PDA

View Full Version : Đạp xe đến Tây Tạng: Việt Nam - Lhasa!



Boncourage
09-07-2013, 09:46
Kính gửi các anh chị trong Ban Tổ Chức,

Về vấn đề xác nhận tính chính xác của cuộc hành trình đạp xe đến Tây Tạng là cần thiết đối với BTC cuộc thi.

Riêng Cá nhân tôi thì không muốn trả lời thêm bất kì những câu hỏi hay phải giải đáp bất kì thắc mắc nào của các bạn BTC hay độc giả về tính minh bạch của hành trình tôi đã thực hiện với một số câu hỏi hay ý kiến thiếu sự tôn trọng (xin lỗi cho lời nói thẳng)

Khi gửi bài tôi chưa lường trước hết những vấn đề nảy sinh vì với tôi, hành trình này đã được thực hiện bởi rất nhiều bạn đam mê đạp xe đạp ở Trung Quốc hay trên thế giới, chứ không hề nghĩ là nó mới mẻ với các bạn ở Việt Nam.

Bài viết "Đạp xe đến Tây Tạng: Việt Nam - Lhasa!" tôi chính thức rút khỏi topic dự thi của cuộc thi " Bốn mùa phiêu du"

Tôi thật sự rất thất vọng về những suy nghĩ thiếu sự cân nhắc khi phản hồi lại tác giả cho dù tôi có sai sót trong văn chương chữ nghĩa hay cũng là do suy nghĩ của phần đông các bạn là khác suy nghĩ của tôi về phương thức và hình thức du lịch.

Thật lòng tôi Đó là 1 bài viết với những hồi ức đẹp về 1 hành trình phiêu lưu thú vị tôi vô cùng trân trọng nên mới quyết định chia sẻ cùng mọi người - những người cũng có chung niềm đam mê thật sự.

1/ Tiêu đề là tên chuyến hành trình, còn tôi đã ghi rõ trong bài viết là tôi chưa đến được và còn cách Lhasa khoảng 400 km chứ không hề đánh đồng giữa tiêu đề so với thực tế đã được thực hiện. BTC cũng nên đọc kĩ trước khi đưa ý kiến. Thật chậm và kĩ lưỡng!

2/ Đây là lời chia sẻ cuối cùng của tôi về bài dự thi và sẽ không có bất kì trao đổi hay bàn luận về điều này nữa.

Thành thật xin lỗi về bài viết chia sẻ của tôi đã khiến BTC bận tâm quá nhiều và sự thiếu cân nhắc của tôi trước khi gửi bài vào không đúng topic của diễn đàn.

Boncourage
09-07-2013, 09:55
Kính gửi các anh chị trong Ban Tổ Chức,

Thành thật xin lỗi về bài viết chia sẻ của tôi đã khiến BTC bận tâm quá nhiều và sự thiếu cân nhắc của tôi trước khi gửi bài vào không đúng topic của diễn đàn.

Thân,

Boncourage
09-07-2013, 09:56
Kính gửi các anh chị trong Ban Tổ Chức,

Thành thật xin lỗi về bài viết chia sẻ của tôi đã khiến BTC bận tâm quá nhiều và sự thiếu cân nhắc của tôi trước khi gửi bài vào không đúng topic của diễn đàn.

Thân,

Boncourage
09-07-2013, 09:57
Kính gửi các anh chị trong Ban Tổ Chức,

Thành thật xin lỗi về bài viết chia sẻ của tôi đã khiến BTC bận tâm quá nhiều và sự thiếu cân nhắc của tôi trước khi gửi bài vào không đúng topic của diễn đàn.

Thân,

Boncourage
09-07-2013, 09:59
Kính gửi các anh chị trong Ban Tổ Chức,

Thành thật xin lỗi về bài viết chia sẻ của tôi đã khiến BTC bận tâm quá nhiều và sự thiếu cân nhắc của tôi trước khi gửi bài vào không đúng topic của diễn đàn.

Thân,

Boncourage
09-07-2013, 10:00
Kính gửi các anh chị trong Ban Tổ Chức,

Thành thật xin lỗi về bài viết chia sẻ của tôi đã khiến BTC bận tâm quá nhiều và sự thiếu cân nhắc của tôi trước khi gửi bài vào không đúng topic của diễn đàn.

Thân,

dohongtuong
09-07-2013, 11:44
Lặng người khi nhìn hình ảnh, và phải mất nhiều thời gian để hiểu bài viết, hiểu được người trong bài viết.
Lạ quá. Một thế giới khác hẳn với thế giới mình từng biết, những con người khác hẳn những con người mỉnh biết. Làm mình ngưỡng mộ đến nghẹt thở.
Cảm ơn tác giả rất nhiều. Chúc tác giả có nhiều chuyến đi thành công hơn nữa.

anvietnam
09-07-2013, 12:51
Đúng là lặng người khi thấy tác giả là nữ, bởi theo mình biết đoạn đường ở Tây Tạng chủ yếu là đồi dốc, nghe nói đi bộ đã khó và mệt chứ đừng nhắc tới xe đạp.

Ngoài ra, ảnh đẹp quá!

Cảm ơn tác giả và chúc bạn có những hành trình tuyệt vời hơn trong tương lai.

naloan
09-07-2013, 15:33
Không biết nói gì hơn, thật sự rất ngưỡng mộ bạn!

chipchina
09-07-2013, 16:13
Mình phục bạn.
Ko thể ko vote cho bài viết dù bạn đang kể, 1 hành trình dài và mệt mỏi như này mà 1 cô gái rất bé nhỏ có thể đi qua làm mình thực sự khâm phục. Mình đã đi cung đường này để biết nó cao và dốc thế nào. Mình yêu Tây Tạng và sẽ trở lại vào sang năm, nhưng chỉ có thể dám ước mơ đc chinh phục bằng xe máy chứ chưa bao giờ nghĩ tới xe đạp.
Sao giờ lắm cô gái xứng đáng làm idol của m thế này:x

VictorPhung
09-07-2013, 20:51
Quá tuyệt, Chuyến đi vất vả, đầy trải nghiệm nhưng không mấy làm được, có được. Xin chúc mừng bạn. Nén lòng ganh tị để nói lên câu: Bạn là người hạnh phúc! quá hạnh phúc!

Tramhuong
10-07-2013, 10:25
Ngưỡng mộ bạn quá

truc13
10-07-2013, 20:42
ôi tiếc vậy, vẫn còn cách đích đến 400km à, nhưng thật nể bạn, con gái mà thật mạnh mẽ

Tuanbeo4488
11-07-2013, 10:28
Ko biết nói gì ngoài 2 chữ " Quá tuyệt "!

kaka1155
12-07-2013, 10:08
Rất khâm phục bạn,1 hành trình tuyệt vời mà ko phải ai cũng có thể nghĩ đến,làm được như bạn :)

TÍM
12-07-2013, 11:32
Thật ngưỡng mộ hành trình tuyệt vời của bạn. Tuy vậy, đọc bài viết giống y như đổ đèo, lao dốc không phanh :D

Anw, một vote cho bạn ngay từ khi topic được mở, thậm chí ngay từ khi đọc tiêu đề.

Chúc bạn luôn hạnh phúc với tình yêu xế điếc của mình.

minh3331984
15-07-2013, 13:22
Trời ơi đạp xe đi hả?hay qua vậy?nhóm bạn đi vậy mất bao lâu vậy?không cần giấy thông hành luôn hử?:Q

sakuravn2008
16-07-2013, 11:06
OMG . mình đang lên kế hoạch đạp xe từ SG xuống Vũng tàu 2 lượt ( kể cả chơi rong ) hơn 250km trong 2 ngày mà đã tập thể lực lên xuống rồi này @.@ . nếu là con trai cũng phải nghiên mình cuối nể :)

Nheva
16-07-2013, 16:48
Đạp xe lên Tibet thì thật đáng nể. Mình bay đến mà còn mệt nè.
Nhưng, túm lại là sao? Cuối cùng có đến được Lhasa không mà đặt title như vầy :D
Khuyên bạn: ngoài cảm xúc thì cũng nên viết mạch lạc hơn chút cho mọi người tiện theo dõi học hỏi nhá

huuhungvt
16-07-2013, 16:56
Đọc xong cái tít là đã muốn vote cho bạn rồi :D

likemoon
17-07-2013, 08:33
Rất hâm mộ chuyến đi của bạn, cho mình hỏi đi như thế này việc kiểm tra permite như thế nào ?

Quân Béo
18-07-2013, 17:04
cảm ơn vì những trải nghiệm tuyệt vời của bạn

calien
19-07-2013, 14:54
Quá ghê ! Thán phục! :D không biết nói gì hơn !

Hanh_Doan
19-07-2013, 17:03
Quá ấn tượng! Nể bạn sát đất!!!!

I-love-bicycle-t
19-07-2013, 18:55
Bạn có được một trải nghiêm mà ai đạp xe đạp cũng ước mơ trải qua.
Mừng cho bạn.

battramdao
20-07-2013, 10:21
Bái phục tài chém gió của bạn..

alias.noodles
20-07-2013, 11:15
Bạn battramdao xin chủ thớt cái "track log" về anh em mình nghiên cứu, tập luyện biết đâu 1-2 năm nữa mình cũng đủ trình đạp đến Lhasa?

Thoichu
20-07-2013, 11:32
chúc mừng bạn, đi là vui, nhưng viết thực tế, kỹ càng tý cho anh em còn hóng chứ.

Casper_HN
20-07-2013, 12:54
Tất cả những ai chưa từng đạp xe du lịch đều tin bạn, tiếc là mình thì đã dùng xe đạp đi du lịch khá nhiều nên chỉ tin vào mỗi tài chém gió của bạn thôi.

Casper_HN
20-07-2013, 13:04
Bạn battramdao xin chủ thớt cái "track log" về anh em mình nghiên cứu, tập luyện biết đâu 1-2 năm nữa mình cũng đủ trình đạp đến Lhasa?

Hị hị, nhắc mới nhớ, em có thằng cu quen khoe đạp HCM-HN có 6 ngày, xem My Tracks của nó có đoạn tốc độ tối đa... 67km/h, em bảo đi xe máy thì 6 ngày chậm quá :D

cuongvq
20-07-2013, 15:36
Mình cũng đang chuẩn bị đi cung đường này, nhưng có lẽ mình sẽ đi từ phía Nepal. Và đã dành 3 năm luyện tập, kinh nghiệm và phương tiện để lên đường nhưng chưa dám chắc. Chúc mừng bạn gái nhé, có lẽ là bạn gái VN đầu tiên đạp xe lên Tibet đấy

ALETisme
20-07-2013, 16:44
Thật sự rất bất ngờ , ấn tượng khi thấy bài viết và những hình ảnh của bạn :)
Vô tình nhìn thấy 1 bạn share trên FB kick vào xem thử thật sự kinh ngạc ^^ . Mặc dù không có nick diễn đàn nhưng mình cũng phải lập để like cho bạn và comment thật sự mình khâm phục bạn :)

homeless man
20-07-2013, 20:04
Tất cả những ai chưa từng đạp xe du lịch đều tin bạn, tiếc là mình thì đã dùng xe đạp đi du lịch khá nhiều nên chỉ tin vào mỗi tài chém gió của bạn thôi.


Bái phục tài chém gió của bạn..

Đọc bài này đã thấy ngờ ngợ. Đến vận động viên chuyên nghiệp, được hỗ trợ đến tận răng (tức là chỉ đạp xe thôi còn lại có cả một đoàn hùng hậu đi theo lo hậu cần) cũng khó mà đạp được liên tục như vậy ở cung đường đèo dốc này. Bạn nói đi trong 21 ngày (hy vọng 1 chiều), khoảng 2,000 km cả dọc ngang. Vậy trung bình khoảng 100km/ngày đèo dốc liên tục này. Lại còn độc hành, tự lo ăn ngủ...thì thật là quá xá.

Mình cũng mới chơi xe đạp gần đây, thấy tính toán trên là ngoài sức tưởng tượng. Lại còn nhìn cái lốp xe kìa. Đường trường mà lốp đã to, lại gai thế kia thì bằng phá sức à? Có phải leo đường đất, trơn trượt đâu mà dùng lốp gai này?

Để đảm bảo tính chân thực, bạn chủ topic có thể giải đáp các thắc mắc trên không?

Ban quản trị cũng nên kiểm tra lại trước khi xem xét các quyết định tiếp theo.

Nheva
20-07-2013, 20:34
Mình thì không ưng ngay từ cái title.
Bởi bạn đặt thế là mang tính giật gân, câu view và vote, chưa đúng sự thật.
Thực tế bạn có đến được Lhasa đâu, đúng ko nào?

Aromatic-grass
20-07-2013, 20:53
Mình thì ko rõ thực hư thế nào, chỉ là nhìn mấy tấm hình bạn chủ thớt đạp xe đường trường mà lại mặc quần jean ạ ?
Nếu bạn thật sự đã đạp xe đến Lasha với đồ bảo hộ sơ sài và trang phục gò bó như vậy thì mình xin bái phục.

sonvarock
21-07-2013, 12:30
Mình thì không ưng ngay từ cái title.
Bởi bạn đặt thế là mang tính giật gân, câu view, chưa đúng sự thật.
Thực tế bạn có đến được Lhasa đâu, đúng ko nào?
Bạn ấy chỉ còn cách Lhasa 400km thôi, nhưng không được phép vào vi tình hình lúc đó ở đó rất bất ổn, họ không cho người nước ngoài vào. Không tin thì bạn tìm trên báo sẽ thấy những ngày đó bên Trung Quốc có những biến động ở Tây Tạng.

zhou
21-07-2013, 13:13
Tớ ủng hộ hành trình đạp xe này, dù là đi thật hay đi bằng lí trí và niềm tin ! (Bạn nào không tin cứ đạp thử đi :-)))))

MrMilan
21-07-2013, 17:50
Mình thì ko rõ thực hư thế nào, chỉ là nhìn mấy tấm hình bạn chủ thớt đạp xe đường trường mà lại mặc quần jean ạ ?
Nếu bạn thật sự đã đạp xe đến Lasha với đồ bảo hộ sơ sài và trang phục gò bó như vậy thì mình xin bái phục.

Thực ra trời bên đó lạnh, ko mặc quần Jean thì mặc gì bây giờ.
Hơi thất vọng vì lúc đầu còn tưởng là bạn ấy đạp thiệt, ai dè

Nheva
21-07-2013, 22:25
Bạn ấy chỉ còn cách Lhasa 400km thôi, nhưng không được phép vào vi tình hình lúc đó ở đó rất bất ổn, họ không cho người nước ngoài vào. Không tin thì bạn tìm trên báo sẽ thấy những ngày đó bên Trung Quốc có những biến động ở Tây Tạng.
Thế cách Lhasa 400km thì có phải là Lhasa ko hả bạn?
Từ SG đạp xe ra đến Vinh thì có thể tuyên bố là đã tới Thủ đô được ko bạn?
Đây ko phải chuyên tin hay ko tin mà là thực tế.
Mình ko cần phải đọc lại cái gì hết bạn nhé, bởi mình đọc quá nhiều những tin đó vào thời điểm đó rồi.
Btw, bọn mình cũng xin permit để vào Tibet lúc đó bạn ạ ;)
Chính vì biết bạn ấy không có permit vào Lhasa nên mình khẳng định việc đặt title là ... Việt Nam - Lhasa là không đúng sự thật.
Mong muốn, dự định, khát vọng là một chuyện, thực tế thực hiện nó như thế nào, đến đâu lại là chuyện khác bạn nhé, đừng đánh tráo khái niệm!
Ok?

yzuzuf5
22-07-2013, 12:11
thật sự cảm phục bạn, chúc bạn luôn sức khỏe :)

thik_di_choi
22-07-2013, 12:41
Thực ra trời bên đó lạnh, ko mặc quần Jean thì mặc gì bây giờ.
Hơi thất vọng vì lúc đầu còn tưởng là bạn ấy đạp thiệt, ai dè

Ai bảo bạn là mặc quần jeans chống được lạnh? Thưa với bạn đối với việc hoạt động thể thao, quần áo càng thoải mái càng tốt và thực sự là chỉ cần kín gió chứ không cần giữ ấm vì hoạt động sẽ làm người nóng lên. Xe đạp có trang phục riêng của nó, vừa bó sát để tránh sức cản, vừa co giãn tốt cho thoải mái. Chứ quần jean vải cứng, mồ hôi thoát ra không thấm được thì vừa đạp vừa gãi à. Tôi đi bộ có hơn 3 km đưới thời tiết -10 độ mà còn muốn cởi trần ra cho mát :D

Toandragon
22-07-2013, 13:08
Rất ngưỡng mộ bạn nữ này! Khâm phục thật! Chúc bạn có những chuyến đi an toàn

Jamie
22-07-2013, 15:39
Cũng có thể là bạn ý chỉ đạp từng đoạn tiêu biểu ở 1 thành phố, còn phần còn lại là phương tiện bình thường. Giống kiểu chạy bộ xuyên Việt của Fat Farmer.

Hy vọng là điều này đúng, chứ còn đạp xe hoàn toàn sang tận Tây Tạng thì VIP quá.

foolishbeat
22-07-2013, 16:39
Ngay lúc đầu đọc topic này thì mình choáng và quá khâm phục bạn. Tuy nhiên sau khi đọc đọc các phân tích và đánh giá của các anh em đã chơi xe đạp mình đành phải tin rằng bạn đã chém gió. :(

1. Nhìn trang phục của người bạn đường kìa và trang phục của bạn rõ ràng không thể đạp xe. Nếu đạp xe đi uống cafe mặc vậy còn được, đạp xe 100km mà quần Jean, áo khoác như thế thì thứ nhất là iron ***, thứ hai là tắm mồ hôi (chấp trời lạnh 0 độ)

2. Địa hình đồi dốc thì cố lắm 1 ngày đạp khoảng 100km, nhưng khoảng 3 ngày liên tiếp là đứt. Cá nhân mình đã từng đạp tới 230km/ ngày; có bạn đạp tới 300km/ngày nhưng đó là 1 phát về nghỉ chứ không phải 21 ngày liên tiếp và địa hình đồng bằng. 21 ngày mà trung bình ngày gần 100km thì có là siêu nhân thật.

3. Xe bạn ban đầu có đầy đủ đồ nghề nhưng sau đó chỉ có 1 chai nước và một cái máy ảnh. Với nhiêu đó đồ, bạn nạp năng lượng bằng cách nào? Mình đạp xe ngoài ba bữa chính mỗi ngày, 1,2 tiếng là nạp 1 lần, từ snicker, gel, kẹo bánh, sữa các loại. Nếu không tụt đường trong máu mà sống nổi qua 21 ngày không?

alias.noodles
22-07-2013, 19:30
3 ngày đã qua kể từ khi có bài "phản biện" nhưng tác giả bài viết vẫn im lặng :)

Đây chắc không phải là cách ứng xử của một người thực sự "tâm huyết" với chuyến đi và bài viết của mình!

naloan
22-07-2013, 20:03
Mình ko hiểu lắm về chuyên môn đạp xe, nhưng chắc mọi người nên xem qua thông tin này, bạn của Naloan đang còn ở Lhasa, tuy cậu ấy ko cho được một cái kết luận nào, nhưng qua những thông tin này phải chăng mọi người cũng nên nhìn thoáng hơn ko?

https://www.facebook.com/photo.php?fbid=10151944328524505&l=caff5df7d8

Hic, pic bị lỗi nhỉ, mình copy vậy:

Be Miu: tớ nhớ 2 cô bé Trung Quốc đi từ Bắc Kinh đến Nepal bằng cách quá giang và có kỉ niệm vui khi đi chung xe,tớ nhớ 1 thanh niên đạp xe từ Thượng Hải đến Base Camp mà lúc tớ gặp còn cách điểm đến hơn 400km nữa mà quãng đường cậu thanh niên đi được đã vượt 5200km rồi.Nhẩm tính luôn chiều về chắc được 12.000km đạp xe,rồi nhìn lại mình sao thấy quá nhỏ bé trước các thanh niên này.Cả chặng đường từ Côn Minh đến Base Camp tớ gặp hàng nghìn lượt thanh niên Trung Quốc dùng đủ loại phương tiện từ xe đạp,xe 'hằng cải',xe máy...đến Lhasa,cả đoàn chỉ muốn cuối đầu trước họ


Na Loan Nhóm thanh niên cậu gặp có ai tên Bei hok?
4 hours ago · Like

Be Miu: cảnh sát và quân đội TQ ko cho xe nước ngoài pickup người bản địa (lí do vì sao tớ chịu) nên đoàn xe chỉ nhận 2 cô gái kia 1 đoạn 100km đến các check point là phải drop off ngay.Tên thì tớ chịu,tên 2 bé kia tụi này named luôn tên VN cho dễ nói chuyện,hehe


Na Loan Vi có 1 bạn nữ viết bài về chuyến đạp xe đến Tây Tạng, gặp vài người bạn, tớ nhớ mang máng có người tên Bei
4 hours ago · Like


Be Miu có 1 cô bé VN cũng đạp xe từ VN đến Tạng,tớ có thấy nhưng ở TQ thì có hàng nghìn lượt thanh niên như thế,chả biết điều j ở Tạng cuốn hút đến vậy ?
4 hours ago · Like
....

Dohoanggiang
22-07-2013, 21:46
Em thì ko biết thực hư như thế nào, nhưng những tấm ảnh với góc máy đẹp và khá chăm chút đã kiến em "lên máu" :))

foolishbeat
23-07-2013, 08:57
Haizz, hai năm qua tui đạp có hơn 10.000 km thôi. Môn chơi xe đạp còn mới mẻ quá ở Việt Nam =)) Xin coi các topic của anh Victor Phung, MinhBM, cuongvq, ....
Xin xem them box xe đạp ở chính diễn đàn này. Nếu cần tham khảo xedap.org và emong nhé.

Đừng tưởng mỗi mình mình chơi xe đạp rồi muốn nói gì thì nói.

CVN
23-07-2013, 10:43
Rất tiếc bạn Boncourage đã xin rút khỏi cuộc thi viết "Bốn mùa Phiêu du" và BTC đã tôn trọng và làm theo yêu cầu của bạn.

BĐH xin chuyển topic này về box Hồi ức để câu chuyện của Boncourage sẽ tiếp tục mang lại cảm hứng cho chúng ta, để chúng ta có thể tiếp tục cuộc hành trình của riêng mình tìm những vùng đất mới, trải nghiệm những cảm giác mới!

Rất mong bạn Boncourage tiếp tục chia sẻ với diễn đàn về những kinh nghiệm và thông tin bạn có được qua những cuộc hành trình của mình!

battramdao
24-07-2013, 10:20
Một chuyến đi hay, nhiều cảm xúc thì tốt nhất hãy viết theo cách tôn trọng sự thật để cùng chia sẻ với người đọc. Viết không đúng sự thật là sự coi thường độc giả mà làm như vậy, chuyến đi của bạn dù có tuyệt vời đến đâu cũng chỉ có ý nghĩa với riêng bạn mà thôi.
Cố gắng đừng để người khác đánh mất niềm tin với bạn và dẫn tới mất niềm tin với diễn đàn với xã hội. Đừng để diễn đàn phượt trở thành nơi chém gió, nơi khoe khoang những thành tích ảo của các bạn..

Saba1
28-07-2013, 09:03
Tui có biết cô bạn này và đi chung một chuyến rùi! Xin lỗi những người ăn tục nói phét ngồi ở nhà *** biết gì thì đừng có nói! Đó La một hành trình để cho khối thằng đàn ông chưa chắc đã đủ bản lĩnh để thực hiện nhé!

Hoangnguyen
28-07-2013, 11:40
Xe bạn ban đầu có đầy đủ đồ nghề nhưng sau đó chỉ có 1 chai nước và một cái máy ảnh. Với nhiêu đó đồ, bạn nạp năng lượng bằng cách nào? Mình đạp xe ngoài ba bữa chính mỗi ngày, 1,2 tiếng là nạp 1 lần, từ snicker, gel, kẹo bánh, sữa các loại. Nếu không tụt đường trong máu mà sống nổi qua 21 ngày không?

"Cạp đất để nạp năng lượng":D

baptlap
29-07-2013, 00:02
Diễn đàn là nơi để chia sẻ, học hỏi cũng như truyền đạt lại kinh nghiệm từ những người đi trước cho những người đi sau.Tự dưng hôm nay trở thành một nơi lắm thị phi,tranh chấp.

Quân Béo
29-07-2013, 09:34
Theo mình biết ngày nào bọn Tàu nó cũng đạp xe đi Tây Tạng như đi chợ ý mà, sao mọi người lại cứ nghĩ ko tưởng nhuể :))

2204
29-07-2013, 09:40
Cái chuyện người ta đi hay không đi ít ra thì người ta cũng hơn mấy bạn rùi chê bai nhau chi cho vậy hả các bạn!

battramdao
29-07-2013, 12:53
Cung đường cuốc xế độp từ Việt Nam qua Kunming đến Lhasa với sự điếc ngôn ngữ Chinese. Nghe không hiểu, nói không ai nghe. Xả tiếng Tây thì rơi tõm, phá lên cười rũ rượi. Đói thì tấp vô lề, quơ đại may rủi món ăn, sẵn tiện xin luôn nước uống. Vệ sinh thì vỗ mông trả 1tệ rồi chạy loăng quăng chui vô WC. Niềm vui trên những con đường độp xế.

Ngày ngày chổng mông đạp 120km từ 7giờ sáng đến 9 giờ đêm với đường núi quanh co hiểm trở cao ngút, cao điểm là 150km lên độ cao 4800m, phù phù mắt cắm đất, lâu lâu ngẩng cổ ngước há họng lên trời phù phù. Mặt trời cười lăn tăn nhăn nhó, gió núi chẳng đẩy còn cản, phù phù...

Nhớ, chao ui là Nhớ, cái vẫy tay bảo đạp trước, đường núi dựng đứng tớ đạp chậm hơn cụ rùa, nhưng nhất định đến đích. Cái lắc đầu của Bi, Bei, Zhang muốn cùng song hành cùng tớ. Nhớ, chao ui là Nhớ! Tình Bạn và Tình Yêu trên con đường độp xế đến Lhasa đầy hiểm nguy và gian khổ.

Tớ, Bei, Bi, Zhang, hiểu nhau qua ngôn ngữ cơ thể rất dễ dàng, ngôn ngữ bất đồng càng làm cho cung đường tràn ngập tiếng cười vang cả núi rừng. Chia sẻ từng bánh lương khô khát cháy cả họng, con suối đêm tắm mát chưa đã. Lọ mọ dậy thật sớm ra suối ngắm mây trời. Ngẫm cuộc đời, niềm vui cũng chỉ thế!

Trước thiên nhiên hùng vĩ bạt ngàn mây trời cùng những người bạn chân chất với xế độp. Thời gian cứ ngừng mãi thế thôi, đứng trên đỉnh chót vót ở độ cao 4800m ăn lương khô rồi ôm nhau hét vang trời đất.

Độp mệt lử, lăn ra dốc ven đường ngủ, chẳng thể ngủ cứ miên man suy ngẫm về sự tình cờ ngẫu nhiên trên chặng đường, có chăng là ở liều gặp lành hay tâm linh đồng điệu của những con người trẻ có máu phiêu lưu?!

Giận, thế là giận vu vơ chốc lát. Xếp bốn xế độp thành hàng rào rồi nhảy. Thót cả tim khi Zhang chạm hàng rào xe đánh rầm nhưng…cười.

Vui, hét toáng như những đứa trẻ khi nhìn thấy những cung đường với những cảnh thiên nhiên đẹp đến ngỡ ngàng. Stop stop, chụp hình nào.

Buồn, nhìn nhau thở dài khi đến chặng Shang rila, tớ không xin được giấy phép đi vào Tibet là phải quay về, tìm mọi cách nguyên ngày nhưng không có hi vọng. Ngày mai tớ quay về không cùng đi tiếp nữa, tám chai cho bốn đứa ăn cùng bữa cơm lần cuối. Uống chớ ăn không trôi, động viên cố ăn mai lấy sức đạp…lại cười.

Vỡ òa, sáng sớm Bei có cách để tớ đi tiếp. Thế là đồng hành đi tiếp 2/3 quãng đường đến Lhasa…ôm chầm các bạn…lại cười.

Thương, chạm khẽ xế độp, đồng hành cùng tớ nhé. Chưa một lần hỏng hóc suốt cuộc hành trình. Leo đèo, thả không phanh lướt cùng gió đổ đèo. Mãnh liệt là lúc này đây, gió mát lùa trong từng thớ da. Cái lạnh của núi rừng khiến tỉnh như chưa bao giờ như thế. Cái tĩnh của linh hồn đang cảm nhận hơi thở của cuộc sống vốn bấy lâu tưởng chỉ là tồn tại. Cuộc sống đấy ư!? Ừ, đang Sống đấy.

Nhớ, khó tả những cung bậc xúc cảm trên suốt chặng đường 2561km suốt gần 30 ngày song hành. Chạm từng ngóc ngách của mây trời sông nước con người trên mỗi mảnh đất ghé qua.

Những khoảnh khắc trôi qua nhưng kí ức mãi còn, thời khắc của ngày trôi qua cùng gió trời mây núi, trên những vùng thảo nguyên nghe vẳng vẳng tiếng leng keng của chuông vọng từ những đàn gia súc chạy trên đồng cỏ mênh mông, những rặng núi quanh co, đá lở không khiến chùn chân, đạp, chỉ đạp rồi đạp để đuổi cùng giọt nắng cuối ngày.

Niềm vui lớn nhất là chúng tớ hiểu nhau không phải bằng ngôn từ mà bằng trái tim. Suốt cuộc hành trình chỉ thỉnh thoảng viết vài dòng nhờ điện thoại chuyển đổi từ Chinese sang English, phần lớn là niềm tin, sự chia sẻ và sự nhanh trí của mỗi người. Đến bây giờ chúng tớ vẫn hay đùa tếu táo We are so clever!

Đến Nyingchi -cách Lhasa khoảng tầm 400km, thật sự là hết cách để tớ có thể đi tiếp nữa. Dừng chân trong sự tiếc nuối của Bei, Bi, Zhang. Thế là quá tuyệt vời nhưng sẽ tuyệt vời hơn nữa nếu được tiếp tục đồng hành đến Lhasa thì niềm vui ắt hẳn trọn vẹn bội phần…cười mếu như điên, đạp tuột cả quần đền đây không được phép đi tiếp…cú thật!

Bi, Zhang tiếp tục hành trình đến Lhasa, Bei cũng quay về, như cậu ấy nói đã có con đường riêng của mình.???
Chia tay, chúng tớ hẹn gặp nhau trên cung đường 1630km đến Cửu Trại Trâu.

Hạnh phúc là Hành Trình chứ không phải là Điểm Đích.

Hành trình là những chuỗi ngày độp đồng hành kể từ lúc gặp nhau ngẫu nhiên trên con đường từ Dali đến Lijiang, cùng trải nghiệm trên mỗi chặng đường độp phờ râu, cùng nhìn chung những điểm đến, động viên mỗi lúc đuối như trái chuối, cùng ú ớ những điều muốn trao đổi nhưng chẳng được rồi cùng nhau phá lên cười, cười như nắc nẻ.
Hành trình là mỗi sáng sớm cầm tay, chỉ chân rung lắc chỉ để biết nó vẫn ổn, đạp tiếp nhé.

Hành trình là tận hưởng không khí núi rừng hoang sơ, tát nước trên dòng sông ngọn cỏ đến tối mịt. Sáng sớm tinh mơ đi lòng vòng chờ bình minh nhưng mặt trời dậy muộn bị che bởi bóng mây.

Hành trình là ngủ vội trên cánh đồng, ven đường vệ cỏ, ngẩng mặt ngắm mây trôi. Bầu trời trong vắt, khoảng không rộng lớn ngút ngàn mây trắng bay.

Hành trình là cùng những lo âu khi qua các chốt kiểm tra khi vào vùng Tibet nhạy cảm, là những niềm vui bất tận khi ngày mỗi ngày lại được tiến sâu vào gần Lhasa hơn nữa.

Hành trình là những Vui, Buồn, Giận rồi Thương đến Nhớ. Biết bao cảm xúc lắng đọng để rồi trở thành miền kí ức bất tận,

Hành trình là chung niềm tin tuy bất đồng ngôn ngữ, điều kì diệu của con người cũng từ những điều đơn giản thế này thôi.

Hành trình gặp để rồi nối tiếp những cung đường khác, để hành trình mãi dài như nó vốn dĩ là thế!

Niềm tin cũng đã đi cùng từ những ngày đầu vác xế độp qua Trung Quốc với bao nỗi lo âu truyền từ những người bạn về chặng đường khó khăn và trường hợp khăn gói quay ngược trở về khi đi đến những vùng đất đang đầy nhạy cảm như Lhasa.

Cho những cảm xúc thăng hoa trên cung đường cùng những người bạn đạp xe đến Lhasa,

Hẹn gặp nhau trên cung đường 1630km đến Cửu Trại Trâu.

An toàn và Bình an!

Lịch trình cung đường chuẩn bị cùng xế độp một mình đi Lhasa:

Kunming → 422KM → Dali → 183KM → Lijiang → 136KM → Shang rila → 184KM → Deqen → 103KM → Markam → 158KM → Zogang → 107KM → Bangdazhen → 94KM → Baxoi → 90KM → Ranwuzhen → 129KM → Bomi → 89KM → Tangmai → 127KM → Nyingchi → 127KM → Gongbo'gyamda → 206KM → Mozhugongka → 68KM → Lhasa.

Nick thành viên: Boncourage
Email: [email protected]
Điện thoại: 0969026301

Nguồn: http://www.otoxemaysaigon.vn/threads/7027-Dap-xe-den-Tay-Tang-Viet-Nam-Lhasa

battramdao
29-07-2013, 13:07
Thông tin trên phuot.vn ban đầu là 1848km trong 21 ngày, tuy nhiên ở đây đã được tăng lên 2561 km trong 30 ngày. Mình cũng rất ấn tượng với con số một ngày bạn đạp 150km lên tới độ cao 4800m.

https://i212.photobucket.com/albums/cc137/battramdao/1048698_593530857336211_1546214448_o_zps134c0880.j pg (http://s212.photobucket.com/user/battramdao/media/1048698_593530857336211_1546214448_o_zps134c0880.j pg.html)

Casper_HN
29-07-2013, 14:14
He he, chắc forum kia toàn đi ô tô chả biết đi xe đạp sẽ nghiêng mình kính cẩn cúi đầu :shrug:

battramdao
29-07-2013, 16:13
https://kienthucbay.files.wordpress.com/2013/03/pressure-variation-with-height.jpg

Dùng thuật toán nội suy từ bảng tính ở trên và quy đổi ra hệ mét, ta được kết quả như sau tính theo % áp suất tại mực nước biển:

Ở độ cao 3000m, áp suất giảm còn 70% so với mực nước biển.
Tới độ cao 4800m, áp suất giảm còn 55% so với mực nước biển. Tại độ cao này, lượng ô xi giảm tỷ lệ thuận với áp suất và dẫn tới hội chứng sốc độ cao do thiếu ô xi đưa lên não.

Với một người khỏe mạnh, sốc độ cao khiến mệt mỏi, khó thở dẫn tới giảm khả năng hoạt động bình thường, thậm chí có thể dẫn tới đột quỵ. Nếu bạn này đạp xe 150km leo núi lên được đến độ cao 4800m trong một ngày mà không cần đeo bình ô xy để thở thì quả thực là thiên tài, đội đua Tour de France cũng chưa chắc đã làm được.

MrMilan
30-07-2013, 17:07
Tớ gặp các bạn khoai tây đi phượt bằng xe đạp rồi, ngoài cái xe thì các bạn ấy chở theo rất nhiều thứ, quần áo, lều, đồ nấu ăn nữa cơ.
Bạn này đi chả cầm theo cái gì, ngoài cái xe đạp và ít đồ lặt vặt.
Tớ nghĩ rằng bạn ấy gửi đồ theo cái xe ô tô rồi

chuotlang
10-08-2013, 00:00
Mình thì đi cung đường này rồi

Trung bình 10-20 km gặp 1 nhóm 2-3 người đạp cùng nhau, mình ngồi Car nhìn thấy vậy

Thỉnh thoảng mình xuống chụp ảnh và gặp họ nghỉ, mình ra bắt chuyện cho vui, hỏi mỗi ngày họ đi được bao xa

Họ nói tùy hứng, 50-80 km là do thời tiết và bạn đồng hành, nếu bạn đồng hành biết chăm sóc nhau, hợp nhau thì đi được xa hơn

Họ là như sau:

Không quen nhau, có thể đạp cùng nhau 1-2 ngày, bắt chuyện với nhau, đa phần nói tiếng Phổ thông hoặc Vân Nam

Vì 70% là dân Vân Nam đạp lên, còn 1 số khác gửi xe đến Lệ Giang chơi 2 hôm và bắt đầu xuất phát

Họ chia làm 2 thành phần, 1 là mặc đồ chuyên dụng ôm body để đạt tốc và time, 2 là bình thường như bạn chủ topic

Xe đằng sau chỉ có mỗi túi ngủ, 3 bộ đồ và 1 cái lều, xe thì tầm tầm như Giant hàng chợ thôi

Ăn uống thì dọc đường, đâu rẻ thì ăn, đêm ngủ thì kê lều cửa đồng công an cho an toàn

Hành trình 1 tháng mất khoảng 2500 tệ cho 1 người, sau đó gửi postcard về cho bạn bè thông báo vậy, gửi xe kèm người ngồi tàu hỏa về luôn

Còn nếu mỗi ngày quá 100 km mình cũng gặp, thể loại này cũng ko ít vì lười và sức khỏe ko chịu được, kinh tế dư thừa hơn có thể thuê mỗi chặng cả xe và người đi theo xe hàng, giá khoảng 100 tệ cho 200-300 km đường, cánh tài xế thu khá rẻ

Về thân hình:

Nhiều bạn nữ mảnh khảnh, ko cần to khỏe như bạn chủ topic cũng đi, cuộc đời của họ là thích trinh phục, ko cần Race với ai nhưng vượt qua chính mình bằng ý trí

Mình có chụp 1 số ảnh trên đường cho các bạn khác hiểu rõ hơn:

https://i976.photobucket.com/albums/ae250/ndquang/TB-XJ/QN3C0986.jpg (http://s976.photobucket.com/user/ndquang/media/TB-XJ/QN3C0986.jpg.html)

Hành trình đơn giản của 2 bạn trẻ mình đã bắt chuyện trên đường
Họ nói dự định đi 1 tháng và ngân quỹ ko đc vượt quá 5000 tệ
Hành trang chỉ có vậy

https://i976.photobucket.com/albums/ae250/ndquang/TB-XJ/QN3C0987.jpg (http://s976.photobucket.com/user/ndquang/media/TB-XJ/QN3C0987.jpg.html)

Họ khá dễ gần, cho bọn mình mượn xe để chụp lưu niệm

https://i976.photobucket.com/albums/ae250/ndquang/img_0811_526F672C.jpg (http://s976.photobucket.com/user/ndquang/media/img_0811_526F672C.jpg.html)

Cung đường này chỉ có những lạt ma khu vực Mai Lý và đất Tạng đi 2 bánh qua, nhưng lạt ma còn dùng đến động cơ
Chỉ có bọn họ là đi xe đạp

https://i976.photobucket.com/albums/ae250/ndquang/img_0659_526F672C.jpg (http://s976.photobucket.com/user/ndquang/media/img_0659_526F672C.jpg.html)

Họ khác bọn mình, đi SUV mà còn sợ rét, sợ đói, còn bọn họ luôn vui cười trên chiếc xe đạp

https://i976.photobucket.com/albums/ae250/ndquang/img_0674_526F672C.jpg (http://s976.photobucket.com/user/ndquang/media/img_0674_526F672C.jpg.html)

Bọn họ luôn ko ngại qua những cung đường này

https://i976.photobucket.com/albums/ae250/ndquang/img_0648_526F672C.jpg (http://s976.photobucket.com/user/ndquang/media/img_0648_526F672C.jpg.html)

Nhiều lúc thấy họ đằng xa

https://i976.photobucket.com/albums/ae250/ndquang/img_0652_526F672C.jpg (http://s976.photobucket.com/user/ndquang/media/img_0652_526F672C.jpg.html)

Nhưng đến 5p sau chúng tôi mới vượt nổi họ

Cho nên mới nói:

Họ là ai thì các bác chưa chắc đã cảm nhận được, đôi khi ý chí đã vượt qua chính mình

Với số Km dưới 100 thì mình cũng tin với khả năng hỗ trợ nhau của họ, vì mình đã nhìn thấy bị chuột rút thì họ bóp chân cho nhau mặc dù ko quen thân

Nhưng với số Km như bác nào đã nói trên là 150km/day thì mình cũng hơi lạ vì mình biết cung đường Côn Minh - Lasha dân Vân Nam đặt ra là 20 ngày là chuyện bình thường như cân đường hộp sữa, nhưng nên nhớ họ sống ở Côn Minh có độ cao 1700m nó quen rồi nên ko ngại thiếu oxy

Bài viết của chủ topic thấy có đăng ở 1 box mình quản lý khác 2 hôm sau đó ko thấy viết nữa, ko lẽ vì lý do số km vượt trội này sao