra đi với quyết tâm đi càng nhiều nơi càng tốt, thậm chí cả leo núi, đá bóng và không bao giờ than phiền với ai về căn bệnh cũng như sự đau đớn về thể xác mà mình phải chịu đựng hàng ngày. Chỉ có tôi ở cùng phòng với hắn nên mới biết, mỗi ngày phải 5 viên Mọc-phin để quên đi cơn đau.

Trời lạnh run mà Mọc-phin cởi trần ngồi giữa nhà trọ cạo cho đến khi mái đầu bóng loáng:

http://farm4.staticflickr.com/3713/9507685513_5957b5ae52_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9507685513/)

Tôi bảo hắn thóp bụng lại để chụp hình nhìn có bụng sáu múi, hắn cười sảng khoái vui vẻ làm theo...

http://farm8.staticflickr.com/7314/9510479806_8d12ec4415_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9510479806/)

HDD82
18-08-2013, 21:26
Tôi với Mọc-phin đều cùng quan điểm "Không cần hỏi tên nhau, không cần trao đổi email, không hỏi lý do tại sao mày ở đây, tại sao mày đi... miễn là chúng ta cùng có thời gian vui vẻ là được". Có lần tôi đang nằm trong chăn, Mọc-phin chạy từ trong nhà tắm ra với mảnh khăn cười...

- Trời lạnh quá. "cái ấy" của tao bây giờ nó chỉ còn từng này này... Rồi hắn giơ mấy đốt ngón tay minh họa cho tôi.
- "hehe. Vậy là mày thích hợp với Asian girl thôi". Tôi đùa. Mà vợ cũ của Mọc-phin là người Hà Lan gốc Indonesia thật.
- Ngày trước ở Hà Lan có lần tao đá banh ngoài trời -5 độ C mà lại có mưa. Vợ tao cũng đi xem. Cuối trận đấu vợ tao gặp tao... trời lạnh quá, mày biết đó... Từ đó vợ tao cấm tao đá banh luôn...
Hai thằng cùng cười ồ...

Vì tác dụng phụ của Mọc-phin nên đôi lúc hắn tỏ ra hào hứng quá mức hơn người bình thường, nhưng đôi lúc cũng tỏ ra trầm ngâm triết lý:" Hôm qua tao gặp thằng người New York tại quán bar, hắn đang nghiên cứu tại trường ĐH luận văn Tiến sỹ về làm thế nào để cải tạo, thay đổi thế giới này tốt đẹp hơn. Tao với hắn cãi nhau kịch liệt. Tao nói cần đếch gì nghiên cứu tới 4 năm? Chỉ cần mày đối xử tốt với một thằng bạn của mày, thằng này lại đối xử tốt với một thằng khác, cứ thế là mọi chuyện sẽ tốt đẹp hơn thôi"...

Nếu bạn ở thị trấn Deqen những ngày này sẽ bắt gặp hai thằng vừa đi vừa nói chuyện cãi nhau inh ỏi, phá làng phá xóm, đi đến đâu là cười đến đó thì chính là tôi và Mọc-phin...

http://farm4.staticflickr.com/3715/9510506042_715fba43a8_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9510506042/)

Ngày Mọc-phin tiếp tục hành trình đi Mông Cổ cũng là ngày tôi gói ghém hành lý lên xe theo kế hoạch của mình. Không hỏi tên nhau, không trao đổi email, không hẹn ngày tái ngộ, không hỏi lý do, miễn là cả hai đều có khoảng thời gian vui vẻ trong vài ngày... Và hai cái bắt tay thật chặt trước khi chúng tôi cùng rời nhà trọ. "Bảo trọng!"

http://farm3.staticflickr.com/2813/9510512320_65a03fef82_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9510512320/)

HDD82
19-08-2013, 15:13
Tiếp đi bác, đừng táo bón..:D
"Ra" được một bài cũng lâu lắm đấy bác lamdaingoc... :D

Khi leo lên sông băng, HDD82 thấy các ngọn suối bắt nguồn từ sự tan chảy của băng tuyết trên ngọn núi Mê-li (theo cách gọi vui của tôi) nhập chung dòng chảy vào sông Mêkong hướng về phía Nam. Người TQ gọi sông Mêkong này là Lancang. Các bạn cũng biết sông Mekong chảy qua các nước Đông Dương gồm Thái Lan, Lào, Campuchia và cuối cùng là Việt Nam. Từ một con sông bình thường ở thượng nguồn, sông Lancang tiếp nhận vào trong mình nó vô số nguồn nước từ các con suối trên hành trình để rồi cuối cùng thành sông Cửu Long đổ ra biển...

Và những hình ảnh dưới đây sẽ chứng minh cho chân lý: những con sông dài nhất, hùng vĩ nhất phải bắt nguồn từ những con núi cao nhất...

Đứng từ trên đỉnh núi nhìn xuống thung lũng thấy mây bay lãng đãng, sông Mêkong uốn lượn ôm quanh các ngọn núi thật duyên dáng:

http://farm4.staticflickr.com/3808/9513043623_4ebf239464_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9513043623/)

http://farm3.staticflickr.com/2845/9513042981_da82881b33_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9513042981/)

HDD82
19-08-2013, 15:16
Như vậy, hai con sông Trường Giang và Mêkong bắt nguồn (hoặc ít ra là tiếp nhận nước từ các con suối) ở vùng núi phía Bắc Yunnan này. Tôi cứ thơ thẩn đi và đi dọc theo con sông mà không hề cảm nhận thấy thời gian trôi qua, cảnh quá đẹp. Khi ngồi lại xem các bức ảnh mình chụp HDD82 cam đoan rằng chúng chưa thể hiện được hết một phần mười vẻ đẹp ngoài thực tế... Những ai tâm hồn thơ mộng, nhạy cảm chỉ cần đi 1km dọc theo cung đường này thôi cũng đủ cảm xúc để sáng tác ra hàng tá bài thơ...

http://farm6.staticflickr.com/5466/9515870904_e6ec3cb5d4_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9515870904/)

http://farm4.staticflickr.com/3681/9515869702_f746c8aa17_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9515869702/)

Quan sát con sông từ trên cao... men theo các con đường nhỏ dẫn xuống dưới các làng bản nhỏ xinh xắn ở bên dưới... Tôi tiếp cận "người bạn" này gần nhất có thể...

http://farm6.staticflickr.com/5491/9515868328_76ed0fa518_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9515868328/)

http://farm8.staticflickr.com/7321/9515867280_120880cd8a_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9515867280/)

http://farm8.staticflickr.com/7460/9513076673_269c9eabcd_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9513076673/)

HDD82
19-08-2013, 15:18
Một người lữ hành moto khám phá thiên nhiên khác với những hình thức khám phá khác ở chỗ họ ăn một cái bánh không phải lấy dao khoét một lỗ tại nhân bánh rồi ăn ngay. Mà đó là quá trình tự mình chuẩn bị lấy nguyên vật liệu làm bánh (lên kế hoạch riêng cho mình), tự mình nấu bánh (tự lái xe và xử lý các tình huống), thưởng thức từ từ chậm rãi phần ngoài của bánh rồi mới đến phần ngon nhất là nhân bánh. Đó là sự khác biệt! Vấn đề không phải là chiếc bánh bạn làm to hay nhỏ, không phải người khác khen bánh ngon hay dở. Đó không phải là mục đích! Cảm giác khi hoàn thành từng công việc làm bánh mới thật là tuyệt vời... :)

http://farm4.staticflickr.com/3814/9515890924_9dd7612dbc_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9515890924/)

HDD82
19-08-2013, 15:24
"Một ngày nhìn ngắm sông Mêkong như vậy đã đủ chưa?"."Có lẽ là chưa!". Đêm đó tại nhà trọ tôi nằm hồi tưởng lại những chuyến đi trước đây với anh em SMC Sài Gòn tại Bến Tre, miền Tây... nhiều lần băng qua con sông Cửu Long:

http://farm8.staticflickr.com/7343/9513128023_32e70890dd_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9513128023/)

Rồi chuyến đi với bác anpha1st qua Campuchia, Thái Lan vài năm trước:

http://farm6.staticflickr.com/5348/9515918032_469e153480_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9515918032/)

Qua Lào đi thuyền ngược dòng Mêkong đến biên giới Thái Lan. Đến ngã ba Tam Giác Vàng nơi con sông Mêkong là biên giới giữa ba nước Lào, Thái Lan và Myanmar:

http://farm3.staticflickr.com/2879/9513128197_44d411eb6a_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9513128197/)

Đối với tôi gặp lại con sông Mêkong là gặp lại một người bạn với cảm giác thanh bình, thư giản, khoan khoái, và nhẹ nhàng. Đêm đó tôi quyết định sẽ đi từ Deqen xuôi theo dòng Mekong xuống phía Nam, đi ... đi mãi dọc theo dòng sông tuyệt vời này...

"Tôi là gã cao bồi nghèo đơn độc, và đường về nhà còn xa lắm... xa lắm..."

http://farm4.staticflickr.com/3774/9515917852_7af1401982_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9515917852/)

HDD82
19-08-2013, 15:26
Những hình ảnh cuối cùng về ngọn núi Mê Li ...

http://farm8.staticflickr.com/7304/9513156223_549c30d1c8_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9513156223/)

http://farm4.staticflickr.com/3767/9515945852_6aca775b27_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9515945852/)

Lâm Đại Ngọc
19-08-2013, 15:27
Người TQ gọi sông Mêkong này là Lancang...
Người TQ gọi là sông Lan Thương(瀾滄) đó bác!

HDD82
19-08-2013, 15:34
Người TQ gọi là sông Lan Thương(瀾滄) đó bác!
Tên hay quá! Cảm ơn bác.

Vậy là thấm thoát đã hai tuần kể từ khi tôi rời Việt Nam... Trong hai tuần ngắn ngủi tôi đã cùng các bạn đi đến những vùng đất mới, leo lên những ngọn núi với độ cao gấp đôi Phang-xi-păng, đi xuống dưới những thung lũng, nhìn thấy các khung cảnh hùng vĩ, trải qua những chuyện tồi tệ, gặp các sự việc rắc rối. Tâm trạng lúc thì hào hứng bay bổng lên đến mây xanh, lúc lại trải qua những cảm xúc tồi tệ, thất vọng cùng cực... Hai tuần là quãng thời gian quá ngắn ngủi trong một đời người, nhưng bạn có thể mong đợi gì hơn?

Từ Deqen HDD82 xuôi xuống phía Nam theo con đường không được Google Maps "công nhận" đến thị trấn Weixi, quãng đường chừng 250km:

http://farm3.staticflickr.com/2855/9513183231_d4cc57db39_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9513183231/)

http://farm6.staticflickr.com/5539/9513180839_35b013a95e_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9513180839/)

http://farm3.staticflickr.com/2870/9515969764_12648342b5_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9515969764/)

kimvanchinh
19-08-2013, 17:38
Cảnh trí thật hùng vĩ
Con người thật oai hùng
Thế mới xứng danh đi phượt.
Tôi ghen tỵ với bạn vì không còn sức trẻ để phượt những chuyến dài hơi miền đất lạ với xe 2 bánh là món tôi cũng thích thú. Đành ngóng chuyện của bạn thôi. Những chuyến phượt dũng cảm và có phần liều lĩnh như bạn đi nó góp phần trui rèn nên nhân cách con người.
Tôi cũng nhiều lần ngược xuôi dòng Mekong trên đất Việt - Miên - Lào, khi bằng xe gắn máy, khi bằng ô tô, và chia sẻ với bạn cảm xúc về dòng sông mẹ đã sản sinh ra mảnh đất Tây Nam bộ trù phú của chúng ta và cũng rất tủi hờn khi thấy dòng sông mekong trù phú, đầy tiềm năng và thơ mộng nhưng lại là một trong những dòng sông mà dân cư lưu vực còn đói nghèo và bất hợp tác nhau trong thời đại toàn cầu hoá này.

Lâm Đại Ngọc
19-08-2013, 19:53
Từ Deqen HDD82 xuôi xuống phía Nam theo con đường không được Google Maps "công nhận" đến thị trấn Weixi, quãng đường chừng 250km:

http://farm3.staticflickr.com/2855/9513183231_d4cc57db39_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9513183231/)

http://farm6.staticflickr.com/5539/9513180839_35b013a95e_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9513180839/)

CÓ CÔNG NHẬN NÈ BÁC:

https://img835.imageshack.us/img835/3826/jhwp.png (http://imageshack.us/photo/my-images/835/jhwp.png/)



Trên bảng xanh chỉ đường mũi tên bên phải đi Gongshan (贡山) tức là Cống Sơn thuộc Châu tự trị Nộ Giang (Nujiang-怒江);
Còn mũi tên đi Weixi (维西) tức là Duy Tây thuộc Châu tự trị Địch Khánh (Deqen-迪 庆)

Shaggydinh
19-08-2013, 23:56
ngưỡng mộ bác quá ...chuyến đi còn nữa ko bác

MrMilan
20-08-2013, 07:14
Bác Lâm Đại Ngọc nghiên cứu kỹ quá, sắp sửa tung hoành Vân Nam có khác

sieusaodadon
20-08-2013, 09:36
Dù mới tới đây.... Nhưng nếu có một lời nào bình luận về hành trình của bạn, kể cả là khen tặng, khâm phục, ... hay gì gì đó, thì với mình đều là không được, không đủ. Bởi rằng bản thân hành trình của của bạn là một bản trường ca tuyệt đỉnh, vậy thì hãy "Đọc và cảm nhận"
Nhưng thực lòng nếu được nói một câu với bản trường ca đó thì mình nói rằng: "Mình ghen tỵ với bạn"

Lâm Đại Ngọc
20-08-2013, 10:31
He he, tks MrMilan

HDD82
20-08-2013, 14:20
CÓ CÔNG NHẬN NÈ BÁC:
Trên bảng xanh chỉ đường mũi tên bên phải đi Gongshan (贡山) tức là Cống Sơn thuộc Châu tự trị Nộ Giang (Nujiang-怒江);
Còn mũi tên đi Weixi (维西) tức là Duy Tây thuộc Châu tự trị Địch Khánh (Deqen-迪 庆)

Giá mà em gặp bác từ trước thì hay quá... :)

Đường đi hôm đó tuyệt vời, con đường trải nhựa mới tinh, trời nắng đẹp sao nhiều ngày mưa ở Deqen, tôi cứ bon bon trên chiếc xe gắn máy đổ đèo liên tục, vừa đi vừa ngắm những ngôi làng của người Tây Tạng dọc theo bờ sông. Một trong những ngôi lành đó là quê của Tenzi, cô gái Tây Tạng ở Dali. Rất dễ nhận ra làng của người Tạng nhờ dấu hiệu là một ngôi đền màu trắng nằm ở giữa làng hoặc đầu làng...

http://farm3.staticflickr.com/2871/9513199237_3dd50f8cf0_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9513199237/)

http://farm4.staticflickr.com/3701/9513198359_ea01870700_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9513198359/)

http://farm8.staticflickr.com/7403/9513197571_799469ccab_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9513197571/)

HDD82
20-08-2013, 14:22
...chuyến đi còn nữa ko bác

Dạ còn chút chút nữa bác...

http://farm3.staticflickr.com/2866/9386478495_7c55c4da0e_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9386478495/)

http://farm4.staticflickr.com/3793/9386477519_e13168acf6_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9386477519/)

http://farm6.staticflickr.com/5529/9386480365_9c51c1955c_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9386480365/)

http://farm6.staticflickr.com/5339/9389249856_28d90f9a6c_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9389249856/)

HDD82
20-08-2013, 14:24
"Vui chơi không quên nhiệm vụ", trời nắng to nên tôi cũng tranh thủ lấy quần áo ra phơi... Chạy vài tiếng đồng hồ là áo quần khô cong queo... :)

http://farm3.staticflickr.com/2884/9389252242_fab00d4a4e_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9389252242/)

HDD82
20-08-2013, 14:26
Tôi không rõ thời gian để một giọt nước trên đỉnh núi Mêli tan chảy hòa vào sông Mêkong, rồi xuôi dòng hàng nghìn km ra đến biển mất bao lâu? Có thể vài tháng? Có thể một năm? Nhưng chắc chắn một dòng sông lớn trên đường đi của nó phải tiếp nhận luồng nước từ hàng trăm con suối lớn nhỏ từ nhiều ngọn núi khác nhau, có nước xanh, có nước đục, có nước bẩn, có nước sạch... để rồi càng lúc càng lớn mạnh hơn, và nó cũng cho đi nguồn nước của mình cho sự sống các làng bản dọc hai bên bờ nữa chứ không khép kín, và cô lập. Cũng như chúng ta trên con đường phát triển phải dung hòa, tiếp nhận những câu chuyện trái ý phật lòng, những ý kiến chê bai, những định kiến hạn hẹp để rồi càng lúc càng trưởng thành thêm... và đích đến cuối cùng là hòa vào biển lớn, trở về với thiên nhiên và kết thúc một chu kỳ tuần hoàn của cuộc sống...

Hàng chục con suối nhỏ đổ vào sông Mekong trên đường đi:

http://farm8.staticflickr.com/7406/9386476041_c2c900be61_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9386476041/)

http://farm6.staticflickr.com/5521/9386750349_6c185e519c_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9386750349/)

Chụp xong tấm hình này tôi cũng tự cho phép mình tạo ra một "con suối" nhỏ, dung tích 500ml hòa vào sông Mêkong... :D

http://farm4.staticflickr.com/3741/9389522500_4f44ea9f61_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9389522500/)

HDD82
20-08-2013, 14:39
Ngủ đêm tại thị trấn Weixi, hôm sau tôi tiếp tục xuôi xuống phía Nam theo những con đường ngoằn ngoèo đến Yingba. Có độc giả theo dõi topic này chỉ quan tâm đến hình ảnh, có người lại quan tâm đến bản đồ đường đi, v.v... Để chia sẻ với các bạn, HDD82 mạnh dạn đưa lên tấm bản đồ này, mặc dù biết rằng thời buổi CNTT với ipad, iphone, thiết bị dẫn đường GPS, smartphone mà tôi đưa một tấm bản đồ giấy lên thì sẽ có người cười ngất... :)

Weixi nằm ở trên cùng của bản đồ. Yingba là vòng tròn nhỏ nhỏ nằm ở giữa. Phía dưới Yingba là thị trấn Tuer, phía dưới Tuer là thị trấn gì tôi quên mất tên rồi... Hướng mũi tên là hướng di chuyển dọc theo con sông Mêkong. Mỗi thị trấn trên là nơi HDD82 dừng chân qua đêm.

http://farm4.staticflickr.com/3749/9551064775_28358071a2_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9551064775/)

Nhưng dù sao bản đồ này cũng tốt hơn nhiều "bản đồ" chuyến đi lần trước. :D

http://farm8.staticflickr.com/7365/9551161269_fb890c78dd_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9551161269/)

Từ Weixi HDD82 đến thị trấn Yingba, độ dài khoảng 190km.

http://farm3.staticflickr.com/2821/9389680120_a23b3a7322_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9389680120/)

http://farm6.staticflickr.com/5545/9386911117_6c829846e5_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9386911117/)

Hình ảnh tiêu biểu một thị trấn Trung Quốc là ngay phía đầu làng sẽ có một trạm xăng (nếu làng nhỏ thì sẽ không có), tiếp đến là vài tiệm sửa xe vá xe oto, tiếp nữa là hàng loạt cửa hàng bán máy nổ, máy kéo, máy nông nghiệp, tiếp nữa mới tới vài cửa hiệu tạp hóa rồi đồ ăn.

Bởi vì tôi quên không mang theo quyển giao tiếp song ngữ nên đành dựa vào khả năng "múa balê" và quyển "tự điển" này. Tự điển có bốn câu mà câu cuối cùng mãi sau này mới biết... :)

http://farm3.staticflickr.com/2885/9389967854_5a0dce74f8_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9389967854/)

HDD82
20-08-2013, 14:57
Tôi ghen tỵ với bạn vì không còn sức trẻ để phượt những chuyến dài hơi miền đất lạ với xe 2 bánh là món tôi cũng thích thú.
Em cũng "ghen tỵ' với chuyến đi Nhật Bản của bác! Nhưng các bác U60 đi xuyên Việt bằng xe máy không phải là không có ạ... Chúc bác mãi đam mê với xe máy!

Càng đi về cuối dòng sông khung cảnh càng trù phú, màu xanh của trồng trọt càng nhiều, và con đường càng trở nên... tồi tệ... :) Một công trường xây dựng khổng lồ chào đón HDD82 bắt đầu từ Weixi đi về phía Nam, đường xá lầy lội bị cày nát bởi hàng trăm xe tải, xe cẩu tạo ra khung cảnh giống như thời chiến tranh: các "hố bom" khắp nơi! Với tiền sử bị rơi hành lý, hỏng hóc trên đường nhiều lần thì cả hai chúng tôi: người và xe phải chiến đấu hết sức vất vả. Tuy nhiên cũng kịp chụp được một vài hình ảnh trên đường đi...

Có thể nhìn thấy những cánh đồng trồng hoa hướng dương trên đường:

http://farm3.staticflickr.com/2870/9386914245_608176dd7e_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9386914245/)

http://farm8.staticflickr.com/7441/9387114467_7f50b565ff_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9387114467/)

Và màu xanh cũng bắt đầu nhiều hơn...

http://farm8.staticflickr.com/7453/9389684326_a76197d696_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9389684326/)

http://farm4.staticflickr.com/3685/9386909969_af03489631_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9386909969/)

Đường xá? Một đống hỗn lộn... Ốp-rốt toàn tập trong hai ngày liên tục với 300km trên chiếc Honda Made in China và gần 30kg hành lý trên xe dưới trời mưa tầm tã không phải là một trải nghiệm thú vị cho lắm...

http://farm6.staticflickr.com/5504/9386910529_c753245a82_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9386910529/)

http://farm4.staticflickr.com/3680/9389680810_bea8c57e62_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9389680810/)

HDD82
20-08-2013, 15:01
Đang "bon bon" trên một con đường như vậy thì sau một khúc cua đột nhiên bánh trước lún xuống, tôi rồ ga tăng tốc vượt qua bãi cát như thường lệ, lại lún sâu hơn... Mọi chuyện xảy ra quá nhanh chóng, khi HDD82 chưa kịp hiểu chuyện gì thì cả xe và người đã ngập sâu trong vũng bùn. Cái gì thế này? Rõ ràng đây là cát với sỏi đá mà? Làm sao lún được? Không, bên dưới lớp cát sỏi hiền lành này là một con quái vật ăn thịt tên là "bùn nhão". Tôi đã bị lạc vào con đường bỏ hoang và vũng bùn này chờ sẵn sau khúc cua như một cái bẫy giết người... nuốt chửng chiến mã Honda cùng với tay lang thang...

Tôi giơ tay vẫy vẫy cầu cứu một người dân ở xa nhưng họ không nghe thấy. Tôi bước ra khỏi xe và lấy hết sức rút được một chân lên khỏi bùn thì cả người mất thăng bằng té nhào xuống... hai tay và hai chân đều lún xuống từ từ... từ từ... tôi vùng vẫy như một con thú bị sập bẫy, càng vùng vẫy càng lún... Kỳ quái! Đây giống như bộ phim về cát lún ở sa mạc chứ không thể nào lại xảy ra ở cạnh sông Mekong được???

http://farm4.staticflickr.com/3715/9405760266_5465b7b795_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9405760266/)

Trước tiên trong đầu tôi xuất hiện ý nghĩ là phải tìm người giúp mình kéo xe theo hướng ngược lại và sau đó là tìm cách ra khỏi con đường bỏ hoang này. Nhìn quanh... không một bóng người ! Tôi sải chân bước tới nhưng chợt sựng lại: "Dân vùng này rất nghèo khổ, đã có cảnh báo là dân ở đây sẵn sàng ăn cướp bất cứ ai đi qua. Xe mình đang nằm trong vũng bùn như vậy hóa ra là miếng mồi quá ngon ư?". Bên cạnh tôi, con sông Mekong như đang cười nhạo báng "Mày hả thằng phượt kia.. đáng đời mày nhé..."

Hít một hơi thật sâu lấy lại bình tĩnh. Tất cả những gì tôi làm sau đó giống như một buổi tập thể hình với chiếc xe là tạ, vũng bùn là lò xo kéo chiếc xe lại và tôi thì đang tập bài tập kéo, đẩy, quăng quật... Bỏ hết hành lý xuống bãi đất cứng bên cạnh rồi thì ... 1, 2, 3 kéo... 1, 2, 3 kéo... Vâng, đôi tay của một giảng viên đại học thường ngày cầm phấn viết bảng thì giờ đây bốc bùn đất, đôi chân đứng trên bục giảng thì bây giờ dẫm xuống bùn đen (đúng nghĩa đen)... :)

Tôi không rõ bộ phim Mekong ký sự có nói đến đất lún không? Nếu có thì đáng lẽ tôi phải xem kỹ trước khi thực hiện chuyến đi này... hic...

http://farm3.staticflickr.com/2823/9405760224_bbdef70316_o.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9405760224/)

http://farm6.staticflickr.com/5457/9405760184_b551136a82_o.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9405760184/)

Và rồi một cảnh tượng lạ lùng diễn ra khi tôi quay lại thị trấn hỏi đường một người đàn ông: tôi bước tới một bước, anh ta lùi một bước; tôi bước tới một bước, anh ta lại lùi một bước... Rồi tôi nhìn lại mình: mặt mũi tay chân, giày dép dính đầy bùn đất không còn ra hình thù một con người. Nở nụ cười như mếu trấn an anh ta xong, tôi mới được chỉ bảo rằng con đường mới đáng lý ra phải rẻ phải chứ không được chạy thẳng.

Còn tiếp...

Lâm Đại Ngọc
20-08-2013, 15:30
Giá mà em gặp bác từ trước thì hay quá... :)


Chưa đi bao h bác HDĐ82 ơi, đang lên k.hoạch, chỉ nghiên cứu trên giấy thôi..:))

kimvanchinh
20-08-2013, 18:11
Chuyện của bạn ly kỳ, và rùng rợn nữa, như chuyện thám hiểm Thế kỷ 18. Âu cũng là trải nghiệm rất đáng khen. Tôi thấy nó rủi ro nhiều quá, may mà bạn đủ tinh thần, sức khoẻ, bản lĩnh và có thể có cả đam mê thích như vậy để vượt qua.
Tôi đi phượt xe máy thường hoạch định và chuẩn bị chi tiết để tránh các rủi ro không càn thiết. Phượt chứ đâu phải thử nghiệm đi xe địa hình.
Tôi nhớ, lần tôi dũng cảm nhất và vẫn còn cảm giác ớn lạnh là đi xe máy ở Lào từ Pakse qua sông Mekong qua đền Watphu (di sản Unesco). Tôi không biết con phà nhỏ (thực ra là thuyền tự tạo) đã từ lâu ít người đi, thấy Tây nó qua sông từ bên kia, tôi cũng liều cho xe máy xuống thuyền con không hề có phao cứu hộ để qua đoạn sông rộng đến 3 km chảy xiết mùa nước lớn.
Mình post hình ảnh ké để góp vui cho topic hùng tráng chinh phục mekong này, ảnh vượt sông Mekong hạ nguồn không thể hoành tráng như bạn đi ở thượng nguồn nhưng nó góp vui cho cái nhìn toàn cảnh hơn.

https://i1303.photobucket.com/albums/ag149/kimvanchinh123/He2011670_zps2fb11161.jpg (http://s1303.photobucket.com/user/kimvanchinh123/media/He2011670_zps2fb11161.jpg.html)

Anh lái đò người Lào dửng dưng như không khi đưa khách "quốc tế" qua sông rộng mênh mông với xe máy:

https://i1303.photobucket.com/albums/ag149/kimvanchinh123/He2011677_zps10cf7289.jpg (http://s1303.photobucket.com/user/kimvanchinh123/media/He2011677_zps10cf7289.jpg.html)

naloan
20-08-2013, 20:15
Đã đọc được 2 ngày mơi đến trang 4, rất thik đoạn anh HDD82 so sánh người với dê ai tự do hơn, và đoạn về 2 cái balo...

HDD82
21-08-2013, 13:58
Tôi đi phượt xe máy thường hoạch định và chuẩn bị chi tiết để tránh các rủi ro không càn thiết. Phượt chứ đâu phải thử nghiệm đi xe địa hình.

Cảm ơn bác đã có lời khuyên rất thiết thực!

Với bộ dạng bên ngoài như vậy thì thật khó để một nhà trọ nào đó tiếp nhận, tôi nghĩ ra một cách là để xe máy ở cách nhà trọ một quãng rồi làm như khách bộ hành đang đi tìm phòng trọ, sau khi trả tiền phòng trước và lấy chìa khóa xong tôi mới phóng xe vào thì mọi chuyện đã rồi... Tuy vậy đôi mắt thất thần của bà chủ nhà trọ và chăn mền trắng tinh ở đây làm tôi không nỡ lòng cho lắm. Tôi hỏi xin vòi nước để rửa xe và hành lý? Bà chủ lập tức tươi tỉnh chạy sang nhà hàng xóm hỏi mượn giúp tôi ngay. Mọi chuyện sau đó cũng chẳng có gì hay ho để kể: một khách Việt nam sang Trung Quốc du lịch bốc bùn đất, rửa xe ngoài hè phố...

Trên đường đi HDD82 nhận thấy có hai công trường xây dựng thủy điện rất lớn trên sông Mekong, nhìn tên tiếng Anh của nó tôi biết ngay “HydroLancang” với hàng đoàn xe tải và có nhiều hầm ngầm xuyên núi.
Quang cảnh sông Mekong nhìn từ một nhà trọ gần thủy điện Mekong:

http://farm8.staticflickr.com/7321/9420065488_db18b99575_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9420065488/)

Và dừng lại dọc đường ăn dưa hấu sông Mekong. Không đỏ lắm nhưng vị rất ngọt... Tôi lấy một miếng dưa to nhất mời hai ông bà già đang ngồi gần đó, ông già sau khi bị tôi nhét miếng dưa vào tay thì miễn cưỡng ăn, bà già thì bỏ chạy...

http://farm4.staticflickr.com/3679/9417287029_ccc700221c_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9417287029/)

Đường đi dọc sông rất vắng vẻ và thưa thớt dân cư, đôi khi tôi dừng lại ăn trưa tại một quán ăn cho công nhân xây dựng đường, chỉ đơn giản bước vào hỏi họ xem có gì ăn được không, đôi khi là một quán ăn mà thỉnh thoảng một chiếc xe tải nhỏ chạy qua cũng đủ làm cho cả phòng ngập ngụa trong bụi và khói đen...

http://farm8.staticflickr.com/7403/9420052426_2d7ed3058d_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9420052426/)

Đồ ăn TQ thì ai cũng rõ là nhiều dầu mỡ và chủ yếu là chiên xào. Cơm đôi khi miễn phí hoặc có giá 2 yuan một tô. Người TQ phải nói là ăn nhiều. Rất thường khi tôi phải nói chủ quán bớt cơm lại một nửa, họ cứ lắc đầu không hiểu tại sao một tay to con vậy mà ăn cơm ít thế? Tô cơm, tô canh, dĩa rau v.v... ở đâu cũng to, từ Dali tới Shangri-La tới những vùng thôn quê hẻo lánh. Lúc mới đầu tôi xấu tính nghĩ là họ thấy mình là khách du lịch nên làm nhiều thức ăn vậy để tính tiền thêm nhưng không phải: cơ bản là người TQ ăn nhiều thật.
Cái tô này coi vậy chứ to khủng khiếp. Nhắm mắt nhắm mũi cả tiếng mới ăn hết một tô, ăn xong đứng dậy trả tiền thì cả quán người ta ăn xong đi hết từ đời nào rồi...

http://farm4.staticflickr.com/3730/9417286389_fa0712c77a_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9417286389/)

http://farm6.staticflickr.com/5535/9420051850_8b1f226fc8_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9420051850/)

HDD82
21-08-2013, 14:08
Đã đọc được 2 ngày mơi đến trang 4, rất thik đoạn anh HDD82 so sánh người với dê ai tự do hơn, và đoạn về 2 cái balo...

Cách đọc của bạn làm mình rất ngưỡng mộ, vì trong thời đại thức ăn nhanh McDonald, KFC bắt đầu phát triển này rất ít người chịu khó đọc như bạn mà thích lướt mắt qua các hình ảnh hơn. :)

Tiếp tục...

Rồi một hôm không biết tôi khoa chân múa tay kiểu gì mà cô chủ quán bưng ra một tô canh. Một tô canh? Đúng vậy! Mừng hết biết! Vâng, người VN mình thì thích ăn canh nhưng người TQ thì không. Vừa ăn tô canh rất tiết kiệm dầu mỡ, rất ít màu mè này tôi vừa vắt óc nhớ lại xem lúc nãy mình nói gì với cô chủ, hoặc múa may tay chân như thế nào mà được tô canh nhưng chịu thua... Tô canh đầu tiên sau hai tuần ở TQ:

http://farm6.staticflickr.com/5344/9420051348_3d4cab1e80_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9420051348/)

Sau này tôi nghĩ ra một cách là khi nói chuyện với chủ quán thì miệng cứ luyên thuyên “shuẩy, shuẩy” - tiếng TQ nghĩa là “nước, nước” - còn hai tay thì múa may quay cuồng vẽ vẽ trong không khí thành một vòng tròn giống mấy người tập Thái Cực Quyền, ý là cái tô canh hình tròn. Rồi dùng “Nhất dương chỉ” chỉ vào loại rau nào mà mình thích trong tủ lạnh... Xong xuôi thì cũng toát hết mồ hôi... ra bàn ngồi chờ xem mỗi người chế biến như thế nào?

Ngồi một lúc bạn sẽ nghe những tiếng “phừng, phừng...” phát ra từ bếp ga to mà mọi người TQ dùng để nấu ăn với ngọn lửa rất lớn. Khoảng chừng 5p sau tiếng “phừng, phừng...” là yên chí sẽ có món ăn dọn lên:

http://farm8.staticflickr.com/7361/9417284309_812eeaf87b_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9417284309/)

Kết quả của phương pháp yêu cầu món ăn theo Thái Cực Quyền của tôi cũng khá hiệu nghiệm: các tô canh xuất hiện ngày càng nhiều trong các bữa ăn...

http://farm8.staticflickr.com/7325/9417283775_a59772fc21_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9417283775/)

Nhưng đôi khi “Nhất dương chỉ” quá trớn vào một củ bắp cải to, thế là ra một tô canh đựng trong cái chậu cho heo ăn như thế này...

http://farm8.staticflickr.com/7340/9420049922_1d1b96e2c2_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9420049922/)

HDD82
21-08-2013, 14:11
Trên con đường ọp-rốt 300km về lại Tp. Dali tôi có ghé qua thị trấn Weishan (cách Dali khoảng 50km về phía Nam) thăm đỉnh núi vốn là nơi mà các Đạo sĩ theo Đạo giáo xưa kia ẩn cư tu luyện. Ngọn núi này với 20 ngôi đền thờ nằm rải rác khắp nơi được xếp vào dạng một trong mười bốn ngọn núi tượng trưng cho sự phát triển của Đạo giáo.

http://farm8.staticflickr.com/7300/9420062398_b2a4b9bc16_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9420062398/)

http://farm4.staticflickr.com/3690/9420063758_673427c994_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9420063758/)


Nghe đến từ Đạo là chúng ta dễ dàng hình dung ra các đạo sĩ hàng ngày đọc sách luyện võ trong các tu viện hẻo lánh ít người lui tới. Họ có lối phục sức rất khác người: tóc cột thành búi giống như củ hành trên đầu, đầu đội mũ vải, chân mang giày vải. Hoặc ai đọc Kim Dung thì hình dung ra các đạo sĩ phái Toàn Chân, mà “đại diện tiêu biểu” là Triệu Chí Kính làm chuyện bậy bạ với Tiểu Long Nữ, người yêu của Dương Quá.

Tách biệt ra khỏi con đường chính dẫn tới những tòa nhà uy nghi, tôi chọn cho mình con đường nhỏ dẫn tới một trong những nơi các đạo sĩ ngày xưa tu luyện. Đường vào nơi này rất quanh co, vắng vẻ, tịch mịch. Quả là những đạo sĩ ngày xưa rất biết cách chọn nơi tu luyện tránh bị ảnh hưởng bởi “bụi trần”

http://farm3.staticflickr.com/2851/9417295503_a3205901a9_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9417295503/)

Đi bộ theo con đường này khoảng 2.5km thì thấp thoáng xuất hiện mấy căn nhà cổ hoàn toàn cô lập giữa rừng núi hoang vu. Vâng, nơi đây mà để tu luyện thì quá tuyệt vời

http://farm6.staticflickr.com/5325/9420060992_35c5ee4860_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9420060992/)

http://farm3.staticflickr.com/2819/9417293369_d435f351b0_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9417293369/)

Lối đi vào nhà mang phong cách rất đặc trưng Trung Quốc... một bức tượng uy nghi lẫm liệtmặt hướng ra ngoài như có ý nhắc nhở những ai viếng thăm ngôi nhà tốt hơn hết là nên để “bụi trần” ở ngoài bậc tam cấp, chớ mang những điều bon chen ở xã hội vào làm ô uế khung cảnh ở đây:

http://farm8.staticflickr.com/7454/9420058360_c09e94b83b_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9420058360/)

Tôi háo hức đi vào bên trong chiêm ngưỡng toàn bộ vẻ đẹp cổ kính, trang nghiêm ở đây... bên cạnh tôi... ngay sau các bức tượng này... là các đạo sĩ... Đúng rồi! Các đạo sĩ... đang đánh bài, uống rượu, nhậu nhẹt tưng bừng...

http://farm8.staticflickr.com/7366/9417298299_62ec784a57_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9417298299/)

Và phơi quần áo khắp nơi...

http://farm6.staticflickr.com/5494/9420055804_93b83f7b8a_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9420055804/)

Vâng, những nơi yên lặng tĩnh mịch nhất chưa chắc là nhưng nơi thanh tịnh nhất!

HDD82
21-08-2013, 14:17
Viết về đoạn kết gặp lại Tenzi: Cuối cùng tôi cũng gặp lại Tenzi sau hai tuần, cô nàng Tây Tạng tíu ta tíu tít hỏi thăm chiếc xe như thế nào? có gặp trục trặc gì nữa không? có trầy xước gì không? Đương nhiên là tôi giấu nhẹm đoạn chiếc xe tắm trong vũng bùn hôm trước và không ngớt lời khen ngợi đây là chiếc xe mới và tốt nhất mà tôi từng được lái... Nụ cười hớn hở của Tenzi khi gặp lại chiếc Honda yêu quý:

http://farm4.staticflickr.com/3775/9420054402_fe167ab186_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9420054402/)

Buổi tối hôm đó tôi mời hai vợ chồng Tenzi đi ăn nhà hàng, “nhà hàng nào mà mày thích nhất trong thành phố này”, tôi nói. Hai vợ chồng cũng lịch sự mời tôi uống bia một chầu tại bar sau khi ăn tối, đương nhiên là tôi vui vẻ nhận lời. Trước khi đi tôi tranh thủ giặt giũ đống quần áo và đem ra ngoài sân thượng phơi cho khô vì hôm đó rất đẹp trời: hoàn toàn nắng ráo sau ba, bốn ngày mưa liên tiếp ở Dali.

http://farm8.staticflickr.com/7319/9420053826_5630165357_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9420053826/)

Rồi chúng tôi đi ăn tối với nhau rất vui vẻ. Hai vợ chồng Tenzi đều cởi mở và rất thích đi du lịch nên câu chuyện cứ nổ tưng bừng trên bàn ăn. Tiếp theo đó là màn uống bia tại bar cũng tưng bừng không kém... 11h đêm, ba chúng tôi lững thững đi bộ về nhà kết hợp ngắm bầu trời đêm đầy sao ở Dali. Rồi cũng đêm đó tôi được chứng kiến hành động “phi thường” của người Tây Tạng khi Tenzi, với váy ngắn và giày cao gót, leo xuống mái nhà bên cạnh từ sân thượng rồi thoăn thoắt nhảy cửa sổ vào phòng tôi mở cửa. Lý do là ổ khóa phòng tôi gặp trục trặc không mở được từ bên ngoài...
Vào phòng tôi tranh thủ lên mạng viết vài bài ... Xong! 1h sáng... Tôi tranh thủ ra ngoài lan can ngắm bầu trời đầy sao tuyệt đẹp ở Dali trước khi đi lên giường... 4h sáng, bị đánh thức bởi tiếng sấm nổ và tiếng mưa rơi tí tách ngoài cửa sổ. Mưa à? Ngủ càng sướng! Rồi tôi đá tung chăn chạy ra lan can sân thượng... Quá muộn! Toàn bộ áo quần, giày dép đã ướt sũng từ đời nào.. Chỉ còn bộ quần áo ngủ đang mang trên người là khô ráo... Ông Trời lẽ nào bắt tôi phải mang bộ quần áo ngủ này ra ngoài đường sao?

Hết....

HDD82
21-08-2013, 14:29
... phần 1.

Phần 1 của hành trình khám phá vùng đất Yunnan và một phần của văn hóa, con người Tây Tạng như vậy đã kết thúc. Và xin tiếp tục phần 2...

Đối với tôi trước khi bắt đầu chuyến đi này, nói đến Tây Tạng là nói đến Lhasa, đến Tây Tạng là phải đến Lhasa. Và đương nhiên tôi cũng muốn đến xem Lhasa như thế nào. Nhưng sau khi tìm hiểu thông tin kỹ càng thì tôi thấy thật ra Tây Tạng còn hơn thế rất nhiều... Với diện tích rộng lớn chiếm gần 1/3 lãnh thổ toàn Trung Quốc trong khi dân số chỉ khoảng 5 triệu người, 3 triệu người sinh sống ở Lhasa còn 2 triệu người Tạng còn lại phân bố khắp nơi trên các bình nguyên bao la... Nếu được phép ví von thì có thể nói Lhasa giống như một phòng khách được trang hoàng lộng lẫy trong một ngôi nhà rộng lớn bởi vì về cơ bản Lhasa là nơi để người TQ thể hiện cho cả thế giới thấy rằng họ đã đầu tư xây dựng một Tây Tạng phát triển ra sao, nâng tầm đời sống của người Tạng như thế nào...

Du khách bất kỳ nước nào đến thăm Lhasa sẽ được một người TQ dìu tay phải, một người Tạng (được cấp phép làm du lịch) dìu tay trái đưa vào căn phòng khách tiện nghi được trang bị điều hòa máy lạnh, ghế sofa, tivi plasma, và những chàng trai cô gái trong trang phục truyền thống Tạng đứng chào trong tiếng nhạc vi vu. Bạn muốn tự mình “khám phá” căn phòng này ư? Được thôi. Hai người bảo mẫu này sẽ dìu bạn đi đến những nơi đã được cấp chứng nhận “sạch và an toàn” dưới chế độ quay phim theo dõi tự động 24/24h. Lhasa thật hấp dẫn, nhưng ...

... có lẽ những vở kịch trong nhà hát không phù hợp với những tay lang thang đường phố và luôn tránh các địa điểm ồn ào đông người như tôi. Tôi muốn khám phá ngôi nhà rộng lớn Tây Tạng này từ trên nóc nhảy xuống, từ ngoài cửa sổ nhà bếp leo vào, hoặc thậm chí đào hầm chui lên... Còn căn phòng khách sang trọng này ư? Có lẽ đến khi nào gối mỏi tay rung, tóc bạc lưng còng, tôi sẽ tự thưởng cho mình một vé ngồi trong phòng xem vở kịch này vậy.

Và đó là lý do tôi đang đứng đây: Shangri-La, trong phòng cafe một nhà trọ người anh của Tenzi, còn dưới sân là chiếc Yamaha 250cc đời mới phun xăng điện tử mới kinh coong đã sẵn sàng chờ người lái nó đến những vùng đất mới...

Vâng! Mặc dù đôi khi tự nhận mình là một người thích phiêu lưu, nhưng tôi không muốn “phiêu lưu” với chiếc Honda 150cc này hơn nữa. Với hai triệu người sống trên diện tích gần 1/3 Trung Quốc thì khoảng cách giữa hai ngôi làng được tính theo đơn vị trăm cây số và tôi cần một chiếc xe mạnh hơn, tốt hơn, một con ngựa Xích Thố của Quan Vân Trường, để cùng nhau vượt qua khó khăn. Hư xe dọc đường lúc đêm khuya, không người cứu giúp, ở độ cao 4,000m, trời lạnh thấu xương, xung quanh là các con chó hoang đói khát... nghĩ đến chừng đó thôi là máu “phiêu lưu” của tôi đã bốc hơi đi gần hết rồi.

Và phần hai của topic xin được phép bắt đầu...

http://farm6.staticflickr.com/5476/9449439129_863cab244f_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9449439129/)

HDD82
21-08-2013, 14:36
Một buổi sáng Shangri-La thời tiết lạnh lẽo, cơn mưa kéo dài suốt từ chiều hôm trước vẫn còn tiếp tục thả xuống những giọt nước lạnh buốt, kèm vào đó là cơn gió thổi nhẹ nhưng cũng khiến người ta rùng mình. Trong một nhà trọ khuất sau một góc phố, một tay moto bất chấp thời tiết đang lặng lẽ mang hành lý xuống sân cột vào chiếc xe màu đen dáng thể thao. Nhưng hắn không đơn độc! Cả nhà trọ đang truyền tai nhau câu chuyện một tay lạ mặt mới đêm hôm trước còn ngủ trên ghế salon ở phòng uống cafe, phơi khô áo quần quanh lò sưởi thì sáng hôm nay đang chuẩn bị đi Tây Tạng bằng xe máy.

Rồi người ta bắt đầu ra cả ngoài hành lang đứng nhìn, không phải những cái nhìn tò mò mà cả đám đông người cứ đứng yên lặng như vậy 30 phút ... 40 phút ... Họ vẫn đứng đó... 45 phút... Một số cười mỉm khi thấy tôi cau mày tính toán cách buộc hành lý lên chiếc xe, rồi khuôn mặt dãn ra khi tôi đã cột xong.

“Mày người Việt Nam à?”. “Đúng rồi.”. “Mày đi Tây Tạng à?”, một cô người Đức hỏi. “Vâng”. “Mày đi Lhasa à?”. “Không”. Rồi gương mặt cô không giấu nổi vẻ ngạc nhiên khi thấy tôi nghệch ngoạc ra một cung đường... “Không Lhasa thì đi đâu?” Tôi có thể đọc được trong ánh mắt cô... Một cặp trai gái trẻ Trung Quốc thì kiên trì đứng dưới trời mưa phùn như vậy và giúp tôi cột hành lý. Còn trên lầu, hai đứa trẻ tóc vàng trạc 5, 6 tuổi người Hà Lan cứ nhảy nhót không yên cạnh bàn ăn của cha mẹ chúng (tôi ở Châu Âu nên cũng nhận ra ngữ âm Hà Lan). “Mẹ ơi, chú đi moto kìa. Đi Tây Tạng kìa”. Mặc cho những cái nhìn không hài lòng từ các bậc phụ huynh, chúng tìm cách tiếp cận khi tôi lên lầu lấy hành lý và cứ líu lo “Ba ơi, chú đi moto kìa”...

Một cô gái tóc vàng khác trên lầu lại gần tôi thắc mắc “Mày đi Tây Tạng à?”, “Mày đi moto à?” v.v... bên cạnh là anh bạn điển trai đang ngồi trên ghế salon êm ái. Chiếc áo thun ba lỗ của anh cắt khéo để lộ ra cơ bắp tay cuồn cuộn, tay anh cầm một quyển tiểu thuyết dày, thỉnh thoảng ném ánh mắt khó chịu về phía tôi như muốn nói:”Đi xe máy thì có gì hay?”, “Tây Tạng thì có gì hay mà phải quan tâm?”.

Rồi giờ lên đường cũng đã tới! Mọi người xúm lại quanh chiếc moto chụp ảnh trong khi tôi thì ngượng ngịu trước ánh mắt không hài lòng từ các bạn trai của các cô gái... Rồi cũng xong xuôi! Tôi leo lên xe nổ máy... brừm ... brừm... brừm... Âm thanh từ khối động cơ 250cc phá tan khung cảnh bình yên buổi sáng sớm. Lăn bánh được ... 5cm thì xe tắt máy! Mọi người “ồ” cả lên. “Hành lý nặng quá”. Một người nào đó nói.

Nhưng rồi rất nhanh chóng phía trước tôi đã là con đường, con đường dẫn đến vùng đất huyền bí Tây Tạng.

http://farm3.staticflickr.com/2815/9452317674_258dcf2c63_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9452317674/)

Lâm Đại Ngọc
21-08-2013, 16:01
Vậy là sao? Bác k đi Tây Tạng?...:shrug:

Minhcafe
21-08-2013, 16:09
Một hành trình hết sức ấn tượng,cũng như người thực hiện hành trình này và câu "live 2 ride" của anh ta !
Ước mơ của mình ko biết đến bao giờ thành hiện thực...

gianker
22-08-2013, 09:06
Hi hi, đọc từ đầu em tưởng bác HDD đi thẳng xe máy từ Đại Lý lên Deqin rồi sau đó vòng vèo tiếp lên Lhasa. Hóa ra là lên đến Deqin rồi quay lại và lại bắt đầu hành trình tiếp từ Lhasa. Bao nhiêu tò mò của em về đoạn từ Deqin đi Lhasa tan biến mất rồi, vì nghĩ là vào giữa mùa hè thì đường có thể đi được. Có một đường khác ko đi từ Deqin thẳng lên Markam mà vòng vèo đi Shangrila đến Daocheng - Litang - Markam - Lhasa, hay còn gọi là đường cao tốc Tứ Xuyên - Tây Tạng.

huyenthu98
22-08-2013, 11:35
Anh viết thật ly kỳ và hấp dẫn, thật sự ngưỡng mộ :D từng ngày vào phượt và đợi bài của anh a (c)

naloan
22-08-2013, 12:09
Lên tới giới hạn cao nhất mà người dân trong vùng cho phép khách du lịch đến, tôi mở balo lấy ra một bịch kẹo socola Chocopie "Made in Vietnam" nhấm nháp... Vâng! Đó là vị ngọt của cuộc sống. :)



Hình như lên cao ăn socola rất là dễ chịu, Naloan cũng có một kinh nghiệm kiểu kiểu này (c)

naloan
22-08-2013, 12:22
Như vậy, hai con sông Trường Giang và Mêkong bắt nguồn (hoặc ít ra là tiếp nhận nước từ các con suối) ở vùng núi phía Bắc Yunnan này. Tôi cứ thơ thẩn đi và đi dọc theo con sông mà không hề cảm nhận thấy thời gian trôi qua, cảnh quá đẹp. Khi ngồi lại xem các bức ảnh mình chụp HDD82 cam đoan rằng chúng chưa thể hiện được hết một phần mười vẻ đẹp ngoài thực tế... Những ai tâm hồn thơ mộng, nhạy cảm chỉ cần đi 1km dọc theo cung đường này thôi cũng đủ cảm xúc để sáng tác ra hàng tá bài thơ...



Cho nên mới có bài chia sẻ hay thế này để mọi người đọc...lên đất Tạng rồi thấy mọi hình chụp về nó đều ...xấu, và phải muốn mô tả trở lại bằng cách khác....

Lâm Đại Ngọc
22-08-2013, 13:56
Và phần hai của topic xin được phép bắt đầu...

http://farm6.staticflickr.com/5476/9449439129_863cab244f_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9449439129/)

Bác người Tạng này decor bộ râu con kiến đẹp nhỉ...

HDD82
22-08-2013, 14:35
Anh viết thật ly kỳ và hấp dẫn, thật sự ngưỡng mộ :D từng ngày vào phượt và đợi bài của anh a (c)
Cái này gọi là "phượt" máy tính đây :D... Cảm ơn bạn đã có lời động viên. Mình chia sẻ chuyến đi này vì một lý do riêng mà bạn sẽ biết ở cuối bài, chuyến đi bình thường thôi chứ chẳng có gì để đáng gọi là ly kỳ với hoành tráng cả.

Tiếp tục...

Bắt đầu từ Shangri-La tôi đi về phía Bắc hướng về Deqen nhưng rẽ phải khỏi con đường G214 khi cách Shangri-La chừng 60km. Khung cảnh núi non trùng trùng điệp điệp xuất hiện trước mặt, lần này không phải là sông Mekong mà tôi đang đi ngược dòng Trường Giang đến thị trấn Xiangcheng.

http://farm3.staticflickr.com/2881/9452621220_d10b083a49_o.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9452621220/)

Đang đi xe máy trên đường này thì trong đầu tôi tự nhiên vang lên điệu nhạc gần gũi của bộ phim Tây Du Ký:

"là la là la la
lá la la là la

Nhìn ngắm trời cao chập chùng
Lòng lo lắng không yên...
Không màng hiểm nguy cất bước
Ngày tháng cùng năm trôi dần
Ngọt bùi đắng cay đều qua
Biết đi hướng nao về đâu
là la là la la
lá la la là la

Thấp thoáng chân mây biết phương nào
Thấp thoáng chân mây xa tít mù
Đường về Thiên Trúc còn quá xa
Bao khó khăn vượt qua"

http://farm6.staticflickr.com/5543/9449640981_a6f65fa9a3_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9449640981/)

http://farm4.staticflickr.com/3749/9452424364_a30cc687af_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9452424364/)

http://farm6.staticflickr.com/5540/9452424572_ef3d80971d_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9452424572/)

Rồi những câu chuyện của Tây Du Ký cứ như một bộ phim quay chậm trước mắt, tôi thấy mình cũng giống những Tam Tạng, Tôn Ngộ Không, Trư Bát Giới, Sa Tăng đang ở trong một khung cảnh núi non hùng vĩ. Giống Trư Bát Giới tham ăn đủ thức, Sa Tăng thích sông nước, Tôn Ngộ Không thích ăn trái cây và Tam Tạng thích... cưỡi ngựa (chứ không phải thích đọc kinh :D)

http://farm3.staticflickr.com/2878/9449639213_28313bd5f6_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9449639213/)

HDD82
22-08-2013, 14:38
Cho nên mới có bài chia sẻ hay thế này để mọi người đọc...lên đất Tạng rồi thấy mọi hình chụp về nó đều ...xấu, và phải muốn mô tả trở lại bằng cách khác....
Tại naloan ngồi oto chụp qua cửa kính nên nó không thể hiện được nhiều... Bây giờ thì thấy tiếc... thôi lần sau cố gắng đi xe máy nhé! :D

Tiếp tục...

Băng qua vài trạm kiểm soát an ninh dọc đường trót lọt. Thế là tôi đã ở vùng đất Tây Tạng... Từ đây trở đi tôi có thể thấy người dân sùng bái Đạt Lai Lạt Ma như thế nào. Chẳng hạn cánh lái xe tải treo hình Đạt Lai Lạt Ma trước xe của mình, không phải một hình mà là nhiều hình... Tôi tự hỏi trên tất cả các đất nước mình đến thăm, có ai tự hào treo ảnh vị lãnh tụ của mình như thế này chưa?

http://farm4.staticflickr.com/3693/9449638915_c4482d7627_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9449638915/)

Tại một điểm chặn đường để sửa chữa, người Tây Tạng với óc tò mò hiếu kỳ như thường lệ bu quanh chiếc moto của tôi. “Mày đi đâu đấy?”. “Xe mày bao nhiêu tiền?” v.v... rồi người này tiếp tục người kia bắt đầu sờ mó chiếc xe, bóp phanh, bấm còi, nhún phuộc, ngồi lên yên xe vặn vẹo tay lái đủ kiểu... Thiếu điều mở khóa chạy luôn thôi... :))

http://farm3.staticflickr.com/2825/9452424068_b372e8fc18_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9452424068/)

http://farm4.staticflickr.com/3711/9452422978_6bccb030a8_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9452422978/)

Tôi cũng cầm máy chụp hình lại gần “giả vờ” tò mò về chiếc xe của họ, họ mỉm cười xen vẻ tự hào coi đó như việc bình thường. Tôi chợt nghĩ những con người đang sống trên nóc nhà của thế giới này biết cách thể hiện bản tính chân thực của mình một cách tự nhiên nhất, còn những con người hiện đại văn minh sống dưới nóc nhà đó lại biết cách giấu giếm cảm xúc của mình một cách tài tình nhất...

Những chiếc xe máy của người Tạng được trang trí rực rỡ với các tua bay phấp phới nhìn xa trông giống một con ngựa hay một con bò tót. Trông rất lãng tử tay chơi. Phía sau xe là cặp loa công suất lớn phát ra tiếng nhạc ing ỏi theo kiểu rất... Tạng! :))

http://farm4.staticflickr.com/3768/9452422220_04b03e09c6_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9452422220/)

HDD82
22-08-2013, 14:46
Lại băng qua một vài trạm kiểm soát an ninh nữa. Vâng, người TQ kiểm soát vùng đất Tây Tạng rất gắt gao (đối với người nước ngoài và cả với người Tạng) nhưng HDD82 sẽ không trình bày chi tiết ở đây những điều phi lý mắt thấy tai nghe trên đường, những thủ tục giấy tờ xin phép lằng nhằng... và vô vàn vấn đề khác mà vì lý do chính trị người ta đã dựng lên các rào cản này để ngăn những tay moto chân chính đi chỉ để khám phá thiên nhiên và khám phá chính mình.

Chính trị có lý do của chính trị, còn tôi có lý do riêng của mình để không trình bày nó ở đây! :)

Đường đến thị trấn Xiangcheng... Mặc dù cùng một độ cao như nhau nhưng càng lên phía Bắc không khí càng lạnh và khô, thiên nhiên càng khắc nghiệt hơn. Không còn những rừng cây xanh tốt nữa mà là những bụi cây nhỏ... Cảnh vật thật giống với Hy Lạp ở chuyến đi trước:

http://farm6.staticflickr.com/5456/9453065884_bf497e2b46_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9453065884/)

http://farm6.staticflickr.com/5534/9450284995_3bbb7ea762_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9450284995/)

http://farm6.staticflickr.com/5502/9453066974_ced74ab9e8_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9453066974/)

http://farm8.staticflickr.com/7346/9450285317_72fb03e81b_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9450285317/)

Không có bất cứ bóng dáng gì của khách du lịch, không có trạm xăng, không có hàng quán - ngay cả quán bán nước uống dọc đường - không có nhà trọ. Làng mạc thì thưa thớt cách xa nhau hàng chục, hàng trăm km... Những gì bạn được chứng kiến ở đây là cuộc sống bình thường bình yên của người Tây Tạng:

http://farm8.staticflickr.com/7387/9450284557_19f969224b_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9450284557/)

HDD82
22-08-2013, 14:49
Cách thị trấn Xiangcheng khoảng vài chục km tôi tìm cho mình được một chỗ cắm trại. Có lẽ kinh nghiệm và cảm giác từ lần cắm trại trong rừng ở Nauy đã khiến tôi rẽ vào một con đường mòn, đi xuống một ngọn đồi hướng về một con suối lớn... Chiếc moto dẫn tôi đi vào một rừng hoa dại đầy màu sắc xanh đỏ tím vàng, bên cạnh một con suối nước trong vắt... Hoàn toàn không một bóng người...

http://farm3.staticflickr.com/2884/9450284329_dfbf81d303_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9450284329/)

http://farm8.staticflickr.com/7327/9450283993_52ebd344b4_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9450283993/)

Và cắm trại ở độ cao 4,000m:

http://farm8.staticflickr.com/7414/9453066032_c4e6e8f64a_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9453066032/)

Nấu cơm... Những hạt gạo Việt Nam vượt qua hàng chục nghìn km đến đây cuối cùng cũng tìm được ý nghĩa của nó: nằm trong cái nồi vo gạo này... Tôi bị điên ư? Không, đây chính là Tây Tạng!

Một nồi cơm vì thiếu lữa nên vẫn còn sống, một nồi canh lấy nước từ chính ngọn suối đó ngọt lịm không cần gia vị nêm nếm... Ở giữa khung cảnh thiên nhiên hoang sơ này thì bữa ăn đó đối với tôi còn ngon hơn bất cứ bữa ăn thịnh soạn nào trong nhà hàng sang trọng nhất:

http://farm8.staticflickr.com/7449/9453065602_d350f40f70_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9453065602/)

Đêm đó một cơn mưa rào làm tôi tỉnh giấc... Rào rào, róc rách... Âm thanh gì đây? Nằm trong lều lắng tai nghe những giọt mưa rơi "bộp, bộp" xung quanh, tiếng suối chảy róc rách.... róc rách... như một bản nhạc giao hưởng tuyệt vời của thiên nhiên...

Cuối cùng tôi cũng đã thực hiện được ước mơ nhỏ nhoi: Được một lần ngủ dưới bầu trời đêm Tây Tạng!

HDD82
22-08-2013, 14:57
Tại một thung lũng hoang vắng ở Trung Hoa Đại Lục, một Việt tử dáng thấp lùn mập mạp, khuôn mặt đầy rỗ mụn, ước chừng 30-35 tuổi đang đứng quan sát bầu trời đang chuyển dần qua xám xịt với ánh mắt lo âu. Bên cạnh chàng là Hắc mã hành lý gọn gàng xếp trên lưng. Hắc mã vốn là giống ngựa gốc Phù Tang chính thống với cặp chân dài chắc nịch, dáng thon gọn, bộ ngực nở nang 250cc. Loại ngựa này vốn sinh trưởng ở chốn thành thị đông đúc và thời tiết ấm áp, giờ đứng trước khung cảnh hoang vắng và lạnh lẽo như vậy Hắc mã cứ đi qua lại bồn chồn không muốn tiếp tục lên đường mặc cho chủ nhân đang tỏ vẻ gấp gáp...

Lắc đầu trước thái độ ương bướng của Hắc mã, Việt tử khẽ điểm nhẹ chân trái xuống đất, tà áo tung bay trong gió, toàn thân nhẹ nhàng bay lên không trung, trong chớp mắt chàng đã ngồi gọn gàng lên yên ngựa. Tư thế lên ngựa trong thật đẹp mắt chứng tỏ công phu cưỡi ngựa không phải là kém. Chàng thúc hai chân vào bụng ngựa, Hắc mã hí lên một chặp rồi sải những bước chân dài của loại ngựa xứ Phù Tang phóng như bay về phương Bắc dưới bầu trời bắt đầu đổ mưa...

http://farm4.staticflickr.com/3781/9569284948_22e2d3cb56_z.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9569284948/)

http://farm4.staticflickr.com/3722/9455777294_f6f3a6241a_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9455777294/)

http://farm8.staticflickr.com/7328/9452997247_02511c3522_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9452997247/)

Còn tiếp...

Lâm Đại Ngọc
22-08-2013, 15:14
Ồ đến Xiangcheng - 乡城 (Hương Thành, châu Cam Tư) là bác vào đất Xuyên rồi..

naloan
22-08-2013, 20:45
Ôi, đọc đoạn Hắc Mã với Việt Tử mà ko nhịn được cười, anh HDD82 thật là có năng khiếu.
Nói sao thì nói chứ phụ nữ cũng hơi thiệt thòi, dù có thích thế nào cũng ko dám lang bạt đến thế này.
Hóng tiếp các tập sau coi chừng nào anh HDD82 thỉnh được chân kinh. Ngưỡng mộ.

vinastarair
22-08-2013, 21:33
mình đã đọc 2 topic trước của bạn và tới cái này mình theo dõi ...chờ hóng từng ngày ....công nhận bạn đam mê phượt,phượt bằng xe máy , phượt một mình ,phượt xuyên lục địa ...chúc bạn luôn khỏe , bình an , may mắn trên mọi nẻo đường

vitara29y
22-08-2013, 23:32
Khâm phục bạn quá, mình cũng rất hay đi phượt nhưng toàn phượt bằng bốn bánh không đủ cam đảm và sức khỏe phượt bằng moto xuyên lục địa như bạn, chúc bạn may mắn trong chuyến hành trình phượt Tây Tạng .

HDD82
23-08-2013, 19:50
Ôi, đọc đoạn Hắc Mã với Việt Tử mà ko nhịn được cười, anh HDD82 thật là có năng khiếu.


Mình muốn tường thuật lại mọi chuyện sao cho nó vui vẻ, cho dù có xảy ra chuyện gì đi chăng nữa... Chỉ có người nào đã từng đi Tây Tạng mới hiểu thế nào là những cơn gió lạnh và mưa phùn ở độ cao hơn 4000m... :)
---------------------

Vừa đi được một đoạn bỗng trước mặt chàng xuất hiện một đoàn người diện y phục đen bao trùm từ đầu tới chân. Đi đầu là một hảo hán lưng dài vai rộng, mặt đen như hắc ín, ước chừng là thủ lĩnh của nhóm. Hắn cất giọng ồm ồm như tiếng chuông ngân:

- Này huynh kia, xin hãy dừng bước và cho biết quý danh quý tính. Đến đây có việc gì?

Chàng vòng tay khom mình trên lưng ngựa khiêm tốn: "Tại hạ họ Hắc, tên Nhân. Tự là Hắc Nhân. Ngàn vạn dặm đường từ nước Đại Lý đến Trung Hoa để xin được một lần diện kiến Tây Độc Âu Dương Phong. Từ lâu danh tiếng Tây Độc lão bá với bí kíp Tạng Tà Kiếm Phổ giúp trị bệnh... mất ngủ vang danh trên giang hồ. Tại hạ đến đây xin được mượn Tạng Tà Kiếm Phổ về chữa bệnh cho sư phụ và các đồng môn".

Hán tử áo đen nói:
- Tây Độc lão bá từ lâu đã rửa tay gác kiếm rồi, làm phiền huynh hãy về cho!
Nói rồi hắn xua xua tay rồi quay lưng lại ra chiều không muốn tiếp tục nói chuyện nữa...
- Này các bằng hữu hảo hán, chúng ta vốn không thù không oán, vậy xin đừng cản đường Hắc Nhân. Công ơn này tại hạ nhất định không quên...
- Không được!!!
- Vậy xin đừng trách tại hạ vô lễ. Nói rồi chàng lập tức phát chiêu, cổ tay phải hơi chúc xuống, mũi chân trái móc nhẹ lên rồi tay phải ngay lập tức búng lên. Chiêu này gọi là Tăng Số Công, vốn là chiêu thức nhập môn tầm thường rất phổ biến trong giới võ lâm, nhưng được chàng thi triển với công lực cực kỳ hùng hậu. Lưng chàng đồng thời hơi khom xuống. Còn Hắc mã chồm lên lao về phía trước xuyên qua đám đông như chỗ không người...

Bỗng bên tai chàng nghe tiếng pháo hiệu "Đùng" một phát như tiếng sấm nổ, hàng loạt ám khí nhất tề phóng ào ào về phía Hắc mã như mưa rơi. Phía trước mặt và sau lưng chàng bị bao bọc bởi vô vàn ám khí. Vốn là một tay lịch duyệt trên chốn giang hồ chàng không hề nao núng, tay trái xử chiêu Xoa Mặc Thoa Quyền bàn tay chụm lại gạt một phát thành vòng tròn ám khí rớt loảng choảng xuống mặt đất. Tuy ám khí đã bị chàng vô hiệu hóa nhưng bàn tay cũng không khỏi cảm thấy tê rần lạnh toát, chàng ngấm ngầm hít một luồng chân khí thật sâu vận thêm vài phần công lực, bụng cũng cảm thấy hơi thất kinh: "Ám khí của bọn Tây độc quả nhiên giang hồ đồn đại không sai, lạnh thật! Không biết mình chi trì được bao lâu đây"...

http://farm4.staticflickr.com/3668/9452997201_92c9fe85b0_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9452997201/)

http://farm4.staticflickr.com/3732/9455776596_e4712d3312_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9455776596/)

HDD82
23-08-2013, 19:57
Khâm phục bạn quá, mình cũng rất hay đi phượt nhưng toàn phượt bằng bốn bánh không đủ cam đảm và sức khỏe phượt bằng moto xuyên lục địa như bạn, chúc bạn may mắn trong chuyến hành trình phượt Tây Tạng .
Bác thử đi xe máy vài lần chứ ngồi oto thì không gần gũi thiên nhiên cho lắm, đảm bảo bác mê ngay ấy mà... :D
_________________

Quả nhiên phán đoán của chàng không sai, chất độc trong ám khí Tây Độc có tính âm hàn khủng khiếp. Hàn khí mạnh nhất từ trước đến nay chàng chưa từng trải qua. Hàn khí sau khi dính vào quần áo hoặc một bộ phận nào đó trên cơ thể ngay lập tức tan chảy và phát tán ra xung quanh. Dần dần chàng cảm thấy tay, chân, mông, mặt tê cóng không còn cảm giác gì nữa. Trước mắt chàng ám khí vẫn ứ ào ào vun vút rơi xuống như mưa rơi thác đổ... Một giờ... hai giờ... Ba giờ... Bốn giờ... Năm giờ... Sáu giờ...Bảy giờ... Tám giờ... Tổng cộng 250km trôi qua mà ám khí vẫn rơi xuống không ngớt. Con đường thì càng lúc càng trở nên lầy lội khiến cho Hắc mã không thể thi triển được công phu như trên đường bằng phẳng được nữa.

Tất cả những gì khủng khiếp nhất với một tay cưỡi ngựa giang hồ: con đường lầy lội, mưa lạnh rơi xuống không ngớt khiến cho công lực vốn đã bị tiêu hao ít nhiều trong hơn hai tuần cưỡi ngựa trước đó lại càng tiêu hao thêm...

Hắc Nhân quay lại túi hành lý phía sau định rút ra vài bộ giáp sắt dự phòng mặc vào người thì hỡi ôi túi hành lý màu xanh cột ở phía sau yên ngựa đã rớt trên đường từ lúc nào. Có lẽ trong lúc đang mãi mê tìm cách tiếp cận con vật màu đen lông dài chấm đất như con ma-mút mà bọn Tây Độc đã cố tình cài bẫy khiến chàng lơ là quên kiểm tra lại đống hành lý... Hàn khí đã bắt đầu thấm đẫm toàn thân mà vũ khí từ nhà mang theo gồm: quần áo, sạc điện thoại, sạc laptop, khăn ấm, tất... đã thất lạc lại đâu đó trong Trung Hoa Đại Lục.

Một tia suy nghĩ lóe lên trong đầu óc: "Bọn Tây độc quả nhiên lắm mưu nhiều quỷ kế. Tình thế của ta nguy ngập rồi". Chàng chỉ kịp hít một luồng chân khí vào đan điền, bế huyệt để không cho chất độc phát tác rồi thi triển tuyệt chiêu Cầm Nã Thủ hai tay bám chặt lấy dây cương rồi đầu óc cảm thấy dần dần mất đi cảm giác. Hắc mã xứ Phù Tang dường như cũng cảm thấy điều không ổn xảy đến cho chủ nhân nên vẫn tiếp tục bước đi theo ánh sáng ngọn đèn xa xa ở phía trước nơi có người ở. Hắc mã dừng lại tại một tiểu điếm nhỏ ở thị trấn Litang, Hắc nhân thấy một bóng người cao lớn mở cửa bước ra chỉ kịp nói "Tại hạ..." rồi ngất lịm đi không còn biết gì nữa...

http://farm3.staticflickr.com/2880/9455776656_43598d478e_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9455776656/)

http://farm3.staticflickr.com/2813/9452996535_cbf068d5d8_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9452996535/)

http://farm3.staticflickr.com/2847/9455776804_c27b3d36b6_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9455776804/)

http://farm8.staticflickr.com/7321/9452997029_c5ff16da6c_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9452997029/)

HDD82
23-08-2013, 20:01
Lại kể chuyện Hắc Nhân mê man bất tỉnh trên lưng Hắc mã sau khi trúng hàn khí của Tây Độc. đến khi chàng tỉnh dậy thì thấy mình đang ở trong căn phòng bài trí họa tiết lạ mắt, bên cạnh là một Tạng tăng đầu trọc lóc đang nhìn hết sức chăm chú.

- Tỉnh rồi! Tiểu tử này đúng là liều lĩnh dám vượt qua đám giặc núi trên độ cao 4,500m với ám khí được làm từ băng giá, nhà ngươi đúng là cao số đấy...
Hắc Nhân cố gắng gượng nhổm người dậy, nói:
- Xin đa tạ, đa tạ.
Tạng tăng ồn tồn:
- Tiểu tử nhà ngươi cứ nằm nghỉ đi. Đường đến gặp Tây Độc Âu Dương Phong còn xa xôi vạn dặm. Ngươi hãy uống chén trà Tạng này đi đã cho lại sức.

Hắc Nhân cảm tạ cầm chén trà uống một ngụm, đôi môi và cái lưỡi khô khốc của chàng cảm thấy vị mặn mặn béo béo thơm ngậy. Đây là kiểu trà làm từ sữa của con vật đen đen lông lá ở hình trên, mà người Tạng gọi là con Yak. Ở cái xứ tuyết lạnh lẽo phương Bắc này không những Yak mà bất cứ con vật nào cũng lông lá rậm rạp che phủ toàn thân. Bây giờ đang còn mùa hè cỏ non còn đương xanh tốt nên chúng mãi miết gặm cỏ để tích lũy đủ lượng mỡ cần thiết dưới da cho mùa đông sắp tới. Yak thoạt nhiên nhìn khá giống với con bò ở đất nước Đại Việt của chàng nhưng là chủng loại khác, cũng như ngan với vịt là hai loại khác nhau vậy.

Vừa hớp xong ngụm trà ngay lập tức một luồng nhiệt khí bùng phát từ huyệt Đan điền khiến toàn thân Hắc Nhân cảm thấy vô cùng khoan khoái. Chàng xin thêm một chén trà nữa rồi ngồi xếp bằng trên giường tịnh tâm dưỡng thần phục hồi lại công lực, bên tai chàng hãy còn văng vẳng tiếng tụng kinh niệm phật của Tạng tăng...

http://farm8.staticflickr.com/7327/9474859919_6012eb6919_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9474859919/)

Khi sức khỏe đã dần hồi phục, Hắc Nhân đến bên Tạng tăng hỏi:
- Xin đa tạ ơn cứu mạng của sư phụ. Xin hỏi đây có phải là thị trấn Litang hay không?
- Không phải. Từ đây đến Litang hãy còn hơn 50 cây số nữa.
- Xin hỏi đường từ đây đến thị trấn Jinlong cách bao xa? Đường xá như thế nào? Có nhiều giặc cỏ không?
Tạng tăng từ tốn đáp:
- Muốn đến Jinlong thì tiểu đệ hãy đi về phương Bắc thêm 200km nữa. Ta nói trước là tình hình an ninh rất khó lường, tiểu đệ hãy nghỉ ngơi thêm cho khỏe, mua sắm lại y phục đã thất lạc đã rồi hẵng đi tiếp...

Cảm thấy lời nói của Tạng tăng rất có lý, Hắc Nhân ở lại thêm vài ngày quan sát đời sống tu tập của các Tạng tăng, ăn uống bồi bổ phục hồi công lực, mua sắm vài bộ y phục đã bị mất trên đường, và chăm sóc Hắc mã cẩn thận. Rồi chàng cảm kích từ biệt Tạng tăng lên đường đi Jinlong...

http://farm8.staticflickr.com/7282/9477170230_9d66e4a7d3_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9477170230/)

http://farm4.staticflickr.com/3715/9477799270_3dff13965f_z.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9477799270/)

HDD82
23-08-2013, 20:03
Sau lần vượt qua được sự khắc nghiệt kinh hoàng của thời tiết Tây Tạng, Hắc Nhân mới lần nhớ lại câu chuyện mà sư phụ chàng kể cho chàng nghe hồi còn nhỏ: những thủy thủ đi biển gặp các cơn bão cuốn phăng hết tất cả đồ đạc, ngư cụ và quần cho họ hoàn toàn kiệt sức. Khi gặp được tàu cứu hộ sau nhiều ngày lênh đênh trên biển, các thủy thủ mặt mũi đen xạm gầy guộc đã không kềm được những giọt nước mắt...

Mỗi lần nghe sư phụ kể lại câu chuyện đó Hắc Nhân tưởng tượng có ngày mình cũng sẽ ra biển khơi đánh cá, câu những con cá ngừ đại dương to, buổi chiều ngắm vẻ đẹp của mặt trời lặn, ban đêm nhìn bầu trời đầy sao, và được đối diện với những cơn bão biển dữ dội với các con sóng cao ngất có thể hất tung con tàu lên không trung như một món đồ chơi. Ở trên sông Hắc Nhân nghĩ chẳng thể nào có bão, khung cảnh yên bình nhưng cũng không có gì quá đặc biệt. Những nơi có vẻ đẹp quyến rũ tuyệt vời nhất lại luôn được bảo vệ bởi những hiện tượng thời tiết cực đoan nhất. Những ngày có bão lại là những ngày có thể đánh bắt được nhiều cá. Những ngày trăng sáng trời đẹp lại là ngày không đánh bắt được chú cá nào... Những điều mâu thuẫn đối nghịch với nhau này lại đi song hành nhau.

"Giang sơn địa thế của Tây Độc Âu Dương Phong thật lạ lùng", Hắc Nhân vừa đi vừa ngẫm nghĩ...

http://farm4.staticflickr.com/3713/9475066657_4a42893e0b_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9475066657/)

http://farm8.staticflickr.com/7332/9475122751_987d0e3bcc_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9475122751/)

Kể từ bây giờ mỗi lần lên đường về phương Bắc hướng về nơi cất giấu Tạng Tà Kiếm Phổ, Hắc Nhân lại đề phòng cẩn thận, chàng ngấm ngầm vận nội lực luôn sẵn sàng cho những đợt phục kích bất ngờ của Tây Độc, nhưng vẫn luôn mở lòng đón nhận vẻ đẹp xung quanh:

http://farm3.staticflickr.com/2850/9475066375_c51c1918d5_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9475066375/)

http://farm4.staticflickr.com/3689/9477851224_2b150bc279_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9477851224/)

http://farm4.staticflickr.com/3707/9475064717_552660bbc4_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9475064717/)

http://farm8.staticflickr.com/7311/9477850810_a51c169d45_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9477850810/)

HDD82
23-08-2013, 20:15
Ngồi trên lưng Hắc Mã rong ruổi trên cao nguyên bao la ở độ cao hơn 4,000m của Tây Tạng, Hắc Nhân chợt nhớ lại miền đất Tây Úc mà chàng đã có dịp ngồi trên cỗ xe ngựa bốn bánh đi tìm Úc Tà Kiếm Phổ. Chỉ có Tây Úc mới có thể sánh được về khẩu độ rộng của ống kính khi chụp...

http://farm6.staticflickr.com/5510/9574604937_6fd9de14af_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9574604937/)

http://farm6.staticflickr.com/5475/9577414060_96844a8ef1_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9577414060/)

http://farm3.staticflickr.com/2815/9577398394_b6b3b20273_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9577398394/)

Nhưng lũ bò, lũ cừu ở bãi cỏ nhân tạo xứ Tây Úc được con người chăm sóc béo tốt đến mức cái bụng thõng xuống gần chạm đất, cơ bắp nhũn nhẽo toàn mỡ là mỡ. Còn lũ Yak ở đây thật giống như "người rừng" nếu đặt cạnh lũ bò Úc: lông lá đầy thân rậm rì như một khu rừng nguyên sinh, cái đuôi to xù phe phẩy đuổi ruồi và chống rét như cái chổi dùng để quét nhà, cặp sừng trên đầu không phải dùng để trang trí mà để quyết chiến với nhau trong mùa sinh sản, cặp mắt trắng trợn hoang dã, dáng vẻ hùng dũng chạy cực nhanh và đừng có dại mà tiến lại gần lũ con của nó: Yak sẽ phát ra những âm thanh cảnh báo điếc ù cả tai đầy uy lực. Và trên hết là chúng rất thông minh, chỉ thấy người chủ kêu một tiếng cụt ngủn "Hò, hò, hò..." thôi là cả lũ Yak đang gặm cỏ ngoan ngoãn trật tự về chuồng ngay...

Bò Úc:

http://farm4.staticflickr.com/3731/9489041365_14aca5c2e8_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9489041365/)

Yak Tây Tạng:

http://farm8.staticflickr.com/7354/9489083515_06133f0918_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9489083515/)

http://farm6.staticflickr.com/5500/9489082775_42d64bfdd0_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9489082775/)

Hắc Nhân nghĩ bụng Yak có lẽ đã sống trên cao nguyên Tây Tạng lâu hơn khi con người xuất hiện. Rồi Yak và người Tạng quấn quít với nhau không thể tách rời, người Tạng trìu mến đặt tên cho từng con Yak, tỉa tót lông cho chúng gọn gàng, lùa chúng đến các bãi cỏ xanh tốt nhất. Bù lại Yak cho con người sữa, lông của chúng làm áo ấm, thịt chúng rất ngon, phân chúng dùng làm chất đốt mà mỗi khi cháy chúng tạo ra một mùi khét khét đặc trưng và khói mù mịt, và trong mùa đông rét buốt ở độ cao 4,000m người Tạng nuôi Yak dưới gầm nhà, nhiệt của chúng sẽ tỏa lên sưởi ấm cả ngôi nhà. Còn ở Úc ư? Cân nặng của mỗi con bò là yếu tố quan trọng nhất đối với người chủ... :D

Còn tiếp...

naloan
23-08-2013, 21:23
$@;-()*%[>'a¥£_=[+•{}#%?!!€*!!!!!!!
Ý nói là tại hạ thik rồi đó nhen.
Mà sao anh HDD82 cứ rớt đồ hoài thế nhỉ, đụng đâu rơi đó.
Và sao anh trai nào lên Tạng cũng say mê mây con Yak lông lá thế nhỉ!

Nheva
23-08-2013, 23:18
Chuyện chính trị thì mình cũng đồng ý với bạn là không cần đề cập và giải thích.
Nhưng ít nhất bạn có thể chia sẻ kinh nghiệm đi trót lọt qua các trạm kiểm soát như thế nào để có thể thâm nhập Tây Tạng, trong khi bạn không nói được tiếng Hoa được không?
Trước đó bạn có xin permit vào đất Tibet không?
Mình tò mò về vụ này quá

HDD82
24-08-2013, 13:12
Trước đó bạn có xin permit vào đất Tibet không?

Có! Mình xin giấy phép Tây Tạng (Tibet permit) tại Dali qua một công ty du lịch TQ.



bạn có thể chia sẻ kinh nghiệm đi trót lọt qua các trạm kiểm soát như thế nào để có thể nhập Tạng, trong khi bạn không nói được tiếng Hoa được không?


Các trạm kiểm soát thường được bố trí giữa biên giới của hai tỉnh, hoặc đầu một ngôi làng lớn. Đa số trạm kiểm soát nhỏ có kèm barie. Tốt nhất nên che chắn mặt mũi lại rồi phóng xe nhanh qua (nếu barie mở). Không nên chần chừ đứng đó làm gì vì một số vùng HDD82 tới rất ít khách du lịch nên dễ bị để ý.

Ngoài lề: Tại mỗi thị trấn ngủ qua đêm, khách nước ngoài chỉ được phép ở tại các nhà trọ có chứng nhận của chính quyền giống như ảnh dưới... Thông thường chỉ có một nhà trọ có chứng nhận như vậy cho mỗi thị trấn. Lý do? Chắc các bạn cũng hiểu... Và luôn trong tư thế sẵn sàng cho cảnh sát kiểm tra bất kỳ lúc nào.

http://farm8.staticflickr.com/7302/9474770947_4118d00fcf_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9474770947/)

Một lần HDD82 bị cảnh sát xông vào phòng kiểm tra giấy tờ lúc đang ngủ, một lần bị dừng xe ngay trên đường kiểm tra tất tần tật, hành lý bị lục lọi... Trước khi đi Tây Tạng không được mang theo hình ảnh Đạt Lai Lạt Ma, tài liệu sách báo nói về Tự do Tây Tạng, hoặc đại loại vậy. Và vì không có giấy phép lái xe máy TQ tạm thời, bảo hiểm du lịch, giấy tờ xe v.v... nên rất hồi hộp trong khi đi. Thường HDD82 đi được bốn, năm chặng mới bắt đầu viết bài tường thuật, và không thể nói cụ thể tên các đích đến trước (ví dụ Xiangcheng, Jinlong), không có gì chắc chắn kể cả thông tin về đường xá, về chính sách TQ đối với một số vùng Tây Tạng (Tây Tạng chỉ vừa mở cửa lại vào đầu tháng 4/2013). Riêng hành trình Tây Tạng trước khi đi HDD82 đã xác định rõ tư tưởng "Chuyến đi có thể kết thúc bất kỳ lúc nào. Đi thêm một ngày là vui một ngày."

Nếu bạn Nheva vẫn chưa thấy thỏa mãn với câu trả lời thì thông cảm nhé, có thể các bài viết sau sẽ rõ hơn chút. HDD82 mất hơn 8 tháng để chuẩn bị cho chuyến đi này trong đó 6 tháng chỉ để xem xét có khả thi hay không trước khi xin visa, mua vé máy bay... Không thể trình bày ngắn gọn trong vài dòng được. :)

HDD82
24-08-2013, 13:29
Nếu độc giả đang theo dõi topic này không chỉ mơ màng lướt mắt qua các câu từ, các tấm hình mà còn rút ra các nhận xét thì một trong những nhận xét ấy là: làng mạc người Tạng từ Shangri-La, Deqen, tới Jinlong rất... hiện đại. Xe hơi, moto đời mới, tivi thế hệ vệ tinh, bình nước nóng mặt trời và cả Ipad, Iphone. Nhà nào khá giả hơn có thể sắm máy phát điện.

Nếu biết rằng giá trị tiền tệ mỗi "em" Yak trên thị trường chứng khoán toàn cầu là khoảng 1,000 USD/"em", mỗi nhà có hàng vài chục đến hàng trăm con Yak (chưa kể cừu, ngựa). Làm phép tính cộng đơn giản thì thấy tài sản của họ không đến nỗi quá tệ... :D

http://farm8.staticflickr.com/7345/9492030188_f5fc72ed06_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9492030188/)

http://farm3.staticflickr.com/2811/9489241835_19c720e095_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9489241835/)

Nhưng trên hết người Tạng rất thích xe gắn máy... Ở trên bình nguyên bao la rộng bằng 1/3 Trung Quốc mà chỉ có hai triệu người sinh sống, khách du lịch gần như không có, người Hán chỉ tập trung ở các thị trấn lớn và các "Hán tử" chỉ thích đi oto máy lạnh đời mới thì việc có một chiếc moto thể thao xuất hiện trên đường thì chắc chắn đó là khách ngoại quốc, và là sự kiện thích thú.

Họ vẫy tay, họ cười thích thú gương mặt rạng rỡ, họ bóp còi inh ỏi chỉ để gây sự chú ý để rồi sau đó là cái vẫy tay với cái miệng nguếch ra cười hết cỡ. Nếu có cơ hội họ không ngần ngại tiến tới hỏi han rồi sờ mó, nắn, bóp tìm hiểu "cổ xe ngựa" Phù Tang này là gì, tấm tắc khen đôi gang tay Việt tử đang đeo, chê cái áo mưa màu đỏ rách tơi tả.

http://farm3.staticflickr.com/2890/9477909488_42d53dcb44_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9477909488/)

Và chụp ảnh với người ngoại quốc là việc gì đó tự hào xen lẫn chút trang nghiêm...

http://farm6.staticflickr.com/5466/9491725826_9d7f0f3dce_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9491725826/)

blackhill
24-08-2013, 14:16
Từ Deqen tôi không dừng lại mà lại tiếp tục khoảng 20km để đến ngôi làng có tên Felai. Tại sao lại là Felai? Vì từ độ cao ở làng Felai bạn có thể nhìn thấy ngọn núi cao nhất Trung Quốc Meili Snow Mountain (tạm dịch: núi tuyết Mê Li) với độ cao 6740m. Trên đỉnh núi là các Glaciers (tạm dịch: sông băng vĩnh cửu) hàng triệu năm không bao giờ tan chảy. Các đỉnh núi này đến tận bây giờ vẫn chưa có ai chinh phục được, không phải vì độ cao của nó vì Himalaya cao hơn 7000m vẫn bị chinh phục được, mà vì lý do tín ngưỡng người dân ở Felai không cho phép bất cứ tay leo núi nào có ý định lên đỉnh. Họ cho rằng đỉnh núi này là nơi cư ngụ của những vị thần linh đã phù hộ cho sự an bình của cả vùng hàng nghìn năm nay...
............................
Rất cảm phục ý chí phượt của bác HDD82. Tuy nhiên Blackhill xin phép bác đính chính vài thông tin như sau dựa trên kinh nghiệm thực tế mà Blackhill đã đi phượt độc hành qua vùng Tây, Tây Bắc và Tây Nam TQ như sau:
1. Núi Meili (dịch là Mai Lý) 6740m không phải cao nhất TQ dĩ nhiên là ta bỏ qua khu vực khu tự trị Tây Tạng (TAR) thì vẫn còn núi khác ví dụ núi Gongga là 7590m nơi Blackhill dã trekking năm 2008.
2. Đã có đoàn leo núi của Nhật lên Meili nhưng tất cả đều bỏ mạng (hình như đoàn leo 16 người cách đây chừng 15 năm...) tại Feilaiview nơi có các Stupa (bạch tháp) để thắp hương vẫn còn tấm bia ghi lại sự kiện này. Đồng ý với HDD82 là người Tạng không muốn ai đó xâm phạm các đĩnh núi thiêng của nọ. Vì vậy họ chi đi hành hương vòng quanh lưng núi, vòng hành hương núi Mai Lý trưng độ cao 4500-5000m và kéo dài gần 10 ngày...

HDD82
24-08-2013, 14:49
Còn cách Jinlong khoảng 100km thì cả Hắc Mã và Hắc Nhân đều mệt mỏi đến cùng cực vì đường xá lầy lội và thời tiết quá ư lạnh giá. Hắc Mã xứ Phù Tang rệu rã và xuống sức thấy rõ. Đôi lốp tubeless dành cho đường đua trầy xước te tua, phuộc sau dạng đơn monoshock thể thao không chịu nổi con đường vốn dành cho xe cào cào, chưa kể đống hành lý trên lưng và khối lượng của chủ nhân, nước sơn bóng mượt ban đầu bây giờ tàn tạ. Nhớ lại lời hứa giữ gìn xe cẩn thận với Tenzi lúc đầu mà Hắc Nhân chỉ còn biết tặc lưỡi... "Ai mà ngờ được mọi chuyện lại như thế này?".

Khi tới Jinlong thì hoàn toàn kiệt sức cả về thể xác lẫn tinh thần, vừa tìm nhà trọ Hắc Nhân vừa tính toán trong đầu vài chục phương án khác nhau, nếu đường xá vẫn như thế này thì phải tìm cách khác để đi tiếp chứ làm sao ăn nói với Tenzi lúc trả xe đây??? Jinlong là một thị trấn nhỏ được xây dọc theo một dòng sông lớn, nhà trọ bình thường thì không tìm được nên Hắc Nhân đành vào ngủ tại nhà trọ dành cho cánh lái xe tải. Tiện nghi rất "đầy đủ, cao cấp": một toalet duy nhất dành chung cho tất cả... Ngoài ra không có gì! Buổi tối Hắc Nhân thưởng thức xong tô mì nước đầy dầu mỡ rất ngon lành thì về lại phòng trọ lăn ra không biết gì nữa. Cũng chẳng kịp để ý là y phục lúc đi đường và lúc đi ngủ chỉ khác nhau bộ đồ moto khoác ngoài... Và lần cuối cùng được tắm là khi nào?

Gác sang một bên những chuyện to tát, những gì diễn ra sau đó mới thực là một cảnh thường xuất hiện trong một bộ phim Holywood. 2h khuya, cánh cửa phòng bật mở và hai anh chàng người Tạng lao ầm ầm vào: "Ngoài trời mưa lạnh quá tao không về nhà kịp, mày thông cảm tao ngủ ở đây nhé". Rồi trong khi Hắc Nhân với bộ mặt ngái ngủ còn đang nằm trên giường chưa kịp phản ứng gì thì chàng ta reo lên sung sướng khi thấy máy chụp ảnh... Và những hình ảnh này là minh chứng sống động cho suy nghĩ đơn giản và hạnh phúc cũng rất đơn sơ của người Tây Tạng:

http://farm8.staticflickr.com/7367/9492226632_f14a9e0eb6_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9492226632/)

http://farm8.staticflickr.com/7281/9475063283_cc75dcefdb_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9475063283/)

Anh chàng Tây Tạng sau khi thoát được thời tiết lạnh giá bên ngoài, còn được chụp hình quay phim thì hết sức sung sướng anh lên giường quỳ lạy ba lần cảm tạ theo kiểu Đạo Phật. Rồi chừng khoảng năm phút sau Hắc Nhân đã nghe thấy tiếng ngáy ầm vang... khò ... khò ... khò... khắp căn phòng.

Ở thế giới hiện đại ngày nay thì cụm từ "suy nghĩ đơn giản" thường được sử dụng để ám chỉ những người khù khờ, ngây thơ và không có khả năng làm nên chuyện gì "to lớn". Chúng ta nói "Mày suy nghĩ đơn giản quá" để ngầm chê một ai đó, và "Anh thật biết nhìn xa trông rộng" để khen người biết cách suy nghĩ sâu xa. Cách giáo dục trong trường học đang và sẽ làm mục đích phân loại học sinh theo khả năng đó: tính toán phức tạp, suy nghĩ sâu xa. Các bài văn phân tích phải càng lúc càng sâu sắc hơn, các bài toán số học càng lúc càng phức tạp hơn đối với những lớp học sinh trẻ tuổi hơn. Và nó cũng ngầm gạt những người không thể làm các bài toán hình học không gian rắc rối đấy, tích phân đạo hàm hàm số bậc n đấy sang một hình thức khác "thấp kém" hơn.

Hậu quả là xã hội hiện đại này luôn có đầy rẫy những con người "suy nghĩ phức tạp" đi tìm hạnh phúc giản đơn. Cuối một ngày làm việc vất vả họ nằm trên chiếc giường ấm áp và tự hỏi: "Mình có thực sự hạnh phúc với khả năng tính toán sâu xa trời phú này hay chưa?"

Jinlong:

http://farm4.staticflickr.com/3780/9477848740_78d486a301_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9477848740/)

"Nhân danh một người có mặt ở Tây Tạng sớm hơn nhà ngươi ba tuần, chào mừng mi - chú bê bé nhỏ - đến với mảnh đất đầy nắng, bụi, gió và những điều kỳ thú"

http://farm4.staticflickr.com/3675/9477849424_fe5832683f_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9477849424/)

HDD82
24-08-2013, 14:54
Hơn 700km đầu tiên kể từ điểm A trên bản đồ này, Hắc Mã chỉ lăn bánh được khoảng 200km đường nhựa, còn 500km còn lại là đường dành cho xe cào cào dưới điều kiện thời tiết không thật sự thuận lợi. Sáng hôm đó khi kiểm tra tình trạng sức khỏe của Hắc Mã thì thấy tình hình thật đáng lo ngại: phuộc trước sau đã có dấu hiệu xuống cấp, dè trước gãy cụp xuống cọ vào lốp trước, nước sơn trầy xước tàn tạ phản ánh một sự thật hết sức đau thương... Hắc Nhân đành phải tìm một chiếc xe ngựa bốn bánh để đưa Hắc Mã từ Jinlong đến Ganze trước thông tin rất rõ ràng rằng đoạn đường hàng trăm km phía trước đã bị xuống cấp trầm trọng.

Jinlong - Ganze:

http://farm8.staticflickr.com/7426/9492564711_d7df064470_z.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9492564711/)

Chặng Jinlong-Ganze không có gì để Hắc Nhân chia sẻ với anh em đồng hữu, đơn giản là một cuộc vật lộn giữa cỗ xe ngựa bốn bánh chở Hắc Mã và con đường lầy lội. Gọi là con đường cho sang chứ có thể gọi đây một con vật gớm ghiếc không có da toàn thân ghẻ lở lổ chổ trông thật gớm ghiếc. Mệt mỏi Hắc Nhân thiếp ngủ đi lúc nào không biết, đến khi tỉnh giấc thấy trời đã về khuya mà cỗ xe ngựa bốn bánh còn ở trên một con đèo heo hút nào đó... Phía trước mặt là đống đất đá lù lù... bác tài xế người Tạng đang cố gắng xử lý vượt qua khe hẹp giữa đống cát và vực sâu trước ánh mắt lo ngại của mọi hành khách. Chết máy hoặc thủng lốp trên đèo dưới cái lạnh đang về 0 độ C này không phải chuyện dễ chịu...

http://farm4.staticflickr.com/3682/9495618548_ea7b9aefc1_z.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9495618548/)

HDD82
24-08-2013, 14:58
Nói một chút về âm nhạc của người Tạng: Nếu ai đó nghe các bài hát của người Tạng ở Việt Nam hẳn người đó sẽ có cảm nhận rằng đây là các bài hát ... thiếu nhi. Tiết tấu vui nhộn ,rộn ràng, câu từ đơn giản và lập đi lập lại...

"Tôi hạnh phúc
Bạn hạnh phúc
Chúng ta hạnh phúc
Thời tiết thật đẹp
Gia súc chúng ta khỏe mạnh
............
Tôi hạnh phúc
Bạn hạnh phúc
Chúng ta hạnh phúc"

Và Hắc Nhân cũng hạnh phúc biết rằng con đường từ Ganze đi Manigange không còn xấu nữa...

http://farm4.staticflickr.com/3769/9492977481_7ed6d01eec_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9492977481/)

http://farm3.staticflickr.com/2815/9498929547_45d86f2362_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9498929547/)

http://farm3.staticflickr.com/2870/9501729768_bb5585890a_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9501729768/)

HDD82
24-08-2013, 15:00
Chạy xe đến trưa Hắc Nhân bắt gặp một đoàn cỗ xe ngựa xếp hàng dài trên đường, tìm hiểu nguyên nhân thì ra các lái xe người Tạng dừng lại nghỉ ngơi tại địa điểm tâm linh, họ hướng về ngọn đồi được trang trí bằng các lá cờ nhiều màu sắc với vẻ thành kính và cầu nguyện:

http://farm4.staticflickr.com/3757/9501728070_cd6a1f031b_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9501728070/)

http://farm8.staticflickr.com/7450/9498928487_b8e546e9ee_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9498928487/)

Và lại tiếp tục lên đường...

http://farm4.staticflickr.com/3761/9498925961_5bfc27ff68_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9498925961/)

HDD82
24-08-2013, 15:02
Đi thêm một đoạn nữa thì cảm thấy mệt mỏi Hắc Nhân xuống ngựa lần tìm trong hành lý phần lương khô mang theo, ăn xong chàng chuẩn bị đi tiếp thì Hắc Mã... không nhúc nhích. Không nổ máy? Đúng vậy! Không đùa đấy chứ? Một Hắc Mã giống béo tốt xứ Phù Tang làm gì xảy ra chuyện này? Nhưng Hắc Mã cứ bướng bỉnh ỳ ra không chịu di chuyển! Vốn là tay lịch duyệt trên chốn giang hồ Hắc Nhân cũng không cảm thấy quá nao núng, chàng bình tĩnh lấy trong đống hành lý ra các món bửu bối gồm cờ lê, mỏ lết, kìm và bắt đầu tìm hiểu nguyên nhân tại sao? Mỗi lần bấm đề khởi động chàng chỉ nghe "tíc, tíc, tíc" phát ra dưới yên ngựa...

Không hay rồi! Với một Hắc Mã phun xăng điện tử FI đời mới thì thật ra cũng không có nhiều việc để làm ngoài kiểm tra ắc quy, kiểm tra bugi, sờ lắc vài cái vu vơ vào các cọng dây điện và... cầu nguyện! :D

Cầu nguyện vẫn không xong!

Hắc Nhân nhìn đồng hồ, trời đã ngã về chiều... Từ phía ngọn núi đầy mây xa xa nổi lên một trận cuồng phong bão bụi mịt trời di chuyển tiến về phía chàng với tốc độ rất nhanh, trên đường đi nó cuốn phăng tất cả cỏ cây đủ loại các thứ hất bay tứ tung lên không trung trong thật hung hăng. Rồi trong thời gian chưa ăn kịp một cái bánh, bầu trời đang từ nắng đẹp chuyển qua gió mạnh lạnh thấu xương. "Tây Độc lại bắt đầu tung chiêu rồi". Hắc Nhân nghĩ bụng rồi dỡ hết toàn bộ hành lý trên lưng ngựa xuống, tháo yên xe, và vận dụng hết tất cả vốn kiến thức ít ỏi về dòng Yamaha YBR250cc bắt đầu lục đục sửa xe trong bóng chiều đang dần buông...

http://farm8.staticflickr.com/7316/9501726098_5b2fb5ab47_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9501726098/)

Một phép màu xuất hiện: Hắc Mã nổ máy! Hắc Nhân mừng rỡ khôn tả phóng lên lưng Hắc Mã giục nó đi thêm một đoạn ngắn nữa rồi chàng cũng tìm được một chỗ vắng vẻ không người lui tới để hạ trại qua đêm dưới bầu trời xám xịt:

http://farm6.staticflickr.com/5542/9498923537_00735fb194_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9498923537/)

Dưới bầu trời bắt đầu chuyển rét lạnh căm căm chàng châm lửa nấu cho mình vài món ăn từ các thứ lương khô mà mẹ chàng và người yêu ở nhà ân cần chuẩn bị cho. Xung quanh chàng là một không gian xanh mượt mà đẹp hữu tình, các chú chuột xám thảo nguyên vẫn đang tranh thủ đào các hang sâu trên mặt đất để trú ẩn, thỉnh thoảng chúng lại nhô cái đầu bé xíu từ dưới hang lên nhìn chàng với ánh mắt dò xét rồi phóng ra khỏi hang chạy thoăn thoắt trên thảo nguyên mênh mông...

http://farm4.staticflickr.com/3722/9502062482_f8bfdb3d15_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9502062482/)

http://farm3.staticflickr.com/2856/9501723294_46592d51e6_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9501723294/)

Hắc Nhân phát hiện ra một ngọn suối nhỏ gần chỗ chàng dựng lều, vì không mang đủ cơ số nước uống mang theo nên chàng hết sức mừng rỡ chụm tay xuống uống một ngụm... mát lạnh... Vâng! Đây là dòng nước mát lạnh ở độ cao 4200m:

http://farm6.staticflickr.com/5547/9498921913_bc28f8f8a4_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9498921913/)

HDD82
24-08-2013, 15:08
Đây là lần ngủ đêm trong lều lần thứ hai ở Tây Tạng. Không như những lần cắm trại trong các khu camping ở Châu Âu - tuy cũng gần gũi thiên nhiên - cắm trại ở Tây Tạng mang lại cảm xúc mãnh liệt hòa mình vào thiên nhiên hoang dã. Cảm xúc của một tay du mục rày đây mai đó thứ thiệt trông các bộ phim về Miền Tây....

Bạn nổi lửa nấu cơm dưới hoàng hôn bắt đầu buông xuống (thường khoảng 8h tối), và ngắm nhìn mặt trời từ từ lặn sau các đỉnh núi tuyết phủ. Mặt trời vừa biến mất cũng là lúc lạnh giá như một con bạch tuộc lập tức trườn ra khỏi tổ đi săn đêm. Cái lạnh phủ lên khắp nơi... Tôi nằm trong lều ngắm bầu trời đêm... bầu trời đêm Tây Tạng sáng rực lấp lánh hàng triệu triệu ngôi sao, vô vàn vì sao lung linh huyền ảo lấp lánh, không khí thì lạnh buốt đến tê tái và im ắng đến tuyệt đối. Giữa khung cảnh như vậy còn ai muốn ngủ?

Vốn là một anh thầy giáo làng được may mắn đi đây đó học lóm ít chữ nghĩa, Hắc Nhân cũng có thể hiểu rằng bầu trời trên độ cao 4,200m trông thật khác thường với những gì chàng hay thấy ở quê nhà vì bầu trời ở đây không bị 4,200m không khí ô nhiễm, bụi khói, sương mù che phủ...

Xa xa những đỉnh núi sừng sững in hình bóng trên bầu trời đêm, ánh trăng sáng vằng vặc...

Không muốn chợp mắt nhưng rồi Hắc Nhân cũng thiếp đi dưới những con gió lạnh đang tấn công dữ dội vào chiếc lều bé xíu giữa thảo nguyên. Sáng sớm khi chàng tỉnh dậy thì thấy mặt trời đã xuất hiện với ánh nắng chói chang. Trên yên chiếc Hắc Mã vẫn còn đọng lại dấu vết của băng giá - băng tuyết. Nhiệt độ hôm qua có lẽ đã giảm xuống dưới 0 độ C:

http://farm4.staticflickr.com/3813/9504818641_419764e561_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9504818641/)

Bỗng Hắc Nhân nổi lên một tràng ho sù sụ. Sương lạnh vẫn bao phủ khắp nơi. Những ngọn cỏ phía xa xa trong hình, gần con suối lớn, vẫn còn bị phủ sương giá trắng xóa...

http://farm4.staticflickr.com/3823/9507654124_3807f4520b_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9507654124/)

HDD82
24-08-2013, 16:03
Ngoài lề: Đối với HDD82 đây chỉ một hành trình bình thường của một người bình thường có "đam mê xê dịch" trên xe hai bánh cũng như bao anh em khác: đi không phải vì muốn tận hưởng tiện nghi vật chất mà chỉ muốn cảm nhận thiên nhiên, tìm hiểu thế giới xung quanh theo cách gần gũi nhất - bằng xe máy!

Lý do để tôi chia sẻ bài viết này tôi sẽ nói ở cuối bài. Và mục đích chính của topic không phải là cung cấp thông tin du lịch giống như các topic trước của tôi, mà là tạo cảm hứng cho những ai muốn lên đường khám phá bản thân. Thông tin du lịch bây giờ tràn ngập khắp nơi trên Internet, bạn vào Google gõ vài chữ là xuất hiện hình ảnh, đường đi đến các thị trấn khắp nơi trên thế giới rồi...

Và cuối cùng, HDD82 không coi chuyến đi này là "phượt". Nếu bạn đọc lại các bài viết từ trang 1 đến trang này sẽ không thấy từ "phượt" nào được sử dụng. Và nó cũng sẽ không xuất hiện cho đến trang cuối cùng của topic này. Tôi cũng cố gắng sử dụng những từ ngữ giản dị trong bài viết của mình. Vì đối với tôi đơn giản đây chỉ là một hành trình bình thường của một người bình thường.
______________

Cảm xúc khi thu dọn hành lý lên yên xe lên đường cũng rất đặc biệt và cảm xúc càng đặc biệt hơn khi... xe không nổ máy. Không nổ máy? Đúng vậy! Giữa nơi hoang vu không bóng người này mà xe chết máy? Đúng vậy! Sự thật là đây sao? Đúng vậy!

Bệnh cũ của Hắc Mã đã tái phát và lần này Hắc Nhân không còn tự mình cứu Hắc Mã được nữa... Những gì diễn ra sau đó không có gì hay ho lãng mạn để kể khi Hắc Nhân phải gồng mình đẩy xe lên ngọn đồi cao. Cái thứ độ cao chết tiệt chết giẫm này ngay lập tức phát huy tác dụng mỗi khi cơ thể vận động dù là nhẹ nhất, cơ bắp như đòi hỏi lượng oxy gấp đôi gấp ba thông thường. Hắc Nhân cảm thấy hoa mắt, chóng mặt, đầu óc choáng váng, chàng ngồi bệt xuống cỏ... Có người nói đi du lịch đến Tây Tạng cần mang theo bình oxy cầm tay, còn đẩy chiếc xe nặng gần 200kg lên ngọn đồi này chắc cần nhiều hơn là một bình oxy thông thường...

Đẩy xe và hành lý lên ngọn đồi xong cũng là lúc Hắc Nhân lăn ra bất tỉnh không còn biết gì nữa... :)

http://farm8.staticflickr.com/7345/9504984261_78ed5ef2fc_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9504984261/)

HDD82
24-08-2013, 16:10
Độc giả của topic chắc cũng nhàm chán với các cảnh hư xe dọc đường nên HDD82 cũng không nói nhiều...

Cầu cứu trong tuyệt vọng một cỗ xe ngựa bốn bánh dừng lại giải cứu Hắc Mã:

http://farm8.staticflickr.com/7401/9505051981_446e000031_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9505051981/)

Bác tài người Tạng phải tháo bớt hai hàng ghế sau ra để cho Hắc Mã chui vào:

http://farm3.staticflickr.com/2867/9507846926_67bf425797_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9507846926/)

http://farm8.staticflickr.com/7357/9505050565_093e8daf17_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9505050565/)

Và lại lên đường... Đột nhiên một bản nhạc Tây Tạng nhịp điệu sôi động vui tươi cất lên trong khoang xe:

"Tôi hạnh phúc
Bạn hạnh phúc
Chúng ta hạnh phúc
...............
Gia súc chúng ta khỏe mạnh
Thời tiết thật đẹp
Tôi hạnh phúc
Bạn hạnh phúc
Chúng ta hạnh phúc
................"

Bên ngoài là con đường gập ghềnh sỏi đá bị dày xéo bởi hàng đoàn xe tải...

http://farm8.staticflickr.com/7394/9505049491_11344f3f2e_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9505049491/)

Và tôi lên đường tới thị trấn Shiqu:

http://farm4.staticflickr.com/3757/9507961542_a6634a0d1b_z.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9507961542/)

Còn tiếp...

blackhill
24-08-2013, 16:17
Blackhill xin phép bác chủ DHH82 từ đầu Topic đến giờ đều nói là đi Tây Tạng và có lúc 'đã đặt chân lên đất Tây Tạng...' nhưng thực tế Shangri-La>Deqin>Weixi>Xiangcheng>JinLong>Ganze... đều chỉ nằm ở vùng Bắc Vân Nam và Tây Tứ Xuyên mà thôi, chưa phải địa danh chính thức của Tây Tạng hiện nay (T.A.R). Một số bạn như Nheva củng đã quan tâm và nhằm thông tin chính xác những vùng này mà bản thân Blackhill đã đi qua (2006-2008) đồng thời tránh dùng các địa danh thuộc TQ nên giới lữ hành quốc tế thường gọi vùng này là Khampa (Khâm Tibet) như đúng tên gọi của nó. Hồi đó mình đi thì không cần xin phép (TAR Permit)...

Nheva
24-08-2013, 16:45
Mình cũng nghĩ như bạn Gò Đen.
Bạn HDD82 có thể nói chính xác giùm là cái Tibet permit mà bạn xin ở Đại Lý là được phép vào vùng nào vậy?
Vùng có người Tạng và các huyện, châu tự trị của người Tạng thì khá nhiều.
Ngoài TAR, thì còn có ở bắc Vân Nam, Tứ Xuyên, Thanh Hải...
Cái permit của bạn nếu được gọi là Tây Tạng thì theo mình biết vài năm nay ko còn cho phép người nước ngoài tự đi nữa, mà phải đi theo tour, hơn nữa phải có 5 người trở lên cùng quốc tịch.
Nếu đúng là với TAR permit mà tự đi đc thì hay quá, bạn nhớ truyền kinh nghiệm nhé :)
Btw, cái điểm Feilai để ngắm núi Mai Lý tuyết sơn và đường đi lên sông băng Minh Vĩnh (Mingyong), theo mình nhớ nó chỉ tầm trên 4000m thôi (gần đó có đèo Bạch Mang cao nhất chỗ đó là 4200 m, chứ không phải là 4800 m).
Còn điểm ngắm sông băng Mingyong mà cao đến 6000m như bạn nói ( " Nhưng có lẽ tôi cũng đang đứng đâu đó ở độ cao 6.000m so với mặt nước biển. Sông băng đây rồi!!! Tôi reo lên sung sướng...") thì chắc chắn mình đã không thể leo lên nổi (vì lên Lhasa, ở độ cao 3700m mà mình đã xém ngất rồi)

Nheva
25-08-2013, 09:19
Viết tiếp đi bạn HDD, dù bạn đến được vùng nào thì cũng là một hành trình thú vị mà :).
Và thực sự là bọn mình rất muốn được nghe bạn chia sẻ kinh nghiệm tự đi trên đất Tây Tạng (T.A.R)

blackhill
25-08-2013, 12:37
Và tôi lên đường tới thị trấn Shiqu:

http://farm4.staticflickr.com/3757/9507961542_a6634a0d1b_z.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9507961542/)



Theo bản đồ này thì bác HDD82 đang trong địa bàn huyện Ngọc Thụ tỉnh Thanh Hải, nơi thượng nguồn Mê Kông huyền thoại vùng đất Tam Giang Nguyên... rất mong theo dõi tiếo hành trình của bạn...

Chấm G theo mình đoán nằm ngay ranh giới giữa phiá Nam tỉnh Cam Túc giáp với Thanh Hải, vùng này gọi là Amdo. Như vậy bác chủ đã đi được 3 vùng rià Tây Tạng, đó là Shangri-La, Kham và Amdo... (chứ chưa vào Tây Tạng T.A.R)...

blackhill
25-08-2013, 13:10
https://farm8.staticflickr.com/7291/9586322873_b66457b8c6_c.jpg

Sông băng núi Gongga (7560m) trekking ở độ cao 5000m, Blackhill 2008... share với bác chủ...từ Khang Định đến làng Moxi chừng 50km là base của Gongga...

https://farm6.staticflickr.com/5489/9589115408_f59763b79f_c.jpg

June
26-08-2013, 01:00
Và tôi lên đường tới thị trấn Shiqu:

http://farm4.staticflickr.com/3757/9507961542_a6634a0d1b_z.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9507961542/)
Còn tiếp...

Tôi nghĩ thực ra nếu trên bản đồ của bạn HDD82 có 1 điểm dừng quan trọng là ngôi làng Baiyu (http://kekexili.typepad.com/life_on_the_tibetan_plate/2010/09/pelyul.html) nơi chỉ còn cách biên giới với khu tự trị Tây Tạng (TAR) 6km nữa thì mọi người ở đây sẽ hoàn toàn được thuyết phục rằng sẽ có cơ hội đặt chân sang TAR bằng đường bộ và đi một mình như bạn nói. Tuy nhiên khi ghép các bản đồ của bạn đã post tôi có thể thấy chặng đường từ E (Ganze) tới F (có phải bạn check- in cho Manigange ?)(Manigange cách Dege khoảng 110km về hướng khác với hướng của Ganze) và chuyển hướng sang (G) Shiqu cũng hơi giống hành trình Kham & Amdo mùa thu năm ngoái của nhóm chúng tôi khi không có điểm dừng ở Baiyu.

Những "con nghiện Tây Tạng" như chúng tôi luôn luôn mơ ước hành trình đường bộ từ Vân Nam vào TAR vì thừa đoán được nó có thể đẹp đến nhường nào nhưng chuyến đi của năm ngoái cuối cùng cũng phải dừng chân ở 1 ngôi làng ở Dege chỉ còn cách 30km biên giới TAR mà không có cách nào đi tiếp được . Tôi giống chị Nheva vẫn hi vọng bạn HDD82 có thể chia sẻ với mọi người về điều kỳ diệu đã diễn ra (việc phóng như bay qua các đồn bốt kiểm soát) và cách giải thích với kiểm soát của cảnh sát phía trong TAR về việc đi không theo đoàn, không lịch trình vì tôi tin nhiều bạn khác trong diễn đàn này cũng mơ ước hành trình này từ rất rất lâu rồi...

Nhưng dù thế nào đi nữa vẫn mong chờ điểm check- in H của bạn HDD82 vì sau Shiqu (tôi nghĩ vẫn còn 140km nữa mới tới Yushu bạn Blackhill ) nếu đi qua Nangchen sẽ thật nhiều cảnh quan đẹp vô cùng.

Xin ké ở đây 1 đề nghị là mong bạn Blackhill mở một topic riêng vì những hành trình bạn đã đi hấp dẫn quá(c)

blackhill
26-08-2013, 10:25
Xin ké ở đây 1 đề nghị là mong bạn Blackhill mở một topic riêng vì những hành trình bạn đã đi hấp dẫn quá(c)

Mình đã post trên ttvnol và vnphoto hồi 2008, 2009 bạn ạh... dạo này cũng không đủ thời gian... hy vọng có dịp sẽ post trên phuot.vn

Rất mong HDD82 sẽ vào được T.A.R. hoặc nếu không vào bạn có thể khám phá vùng đất huyền thoại Khả Khả Tây Lý nơi vẫn còn quá nhiều điều bí ẩn...

MrMilan
26-08-2013, 12:56
Bài của bác blackhill trên vnphoto em xem rồi, ảnh thì phải nói là tuyệt đẹp

Mademoiselle
26-08-2013, 16:22
Đọc đến page này em cũng "chán" chẳng muốn khen hay ngưỡng mộ anh nữa, quả thật là gato hết sức. Nếu có kiếp sau em mong sẽ là phận nam nhi để có thể phiêu bạt như thế.
Chúc anh luôn an yên trên mọi nẻo đường.

NgoQuynh78
27-08-2013, 08:00
Hành trình của HDD82 đang hết sức thú vị, các bác nhảy vô comment không đúng lúc chút nào, chả khác nào đang chạy xe mà bị thọc gậy vô bánh --> mạch nguồn cảm xúc đứt đoạn hết còn viết được gì nữa không? Sao không để chủ thớt viết xong toàn bộ hành trình rồi các bác biết tuốt kia nhào vô mà cmt? Vậy đó, cách chúng ta cư xử với nhau là quan trọng!!!

Aromatic-grass
27-08-2013, 09:18
Cảm ơn bạn HDD đã cống hiến cho phượt một topic thật hay, mình "bồ kết" những lời tự sự của bạn về hạnh phúc quá.
Những bạn cmt trên kia chắc vì nôn nóng và tò mò muốn biết về cách thức vào TT của bạn nên thảo luận rất sôi nổi, vậy thôi chứ ko có ý gì khác. Vì vậy, bạn hãy viết tiếp nhé.

blackhill
27-08-2013, 13:21
Hành trình của HDD82 đang hết sức thú vị, các bác nhảy vô comment không đúng lúc chút nào, chả khác nào đang chạy xe mà bị thọc gậy vô bánh --> mạch nguồn cảm xúc đứt đoạn hết còn viết được gì nữa không? Sao không để chủ thớt viết xong toàn bộ hành trình rồi các bác biết tuốt kia nhào vô mà cmt? Vậy đó, cách chúng ta cư xử với nhau là quan trọng!!!

Những 'con nghiện Tây Tạng' như chúng tôi có lẽ hơi quá háo hức làm bạn hiểu lầm, có gì mong bạn thông cảm nhé! Sự thật nếu mà bạn HDD82 vào được Tây Tạng T.A.R vào thời điểm này, 1 mình, bằng xe máy...là chuyện không tưởng đấy NgoQuynh78 ạh (cứ xem như mình là 'biết tuốt' nhe bạn)... cũng như chúng tôi đã từng mơ như thế cách đây 5 năm nhưng không được đâu...trước đây chỉ có 1 bạn PV báo Tuổi Trẻ đi lọt bằng cách này thôi (đâu chừng 2006), bạn ấy đi xe khách với những người địa phương, đi từ Cách-Nhĩ-Mộc (Golmud)... nhưng đó là câu chuyện trước 'biến cố Tibet 2008'...

Thật ra mình tham gia diễn đàn này vì 'lo' cho bạn HDD82, có nhiều thứ để 'lo' lắm... nhưng không thể nói ra...chỉ cầu mong cho bạn ấy bình yên trở về...

blackhill
27-08-2013, 14:04
Hàng trình 1 mình bằng xe máy của bạn HDD82 nếu vào được Tây Tạng vào lúc này sẽ được cộng đồng phượt quốc tế xem là 1 kỷ lục mới, ví như cách bà David Neel trốn được vào Tibet từ ngõ Dege và cũng là nơi mà nhóm bạn June đã phải dừng lại. Để tiện theo dõi, và xin phép bạn HDD82, cho mình post bản đồ ranh giới Tây Tạng (đường màu đen) so với lộ trình đã đi qua của bạn HDD82. Chuyến đi này của bạn HDD82 cũng như hành trình Đông Tibet, Thanh Hải, Tân Cương (của Blackhill, 2008) hay hành trình Kailash, Karakoram của anh Gió Hoang... sẽ là hành trình cho cả cuộc đời (once of a lifetime...)

https://farm6.staticflickr.com/5340/9603170719_43f4ec320e_c.jpg

Những điểm chốt biên giới Tây Tạng đều là những căn cứ quân sự của Bắc Kinh: Feilaisi, Litang, Dege... ngày trước có bạn trong nhóm Lệ Giang chụp được ảnh căn cứ quân sự Feilaiview... Năm 2007 Blackhill gặp một người Úc tại Feilaisi sau đó đã bỏ mạng một cách bí hiểm trên vùng núi Gongga (Clem Lindenmayer, biên tập viên của Lonely Planet)... Tháng 4-2008 dự định đi Lhasa bị hoãn vì biến cố Tibet, sau đó 8-2008 Blackhill lúc ở Kangding thì các ngả đường đều có chốt lính chặn; ở Thanh Hải, Tân Cương thì ngay cả khi vào khách sạn hay lên xe buýt đều bị kiểm soát hành lý...cùng lúc đó ở Kasghar thì 'bùm' 1 phát vào đồn lính... chặng đường tàu hoả từ Côn Minh cũng nằm đợi 6 tiếng trên tàu hoả vì dư chấn của động đất lần 2 ở Tứ Xuyên... Blackhill đã đi qua vùng Văn Xuyên chỉ sau động đất 2 tháng...cảnh vật như trải qua bom nguyên tử thật khủng khiếp...cũng may là an toàn trở về... thêm nữa Yushu (Ngọc Thụ) nơi mà HDD82 sắp đến (theo như bản đồ), năm 2010 Blackhill định đi đến theo ngã Tây Ninh thì xảy ra động đất kinh hoàng và ước mơ đến vùng thượng nguồn Mekong đành gác lại cho tới bây giờ...

Lâm Đại Ngọc
27-08-2013, 15:18
Hành trình của HDD82 đang hết sức thú vị, các bác nhảy vô comment không đúng lúc chút nào, chả khác nào đang chạy xe mà bị thọc gậy vô bánh --> mạch nguồn cảm xúc đứt đoạn hết còn viết được gì nữa không? Sao không để chủ thớt viết xong toàn bộ hành trình rồi các bác biết tuốt kia nhào vô mà cmt? Vậy đó, cách chúng ta cư xử với nhau là quan trọng!!!
Đây là diễn đàn nên việc comment tự do, miễn không trái nội quy. Bác chủ post lẻ tẻ chẳng lẽ phải đợi bác chủ post hết rồi mới comment thì biết khi nào mới xong. Việc chia sẻ góp ý của những người đi trước cũng cần thiết và tôi không nghĩ vì chuyện này mà chủ thớt cảm thấy phiền hà, tự ái. Chúc bác HDD có chuyến đi thành công!

Nheva
27-08-2013, 15:29
Hành trình của HDD82 đang hết sức thú vị, các bác nhảy vô comment không đúng lúc chút nào, chả khác nào đang chạy xe mà bị thọc gậy vô bánh --> mạch nguồn cảm xúc đứt đoạn hết còn viết được gì nữa không? Sao không để chủ thớt viết xong toàn bộ hành trình rồi các bác biết tuốt kia nhào vô mà cmt? Vậy đó, cách chúng ta cư xử với nhau là quan trọng!!!

Mình nghĩ bạn trách mọi người thế thật là cảm tính và rất bất công.
Bởi vì, ngoài chuyện mạch nguồn cảm xúc của tác giả thì tính chính xác của thông tin là rất quan trọng.
Vì rằng nhiều bạn theo dõi topic này cũng như diễn đàn nói chung không phải chỉ là để mơ màng , đắm chìm vào cảm xúc đơn thuần,
mà là để tìm kiếm thông tin đặng có thể học hỏi, theo gương mà lên kế hoạch hoặc chuẩn bị lên đường theo hành trình đó.
Vậy nên thông tin rất cần được chuẩn chỉnh chính xác và sai đâu sửa đấy ngay để những người cần thông tin có ngay được những thông tin chuẩn. Chứ đợi tác giả kết thúc thì biết đến bao giờ? (Kinh nghiệm cho thấy là nhiều bạn cứ viết thôi, còn đến bao giờ kết thúc bài viết thì hoàn toàn mù mịt vì có thể họ bận, họ không có hứng, họ ốm đau, gia đình có việc... Túm lại là một tỷ lý do mà không thể trách họ được)
Vậy mà nhỡ trong lúc bạn ý chưa kết thúc thì đã có bạn cứ theo thông tin sai lệch mà lên đường thì sao?
Thử tưởng tượng mọi người cứ mơ màng cuốn theo cảm xúc, xong lên đường và bị chặn lại ở đâu đó thì bạn tính sao?

Hoặc thông tin về độ cao , độ dài ko chính xác, khiến người khác nản lòng ko dám đi, ko dám leo thì có phải phí phạm không?
Giả dụ mình chưa đi, chưa biết gì về vùng này, mà nghe bạn HDD nói là lên view point sông băng Mingyong cao những 6000 m thì rõ ràng là mình sẽ bỏ qua không dám lên, vậy bạn tính sao?
Hơn nữa đây là diễn đàn (bạn nhớ nhé), nên mọi người có nói qua nói lại cho nó hoàn thiện hơn thì cũng là chuyện tốt chứ có gì phải phiền trách?
Có ai thích cứ một mình độc thoại trên 4rum mà chẳng ai thèm quan tâm hỏi han, thắc mắc không hả bạn?
Còn tác giả nào chỉ thích lời khen ngợi, tung hô, ngưỡng mộ thì thiết nghĩ đừng nên up lên diễn đàn. Đã tung đứa con tinh thần của mình ra "chợ đời" thì phải chấp nhận khen chê , bình phẩm chứ?
Vả lại diễn đàn có phải là chỗ chỉ để đăng các tác phẩm, các thiên truyện đâu mà cần liền mạch, không cho ai có ý kiến xen giữa?

Bạn thích theo dòng cảm xúc của t/g thì bạn đọc của tác giả thôi, ai bắt bạn đọc cmt của chúng tôi?
Nhưng người cần thông tin thực tế thì lại cảm ơn những cmt của chúng tôi đấy!
Hơn nữa bạn trách chúng tôi "biết tuốt" "thọc gậy bánh xe", nhưng thực ra chính bạn đang ra vẻ dạy đời chúng tôi cách cư xử (mà không thỏa đáng) đấy :LL

kimvanchinh
27-08-2013, 16:21
Tôi khâm phục và cám ơn các bạn dám phượt vùng TAR và ven ven TAR bằng xe máy, các bạn đã cho tôi cảm xúc mà chính mình không thể trải nghiệm vì mình không đủ năng lực đi như các bạn, phần vì tuổi tác không cho phép nữa. Nó khích lệ tôi sẽ dám phượt xe máy qua những cung đường ít thử thách hơn như đi lên Tú Lệ, Sapa thôi chẳng hạn...
Nếu bạn HDD82 chưa về tôi cũng thấy lo lo cho bạn ấy. Nếu những gì bạn ấy kể là sự thật, tôi thấy có gì đó hơi lo lo: rơi balo những 2 lần, ngất xỉu ít nhất 1 lần, ngủ đêm lều bạt trên hoang mạc 1 mình 2 lần, bị cảnh sát xét hỏi đôi ba lần...
Tôi nghĩ, đã là tay phượt xe máy có kinh nghiệm như HDD82, nếu thông tin bạn ấy kể không phải là mục đích thêm dấm ớt cho ly kỳ, thì việc để rơi balo và để bị ngất xỉu khi gặp thời tiết xấu là chuyện khó có thể chấp nhận... Quan điểm của tôi là dù ta mạo hiểm đến đâu, đi phượt phải an toàn là trên hết.

gianker
27-08-2013, 16:37
Cái thú là nằm ở hành trình, chứ không phải điểm đến. Chị Nheva, Blackhill và cô June ới ời. Em thì vẫn háo hức chờ xem hành trình tiếp theo của bác HDD là thế nào, còn thông tin cụ thể như nào thì khi nào mọi người lên kế hoạch đi xe máy thì tính sau. Với lại, đi các vùng ven ven như Kham, Amdo... thì mới thích. Chứ vèo phát vào TAR rồi lên Lhasa xong thì coi như hết.

Nheva
27-08-2013, 16:47
Cái thú là nằm ở hành trình, chứ không phải điểm đến. Chị Nheva, Blackhill và cô June ới ời. Em thì vẫn háo hức chờ xem hành trình tiếp theo của bác HDD là thế nào, còn thông tin cụ thể như nào thì khi nào mọi người lên kế hoạch đi xe máy thì tính sau. Với lại, đi các vùng ven ven như Kham, Amdo... thì mới thích. Chứ vèo phát vào TAR rồi lên Lhasa xong thì coi như hết.
Thì chị cũng vẫn nói với bạn ấy là dù bạn ấy đến được đâu thì cũng là hành trình thú vị và đang khuyến khích bạn ấy viết tiếp mà (Gianker xem lại cmt của chị ở trang trước nhé). Và ai có máu phiêu du thì cũng đều nhớ nằm lòng câu "Hạnh phúc là trên đường đi chứ không phải chỉ là điểm đến " , em đâu cần phải nhắc lại.(NT)
Còn chuyện ai thích vùng nào lại thuộc về khẩu vị rồi.
Bọn chị phân biệt rành mạch giữa T.A.R và các vùng khác để mọi người không nhầm lẫn giữa Tây Tạng và Đông Tạng chứ đâu phải là hàm ý coi trọng T.A.R hay xem thường Đông Tạng đâu.
Bọn chị cũng nói là rất thích vùng Kham và Amdo đấy chứ.
Đông Tạng đẹp tuyệt, chị vẫn đang ủ mưu đến đó mà
Nhưng (chị nhấn mạnh), thông tin là phải chính xác để mọi người tránh nhầm lẫn và những sự cố ko đáng có nếu định đi theo.
Cái này phải sòng phẳng chứ, đâu phải vì bài viết lạ , hấp dẫn, ly kỳ mà bỏ qua được.

gianker
27-08-2013, 16:58
@chị Nheva: Hi hi, thông tin chính xác tương đối thôi, chứ làm sao mà nhớ được cụ thể từng chút một như thế chị ơi. Đi và viết, chia sẻ trên đây được chút nào là cố gắng lắm rồi. Bạn HDD nhớ được thì viết, chứ có phải như LP đâu mà phải chính xác. Đúng là như bạn HDD nói là mục đích chính là tạo cảm hứng thôi. Đó là cái quan trọng nhất. Còn chính xác như nào thì ai muốn đi thì sẽ tự tìm hiểu được.

Nheva
27-08-2013, 17:05
@chị Nheva: Hi hi, thông tin chính xác tương đối thôi, chứ làm sao mà nhớ được cụ thể từng chút một như thế chị ơi. Đi và viết, chia sẻ trên đây được chút nào là cố gắng lắm rồi. Bạn HDD nhớ được thì viết, chứ có phải như LP đâu mà phải chính xác. Đúng là như bạn HDD nói là mục đích chính là tạo cảm hứng thôi. Đó là cái quan trọng nhất. Còn chính xác như nào thì ai muốn đi thì sẽ tự tìm hiểu được.
Thế em thấy view point sông băng Minh Vĩnh thực tế là tầm 4000m, mà bạn ấy bảo là 6000 m thì là chính xác tương đối à?
Và Đông mà nghĩ là Tây cũng vẫn là chính xác tương đối sao?
Vả lại, ở đây chị không phiền trách gì bạn chủ thớt cả nhé (em có thể vào xem: chị đã Thank và like rất nhiều), thậm chí còn động viên bạn ấy viết tiếp.
Đây là chị chỉ phản ứng với thái độ "dạy đời" của bạn NgoQuynh78 nào đó ở trên thôi nhé ;)
Và chính vì như em nói, bạn HDD không thể nhớ được chính xác (người chứ có phải là LP đâu), nên mọi người mới vào chuẩn chỉnh, bổ sung, hoàn thiện thêm.
Đó là thái độ hợp tác đầy thiện ý, mọi người cũng góp ý rất nhũn nhặn phải lời chứ có ai dè bỉu, dìm hàng gì đâu.
Bạn NgoQuynh78 đã ko cảm ơn lại còn bài xích và tỏ ra khó chịu là sao?

kimvanchinh
27-08-2013, 17:16
Các bạn nên nhớ HDD82 là một giáo viên kỹ thuật đại học được đào tạo bài bản ở châu Âu. Dù cho bạn ấy có phiêu du và lãng mạn đến đâu, thì khi cung cấp thông tin, tính thực chứng được bảo đảm bằng nghề nghiệp và bằng cấp của bạn ấy rồi.
Thiết nghĩ, việc bổ sung, điều chỉnh thông tin của bạn HDD82 là hết sức cần thiết và rất tốt để topic này trở thành hay hơn và hữu ích hơn cho HDD82 và cộng đồng phượt.

blackhill
27-08-2013, 17:26
@Nheva: Sông băng Minh Vĩnh 4000-4500m là chính xác chứ không phải 6000m, blackhill đã đi rồi, đợt đó lần đầu cũng bị sốc độ cao.

Hình như là bạn HDD82 có 'một bất ngờ' sẽ trình bày ở cuối topic này như bạn ấy đã nói... lâu lâu mới có một topic hấp dẫn thế này.

Mình quan tâm nhất là sự an toàn...

đối với các bạn quan tâm đến 'văn hoá Tạng' thì theo mình đi phượt Amdo và Khampa là thích hợp nhất vì không bị một-kèm-một như ở T.A.R. mình còn nhớ mãi Ương Kim Lan Trạch (Yangchen Lhazhe) với những bài hát Tạng: Aí Tư Niệm (ai de si nian), Hò Lái Lơi, Gặp Anh là Duyên Phận Của Em (yu shang ni shi wo de yuan), Trác Mã (Zhuoma) mà Blackhill đã dịch sang Tiếng Việt và post trên ttvnol...nhớ mãi Khang Định với bản Tình Ca Khang Định đã trở thành di sản Unesco... và những chặng đường Trà Mã Cổ Đạo cũng chính là chặng đường mà bác chủ topic HDD82 đã đi qua...

Nheva
27-08-2013, 17:47
Thì bởi vậy Black Hill.(beer) !
Mình cũng đi cái Minh Vĩnh này từ hồi 2007 mà. Mình sure là cái view point của nó chỉ cao trong tầm > 4000m chút xíu thôi.
Còn cao hơn thì chắc chắn mình đã leo không nổi rôi.
Trước khi đến đó, lúc qua đèo Bạch Mang 4200 mà mình muốn vỡ đầu luôn.

naloan
27-08-2013, 20:52
Ôi, time này cứ phải cắm cổ làm bài tốt nghiệp, tù túng chết được....

Lâu lâu lén mở topic Xe máy lên Tây Tạng đọc relax, thế mà hóng bữa giờ sao anh chủ thớt lượn đi đâu?

Naloan thik thêm cái đoạn đầu óc đơn giản với phức tạp lắm ạ, quả thật ta hạnh phúc thêm được bao nhiêu với cái đầu quá phức tạp này!

tabalo
28-08-2013, 06:26
Khâm phục bạn này quá, vì mấy lý do:

1. Tự lái xe ( ô tô / xe máy ) ở Trung quốc là cực kỳ khó - lý do vì Trung quốc là một trong những nước hiếm hoi không tham gia vào cái hiệp hội công nhận bằng lái quốc tế - nên không chấp nhận cho người nước ngoài lái xe gì ở Trung quốc mà không thi bằng Trung quốc.

2. Tibet là nơi khoá chặt cho các loại tự hành - đặc biệt là tự hành đường bộ lên - mà vẫn quyết tâm lên.

3. Đi mỗi một mình trong chặng dài ấy

Hồi đầu năm bọn mình có tự lái ô tô ở các tỉnh Nam và Tây Nam Trung quốc mà phải thấy là mình đã may lắm vì đi được thế, giờ lại thấy bạn vạn lý độc hành bằng xe máy!

Còn những " thông số kỹ thuật " khác như độ cao núi này nọ, cung hành trình... chỉ là chuyện nhỏ thôi

Hồi hộp chờ xem có qua được các cửa ải để vào hẳn trong Tibet không

Minhcafe
28-08-2013, 10:59
Đây là một hành trình tuyệt vời và 1 topic rất hay.Nó giống một câu chuyện hay chứ không phải một bản tường trình kê khai cặn kẽ...
Thiết nghĩ những thông số,tiểu tiết không phải là vấn đề để các bác tranh thủ vào bàn luận ở đây.Ai có kinh nghiệm j hay,có lẽ nên tự viết topic riêng,và trình diễn khả năng mình ở đó.Cũng giống như kiểu vào nhà nên tôn trọng chủ nhà chứ không nên là nơi để khách khứa thể hiện...
Khả năng đi kèm sự khiêm tốn mới tạo nên giá trị.
Rất cám ơn bác HHD82 đã làm nên một hành trình thú vị và đầy cảm xúc.Ko biết bao giờ e mới đầy đủ cơ hội cũng như sự may mắn để một lần đc :"live 2 ride" :)

Lâm Đại Ngọc
28-08-2013, 11:25
Đây là một hành trình tuyệt vời và 1 topic rất hay.Nó giống một câu chuyện hay chứ không phải một bản tường trình kê khai cặn kẽ...
Thiết nghĩ những thông số,tiểu tiết không phải là vấn đề để các bác tranh thủ vào bàn luận ở đây.Ai có kinh nghiệm j hay,có lẽ nên tự viết topic riêng,và trình diễn khả năng mình ở đó.Cũng giống như kiểu vào nhà nên tôn trọng chủ nhà chứ không nên là nơi để khách khứa thể hiện...
Khả năng đi kèm sự khiêm tốn mới tạo nên giá trị.
Rất cám ơn bác HHD82 đã làm nên một hành trình thú vị và đầy cảm xúc.Ko biết bao giờ e mới đầy đủ cơ hội cũng như sự may mắn để một lần đc :"live 2 ride" :)
Từ đầu thớt đến giờ tất cả các thành viên đều ủng hộ bạn HDD.
Còn nếu bất cứ ai có kinh nghiệm hay mà đều lập một cái topic riêng để chia sẻ thì tôi nghĩ tài nguyên diễn đàn k đủ đâu bạn.
Lâu rồi mới có cái thớt như thế này, đây cũng là dịp để các thành viên đã trải nghiệm vào góp ý, tư vấn cho sôi động thêm chứ có gì mà phải thể hiện và cũng để cho các thành viên khác tham khảo nếu muốn chọn cách đi thế này. Còn lập ra 1 topic khác e rằng có bị loãng k?...
Tất cả đều tôn trọng chủ thớt, nếu k tôn trọng thì tôi nghĩ không ai quan tâm đến đề tài này và cũng chẳng ai rảnh vào đây bàn tán làm gì cho rách việc.

storm_man
28-08-2013, 11:27
Đang hay thì đứt đây đàn. Tôi hoàn toàn ủng hộ ý kiến của MInh Cafe

Các bạn BlackHill, Nheva luôn đưa ra các comment và nhấn mạnh mục đích của comment là "Cung cấp thông tin chính xác" "Lo lắng cho an toàn của HDD82" "Hỗ trợ người đi sau" nhưng mình thấy các comment của các bạn mang hàm ý khoe khoang về sự hiểu biết của Tây Tạng và mỉa mai HDD82.
Biết rằng diễn đàn là nơi tự do đưa ra các ý kiến cá nhân của mọi người, nhưng làm ơn đừng comment kiểu đấy nữa để HDD82 còn viết tiếp cho bọn mình có cái mà đọc. Các bạn thấy thông số thông tin là sai hay hoài nghi những gì HDD82 đưa lên thì viết một topic riêng của bạn để mọi người vào tranh luận nhé.

MrMilan
28-08-2013, 11:31
Các bác có thể xem hết cuộc hành trình của bác HDD82 ở đây

Nheva
28-08-2013, 12:32
Các bạn Minh cafe và Storm man hãy vào đọc kỹ các cmt của chúng tôi rồi hãy phán xem thái độ của chúng tôi là thế nào nhé.
Chẳng nhẽ các bạn không phân biệt nổi thế nào khoe khoang, mỉa mai hay háo hức ủng hộ và góp ý chân tình à?
Đừng có suy bụng ta ra bụng người nhé. Căn cứ trên văn bản các bạn hãy chỉ cho chúng tôi biết từ ngữ nào minh họa cho những ý đồ tiêu cực (mà các bạn suy diễn) nào? Chỗ nào thể hiện chúng tôi không tôn trọng chủ thớt nào?
Vả lại, tôi đã nói đi nói lại là dù HDD đi đến được đâu thì đó cũng là 1 hành trình thú vị và đáng ngưỡng mộ cơ mà!
Btw, theo link mà bạn Milan vừa cung cấp thì thấy rõ bạn HDD đã kết thúc hành trình ở gần Xining (Tây Ninh, Thanh Hải), nghĩa là Đông Tạng chứ không phải Tây Tạng.
Chủ thớt chỉ cần đổi tên một chút là ổn. Có khó gì không khi gọi đúng tên sự vật , hiện tượng? (ở đây là đặt title cho khớp với nội dung - hành trình thực tế)
Vậy chúng tôi góp ý có sai, có gì quá đáng không?

Hơn nữa, đây là 4rum chứ ko phải FB, mọi người đều có quyền vào phát biểu miễn là không sai trái, quá khích, vi phạm nội quy, nên bạn "dạy" chúng tôi vào nhà người khác phải tôn trọng nọ kia... mới là quá khích đấy nhé !
Dù thế nào, dù là Đông Tạng thì tôi vẫn muốn nhắc lại là hành trình này rất thú vị và cảm ơn bạn chủ thớt, các bạn nhớ nhé :)
Tôi chỉ thấy những những bạn bu xu - xung quanh - dạy - người - khác - cách - cư xử- là có vấn đề thôi

blackhill
28-08-2013, 13:03
Đúng như BLackhill đã dự đoán, bác HDD82 không vào T.A.R mà đến Ngọc Thụ, và đi tiếp lên Mã Đa (Thanh Hải)... đây chính là hành trình Mê Kông Ký Sự.

Ngưỡng mộ HDD82 thực hiện hành trình này 'bằng xe gắn máy'... nhưng điểm đến Ngọc Thụ - Thanh Hải đối với Blackhill và nhiều người khác thì cũng 'thường' thôi.

Bác Tabalo cũng cứ tưởng anh HDD82 đi Tibet T.A.R. đúng không?

Té ra Blackhill và mọi người bị cho leo cây vì Thớt này chỉ là phụ, còn thớt chính nằm ở bên một trang web khác... he he..

"...được ngắm núi tuyết, sông băng vĩnh cữu, sông Dương Tử, thảo nguyên mênh mông, và gặp những người Tạng thân thiện... Chàng ngồi đó bần thần trong một lúc lâu... đầu óc trống rỗng... Trên núi gió thổi mạnh tung bay những câu kinh in trên vải màu sắc rực rỡ. Đây không còn là những "lá cờ" in trên chất liệu rẻ tiền, nội dung sơ sài như ở Shangri-La để thu hút khách du lịch nữa... Đây chính là Tây Tạng thực sự! " ... trích từ suvietnam.com ...

Tây Tạng theo HDD82 chỉ có vậy thôi sao...?

blackhill
28-08-2013, 13:27
https://farm8.staticflickr.com/7426/9613906876_28dbb5519e_c.jpg

Như đã nói, Blackhill khâm phục HDD82 là hành trinh bằng xe máy. Nhưng điều mà Blackhill rất lấy làm tiếc là những thông tin về Tây Tạng. Nhất là khi trả lời bạn Nheva về việc xin giấy phép T.A.R ... thì HDD82 nói đã xin giấy phép ở Đại Lý..

Hành trình này đâu có cần xin giấy thông hành

https://farm9.staticflickr.com/8426/7764462482_b10323796e_c.jpg

Hồ Thanh Hải (Photo: Blackhill 2008) hồ nước mặn lớn nhất cao nguyên Thanh Tạng, tức Lake Kokonor là nơi tiếp giáp giữa Tây Tạng và đế quốc Mông Cổ ngày xưa. Chức mừng HDD82 cũng đã đến đây.

Lâm Đại Ngọc
28-08-2013, 13:50
Mình lại nghĩ bác chủ vẫn còn đâu đó bên kia, té ra bác đã về và post trên suvietnam hơn cả tháng rồi.
Dù sao cũng chúc bác đi thành công và về an toàn!

storm_man
28-08-2013, 14:48
Tổng kết lại comment của các bạn Nheva và Blackmill thì tóm tắt nội dung như sau:

1) HDD82 chưa bao giờ đặt chân lên Tây Tạng mà chỉ có thể đặt chân lên "Đông Tạng???????" hoặc có thể hiểu là phía Tây của mấy tỉnh Trung Quốc.
2) Sông băng Minh Vĩnh chỉ cao 4000 - 4500 m2 chứ không phải là cao 6000 m như trong một câu cảm thán của HDD82.

Mình chưa được đi Tây Tạng - hay "Đông Tạng" nhưng theo những gì mình search được trên internet thì Tây Tạng là một khu vực rộng lớn, Khu vực tự trị Tây Tạng (Tibet Autonomous Region - TAR) cũng chỉ là một phần của Tây Tạng. Mình không tìm thấy định nghĩa Đông Tạng.
Vậy thấy những gì các bạn comment đều chỉ nói ra một thứ: HDD82 chưa đi Tây Tạng, mới chỉ le ve gần biên giới Tây Tạng, việc này thì các bạn cũng đã đi rồi. Lần sau HDD viết lại phải cung cấp thông tin chính xác từ tiêu đề đến nội dung bài viết là " Hành trình phượt xe máy một mình đến Đông Tạng hoặc các tỉnh phía Tây của Trung Quốc" Dùng từ Tây Tạng là sai, không cung cấp đúng thông tin.

Sông Băng Vĩnh Minh cao 4000 hay 5000 hay 6000m mình nghĩ cũng chẳng quan trong lắm, nhưng cái cách bạn comment khiến một số người đọc cảm thấy các bạn đang có "hàm ý" chê rằng HDD82 đang phóng đại câu chuyện của bạn ý lên. Nguyên văn câu nói của bạn Nheva như sau" Thì bởi vậy Black Hill (icon đập tay) Mình cũng đi cái Minh Vĩnh từ hồi 2007 mà. Mình sure là cái view point của nó chỉ trong tầm > 4000m chút xíu thôi. Còn cao hơn nữa chắc chắn mình đã không leo nổi rồi.

Có thể nhận xét của mình mang tính chất cá nhân và không đúng với thực ý của các bạn. Nhưng cuối cùng những comment của các bạn về Đông Tạng hay cao độ Sông băng đã triệt tiêu thành công cảm hứng viết của HDD82. Điều này làm mình cũng như nhiều người đang du lịch qua màn hình không thoải mái. Kết quả cuối cùng thì các bạn đã thấy rồi đấy, chủ thớt không post tiếp lên nữa. Và dường như chỉ có các bạn đang hài lòng vì HDD82 mới chỉ tham quan Đông Tạng, chứ không phải là Tây Tạng thực sự
Trích dẫn từ Blackhill : Tây Tạng theo HDD82 chỉ có vậy thôi sao

blackhill
28-08-2013, 15:03
6000mét rất quan trọng @storm-man ạh, vì nó là dead-zone, nó là ranh giới giữa sự sống và cái chết...(!)

https://farm3.staticflickr.com/2810/9624322593_2f8c6ee35a_c.jpg

Để hình dung thực tế độ cao 5000mét, Gongga đỉnh núi cao nhất Đông Tạng (7560m)

Khác biệt giữa 'Đông' Tạng và Tây Tạng là vấn đề lớn, vì cả thế giới đều quan tâm...nhất là kể từ sau 2008...những người kinh nghiệm như bác Tabalo đều 'biết rõ' là không có cửa để 1 một mình bằng xe máy vào TAR.. và như bạn biết mỗi khi ai đó nhắc đến Tây Tạng thì chúng ta đặt vào đó một niềm hy vọng... cả thế giới đều nghĩ vậy... có ai đó 1 mình đi lọt vào Tây Tạng.. thì tất cả Lonely Planet, Travelblog.org... sẽ xôn xao...

Để bổ sung chúng tôi gọi 'Đông' Tạng là vùng hiện nay 'chính thức' thuộc về TQ, bao gồm bắc Vân Nam, Tây Tứ Xuyên và Thanh Hải. Hay gọi là Kham Tibet, giống như phân biệt Nội Mông và Mông Cổ vậy. Về sắc tộc thì người Kham Tibet và Tibet cũng khác nhau; về kinh tế thì Kham Tibet có cuộc sống khá sung túc còn Tibet thì cuộc sống rất khắc khổ và nghiệt ngã...

Nheva
28-08-2013, 15:13
Trời ạ, từ độ cao thực tế là hơn 4000 m mà đưa thành 6000 m mà không phải là phóng đại thì thế nào mới là ... hả bạn?
Từ 3700 m trở lên , thêm mỗi mét cao với nhiều người là cả một ranh giới khó vượt đấy bạn ạ.
Lên đến 5000m thì với nhiều người là ranh giới sống chết, đây lại còn là 6000 m, thế mà các bạn vẫn cho là không quan trọng thì mình nghĩ chắc phải bao giờ đứng ở đó bạn mới thấm thía... (hay các bạn vẫn đang tư duy theo kiểu mét dài!?)

blackhill
28-08-2013, 16:42
"...Trên núi gió thổi mạnh tung bay những câu kinh in trên vải màu sắc rực rỡ. Đây không còn là những "lá cờ" in trên chất liệu rẻ tiền, nội dung sơ sài như ở Shangri-La để thu hút khách du lịch nữa..."

Thật tình Blackhill không thể phân biệt sự khác nhau giữa phướn kinh ở Ngọc Thụ và phướn kinh ở Shangri-La... bác chủ HDD82 quả tài thật...bái phục...mỗi lần nhìn thấy phướn kinh Blackhill chỉ biết cúi đầu Úm Mani mà thôi...

Aromatic-grass
28-08-2013, 19:13
Thật lòng là mình tiếc cho một topic đang hay.

Nheva
28-08-2013, 21:24
Mình cũng tiếc...
Nhưng bạn có thể sang bên trang suvietnam đọc thì được nguyên cả luôn.
Bài bên đó hoành tráng hơn nhiều.
Bên này chỉ là tái bản, hoặc bản phụ mà thôi

Lâm Đại Ngọc
28-08-2013, 23:02
Mình cũng cảm thấy tiếc!
Những ngày đầu hầu như ngày nào cũng chờ đợi tác giả post bài vì thâm tâm vẫn nghĩ đây là nhật trình của tg ( và có lần ở trang 5 tg đã nói với mình k phải hồi ức xa xôi mà vừa đi vừa viết), cộng với việc các bác chia sẻ những kinh nghiệm khi đi, những lo lắng cho tg có an toàn k, có gặp sự cố gì k..?.. cứ làm mình háo hức không thôi..
Cuối cùng k ngờ tg đã ngon giấc bên trang suvn rồi.
Dẫu sao cũng khâm phục tg vì dám đi xe máy 1 mình trải nghiệm như vậy.
Nhưng phải công nhận tg "lừa tềnh" quá đẹp, 1 bài cũ đầy đủ bên kia mà khi bác đưa qua đây bác làm như mới, đã vậy bác post từng ngày rất hồi hộp, làm anh em nhảy vào hít lấy hít để :D=))

kimvanchinh
29-08-2013, 06:08
Tôi cũng thấy topic này dù nó quá hay và hấp dẫn, khâm phục tác giả thật là cam đảm, nhưng có cái gì đó không ổn khi toàn bộ bài và ảnh đã được đăng toàn bộ trên trang mạng khác mà tác giả không nói gì về chuyện này. Cái này giống như việc bạn phải ăn lại món ăn đã dọn cho người khác xơi. Trong nghề giáo cái này hơi bị cấm kỵ rất kỹ giống như người tu hành không được ăn thịt. Liệu đây có vi phạm nguyên tắc spam hay nguồn trích mà phuot.vn và vnsuzuki forum phải tuân thủ?

Đây là quy định tôi trích từ quy định của phuot.vn:
"1.7. Không được đưa các thông tin trích dẫn từ các diễn đàn/cá nhân/tổ chức… khác mà không nêu rõ nguồn gốc.
1.8. Không gửi một nội dung nhiều lần, nhiều nơi khác nhau của Diễn đàn. Cần chú ý gửi bài đúng khu vực. Bài gửi sai khu vực sẽ bị xóa mà không cần giải thích.
1.9. Không lạm dụng để spam bài (kể cả những spam lành mạnh, vui vẻ), đặc biệt trong các box, topic chuyên đề."

Các bạn muốn thấy đoạn kết thế nào sang trang suvietnam.com mục những chuyến đi kinh điển mà xem. Tôi hơi thắc mắc là tại sao ảnh bên trang suvn đẹp và nét hơn bên phuot rất nhiều. Hôm qua có bạn nêu đường link nay lại xoá rồi. Tôi chỉ link lại giúp các bạn muốn đọc kết:

http://suvietnam.com/forum/viewtopic.php?f=48&t=5158

tabalo
29-08-2013, 06:42
Tác giả chỉ mắc một " lỗi " nhỏ là hưng phấn hơi quá một tị, nên thay vì viết là " chạm vào Tây Tạng " hay " đến vùng đất của người Tạng " thì viết luôn " Tây Tạng" làm cả nhà mừng hụt - các bạn Nheva và Blackhill cũng chỉ mong là được để cùng mừng cùng!

Nhưng đúng là tg mới chỉ đi lên vùng đất của người Tạng - Nếu tác giả đi sớm chừng trăm năm thì chắc giật tít đó là đúng, nhưng giờ thì có tới 1/3 Tibet đã được chia cho các tỉnh Vân Nam, Tứ Xuyên, Thanh Hải rồi - Nói mở rộng ra tí thì nếu coi thế là vùng đất Tạng rồi thì các khu vực quanh Tạng như Nepal, India... có rất nhiều vùng đất Tạng như vậy, nơi mà phần lớn dân số, tôn giáo, văn hoá là đặc Tạng - cảnh quan cũng rưa rứa... nhưng không ai gọi đó là Tây Tạng cả.

Chất Tạng ở các vùng này - tuy vẫn là Tạng nhưng nó sẽ không đồng nhất với Tạng ở Tây Tạng. Cũng như Nội Mông, vẫn là người Mông cổ cả nhưng không thể là Mông cổ thật sự, do hoàn cảnh sống, văn hoá, chính trị...

Ai cũng biết đi Tibet tự mình khó thế nào, và vào được đó - xe máy - một mình - không phép - là một kỳ tích chắc chắn trên cả cộng đồng du lịch thế giới luôn. Việc TG up bài trên Phượt nơi cộng đồng đi lại quá sành sỏi thì bị soi là dễ hiểu. Còn Suzuki thì chắc ít bị hơn.

Tuy vậy, chuyến đi vẫn rất đáng khâm phục... hơn 5 năm qua, bọn mình đã tìm nhiều cách để đi xe máy ở TQ mà khó quá, giờ tg làm cái rụp! Và bài viết cũng rất hay ... làm mình lại nổi máu phừng phừng... lần này quyết đi Tibet bằng xe máy!

Có một cách đi Tibet bằng xe máy ... được quảng cáo ... đầy ở khu Thamel, Kathmandu, Nepal là đi theo tour xe máy của bọn Nepal vào Tạng... Bọn này đã chụp rất nhiều ảnh ở các hồ lớn bên Tibet, mỗi tội giá tới vài ngàn! Bạn nào thử xem !

Nheva
29-08-2013, 09:40
Tôi và một số bạn khác thì cảm thấy tiếc vì ... bị "mừng hụt" (như lời bạn Tabalo), vì cảm giác "bị cho leo cây" (như lời bạn Black Hill).
Và tôi cũng có cảm giác như bác Kimvanchinh, như được xơi một món ăn dọn lại. Trong nghề báo, điều này không bao giờ được khuyến khích, trừ trường hợp đặc biệt sau khi đã có lời đầu dẫn giải rõ ràng của tòa soạn, còn trên diễn đàn thì cũng nên nói rõ nguồn, rồi xin phép và được phép.
Còn cảm nhận riêng về chuyến đi: tôi vẫn cho rằng nó thật hiếm có (đối với người VN) và đáng nể. Còn có học theo được không thì tùy nhận thức và sức của mỗi người.

blackhill
29-08-2013, 09:54
Có lẽ mọi người hàn huyên dăm ba câu ở đây, rồi ai về nhà nấy thôi...

Nheva
29-08-2013, 10:13
@ Storm-man: giờ thì bạn đã có thể ngừng đổ lỗi cho chúng tôi là "đã triệt tiêu thành công cảm hứng, khiến bạn HDD không post bài nữa" được chưa? :)
Hứng của bạn HDD đã tuôn trào lai láng từ cách đây gần 2 tháng ở 4rum bên kia, thừa thãi đến mức tràn sang cả bên 4rum này cơ mà.
Copy-paste thì chỉ là động tác cơ học đâu cần cảm hứng cho lắm bạn nhỉ.
Nếu tiếc và muốn đọc nốt, bạn đã có chỗ để đọc trọn vẹn bài rồi đó.

blackhill
29-08-2013, 10:26
"Tuy vậy, chuyến đi vẫn rất đáng khâm phục... hơn 5 năm qua, bọn mình đã tìm nhiều cách để đi xe máy ở TQ mà khó quá, giờ tg làm cái rụp! Và bài viết cũng rất hay ... làm mình lại nổi máu phừng phừng... lần này quyết đi Tibet bằng xe máy!"

Hy vọng sẽ có một topic Tibet đích thực...

ThanhGdz
29-08-2013, 14:54
Bác HDD82 nên tham khảo những topic của anh Tabalo, vừa rất bay bổng vừa tiết chế và chuẩn xác về thông tin... nhất là hành trình Cào Cào Trên Thảo nguyên Mông Cổ, vào cuối chặng đường 1 anh chàng chỉ vì nói vài câu báng bổ thiên nhiên...bị con dao giấu tận táy ba-lô xộc lên đâm ngay vào hạ bộ...thật quái...!

Có lẽ mọi người hàn huyên dăm ba câu ở đây, nửa đêm trống đánh liên hồi, tưởng rằng có chuyện nhưng rồi không đâu... rồi ai về nhà nấy ngủ và tự xử nhé...=))
Từ chỗ 'phượt là gì' đến giờ có lẽ Việt Nam đã hình thành cộng đồng phượt và 'văn hoá phượt'...

Sao e ko tìm thấy cái bài cào cào trên thảo nguyên mông cổ của bác tabalo nhỉ a black ? Qua lời kể của a e cũng muốn khám phá mông cổ qua top của bác tabolo quá

blackhill
29-08-2013, 15:07
Cào cào Trên Thảo nguyên Mông Cổ đây...

http://www.taybacgroup.com.vn/default.aspx?g=posts&t=1097

@ThanhGdz: mình xin phép bác Tabalo, post lại link trên cho anh em tham khảo...

blackhill
29-08-2013, 15:22
Cũng nhờ chém gió trên thớt này của bác HDD82 mà giờ đây Blackhill vừa được thăng chức 'Phượt Thủ'... ke ke... bị gọi là Phượt Tử hoài nhục quá..! :gun

Lâm Đại Ngọc
29-08-2013, 16:30
Cũng nhờ chém gió trên thớt này của bác HDD82 mà giờ đây Blackhill vừa được thăng chức 'Phượt Thủ'... ke ke... bị gọi là Phượt Tử hoài nhục quá..! :gun
Ồ bây h mới để ý, trước khi vào thớt này mình cũng chỉ có vài post, k ngờ cũng đc thăng chức.. :)) Gắng vài thớt thế này nữa có thêm cái ngọai hiệu.

gianker
29-08-2013, 16:30
Em thiệt tình hâm mộ bác Blackhill lắm ý... Bác viết tiếp tục topic giúp luôn cho bác HDD với. Hoặc là bác xê ra mở một topic khác để hành trình này được liền mạch. :(

phanchotan
29-08-2013, 20:31
Mình đã nghiền ngẫm hết mấy tiếng đồng hồ để đọc để nhìn để suy gẫm những nội dung những hình ảnh và cả những lời bình của tất cả các bạn trong cái topic này ! Và dù có bổn cũ soạn lại hay chi chi đi nữa thì mình cũng thành thật cám ơn bạn HDD82 đã cho ACE Phuot.vn nói chung và riêng bản thân tôi lấy làm thích và rất hào hứng khi đọc những bài cũng như hình ảnh đi kèm qua mỗi vùng miền khác nhau trên cung đường mà bạn đã đi qua ...Và bởi vì tôi không thể có khả năng làm một chuyến như bạn cho nên tôn rất khâm phục và ngưỡng mộ những bước đi của bạn trong '' Nhật ký hành trình Trung quốc _ Tây Tạng bằng xe gắn máy " ! Và cũng mong rằng bạn sẽ có được nhiều chuyến đi hơn nữa để lập nên những Topic mới với những vùng đất mới để ACE nhà Phượt học hỏi kinh nghiệm, chiêm ngưỡng ảnh đẹp ở những vùng đất mới.

phanchotan
29-08-2013, 20:50
Đọc những bài viết trong các topic với cung đường này , đoạn đường kia , địa danh này vùng miền nọ v.v....và xem hình ảnh mà các ''chủ thớt '' pót lên nhằm để cho mọi người mở thêm tầm hiểu biết... để '' trải nghiệm qua lý thuyết '' và những bước đi là lúc thực hành....
Tôi có một nhận thấy là có những lúc ACE khi xem xong rồi muốn thể hiện cái TA cái TÔI của mình, chứng tỏ mình rồi có những bình luận chưa hay . nếu không nói là sân si ! nào là chỉ trích , phê phán... rồi thậm chí các '' Bình luận viên '' lại cãi cọ nhau !thật buồn cười... Cho nên ai giỏi thì cứ đi rồi viết để tung hô thoải mái với chính chủ sẽ hay hơn !!!

blackhill
29-08-2013, 22:36
Em thiệt tình hâm mộ bác Blackhill lắm ý... Bác viết tiếp tục topic giúp luôn cho bác HDD với. Hoặc là bác xê ra mở một topic khác để hành trình này được liền mạch. :(

Mình cũng cảm thấy như vậy là đủ rồi, thành thật xin lỗi mọi người nhé! nhiệm vụ của Blackhill đến đây là xong.(BB)

b0ychjcken
30-08-2013, 00:13
A xứng đáng với câu
"Đã là nam nhi ở trên đời,
há để càng khôn tự chuyển dời "...:)

Journey202
30-08-2013, 10:23
Diễn biến hành trình "ngon lành" thì thì bị các "đại ca" ở đâu nhảy dzô cảng đường, làm cả bác chủ thớt và cả người đọc mất cả hứng. Dẫu biết rằng bài của bác HDD82 đã được đăng tải trên Suvietnam, nhưng đây có vẻ là một diễn đàn "đúng chuyên ngành hơn" cho bác ấy chia sẽ với các Ae cùng chí hướng. Bác ấy là tác giả bác ấy có quyền chia sẽ ở đâu là tùy bác, đâu phải bác copy lại của mấy 'đại ca" rùi post lại đâu mà mấy "đại ca" bình loạn lung tung. Dẫu biết rằng mấy "đại ca" có quyền comment góp ý, nhưng làm ơn khiêm tốn lại một tí, đừng "làm hùng làm hổ" chứng tỏ ta đây đi nhiều, hiểu biết nhiều. Các "đại ca" đi nhiều sao không có cái "thớt: nào hoành tráng hết như của bác HDD82 để cho tui em út nó nhờ. Đừng có mà nhảy dzô mượn độ HOT của topic mà ăn theo mà PR mình, chấm dứt được rùi đó!:LL
P/S: To HDD82: "you are the best" e là Fan của bác, bác đã truyền được ngọn lửa phiêu lưu cho đám đàn em này. Một tinh thân dám nghĩ, dám ước mơ và dám biến ước mơ thành hiện thực, một tinh thần Che. Xin gởi lời cảm ơn chân thành đến Bác, chúc bác khỏe mạnh và sẽ có những chuyến đi hòanh tráng hơn nữa để chia sẽ cùng Ae. cheer cheer...!(beer)

kenryvo
30-08-2013, 10:26
Mình đọc topic này thấy nhiều bạn vào comment có vẻ rất hiểu biết Tây Tạng và muốn "phô" sự hiểu biết đó 1 cách thái quá.Nhưng các bạn có ai đã làm được như HDD82 không?Hay các bạn chỉ có thể ngồi trên những chiếc máy bay hay bus sang trọng,đầy đủ tiện nghi rồi thong dong sang Tây Tạng.Là 1 người mê moto và các chuyến đi bằng moto tôi rất ngưỡng mộ HDD82 vì những chuyến đi của cậu ấy.Nếu các bạn đọc hết topic của cậu ấy bên Suvietnam sẽ hiểu cậu ấy viết ra đây là để chia sẽ cảm xúc của mình và cả trả ơn những người đã giúp đỡ cậu ấy trên suốt đường đi.Còn bạn gì bảo thông tin phải chính xác thì xin lỗi chính xác đến mức nào khi người ta đi hàng tháng trời với ngần ấy cung đường và cảm xúc.Còn ai muốn theo hành trình này thì có thể tự tìm thông tin trên mạng,chẳng lẽ chỉ dựa vào 1 topic rồi đi sao?Các bạn đọc 1 topic nào,cũng giống như đọc 1 cuốn truyện hay 1 quyển sách vậy thôi cần biết tác giả muốn truyền tải thông điệp gì,cảm xúc họ từ đâu và quan trọng mình chắc lộc thông tin hay triết lí gì chứ không phải cứ ngồi gõ phím hay lên mạng search rồi đem vô đối chiếu chê bai.

Riêng mình HDD82 đã làm được rất nhiều điều mà mình ấp ủ và mong ước,cậu ấy đã truyền lửa cho mình rất nhiều.Chúc cậu luôn sk

Lần đầu tiên cmt trong phuot mà dài vậy vì cũng hơi búc xúc.

blackhill
30-08-2013, 11:50
"Mình đọc topic này thấy nhiều bạn vào comment có vẻ rất hiểu biết Tây Tạng và muốn "phô" sự hiểu biết đó 1 cách thái quá.Nhưng các bạn có ai đã làm được như HDD82 không?Hay các bạn chỉ có thể ngồi trên những chiếc máy bay hay bus sang trọng,đầy đủ tiện nghi rồi thong dong sang Tây Tạng.Là 1 người mê moto và các chuyến đi bằng moto tôi rất ngưỡng mộ HDD82 vì những chuyến đi của cậu ấy.Nếu các bạn đọc hết topic của cậu ấy bên Suvietnam sẽ hiểu cậu ấy viết ra đây là để chia sẽ cảm xúc của mình và cả trả ơn những người đã giúp đỡ cậu ấy trên suốt đường đi.Còn bạn gì bảo thông tin phải chính xác thì xin lỗi chính xác đến mức nào khi người ta đi hàng tháng trời với ngần ấy cung đường và cảm xúc.Còn ai muốn theo hành trình này thì có thể tự tìm thông tin trên mạng,chẳng lẽ chỉ dựa vào 1 topic rồi đi sao?Các bạn đọc 1 topic nào,cũng giống như đọc 1 cuốn truyện hay 1 quyển sách vậy thôi cần biết tác giả muốn truyền tải thông điệp gì,cảm xúc họ từ đâu và quan trọng mình chắc lộc thông tin hay triết lí gì chứ không phải cứ ngồi gõ phím hay lên mạng search rồi đem vô đối chiếu chê bai."

https://farm3.staticflickr.com/2814/9627786548_0a6a89123e_c.jpg

Xe máy cũng chỉ là 1 phương tiện thôi, đến một lúc nào đó sẽ thấy 'phượt' thế này mới 'phê'... hãy dành sức cho những chuyến đi bộ những nơi xe máy không đến được...

https://farm8.staticflickr.com/7446/9627778750_a3931406d1_c.jpg

Và khi chúng ta gặp một người thanh niên Tạng đi 'phượt 4 chân' kiểu này, thì cả tôi, bạn và bác HDD82 đều thấy rằng tất cả chúng ta đều thực sự không là gì cả...

(tất cả hình ảnh này đều có bản quyền nhe các bác...)

blackhill
30-08-2013, 12:23
https://farm4.staticflickr.com/3697/9624678541_44ed7c4002_c.jpg

Tấm ảnh này (bản quyền của Blackhill 2008) thay lời muốn nói... làm sao để có nó? nó ở đâu? nó nói lên điều gì? Có lẽ là điều mà HDD82 đã bỏ qua, hay chưa đến...? nhưng nó nằm ngay trong hành trình của HDD82 vừa qua...

naloan
30-08-2013, 12:42
Tất cả các ACE quan tâm đến topic này tin rằng đều có một tình yêu đối với Tây Tạng, nhưng sự may mắn tiếp cận và hiểu biết về Tây Tạng mỗi người ở một mức độ khác nhau.

Có thể người này chưa quen cách nói của người kia, quan điểm này chưa trùng với quan điểm kia....kết cục này cũng là đáng tiếc rồi, mọi người ngừng trách qua trách lại đi ạ.

Chúc cả nhà vui vẻ!

kimvanchinh
30-08-2013, 12:52
Vì các mod diễn đàn và chủ topic HDD82 không lên tiếng nên phần cuối diễn đàn trở thành diễn đàn về văn hoá tham gia phuot.vn. Đó cũng là cái hay của topic này.
Thôi thì mỗi người mỗi ý nhưng mọi người chúng ta đều có điểm chung là chia sẻ thông tin, học hỏi, truyền cảm hứng cho nhau.
Thiết nghĩ, qua kinh nghiệm của bạn HDD82 và nhiều người khác, chúng ta đi phượt được ở những vùng đất lạ, thậm chí đi theo kiểu rất thần kỳ như bạn HDD82 mà rất nhiều người bái phục, ngoài lòng can đảm, sự quyết tâm, còn là do chúng ta có sự liều lĩnh dựa trên cơ sở lòng tin vào những con người ở những nơi ta đến luôn rộng mở lòng bao dung và họ có khả năng giúp đỡ chúng ta những thứ ta cần. Mỗi lần đi phượt những cung đường mới, ngoài danh lam thắng cảnh, cái được lớn nhất là niềm tự tin vào chính mình tăng lên, niềm tin vào con người tăng lên...
Ấy vậy mà tôi lại thấy thật buồn, khi một số bạn trên diễn đàn này, sau khi đọc xong topic lý thú và rất có lửa này (bản thân topic nó phải kết cụt như vậy và có sự tham gia của nhiều người am hiểu và không am hiểu Tây Tạng, sùng bái và không sùng bái lắm HDD82, yêu thích xe máy hay yêu thích oto, lạc đà..., như diễn đàn nó phải vậy), lại mất thêm niềm tin vào những người rõ ràng là có ý đồ và việc làm tốt cho sự nghiệp phượt của chúng ta...
Thế mới hiểu tại sao người Việt mình không thể khám phá và leo lên những đỉnh cao của sự mạo hiểm...
Tôi cũng buồn cho topic và cả tác giả HDD82, bạn thật xứng đáng là một anh hùng của giới phượt Việt. Riêng chuyện bạn vượt Châu Âu mấy năm trước làm cho tên tuổi bạn xứng danh tầm quốc tế về phượt xe máy. Thế mà lần này, chỉ một sơ suất nhỏ, tôi cũng không hiểu nó nên gọi là sơ suất kỹ thuật hay văn hoá, đối với bạn là giáo viên thì nên coi nó là văn hoá, làm cho cộng đồng phượt đến chỗ này chia rẽ nhiều hơn là tăng niềm tin và giúp đỡ nhau hơn...

Tôi nghĩ chúng ta nên chấm dứt tranh luận về topic ở đây.

Journey202
30-08-2013, 14:55
Vì các mod diễn đàn và chủ topic HDD82 không lên tiếng nên phần cuối diễn đàn trở thành diễn đàn về văn hoá tham gia phuot.vn. Đó cũng là cái hay của topic này.
Thôi thì mỗi người mỗi ý nhưng mọi người chúng ta đều có điểm chung là chia sẻ thông tin, học hỏi, truyền cảm hứng cho nhau.
Thiết nghĩ, qua kinh nghiệm của bạn HDD82 và nhiều người khác, chúng ta đi phượt được ở những vùng đất lạ, thậm chí đi theo kiểu rất thần kỳ như bạn HDD82 mà rất nhiều người bái phục, ngoài lòng can đảm, sự quyết tâm, còn là do chúng ta có sự liều lĩnh dựa trên cơ sở lòng tin vào những con người ở những nơi ta đến luôn rộng mở lòng bao dung và họ có khả năng giúp đỡ chúng ta những thứ ta cần. Mỗi lần đi phượt những cung đường mới, ngoài danh lam thắng cảnh, cái được lớn nhất là niềm tự tin vào chính mình tăng lên, niềm tin vào con người tăng lên...
Ấy vậy mà tôi lại thấy thật buồn, khi một số bạn trên diễn đàn này, sau khi đọc xong topic lý thú và rất có lửa này (bản thân topic nó phải kết cụt như vậy và có sự tham gia của nhiều người am hiểu và không am hiểu Tây Tạng, sùng bái và không sùng bái lắm HDD82, yêu thích xe máy hay yêu thích oto, lạc đà..., như diễn đàn nó phải vậy), lại mất thêm niềm tin vào những người rõ ràng là có ý đồ và việc làm tốt cho sự nghiệp phượt của chúng ta...
Thế mới hiểu tại sao người Việt mình không thể khám phá và leo lên những đỉnh cao của sự mạo hiểm...
Tôi cũng buồn cho topic và cả tác giả HDD82, bạn thật xứng đáng là một anh hùng của giới phượt Việt. Riêng chuyện bạn vượt Châu Âu mấy năm trước làm cho tên tuổi bạn xứng danh tầm quốc tế về phượt xe máy. Thế mà lần này, chỉ một sơ suất nhỏ, tôi cũng không hiểu nó nên gọi là sơ suất kỹ thuật hay văn hoá, đối với bạn là giáo viên thì nên coi nó là văn hoá, làm cho cộng đồng phượt đến chỗ này chia rẽ nhiều hơn là tăng niềm tin và giúp đỡ nhau hơn...

Tôi nghĩ chúng ta nên chấm dứt tranh luận về topic ở đây.

Chã có gì gọi là buồn cho tác giả hết Bác ơi, mà ngược lại bác HDD82 đã rất thành công là đằng khác nếu không có topic này làm sao bọn "ếch ngồi đáy.." chúng E biết VN mình có người 1 mình một ngựa phăng phăng vào Tạng (chã biết là Đông Tạng hay Tây Tạng)... làm sao biết được bác Blackhill có những shoot hình nghệ thuật đến thế kia (c)
E mạo mụi đề nghị bác Blackhill lập hẳn một topic khác về Tạng cùng với những tấm hình nghệ thuật kia để thiên hạ được mở rộng tầm mắt chứ post ở đây thì phí lắm bác ạ.. cheer!

blackhill
30-08-2013, 15:33
"Dẫu biết rằng mấy "đại ca" có quyền comment góp ý, nhưng làm ơn khiêm tốn lại một tí, đừng "làm hùng làm hổ" chứng tỏ ta đây đi nhiều, hiểu biết nhiều. Các "đại ca" đi nhiều sao không có cái "thớt: nào hoành tráng hết như của bác HDD82 để cho tui em út nó nhờ. Đừng có mà nhảy dzô mượn độ HOT của topic mà ăn theo mà PR mình, chấm dứt được rùi đó!"

(Xin phép bác Kimvanchinh và mọi người, Blackhill tôi comment cái này rồi rút lui thôi)...

Bạn Journey202 thân mến!

Cho tới lúc này Blackhill vẫn không đưa Link nào về những 'hot topic' của mình, và bạn thuộc thế hệ sau của Phượt nên chưa vào những trang tiền thân của phượt cách đây 10 năm, đó là ttvnol và tâybắc group. 10 năm trước đây khi Blackhill hay đại ca Tabalo bắt đầu đi 'phượt' thì HDD82 mới là sinh viên. Mình gọi Tabalo là 'đại ca' vì thành tích phượt của bác ấy chư không phải ngoài đời, và nhân tiện, ít ra mình hơn tuổi HDD82 chừng 15 tuổi.

Còn về cái khoản PR thì nếu bạn biết 'tên thật' của tôi thì bạn sẽ thấy Blackhill là một trong những người đẻ ra môn PR với cát xê 'thầy giáo' hơn 1000USD/ngày, không cần phải ăn theo cái topic này đâu.

Mình có thể gọi HDD82 là 'đàn em' nếu gặp nhau ngoài đời...

Vì vậy, tổng kết cho topic này:

- Về chiều dài: HDD82 đi 'on-land' được 4000Km 'bằng xe máy' là một kỷ lục, còn Blackhill đã đi 'on-land' từ điểm cực Nam (Hà Khẩu), lên đến cực Bắc Tân Cương (Lake Kanas, giáp Siberi, Mông Cổ)...chừng 15,000km, đã đi qua hết các dãy núi: Đông Hy Mã Lạp Nhã, dãy Côn Lôn, dãy Thiên Sơn... vô số thảo nguyên, hồ nước, núi tuyết và sa mạc...
- Về độ cao: HDD82 lên đến 4,500m và chỉ 'ngắm' Sông Băng thôi, Blackhill đã lên đến trên 5,000m và quan trọng hơn là thực sự 'Trekking' vào Sông Băng, cái này phân biệt 'phượt du lịch' và 'thám hiểm' (expedition). Với đôi giày đó thì HDD82 không thể on-foot trên sông băng được đâu, trượt chân 1 phát là đi luôn...
- Về chất lượng hình ảnh: HDD82 chưa biết sử dụng máy ảnh chuyên nghiệp, chỉ chọn chế độ tự động và bấm thôi, vì vậy ít có một tấm ảnh nào đạt về bố cục, biểu ý... cái này nếu bạn tham gia các trang nhiếp ảnh phượt sẽ thấy rõ... tấm ảnh Núi Tuyết Gống Ga vàng rực 'ánh kim' mà Blackhill đã post hiện nay trên thế giới vẫn thuộc loại hiếm. Còn tấm ảnh đoàn Lạc đà mà Blackhill chụp là ở biên giới Kazaghstan nghĩa là từ chỗ Hồ Thanh Hải đi lên đó còn chừng 4000km nữa... cái này mấy tay 'võ biền' khó mà làm được...
- Về kiến thức điểm đến (cái này gọi là Chiều Sâu): HDD82 có kiến thức rất hạn chế về Tây Tạng nói chung, chưa biết một chút chữ Hán để giao tiếp và đó cũng là hạn chế rất đáng kể, trong khi Blackhill và nhiều anh em khác phải bỏ ra vài năm để học chữ để 'độc hành' một cách thoải mái và am hiểu... do vậy HDD82 cũng không cảm nhận được Âm nhạc và Văn hoá Tạng nên mới nhận xét các bản nhạc Tạng nghe như 'các bài hát thiếu nhi...' cái này hơi xúc phạm những ai hiểu biết những đỉnh cao 'tibet music' như Sa Dingding, hay chí ít là Yangchen Llazhe... và nếu HDD82 không bị mấy cái vụ hư xe liên tiếp làm xuống tinh thần, thì từ Jinlong đã không bỏ qua những đểm cực kỳ hấp dẫn như Danba (đỉnh cao Kiến trúc Tây Tạng) và Kangding để học hỏi cảm nhận 'chiều sâu' của Văn hoá Tây Tạng, như là cách mà Blackhill đã gọi hành trình trước đây của mình và không hề bị chụp mũ (thay vì tuyên bố là 'đi Tây Tạng' như HDD82) và HDD82 chưa hề nghe nói hay hiểu về Vùng Đất Tình Ca Khang Định chính là toàn bộ vùng Kham mà HDD82 đã đi qua...

- Cuối cùng: HDD82 là 'nhà sáng lập' bên suvietnam, vậy khi mở topic 'cơm nguội' ở Phuot.vn thì không thể tránh bị hiểu là 'câu view' hay là 'khai sáng' cho Phuot.vn chăng, suvietnam làm sao mà so được với bác Tabalo về cái khoảng xe pháo...

(*) mình thành thật khuyên HDD82 nên xem Mê Kông Ký Sự để hiểu hơn về vùng đất này, ngay từ 2003 Blackhill đã tìm được trọn bộ Mê Kông để làm tư liệu, và mỗi lần nhắc đến vùng đất này, Blackhill phải nghiêng mình trước vong linh của Cố NSND Phạm Khắc ngoài phim ra còn để lại cho chúng ta trên 10,000 bức ảnh nghệ thuật về thượng nguồn Mê Kông trên đất Thanh Tạng. Từ Mã Đa, nếu HDD82 rẽ trái đến Tạp Đa, Trị Đa hay Mạc Vân còn cách 200km nữa thôi thì HDD82 đã chạm đến thượng nguồn xa nhất của Mê Kông rồi...rất đáng tiếc...đáng tiếc... mấy năm rồi Ngọc Thụ còn tang thương với trận động đất 2010, bao hiêu linh hồn còn phiêu dạt bên dòng Mê Kong chảy qua Ngọc Thụ còn Blackhil thì mãi lo công việc nên vẫn còn nợ một lời hứa... và nửa đêm thỉnh thoảng vẫn nằm mơ nghe tiếng 'thét' của lũ chim ăn xác người...

Nheva
31-08-2013, 10:59
Nhân tiện cho mình hỏi ké một chút.
Mình nhớ hồi 2008 - 2009 hoặc trước sau một chút, bạn Black Hill có mấy cái topic rất hay về Vùng đất của tình ca Khang Định, Đi trekking ở vùng Vân Nam (phía bên kia Hổ Khiêu hiệp), rồii Tân Cương, Thanh Hải... rât hay (hình như ở ttvn)
Bây giờ mình tìm mãi không được, Black Hill có thể gửi link cho mình vào inbox hoặc mail không?
Mình muốn tìm hiểu thêm để có thể đi lại.
Mình cũng gặp một số bạn nói nhờ có cảm hứng và thông tin thiết thực từ các bài viết kia của bạn mà họ lên đường đây!
Cảm ơn.

danngoc
31-08-2013, 11:05
Bữa nào danngoc để time ra dịch cuốn du ký của đoàn thám hiểm Francis Garnier 1866 đi lên thượng nguồn Mekong ra hầu các cụ. Mỗi cụ có cái hay riêng, giận dỗi làm chi

blackhill
31-08-2013, 12:35
Nhân tiện cho mình hỏi ké một chút.
Mình cũng gặp một số bạn nói nhờ có cảm hứng và thông tin thiết thực từ các bài viết kia của bạn mà họ lên đường đây!
Cảm ơn.

Chuyến đi đó cung cấp thông tin tiền trạm cho nhóm bạn Cutie Sexy thì phải, Blackhill sẽ cố tìm lại thớt và sẽ cung cấp thông tin cụ thể cho từng bạn trong khả năng của mình...sau đó 2009 thì xảy ra chiến sự ở Tân Cương...

Bạn Danngọc cố gắng dịch vài đoạn của Francis Garnier 1866, mình thì có chút tư liệu của Joseph Rock cứ tưởng J.R. là người đầu tiên...

Up thêm một tấm ... kinh điển...về điểm cao nhất trên lộ trình này...

https://farm4.staticflickr.com/3752/9631883755_da3226b4ff_c.jpg

Có một số bạn yêu cầu, và cũng chia sẻ với HDD82 (nếu bạn ấy quay lại topic này) nên sáng nay Blackhill có up Album ảnh trên mục cá nhân của Blackhill chỉ cần click vào tên sẽ thấy.

https://www.phuot.vn/album.php?albumid=3970

danngoc
31-08-2013, 14:55
Sau khi chiếm Sài Gòn thì người Pháp lập tức nhận ra sai lầm: họ lao đầu vào một cuộc chiến tốn tiền tốn người, bù lại là ... lỗ. Quân nhân và cha cố Pháp không giải thích được với Quốc hội là tại sao lại làm chuyện này, nếu chỉ vì cứu đám con chiên thì chấp nhận người Việt đền bù chiến phí rồi rút trả nước cho họ? Vì nguồn lợi lớn nhất khi chiếm SG là tiền thuế (xin nhắc là thuế) xuất khẩu gạo và trầu từ Sài Gòn. Không đáng kể. Cho nên giới quân nhân quyết tâm giải thích. Khi quyết tâm thì họ quyết tin rằng: có một con đường thủy nối từ hạ nguồn Mekong lên Vân Nam để cho thương gia Pháp buôn bán trực tiếp với Trung Hoa, không bị người ANh đang ngồi ở Thượng Hải, Hong Kong và Miến Điện ăn chặn hết.... Francis Garnier là người trung úy có niềm tin mãnh liệt nhất được cử làm phó đoàn. Đoàn lên đường ra đi khi chưa có cái quan trọng nhất là ... visa vào Trung QUốc, thế là đám người Pháp thiếu chuyên nghiệp này quyết định cứ gửi tàu xin Visa ở Thượng Hải, còn họ vẫn lên đường. Khi nào có visa sẽ gửi đường sông lên Phnom Penh! Chuyến đi tìm thượng nguồn sông Mekong bắt đầu...

Đấy. HÔm nào rảnh em sẽ dịch.

blackhill
31-08-2013, 16:45
Mekong đối với Vietnam mãi mãi là vấn đề mang tính chiến lược, người Pháp cũng đầu tư vào con đường sắt Hanoi Vân Nam rất giá trị vào thời đó...ở Khang Định có lẽ vẫn còn nhiều tư liệu về thời chiến tranh nha phiến, và dấu tích con đường buôn Trà Mã Cổ Đạo mấy nghìn năm mà ít người để ý so với Con đường Tơ lụa ở Tân Cương...

daingu_cuongquoc
01-09-2013, 17:38
Em xin kính chào các ACE !
Em,hôm trước sau khi vào đọc topic này và cũng như mọi người ,ngóng chờ từng ngày theo từng vòng bánh xe cùng chủ thớt, đến hôm nay e mới quyết định phá cái lệ bao năm nay là chỉ vào diễn đàn làm quan sát viên Sau khi đi đến hết chuyến hành trình cùng tác giả qua 2 diễn đàn phượt nhà ta và bên su.Em xin có một số chia sẻ ý kiến bản thân về những gì đọng lại sau chuyến đi của tác giả, cũng như mạn đàm đôi chút về văn hóa phượt hay rộng ra thêm chút nữa là văn hóa, cách nhìn nhận cuộc sống của dân Việt ta
Em xin mạn phép các cụ dài dòng đôi chút,nói về những việc ngoài lề trước khi đi vào vấn đề chính,nhưng có lẽ nó cũng không chỉ là của riêng em ,e tin là rất nhiều phuoter và nói rộng ra là khá nhiều người Vn có suy nghĩ ,thái độ,ứng xủa vs cuộc sông giống e thôi.Nói ra để sẻ chia cũng là nhìn nhận ưu khuyết bản thân để cắt bớt những cái mụn nhọt đi mà cố gắng hướng tới đẳng cấp của Tây Lông.Hoặc ít ra đến đời con mình nó cũng đc phần nào ...
Em vốn không có thói quen tham gia trực tiếp vào các diễn đàn,từ ttvn,otofun,phuot hay xcà, quanbua.org...mà chỉ vào đọc,lấy thông tin,cảm xúc,kinh nghiệm...Đặc biệt là quan sát viên xem các luồng ý kiến tranh luận về 1 chủ đề j đó dù to hay nhỏ để thấy cái thú vị,phức tạp trong các mặt của 1 vấn đề.Có lẽ cái suy nghĩ và thói quen này của e khá ích kỷ khi chỉ nhận mà không cho đi, và cũng thể hiện cái nhu nhược,luôn là 1 ẩn số chứ không dám nghĩ dám làm,dám tham gia vào 1 cái j đó cụ thể,để cho mọi người trên thế giới này biết mình là ai. Mà chỉ đứng ngoài cuộc sống quan sát để cười chê thế nhân,nhưng thật ra bản thân cũng có dám lao vào để tranh đấu đâu.Làm người trong cuộc có những lúc cũng ngu ngốc cũng điên rồ nhưng nó mới là cuộc sống phỏng ạ ?Cái này chắc các ACE cũng có chứ ạ?
Năm đó khi chưa có phuot.com em mười tám đôi mươi cũng đã có máu thích phiêu lưu muốn 1 mình xuyên Việt = xe máy mà không đủ tiền phải hoãn lại,cũng vì không học hành tử tế(đúng ra là kiêu ngạo ngu xuẩn ko thèm học ĐH ở Vn )mà lao vào kiếm tiền.quan hệ để rồi thất bại triền miên mà ước vọng ngao du sơn hà của e cứ đành đắp chiếu ,bằng đấy năm cuối cùng chỉ làm đc 1.2 quả phượt điên độc hành đi phượt = tốc độ đua xe bão đêm với tác phong như ăn cắp thời gian+ liều mình như chẳng có loanh quanh vài tỉnh miền núi thì tất cả chấm hết,chả liên hệ làm quen đc vs ACe phuot nào dù bao lần có ý định liên hệ vs các ACE đi cafe, đi bay nhảy và đi phượt vì cái lý do nào là hiện tại mình chưa có đk, mình đang rối beng công việc...Cứ chần chừ đợi,đợi (đơi đến khi nào đây? Và tại sao phải đợi??... ). Để rồi đến hôm nay khi ngồi viết những dòng này 1 chiều mưa thì e chả còn cái gì để ru ngủ huyễn hoặc bản thân nữa vì e đang chuẩn bị đi làm cửu vạn bốc vác cho nhẹ nợ và cũng để bắt đầu lại 1 khởi đầu mới .Để tìm lại con người,những giá trị mình sắp đánh mât, để khơi lại niềm đam mê với những điều mình yêu thích, với con đường mình đã chọn,đã đắn đo,đã từng muốn bỏ cuộc và rồi khi quá mệt mỏi sau mười năm trường chỉ có thất bại đánh mất tất cả tuổi trẻ ta lại trở về với con người giống bản thân mình nhất, khát vọng tuổi thanh xuân,khát vọng dấn bước trên những hành trình đầy giông bão để theo đuổi niềm đam mê.theo tiếng gọi số phận đã vẫy gọi...
Từ nhỏ e đã ham đọc sách đông tây kim cổ,văn học,du lịch khoa học,e nhớ năm e tầm lớp 3,lớp 4 đã thuộc làu tam quốc,thủy hử.nam cao nguyễn tuân,vũ trong phụng ,các công trình vĩ đại,các nền văn minh của nhân loại,có lẽ vì từ nhỏ đã biết khá nhiều về thế giới rộng lớn nên cái ước vọng tìm tòi khám phá và làm nên những điều lớn lao đã ăn vào máu em,nên em rất đam mê các sách báo,tranh ảnh phim tài liệu về các nền văn hóa trên thế giới ,ấy thế mà có 1 nền văn hóa vĩ đại với những đặc thù cực riêng biệt với sự mênh mông và huyền bí đến khôn cùng em lại chẳng hay biết gì,đó chính là Tây Tạng bên cái chòi của thế giới
Mở đầu câu chuyện về Tây Tạng của em như bác Gò đen đã nói chính là Mê kông ký sự,năm đó MKKS chiếu trên HTV7,e mới chỉ học cấp 3,đã say mê đã trầm trồ khao khát với từng khoảnh khắc mỗi tập phim MKKS .Khi đó e đã khao khát được có ngày đặt chân đến vùng đất bao la tràn ngập phóng khoáng cô tịch và quá đỗi liêu trai đến lạ kỳ đó. Sau này khi phuot.com ra đời có 1 giai đoạn em nhớ không nhầm hình như người người nhà nhà đều Tây Tạng,e vào đọc vào ngắm,ngẫm và suy tư mà càng cảm thấy yêu mến sâu sắc con người và vùng đất bí ẩn này,và đến ngày hôm nay cũng như cả cuộc đời sau này dù em đến được tất cả những vùng đất trên thế giới mà em mong ước ngày nhỏ thì chắc chắn Tây Tạng vẫn sẽ luôn là ước mơ lớn của cuộc đời em .Vì lẽ đó hôm rồi vao quán thấy topic của bac chủ thớt em mới lại nhớ là lâu lắm ko co phuoter nào chia sẻ về hành trình Tây Tạng như dạo trước, thế là nhảy vào đọc và say mê,và rồi đến nút thắt của topic khi bac Gòđen và chị Nheva còm măng,e lúc đó cũng ngồi suy ngẫm định còm măng bật lại 2 bác bằng lý lẽ là nhập gia tùy tục,miễn sao cho mọi người vui, còn mình hiểu biết thì kệ thôi,ko nên cứng nhắc gò ép mọi người phải chuẩn như mình,Vn nó vốn thế mà.
Sau đó thì đến lúc tòi ra cái việc bác chủ up bài từ trước bên su.em qua đó đọc,cảm nhận nốt về hành trình của bác chủ cũng như rút ra thêm những nhận định cho khách quan,hợp lý hơn và quyết định còm măng cùng các ACE.
Em xin hơi dầy mặt nhận làm trọng tài vừa đá bóng vừa thổi còi cho nó tiện về 2 luồng ý kiến trong topic.
Là vì thứ nhất e khát khao cái lý trí của bác Gò đen,bác và các phượt gộc đi phượt hay làm gì trong cuộc sống cũng đều khoa học cặn kẽ,đi đến tận cùng của đam mê bằng sự hiểu biết,khoa học trau dồi kinh nghiêm và thái đô nghiêm túc nhất với việc mình làm,Cái đó mới tạo nên thành công đi sâu duy trì được đam mê và ngày càng tiến xa.
Thứ nữa em lại có cái bản năng hoang dại máu bừa của bác chủ( ôi cái này sợ không bác nao điên rồ = e,đi phuot mà đóng đèo cứ 8-90km/h rồi lạng lách tránh xe tải...ko thèm giảm ga,thậm chí có 1 chuyến em năm 2009 e lên ĐB lấy xe bị phạt về,cả đêm hôm trước ko ngủ, sáng sớm hôm sau đi sửa xe rồi đầu chiều đóng thẳng về Hn,trời thì lạnh có mấy độ,đến 12h đêm về đến ngã 3 tòng đậu trời mưa to kiệt sức là bắt đầu đi xe = trực giác,vừa ngủ gật vừa đóng đèo,trái lách o tô,phải thì né vực,cứ ngủ gật mà đi hơn 30 km đường đèo giữa đêm hôm mưa gió ,đến khi về đến Mãn Đức đỏ xăng mà mấy ông lái xe tải vào đổ xăng cứ bảo mày đi kiểu gì mà cứ đãnh võng như điên trên đường vậy ?? :)) .Đó em hơi dông dài tý là vì e cũng có cái máu điên khùng bạt mạng của bác chủ,nhiều khi cứ muốn là đi,chả cần chuẩn bị kỹ làm gi.
Vì 2 điều trên nên e cũng như người trong cuộc với 2 luồng suy nghĩ của bác Gò đen và bác chủ.do đó e xin bừa tý nhận định thế này.
Cái lúc đầu e cũng dị ứng với còm măng của bac GĐ và chị nheva.e lúc đó nghĩ thế này,cái quan trọng là bác chủ người ta vào đây lập topic này để khơi gợi cảm xúc,để kích thích ham muốn tìm tòi khám phái dám đi theo những tiếng gọi của cuộc sống.không cần biết cái thông tin chia sẻ của người ta chuẩn mực quá,nhập gia tùy tục tùy hoàn cảnh mà lựa theo nó thôi, còn các bác làm thế là bới lông tìm vết dìm hàng,kiểu dỡ ngói nhà người ta về xây wc nhà mình ,cái thái độ quá ư ngạo mạn,của khá nhiều người Vn thành công trong cái ao làng là huyênh hoang tự cho mình trên phân giá cả với người kém hơn mình mà lại nhận đc sự tung hô của đám đông dốt nát và thiếu hiểu biết chiều sâu.
Sau khi em sang bên su đọc topic gốc của bác chủ thì em lại có những cảm nhận khác, nó là như thế nào nhỉ,có thể nói là như thế này,1 hòn đá có nhiều mặt ,càng quan sát kỹ+nhìn từ nhiều góc,nhìn rộng hơn ta càng thấy đc nhiều đặc điểm và có cái nhìn tổng quan để đánh giá ,ngõ hầu cũng là hợp lý và chân trị hơn về hòn đá( e ko nói là nhận định đúng hay sai,nó tùy quan điểm,hiểu biết của mỗi người,cái tốt hơn,như em nói có lẽ là cái nhìn hợp lý,có chiều sâu và rộng ).Em thấy mấy bác sau đó nói đúng,e cảm nhận bác chủ bên Su đc mọi người khá tôn thờ nên có thể bác ý nẩy sinh tâm lý tự mãn(ko thể ko có ),khi người ta có người khác hâm mộ thì bao h cũng diễn kịch rồi thêu dệt,thêm bớt, để mọi hành động của mình đều là hoàn hảo và đc chú ý hơn (ko phải e trách bác chủ mà em nói cái tâm lý con người,chính em hay thế mà ).Em đồ rằng lúc đầu câu chuyện bác ý nói răng không thích khám phá lhasa và center vì ko thích những cái giả tạo mà thích đc sống trong không gian của 1 Tây Tạng huyền thoại đích thực đầy hoang mộng là cái lý do biện chứng và tô vẽ cho hành trình của bác ý không vào T.A.R(thật ra là ko đi đc như mọi ng sau này nói ).Rồi mấy còm măng chiến tích của bác Gò Đen ở trang 19 ngẫm lại những điều bác Gò đen nói,em thấy bác GĐ ko phải tự mãn (dù rằng bác ý thừa cái quyền thể hiền điều đó với những gì các bác ý đã hiểu biết,đã đi,thể nghiệm.Và con người ta muốn cầu tiến thì phải như vậy các ACE ạ,được phép tự hào với những gì mình đã mất bao tâm sức mới đạt được,đc phép tự hào về đảng cấp mình có,bác GĐ cũng không phải là người thích khoe khoang mọi lúc,nếu không bác ý đã thường xuyên lập những topic để làm idol cho các amater cũng như tay chuyên rồi.cái bác ý góp ý từ những còm măng đầu tiên trong topic là vì theo thói quen của những người hiểu biết chiều sâu (nôm na là chuyên gia)1 chuyện gì đó khi thấy những cái chưa hợp lý chưa hẳn đã là hoàn hảo theo góc nhìn rộng hơn thì bác ý lên tiếng,để mọi người nhận chân sự việc và tìm tòi khám phá thêm.Cái này là tốt nhưng đại bộ phận dân VN có thói quen là bằng lòng với những gì mình có,còn cái gì hơn mình thì ca tụng tôn thờ lên quá.mà chưa thấy trên nó còn những đỉnh cao hơn.cái tâm lý hời hợt,lười biếng ko chịu phấn đấu,nghiêm túc với những gì mình quan tâm.

daingu_cuongquoc
01-09-2013, 17:39
Chung quy của cái căn bênh này nó là gì,là sự thiếu hiểu biết và đói thông tin,khi con người ta thấp kém thì cái gì cũng cao xa nhưng nếu chịu học hỏi .nghiêm túc thì đỉnh cao đó sẽ leo đc thôi,và sẽ phải leo lên tiếp nữa .Chính vì thế mà đừng quá tự mãn với việc đc người khách tung hô,mà hãy tạm thỏa mãn nếu vượt đc những giới hạn mà tự bản thân mình đánh giá là rất khó .Em cũng thất vọng ít nhiều với mục đích của bác chủ,nếu bác thực lòng muốn cổ súy cho các bạn trẻ(ít tuổi đời phuot ) thì lẽ ra sau khi gặp những ý kiến trái lề bác phải vào tranh luận hay bỏ qua những bất đồng để tiếp tục post bài tiếp sao cho cái mục đích khích lệ mọi ng theo đuổi những chuyến đi giống bác sẽ đc lên kế hoạch trong nay mai.nhưng dường như đúng như bác nào nói,có lẽ bác chủ muốn đc tung hê như bên su thì phải khoe ra chiến tích để mọi ng biết thôi và tận hưởng khoái cảm là Người Đặc Biệt.
Cái điều bác Gò Đen nói mới chính là tinh túy và tâm hồn phượt, đi là để sống, để thêm yêu,thêm ham muốn khám phá tìm tòi thế giới này cũng như hoàn thiện bản thân.Dân tộc Tạng,miên đất Tạng với bao điều huyền kì của 1 nền văn minh vĩ đại đâu phải chỉ là nụ cười thân thiện,là sự sùng đạo đến cuồng tín.. còn nhiều lắm,những công trình,tinh hoa văn hóa,vật thể,chiều dài lịch sử...đòi hỏi những tìm tòi chuyên sâu để thực sự hiểu hơn và đắm chìm trong không gian mênh mông Tạng .Đi đến tận cùng khả năng có thể mới đến đc phần nào cảm nhận được niềm vui tim đến cái đích mình mong ước,còn hời hợt và nửa vời thì cuộc đời ta cũng vậy thôi.
Những dòng này em biên ra trong xúc cảm nên nó lê thê và lộn xộn quá,nhưng mong cac ACE thông cảm giúp e nha, bao năm rồi hôm nay em mới mở lòng ình ra với thế giới nên nó hơi mềnh màng :D,có lẽ 1 phần vì hoàn cảnh,suy nghĩ của em đang có sự xáo trộn+ đọc topic của bác chủ và topic Nhật Bản của bác kimvanchinh (@bác:Nhựt Bẩn là mơ ước từ ngày nhỏ của em đó bác,năm e học lớp 3 đọc cuốn SGK địa lý lớp 11 của chị gái,yêu Nhật từ đó luôn S2 ,nhất là cưới 1 vàng son Nhựt Bẩn thì còn hơn cả ước mơ rồi :D,mai e sẽ qua thớt của bac để tam sự về Nhựt Bẩn nha bác :)
EM cũng rất mong sẽ nhận được ý kiến chia sẻ của các ACE trước đây cũng giống em chỉ đứng ngoài đọc và quan sát,để chúng ta cùng tranh,bình luận với nội dung hạt nhân là phượt nhưng từ đó ra là cuộc sống là văn hóa,tập quán,suy nghĩ của mỗi người,em rất mong điều đó,vì phuot vốn là 1 diễn đàn của những con người đam mê hiểu biết,với phong cách sống đầy phóng khoáng và sự lãng mạn,sôi nổi hằn sâu trong tính cách...
em chào CACC,chúc CACC luôn mạnh khỏe và tình yêu,đam mê với phượt ngày một lớn để có những chuyến đi thú vị hơn nữa làm tăng thêm vốn sống,hạnh phúc cho bản thân cũng như chia sẽ thêm được nhiều niềm vui với mọi người.để đừng như em Cowardly&Soledad Zeros

phanchotan
01-09-2013, 18:39
Mình thấy rằng nhiều người vào D Đ rồi nhảy vào Topic ai đó nói về một vùng đất nào đó ngoài Việt nam Bởi vì biết những vùng miền ở trên VN thì không oai cho lắm , vì là nội địa nên thường thôi !!! và khi nhảy là liếc Tóp vào là bắt đầu phóng vào Gu Gồ xợt lia chia tranh thủ moi móc tìm kiếm tài liệu rồi bắt đầu ra oai lên diễn đàn và múa đủ kiểu... phê chổ này nói chổ nọ rồi đả kích người khác khi họ không nhớ con số thực tế hay địa danh đã đi qua mà chỉ mang máng thôi còn người ngồi xợt Cu gồ thì con số hay tư lịu nào đó là chánh xác hoặc cũng hơn người viết mang máng....
Thậm chí có những người chưa hề bước ra khỏi ông táo !!! mà cứ huynh thiên '' Thông Thiên văn- đạt địa lý'' bất cứ nới nào trên trái đất này !!! họ nói vanh vách còn lên giọng cao thấp dạy đời hoặc là chỉ bảo sửa lưng người khác !!!
Ví dụ như nói đi Tây Tạng thì cũng nhảy vào toe toe... nhưng khi có người nào đó lên tiếng xin một vài hình ảnh bạn đó đi TẠNG hay đề nghị Bạn mở 1 tóp bịch cho ACE vào thưỡng ngoạn thì lại ấm a ấm ớ !!!
Cúng đi Tây Tạng cũng có bạn cắc cớ hỏi vui là đi Tây tạng mà qua qua Đông Tạng ăn nội tạng của con Yak ? rồi thịt con Cừu nướng giữa đồng đêm khuya ngồi uống '' Riệu "' hâm ? và hỏi câu cuối là từ Tây tạng đi bao lâu nữa thì tới Tây Phương !!! Bạn ấy bảo là cũng Hơi lâu lâu !!!! Xinh Chào !!!!

naloan
01-09-2013, 19:20
@Bạn Daingu_cuongquoc: Có điều kiện chắc bạn trở thành một nhà khoa học rồi...

Naloan lại đang stress lại lang thang qua đây.

Trong số ACE đang quan tâm đến topic này chắc Naloan là người đến Tibet trong thời gian gần đây nhất quá. Trước khi mình đi mình cũng đọc nhiều topic về Tibet trên các diễn đàn, xem hết Mê Kông Ký Sự, đọc hết bộ Mật Mã Tây Tạng, trong lúc đi cũng cặm cụi ghi chép lại các thông tin...nhưng những cái mình ghi nhớ, hầu như chỉ là cảm xúc và choáng ngợp, thế nên đọc topic này của anh HDD82, mình ngoài việc bị cuốn hút vào hành trình và những chia sẻ về hạnh phúc, về con người rất hay của anh HDD82, mình chẳng phát hiện được anh ấy mới đang đi vòng vòng bên ngoài chưa vào đất Tạng :)

Phải đi nhiều và tìm hiểu kỹ về Tạng thì mới có được những nhận định của anh Blackhill và chị Nheva, nên không nói chắc được anh HDD82 là vô tình hay là cố ý đâu bạn à.

Đến phút cuối topic đi theo một hướng khác, nhưng người theo dõi từ đầu đến giờ chắc chắn đã có được nhiều thông tin hay (bằng cách này hay cách kia :D), vậy sao ta không chọn cách vui vẻ đi với những gì đã đọc và cmt với nhau tới đây, nhỉ!

P/s: Rất cảm ơn anh Blackhill về những bức ảnh rất đẹp và hiếm về Tây Tạng mà anh đã chia sẻ!

daingu_cuongquoc
01-09-2013, 20:11
@naloan:như mình đã nói,mình có cái điên khùng của bác chủ thớt nên cực kỳ ủng hộ chuyến đi của bác ý cũng như đã đắm chìm vào từng khoảnh khắc trên đường thiên lý của bác ý
Cái mà mình thấy gợn đôi chút (đôi chút thoi nhé )đấy là sau khi sang bên su đọc bài đầy đủ bác ý post trc đó +còm măng hâm mộ của các mem bên đó +đọc lại những com` của các bác Gò đen,nheva...mình mới nhận định lại thêm cố gắng cho khách quan trung dung hơn (tại thời điểm nay,chưa chắc đúng vào thời điểm sau).Vì tuy hay thì hay hữu ích thì hữu ích,nhưng cái động cơ nó thực tâm toàn phần như tác giả nói sẽ thì là hoàn hảo hơn(nếu ko thì cũng không có vấn đề gì lớn vì dù có chuyện gì thì tất cả chúng ta đều phải thực lòng cảm ơn những chia sẻ tuyệt vời của bác chủ ).
Cũng từ những phát sinh đó + những chia sẻ hình ảnh +thông tin bác Gò đen sau đó mình mới liên tưởng đến việc chúng ta nên gạt đi sự bằng lòng sẵn có khá dễ dãi mà mỗi amater rất nên học theo cách nhìn nhận cs,cách phượt của các bác phượt gộc để mà cố gắng hơn cho những hành trình sau này.để đi và cảm nhận,học hỏi được nhiều hơn nữa,đọc một cuốn sách hay thì càng đọc kỹ từng từ một rồi liên tưởng thật nhiều có phải sẽ càng cảm nhận và rút ra đc nhiều điều tuyệt vời hơn không
@ bác Gò Đen: ngoài người Tạng ra e cũng rất yêu mến và ngưỡng mộ 1 dân tộc thiểu số và bí ẩn nữa là người Miêu (H'mong) nữa bác ạ, yêu mến cái hồn hậu và cũng rất ngưỡng mộ cái cuồng tín,bất khuất thậm chí đến cực đoan bất chấp của họ.bác đi Vân Nam Quảng Tây nhiều có những chuyện gì hay về người Miêu thì sharing e với nhé,thanks bác

Thiên Di
01-09-2013, 20:20
Chuyến đi đó cung cấp thông tin tiền trạm cho nhóm bạn Cutie Sexy thì phải, Blackhill sẽ cố tìm lại thớt và sẽ cung cấp thông tin cụ thể cho từng bạn trong khả năng của mình...sau đó 2009 thì xảy ra chiến sự ở Tân Cương...

Bạn Danngọc cố gắng dịch vài đoạn của Francis Garnier 1866, mình thì có chút tư liệu của Joseph Rock cứ tưởng J.R. là người đầu tiên...

Up thêm một tấm ... kinh điển...về điểm cao nhất trên lộ trình này...




https://farm4.staticflickr.com/3752/9631883755_da3226b4ff_c.jpg

Có một số bạn yêu cầu, và cũng chia sẻ với HDD82 (nếu bạn ấy quay lại topic này) nên sáng nay Blackhill có up Album ảnh trên mục cá nhân của Blackhill chỉ cần click vào tên sẽ thấy.

https://www.phuot.vn/album.php?albumid=3970

Xem ảnh của bác Gò Đen xong là đứng hình luôn! TFS...

Về topic của bác chủ, mình thấy bác viết có duyên, vừa có sự khúc chiết của người làm khoa học, lại vừa có vẻ tưng tửng, điên rồ và bất cần của tuổi thanh niên!

Chỉ hơi tiếc là bạn quá phóng đại và bất cẩn trong dật tít cũng như đưa thông tin (và theo tôi đây cũng là cái tật chung của phần đông người Việt minh) dẫn đến vài tranh luận không thật vui...

Dù sao, đây cũng là cơ hội tốt để bác chủ và cả chúng ta xem lại cách ứng xử trong cộng đồng.

Chúc cả nhà vui!

kimvanchinh
01-09-2013, 20:58
Theo dõi topic đến đây tôi lại liên tưởng đến vụ um sùm bên âm nhạc giữa các đại gia âm nhạc Nguyễn Ánh 9 và Đàm Vĩnh Hưng với một kết thúc thật có hậu xứng danh với những bậc danh tài.
Rất mừng là topic này đang đi đến chỗ kết gần giống như vậy. Ít nhất, nó làm cho những phượt gia rất có tiềm năng và rất liều lĩnh như bạn daingu-cuongquoc đã không giữ im lặng như bao lâu nay, cất lên tiếng nói rất tâm huyết từ lòng mình về phượt. Tôi rất cảm động khi đọc comment của bạn và thấy có trách nhiệm hơn nếu sẽ chia sẻ những topic tiếp theo sau này...
Rất cám ơn HDD82, người mà tôi ngưỡng mộ từ khi đọc hành trình châu Âu bằng xe gắn máy... Qua topic này tôi mới hiểu thêm về đất Tạng.
Cám ơn bạn Blackhill đã chia sẻ những tấm ảnh đúng là độc nhất vô nhị và những thông tin quý giá về đất Tạng và người Tạng.

phuong0304
01-09-2013, 22:32
Thớt này rất đáng nhớ, hay, tuyệt. Khám phá được nhiều điều từ thớt này: cuộc sống, ứng xử, văn hóa, địa phương, dân tộc và cả chính bản thân mình nữa....

Tanhia
02-09-2013, 01:10
HDD82 ơi, chị của em đây, đồng nghiệp cũ đây. Topic này là điều mà Tây Tạng muốn em hiểu được nó đấy. Tất cả đều là nhân duyên tốt lành của em, em sẽ gặp được cái "hiểu" đó... Chúc em mọi điều an lành!!! Trân trọng.

hoangvanphuong75
02-09-2013, 10:50
Đi là để hưởng thụ thú vui xê dịch, để trải nghiệm bản thân, viết là để trải lòng, để cám ơn đời, cám ơn những con người xa lạ đã giúp đỡ mình trên hành trình... viết như 1 lời cảm ơn truyền tay, có biết bao giờ gặp lại những con người xa lạ đó đâu để cảm để ơn. Hãy sống với cái tâm cho không phải mong nhận lại. Cũng không nên suy nghĩ to be first, to be number 1 or 2. Còn nếu có thực sự PR thì đã sao nào, cuộc sống mỗi người mỗi hoàn cảnh.
Nếu các bạn chú ý ngay từ trang 1 của topic này tác giả đã kể việc kiếm được bến xe ở Kunmin đi Daili...rồi bình 1 câu ..." Anh đúng là nhà hùng biện tài ba" như thể tác giả đã muốn nói lên "độ khó" or to be first tìm ra cái bến xe này. Với 2 cities quá nổi tiếng như Kunmin và Daili, thì cái bến xe đó quá bình thường, người xưa có nói con đường ngay trong lưỡi của bạn, chưa kể là ê taxi chở tao ra bến xe Kunmin đi Daili, hay hỏi hostel nơi mình ở Kunmin. Thì
việc "nhầm" 4000m thành 6000m là chuyện dễ hiểu, càng thăng hoa hơn khi mọi giấy tờ tiền bạc treo lủng lẳng yên sau rồi đánh mất...
Tác giả tuy không còn trẻ nhưng so với mọi người già thì bạn ấy còn trẻ. Trẻ thì đã sao, già thì đã sao nào, ngay như bác kimvanchinh viết topic về Nga cũng đầy sạn.
Đối với dân phuot cái hiểu khi vào Tibet là phải có permit, vấn đề bạn Nheva cũng như người "phuot nhiều" hỏi về cách xin permit, ở đâu rẻ, cách xin là hoàn toàn chính đáng ở mức thông tin tối thiểu. Thôi thì ai muốn to be number 1 hay PR thì kệ họ, thông tin thì nên chính xác cái cần thiết, âu cũng là cái tâm của mình cám ơn những con người xa lạ đó.

kimvanchinh
02-09-2013, 11:26
Tôi tự xưng tuổi thì già nhưng tuổi phượt lại trẻ hơn nhiều bạn rất nhiều. Kinh nghiệm phượt và cả kinh nghiệm viết bài, chụp ảnh và post ảnh mới chỉ ở mức tập toạng học trò thôi chứ sao so được với các cao thủ trong làng phượt. Mới tháng 6 vừa rồi, do động lực phượt và tham gia diễn đàn này, tôi mới sắm con Miroless Nex 5R để có thể nâng cấp chút về chụp ảnh và cũng chỉ mới sử dụng chế độ Auto là chính... Post ảnh thì bọn photobucket cho việt vị hoài mặc dù đã lập trang mới... Đi phượt thì chủ yếu đi máy bay, ô tô, tàu, kết hợp đi bộ và nếu có xe máy chạy vòng vòng vài chục cây đổ về.
Cám ơn diễn đàn và những cao thủ kiểu như HDD82, mỗi người mỗi vẻ nhưng đã đánh thức khát vọng phượt trong tôi để tôi dám đi một số tour mà tự tôi cho rằng với tuổi tôi là sự thách thức phải nỗ lực để vượt qua. Thường thì tôi phải lấy thông tin từ diễn đàn này, chủ yếu để lấy cảm hứng và kinh nghiệm của người Việt mình. Kiểm chứng chúng thì phải qua các trang mạng tiếng Anh phong phú hơn. Các bạn già dặn hơn tôi về phượt đã cho tôi những kinh nghiệm và bài học thật đáng quý làm cho tôi trở thành học trò nhỏ trên lĩnh vực này mà rất thích thú...
Khi đi trên những nẻo đường Á, Âu, được gặp các bạn phượt quốc tế nam nữa đủ các lứa tuổi, màu da, mới thấy mình còn phải học hỏi nhiều hơn nữa...
Mong các bạn còn trẻ tuổi, dù đã "già" hay chưa già dặn về phượt, hãy đóng góp cho sự nghiệp phượt của người Việt mình ngang tầm khu vực hay quốc tế càng hay...

Nheva
02-09-2013, 13:19
Mình thấy rằng nhiều người vào D Đ rồi nhảy vào Topic ai đó nói về một vùng đất nào đó ngoài Việt nam Bởi vì biết những vùng miền ở trên VN thì không oai cho lắm , vì là nội địa nên thường thôi !!! và khi nhảy là liếc Tóp vào là bắt đầu phóng vào Gu Gồ xợt lia chia tranh thủ moi móc tìm kiếm tài liệu rồi bắt đầu ra oai lên diễn đàn và múa đủ kiểu... phê chổ này nói chổ nọ rồi đả kích người khác khi họ không nhớ con số thực tế hay địa danh đã đi qua mà chỉ mang máng thôi còn người ngồi xợt Cu gồ thì con số hay tư lịu nào đó là chánh xác hoặc cũng hơn người viết mang máng....
Thậm chí có những người chưa hề bước ra khỏi ông táo !!! mà cứ huynh thiên '' Thông Thiên văn- đạt địa lý'' bất cứ nới nào trên trái đất này !!! họ nói vanh vách còn lên giọng cao thấp dạy đời hoặc là chỉ bảo sửa lưng người khác !!!
Ví dụ như nói đi Tây Tạng thì cũng nhảy vào toe toe... nhưng khi có người nào đó lên tiếng xin một vài hình ảnh bạn đó đi TẠNG hay đề nghị Bạn mở 1 tóp bịch cho ACE vào thưỡng ngoạn thì lại ấm a ấm ớ !!!

Mình đã định không comt thêm nữa ở đây vì thấy bạn Black Hill gần như nói thay hộ bọn mình rồi.
Nhưng nhìn thấy ý kiến của bạn này mình nghĩ có lẽ phải nhắn bạn ý 1 câu, đơn giản thôi:
Nếu bạn cho rằng chúng tôi chỉ ngồi ở nhà Gúc ra các thông tin để bắt bẻ thì bạn thật nông cạn và có tính chụp mũ
Vì sao?
- Thứ nhất, cứ cho là chúng tôi search trên mạng đi, thì tác giả topic cũng hoàn toàn có điều kiện để search như chúng tôi cơ mà! Bởi vì t/g đã về nhà, lại còn tái bản thì càng có điều kiện sửa sai chứ !
Hơn nữa nếu là tác giả, lại còn làm nghề khoa học thì càng nên cẩn trọng nghiêm túc và có trách nhiệm hơn với chính bài viết của mình chứ phải không các bạn?
Vả lại chẳng ai lúc nào cũng viết đúng được hết cả, có sai sót cũng là chuyện thường nên mọi người vào góp ý chỉnh sửa cũng là bình thường và nên cảm ơn chứ sao lại coi là đả kích nhỉ.
Nếu vậy thì chắc tất cả những người làm nghề biên tập hoặc hiệu đính sẽ bị coi là chuyên đi đả kích ư? ;)
Chúng tôi cũng từng viết topic và cũng từng được góp ý, "sửa lưng", nhưng chúng tôi đâu có tự ái mà trái lại rất cảm ơn các bạn đã chỉ ra lỗi của mình. Có ai viết bài mà không cần biên tập đâu bạn?
Nữa là ở đây chúng tôi chỉ correct (chỉnh sửa) những thông tin mà chúng tôi nắm chắc bằng kinh nghiệm thực tế lăn lộn ở những vùng đất này của mình, cốt để mang lại thông tin sát thực hơn cho các bạn thôi chứ đâu có từ ngữ nào đả kích tác giả?
- Thứ hai, bạn bảo có những "người không bước ra khỏi ông Táo mà cứ huynh (!?) thiên" thì có lẽ bạn suy từ chính mình ra chăng?
Chứ không lẽ chúng tôi lại phải kể ra đây đã đi những đâu, đã viết gì trên các diễn đàn du lịch, trên báo chí?
Trước khi nói đổng khơi khơi kiểu thế bạn nên tìm hiểu đã nhé.(NT)

Nếu bạn biết được tên thật và nghề nghiệp cũng như các chuyến đi của chúng tôi (như bạn Black Hill đã viết) thì bạn sẽ phải hiểu rằng chúng tôi đâu cần ăn theo mấy cái topic này để ghi điểm, kiếm danh.
Chúng tôi cố giấu còn chẳng hết nữa là.
Chẳng qua tự dưng nhìn thấy tên topic dính đến Tây Tạng , miền đất mà chúng tôi mê đắm và từng đặt chân nên chúng tôi mới hồi hộp theo dõi xem có gì mới, thấy gì lạ thì hỏi, tiện thể thấy chỗ nào chưa chuẩn thì hiệu đính lại mong làm cho topic hoàn thiện hơn thì có gì là không nên?

jennyho
03-09-2013, 13:50
Mình đã theo dõi topic này từ đầu và thấy rằng quả thực chủ thớt đã kể một hành trình quá hấp dẫn, tuy nhiên vì mình đã đến Tây Tạng và thấy được sự kiểm soát gắt gao như thế nào ở các check point nên cũng khá tò mò không hiểu làm sao chủ thớt một mình một ngựa đến Tây Tạng được, đó cũng là tâm lý chung của những người đã yêu mảnh đất này, tìm hiểu và đã đến cũng như mong được đến đây. Nên chăng nếu đã hiểu sai việc đến Tây Tạng hay rìa Tây Tạng thì chủ thớt cũng nên lên tiếng, không ai là hoàn hảo cả vì mọi người cũng đâu muốn phải đôi co qua lại như thế này. Phượt là diễn đàn chuyên nghiệp của những người từng đi phượt, đang phượt và sẽ phượt nên thông tin cũng cần chính xác ở mức độ nhất định để không bị đánh giá là "chém gió" hay "không chịu tìm hiểu". Chào thân ái.

phiu
03-09-2013, 14:18
Thực là mua danh ba vạn, bán danh ba đồng. Câu này hơi tiếc là được dành cho cả ba bạn chủ topic, Blackhill và Nheva.

blackhill
03-09-2013, 14:55
Thực là mua danh ba vạn, bán danh ba đồng. Câu này hơi tiếc là được dành cho cả ba bạn chủ topic, Blackhill và Nheva.

hãy nói một câu do chính bạn nghĩ ra.... Thanks bạn.

Vivian
03-09-2013, 15:24
Tụt cả hứng.

phiu
03-09-2013, 16:18
Bạn Blackhill, mình không tìm kiếm sự nổi tiếng, đặc biệt là trên mạng ảo.

Nghe bạn nói thì bạn là người nhiều tuổi, nghe bạn khoe thì bạn là người đi nhiều. Cả hai đối tượng đều là người mình vốn dĩ sẽ tôn trọng. Cho đến tận post này, vốn sẽ là post cuối trong thread này của mình, thì mình vẫn dành sự tôn trọng nhất định cho bạn và chị Nheva, vậy nên để bày tỏ sự tôn trọng nội quy diễn đàn cũng như với chủ topic, nếu bạn muốn tranh luận sâu hơn về câu mình nói thì nên chăng ta lập một thread khác, trả lại mạch chuyện du lịch cho bạn chủ thread. Dù rằng chắc bạn ý cũng chả viết ở đây nữa thì những bạn khác vào đọc không nhìn thấy những thứ khác với điều họ mong muốn đọc.

P/s sao lại phải nghĩ ra câu khác của riêng mình khi mà có câu của người trước nói đúng và đủ tâm trạng của mình dành cho các bạn? Và về ý nghĩa thì chắc nhiều người hiểu rõ ràng ý định của mình qua câu nói đó hơn việc mình diễn giải lê thê mà không làm rõ được điều cần truyền đạt?

blackhill
03-09-2013, 16:55
chúng ta tôn trọng tất cả mọi ý kiến khác nhau. mình cũng rất mong topic tiếp tục mà. bỏ qua vấn đề cá nhân bạn nhé. thks.

(*) thôi thì không né tránh vấn đề bạn Phiu vừa nói, dù nó hơi lệch chủ đề 1 chút:

Nếu mình mua danh 3 vạn, mà là Chính Danh nhé (by Lão Tử), thì có thể bán giá 3 đồng cũng được. Vấn đề là chính danh sẽ không bao giờ mất (1. bạn không phải khấu hao, 2. danh là sản phẩm phi vật thể) và sẽ có rất nhiều người mua. Cứ thế bạn thu tiền... 3 đồng nhân lên nhiều lần, mãi mãi... bạn sẽ không bao giờ lỗ... khi bạn chết đi còn để Danh lại cho con cháu... :)

(Lão Tử nói: Danh Khả Danh Phi Thường Danh...)

Vivian
03-09-2013, 19:27
Không phải cái gì mình nghiên cứu và trải nghiệm đều đúng tuyệt đối, ví như vụ permit vào Tây Tạng. Các bác cẩn thận xin này xin kia chứ em đã gặp trường hợp là đi gần đến địa phận giáp danh thì được người Tạng đưa cho cái áo trùm, trùm kín mít như dân hành hương, thế là lang thang ở đấy mấy hôm rồi về.

blackhill
03-09-2013, 21:29
Lúc đầu xem topic này mình cũng hy vọng HDD82 có thể đi như bạn Vivian vậy... vì 1 bạn bên báo Tuổi Trẻ cũng đã đi như vậy...nhưng sau 2008 thì rất khó, bạn Vivian kể thêm chút về thời điểm và cửa ngõ vào Tibet được không?

hoangvanphuong75
04-09-2013, 07:58
@Vivian: có lần tìm hiểu trên mạng, mình có đọc được có trường hợp kiểu "trốn" được như bạn. Đúng là Tibet chắc có sức hút nên có người vì tình yêu strong wa, hay vì phí vào Tibet cũng cao quá đã khiến họ làm được. Nhất Vivian rồi. Cái gì đã thuộc về quy định, gọi là số đông phải có Permit thì anh em phuot cũng chỉ khuyên vậy thôi.
Nói theo tín ngưỡng là Vivian được duyên với Tibet đó. Điều đó không có nghĩa là "không phải cái gì mình nghiên cứu và trải nghiệm đều đúng tuyệt đối..." ai cũng biết vậy mà.
Mình thì chưa đến Tibet, nhưng cũng đã đến Lệ Giang, ở 1 đêm trong trấn cổ Thúc Hà, cũng đã đến Chengdu và thấy rất nhiều người Tibet ở đây, họ đi đầy đường, cũng đã đến Dharamshala nơi Đạt La Lạt đang sống ở đó. Tibet chưa bén duyên với mình, như vậy cũng đã đủ, khi có duyên rồi, thì không muốn cũng không được. Mình đặt chân vào Great wall Badaling cũng là duyên phuot đấy, có muốn vào đấy đâu, chẳng mất vé vào cửa.

Nheva
04-09-2013, 11:21
Không phải cái gì mình nghiên cứu và trải nghiệm đều đúng tuyệt đối, ví như vụ permit vào Tây Tạng. Các bác cẩn thận xin này xin kia chứ em đã gặp trường hợp là đi gần đến địa phận giáp danh thì được người Tạng đưa cho cái áo trùm, trùm kín mít như dân hành hương, thế là lang thang ở đấy mấy hôm rồi về.
Thì bọn mình cũng nghĩ như bạn vậy nên mới hồi hộp, chờ mong HDD82 tự đi Tây Tạng (khu tự trị) được một mình.
Bọn mình háo hức hy vọng và nhiều lần đề nghị bạn ấy chia sẻ kinh nghiệm làm cách nào (không biết tiếng Trung) mà vượt qua các trạm kiểm soát, nhưng kết quả là bọn mình mừng hụt.
Btw, trường hợp bạn kể thú vị quá, rất ít người làm được. Nếu có thể thì chia sẻ nhé!

blackhill
04-09-2013, 11:42
Mình biết 1 cách: tam bộ nhất bái, ngũ thể nhập địa... cứ thế là vào đến Lhasa...:) gặp police hỏi thì cứ 'ohm mani...' (lại chém gió rùi...)

wild981750
04-09-2013, 12:50
Tibet có những hòn đá ở nhà vệ sinh nghìn năm tuổi. Nhưng nghìn năm cũng chỉ là đá lót chân nhà vệ sinh thôi. Pho tượng nghìn năm tuổi thì lại khác.

=> Giá trị không chỉ do tuổi.

blackhill
04-09-2013, 12:56
@daingu_cuongquoc: tặng bạn bức ảnh này, bức tượng ngựa này đã gần 2000 năm, do Mã Viện đúc từ trống đồng Đông Sơn...(sau thời Hai Bà Trưng lập quốc) nay được giữ trong bảo tàng Cam Túc...

https://farm5.staticflickr.com/4034/4342517743_4a57eeb6f0_z.jpg?zz=1

nghìn năm rồi nhưng ... :(

wild981750
04-09-2013, 13:32
Thế nên con người hơn nhau vài chục tuổi có đáng gì. Hơn nhau ở cách cư xử.

blackhill
04-09-2013, 14:46
Thế nên con người hơn nhau vài chục tuổi có đáng gì. Hơn nhau ở cách cư xử.

Trẻ hơn là lợi thế rất lớn đó bạn... bạn có thể đi phượt nhiều... tuy nhiên ý nghĩa bức ảnh trên thì khác...

wild981750
04-09-2013, 15:24
Trẻ hơn là lợi thế rất lớn đó bạn... bạn có thể đi phượt nhiều... tuy nhiên ý nghĩa bức ảnh trên thì khác...

Đúng là bức ảnh ví dụ thật là vô duyên.

Vivian
04-09-2013, 15:24
@Vivian: có lần tìm hiểu trên mạng, mình có đọc được có trường hợp kiểu "trốn" được như bạn. Đúng là Tibet chắc có sức hút nên có người vì tình yêu strong wa, hay vì phí vào Tibet cũng cao quá đã khiến họ làm được. Nhất Vivian rồi. Cái gì đã thuộc về quy định, gọi là số đông phải có Permit thì anh em phuot cũng chỉ khuyên vậy thôi.
Nói theo tín ngưỡng là Vivian được duyên với Tibet đó. Điều đó không có nghĩa là "không phải cái gì mình nghiên cứu và trải nghiệm đều đúng tuyệt đối..." ai cũng biết vậy mà.
Mình thì chưa đến Tibet, nhưng cũng đã đến Lệ Giang, ở 1 đêm trong trấn cổ Thúc Hà, cũng đã đến Chengdu và thấy rất nhiều người Tibet ở đây, họ đi đầy đường, cũng đã đến Dharamshala nơi Đạt La Lạt đang sống ở đó. Tibet chưa bén duyên với mình, như vậy cũng đã đủ, khi có duyên rồi, thì không muốn cũng không được. Mình đặt chân vào Great wall Badaling cũng là duyên phuot đấy, có muốn vào đấy đâu, chẳng mất vé vào cửa.

Ối em xin lỗi vì không nói rõ thêm, là em gặp người đã từng đi như thế chứ không phải em. Chuyện 3 năm trước, một đoàn mấy bác thuê 1 cái xe ôtô đi từ phía Tứ Xuyên vào.

Trường Thành Bát Đạt Lĩnh thì cũng là đoạn đã tu sửa và bán vé như Mộ Điền Dụ mà. Năm 99 em có leo từ Kim Sơn Lĩnh (Jinshanling) đến Tư Mã Đài (Simatai), thời gian là khoảng tháng 10, nói chung là đẹp miên man.

blackhill
04-09-2013, 16:05
Đúng là bức ảnh ví dụ thật là vô duyên.

Mình thật vô duyên, vì muốn xem bậc đá tibet và bức tượng tibet của bạn... :)

hoangvanphuong75
04-09-2013, 16:26
@Vivian: em nói thế thì anh hiểu rồi, vì anh ở Chengdu gần 1 tuần nên biết, xe của mấy người Tibet xuống Chengdu chơi or mua bán khi về lại Tibet rẻ lắm, thậm chí 8 được họ cho quá giang luôn. Nhưng thôi, không đến nỗi cuồng khi trong tay không có permit, mà tiếng China chỉ đủ Ni Hao thôi.

ThanhGdz
04-09-2013, 16:36
Không phải cái gì mình nghiên cứu và trải nghiệm đều đúng tuyệt đối, ví như vụ permit vào Tây Tạng. Các bác cẩn thận xin này xin kia chứ em đã gặp trường hợp là đi gần đến địa phận giáp danh thì được người Tạng đưa cho cái áo trùm, trùm kín mít như dân hành hương, thế là lang thang ở đấy mấy hôm rồi về.
E nghĩ không cơ giấy thông hành thì tốt nhất ko nên vào Tây Tạng bị bắt được chắc ngoan luôn , e thấy trên báo vào TT mà ko đc sự cho phép của Tq bắt được là bị quy luôn tội gián điệp đấy chẳng biết đúng k

wild981750
04-09-2013, 16:51
Mình thật vô duyên, vì muốn xem bậc đá tibet và bức tượng tibet của bạn... :)

Vô duyên vì đó chỉ là hình ảnh ví von. Vô duyên vì người ta muốn nói việc trẻ trâu nhảy lên sân khấu cướp míc & khoe mình nhiều tuổi.

daingu_cuongquoc
04-09-2013, 16:51
ahaha cái đó phải thì các bác phải nhờ bác thiendi chứ ạ, nick của bác ý như thế thì bác ý là cánh chim hành hương không mỏi rồi.có biên giới nào mà tấm lòng hướng đạo ko thể đi qua???
E nghĩ cái duyên đến cũng 1 phần là cái tấm lòng đó ạ,cũng giống như 1 nam nhân si tình theo đuổi và thể hiện tình cảm thật mãnh liệt vs thánh nữ của lòng mình thì cơ may,xác suất ăn bàn vẫn cao hơn 1 anh chàng khác chỉ dám ngắm nàng qua ký ức chật chội.
Cứ phải có lòng đã rồi thiên thời đến mấy hồi các bác nhỉ ^_^ (@ sao giống chuyện tình của e vs cô nàng kia thế, huhu theo 3 nam rồi mà vẫn chưa ăn thua j cả.,9x mà rắn như...)
Ậy bây h e mới chào các bác đc.
E đang tính vào thớt rủ các ace nhà ta trong thớt đúng là có duyên nên phải giao lưu tý,e đang tính rủ bác nào ở Hn thì mấy hôm nữa cafe càfáo tý (bác nào ở Sg thì...nợ,hẹn dịp nào ra) mà đã thấy bác Gò đen nhắn tin cho e làm e phấn khởi quá, phải vào rủ ngay mọi ng cho nóng,coment mời mọi người xong xuôi mới xuống đường làm ly cafe ngắm mưa chơi.
J chứ buôn tàu bán bè,nem công chả phượng thì em ko có, chứ 1 chầu cafe hầu chuyện các cụ các bác thì e chạy dăm cuốc khách chắc cũng tạm sêm sêm
Các bác cho em xin ý kiến chỉ đạo đi ạ,luôn nha các bác,e ngại trả lời riêng bằng văn bản lắm,ace mình là dân giang hồ ko coá phải nghị gật, cứ thế mà phang thôi ạ

daingu_cuongquoc
04-09-2013, 17:07
Ây dà cái bác j hoang dã sinh ngày chín tháng tám năm 1750 ơi,mọi người đã close chủ đề bác nói rồi, vui lên thôi chứ,sao lại cứ bới ra ma quét nhà ra rác mãi thế, bèo nào mà chả bới ra bọ?
Ui ra e thành bác Gò Đen lắm nha ,cái này ở tận cam túc ah bác,sao xa thế nhở,e tưởng những cái j liên quan đến cô Viện và cô Trưng thì đều loanh quanh vùng Lưỡng Quảng thôi chứ (@ mà e nghe bên quán bựa nói là cô Trưng người cũng gốc Quảng,có cả ảnh chụp đền thờ,di chỉ bên Nam Ninh,aka tức là gốc cô là gốc nước Nam Việt Triều Đà lập thời Hán Cao Tổ trong Sử Ký cô Thiên đó, sử lừa mình tuyền vớ vẩn..)
Cơ mà dáng con ngựa trông khí phách quá chừng,e lại phải thành bác cái nữa :D
Sống trên đời là phải thế chứ,4 vó tung hoành,sóng bước,từ nơi rừng sâu núi đỏ tới tận hoang di đại mạc đâu cũng phải ghé cái mặt vào cho đời nó vui .(hơ hơ đúng là duyên thật, số e đúng số con ngựa chạy mỏi gối chùn chân đấy bác ạ, mà là ngựa hoang trên lưng những vết thù,thiên di sắp tới ngày... )

blackhill
04-09-2013, 17:09
Mới leo được khoảng vài trăm mét mà tôi đã xây xẩm mặt mày, ngoài trời thì lạnh ngắt mà bên trong mồ hôi túa ra ướt hết cả áo, nhỏ tong tong xuống đất. Miệng thì không tài náo khép lại được vì phải há ra để đớp không khí liên tục... Thiếu oxy trầm trọng... Nhìn thấy bộ dạng quá thê thảm của tôi một người đi ngược chiều thương tình cho một cái que củi. "Xia xìa, xia xìa". Tôi luôn miệng...

http://farm6.staticflickr.com/5514/9507584191_913cb9e25b_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9507584191/)



Mình rất nhớ chặng đường này, đấy cũng là lần đầu mình trek độ cao, cũng xây xẩm mặt mày và lê từng bước...khi xuống núi phải ngồi trên lưng ngựa và trời tối om.. con đường khi đó chưa có xây lối thoát nước... chặng đường này có thú dữ nghe các bác, người Tạng cho thuê ngựa đã nói thế...

https://farm6.staticflickr.com/5462/9668990491_659759a8c8_c.jpg

hoangvanphuong75
04-09-2013, 19:42
Kinh quá, bác blackhill nhớ cả con đường mòn nơi thâm sơn cùng cốc! nhẹ tay thôi bác, tuổi trẻ họ cũng tinh ý lắm.

naloan
04-09-2013, 19:55
Lại vào thăm...
Cho em nói chuyện linh tinh xíu nha cả nhà.
Trưa nay ăn cơm muộn, sếp em cao hứng kể chuyện phim jjj đó, có anh chàng nọ một ngày kia tự dưng bị dính cuộc đời với một cái cây ngoài vườn, trên cây chỉ còn 1000 chiếc lá, 1 tiếng nói ra 1 chiếc lá sẽ rụng, cho đến khi hết lá, cây sẽ chết (cái vụ chết chóc này tự em nghĩ ra ạ, hihihi...)
May mà chuyện chỉ có trên phim, chứ chỉ 1000 từ cho mỗi người thì nói sao cho đủ nhỉ.
Tự nhiên thấy cái j liên quan đến Tibet thì em hơi ...over xíu, dẫu biết là diễn đàn tự do ngôn luận, mong mọi người góp ý xây dựng hay bày tỏ quan điểm cũng đừng nói lời buồn lòng nhau...
Em biến đây ạ, cảm ơn cả nhà đã đọc.

daingu_cuongquoc
04-09-2013, 22:45
Uậy chị Nheva lại chuẩn bị Tân Cương ạ,mà lại còn lần thứ 2 nữa chứ.... zời ơi lão Thiên bất công quá,e hồi hổi còn nhi đồng có người xem tay bẩu số mầy xuất ngoại trăm trăm mà h đến basic language còn chửa xong thế mà...thèm khát và ganh ghét chị quá....
Chị nhắc Tân Cương con đường tơ lụa e mới lại nhớ ra ngày xưa cũng mê con đường này lắm ý,qua cuốn hồi ký của macco polo ,vs phim ảnh về tây an,thành đôn hoàng...Nó quả là có 1 sức hấp dẫn lạ kỳ lôi kéo con người ta như đang trở lại với xứ sở ngàn lẻ 1 đêm nơi tận cùng thế gian mà Nữ Oa nương nương đội đá vá giời với mênh mông sa mạc mịt mù bão cát,ta vắt vẻo trên lưng lạc đà với nậm rượu bên hông tiếng ca hào sảng vút lên giữa thinh không hoang lặng ...ôi...
Hhhmmm,thế là mùng 7 chị bay rồi ạ,gặp quá đi chứ chị ơi!
ACE nào giao lưu cà cho phê nhân tiện congra chị Nheva có chuyến hành hương buôn tơ lụa Vạn Phúc qua Syria mua may bán đắt rồi về share cổ tức cho ACE = 1topic Tân Cương thật tá tràng thì pm e luôn ạ,hiện e đang dùng số 01678426550 -e.Mao Trạch Tây(Đông)
Rất vui đc quen biết các ACE,hảo duyên!

thanh_vinh
05-09-2013, 07:31
Các cao thủ biết tuốt chém kinh quá. các bác đi nhiều thế sao không viét bài cho mọi người coi mà cứ nhảy vào đây khoe vậy hả.? :T

blackhill
05-09-2013, 09:12
Càng lên cao trời càng lạnh cóng, những con mưa phùn gieo rắc cái lạnh khắp nơi, gió rét, sương mù dày đặc, bên dốc núi dựng đứng bên vực thẳm, đá sạt lở hàng loạt... Ở trên độ cao 4,800m bạn chẳng còn cảm thấy mình đang lái xe, mà là đang bay trên mây:

http://farm6.staticflickr.com/5333/9506371915_cb906cbacd_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9506371915/)

http://farm6.staticflickr.com/5462/9506372189_bc0d5a5566_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9506372189/)

Hai hàm răng lúc này không còn va lập cập vào nhau nữa mà cứng ngắc, tay chân không còn biết cảm giác là gì nữa, bóp côn vào số như cái máy... Vừa "bay" trên mây tôi vừa lục lọi trong trí nhớ xem mình đã từng rơi vào tình cảnh này lần nào chưa? Sau một hồi cố gắng vô ích, tôi đành bỏ cuộc. Chụp được bức hình này tôi phải loay hoay gần mười phút mới điều khiển được ngón tay bấm máy ảnh...

Chào mừng bạn đến với Tây Tạng:

http://farm3.staticflickr.com/2825/9509166494_f65e055d44_c.jpg (http://www.flickr.com/photos/30286777@N03/9509166494/)

Còn tiếp...

Mình thích cảnh này quá, dù bác chủ có nhầm lẫn về địa danh, nhưng cứ xem đây là dấu mốc tượng trưng đối với những ai yêu mến Tây Tạng...

Nheva
05-09-2013, 11:03
Daingu_cuongquoc ơi em đừng la lên là chị đi đâu như vậy chứ, là chị nói riêng với em thôi mà !
Em nói ra mọi người lại tưởng Nheva show off
Mình thường cứ lẳng lặng đi thôi.
Từ hồi ở đây up ảnh hơi phức tạp chị cũng ngại ko viết nhiều nữa.
Có viết thì cả nhóm viết chung theo kiểu tiếp sức í.
Về Tân Cương và Con đường tơ lụa, Nội Mông bọn mình đã viết 3 topic rồi nên chắc không viết nữa đâu.
Hay để bao giờ mình đi về hẹn hò cafe kể chuyện nhé
Cảm ơn thịnh tình của Cuongquoc nha

blackhill
05-09-2013, 13:07
Daingu_cuongquoc ơi em đừng la lên là chị đi đâu như vậy chứ, là chị nói riêng với em thôi mà !
Em nói ra mọi người lại tưởng Nheva show off


Một minh lão-sứ nay show-off la đú rôi @Cuongquoc ới... (mượn tạm giọng Xứ Đoài)

Lâm Đại Ngọc
05-09-2013, 15:06
Thôi thế này, đề nghị bác Đồi đen lập cái thớt khác, không cho chém gió bên này nữa :))

motdoidirong
05-09-2013, 15:11
Topic này “hot” quá hén, lại đang rảnh rỗi sinh nông nổi nên vô ăn theo chút chơi cho dzui (?!) :T . He he he, thấy có bạn “dìm hàng” toilet Tây Tạng, cũng hơi buồn. Rồi thấy có bạn cứ nằng nặc “đòi” xem (đá) toilet Tây Tạng mà riết hổng thấy ai đáp ứng nguyện vọng – lại càng thêm buồn.


Rồi lại thấy bạn so sánh “đá toilet” Tây Tạng với “tượng/đá quý” ngàn năm tuổi Tây Tạng, thiệt tình hết biết luôn! Hổng hiểu nổi!


Nhưng thôi, sẵn có mấy tấm hình toilet Tây Tạng (tui mượn/xin của bạn hiền tui – đã cam kết là không kiện tụng gì tui hết rồi, kể cả khi nhờ mấy chữ viết nhăng nhít bậy bạ ăn theo người khác này mà tui bỗng nhiên nổi tiếng :LL ), đá thiêng mấy ngàn năm tuổi Tây Tạng (hình ăn cắp) bèn đưa lên đây t888’m chơi cái. Vì dễ gì có cơ hội khoe hình chụp toilet lên đây!!! Nên mới có cái sub-thread dzô dziên pà kố này đây!!! Nhưng dẫu sao, cái topic này là về Tây Tạng (chẳng cần biết là Đông hay Tây) nên chia sẻ thêm thông tin về một phần “dzăng góa” của Tây Tạng chắc cũng hổng lạc quẻ nhiều lắm đâu há! :gun



https://i1118.photobucket.com/albums/k615/motdoidirong5/P6232614-1.jpg
Toilet Tây Tạng, nhìn từ bên ngoài… Giữa trời xanh mênh mang, thênh thang…



https://i1118.photobucket.com/albums/k615/motdoidirong5/P6232615-1.jpg
…và nhìn từ bên trong.


Ai nói sao thì nói, chứ tui (vốn người nhà quê gốc rạ mới ngày nào đây cũng chỉ biết cuống cuồng chạy ra đồng, ra bụi, ra bờ chứ làm gì có chỗ ngồi được quy hoạch đường hoàng như dzị đâu) thì tui nghĩ việc ngồi thưởng thức cái “tứ khoái” của nhơn loại dưới bầu trời xanh-màu-xanh-không-thể-diễn-tả-dù-bằng-hình-ảnh-hay-lời-nói/câu-chữ của Tây Tạng, với những cơn gió lành lạnh, khoáng đãng chạy về từ núi non đâu đó có độ cao 4.000/5.000/6.000m… mơn man ve vuốt rủ rỉ rù rì, ngắm nhìn những dãy núi tuyết miên man trắng hay ngọn Qomolangma kiêu hãnh trong nắng vàng rờ rỡ,… chắc (có lẽ sẽ có) nhiều thi nhơn Việt Nam nhả ngọc phun châu ra cả tá bài thơ, bài ký,… chứ chẳng chơi đâu! Ai lãng mạn nữa (như tui đây – he he he) thì nhớ về, mơ về quê nhà bữa hôm nào đó cùng chúng bạn lang thang vườn sầu riêng Chợ Lách, Giồng Trôm,… miền Tây Nam Bộ trong hương sầu riêng (quá) nồng nàn (!?) :Dam . Nên tui hơi buồn khi thấy ai đó “miệt thị”, “dìm hàng” (đá) toilet Tây Tạng.



https://i1118.photobucket.com/albums/k615/motdoidirong5/P7232801-1.jpg
Đá thiêng Tây Tạng, bên hồ Issyk Kul, Kyrgyzstan.


Còn đây là đá thiêng Tây Tạng, khắc chữ Tạng cổ đàng hoàng, cổ xưa đến mấy ngàn năm tuổi luôn, nhưng lại nằm tuốt luốt bên hồ Issyk Kul xứ Cây phong non choàng khăn đỏ Kyrgyzstan, cách Lasha (nghe Tây đồn) tới trên 2.000 cây số lận. Nếu cục đá này hổng có khắc chữ Tạng thì nhìn nó ra sao vậy ta?


Khoe hình toilet, hình ăn cắp xong rồi, thôi té luôn (BB). Lần quần ở lại bị ném đá bể đầu chết oan uổng mạng! Tèn tén ten, “đá bao nhiêu tuổi (í a) đá già, trăng bao nhiêu tuổi (í à) gọi là trăng non…”, tèn tén ten… (BB)


-----------------------------------------------
* Hình về đá thiêng Tây Tạng ăn cắp từ đây: http://sgtt.vn/Am-thuc-du-lich/164089/Mat-ma-Tay-Tang-ben-ho-Issyk-Kul.html

blackhill
05-09-2013, 16:49
Thôi thế này, đề nghị bác Đồi đen lập cái thớt khác, không cho chém gió bên này nữa :))

Em xin vái cả lón xin bác đừng đuổi iem, chẳng qua là ở ngoài iem nhìn tzẻ lắm trông như 8X cơ nên được làm lão sư 'phượt mồm' lại thêm được cái danh 'bít tết' nữa nên em sướng lắm cơ... lúc iem ơ Cali với bà xã iem thấy pà con Việt mình chia làm 2 phe chơi đấu võ mồm còn căng hơn ở đây, cơ mà pôlíc họ chỉ đứng ra giữ trật tự thôi, ai muốn lói zì thì lói thích lém cơ !.. năm rùi khai lí lịch nhà phượt em cũng bớt đi thành 7x cho nó trẻ... chứ em thì cảm thấy mình phượt từ hồi còn bú vì mỗi đêm súng bắn là em nhảy tọt phát vô hầm wen rùi... em có máu phượt từ đó, các pác thông cảm...

em tzẻ như 8x cũng nhờ mấy cái trùng trùng thảo thảo Tây tạng đó các bác... :))

cúi cùng cũng thấy được cái hòn đá toa-lét trông hoành tráng wá... chừng nào pác Lâm mở lớp tiếng Tạng cho iem ghi danh với...

Lâm Đại Ngọc
05-09-2013, 19:44
Vì bác làm khách hoài rồi do vậy em nghĩ bác nên làm chủ, bác mở topic chia sẻ kinh nghiệm mà cũng là nơi để anh em chém ngược lại bác cho nó cân :D..:T

daingu_cuongquoc
05-09-2013, 20:56
@ chị Nheva xởi lởi hay nuốt lời: Ối zồ ôi , (wait) e đang tính chuẩn bị lãng hoa trị giá tận 1 cây Marl đỏ làm quà gặp gở lady cũng là thay lời chúc lady xuôi buồm thuận gió mà sao nỡ lòng lại cho e leo trèo vậy lady???
Chẹp,phụ nữ là chúa ...hay thay đổi,cơ mà cũng chả trách chị đc ,nhiều năng lượng lại thừa adrenalin thế mới đủ sức mà phiêu bạt gớm vậy chứ...(c) .
Ok chị,vậy chúc chị chuyến nầy đi lượm lặt thêm đc nhiều nhiều cái mới,cơi nới thêm cái cũ rồi hôm nào về còn se nha chị (beer),GL&HF (BB)

@bác Gò đen tối: Bác quả đúng "bít tết ",cô nàng của e cũng người xứ Đoài đây mà e chi pâu luôn :(
Uầy lại còn côn trùng hạ thảo nữa,bảo sao bác đã già càng dẻo lại dai :)) .thôi xài đồ ngoại chi cho mắc bác ơi, cứ 138 vs cả cao trăn mật rắn cho nó tông dật mà lại kích thích kinh tế nước nhà bác ợ.
Hèm,theo hội nghị Diên Hồng thì mọi ng đa số vote bác làm vài thớt.Triển thôi bác,cái gì cũng ôm khư khư sống để bụng chết moi ko ra thế đc định nghĩa là ích kỉ đó bác,bác tự nhận là tanh tanh thì phải vung tay quá trán nó mới đúng style thanh niên thế hệ mới chứ.
Thêm nữa, như nữ hoàng sầu muộn Lâm Đại Ngọc căn dặn là bác làm chủ để ae vào tranh luận điều trần cho nó đúng chất Bánh Mẽo mà lại xôm.:gun :gun

Lâm Đại Ngọc
05-09-2013, 21:35
như nữ hoàng sầu muộn Lâm Đại Ngọc ...

Ngại quá bác ơi, bác đoán nhầm giới tính em rồi, mà cái nick em làm khối bác hiểu lầm...=)):D

phanchotan
05-09-2013, 22:18
'' Thớt '' thì thớt của người ta mà các vị cứ mang cá tới làm hoài... làm cá cho đã rồi giận cá mà chém luôn thớt !!! Đúng là dân Anh Chị trên xứ Bàn Phím !!!

ThanhGdz
05-09-2013, 23:25
'' Thớt '' thì thớt của người ta mà các vị cứ mang cá tới làm hoài... làm cá cho đã rồi giận cá mà chém luôn thớt !!! Đúng là dân Anh Chị trên xứ Bàn Phím !!!

E đoán bác chủ bỏ thớt rồi , và cũng giã từ cộng đồng phượt.vn luôn . Mong bác ý cũng chỉ về ở ẩn 1 thời gian rồi xuất hiện lại cho chút ý kiến hoặc hoàn thành nốt cái topic và cũng để cho mọi người đỡ tranh luận :D

daingu_cuongquoc
06-09-2013, 01:20
Ội bác phanchotan ôi dân Việt có cái bệnh vui đâu chực đấy ,làm gì có gì ngon bằng đồ ăn chực đâu bác :D
Bác hạ hỏa,đang mùa mưa bão bác nóng thế cảm ngoài sốt trong chết dở, bác cứ yên tâm là bác chủ thớt nóng mình 1 thời gian ngoảnh đầu lại thấy thớt lên 5chục pages lại phấn khởi là con tim đã vui trở lại ngay :D
A còng bác Viên Ngọc lớn in Lâm :giới tính j chả đc hả bác ơi,e cúng biết bác là boy mà :)) .mà làm vàng son bao nhiêu cái lợi bác thành thật vậy có phải dại không,e xưa nay cũng tuyền giả gái suốt thấy vẫn mượt như thường mà.(NT)

kimvanchinh
06-09-2013, 04:29
Tôi thấy chủ topic vẫn chăm sóc thường xuyên cho topic Nhật ký hành trình châu Âu bằng xe gắn máy bên mảng châu Âu. Bạn ấy bỏ mặc mọi người trên topic này một cách im lìm như thế này cũng là điều khó hiểu.
Thiết nghĩ, dù cho văn hóa, kiểu cách phượt, văn phong và vốn từ của mỗi phượt viên khá khác nhau nhưng diễn đàn nó là vậy. Mọi người cũng nên suy nghĩ tại sao bác ấy bỏ mặc anh em. Đi phượt đông người vào vùng nguy hiểm như vậy là không được. Phải biết sẻ chia, cảm thông, tha thứ và hối lỗi (chưa nói đến yêu cái gì, yêu đất hay nước hay văn hóa hò vè, hố xí...) với những con người cùng thuyền với mình trên con thuyền mạng phuot.vn.
Ở trên tôi có gọi bạn HDD82 là " xứng đáng là anh hùng", đến đây tôi rút lời phong đó. Anh hùng thường không bao giờ bỏ mặc đồng đội ngưỡng mộ mình bơ vơ cãi cọ nhau...

blackhill
06-09-2013, 12:35
mơ về nơi ấy... có em gái Tạng, em là một Trác Mã...
https://farm9.staticflickr.com/8283/7764458376_8689820bf4_c.jpg

http://www.nhaccuatui.com/bai-hat/trac-ma-tieu-dinh.VArmbba1rx.html

Thảo nguyên có Hoa, thảo nguyên có Tuyết, thảo nguyên có Em, em là Trác Mã...
Em là Trác Mã, tên em đẹp như một loài hoa...

Lâm Đại Ngọc
06-09-2013, 14:57
mơ về nơi ấy... có một em gái Tạng, em là một Trác Mã...
https://farm9.staticflickr.com/8283/7764458376_8689820bf4_c.jpg

http://www.nhaccuatui.com/bai-hat/trac-ma-tieu-dinh.VArmbba1rx.html
Định dừng rồi nhưng bác Đồi đen ''lì'' quá nên tham gia cho vui..:D
Trác Mã
草原的风,草原的雨,草原的羊群
Thảo nguyên của gió, thảo nguyên của mưa, thảo nguyên của bầy cừu
草原的花,草原的水,草原的姑娘
Thảo nguyên của hoa, thảo nguyên của nước, thảo nguyên của cô nương
草原上的姑娘卓玛拉
Thảo nguyên chính là cô nương Trác Mã
你有一个花的名字 美丽姑娘卓玛拉
Em mang tên của một loài hoa xinh đẹp- cô nương Trác Mã
你有一个花的笑容 美丽姑娘卓玛拉
Có một nụ cười tươi như hoa- cô nương Trác Mã
你象一只自由的小鸟 歌唱在那草原上
Như tiếng chim hót tự do trên thảo nguyên ấy
你象春天飞舞的彩蝶 闪烁在那花丛中
Như cánh bướm ngày xuân lung linh khoe sắc trên khóm hoa
............

Nheva
06-09-2013, 15:56
He he, cũng định dừng rồi, nhưng gặp cao thủ tiếng Hoa ở đây nên ngưỡng mộ quá.
Lần sau đi TQ phải rủ bạn Lâm Đại Ngọc mới được.(wait)
Mình chỉ biết võ vẽ đủ để sống sót thôi:(

MrMilan
06-09-2013, 16:24
He he, cũng định dừng rồi, nhưng gặp cao thủ tiếng Hoa ở đây nên ngưỡng mộ quá.
Lần sau đi TQ phải rủ bạn Lâm Đại Ngọc mới được.(wait)
Mình chỉ biết võ vẽ đủ để sống sót thôi:(

Hô hô, bác Lâm Đại Ngọc ấy ko biết tiếng Hoa đâu, bác ấy chuẩn bị vi hành Vân Nam cùng con gái rồi.

Vivian
06-09-2013, 16:46
Tôi thấy chủ topic vẫn chăm sóc thường xuyên cho topic Nhật ký hành trình châu Âu bằng xe gắn máy bên mảng châu Âu. Bạn ấy bỏ mặc mọi người trên topic này một cách im lìm như thế này cũng là điều khó hiểu.
Thiết nghĩ, dù cho văn hóa, kiểu cách phượt, văn phong và vốn từ của mỗi phượt viên khá khác nhau nhưng diễn đàn nó là vậy. Mọi người cũng nên suy nghĩ tại sao bác ấy bỏ mặc anh em. Đi phượt đông người vào vùng nguy hiểm như vậy là không được. Phải biết sẻ chia, cảm thông, tha thứ và hối lỗi (chưa nói đến yêu cái gì, yêu đất hay nước hay văn hóa hò vè, hố xí...) với những con người cùng thuyền với mình trên con thuyền mạng phuot.vn.
Ở trên tôi có gọi bạn HDD82 là " xứng đáng là anh hùng", đến đây tôi rút lời phong đó. Anh hùng thường không bao giờ bỏ mặc đồng đội ngưỡng mộ mình bơ vơ cãi cọ nhau...

Em nhớ không nhầm thì mấy trang trước bác kimvanchinh có nói là chủ topic đem copy topic này ở diễn đàn khác về đây là không được vì cho rằng như thế là không tôn trọng đọc giả, rồi còn mang nghề nghiệp của chủ topic ra để nói nữa. Nhìn nhận một cách khách quan thì thế cũng đủ hiểu tại sao chủ topic không vào đây nữa. Nghề nghiệp của mỗi người (chỉ cần là chân chính, đúng là sức lao động, kiến thức của mình) đều rất đáng trân trọng, là cái để người ta tự hào, giờ bác nói thế thì sao chủ topic chịu.

Về chuyện copy này kia, chỉ cần là đúng tác giả đó viết thì họ muốn post ở đâu, post bao nhiêu lần là tùy họ chứ. Phuot.vn có ký phát hành, có trả nhuẩn bút gì đâu mà yêu cầu phải là nơi đầu tiên được đăng bài?

Lâm Đại Ngọc
06-09-2013, 16:50
Hô hô, bác Lâm Đại Ngọc ấy ko biết tiếng Hoa đâu, bác ấy chuẩn bị vi hành Vân Nam cùng con gái rồi.
Hô hô, bác MrMilan thiệt là... Để khè 1 tí bác, dạo này cứ nghe 301 lạo xạo bên tai hoài, nuốt k vô..

@Nheva: gg dịch đó chị, tra từ điển gãy tay mới đc mấy câu trên..

kimvanchinh
06-09-2013, 17:26
Thiết nghĩ, qua kinh nghiệm của bạn HDD82 và nhiều người khác, chúng ta đi phượt được ở những vùng đất lạ, thậm chí đi theo kiểu rất thần kỳ như bạn HDD82 mà rất nhiều người bái phục, ngoài lòng can đảm, sự quyết tâm, còn là do chúng ta có sự liều lĩnh dựa trên cơ sở lòng tin vào những con người ở những nơi ta đến luôn rộng mở lòng bao dung và họ có khả năng giúp đỡ chúng ta những thứ ta cần. Mỗi lần đi phượt những cung đường mới, ngoài danh lam thắng cảnh, cái được lớn nhất là niềm tự tin vào chính mình tăng lên, niềm tin vào con người tăng lên...Tôi cũng buồn cho topic và cả tác giả HDD82, bạn thật xứng đáng là một anh hùng của giới phượt Việt. Riêng chuyện bạn vượt Châu Âu mấy năm trước làm cho tên tuổi bạn xứng danh tầm quốc tế về phượt xe máy. Thế mà lần này, chỉ một sơ suất nhỏ, tôi cũng không hiểu nó nên gọi là sơ suất kỹ thuật hay văn hoá, đối với bạn là giáo viên thì nên coi nó là văn hoá, làm cho cộng đồng phượt đến chỗ này chia rẽ nhiều hơn là tăng niềm tin và giúp đỡ nhau hơn...

Chỗ tôi ca ngợi và đánh giá HDD82 đây.

Tôi rất mừng và mong các bạn yêu Tây Tạng, vùng đất và con người Tây Tạng nghĩa rộng hãy tiếp tục post thông tin và hình ảnh về Tây Tạng (ảnh cá nhân hay copy cũng được - tất nhiên copy phải nêu rõ nguồn). Hiếm khi có topic kiểu này...

Tôi nhắc nhở bạn HDD82 là để bảo vệ bạn ấy thôi, xuất phát từ lòng ngưỡng mộ của tôi với bạn ấy. Người Việt mình được như bạn ấy về khoản phượt thật hiếm thấy. Tuy nhiên, mình cũng nên bảo vệ bạn ấy vì ngoài đời thường bạn ấy là một nhà giáo, một trí thức đào tạo bài bản. Bạn ấy còn phải cống hiến cho đời với nghề nghiệp nhà giáo rất gian lao và khắt khe về đạo đức. Nếu chúng ta dễ dãi với bạn ấy quá trên diễn đàn mạng phuot.vn, thậm chí tâng bốc bạn ấy quá (kiểu như gọi bạn ấy là Chevada của Việt Nam - mà hình như bạn ấy cũng có lúc mơ màng với lời gọi Chevada từ nơi hoang dã, bạn ấy dễ bị vấp ngã trong đời thực của mình...

Chính vì vậy, tôi có liên tưởng câu chuyện của topic vui vẻ này của chúng ta (diễn đàn là ai cũng có quyền nói mà) đến câu chuyện giữa bác Ánh 9 với Đàm Vĩnh Hưng với một kết thúc có hậu xứng danh những bậc cao nhân trong làng giải trí.

Tôi mong câu chuyện của chúng ta cũng sẽ đi đến một kết thúc có hậu.

Nếu bạn HDD82 bỏ rơi topic này, nó cũng là topic để chúng ta bàn tiếp về chủ đề mà HDD82 khởi xướng và đã thu hút bao người quan tâm, rồi bàn về những cái xung quanh chuyện phuot.vn

Việc tôn trọng quy chế đăng bài và trích nguồn mà chính phuot.vn đã quy định, ai tôn trọng thì tôn trọng, ai không tôn trọng thì cũng không sao. Việc này các Mod và Admin của diễn đàn sẽ giám sát và nhắc nhở. Riêng đối với HDD82, vì bạn ấy là nhà giáo, bệnh nghề nghiệp của tôi nó buộc tôi phải lên tiếng. Trong nghề của bọn tôi cái đó nó không những khắt khe mà còn là điều thiêng liêng để người ta sống và tự hào về nghề. Các bạn ngoài nghề thấy tôi khắt khe quá nên thông cảm. Tôi chỉ nêu ý kiến về cá nhân khi biết rõ nghề nghiệp của ai đó... Tôi có là một trong những thủ phạm làm cho thần tượng của các bạn bỏ topic, làm cho các bạn mất vui, mất hứng thì tôi xin tạ lỗi với các bạn, và đó hoàn toàn không phải mục đích của tôi.

wild981750
07-09-2013, 09:44
Đôi khi gặp viên đá nhà vệ sinh nhiều tuổi nó trơ vậy đấy. Chắc đc lấy từ "đồi đen".


Định dừng rồi nhưng bác Đồi đen ''lì'' quá nên tham gia cho vui..:D
Trác Mã
草原的风,草原的雨,草原的羊群
Thảo nguyên của gió, thảo nguyên của mưa, thảo nguyên của bầy cừu
草原的花,草原的水,草原的姑娘
Thảo nguyên của hoa, thảo nguyên của nước, thảo nguyên của cô nương
草原上的姑娘卓玛拉
Thảo nguyên chính là cô nương Trác Mã
你有一个花的名字 美丽姑娘卓玛拉
Em mang tên của một loài hoa xinh đẹp- cô nương Trác Mã
你有一个花的笑容 美丽姑娘卓玛拉
Có một nụ cười tươi như hoa- cô nương Trác Mã
你象一只自由的小鸟 歌唱在那草原上
Như tiếng chim hót tự do trên thảo nguyên ấy
你象春天飞舞的彩蝶 闪烁在那花丛中
Như cánh bướm ngày xuân lung linh khoe sắc trên khóm hoa
............

blackhill
07-09-2013, 10:30
Đôi khi gặp viên đá nhà vệ sinh nhiều tuổi nó trơ vậy đấy. Chắc đc lấy từ "đồi đen".

Hài...:D blackhill tui cũng chỉ cần được thế thôi, được làm ngọn Mani Đôi giữa Tây Tạng thì còn zì bằng...

Thanks bác zì ới...

blackhill
07-09-2013, 10:39
Hô hô, bác MrMilan thiệt là... Để khè 1 tí bác, dạo này cứ nghe 301 lạo xạo bên tai hoài, nuốt k vô..

@Nheva: gg dịch đó chị, tra từ điển gãy tay mới đc mấy câu trên..

Ơ bác Lâm dịch hay như thế mà... iem chỉ hơi lăn tăn cái chữ cô nương vì chính xác nhưng Trác Mã = Cô Nương cho nên chỗ này chữ Hán hơi bị dư thôi... người Tạng gọi gái đẹp là Trác Mã, ôi hay thiệt là hay...

Bản này làm ở vùng Khâm cho nên có tí 'hơi hướng' Trung Hoa, nếu bác nào thít nghe hip-hop Tây Tạng iem up nhé...