PDA

View Full Version : Có một 722 khác - Khi hạnh phúc là ở cùng nhau



sansmemoire
04-07-2013, 02:02
Em xin phép anh @caonguyen_dom thay nhóm mình đứng ra mở hồi ức nhé, vì hình của chuyến đi trong máy c Thanh chụp khúc đầu e chưa lấy được, nên chắc viết chút cảm nhận rồi sẽ share hình ảnh đầy đủ sau. Mọi người cùng vô góp gạch xây nhà nhé.
T_T muốn dán hình mà chưa biết cách *ngơ ngơ*
CÓ MỘT 722 KHÁC...
Tại sao là 722 khác, mà không phải 722 thôi, bạn có thắc mắc không?
Mình cũng thắc mắc lắm, đọc topic 722 từ những ngày đầu, nhưng cứ ngấp ngó, dòm dèm, băn khoăn chưa dám quyết định vì lo, ko phải mình lo gì, liều mà, liều lắm, nhưng cung đường khá là khó, đi mà gặp chuyện gì thì chỉ có lỗi với gia đình thôi ( hic hic, tha cho em cái tội nay :D)
Nhưng mà người tính không bằng trời tính, dòm ngó cho đã đời, đợi người ta full xế full ôm rồi mới lập lò đăng ký, thêm ông chủ thớt "722 khác" khác người nữa, ổng tìm ôm có xe, mình tìm ổng, ổng nói bạn ổng tìm, hỏi bạn ổng là ai, ổng nói bạn ổng Là Chính Mình, mình ngu ngơ tưởng thật, giận hết sức hehe. Cũng may, tìm được xế đi cùng, mà kỳ lạ, đời nó phải vậy sao, trong cái may có cái rủi, trong rủi lại có may, may may rủi rủi có phải là cuộc đời??
Mọi cung bậc cảm xúc đều đã trải nghiệm, hụt hẫng, lo lắng, buồn, vui, mạo hiểm, nghỉ dưỡng, hưởng thụ, hạnh phúc.... Có một 722 khác- khác nhưng Trọn Vẹn :L:L
Nhóm xuất phát lúc 6h hơn 1 chút, 7 xe đi trước, 2 xe nhập đoàn vào 2 thời điểm lúc sau, lúc về chỉ còn 6 xe, nhưng niềm vui thì lúc nào cũng có. Cơn mưa xối xả Sài Gòn tiễn cả nhóm lên đường, báo hiệu 1 chặng đường gian nan. Vạn sự khởi đầu nan, gian nan thử sức người..
Dừng chân ở quán Mì Quảng ven đường, sì sụp tô mì nóng hổi thơm ****g phức, bắt đầu quan sát các bạn đồng hành, mỗi người cắm cúi ăn, chia nhau số điện thoại, ngụm cà phê, nhìn nhau ngài ngại, cười xã giao, có người còn chưa nhớ hết tên nhau, nhưng cảm giác thân quen cũng bắt đầu le lói, 2 kg chôm chôm chia mỗi xe 1 ít, dán số phản quang, đoàn có mấy xe mà số thì 2, 3, 22, 24, 27, 28... =)) em hiểu em chết liền
Vừa qua đèo Chuối 1 đoạn, nói tới Chuói mới thấy lạ, sao đoàn mình cứ vô đèo tên Chuối là y như rằng :help:help
Bộ đồ nghề vá xe, đèn pin bắt đầu được lôi ra, lục cà lục cục, anh Ken rất là siêu, với sự ủng hộ của chị Ken bên cạnh, chỉ mấy phát là xong, đứng trước nhà người ta mà nói nói cười cười quá trời, nghĩ mà chả sợ, họ ở trong nhà, thấy mình đông vậy có tức cũng chẳng dám ra, ôi em thiệt là:T
Anh em lại cùng nhau bon bon lên đường, trăng mọc đầu núi, đẹp và huyền ảo, em phát hiện ra mình thích trăng khuyết hơn trăng tròn, có lẽ vì trên đời này đâu có gì hoàn hảo, nên khuyết khuyết 1 chút lại hay :v
Dừng chân giữa trung tâm thành phố Bảo Lộc, xe xếp thành hàng, nằm nghỉ la liệt, công an mà ra chắc bắt cả đám về đồn giải trình, hên :D. Người góp bếp gas, người góp nối, cà phê, nước, 1 thố cà phê chia ba, mỗi người 1 ngụm, Ấm lòng.
Hội ngộ với nhóm Kau 1 chút ở đây, nhưng có lẽ chỉ nhóm mình mới hưởng được cái thi vị giữa thành phố, uống cà phê bụi, nằm la liệt lề đường (T_T kô biết up hình nên tả thôi huhu)
Tới nhà nghỉ cũng hơn 1h sáng, nghe giọng ông chủ nhà trọ mà nhớ Nội da diết, cũng cái giọng đó, dáng người đó :(( bùn chút xíu
Nằm chưa ấm lưng thì cứ 5 phút bị ông Lead gõ cửa 1 lần, tào lao mía lao ko hà, nhưng mà vui hia hia
Nãy giờ kể quá trời, chưa thấy 722 đâu hết, hé hé, thoai kệ, để dành từ từ kể mới có chuyện mà nói chớ, khuya lơ khuya lắc rồi, đi ngủ đây.

Lang Bạt
04-07-2013, 11:04
Em cmt một câu rồi lặng

Nếu đi với nhóm mình lại một lần nữa với một cung đường khó gấp 20 lần nữa em vẫn đi. Cảm ơn tất cả mọi người đã cho em một hành trình, hành trình khó quên :D

nhánh lan rừng
04-07-2013, 11:27
cám ơn xế Lang Bạt đã để lại trong chị 1 trải nghiệm đáng nhớ.... nói thật, tim c lăn dưới bánh xe, khi e bắt đầu lên đèo chuối.... chạy xa mấy ae sau lưng, dừng chân ở quán ăn bên đường mà hồn vía chị còn phiêu du .....

sansmemoire
05-07-2013, 00:45
Vẫn chưa biết cách up hình, nên em lại lên nói chuyện chay, hy vọng câu chữ đủ hay để có thể mường tượng ra những cung đường tuyệt đẹp mà đoàn mình đã đi qua và trải nghiệm.
Thức dậy gần 6h sáng, buổi sáng tinh mơ ở Di Linh dịu và ngọt, là 1 nơi mà trái tim mình ko thích đến, nhưng cũng chẳng ghét gì, dậy sớm dọn dẹp đồ đạc xong, trong lúc đợi mọi người tranh thủ ngắm cỏ cây mây trời 1 tí, màn sương mỏng nhẹ bao phủ núi rừng cà phê bạt ngàn, có tiếng gà gáy, có tiếng người nói chuyện ở nhà bên, khung cảnh dù là ở thị trấn nhưng vẫn rất nông thôn, yên bình đến lạ :)
Sau khi set up đồ và xe xong, nhóm mình chia tay 2 nhóm Kau và BBO đi trước, chọn quán Bún Bò Huế ở giữa trung tâm thị trấn, Bún Bò gì mà giống Bún Riêu, dù cũng ngon, thích nhất khi ăn những món nước ở quê mình nói riêng và ở cả cái tỉnh Lâm Đồng này nói chung, đó là rau sống ăn kèm lúc nào cũng là cô rôn hoặc xà lách xắt mỏng thiệt mỏng, ăn với nước dùng thì ko gì bằng, ở SG mỗi lần ăn rau muống bào hay bắp cải bào là ta lại thèm (NO)
Người ăn, xe cũng phải ăn, Lead thì cứ ra rả "bạn nào có máy thì nhớ lấy ra chụp, hết pin máy này đã có máy khác, ko phải lo--mặt nhăn như khỉ" hí hí, cơ mà mình chụp quá trời, cơ mà mình ko biết up hình, oaoa :((
Từ Di Linh, thay vì đi thẳng quốc lộ 20 để rẽ vô Lâm Hà, nhóm mình quyết định khám phá 1 cung đường mới, chưa ai đi, ko biết như thế nào, ở đâu đó có người thì sẽ có đường, có đường thì cứ đi thôi, đường nào chả tới La Mã phải không nào :D
Đi đường mới, khoái, đường trải nhựa đẹp tuyệt vời, những con dốc quanh co, những đồi cà phê bạt ngàn xen lẫn, thấy sức con người thiệt phi thường, dù tiếc lắm những rừng cây đã bị cà phê thay thế. Em nó đang mơ với mộng đẹp chưa được bao lâu thì tỉnh giấc, đường mới đúng nghĩa MỚI lun, hia hia, cảm tưởng như xe đang đi vào 1 con suối mùa cạn nước, dốc, đá lởm chởm, sàng qua sàng lại, cảm giác thì rất là ĐÃ cái mông nhưng Xót cái xe :)). Vì chuẩn bị quá kỹ nên balo nào cũng bọc nilon trong ngoài, hậu quả là balo của xế mình cột phía sau cứ đi 1 chút là lệch muốn rớt, phải dừng lại cột, mà cột kĩ thì thiếu chỗ ngồi, xế với ôm cứ xích tới xích lui hoài vì ngồi ko thoải mái, :)) haiza hiaza, nhờ vậy mà tụt lại 1 đoạn so với mọi người, nhờ vậy mà ở vị trí đẹp, từ trên cao nhìn mọi người đang len lỏi qua những đoạn dốc khúc khuỷu phía dưới xa, dòng sông cũng bắt đầu hiện ra trước mắt, vậy là cả nhóm được dợt thử 722 rồi nhé, êm nhé, còn đi tàu chở xe và người qua sông nữa, mỗi lần vượt khó là 1 lần tự sướng, cứ thế, càng khó thì càng sướng, khổ ghê nơi hehe :L
Qua sông là 1 trải nghiệm khác, đoạn đường dốc đá không còn nữa, bù lại là con đường đất đỏ Bazan đẹp như mơ luôn. Đi bon bon thêm 1 đoạn thì đoàn ghé tiệm sửa xe, làm gì đó thì mình hok biết, chỉ biết là cả đám tia thấy 1 gia đình khá đông các thành viên ở gần đó, mon men lại bắt chuyện, biết họ là người dân tộc Cil(chin), dân ở đây chủ yếu trồng cà phê, còn nghèo lắm, mấy đứa nhỏ có đứa đi học rồi thì hiểu mình, nhiều em ko biết mình xí xa xí xô gì luôn. Vô Đưng K'nớ cũng là chụp, ở đây cũng là chụp, ở đâu có điện, có người có thể chụp thì có thể rửa ảnh, alehap, máy ảnh máy in kẹo bánh được đưa ra chớp nhoáng, để lại những tấm hình để đời. Biểu sao mình không quý chuyến đi cơ chứ, ý nghĩa từng giây từng phút :L
Chia tay với gia đình người Cil, đoàn tiếp tục cung đường, vẫn chưa thấy 722 đâu, nhưng đã chết mê chết mệt hành trình này mất rồi
Lần đầu tiên mình bước chân lên quốc lộ 27, ko có gì để nói, ngoài 2 chữ "tuyệt vời". Trước đây mình đã từng nghe tới Đam Rông, lúc đó còn ngạc nhiên vì thì ra LĐ mình có huyện ĐR cơ đấy, vậy mà có ngờ đâu đường vô ĐR đẹp quá, xế mình lúc đó nói nhìn đường mà nhớ Tây Bắc, mình chưa đi TB, mình cũng nghĩ ko bằng TB đâu, nhưng đồi núi chập chùng thế này, đèo quanh co uốn lượn thế này, hồn mình đã bay đâu mất theo những ngọn đồi luôn rồi, Yooooooo :hit
Nghỉ trưa bên cầu, chị Ken mua dưa hấu mát lạnh cho cả đám giải nhiệt, mấy chục cái tay bám bụi đường thi nhau bốc, hơi hướm của 1 Chu Trình Khép Kín đã manh nha từ đây, còn Chu Trình Khép Kín là gì, hồi sau sẽ rõ, hehe
Nghỉ ngơi xong thì đi tiếp, khi vô đèo Chuối 1 đoạn thì đthoại mình reo, nghe máy: alo, em hả, có người bị tai nạn.... may sao nghe giọng chị Thanhbui khá bình tĩnh, nên mình cũng ko tưởng tượng nhiều, báo xế quay lại, gọi cho Lead, lo lo. Tới nơi thì thấy Lang Bạt và Nhanhlanrung đã chễm chệ trên vệ đường, trầy xước tay chân không đáng kể( ý là ko nguy hiểm nhưng chắc 2 người đau lắm)
Băng bó 1 hồi, trấn an tinh thần, đổi xế cho lan rừng đỡ sợ, cho langbat dễ chạy, đoàn lại đi, khó khăn là để cùng nhau vượt qua, miễn mình dám đương đầu, chút chuyện khó làm sao làm nản lòng chiến sĩ được đúng không mọi người
Thôi hôm nay em viết tới đây thôi, đoạn đường thần thánh 722 vẫn chưa thấy đâu, nhưng mùi vị 722 cũng nếm kha khá rùi há. :D có 1 chuyện trên đèo em quên kể, đó là xế Robinson và em Hoanggiang mà em rất ư là ngưỡng mộ, định chộp dựt xế này luôn í, chiều ôm chịu không nỗi luôn, hia hia, nhìn ôm ngủ gà ngủ gật, đầu quẹo hẳn sang 1 bên mà xế thì cứ 1 tay nắm tay ôm cho khỏi ngã, 1 tay vặn ga tì tì leo đèo Bảo Lộc, chỗ nào ôm cua thì ôm cua, chỗ nào vượt xe thì vượt xe, cư 1 tay lái 1 tay nắm, ko hiểu sức mạnh nào khiến anh pro thế hả xế robinson hé hé

nhánh lan rừng
05-07-2013, 07:43
ở Krong no, cách Đèo Phú Sơn tầm 7km ( theo lời a Nguyên ), cặp đôi " hoàn cảnh " Lang Bạt và lanrung đo đường nằm chõng vó đưa 2 chân lên trời như con rùa lật ngửa, trầy xước tay chân, móp mông, móp đùi .....cảm giác ấy lâng lâng trong tym đến tận hôm nay .... có quên được đâu ;)

sansmemoire
05-07-2013, 11:21
https://i1360.photobucket.com/albums/r646/sansmemoire/IMG_4700_zpsc1e973c2.jpg (http://s1360.photobucket.com/user/sansmemoire/media/IMG_4700_zpsc1e973c2.jpg.html)
Hình cả nhóm lúc đi
https://i1360.photobucket.com/albums/r646/sansmemoire/IMG_6288_zps46f9a79f.jpg (http://s1360.photobucket.com/user/sansmemoire/media/IMG_6288_zps46f9a79f.jpg.html)
hình cả nhóm lúc về
Đều nhoi cả :L

sansmemoire
05-07-2013, 11:49
Vì em đã được xóa mù vụ up hình lên diễn đàn nên em quăng bom hình đây :))
https://i1360.photobucket.com/albums/r646/sansmemoire/IMG_1448_zpsa7bd6bd3.jpg (http://s1360.photobucket.com/user/sansmemoire/media/IMG_1448_zpsa7bd6bd3.jpg.html)
Đây là cảnh vá xe lần 1, nói lần 1 vì còn lần 2 nữa, anh Ken với phụ tá siêu đẳng: chị Ken đã vá xe trong vòng 5...trăm nốt nhạc, :)) chó sửa, người trong nhà chắc len lén ngó ra ngoài nhìn cái đám lang thang nửa đêm.
https://i1360.photobucket.com/albums/r646/sansmemoire/caphebui_zps02b2f1b4.jpg (http://s1360.photobucket.com/user/sansmemoire/media/caphebui_zps02b2f1b4.jpg.html)
Giữa trung tâm thành phố Bảo Lộc, trơì lạnh, lửa ấm, cà phê nóng, người nằm la liệt
https://i1360.photobucket.com/albums/r646/sansmemoire/IMG_1470_zps080805db.jpg (http://s1360.photobucket.com/user/sansmemoire/media/IMG_1470_zps080805db.jpg.html)
Sau một giấc no say thì lại chuẩn bị lên đường
https://i1360.photobucket.com/albums/r646/sansmemoire/IMG_1472_zps45b68f3f.jpg (http://s1360.photobucket.com/user/sansmemoire/media/IMG_1472_zps45b68f3f.jpg.html)
Ăn sáng, miam miam, giờ vẫn còn thòm thèm cái món này Yummy

sansmemoire
05-07-2013, 11:55
Chân dung các cặp xế ôm, xế độc hành, thay đổi xoành xoạch theo thời gian, chắc chẳng đoàn nào ôm xài hao xế như đoàn này :))
https://i1360.photobucket.com/albums/r646/sansmemoire/df_zps20372274.jpg (http://s1360.photobucket.com/user/sansmemoire/media/df_zps20372274.jpg.html)
https://i1360.photobucket.com/albums/r646/sansmemoire/h_zps5651074e.jpg (http://s1360.photobucket.com/user/sansmemoire/media/h_zps5651074e.jpg.html)
https://i1360.photobucket.com/albums/r646/sansmemoire/hv_zps63ca64b0.jpg (http://s1360.photobucket.com/user/sansmemoire/media/hv_zps63ca64b0.jpg.html)

Robinson
06-07-2013, 00:11
Em cmt một câu rồi lặng

Nếu đi với nhóm mình lại một lần nữa với một cung đường khó gấp 20 lần nữa em vẫn đi. Cảm ơn tất cả mọi người đã cho em một hành trình, hành trình khó quên :D

Nhóm vui quá mà, đoàn kết, tương trợ, kỷ luật và có Leader Cao Nguyên Dổm không bỏ rơi 1 ai :D

Robinson
06-07-2013, 00:20
ở Krong no, cách Đèo Phú Sơn tầm 7km ( theo lời a Nguyên ), cặp đôi " hoàn cảnh " Lang Bạt và lanrung đo đường nằm chõng vó đưa 2 chân lên trời như con rùa lật ngửa, trầy xước tay chân, móp mông, móp đùi .....cảm giác ấy lâng lâng trong tym đến tận hôm nay .... có quên được đâu ;)

Thiệt cái tình là khi nghe người đi đường phía sau chạy lên ngang qua báo có người trong đoàn bị tai nạn phía sau thì tim muốn rớt ra ngoài, lo không thể tả, không biết là cái xe tải cùng chiều hay mấy xe du lịch ngược chiều vừa chạy qua.... Tới nơi thấy các bạn bị trầy xước đau nhưng cũng rất mừng. Xui nhưng còn hên, hú hồn :D

sansmemoire
06-07-2013, 01:48
E hèm, đến hẹn lại lên, cứ giờ linh thì mình viết hồi ức, cái nhà gì mà lâu lâu mới có mắm vô, phải là tự sự đời tôi đi 722 mới đúng :((
Tiếp...
Sau khi đoàn đã ổn định sau tai nạn của của cặp đôi Lan Lang, đủ hú vía để biết mình phải cẩn thận, đủ nhẹ nhõm vì thấy mình còn may mắn, đi thêm 1 đoạn thì đoàn dừng chân ăn cơm trưa ở quán cơm Duy Khéo, kì kèo với chủ quán về giá cả đồ ăn, KHÔNG BỚT VẬY CÓ CHO TẮM KHÔNG?? Hài dã man, hehe, chị chủ quán dễ thương nói tắm thì thoải mái, thế nên ai cũng hí hửng đi vệ sinh, dự là sẽ tắm cho thoải mái, cơ mà đi vô xong chẳng thấy ai tắm cả, cái gì thoải mái quá người ta cũng ngại mà =))
Cơm Ngon, bên ngoài thì nắng, trong quán thì nóng, nền nhà thì mát, ấp lê ha, đồ đạc lăn lốc lăn lê bò toài đi ngủ đủ thể loại, đánh 1 giấc 30 phút ngon lành là tỉnh người, các anh xế đẹp zai ga lăng trong lúc ôm ngủ đã kịp đổ đầy bình xăng, mua xăng dự trữ, mua xích xe để chiến đấu với 722 huyền thoại, chuẩn bị đã xong, ta lại lên đường.
QUa cầu Knong No là đã bước chân sang địa phận của tỉnh Dak Lak, vui, lần đầu bước vô Dak Lak, ai nói đi DL chưa ta sẽ hí hửng nói ta đi rồi, cũng vô được vài bước chân chớ bộ :)) Đường vắng rộng thênh thang, chỉ có đoàn ta vi vu lướt, tháo mũ bảo hiểm ra hưởng chút gió cao nguyên lồng lộng, nhìn dân địa phương ngoan ngoãn chấp hành luật đội mũ bh mà ái ngại, ngại thôi chứ ứ muốn đội mũ méng nào hết á, hehe
Đi 1 đoạn lại đi thuyền kéo qua sông, lần 2 nhé, vì bữa đi cung đường mới ở Di Linh đã được thử rồi, vẫn phê phê tê tê như lần đầu, sắp 722 rồi, sắp thành thánh nhân cả rồi, háo hức quá đi thôi. (c)
Trước khi bước chân vào 722 thần thánh, đoàn dừng chân nghỉ ngơi, các xế lắp xích vào bánh xe, có 2 xe ko lắp vừa nên phải chạy ko, có vậy mới biết độ lì của xế.
Đi 1 ngày đã tới 722, vậy mà kể 3 đêm vẫn chưa muốn tới, mệt rùi, đi ngủ, bữa nào nói tiếp :)

babyone
06-07-2013, 22:41
Hèn gì, lúc tới nhà Đông Đưng K'Nớ, anh Ken giao máy in ảnh, mình lo lắng hỏi "có bị dằn xóc gì không, có oki không anh?" Cao nguyên dỏm cưới bí hiểm bảo " Oki, in thử mấy tấm rồi, ngon" - rồi hắn lo đi lo võng lo lều chi đó, mình nhìn máy vẫn bao bì cẩn mật, mưa mà, không hiểu cái vụ in thử này xảy ra ở đâu. Mà nhóm nhoi làm sao mà 5h chiều còn chưa đi vô dc cái cửa rừng nữa. Nhờ nhóm sau này mà mình 1 bước lên xế pro và chiến luôn đường rừng đêm - mưa và dng sông. Trọn bộ Xuân - Hạ - Thu - Đông 722 rồi đó.
Em ôm của TaTuan là em nào nhỉ, Yến ah, cảm giác đội đèn chạy xe thế nào, mình thấy Yến chạy xe Lang bạt mà thót tim luôn ah. Em Yên hốt mất xế pro của mình :)

sansmemoire
07-07-2013, 22:17
Hèn gì, lúc tới nhà Đông Đưng K'Nớ, anh Ken giao máy in ảnh, mình lo lắng hỏi "có bị dằn xóc gì không, có oki không anh?" Cao nguyên dỏm cưới bí hiểm bảo " Oki, in thử mấy tấm rồi, ngon" - rồi hắn lo đi lo võng lo lều chi đó, mình nhìn máy vẫn bao bì cẩn mật, mưa mà, không hiểu cái vụ in thử này xảy ra ở đâu. Mà nhóm nhoi làm sao mà 5h chiều còn chưa đi vô dc cái cửa rừng nữa. Nhờ nhóm sau này mà mình 1 bước lên xế pro và chiến luôn đường rừng đêm - mưa và dng sông. Trọn bộ Xuân - Hạ - Thu - Đông 722 rồi đó.
Em ôm của TaTuan là em nào nhỉ, Yến ah, cảm giác đội đèn chạy xe thế nào, mình thấy Yến chạy xe Lang bạt mà thót tim luôn ah. Em Yên hốt mất xế pro của mình :)
hehe, lúc đó cảm giác đã lắm chị ơi, phiêu phiêu lâng lâng, lúc đưa xe cho chị em vẫn còn muốn chạy nữa :). Để chị phải làm xế đoạn về em cũng lo lắm, mọi người trấn an nói là Babyone là xế độc hành pro lâu năm rồi nên em cũng yên tâm :)
Ôm của TaTuan là Thanhbui đó chị.
Cảm ơn chị vì đã giúp tụi em đưa xe Langbat về nhé, không có chị và xế pro chắc tụi em cũng khốn đốn lắm :L
Mừng 722 đã thành công <3

Robinson
08-07-2013, 11:54
Một trải nghiệm cực kỳ thú vị về tinh thần đồng đội của nhóm, cả về độ nhoi - tự sướng :D. Một hình ảnh đẹp về chị Babyone khi nhóm thứ 2 không đến điểm tập trung như dự kiến và cũng không thể liên lạc được với ai, sáng sớm hôm sau bỏ cả ăn sáng để tìm nhóm đó. Anh Cao Nguyên - Dom thề không bỏ rơi đồng đội phía sau, đoàn có tới trễ vẫn đợi..... Vui vì đi cung đường quá đã, quá đẹp và vì được đi chung cùng 2 Lead tuyệt vời.

NhokXuka
09-07-2013, 10:52
Thôi hôm nay em viết tới đây thôi, đoạn đường thần thánh 722 vẫn chưa thấy đâu, nhưng mùi vị 722 cũng nếm kha khá rùi há. :D có 1 chuyện trên đèo em quên kể, đó là xế Robinson và em Hoanggiang mà em rất ư là ngưỡng mộ, định chộp dựt xế này luôn í, chiều ôm chịu không nỗi luôn, hia hia, nhìn ôm ngủ gà ngủ gật, đầu quẹo hẳn sang 1 bên mà xế thì cứ 1 tay nắm tay ôm cho khỏi ngã, 1 tay vặn ga tì tì leo đèo Bảo Lộc, chỗ nào ôm cua thì ôm cua, chỗ nào vượt xe thì vượt xe, cư 1 tay lái 1 tay nắm, ko hiểu sức mạnh nào khiến anh pro thế hả xế robinson hé hé
Uida, đọc cái đoạn này thấy quen quen nha anh Robinson. Cái này đúng chất "xế cực chất" của a Doanh nè. Hôm bữa phi thẳng 1 mạch trong đêm từ Cà Mau về HCM mà 1 tay lái xe, 1 tay giữ ôm (ôm ngủ quặt quẹo trên vai anh luôn *đỏ mặt, xấu hổ quá hok dám đi off lun :) *). Dù sao vẫn rất cảm ơn anh Robinson nhiệt tình, đảm đang, tháo vát và rất ga-lăng nha

Robinson
10-07-2013, 11:21
Uida, đọc cái đoạn này thấy quen quen nha anh Robinson. Cái này đúng chất "xế cực chất" của a Doanh nè. Hôm bữa phi thẳng 1 mạch trong đêm từ Cà Mau về HCM mà 1 tay lái xe, 1 tay giữ ôm (ôm ngủ quặt quẹo trên vai anh luôn *đỏ mặt, xấu hổ quá hok dám đi off lun :) *). Dù sao vẫn rất cảm ơn anh Robinson nhiệt tình, đảm đang, tháo vát và rất ga-lăng nha

Nói chung là sợ bị té :D. Rút kinh nghiệm lần sau, thủ thêm sợi dây thừng, ôm nào ngủ là ràng lại hết, chạy xe an tâm =))

nhánh lan rừng
10-07-2013, 12:59
Nói chung là sợ bị té :D. Rút kinh nghiệm lần sau, thủ thêm sợi dây thừng, ôm nào ngủ là ràng lại hết, chạy xe an tâm =))
cảm giác được xế cột ôm ngủ sau lưng thì sao ta ???? thật là THÚ ZỊ =))

nhánh lan rừng
10-07-2013, 13:56
E hèm, đến hẹn lại lên, cứ giờ linh thì mình viết hồi ức, cái nhà gì mà lâu lâu mới có mắm vô, phải là tự sự đời tôi đi 722 mới đúng :((
Tiếp...
Sau khi đoàn đã ổn định sau tai nạn của của cặp đôi Lan Lang, đủ hú vía để biết mình phải cẩn thận, đủ nhẹ nhõm vì thấy mình còn may mắn, đi thêm 1 đoạn thì đoàn dừng chân ăn cơm trưa ở quán cơm Duy Khéo, kì kèo với chủ quán về giá cả đồ ăn, KHÔNG BỚT VẬY CÓ CHO TẮM KHÔNG?? Hài dã man, hehe, chị chủ quán dễ thương nói tắm thì thoải mái, thế nên ai cũng hí hửng đi vệ sinh, dự là sẽ tắm cho thoải mái, cơ mà đi vô xong chẳng thấy ai tắm cả, cái gì thoải mái quá người ta cũng ngại mà =))
Cơm Ngon, bên ngoài thì nắng, trong quán thì nóng, nền nhà thì mát, ấp lê ha, đồ đạc lăn lốc lăn lê bò toài đi ngủ đủ thể loại, đánh 1 giấc 30 phút ngon lành là tỉnh người, các anh xế đẹp zai ga lăng trong lúc ôm ngủ đã kịp đổ đầy bình xăng, mua xăng dự trữ, mua xích xe để chiến đấu với 722 huyền thoại, chuẩn bị đã xong, ta lại lên đường.
QUa cầu Knong No là đã bước chân sang địa phận của tỉnh Dak Lak, vui, lần đầu bước vô Dak Lak, ai nói đi DL chưa ta sẽ hí hửng nói ta đi rồi, cũng vô được vài bước chân chớ bộ :)) Đường vắng rộng thênh thang, chỉ có đoàn ta vi vu lướt, tháo mũ bảo hiểm ra hưởng chút gió cao nguyên lồng lộng, nhìn dân địa phương ngoan ngoãn chấp hành luật đội mũ bh mà ái ngại, ngại thôi chứ ứ muốn đội mũ méng nào hết á, hehe
Đi 1 đoạn lại đi thuyền kéo qua sông, lần 2 nhé, vì bữa đi cung đường mới ở Di Linh đã được thử rồi, vẫn phê phê tê tê như lần đầu, sắp 722 rồi, sắp thành thánh nhân cả rồi, háo hức quá đi thôi. (c)
Trước khi bước chân vào 722 thần thánh, đoàn dừng chân nghỉ ngơi, các xế lắp xích vào bánh xe, có 2 xe ko lắp vừa nên phải chạy ko, có vậy mới biết độ lì của xế.
Đi 1 ngày đã tới 722, vậy mà kể 3 đêm vẫn chưa muốn tới, mệt rùi, đi ngủ, bữa nào nói tiếp :)

"tự sự đời tôi đi 722" (Y) Tạm gọi Bác Sĩ Yến là “ngón tay vàng” ha, các thành viên còn lại “tích cực còm, like các kiểu” phụ em rồi . A Nguyên sẽ “ vinh danh “ e, Yến à !
Tôi “đệ nhất sướng” trong chuyến này :D
Cái sướng thứ nhất được thưởng thức cảm giác ngủ “búp phê” cùng miền gái đẹp tại quán cơm này ! Và cũng từ đây, tôi được “sang” xế thứ 2 do vừa đo đường cùng xế thứ 1 xong.
Cái sướng thứ 2 được 2 lần đi thuyền kéo qua sông ( ko biết sau này có lấy 2 chồng không :D )
Chuẩn bị bước chân vào 722 thần thánh, đoàn dừng chân nghỉ ngơi, các xế lắp xích vào bánh xe, có 2 xe ko lắp vừa nên phải chạy ko, có vậy mới biết độ lì của xế. Bon bon được 1 đoạn đường rừng vì xe ko có xích bánh xe, nên xế thứ 2 có xòe 1 vòng xe ( khá đẹp, tiếc là ko kịp quay cờ lip hay chụp choẹt gì ). Ôm Lan rừng tiếp tục được “ sang “ qua xế 3 – Thớt.
Vì lời “ mật ngọt “ của A Nguyên “ tổ cha thằng nào bỏ về “ nên Thanh Bùi - ôm của TaTuan “ bứt phá “ làm xế cho a Nguyên ngạc nhiên chơi. “Lửa thử vàng, gian nan thử sức gái 722”. Thanh Bùi “ diễn “ 1 đoạn thì “sang xe” cho Bác Sĩ Yến. Chợt phát hiện “2 nữ quái xế Pro” từ đây ;)
Cái sướng thứ ba là ôm trên xe xế Nguyên thật sướng vì xế xịn, ít để ôm nhảy xuống xe, bao nhiêu ôm khác phải GATI ( ganh tị chứ không phải Ghen Ăn Tức Ỉa nha mấy đứa :D ). Ta nói “thương tật” mà cũng rảnh lắm, ngồi sau không biết làm gì, ƯỚC với MƠ làm xế, thầm sụt sùi, ghen với 2 nữ quái xế pro: Thanh – Yen, thèm được cầm lái 1 chút để nến cảm giác té lộn dưới bánh xe thế nào, mà ko dám nói, sợ xế hất xuống đường nếm mùi “đặc sản sình bùn 722” thấy pà =))

sansmemoire
11-07-2013, 00:04
=)) haha, làm xế đã lắm Lan ơi, sướng lắm Lan ơi, tiếc nữa thèm nữa đi Lan ơi :))
Mà gọi em là san đi, không thì Yến, đừng có gọi bác sĩ bác nưaax mà, ghét bây giờ ::T coi chừng tui tụt quần đánh giờ

nhánh lan rừng
11-07-2013, 13:03
=)) haha, làm xế đã lắm Lan ơi, sướng lắm Lan ơi, tiếc nữa thèm nữa đi Lan ơi :))
Mà gọi em là san đi, không thì Yến, đừng có gọi bác sĩ bác nưaax mà, ghét bây giờ ::T coi chừng tui tụt quần đánh giờ
ừ ! để c canh mùa 722 tới or Ngọc Linh ( nghe nói khủng 9,10 với cung này ), c cướp xe làm xế 1 đoạn coi sao.....chuyên môn e là bac si, ko goi thế mất vui ....lớn rồi nha, ko chơi t** quần nha .....

sansmemoire
11-07-2013, 13:23
Ta nói lâu ngày không viết, chùn tay, từ bữa đi về tới giờ cả chục ngày rồi, sắp quên rồi, sợ quên nên càng phải viết, để giữ lại những cảm xúc mai mốt già còn có cái để đọc lại chớ :D
Trước khi vào 722, các xe bắt đầu dừng lại, gắn xích bánh, có 2 xe ko gắn vừa nên để không chạy luôn. 722 bắt đầu không như tưởng tượng, không biết là đã tưởng tưởng những gì nữa, nói chung là thấy cũng "thường" thôi, =)) đi cứ xìa qua, xìa lại, sình chẹp nhẹp, tại ôm mà, mà ôm thì ngồi sau thấy xế chạy chứ biết chi mô, thấy xế vật vã, ôm ngồi sau cứ hí hửng chụp choẹt, những đoạn khó thì tếch xuống đi bộ cho xế dễ chạy, vậy thôi, hia hia, ai biết khó dễ thế nào đâu à, nói chung đường rừng 722 trơn thôi, hok có nguy hiểm ha, í là ban đầu mình thấy vậy đó.
Được 1 đoạn thì Xế bị thương Lang Bạt do bong gân cổ tay nên không thể chạy được nữa, ôm Thanhbui xông pha chạy thế, nhìn bà chị hăng hái, mình lo lo không biết chạy được hok tại thấy mấy xế mình cũng vật vã, mà thôi, giờ không chạy thì ai chạy, nam full xế rùi, nữ nào xông pha được thì xông pha thôi. Đường càng ngày càng khó hơn, trời cũng bắt đầu tối dần, ôm xế Thanhbui đi phía trước, lúc đầu thì khá êm, nhưng do đường khó và trơn quá nên chị bắt đầu té, híc, xót gì đâu. 1 lát sau đoàn nghỉ thì mặt chị tui đã trắng bệch vì mệt, vì té, vì sợ rùi, hỏi chị có muốn mình chạy thay không nhưng chị vẫn chạy được, khi nào không nổi nữa thì sẽ đưa em. Tạm yên tâm vậy.
Một lúc sau thì chị đuối quá, đổi qua cho mình. Bắt đầu run nhe, hehe. Thanhbui qua đi với xế của mình, bắt đầu hành trình đi bộ đầy gian nan( tại sao đi bộ thì tại vì ...đường khó....ôm đi bộ..cho xế dễ chạy...haiz, thương chị tui, lẽ ra tui đi mới đúng)... bắt đầu kéo khóa áo mưa che chắn, đội đèn pin(tối rồi), chỉn chu .. nhan sắc rồi em nó bắt đầu phiêu, 722 là đây, hú hú hú :))
mới lái xíu chưa quen thế là thắng tay, vặn ga, xìaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa. :)) Được cái cứ biết té là mình alehap, bay ra khỏi xe liền, có gì vừa dễ dựng xe, vừa ko bị thương, phương châm người hơn xe hehe, về kể cho Langbat nghe em nó cười quá trời =))
Bon bon chạy những đoạn dễ, trầy trật những đoạn khó, biết mình lái yếu nên cứ nhè vào chỗ nào có rãnh mà đi, mặc kệ bùn sình, yêu đôi giầy sính nhỏ em mua mà ko mang gì đâu, nhìn nó là ko biết mang đi đâu, kết quả đi 722 quá hợp lun :D
Té thêm vài 3 lần nữa, té có chuẩn bị nên mình ko sợ, vẫn thích cảm giác một mình một xe hơn làm ôm xe kia, vui phơi phới.
Giữa đường thì gặp chị Babyone và xế của chị, xe gì mà 2 người, 3 cái balo, 1 thùng thịt, 1 cái võng mùng, thêm bộ đồ vá xe phía sau. Hoảng, xe mình có 2 balo 1 võng mùng mà xế đã than ko có chỗ ngồi rồi, haizza. Bước ngoặt là đây, chị BBO sang làm xế xe mình đang chạy ,minh bắn sang làm ôm cho em trai chở chị BBO. trầu quâu ta nói gì mà, xe Langbat vốn đã có đồ Langbat và Lanrung rồi, balo BBO thì chuyển giao qua xe Anngochuynh, xe này té 1 lần cũng vì vậy, xế mới chở 2 balo ở trước, mình ôm thùng thịt và cái võng phía sau. Máu liều của xế mới thì khỏi chê, phóng 722 mà như phóng xa lộ Hà Nội, 2 chân quơ quào như bơi thuyền, vừa đi vừa hỏi han tình hình, tình hình thì cũng không phải nhóm mình nên mình ko kể vô, đi giữa chừng thì thấy đèn pin quơ loạn xạ, hú hét nhau quá trời, thấy nhóm Kau rồi, mừng quá, chắc là sắp tới rồi, mới 9h à, mừng vì sắp tới, mà buồn thì quá chừng, 722 là vậy đó hả? Gì kỳ vậy, sao ít vậy, chán quá vậy???(còn nữa...)

sansmemoire
12-07-2013, 01:56
Đang băn khoăn vì thấy 722 muốn hết tới nơi rồi, vừa mừng vừa tiếc, nghe BBO nói mới đi có nửa đường à, thiệt là muốn té, mình và xế mới ngồi đoán già đoán non, không biết chị giỡn chơi hay nói thiệt, tại thấy nhóm kia rồi mà. Tới đoạn qua suối thì gặp nhóm đi trước của BBO, 3 xe, cứ nghĩ là nãy mình thấy đèn pin là của mấy bạn này, nghĩ là qua con suối này chắc mẩm tới rồi. Sau nghĩ lại mới thấy vô lý, đèn pin lúc nãy chắc phải cả chục cái, tiếng người hú cũng đông, vậy mà ở đây chỉ gặp có 3 xe thôi à, không có hợp lý ha. Hì hục dắt xe qua suối, nhiệm vụ của mình bây giờ là thùng thịt, tung tăng tung tăng, hehe, ta mà lười ném thùng thịt đi thì cả nhà nhịn nhé, mà mình hẻm có ác vậy, :)). Qua suối, mọi người hí hửng rửa xe, thậm chí rửa giày, giày mình từ chỉ dính bùn bên ngoài, khô ráo bên trong thành sạch bên ngoài, ướt sũng bên trong, không sao, tới rồi mà hehe. hí ha hí hửng, xế bảo giữ đuôi xe coi chừng xe khác lên ko thấy húc vào đuôi xe mình để xế xuống phụ, uh thì đứng, hậu quả là đuôi xe ko bị húc, mà lead của tui húc chân tui, giờ em bắt đền anh được không anh @caonguyen_dom, hehe. Qua suối, phù, xong rồi, tới rồi,tưởng tượng(lại tưởng tượng) hội ngộ với nhóm Kau, đốt lửa trại, barbecue thôi, là lá la..... tèn tén ten, chưa tới đâu em, đường còn xa lắm, mới có nửa đường à. Hí hí, há há, hu hu, híc híc, giày nặng trịch rồi, ngu rồi lượm ơi. :)) Mà thôi, 722 mà, phải dzậy mới dzui. Xế mới của mình-gọi là CHốt Hạ ha-coi bộ khoái dữ à, ra rả suốt"đường này mà là gì, phải khó hơn mới đã, hay mai về đi lại đi, chưa đã gì hết trơn.." biết cái level khùng của cặp xế ôm bất đắc dĩ này nó ra sao rồi đó =))
Đêm càng về khuya, đường càng khó đi dữ dội, qua bao đoạn dốc lên dốc xuống gập ghềnh khúc khuỷu thì cũng tới đó, nơi chúng tôi ưu ái đặt cho nó những cái tên mỹ miều: Dốc Thiên Đường, Cổng Trời.... bla bla bla :))
Đoạn dây thừng mang theo đã có chỗ sử dụng, hò dô ta ta kéo xe vượt qua cổng trời, qua cổng trời là tới thiện đường, hò dô ta hò :D
Hơn 10 xe, hì hục, hì hục, từng chiếc từng chiếc 1 được các xế khó nhọc đưa lên, sự mệt mỏi vì gắng sức, vì bùn lầy, vì mưa, vì đủ thứ, nhưng với tinh thần đoàn kết và giúp đỡ nhau đã vượt qua được. Phải gọi là cổng địa ngục mới đúng. Những lúc thế này mới thấy cái tình cảm giữa mọi người quý giá, biết ai sống vì mọi người, biết ai chỉ đặt bản thân mình lên trước. Tất nhiên mỗi người 1 tính cách riêng, có người thế này thì phải có người thế khác, thế nên cho những ai đã hết mình hôm ấy, em xin dành lời cám ơn sâu sắc nhất :L
Vượt qua được Cổng Trời giống như đã đặt 1 chân lên thiên đường vậy, con đường phía sau không nhiều khó khăn nữa, mọi người vừa đi vừa chờ nhau, nối đuôi nhau, cùng nhau đi đến cuối cùng là xã Đưng K'nớ. Bao nhiêu mệt mỏi dù còn nhiều nhưng tới đích giống như phần thưởng cho 1 chặng đường cố gắng vậy. Chúc mừng đoàn mình chinh phục 722 đường rừng thành công. Chuyện sau từ từ viết tiếp hen.

babyone
12-07-2013, 22:55
Cái chỗ kéo xe qua là dốc cát thôi, hổng phải Cổng Trời, còn Cổng Trời là bên phía Đưng K'Nớ đi Lán Tranh cơ. :), qua chỗ đó thì sương mù bắt đầu dâng lên, mưa lất phất, lạnh teo.

njuk
13-07-2013, 12:17
haonh trag qua

Robinson
19-07-2013, 13:38
Hình đâu các bác ới, up lên cho chiêm ngưỡng với nào ;)