PDA

View Full Version : Khi người ta trẻ



tunbo
13-06-2013, 13:17
Đi bằng đường không thì nhanh.
Đi bằng đường bộ thì được ngắm cảnh nhiều hơn.
Đi máy bay đôi khi không đắt bằng … đi ô tô, nhưng dù gì, bước ra từ sảnh sân bay vẫn có vẻ oách hơn phờ phạc chui ra khỏi chiếc xe đò tại sân bến xe.
Đi máy bay không phải là không được ngắm cảnh, đi ô tô không phải lúc nào cũng ngắm được cảnh. Chẳng qua đi ô tô lâu hơn đi máy bay nhiều, nên thời gian ngắm được cảnh từ ô tô vẫn nhiều hơn nhiều, cảnh cũng sinh động hơn nhiều so với chỉ cánh đồng mây nhìn từ cửa sổ máy bay. Khi không có thời gian nhiều, mà việc lại cần, thì người ta phải chọn máy bay. Còn khi thời gian tương đối dư giả, nhiều người chọn đường bộ.
Có một kẻ vừa nằm trên xe khách đường dài, vừa nghĩ những điều vừa rồi. Y mới đi chơi về.
Thường thì ai cũng bận bịu với công việc, có khi suốt cả cuộc đời đi làm. Tuy nhiên cũng có những lúc rảnh, ít nhất là lúc đã nghỉ ở chỗ cũ mà chưa đến lúc đi làm ở chỗ mới. Khoảng thời gian ấy mà đi chơi được một chuyến – nhất là cùng những người bạn – thì thật là nhất rồi.
Y vừa có một chuyến đi ngắn ngày với các đồng bọn trẻ tuổi, nhiệt tình và dễ thương. Khi người ta trẻ, chuyện khó khăn gì cũng thành đơn giản. Đơn giản là, khó khăn thì vượt qua nó thôi.
Chuyến đi hình thành rất ngẫu nhiên, chỉ vì Vietnam Airlines bán vé rẻ (đến lúc quyết định hành trình, thì chuyện vé máy bay giá rẻ lại thành thứ yếu). Có vé thì nghĩ đến chuyện đi chơi thôi.
Chuyến đi gặp một số trở ngại từ trước khi xuất phát, thậm chí trở nên … hot ngấm ngầm :D, nhưng rồi đến giờ vẫn xuất phát. Trục trặc từ giờ xuất phát, kéo theo hàng loạt thay đổi về sau. Nhưng chẳng hề gì, đi là đi, khó thì vượt khó.
Chuyến đi có gần đầy đủ mọi thứ có thể gặp : có nắng; có mưa; có đi ngày; có đi đêm; có đường bằng; có đèo dốc hiểm trở; có đường tốt; có sình lầy phải xúm vào bê, đẩy xe; có cả lo lắng khi xăng cạn mà đường thì hun hút đèo dốc không một bóng nhà; có hư hỏng dọc đường khuya; … chỉ còn thiếu bị công an hốt là đủ chuyện =))
Một chuyến đi ngắn ngày, mà chỉ trong vòng nửa ngày, ôm hết ¾ dãy núi Ngọc Linh, đi dọc suốt thượng nguồn sơ khai của 2 con sông chính trong hệ thống sông Vu Gia – Thu Bồn : Sông Tranh và sông Cái.
Một chút thiếu thông tin khiến chặng đường bị dài thêm đáng kể (nên vé rẻ cũng chỉ sử dụng được 1 chiều), nhưng những người bạn trẻ của y vẫn vượt qua trong nét cười vui vẻ, dù rất mệt nhọc. Y nhận ra điều đó rất rõ, và thực sự rất thương, rất phục những người bạn trẻ tuổi của mình.
Vì vậy, y thấy cần phải viết về chuyến đi, như một sự tri ân với những người bạn đã cùng y vượt qua hành trình.

tunbo
13-06-2013, 13:32
Khi VNA tung vé rẻ dịp Tết Quý Tỵ, y nhận được tin nhắn :
- Có vé rẻ, em đặt, anh ra chơi một chuyến nhé?
- Ừ, đi tối thứ 6, về tối chủ nhật nhé. Đi sớm, về chuyến muộn nhất có thể.

Sau đó là thông báo đã đặt xong vé, cách mấy tháng sau mới đi. Rồi cuộc sống ào đi, đôi khi quên cả việc có một cặp vé đi Đà Nẵng vào đầu tháng 6.
Đến khi nghe phải đi làm công trình bên Cam trong vài tháng, từ cuối tháng 5, mới chợt nhớ ra rằng, thế thì đành bỏ vé. Tiền vé thì chẳng bao nhiêu – vé rẻ mà – nhưng tiếc vì lỡ một cuộc gặp với bạn bè, mà khi đó cụ thể mới là một trận … lẩu dê mà thôi.

Rồi, … sự đời đưa đẩy, đầu tháng 5 công việc gặp bước ngoặt, gặp những chuyện rất vớ vẩn không đáng. Quyết định thay đổi môi trường làm việc được đưa ra, chỗ làm mới được quyết ngay khi đang chờ giải quyết thủ tục với cty cũ.
Những ngày cuối tháng 5, bỗng tiếc rẻ vì khi đặt vé đâu có ngờ đúng dịp ấy mình lại rảnh rang đến vậy. Các bạn ngoài Đà cũng bỗng nổi hứng lập một cung đường để xách xe đi – vì 2 ngày mà chỉ vật nhau với một cái lẩu dê thì cũng còn dư nhiều thời gian quá.

Ở Phượt Đà thành, ngoài Pô lão là một ông anh khả kính, y còn có một đám bạn … xì-tin cố cựu ngày xưa – đúng ra, chúng là “nhóm xì-tin” hồi đầu của PĐN, nay kết nạp thêm vài mạng ở “nhóm bô lão” chuyển về :)) – và lần này, “nhóm xì-tin” lên cung chạy xe, bởi cũng đôi tháng rồi chúng chưa đi đâu qua ngày.
Thienson và Shogun – hai vị “quan văn, quan võ” PĐN năm xưa – sau này chuyển từ hạng “bô lão” xuống thi đấu ở hạng “xì-tin”, bỗng thấy mình … trẻ ra, trình chém gió tăng tiến khác thường. Đó là hai con ma xứ Quảng, từng lặn lội khắp những con đường có tên cũng như không tên ở đất Quảng. Chúng đảm bảo rằng “anh cứ ra đây, không thiếu đường để chạy, chỉ sợ thiếu thời gian thôi”.

Chỉ nghe sơ bộ về danh sách tham gia, Lãnh chúa thầm nhủ, nhất định phải đi, bởi đơn giản là toàn bộ số đó, y mới chỉ gặp và nâng lên – hạ xuống ngoài quán nhậu, và chém gió phần phật trên net, chứ chưa từng chạy cùng một cung đường nào. Thêm nữa, núi rừng xứ Quảng nói riêng hay miền Trung – Tây Nguyên nói chung, chưa bao giờ y thấy là đủ cả.

Đầu tháng 6, đoàng một phát, nghe tin Pô lão tổ chức cắm trại ở Bạch Mã, trúng vào ngày Lãnh chúa cùng đồng bọn lên ngựa băng rừng.
Y chỉ tiếc vì 2 cuộc ấy trùng ngày. Tiếc vì tham thôi, chứ giữa đi thuyền ra đảo cắm trại nướng cá với chạy xe băng rừng vượt đèo (trong cùng một khoảng thời gian), thì đương nhiên là y sẽ lên xe – ngay cả Pô lão cũng mặc nhiên hiểu như vậy.

Polyme
13-06-2013, 13:46
He he! Lãnh chúa Tunbo còn nợ vụ Phú Quý dở dang chưa xong đó nhá.

Kê thùng bia ngồi hóng vụ này đây :)) Lâu lắm mới thấy nàng Vitvit vào phượt.

tunbo
13-06-2013, 13:56
Bỗng một chiều, y nhận được tin nhắn :
- Em … ngại quá. Anh ra đúng dịp anh Pô tổ chức cắm trại, mà không đi trại với anh ấy, sợ anh bị anh ấy giận. Xưa nay, anh Pô tổ chức đi chơi đâu thường gọi anh đi, mà em cũng ít thấy anh từ chối lần nào. Chuyến này anh ra Đà đi một cung khác cùng thời gian, anh sẽ thành … trùm phản động =))
- Không được nghĩ thế, cung này đã lên trước rồi, chuẩn bị cả rồi. Còn cuộc cắm trại thì mới đây mới quyết, chẳng may nó trùng thời gian thôi. Anh Pô biết là anh thích chạy xe hơn mà.
- Nhưng em vẫn ngại, lỡ anh bị anh Pô … giận, thì tụi em áy náy lắm.

Y hiểu điều lo lắng đó của người bạn trẻ, và rất cảm kích trước sự lo lắng ấy. Để rốt rẻng, y gọi trực tiếp cho Pô lão, thông báo rằng đúng dịp ấy y có ra Đà, nhưng không đi cắm trại cùng lão được, vì đã vướng cung Nam Quảng Nam đã vạch ra từ trước. Quả nhiên Pô lão cười khà khà bảo :
- Mi cứ đi cung của tụi mi đi, anh biết mi khoái chạy xe máy kiểu đó nhất mà. Chủ nhật anh cắm trại về sớm, khi nào mi về đến Đà Nẵng, anh em làm vài ve nhỉ.
Thật là một ông anh tốt (Sau này phải nói thêm, ông í như ma xó, cái gì cũng biết, mà biết có dư chứ không phải là biết thiếu =)))
Lại nữa, trước khi đi mấy ngày, y nhận được lời trù ẻo rất nguy hiểm từ cô Vitvit, chỉ vì “đi mà không báo, mình toàn nghe được từ người này người kia …”. Ha ha, thế là lại được có thêm hai người bạn trẻ dễ thương nhập cuộc. Chỉ riêng việc cô Vitvit lên tiếng trù ẻo, cũng là một đề tài … hot mấy ngày liền.

Giờ áp chót, một vài người bận những việc không thể từ bỏ, nên số còn lại chỉ còn 7 người – một con số mà đảm bảo là lão Pô cũng phải công nhận là … đẹp khi chạy xe đường xa. Trước những lăn tăn, tiếc rẻ của y về một số người rút lui phút chót, một tin nhắn bay tới :
- Có bao nhiêu đi bấy nhiêu anh. Quyết là như thế đi, cho đỡ phải nghĩ ngợi.
Ok, đúng là khi người ta … trẻ, chuyện gì cũng trở nên đơn giản (c)

vitvit
13-06-2013, 16:08
He he! Lãnh chúa Tunbo còn nợ vụ Phú Quý dở dang chưa xong đó nhá.

Kê thùng bia ngồi hóng vụ này đây :)) Lâu lắm mới thấy nàng Vitvit vào phượt.

Cớ là, để đề phòng trường hợp Kim Nguyên bị BT và Ashi kiện về việc thu tiền quá quy định (NO), lão Tun bị hội đồng xì tin kiện vì để trẻ em dưới 23+ thức quá thời gian giới nghiêm :T, hay Raiha kiện lão Thiên Lôi vì smartphone tuy có có 3G mà lại hoạt động kém trong khu vực núi rừng heo hút :D thì Lãnh chúa đề nghị em lên giám sát topic, dập tắt mọi hiềm khích (nếu có) trong thời gian lão đi hoạt động chuẩn bị việc lấy chồng. Vậy đó a Po, em là em tu lâu rồi.

thienson
13-06-2013, 20:39
Lâu lắm rồi mới lại thấy nhà thơ mài bút, múa chữ :). Em ngồi hóng Topic này với tâm thế của kẻ nửa đường đứt gánh !

Polyme
13-06-2013, 22:16
Đề nghị lãnh chúa cho mấy cái hình lên nhá, khuyến mại thêm thơ nữa cho đúng phong cách... Tunbo.

tunbo
13-06-2013, 22:49
Đề nghị lãnh chúa cho mấy cái hình lên nhá, khuyến mại thêm thơ nữa cho đúng phong cách... Tunbo.

Hình ảnh chưa đến lúc anh Pô ơi, đây mới đang mấy cái chuyện trước khi xuất phát ấy mà. Còn thơ thẩn thì ... cô Vitvit cô ấy lại trù ẻo cho, mệt lắm. Chờ đến lúc cô ấy mệt mỏi, canh chừng trễ nải rồi em tính.
Với lại, anh Pô ... like nốt post #4 đi, cho em yến tâm ... kể chuyện tiếp :LL

@ cô Vitvit : nhấn nút dislike thích nhỉ? Thấy nhấn thích nên nhấn chớ gì? Vitvit :Dam Tunbo

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------

Buổi chiều trước chuyến bay, nhắn tin nhờ Dânbuônlậu ra sân bay đón.
Đang ngồi chờ vào máy bay, tin nhắn tới chíu chít, đại khái có một bọn đang ngồi chém gió chờ sẵn ngoài Đà rồi.
Máy bay đáp xuống, mở điện thoại thấy mấy phát gọi nhỡ, mấy tin nhắn trước đó chừng mười lăm phút (vì máy bay đáp trễ nửa tiếng), đại khái : “Anh xuống sân bay chưa?”
Đáp : “Lúc em nhắn tin hỏi, thì chưa xuống” =))

Ngay tiếp thì Dânbuônlậu nhắn : “ Ra thẳng bãi gửi xe máy, có chân dài đón” (c)
Y cắm cúi rẽ trái khỏi sảnh chờ, đi ngang qua nhà ga cũ, băng qua khoảng sân rộng sáng choang ánh đèn, liếc thấy một đoàn người đi đón bạn bè, người thân đậu xe máy đối diện bãi giữ xe máy sân bay.
Y kéo sụp cái mũ vải xuống, cười thầm : “Này thì chân dài, xem có an toàn vượt qua bãi trống sáng choang này không” ;)

Kết quả là y cứ thế đi ngang bãi trống, ra phía sau đoàn người đậu xe máy đi đón người thân, và … hoàn toàn có thể đi đâu thì đi – nếu muốn.
Đang không biết đi đâu, cô Vitvit nhắn tới : “Em đã có mặt, một lũ đang ngồi đây rồi nhé”
Đành … nhắn tin vào máy Dânbuônlậu : “Chân dài đâu? Chẳng thấy cả chân ngắn nữa là chân dài?”
Lập tức điện thoại reng, số Dânbuônlậu :
- Ơ, anh đi đến đâu rồi?
- Đi qua bãi giữ xe sân bay rồi.
- Đi lối nào mà em không trông thấy?
- Đi băng qua bãi trống cạnh nhà ga cũ, thấy nhiều người tụ tập xe máy đón người thân, nhưng không thấy chân dài nào cả.
- Hihi, sao băng qua bãi trống mà em không nhìn thấy nhỉ? Thế giờ đang ở chỗ nào rồi?
- Ở ngay phía sau đoàn người đi đón đây
Thấy, Dânbuônlậu – đậu xe ở hàng đầu tiên – nhớn nhác quay lại tìm kiếm =)), rồi quay xe chạy trở lại … cười ngoác :
- Hí hí, sao em đậu trên cùng mà để anh sổng qua được nhỉ?
- Em là Dânbuôn…chuyện, thì làm sao phát hiện ra anh đi ngang mũi chứ?
- Hí hí, hí hí (Đúng ra cô í cười “meo meo, meo meo” cơ =)))

Sau đó, Dânbuônlậu và “quan võ” chở Lãnh chúa về điểm đồng bọn đang tập kết chém gió. Có mặt đầy đủ TiểuthưNgơ-ngác, Thanhthuy, KimNguyen, Vitvit, Bạch Tuộc, Ashitayto, Lờ-đờ-Tung đang chém gió phần phật chờ sẵn rồi. Lúc ấy đã là 21g30.
Chém gió tiếp một hồi, cô Bạch Tuộc la lên :
- Giời ơi, em phải về thôi, chưa bao giờ em về muộn thế này. Mai xuất phát thế nào, tí nhắn tin cho em với.
Chàng Ashitayto chở cô Bạch Tuộc đi rồi, tất cả còn lại kéo nhau đi ăn khuya, riêng Lãnh chúa thì là … ăn chiều.
Yên vị thì Raiha chạy tới, chem chép, mực được bê lên, lại ầm ầm một góc chân cầu Rồng.

Tận lúc đó – trước lúc xuất phát có … một giấc ngủ - vẫn còn ỏm tỏi xem đi cung nào, vì mới xuất hiện thêm sự rón rén đề xuất chạy cung A Lưới – Huế - Đà Nẵng của Thiên Lôi.
Nhưng vì đề xuất thì rón rén, thế thì cô (do bạn thân Thienson buộc phải rút lui giờ chót vì công việc đột xuất), nên vừa mới đưa ra đề nghị đã bị phe Diều hâu (thực chất là … Bồ câu) phủ quyết dứt điểm : A Lưới để … lần sau, lần này vẫn là Nam Trà My – Tu Mơ Rông – ĐăkGlei – Nam Giang – Đà Nẵng như cũ.

Cô Bạch Tuộc nhắn tin … xin xỏ lui giờ xuất phát vì Ashitayto bận chút việc nhà không thể xuất phát sớm đúng giờ. Phe Diều hâu đang bàn xem có nên cho cô ấy rớt đoàn không (xem cô ấy có mở topic kiện cho … hot không), thì Lãnh chúa đã quên mất có thể mình cũng thế cô, bèn gật đại. Chỗ này y lợi dụng cơ hội để ghé qua Nhà hát Trưng Vương vào sớm hôm sau để … tiễn Pô lão đi cắm trại Bạch Mã.
Thật là đáng … ngại, giang hồ … khôn thật – chúng bảo vậy. Nhưng thực ra, giang hồ đáng ngại hơn rất nhiều, chuyện sau này mới biết.

Kim Nguyen
13-06-2013, 23:03
Trước khi đến Đà, nghe đồn Lãnh Chúa sẽ xử tội một cô tiểu thư vì cái tội ngơ ngác nhưng khi thấy cả bọn xì tin tập họp đợi y đến, y (giả vờ) quên. Rồi y hùa theo cả bọn xì tin cùng nhau…phản động. Có phải phản động cũng làm cho người ta...trẻ?
Vừa ngắm cầu Rồng, vừa nâng lên hạ xuống, thoáng thấy y cười khá tươi, có lẽ y biết y sắp...trẻ. Ấy thế mà chẳng phải làm gì sấc, tối đó 2 người trong bọn xì tin tự dưng bị già đi:
Một là: chính cô tiểu thư ấy một phát bị lên chức Dì dù chưa có cháu
Hai là: một người thì chưa từng đi Thái đã là thằng, lại còn bị thăng lên chức Chú.
Phải chăng sự xuất hiện của y ở Đà làm cho nhiều thứ đổi thay, hay Đà thành làm cho y thay đổi – ít nhất y…trẻ ra.

vitvit
15-06-2013, 14:29
Chờ đến lúc cô ấy mệt mỏi, canh chừng trễ nải rồi em tính.
Với lại, anh Pô ... like nốt post #4 đi, cho em yến tâm ... kể chuyện tiếp :LL
@ cô Vitvit : nhấn nút dislike thích nhỉ? Thấy nhấn thích nên nhấn chớ gì? Vitvit :Dam Tunbo
ớ, lão giật mình hay tự trào? e chỉ không thích thì ấn dislike, đã ghét từ lúc chưa đi, chưa có cơ hội xả thì phấn khích cái giề ề ề, post nữa đê e ấn dislike tiếp! :Dam mà ngóng lão chắc hơi lâu, thôi em tiếp sức hồi ức viết lúc "hồi đúi"
@Kim Nguyên: không lẽ đành lòng đem nỗi đau của mấy "anh" đó lên phuot cho bà con biết hay sao, mà lỡ rồi hay để nói toẹt ra là ai luôn nhỉ :D
=======================

Ngày xuất phát nhằm mồng 1 âm lịch vậy mà lãnh chúa và quan võ lại bàn bạc khởi đầu chuyến đi phải mần món bê thui Cầu Mống để ... chờ đợi + trả đũa Ashitayto và bạch tuộc vì tội đi không sớm. Còn vitvit, dù bản thân thuộc giáo phái “chống lại hành động giết mổ nói chung, và chống lại một số hình thức chăn nuôi nhất định xung quanh việc sản xuất thịt” cũng đành tặc lưỡi bỏ phiếu tán thành, nhưng trong lòng khá day dứt. Đối với bản thân mà nói, thịt động vật cơ bản là hôi và khó ăn trừ khi được tẩm ướp đủ thứ hành, tỏi, mật ong, ngũ vị hương màu mè... còn lại thì thường chỉ gảy đũa lấy lệ (tuy nhiên hải sản lại là món khoái khẩu của nàng, hahaha ;)), vậy mà ngày mai lại mần việc đó ngay lúc sớm lại còn là mồng 1. Thôi, đành vậy, đành vậy....
Sớm thức giấc, xuống nhà vừa ngồi vào bàn ăn đã hỏi Má với 1 vẻ e ngại rằng: hôm nay con không ăn chay cũng không sao Má hì? Câu hỏi dù biết câu trả lời, nhưng vẫn hỏi thì trường hợp khác thì không biết nhưng trong trường hợp này lại giống như tìm cớ để bào chữa cho bản thân(?!), và việc trả lời lại có thể như gián tiếp tạo thêm tội (nếu có) cho người trả lời, việc không nên này lần sau ko làm nữa. Còn Má sau khi bảo ăn sáng thì cũng giống như mọi lần mà cô nàng quên nghi thức (?) này đều bảo rằng điều này không phải là 1 ép buộc của Má dành cho mấy đứa con. Thật sự là dù tình huống nhỏ xíu xiu thôi nhưng do trong lòng khá day dứt nên cô nàng thờ phào và thầm cảm ơn Má. Những người Mẹ là 1 biển mênh mông những điều hiền và ngọt ngào và cảm giác ấy luôn không bao giờ thay đổi mỗi lần đối diện, nhất là khi có điều khó nghĩ trong lòng (chuyện vớ vẩn này vì một số lý do đối với vitvit thì thuộc diện khó nghĩ (NT))
Cảm giác day dứt được giải tỏa thì Rh lại gọi điện thoại báo phải sắp xếp thời gian lùi lại, đi với Ashi và Bạch tuộc vì Raiha có việc gấp. Chờ Ashi và BT đi cho vui cũng là ý định ban đầu của Rh; đồng thời, cũng bởi vì hôm trước Rh lỡ mất dịp ăn chay miễn phí ở quán Duyên Lành =)) nên giờ muốn thử cảm giác ăn ở đó ngon như thế nào. Mọi chuyện với cô nàng vitvit có vẻ thuận lợi quá, được thêm bữa ăn chay miễn phí đầu ngày rằm, thế nhưng chưa kịp qua quán BT đã gọi điện thoại triệu hồi vào nhà cô ấy ngay để... hái mận. Haha, đùa 1 phút, hái mận là chuyện phụ, chuyện chính là cô ấy áy náy chuyện thất hẹn với ông Thienson, thứ 2 nữa là để ông Lãnh chúa, lão Shogun và cô Kim Nguyên ăn hết bê thui Cấu Mống :P nên rủ đồng bọn đến nhanh nhà cổ hòng hối Ashitayto mau xong chuyện.

Mận nhà đây ạ. Dù không ngọt bằng mận mua ở chợ, có những quả hơi chát nhưng bù lại ăn thoải mái không gợn cảm giác sợ sệt, gợn gợn nơi đầu lưỡi vì trái cây ngâm thuốc, phun thuốc... khiến những trái mận ngon hơn rất nhiều. https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102737&d=1371276284
Túi mận nhỏ này sau này được đặc biệt ăn bên triền núi lúc hoàng hôn lúc nói chuyện “nghị sự" nhằm uy hiếp tinh thần và ngầm ngầm kế hoạch mìn Ashitayto và bạch tuộc. https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102738&d=1371276284
Cảnh chờ đợi Ashitayto trong mỏi mòn, rõ là rất tội nghiệp https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102739&d=1371276284

tunbo
16-06-2013, 20:59
Hehe, đi vắng mất mạng mấy ngày, cô Vitvit đánh giúp hay quá - đáng nhẽ dislike cho ... vui, mà quên mât, nhấn nhầm like rồi =))
---------------------------------------------------------------------------------------------------------

Kết thúc cuộc ăn khuya, trả lại sự yên tĩnh cho khu vực chân cầu Rồng bên bờ Đông sông Hàn, tất cả ra về khi đồng hồ đã điểm hơn 23g.
Lãnh chúa nhận chiếc Shogun của Shogun cùng chiếc nón bảo hiểm và trở về chỗ nghỉ.
Như mọi chuyến đi khác, rời khỏi nhà, y thức dậy rất sớm. 4g30 hết ngủ, ngó ra ngoài cửa sổ thấy trời đã hừng lên phía biển, nên y dậy lục cục sắp xếp chuẩn bị linh tinh, rồi mới 5g đã gọi người mở cửa dắt ngựa ra đường.
Khi tới Nhà hát Trưng Vương mới 5g10. Toàn người tập thể dục, lại vòng vèo khắp cầu quay, cầu Rồng, cầu Trần Thị Lý loanh quanh, loanh quanh cho tới 5g45 quay lại Nhà hát Trưng Vương.
Người ở trên sân quảng trường đã vãn – vì họ tập thể dục xong đã về bớt – và y vẫn chẳng thấy ai “quen quen” cả. Chợt nghĩ “Ông Pô nói tập trung 6g30, chả nhẽ không có người ra sớm tập kết đồ à? Hay chiều qua ổng mới thay đổi địa điểm tập trung mà mình đi rồi, không biết?”
Tự hỏi chán chê, tới 6g5ph cũng không thấy có gì mới, bèn móc điện thoại ra gọi ông Pô. Điện thọi kêu tò te tí. Càng nóng máu vì … quê. Thế là cứ bấm (số ông Pô) liên tục, liên tục cho tới khi nghe chuông reng, đúng 6g15.
Ông Pô bốc máy, giọng rất tươi tỉnh (thế mới cú) :
- Ah, em đấy à? Gớm mày làm anh giật cả mình, mở máy lên nó báo ngay có 26 cuộc gọi nhỡ - toàn số của mày :LL. Thế em đang ở đâu đấy, xuất phát chưa?
- Em đang ở sân Nhà hát đây, đợi mãi chẳng thấy anh đến đúng giờ như mọi khi, mới gọi điện. Em ra sớm tiễn anh lên đường, chứ em xuất phát muộn hơn dự kiến.
- Ờ, ờ, thế để anh ra ngay.
Lát sau thấy anh mình áo Phượt, quần cụt, dép xỏ ngón phóng xe ra, túm chân túm tay nói ào :
- Mày thật là … Đằng nào chủ nhật cũng gặp, sáng nay còn phải chạy ra đây cho vất vả. Anh hẹn tập trung 7g kém 15, mày ra sớm thế không có ai là phải.

Thế là mới nói được mấy câu, lác đác người đi trại kéo đến, thì nghe Thiên Lôi gọi, thúc đi. Phải chào ông Pô lên đường. Còn nghe ông anh gọi theo, dặn dò cả đám chạy xe cẩn thận và chúc vui vẻ.
Vòng qua sông Hàn đón nàng Kim đã sẵn sàng, chạy đến cầu Tuyên Sơn, thấy Shogun đang ngáp trên con EN150 xí quắc =))
Ba anh em lên đường nhắm hướng Cầu Mống đi ăn sáng, bởi cô Vitvit sớm tinh mơ nhắn tin có việc, đi cùng cô Bạch Tuộc tới sau.
Ừ thì anh em mình đi sớm, đến ăn sáng uống café trước, lát tụi nó đến … trả tiền. Cũng tốt cả đôi đường.
Tới quán Bê thui Cầu Mống, vừa ăn sáng xong (khi người ta trẻ, người ta ăn rất khỏe, Shogun ăn những 2 tô bún) thì Thienson chạy ngược từ công trường ở Điện Ngọc tới.
Bốn anh em vừa café vừa chuyện như … bão. Gọi điện cho 4 người đi sau, thấy bảo “sắp đến rồi”.
Ừ, chưa đến chả phải “sắp đến” thì là cái gì – trả lời thế chẳng cụ thể gì, gặp bác Thanh là không ổn đấy =))

tunbo
16-06-2013, 21:28
Thật sự, Thienson (theo cảm nhận của Lãnh chúa) là một nhân vật rất lạ lùng.
Nhiều khi y tự nhủ, không thể tin được cái con người kia (ý là … thằng con người kia :LL) lại có thể là chủ nhân của nick Thienson trên mạng.

Nhìn Thienson-thật, không thể hiểu vì sao, y cứ cảm thấy giống “anh Kim Đồng” – chắc do hình ảnh Kim Đồng trong cuốn truyện tranh đọc hồi bé tẹo vẫn còn lưu lại. Trông gã rất hiền lành, chất phác và dễ gần. Mặt tròn, lúc nào cũng cười.
Nhưng ông nick Thienson trên mạng thì khác hẳn, làm quan trên … mạng, khi thực thi công vụ thì có nghiêm, có oách, nhưng không có hách dịch. Còn khi trong vai trò công dân thì ôi thôi …, nếu đại khái hiểu một cách thô (mà không lỗ) “chém gió” là (cầm gì đó, hoặc tay không) chém vào không khí, sẽ tạo ra … gió, thì trình chém gió của Thienson-mạng phải cỡ như … máy bay trực thăng.

Thienson với Shogun là bạn từ hồi ở “không mặc gì” tắm mưa, Phượt Đà quen gọi Shogun là … Thiên Lôi. Hai người hợp thành một cạ mà đi chém gió thì phải gọi là thái phong bạt đỉnh.
Giờ chót, Thienson lại rút lui, vì “anh với em vừa mới gặp nhau hồi … trước Tết rồi còn gì” (phải ghi điều này vào Sổ Thù vặt, hehe). Gã rút lui, Shogun có vẻ như Thiên Lôi hỏng lưỡi tầm sét.

Nhưng đó là trong hành trình, còn lúc này, khi 4 anh em ngồi ở quán Bê thui Cầu Mống thì nhà quán đã tắt quạt trần – vì không cần thiết phải bật :)). Chuyện xe cộ, ngựa ngẽo, chuyện lưu lạc giang hồ, chuyện yêu đương tình ái, … cứ là như hành vân lưu thủy.

Nhưng, đợi mãi, đợi mãi vẫn không thấy 4 đứa đi muộn chạy đến … trả tiền café-ăn sáng cho 4 anh em đúng giờ, Shogun ngó thấy nắng lên cao tít trên ngọn mít bên đường, bèn cau có móc điện thoại ra gọi cô Bạch Tuộc. Shogun thì gầm gào ồn ào, chả biết cô Bạch Tuộc nhỏ nhẹ thỏ thẻ thế nào, gầm gào xong cuộc thoại, gã thở dài bảo chiến hữu thân thiết :
- Bọn nó khôn như quỷ, chạy theo đường mới đang đợi đầu phía Nam cầu Câu Lâu rồi. Kim Nguyên thu xèng làng để thanh toán trận này đi em.

Thế là chung tiền nộp quỹ, và thanh toán trận bắt vạ hụt, rồi Thienson trở lại công trường ở Điện Ngọc, còn 3 anh em nhà nọ lại ruổi ngựa lên đường.
Chạy một quãng ngắn theo đường cũ, qua cầu Câu lâu cũ, thì nhập vào với đường QL1A mới (thực tế là đường tránh Vĩnh Điện). Dưới bóng mát khóm cây đầu phía Nam cầu Câu Lâu mới, 4 ninja nai nịt kín mít đang lấm lét dõi mắt vào con đường cũ từ Vĩnh Điện chạy ra, tuy nhiên khi thấy 3 người kia ló ra, chúng lập tức ngó lơ, rồi giả bộ quay lại nhận ra, hò reo í ới, rồi lên ngựa nhập theo 3 kẻ kia, nhắm hướng Tam Kỳ mải miết phi nước … trung.
Nắng to rồi.

Ashi
16-06-2013, 22:35
Đang đi đường mà nhảy mũi dữ quá, ai dè vô phượt thấy anh em nhắc mình quá trời.:)

Kể từ khi nghe Lãnh Chúa sẽ đột kích Đà Thành thì phiến quân phản động đã tính đến những cung đường sẽ theo lão trong những ngày lưu lại. AShi lần đầu được theo các phượt thủ lão luyện của phượt Đà thì lòng nôn nao dữ lắm, chuyến tích của các lão đại đã được nghe nhắc nhiều nên được theo các đại ka là niềm vui của hắn ta.

Vốn nổi danh ở Phượt Đà là AShi xe độp nhưng dịp này hắn ta không thể đạp đua theo đến Nam Trà Mi nổi vì e rằng chỉ cần đến Cầu Mống thì sẽ phải kêu xe gắn còi quay về Phố. :)) . Trước ngày Lãnh chúa đổ bộ xuống DAD, hắn ta đã nóng lòng tìm 1 e xe gắn động cơ để có thể theo kịp các lão đại, hắn ta vội vàng đảo quanh TP để tìm ra 1 cô nàng vừa cá tính, vừa khỏe mạnh, vừa phải có tính nhà lính một tí, chứ kiểu cô chiêu thì hắn chịu, với không tới. Kinh nghiệm của các Lão đại được hắn ta tham khảo: Thiên Sơn sư huynh, Shogun cũng phải bốc alo lên gọi quanh để tìm cho hắn ta cô nàng với tiêu chí ấy, từ Sài Thành Lãnh chúa cũng lên Internet tư vấn... hắn ta cảm động lắm lắm, ngày ngao du chỉ còn 1 tuần mà "nàng ấy" vẫn bặt tăm. Cuối cùng vào một ngày đẹp trời trong khi cùng cô Vịt đi học về thì hắn gặp nàng ta, một quyết định chóng vánh ngay từ cái nhìn đầu tiên, chiều tối ấy hắn rước nàng về dinh.

Quanh cái sự rước nàng về dinh cũng được giang hồ đồn đại là hắn được cô Bạch Tuộc tậu cho cô nàng ấy! Nhưng mà thực hư thế nào thì cứ để cho giang hồ đồn đại cho nó ly kỳ :))

Thế là từ ngày có Nàng hắn cứ cười suốt ngày vừa đi vừa hát cứ như .... ( hình ảnh xin nợ)

Trong khi chờ Lãnh chúa đáp máy bay xuống DAD cả bọn phản động ngồi chém gió rào, rào, chờ mãi chả thấy đâu có kẻ bảo hay Lãnh chúa buồn vì thiếu tiểu thư ngơ ngác và thèn Mèo nên bảo e boeing quay đầu về lại sài thành rùi ớ nhỉ :D. Và cũng đúng lúc đó 1 cách bắt cá vô cùng sáng tạo và hiệu quả đã được phát hiện, và được kịp thời cập nhật lên mạng cho pakon khỏi vất vả, mà chủ thể để thực hiện được phải là nhân vật số 12 =)).

Chém đến bão cấp 12 thì thấy Lãnh chúa cùng gã Thiên Lôi và thèn Mèo xuất hiện, điều khiến mọi người ngạc nhiên là sao thèn Mèo đã qua Thái về mà vẫn còn quyến rũ đến thế^^.

Vì Zai Bạch Tuộc đành cáo bận và xin lùi giờ xuất phát, cả bọn nhốn nháo còn nàng ta rút vội vì không giám giải trình lý do.

Lại nói về cô nàng của hắn ta, vì mới cưới nên chưa rõ tính nết thế nào, đã muộn lắm rùi nên hắn ta cứ cố mà phóng cho nhanh, bỗng dưng nàng ta đâm ra dở chứng cứ đứng ì ra không chịu đi tiếp. Đúng là cưới vợ cổ điển cũng có cại bất lợi, nàng ta e thẹn nên chẳng báo trước 1 tiếng gì cả, khát nước mà cứ làm thinh và đứng ì ra đó. Rõ khổ! Hắn dùng chiêu nằm dài ra đường năn nỉ mà cũng không ăn thua gì, cuối cùng hắn đành dìu nàng ta 15 phút để đến cho nàng ta uống nước. Nàng lại cười giòn tan, hắn ta thì cú lắm!

Thấy đồng bọn ngồi dài ngồi đường chờ, hắn ta áy náy lắm lắm. Chỉ biết nói hát bài xin lỗi đầy thống thiết. Khi nhập bọn với các lão đại, hắn ta cứ lo lắng nhìn xem sắc mặt từng người mà lòng cứ nơm nớp lo sợ bì vùi dập. May mà các lão rộng lượng, bao la nên vẫn cười vui vẻ, hết cả hồn.

Cô Vịt ơi! để chuộc lỗi hắn ta xin được đưa đón cô đi học mỗi ngày, đồng thời tặng thêm voucher ăn sáng dành cho 2 người tại Duyên Lành nhá ;) .

Vâng, hắn ta lại lót giày hóng bài đây ạ:)

tunbo
16-06-2013, 23:33
Bảy người, 4 ngựa – nói chung số người lẻ - đi đường xa, về mặt “kỹ thuật” là rất ổn, vì luôn có chỗ dự phòng.
Tuy nhiên, bất chấp chuyện “kỹ thuật” lý tưởng ấy, Shogun chạy trên đường nắng, mặt mũi vẫn hằm hằm khó chịu, vì 4 đứa kia – cứ coi như – vô tình chạy lạc qua đường mới nên thoát vụ phạt vạ đi muộn.
Nhưng giang hồ khó lường lắm. Vừa rời QL1A rẽ phải vào đường TL616 ở Tam Kỳ, Shogun ngoắc cả đoàn tấp vào uống nước mía.
Tại đây, mọi người mới bắt đầu thực sự nói chuyện, trêu chọc nhau, vì nãy giờ 4 kẻ kia cứ lầm lũi chạy, lấm lét dòm chừng 3 kẻ đi sớm xem chúng có thái độ gì không. Thấy không khí bắt đầu vui vẻ, cô bạch Tuộc rụt rè đề xuất chuộc tội bằng chầu nước mía. Dĩ nhiên anh em nhà Shogun không đồng ý – ai lại bắt chẹt cô Bạch Tuộc thế, Ashitayto lại … đánh giá.
Nhưng … “anh em nhà Shogun” không dễ gì bỏ qua “tội” né của 4 đứa kia, nên đã có mưu từ trước, giờ mới giở võ ra : yêu cầu chung xèng để chi tiêu trong chuyến đi. Dĩ nhiên khi Shogun với Tunbo đóng bao nhiêu thì tất cả cùng sẽ đóng bấy nhiêu. Ha ha, nhìn qua đã cảm thấy thế nào cũng có người … muốn kiện tụng, bằng cớ là việc cô Bạch Tuộc bắt đầu lẩm bẩm “Giờ đầu tiên đã mất 100k” – dù rằng đâu có phải thế, mà có khi … nhiều hơn thế.

Tiếp tục lên đường, chính thức chạy TL616 thì cũng đã 10g, khả năng muộn, vỡ kế hoạch là lớn.
Nhưng mà … Khi người ta trẻ, chuyện kế hoạch chỉ là để mà … bàn bạc, còn đi là cứ đi, có bao nhiêu đi bấy nhiêu, đi được tới đâu là đi tới đó mới thôi.
Kết quả là, sát 12g trưa mới tới Nhà lưu niệm cụ Huỳnh Thúc Kháng ở Tiên Cảnh – Tiên Phước.


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102742&d=1371393328
Cổng khu Nhà lưu niệm cụ Huỳnh ở Tiên Phước


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102743&d=1371393328
"Mới giờ đầu tiên đã mất toi 100k" của cô Bạch Tuộc đây


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102744&d=1371393328
Đây là ngôi nhà 3 gian, mái ngói, khung sườn gỗ cũ do thân sinh cụ Huỳnh Thúc Kháng xây dựng từ năm 1869, đến nay đã được trùng tu, tôn tạo nhiều lần.


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102748&d=1371393328
Bên trong ngôi nhà.



Sau khi đám người trẻ vào thắp nhang cụ Huỳnh, cả đám kéo nhau ra ngồi dưới bóng mát khóm cây ngay hoàng rào ngoài cổng để nghỉ mệt, chợt phát hiện ra một lối đi nhỏ ngay đầu khoảnh sân, dẫn vào một khu vườn bên cạnh. Lối đi nhỏ giữa hai hàng cây, đầy màu sắc của hoa lá.



https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102745&d=1371393328
Lối đi nhỏ giữa hai hàng cây, đầy màu sắc hoa lá và hoa nắng.


Thấy khung cảnh đẹp rồi là bắt đầu muốn chụp ảnh. Trước khi biến con đường nhỏ đầy hoa lá và nắng thành ảnh trường, ba cô gái nhà ta xin phép cụ Huỳnh cho phép chụp một vài tấm ảnh trước ngôi nhà của cụ.



https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102746&d=1371393328

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102747&d=1371393328
Ba người đẹp trước ngôi nhà cổ.

thienson
17-06-2013, 22:22
Thật sự, Thienson (theo cảm nhận của Lãnh chúa) là một nhân vật rất lạ lùng.
Nhiều khi y tự nhủ, không thể tin được cái con người kia (ý là … thằng con người kia :LL) lại có thể là chủ nhân của nick Thienson trên mạng.

Nhìn Thienson-thật, không thể hiểu vì sao, y cứ cảm thấy giống “anh Kim Đồng” – chắc do hình ảnh Kim Đồng trong cuốn truyện tranh đọc hồi bé tẹo vẫn còn lưu lại. Trông gã rất hiền lành, chất phác và dễ gần. Mặt tròn, lúc nào cũng cười.
Nhưng ông nick Thienson trên mạng thì khác hẳn, làm quan trên … mạng, khi thực thi công vụ thì có nghiêm, có oách, nhưng không có hách dịch. Còn khi trong vai trò công dân thì ôi thôi …, nếu đại khái hiểu một cách thô (mà không lỗ) “chém gió” là (cầm gì đó, hoặc tay không) chém vào không khí, sẽ tạo ra … gió, thì trình chém gió của Thienson-mạng phải cỡ như … máy bay trực thăng.



Hehe đọc cái đoạn ông Tun tả mình mà không nhịn được cười :). Em chả bảo từ lâu là thienson hay Đại Lộ trên mạng với cái thằng người ngoài đời là 2 gã chẳng liên quan gì nhau mà anh? Sao anh cứ thắc mắc thế? À có bạn Mộc miên bên Fb em cũng gặp cà phê vài lần cũng nhận xét trớt quớt như anh :

" Đại Lộ - Thiên Sơn...2 tính cách trong hai con người của một thể xác " gã đã từng tò mò hỏi cắc cớ rằng vậy trong 2 thằng ấy mợ thích thằng nào? Mợ ấy cười bẽn lẽn rồi ngỏn nghẻn đáp : Mợ thương cả 2, kaka

Bữa ni Smod spam quá, hehe

Kim Nguyen
17-06-2013, 23:13
Xin nói rõ là:
- Đồng tình với những câu trên
- Dislike mỗi câu cuối, phải là " bữa nay smod lăng xê mình quá" mí đúng :LL




Bữa ni Smod spam quá, hehe

tunbo
17-06-2013, 23:53
Like KimNguyen vì cái dislike dành cho Smod cùng nội dung nhắn gửi, hé hé
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Dưới lối đi đầy màu lá và màu nắng, những con người trẻ tuổi trông thật là phơi phới thanh xuân. Ôi, khi người ta trẻ, người ta thật dễ thương làm sao.


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102760&d=1371394031
Raiha - Vitvit, hai đứa em làm anh lo suốt dọc đường, tuy mệt mà vẫn tươi cười đến phút chót.


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102756&d=1371393891
Ashitayto - Bạch Tuộc, hai đứa này thì làm mình lo nguyên sáng ngày thứ hai, không dám đi nhanh, cho tới khi chúng nhắn là đã về tới nhà an toàn.

(Ảnh Shogun tiếp tế)



https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102757&d=1371393891
KimNguyen - cười tươi như ánh nắng mai.

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102759&d=1371393891
Vitvit - như chưa từng ... ghét :LL

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102758&d=1371393891
Bạch Tuộc - trong "đại dương màu lá"


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102749&d=1371393535
Bonus Shogun : "Sao mình không ... sái cổ?"

Rời nhà cụ Huỳnh, cả đoàn tiếp tục phi trên đường TL616 giữa trưa, với đích nghỉ tiếp theo là Bắc Trà My.
Qua khỏi Tiên Cảnh, đường bắt đầu vào khu vực đèo núi quanh co, dân cư thưa thớt dần. Giữa trưa, trên đường rất vắng xe cộ, chỉ có 4 con ngựa của anh em nhà Đà Phượt nghiêng ngả ôm cua ngược đường lên núi.

Được cái là 4 con ngựa đợt này đều khá cả. Ngoài con Suzuki EN150 xấu quắc Shogun cưỡi, vừa to vừa yếu, thì 3 con còn lại đều không tệ.
Con Win của Ashitayto tuy có làm người cưỡi … nhọn mông ra (như sau này Thienson phát hiện được), nhưng chạy tốt – dân vùng này thấy chạy Win Tung Của nhiều, cũng vượt đèo dốc phăm phăm.
Con Exciter đời cũ của Raiha thì gọn nhẹ, chắc, khỏe đi ầm ầm.
Duy có con Shogun của Shogun không phải quá cũ, tuy bị chủ (Shogun) bắt chinh chiến nhiều, nhưng đươc cái nó cũng có động cơ 125cc, dư sức vượt đường.

Đường mới bắt đầu dốc lên và quanh co dần, chưa gọi là nguy hiểm, duy có tội là mặt đường hẹp và xấu, đã bắt đầu có những góc cua bị mỏm núi che khuất tầm nhìn. Hậu quả là, Ashitayto suýt bị một đoàn 3 chiếc xe tải chèn bay khỏi đường ở một khu cua trái khuất tầm quan sát, khi cả bọn đang leo lên, còn 3 chiếc xe tải đang bẻ cua trôi xuống.

Thường thì Shogun chạy trước dọn đường, Ashitayto với Raiha chạy giữa, Lãnh chúa chạy sau – vì không hiểu sao y cứ lo lo nếu để Raiha chạy sau cùng. Mỗi khi Raiha tụt lại sau, một lát không ngó thấy trong gương hậu, là y lại túc tắc chậm lại, chờ cho Raiha vượt qua rồi mới kéo theo. Sau có một việc khác, nên y mới không cố tình chạy tụt lại sau cùng nữa. Nói sau.

Từ nhà cụ Huỳnh lên Bắc Trà My chỉ chừng hai chục km, nhưng càng lên gần Bắc Trà My, đường càng xấu và dốc, nên mãi tầm 13g mới lên đến thì trấn Bắc Trà My, tìm quán ăn tấp vào chữa đói cho Shogun.

Polyme
18-06-2013, 15:04
He he! Anh Po vào chém gió góp vui tí nào chứ nghe đồn trong SG thiếu rau xanh trầm trọng =))

Nhân Tunbo lấy cái tiêu đề topic "Khi người ta trẻ" thì anh cũng có những tấm hình "Khi người ta trẻ hơn bây giờ", keke! :)) Ngày này cách đây vừa đúng 3 năm, 5 anh em gồm Bạch Tuộc, Thiên Sơn, Lê Minh Phương, Nga và anh Po đã đi cung đường Mỹ Sơn, qua đèo Phường Rạch, xơi gà đèo Le, Tiên Phước, nghỉ đêm Bắc Trà My. Ngày ấy quan văn còn trẻ hơn bây giờ, sau khi nhậu nhẹt Bắc Trà My, đến gần khuya lại một mình một ngựa chạy về với em yêu vì không xin được quota :((. Hehe! Đúng là "khi người ta trẻ hơn bây giờ" thì chả có gì khó (bắt trước lãnh chúa tí!)

Ba năm trước đây, trên đường về, tới bê thui Cầu Mống có quan võ Thiên lộn ra nghênh chiến, có cả "nhà" và con gái Đại Lộ nữa (lúc đó mới nhõn 3 khẩu thôi). Ashitayto vào xem lúc đó nàng Bạch Tuộc dung nhan...dư lào nhá. Còn lão Po lúc đó vưỡn còn U50 mà giờ đã U60 rồi, hehehe....

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=39410&d=1280824022

tunbo
18-06-2013, 22:43
Bắc Trà My, đầu giờ chiều, trời nắng như rang.

Sau khi loay hoay một hồi … không tìm ra “cái quán quen, ăn ngon lắm” của Shogun, cuối cùng cả đoàn cũng tìm được một quán ăn được ghi là “Nhà hàng …” đối diện cổng sân vận động Bắc Trà My.
Hỏi món gì cũng … không có, chỉ có … hải sản. Shogun phải ngao ngán kêu lên :
- Tôi từ dưới biển lên đây, gà bò gì cũng được, chứ hải sản thì cần gì phải lên núi tìm ăn?

Cuối cùng thì cũng phải ăn … hải sản, và thay vì cái lẩu hải sản, thì dùng nước lẩu ấy và bỏ thịt bò vào. Có người trước khi ăn còn lầm rầm tự nói một mình :
- Hôm nay mùng Một, hoàn cảnh lỡ thế này rồi, đành để hôm sau về ăn chay bù vậy

Shogun cáu cẳn thế thôi, chứ vào cuộc là cấp liệu thùng chạy hết công suất, hải sản hay là lẩu bò – nước hải sản cũng diệt veo veo.
Tiếp theo là bánh suse, bánh ít và trái cây do các cô gái đảm mua từ khi cô Bạch Tuộc “mất toi 100k ngay giờ đầu tiên”.
Khi lôi những món đó ra ăn tráng miệng, mấy người lại đem chuyện “mất toi …” ấy ra chọc cô Bạch Tuộc, kết quả là làm cô … phải bắt gió hồi lâu. May có cô Vitvit lại là cao thủ bắt (gió) bóp (đầu), nên lát sau, cô Bạch Tuộc đã dứt cơn đau … đầu.

Và khi mọi người lục tục lên đường, đã gần 15g. Cái chuyện trễ giờ, vỡ kế hoạch điểm đến đã rỡ ràng như nắng bên ngoài rồi.
Shogun chữa đói nhiệt tình quá, còn con EN150 thì tưng tửng cho chủ một nhát suýt xòe khi trở ngược trượt xuống từ trên dốc quán. Shogun vừa cưỡi vừa bóp thật lực mới tượt được xuống – tuy tư thế hơi … sai, nhưng không đến nỗi đỏ mặt. Sau này mới biết...hậu quả của việc “sai tư thế", nhưng cũng may mà cả hai … đứa không phải thù nhau thêm lần nào suốt dọc đường về sau.

Lại tiếp tục lên đường, từ Bắc Trà My trở đi, đèo dốc quanh co và hoang liêu hơn nhiều, 4 con ngựa nối nhau vượt đường đèo hiu quạnh trong nắng xiên khoai giữa chiều.
Đi được chừng 5km, cô Vitvit mới phát hiện quên điện thoại ở quán ăn, bèn quay ngược lại lấy. Khi đó Shogun đã sắp tới đập thủy điện Sông Tranh 2 rồi, nên hắn không quay lại, mà chờ sẵn ở đó luôn.
Cô Vitvit quay lại lâu chưa thấy, 4 người đứng chờ sốt ruột gọi xem Shogun thế nào, nhưng tiếc thay, điện thoại … bận, gọi không được.
Lát sau, xe cô Vitvit trở lại. Người dân ở đây thật tốt bụng, khi thấy cô Vitvit quay lại, nhà quán reo lên mừng rỡ - như chính họ tìm lại được đồ bỏ quên – và bảo : “đang tính cất đi vì nghĩ hôm sau mọi người mới quay lại, sau khi đã gọi vào số gần nhất trên máy nhưng không liên lạc được”

Chạy tiếp mấy phút đã thấy con đập thủy điện hiện ra xa xa sau một góc cua, nhưng trước nó chừng nửa cây số còn có 2 cây cầu bắc qua sông Tranh, trông cũng đẹp, nên 6 người bèn tấp vào trước, chụp vài nhát ảnh.



https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102762&d=1371394736
Trên cây cầu bê tông, mấy ngôi nhà xa xa phía sau nghe nói là của BQL thủy điện.


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102765&d=1371394736
Cây cầu treo bắc qua sông Tranh trong chiều nắng, dẫn vào khu BQL thủy điện.


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102763&d=1371394736
Đập thủy điện Sông Tranh 2 cách chừng gần cây số phía trước. Shogun chắc đang ngồi hóng gió và tí tách điện thoại rồi.


Rời khỏi cây cầu, thêm chút xíu đường là đến đập thủy điện Sông Tranh 2 đang gây tranh cãi. Từ xa đã thấy Shogun thảnh thơi ngồi hóng gió, nhác thấy hắn vừa nhét vội điện thoại vào túi quần.



https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102761&d=1371394736
Mặt đập - từ TL616 nhìn vào - Ảnh do Shogun tài trợ.

tunbo
18-06-2013, 23:52
https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102849&d=1371572060
Thân đập phía hạ lưu - nghe nói mấy cái vết sẫm màu là vết nước (rỉ) ào ra khi trước


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102851&d=1371572060
Cửa xả của đập, trước đây nước tung bọt trắng xóa ...


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102854&d=1371573449
... nay Thủy điện Sông Tranh 2 bị (tạm) ngưng hoạt động, con đập trở thành ... đập chết


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102852&d=1371572060
Nhìn về phía hạ lưu, thấy 2 cây cầu lúc nãy mới xộc vào. Khuất sau khúc cong bên trái của con sông một qquangx là nơi đặt Nhà máy thủy điên Sông Tranh 2.


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102853&d=1371572060
Ở phía thượng lưu, hồ chứa phẳng lặng soi bóng núi trong ráng chiều buông.

shogun
19-06-2013, 17:10
Mấy hôm nay ho sặc sụa thì ra là lão Tun nói xấu mình trên này. Em ứ cần biết lão viết cái gì (vì có những post dài quá mà em thì lười đọc =))=))=))) em cứ dislike tút vì cái tội PR hình ảnh xấu người khác trước công chúng:gun

thienson
20-06-2013, 17:55
Bác Tun mở topic này gặp cái ngày phải gió nào mà thấy toàn dislike thế :)

tunbo
20-06-2013, 21:24
Bác Tun mở topic này gặp cái ngày phải gió nào mà thấy toàn dislike thế :)

Hehe, công nhận phải gió thật. Đầu tiên là Dislike Queen vào càn, xong tưởng hết nạn thì lại xuất hiện M.r Dislike nữa.
Này Thiên Lộn Shogun : thay mặt Smod thienson, mỗ ban nick cậu 1 tuần, vì tội thù hằn cá nhân (tunbo :gun shogun)


Lại quay về con đập thủy điện Sông Tranh 2 trong buổi xế chiều ngày thứ nhất cuộc hành trình của "đoàn làm phim" Khi người ta trẻ. Trong khi Lãnh Chúa tranh thủ lia mấy nhát về cảnh quan xung quanh, "đoàn làm phim" đã xông vào diễn xuất hăng hái rồi.



https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102856&d=1371573449
Bạch Tuộc : "Buônlậu đó hả? Sao lúc nãy tao gọi mà mày bận máy lâu thế?"


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102855&d=1371573449
Shogun chụp ảnh vãi ... nước đầy đất.


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102857&d=1371573449
Ashitayto đang dỗ cho Bạch Tuộc cười để Vịt ... xử.


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102859&d=1371573449
Bạch Tuộc : "Cô Vịt lui xa ra, muốn chết (với tôi) không?"


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102950&d=1371736464
Chừa chưa? Tôi đang ở ngay bên cạnh đấy nhé.

tunbo
20-06-2013, 21:55
https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102858&d=1371573449
"Đoàn làm phim" diễn không có trật tự gì, đạo diễn Kim Nguyen tay cầm tờ kịch bản, phải gọi điện về hãng nhờ can thiệp.


Thực ra, trong cả đoàn, mỗi đạo diễn Kim Nguyen vất vả nhất, đi "làm phim" Khi người ta trẻ, nhưng vẫn phải giải quyết công việc. Suốt dọc đường phải làm việc qua điện thoại, đến tận phim trường cũng phải lôi giấy tờ với điện thoại ra giải quyết công việc nữa. Thật là ... nếu không đi "làm phim" thế này, chả biết cô ấy tiêu tiền vào lúc nào nữa, làm việc, làm việc, làm việc liên tục (c)

Thấy "đoàn làm phim" bắt đầu diễn ... loạn, Lãnh Chúa bèn thử leo xuống phía dưới thân cửa đập theo lối thang sắt gắn dọc thân đâp, xem có gì hay, có góc nào lạ hay không. Nhưng thang chỉ xuống lưng chừng dưới mặt đập chừng hơn chục mét, không có lối xuống đường máng cong cong, nên lại quay lên.



https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102973&d=1371739342
Trèo xuống hết ống thang thứ nhất, đứng chụp lên ...


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102974&d=1371739342
... rồi chĩa ống chụp mặt hạ lưu con đập ...


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102975&d=1371739342
... tiếp tục trèo xuống ống thang thứ hai, nhưng nó kết thúc ở một hành lang nhỏ ở lưng chừng, nên phải quay lên.

(Ảnh do Shogun tiếp tế)


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102951&d=1371736464
Trèo lên lại mặt đập, thấy đám "diễn viên" đã quay đơ, đạo diễn vẫn đang làm việc.


Trời đã ngả chiều, vạt núi xa xa đã chia làm hai nửa sáng tối rõ rệt ở khúc gấp giữa khe núi, cả đoàn lôi nhau lại làm một nhát tập thể trước khi rời đập thủy điện lên đường.



https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102949&d=1371736464
Đi từ sáng đến chiều muộn mới có được 1 tấm đông đủ.

(Ảnh do Ashitayhoa tiếp tế)

thik_di_choi
20-06-2013, 22:02
Đây là vụ mà ông thất hứa về nhậu và ngủ cùng tôi đêm chủ nhật đấy hả :D. Đi thế này hèn chi vỡ cung. Tự nhận hình phạt đi nhá.

tunbo
20-06-2013, 22:07
Đây là vụ mà ông thất hứa về nhậu và ngủ cùng tôi đêm chủ nhật đấy hả :D. Đi thế này hèn chi vỡ cung. Tự nhận hình phạt đi nhá.

Vầng, thưa Thik Nhận Đai =)), thực ra tôi muốn về đúng hẹn (ngủ với ông) lắm =))
Nhưng ngày cuối của hành trình, khi tôi về đến Đà Nẵng, thì máy bay nó cũng báo "tôi mới đáp xuống Saigon rồi"
Đã muộn cho muộn luôn, nên sau đó 2 hôm tôi mí về :LL

Polyme
21-06-2013, 06:58
Mấy hôm nay ho sặc sụa thì ra là lão Tun nói xấu mình trên này. Em ứ cần biết lão viết cái gì (vì có những post dài quá mà em thì lười đọc =))=))=))) em cứ dislike tút vì cái tội PR hình ảnh xấu người khác trước công chúng:gun

Trông cái bụng thấy...ghê ghê là!!!:D Tun chơi cái ảnh này ác quớ, keke! Thiên Lộn vào đít lai tiếp đi nhá =))

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102743&d=1371393328

shogun
21-06-2013, 22:13
Tưởng đâu phải gơỉ vào sì gòn ít rau xanh chữa táo bón chứ, thì ra là lão vẫn còn bảo trì cái này, mình vào dislike tiếp.

@Lão Po: post cái hình đó là có í đồ trước rồi, lão còn khơi gợi lại nên em dislike luôn cả lão =))

tunbo
23-06-2013, 00:24
Rời khỏi đập thủy điện đã sát 17g, trời vẫn còn nắng.
Nắng cuối chiều rải trên sườn núi, phủ lên tán rừng như một chiếc khăn lụa vàng rực mềm mại.
Con đường ngoằn ngoèo bò lên theo sườn núi - chỗ thì có ánh nắng, chỗ thì khuất nắng bởi mỏm núi che mất – nhìn xa xa giống một con trăn hoa khổng lồ.

Trà Bui ở ngay gần đập thủy điện. Giờ nó cũng như mọi thị tứ nhỏ, bình thường, yên ắng nằm ven đường TL616. Lãnh Chúa có biết một ông anh nhớn, là nhà báo đã giải nghệ, đã được nghe kể chuyện hồi nhiều năm về trước, ông ấy cũng từng lặn lội qua con đường này để đi nằm rừng viết chuyện đào vàng ở Phước Sơn.
Ngày đó, thời huy hoàng rực rỡ của cánh đào vàng Phước Sơn, thì Trà Bui này là điểm tập kết mọi vật dụng, nhu yếu phẩm của phu vàng. Từ đây trở đi, người ta mới bắt đầu gùi hàng theo đường rừng vượt sang Phước Sơn, y được nghe kể về thời xe Min-khờ tống 3, không có thắng vẫn ào ào chạy trên TL616, và ông anh nhà báo khi đó chỉ biết nhắm mắt ôm lấy lưng tay xe ôm sơn tràng.

Đến đoạn này, đường chiều trên núi đoạn thì nắng vàng, đoạn lại tối hẳn, chỉ sau một khúc cua qua mỏm núi. Màu nắng thì đẹp, trời thì lộng gió núi, nhưng không dám dừng chụp choẹt gì nhiều. Một phần vì đường vừa dốc, vừa quanh co uốn lượn, chạy xe cũng rất khoái rồi, vả lại, phía trước sắp tới một cảnh đẹp, nếu không nhanh, tới đó mà trời tối mất thì cũng phí.

Nhưng rồi, mới chạy được một quãng, thấy cây cầu treo bắc ngang con sông thật đẹp, cả bọn lại tấp vào chụp ảnh.



https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102957&d=1371736711
Giờ đã có cây cầu bê tông mới bên cạnh, hình như đường vào Trà Leng.


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102954&d=1371736464
Sông Tranh khúc này có đoạn nhỏ hẹp và chảy qua giữa kẹt núi, toàn đá xanh.


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102955&d=1371736464
Theo năm tháng, những tảng đá bị dòng nước "tạo hình" đủ các kiểu.


Cây cầu bê tông được xây bên cạnh, làm cầu treo trở nên vắng khách. Chợt một chiều được đám khách lạ ghé qua, dừng xe giữa cầu ... "làm phim" rộn rã.



https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102953&d=1371736464
Chụp ảnh cũng phải đứng cho ... có dáng =))


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102956&d=1371736711
Đạo diễn phải đích thân bấm máy, thợ chụp thì đứng ... vuốt tóc, cười duyên =))

tunbo
23-06-2013, 00:46
https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102976&d=1371739342
Ảnh đang đẹp, lòi ra ... phông xấu phía sau :)).


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102959&d=1371736711
Tiểu thư đi bụi mệt phờ.


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102958&d=1371736711
Khi người ta trẻ, thật là dễ thương.


Đang chụp choẹt trên cây cầu treo thì trời đổ mưa, mưa không dày nhưng hạt mưa to như hạt đậu. Cả bọn vội sơ tán máy ảnh, rồi kíp mặc đồ đi mưa và rời cây cầu, nhắm hướng lên Nam Trà My. Shogun còn làu bàu chửi trời mưa làm hỏng cơ hội chụp ảnh.

Mưa vừa đủ ướt láng bề mặt bộ đồ đi mưa của mọi người thì lại tạnh, tuy nhiên mặt đường cũng đủ ướt, và làm lem đất bùn trên mặt đường, nên ôm cua không dám bạo tay như lúc trước. Cũng may là dường như chỉ có mưa ở khu vực nhỏ hẹp đó mà thôi, được vài km thì thấy đường phía trước khô như chưa từng có mưa.

Đoạn này đường lên dốc xuống dốc kèm theo ngoặt trái ngoặt phải liên tục. Có những lúc vừa lên tới đỉnh dốc, lại nhìn thấy … hai con dốc tiếp theo, một dốc xuống, một dốc lên. Cảm tưởng như mình vừa đứng trên đỉnh một nhánh của chữ V, chuẩn bị phi xuống đáy nó rồi lại bò lên nhánh bên kia. Nói chỉ được đến thế thôi, không biết tả thế nào rõ hơn được nữa.

Chừng được nửa tiếng leo đèo, đổ dốc theo sườn núi, thì đến một cái ngầm vắt ngang đường – chính là địa điểm có ngọn thác 5 tầng mà Shogun ngong ngóng nãy giờ. Lại dừng ngựa tụm lại … cởi quần (mưa) giữa đường, và lại kéo nhau chụp choẹt.



https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102962&d=1371736711
Ngựa dừng vó bên ngầm thong thả
Bất chấp trời đã ngả muộn về chiều


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102960&d=1371736711
Ngọn thác nhỏ này, vào mùa mưa sẽ ào ào tung bọt - thác 5 tầng (tên do đạo diễn đặt)


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102961&d=1371736711
Dòng nước chảy qua bên dưới cái ngầm - nơi bầy ngựa đang dừng chân
Shogun dừng ngựa là chạy xuống dưới chân thác, nói "đi cho chuột tắm nước nóng"

thienson
24-06-2013, 08:43
Ông Lãnh Chúa dạo này post hình theo phong cách của cụ :) nên toàn mẫu với ăn nhậu, mà nguyên tắc của em là ứ like hình có mẫu và hình ăn nhậu :D

tunbo
24-06-2013, 23:05
Ông Lãnh Chúa dạo này post hình theo phong cách của cụ :) nên toàn mẫu với ăn nhậu, mà nguyên tắc của em là ứ like hình có mẫu và hình ăn nhậu :D

Hề hề, hồi xưa tôi ... không trẻ lắm, nên đi toàn mỗi mình, lấy đâu ra ảnh ăn nhậu với ảnh có (người) mẫu? Nguyên tắc của tôi là, đã không xem tới thì thôi, xem tới mà không ưa là nhấn Dislike - như Dislike Queen Vitvit hoặc Mr. Dislike Shogun ấy.
---------------------------------------------------------------------------------------------------
Tiếp tục trêu ngươi Smod Spam bằng loạt ảnh "toàn mẫu với ăn nhậu" đây, hehe.


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102963&d=1371736861
Phía trước đầu xe, sau đít xe
Shogun đang tắm chuột dưới khe
Một đám người trẻ ngồi ngắm thác
Sơn lộ nắng tắt, chiều vắng hoe


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102964&d=1371736861
"Ai thấy Shogun, giơ tay trái" - tất cả giơ tay trái.


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102965&d=1371736861
"Ai thấy Shogun cho chuột tắm nước nóng thì quay lại phía sau" - tất cả quay lại phía sau.


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102966&d=1371736861
Bạch Tuộc : "Em thấy mờ mờ thôi, nên ... nhắm nhắm mắt"


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102967&d=1371736861
Vitvit - Raiha : "Bọn em thấy rõ Shogun, nên không nhắm mắt như cô Bạch Tuộc"


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102970&d=1371736990
Shogun : "Trêu ông, ông dzỗi ông ... nằm ra đấy"


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102968&d=1371736861
Vắt vẻo bên ngầm

tunbo
24-06-2013, 23:15
Rời thác 5 tầng khi mặt trời đã khuất bên kia sườn núi, nhưng phía Tây, trời vẫn rạng lên. Cả đoàn người ngựa lại lên xe mải miết vượt đường đèo.
Kể từ Bắc Trà My đi lên, đường thật sự đáng để chạy, cua liên tục, dốc liên tục, ngoặt trái ngoặt phải liên tục, liên tục, hầu như chẳng có mấy đoạn nào bằng phẳng và thẳng được vài trăm met.

Nắng đã tắt, tuy trời còn khá sáng, nhưng thỉnh thoảng có những góc cua chữ Z ôm quanh một vách núi chìa ra, xe trước xe sau loáng cái đã không trông thấy nhau đâu, rồi thình lình lại thấy xe trước hiện ra sau một cua khuất khác, vừa gần, lại vừa xa. Cảm giác chạy xe máy trong chiều muộn giữa đường đèo heo hút, giữa ráng chiều đang dâng đầy dần lên trong các vạt rừng, thật là một cảm giác khó tả.
Xe ôm cua đảo hướng liên tục, cảnh thiên nhiên chìn dần trong ráng chiều quá là ấn tượng, nên cả đoàn người cứ mải miết chạy, ai lái xe thì lo tập trung vào con đường, ai ngồi sau thì trầm trồ trước bức tranh thiên nhiên đang biến đổi từng phút trước mắt.

Dừng lại ở Nam Trà My khi trời đã sâm sẩm. Thị trấn miền núi heo hút, nhỏ bé và yên ả đang bị khuấy động bởi một đám cưới đang mở nhạc đùng đùng – karaoke chứ không phải … đĩa ca nhạc.

Hội ý một chút về địa điểm sẽ nghỉ đêm, chốt lại là phải ngủ lại Nam Trà My, vì đi Tu Mơ Rông còn hơn 70km nữa, đường lại còn dốc hơn đoạn vừa đi qua, hơn nữa là bên địa phận Kon Tum có một quãng dài đường rất xấu, đi tối rất không an toàn. Nhưng quan trong nhất là, Shogun nó đi qua đường này rồi, biết đoạn tiếp theo, cả đường, cả cảnh đều rất đẹp, nên muốn để dành sang ngày hôm sau còn chụp ảnh. Thật là nguy hiểm (và khó lường) :LL

Chốt là thế, nhưng lúc đó trời vẫn chưa tối hẳn, vẫn có thể chạy xe mà không cần bật đèn. Nhà nghỉ trọ thì thấy rồi – chả sợ hết chỗ, vì ở cái thị trấn nhỏ heo hút này, trong một ngày bình thường như hôm nay, khách vãng lai nào có bao nhiêu – cả đoàn rủ nhau chạy tiếp … chơi, tới khi nào tối không thấy đường thì quay lại Nam Trà My ăn uống nghỉ ngơi. Đúng là, Khi người ta trẻ, người ta dám làm đủ thứ mà chả lo lắng gì cả (c)(c).

tunbo
24-06-2013, 23:44
Vòng vèo qua khỏi thị trấn Nam Trà My, tuy thị trấn nhỏ, nhưng cũng có đến vài cái ngã ba, một đoạn dọc theo con sông nhỏ - bên kia là vách núi – và một cây cầu bắc ngang sông. Thực ra Nam Trà My cũng có một “kết cấu” đẹp đấy chứ, chỉ tiếc là nó ở sâu, xa quá trong vùng núi phía Nam của Quảng Nam mà thôi. Sâu và xa quá, không dễ để phát triển.

Đường vẫn vòng vèo lên dốc xuống đèo liên miên. Shogun bảo rằng từ đây trở đi cho tới tận Tu Mơ Rông, hầu như không có nhà, không có người – mà đường thì rất đẹp – vì vậy mới không nên chạy tối, phí cả cặp mắt.
Qua khỏi Nam Trà My chừng chục km, đã bắt đầu phải bật đèn xe, đến một quãng đường một bên là vạt núi thấp, một bên xa xa phía dưới là sông Tranh, do phía núi thấp xuống, nên không gian quang đãng hẳn ra.
Cả "đoàn làm phim" chợt không hẹn mà cùng dừng lại nhìn nhau … cười ha hả :
- Đằng nào mai cũng đi đường này, đằng nào tối cũng phải nghỉ lại Nam Trà My, vậy thì giờ chạy cố cho xa làm gì, mất công tốn xăng chạy ngược trở lại?

Vậy là dừng lại bên đường vắng, giữa núi rừng chập trùng trong màn đêm đang buông xuống rất nhanh, cả bọn móc hết tất cả bánh trái - nói chung là tất cả những gì có thể ăn được – còn trong túi ra … đánh chén.
Đánh chén vừa hết mọi thứ thì trời tối hẳn, phía thung lũng bên kia sông Tranh, đâu đó bập bùng lửa cháy – người dân tộc đốt những vạt rừng nhỏ trên địa thế tương đối bằng phẳng để làm rẫy.

Bỗng chúng phát hiện … sắp mưa. Trời tuy đã tối hẳn, nhưng đám mây đen sì phía xa còn tối hơn cả tối. Vội vàng tập hợp những kẻ lạc rừng, làm vài “bô” trước khi cuống cuồng rút chạy về phía cửa Sinh của trận đồ bát quái giữa rừng đêm. (Cũng may biết dừng lại sớm mà ngồi chém gió, lúc nãy mà chạy tiếp thì chắc chắn sẽ sa lầy vào cửa Tử rồi)



https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=103063&d=1372091980
Tự dưng đêm hôm sắp mưa gió đổ xuống, lại kéo nhau đến nơi rừng hoang núi thẳm ... ngồi chơi :))

(Ảnh từ Ashitayto cứu trợ)

mpt4cus
24-06-2013, 23:52
Em chỉ thích đọc đoạn có chữ.Còn những đoạn hình ảnh thì dislike vì ảnh thấy zìm hàng diễn viên quá. Haha :p

tunbo
26-06-2013, 23:11
@ Mtp 4cục : hình ảnh có tính ... minh họa, dìm hàng thật là trong những đoạn có chữ mà =))
------------------------------------------------------------------------------------------------

Trở ngược xe chạy về Nam Trà My, đường núi heo hút tối om om, mây đen còn hơn cả trời tối ùn ùn kéo đến. Gió núi bắt đầu rít lên veo véo bên tai, 4 con ngựa phi nước đại, tiếng vó vang vọng vào vách núi dữ dội.

Cô Bạch Tuộc ngày hôm sau có việc, buộc phải trở về - điều đó thì cô ấy nói từ trước khi lên đường – việc đột xuất mới phát sinh. Mọi người trong đoàn đều ra sức động viên cô ấy tiếp tục hành trình, nhưng khi nãy ngồi giữa đường chơi, cô vẫn tỏ ra dứt khoát sáng sớm mai từ Nam Trà My quay trở lại theo đường vừa từ ngoài Tam Kỳ vào.

Lúc ấy, Lãnh Chúa và Kim Nguyen chạy sau cùng, tự dưng y nghĩ ra trò nhát ma cô Bạch Tuộc, để sáng sớm hôm sau cô ấy không dám về từ tờ mờ sáng. Thế là y giật ngựa phi gấp lên, vượt qua Raiha, sắp bắt kịp ngựa cô Bạch Tuộc, y giả tảng la thất thanh :
- Ma! Ma! Ma … a …!

Và tiếp tục quất ngựa phi nước đại vọt lên trên. Sau đó, hầu như y không chạy cuối nữa =))

Vừa nhát ma cô Bạch Tuộc xong, trời đổ mưa lắc rắc, còn dăm km nữa mới về đến Nam Trà My. Mưa hạt to, nhưng lại rất thưa, nên cả bọn cứ cố chạy nhanh, hy vọng về đến Nam Trà My trước khi nước trời ào ào dội xuống. Nhưng trời không chiều lòng người, mưa lớn và dày lên rất nhanh. Ashi-Bạch Tuộc và Raiha-Vitvit khoác đại áo mưa cánh dơi lên và vọt mất hút phía trước. Shogun và Lãnh Chúa vướng máy ảnh nên phải dừng lại tìm cách che chắn bảo vệ máy và khi Kim Nguyen cùng Shogun mặc xong bộ đồ mưa, Lãnh Chúa đã … ướt hết quền rồi =)) – áo khoác y mặc vốn chịu mưa rất tốt, nên kệ, tim ấm là được rồi, không thể chết được.

Mưa núi đêm ầm ập đổ xuống, đèn pha dưới màn mưa dày đặc chiếu xa được có mấy met, hai ngựa ba người “anh em nhà Shogun” vừa chạy vừa dò tìm 4 đứa kia mà không thấy, khi về đến nhà trọ, không thấy chúng đâu, vội gọi điện tìm.
May quá, chúng chỉ rẽ nhầm đường ở ngã rẽ cuối cùng, nên mấy phút sau cũng về đến nơi, uớt lướt thướt, lạnh run lập cập.

tunbo
26-06-2013, 23:24
Ha ha, về đến nhà nghỉ Lãnh Chúa mới nhớ ra là đem có … mỗi cái quần dài, và giờ nó ướt rồi =)). May còn tiện tay nhét thêm cái quần đi mưa – nó nhẹ và mềm như quần vải - đại khái giống cái quần thể thao. Thế là vẫn chưa bi đát lắm.
Phân chia phòng ốc xong xuôi, gột sạch bụi đường, lại tươi tỉnh cả đoàn kéo nhau đi măm tối. Cũng may lúc đó mới đâu 8g tối, chưa đến mức 9g như Shogun dọa lúc ăn trưa.

Thị trấn Nam Trà My bé tí, giờ đó các quán ăn đóng cửa gần hết, còn mỗi quán ở ngã ba đường, giữa thị trấn – mà cũng không còn cơm, chỉ còn bún, hủ tíu,… đại khái là các món ăn … chơi.
Cả đoàn kéo vào “đập phá linh đình” mỗi em hai tô bún to bự, rồi lặc lè bê bụng rời quán, bàn nhau kiếm trò gì tiêu thực cho dễ ngủ. Mà ở nơi núi rùng heo hút thế này, buổi tối làm gì có nhiều trò, ngoài việc đi hát Karaoke? Vậy là không mất quá 5 phút, đã tìm ra chỗ hát.
Bia và trái cây được bê lên, nhạc đã nổi. Ban đầu còn chưa vào phom, chỉ đẩy đưa mấy bài sên sến :D, rồi đến khi chợt … người ta trẻ, chỉ chọn những bài ồn ào sôi động.
Và thế mới biết, khi người ta trẻ, người ta … nhảy múa hết mình (beer)(HH)=))



https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102972&d=1371736990
Khi người ta trẻ, nó phải thế này ("Ashimôngnhọn" vì chạy Win - Thienson phát hiện ra điều đó (c))

Kim Nguyen
03-07-2013, 01:21
Lúc ấy, Lãnh Chúa và Kim Nguyen chạy sau cùng, tự dưng y nghĩ ra trò nhát ma cô Bạch Tuộc, để sáng sớm hôm sau cô ấy không dám về từ tờ mờ sáng. Thế là y giật ngựa phi gấp lên, vượt qua Raiha, sắp bắt kịp ngựa cô Bạch Tuộc, y giả tảng la thất thanh :
- Ma! Ma! Ma … a …!

Và tiếp tục quất ngựa phi nước đại vọt lên trên. Sau đó, hầu như y không chạy cuối nữa =))

Có một bí mật thế này đây ạ: anh Tun Bo nhác ma cô Bạch Tuộc thì cô Bạch Tuộc không sợ mà Kim Nguyên thì lại run. Giữa núi rừng như thế, phía sau xe lại toàn một màu đen như mực, tưởng tượng có một cái bóng nào đó dát qua, eo ơi, có ai mà không sợ cơ chứ. Anh Tun Bo còn không nhớ trưa hôm nay anh Tun Bo đã kể về chuyện anh gặp ma trên đèo Violec: có người ngồi sau lưng anh, khi anh xoay chiếc máy ảnh ra đằng sau “người ấy” còn bảo là “vướng”. Thế có chết không cơ chứ, hôm nay là ngày rằm đấy anh Tun Bo ạ, lúc trưa nghe anh kể đã lạnh sống lưng rồi, huống gì bây giờ là chập choạng tối thế này mà anh còn la toáng lên là Ma...Ma...Ma, Kim Nguyên cứ nghĩ trong đầu là mình đang “giành” chỗ ngồi sau lưng anh Tun Bo của “ai đó”.
KN đặc biệt sợ khi đi trong đêm tối, nên lúc nào cũng nói Xế để xe của mình đi giữa, cứ thấy có ánh đèn ở phía sau là yên tâm, hễ không có ánh đèn hoặc ánh đèn chạy lùi lại phía xa một tí thì lại thấy lo ngai ngái. Chuyến Tây Bắc tháng 9 năm ngoái, khi nghe anh Giang (Kẻ Đi Tong) kể về chuyện anh Sachs khi đi phượt Tây Bắc được anh Chín (nhà phượt SG bị nạn phải nằm lại trên đường đi Tây Bắc) sửa xe giúp lúc chạng vạng tối thì KN đã không dám quay lại nhìn phía sau lưng khi xe chạy trong đêm tối trong suốt chuyến đi đó rồi, bây giờ lại nghe chuyện anh Tun Bo gặp ma trên đèo Violec thì người nó cứ gọi là run cầm cập :(
Người ngồi sau thì thế đó, mà anh Tun Bo lại nhác ma cô Bạch Tuộc, chịu sợ sao thấu hả anh Tun Bo! :((




Cả đoàn kéo vào “đập phá linh đình” mỗi em hai tô bún to bự, rồi lặc lè bê bụng rời quán,

Anh Tun Bo chắc hông có sở trường trong chuyện ẩm và thực nên có vẻ nhớ chưa chính xác í nhỉ, Kim Nguyên thay mặt anh Shogun (dù biết là lão ấy sẽ dislike bài post này nhưng vẫn thay mặt lão vì lão là người có sở trường nhất so với cả đoàn về chuyện thực và ẩm :LL) đính chính thế này ạ: có 2 số 14 và 1 số 4, đó là 14 tô bún và 14 quả trứng cộng thêm 4 cái bánh tráng tổ chảng cho 7 người. Sự gọn ghẽ và sạch sẽ của cái hóa đơn tối đó nó rất chi là giống với “sự sạch sẽ” và “gọn ghẽ” của những tô bún và những quả trứng vậy ạ. Đúng là khi người ta trẻ, người ta…ăn khỏe, anh Shogun nhỉ?

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=103552&d=1372786899

tunbo
03-07-2013, 21:20
Công nhận chuyện ẩm thực, Lãnh chúa ta thua thiệt nhiều so với mặt bằng chung :)
Nhưng Shogun cũng đã phát hiện ra là, còn có trò để đỡ thiệt thòi với mọi người, đó là đi ... Khi người ta trẻ (c)
-------------------------------------------------------------------------------------------------------

Chuyện cô Bạch Tuộc và Ashitayto hôm sau phải trở về sớm.
Thực ra cô nàng là người máu me chuyến đi này thuộc loại nhất nhì. Nhưng có những chuyện đột xuất sát ngày đi mới xảy ra, làm cô ấy khó xử. Nhưng máu đi thì vẫn đầy trần, nên vẫn đi, chỉ là sớm hôm sau tách đoàn trở về sớm mà thôi. Chuyện ấy, cô Bạch Tuộc nói với mọi người từ trước khi đi.
Mọi người cũng ngấm ngầm bàn nhau … úp sọt lại cô ấy, để không về được, để đi cùng đoàn đến hết hành trình, dù sao những việc khiến cô ấy phải nhất quyết trở về - theo cái nhìn của cả bọn – chưa đến nỗi phải như thế, hơn nữa cô ấy có 2 việc phải có mặt, mà bản thân 2 việc ấy cực kỳ trái ngược nhau, có thể lấy việc này làm lý do vắng mặt việc kia (như kiểu thi vấn đáp, trò đá chân cả 2 thầy dưới gầm bàn)
Lúc ăn tối ở Nam Trà My, Lãnh Chúa nửa đùa nửa thật bảo :
- Ashi cứ nghĩ xem, đoạn đường mình đi cả ngày hôm nay, mai mi phải chạy trong có gần nửa ngày thôi đấy. Thấy có kịp được thì hãy chạy, không là việc cũng hỏng, đi chơi cũng không trọn.

Thực ra, cả bọn đã âm mưu giữ hai người lại đến hết hành trình – nhất là “ba anh em nhà Shogun”. Trước khi đi ăn, Shogun vào mượn dép chủ nhà nghỉ, đã bí mật dặn dò ông ta khóa cổng nhà nghỉ, và mở thật muộn (gã nói rõ luôn là có 2 đứa muốn về sớm, nhưng trễ giờ là chúng không về được, mà cả nhóm muốn làm chúng trễ giờ, để ở lại đi cùng tiếp mà thôi). Ông chủ nhà nghỉ hiểu ra vấn đề, gật gù hứa với Shogun từ chập tối.

Đến khi hát hò nhảy múa, bia bọt xong, mặc dù vẫn hừng hực khí thế … “Khi người ta trẻ”, nhưng vì cung đường ngày hôm sau không đơn giản, nên dù mới … gần nửa đêm, cả bọn kéo nhau về đi nghỉ.
Khi liếc thấy cổng khu nhà nghỉ có cả chỗ khóa ngoài và trong, Shogun cấu tay Lãnh Chúa, nháy mắt đầy ẩn ý. Đương nhiên với âm mưu tìm đủ cách giữ hai người bạn trẻ lại, Lãnh Chúa cũng … soi mói mọi ngóc ngách khu nhà nghỉ, đặng tìm cách gây khó dễ không cho hai đứa kia đủ thời gian chạy về.
Khi đèn đóm đã tắt, Shogun lại … đá chân Lãnh Chúa, chờ nghe tiếng cậu Ashitayto thở đều đều, Lãnh Chúa nhẹ nhàng trở dậy, lẳng lặng lấy khóa phòng của mình đem ra … khóa luôn cổng nhà nghỉ thêm một phát nữa, rồi quay vào giấu chìa khóa dưới gối, phía giữa y và Shogun. Sau đó, hai gã yên tâm quay sang khò.

Và rạng sáng hôm sau, một chuyện rất kịch tính đã xảy ra (mà nhờ chuyện kịch tính ấy xảy ra) cuối cùng cô Bạch Tuộc và cậu Ashitayto vẫn lên đường trở ngược về Đà trong sự tiếc nuối của đồng bọn. Tận khi hai cô cậu lục sục dắt xe ra, cả đám mới biết – vì chủ quan nghĩ rằng mưu kế của mình dã có thể cầm chân 2 người không thể xuất phát đúng giờ, nên cả bọn đều lăn ra ngủ như chết :))

tunbo
03-07-2013, 21:36
Sáng sớm ngày thứ hai của chuyến đi.

5g sáng, cô Bạch Tuộc nhẹ nhàng thức dậy xách hành lý rời phòng, gọi điện vào máy Ashi thúc về. Tuy nhiên trong lúc chờ Ashi tỉnh ngủ, cô đi ra cổng và phát hiện cổng bị khóa bởi 2 cái khóa.
Ashi ra, hai người kéo sang gõ cửa chủ nhà nghỉ nhờ mở cổng.

Chuyện chủ nhà nghỉ đã hứa với Shogun không mở cửa sớm, mà cuối cùng vẫn mở, sau này KimNguyen mới tình cờ biết được – cũng khó trách ông ta.
Còn chuyện Ashi tìm được chiếc chìa khóa mà lãnh Chúa dùng chính khóa phòng của mình để khóa cổng, thật sự buồn cười và … khó mà tin được.

Nguyên do, khi cô Bạch Tuộc gọi điện kêu cậu Ashi dậy, Lãnh Chúa cũng nghe thấy tiếng điện thoại Ashi reng, y khẽ cấu cho Shogun một phát. Anh chàng ngơ ngác hé mắt nhìn, rồi hiểu. Hắn bèn lần tay dưới gối lấy cái chìa khóa … bỏ vào miệng ngậm, rồi nhìn Lãnh Chúa cười rất tinh quái – đúng là giấu vào cái chỗ ấy, rồi giả vờ ngủ, cứ cho cậu Ashi lẳng lặng lật tung hết đồ đạc trong phòng, móc hết các túi quần túi áo của Lãnh Chúa, Shogun, Raiha,… cũng không thể tìm ra chìa khóa. Bọn chúng chỉ cần giữ chân Ashi-Bạch Tuộc đến chừng hơn 6g30 là hai đứa không thể đủ thời gian về đến Đà đúng giờ cần về.
Nhưng … Thiên Lôi tính không bằng Trời tính. Bỏ chìa khóa cất vào miệng được chưa đầy một phút, hắn … lại ngủ quên luôn, chứ không phải giả vờ ngủ nữa. Còn Lãnh Chúa thấy hắn giấu chìa khóa vào … chỗ đó, cũng yên tâm, đâm ra cũng gà gật ngủ tiếp.

Ashitayto vẫn tưởng mọi người ngủ say – cậu hoàn toàn không biết việc hai ông anh vừa nháy nhau cất giấu chìa khóa – nên cứ lẳng lặng, bí mật nhẹ nhàng mò tìm chìa khóa nơi giường hai ông nhớn đang ngủ.
Đang loay hoay nhẹ nhàng lật góc gối, mép mền, sờ túi quần trên móc,… mãi không thấy chìa khóa đâu. Bỗng nhiên nghe Thiên Lôi … ngáy =)).

Chuyện Thiên Lôi ngủ ngáy như sấm, cả làng Đà đều biết, nhưng lúc đó Ashi nghe tiếng ngáy của Thiên Lôi mà giật mình sởn hết da gà. Tiếng ngáy của hắn vừa có âm ngáy bình thường, vừa có âm thanh của muỗng chén va vào nhau lanh canh =))=)). Ashi đang giật mình đứng tim, bỗng thấy Thiên Lôi … nhổ phì ra một cái, và tiếng kim loại (từ mỏ Thiên Lôi) rớt xuống nền nhà, làm Ashi sáng rực mắt : Chìa khóa đây rồi.
Cậu bèn nhặt lên bằng hai đầu ngón tay, tiện thể, lau luôn vào áo Thiên Lôi, thầm nghĩ : “Thằng cha già này giấu ở trong mỏ, bố ai mà nghĩ ra để tìm. May mà mắc tội ngủ ngáy o o như … gà”.

Khi chúng loạch xoach dắt xe máy ra, chính cô Vitvit bên phòng nữ phát hiên ra đầu tiên, ngóc dậy không thấy cô Bạch Tuộc, cô Vitvit bèn móc điện thoại nhắn tin cấp báo Lãnh Chúa “ Đại k, cô Bạch Tuộc về rồi”
Lãnh Chúa giật mình chồm dậy chạy ra ngoài cổng, đã thấy cô Bạch Tuộc đã nai nịt gọn gàng, đang ngồi ôm phía sau Ashitayto trên chiếc Win rồi.
Thấy y ló ra, hai đứa cười ỏn ẻn và … chào đại ka, chúng em về trước. Lãnh Chúa ngẩn người ra, vừa thấy lo cho hai đứa, vừa không hiểu sao chúng lại có chìa khóa mà về. Y muốn dặn nhiều, nhưng có những chuyện không nói được dễ dàng, nên chỉ dặn Ashi đang còn tối trời, chạy xe cẩn thận, có gì cứ alo cho đoàn.
Thực ra y lo đường trơn do mưa, lại đang sương mù khó nhìn, chạy xe nguy hiểm; mặt khác tuy là có hai người, nhưng lại chỉ có 1 xe, cho nên lỡ xe có trục trặc, thì cũng bó tay với nhau. Nhưng nói ra sợ hai đứa lo theo, nên khi bóng hai đứa … trẻ khuất sau khúc cua trên dốc, y móc điện thoại ra nhắn theo : “Chạy từ từ thôi, đủ thời gian về đến Đà Nẵng trước 11g, không phải vội. Xe cộ có trục trặc gì, hoặc mỗi khi dừng nghỉ thì nhắn tin lại cho mọi người yên tâm”

Lat sau, một tin nhắn bay tới : “Thank, đại ka yên tâm, em sẽ cập nhật hành trình”

tunbo
07-07-2013, 02:26
Hai đứa … trẻ đi ngược trở lại, lên con dốc đầy sương mờ mịt, tiếng xe nhỏ dần và tắt hẳn sau màn sương. Khi Lãnh Chúa quay trở lại phòng, thấy cả đám đã ngủ tiếp – vì lúc ấy còn sớm lắm, mới hơn 5g – y lại bồn chồn quay ra cổng nhà nghỉ ngồi ngó ra đường.
Cả bọn sau đó thức dậy sớm, nhưng dậy muộn. Chúng cứ nằm trên giường trò chuyện. Thật là … buổi sáng vùng núi trong lành thế này mà không chịu ra ngoài hít thở gì cả. Nhưng Lãnh Chúa không giục, cũng không sốt ruột, chính y cũng trùng trình giờ xuất phát, vì cứ lo hai trẻ kia đi đường trục trặc cần sự trợ giúp, vậy thì vội gì.
Bữa sáng diễn ra tận lúc hơn 7g, vẫn ở cái ngã ba giữa thị trấn ấy. Nhưng sáng nay là mì Quảng – vẫn mỗi em 2 tô, trừ Lãnh Chúa.
Rồi cũng đến giờ lên đường. Tuy cả đám đều ỉu xìu bớt vì úp sọt hụt Ashitayto với Bạch tuộc, nhưng khi dắt xe ra đường, lại bắt đầu hứng khởi.

Hơn 7g30, sương đã tan, nắng đã bắt đầu rót vàng lên các sườn núi, trời trong lành và se se lạnh thật dễ chịu. Những đỉnh núi trùng điệp bao quanh thị trấn nhỏ yên bình, dãy núi phía Tây vẫn còn đang được phủ ngang sườn một dải mây dài trắng tinh, như một cô gái đang cố ngủ nướng khi nắng đã lên.



https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102985&d=1371971738
Dãy núi phía Tây còn đang phủ ngang sườn dải mây, như một cô gái đang ngủ nướng.

tunbo
10-07-2013, 00:09
5 người trên 3 ngựa sắt lại thong dong lên đường, tạm biệt Nam Trà My.
Đường núi quanh co, mới đi trong nắng vàng thoắt đã vòng vào bóng núi. Nắng vẫn rải vàng trên sườn phía Đông rặng núi, gió trong lành thổi vi vút, không khí cực kỳ dễ chịu. Cả bọn tuy xuất phát muộn nhưng đi không nhanh. Có thể là vì muốn hưởng thụ buổi sáng trong lành miền cao hoặc vì lý do gì đó khác. Riêng Lãnh Chúa thì thấy đi chậm cũng … được, y vẫn ngay ngáy lo hai đứa kia trục trặc dọc đường.
Đi chừng 1 giờ, đến đường rẽ vào núi Ngọc Linh.



https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102986&d=1371971738
Lối rẽ phải vào núi Ngọc Linh (đường TL616 trên cao, cong về phía bên trái)


Đoạn này đã ngược lên khá xa đập thủy điện Sông Tranh 2, chưa phải mùa nước nhưng dòng sông vẫn có nước chảy chứ không chết lặng như đoạn dưới đập. Thậm chí có những chỗ, dòng chảy khá xiết len lỏi qua những tảng đá ngổn ngang dưới lòng sông.



https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102989&d=1371971738

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102990&d=1371971738
Nhìn về phía hạ nguồn sông Tranh, TL616 tít trên cao bên phải bức ảnh


Dãy Ngọc Linh nổi tiếng có vài đường vào, và đây là một trong số ít đường vào núi. Con đường này, hai năm trước đây, Shogun cùng cô Bạch Tuộc (và Masara, Kàrem) đã từng cơm đùm gạo nắm lặn lội tìm vào. Chỉ là do tính toán thực phẩm chưa chuẩn mà phải quay ra giữa chừng. Nghe đâu, ngay bữa đầu tiên của cuộc hành trình, số thực phẩm dự kiến cho 2 ngày đã … hết nhẵn.
Hơn 2 năm, hồi ký về cuộc lên núi tìm sâm của Shogun ngày ấy cũng mới qua được chỗ này một chút, chắc bởi vì qua đoạn này không xa, chúng phải bỏ xe lội bộ, nên … chậm cả hồi ký.



https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102987&d=1371971738
Hơn 2 năm trước, Shogun và Bạch tuộc từng tiến qua cây cầu này đi sâu vào trong núi.


Cả đám nhanh chóng để bầy ngựa vào bóng mát của bụi cây đầu cầu, rồi tìm đường lội xuống lòng sông. Lòng sông Tranh đoạn này không quá hẹp như đoạn chảy qua kẽ đá phía dưới Nam Trà My, lòng sông cũng lổn nhổn đầy đá tảng, nhưng dòng nước mát lạnh, trong vắt chảy khá mạnh, tạo ra những xoáy nước tung bọt trắng phía sau những tảng đá lớn giữa dòng. Dưới lòng sông nhìn lên, cây cầu bắc ngang sông vào chân núi Ngọc Linh trông cũ kỹ rêu phong như mặt thành của một pháo đài cổ. Cảnh sắc hoang sơ mà đẹp nao lòng.



https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102991&d=1371971738
Những con ngựa sắt được đưa vào bóng mát bụi cây ven đường, các chủ nhân ào xuống lòng sông đầy đá.


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102988&d=1371971738
Nhìn về phía thượng nguồn, dòng nước mát lạnh, trong vắt len lỏi giữa những đá và đá để chảy về xuôi.


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102996&d=1371971943
Dưới lòng sông đầy đá nhìn lên, cây cầu trông như mặt thành một pháo đài cổ với các ô núp xen kẽ các lỗ châu mai.

shogun
12-07-2013, 08:06
Đúng là chậm cả hành trình chậm cả hồi ức.
@ Vit: em đi chợ mua bia về anh em mình bắt ghế ngồi nhậu chờ lão thò đầu ra là dislike, tiện mua luôn cho lão ấy ít rau xanh chứ không tới sang năm cũng chưa có cái mà dislike hehehe

tunbo
14-07-2013, 08:50
Cảnh núi rừng sông suối thì đẹp, mà người ta thì ... trẻ, không tránh khỏi việc chụp choạch liên hồi :))
Nhưng tương lên nhiều, ngại Smod spam thienson lại vào ... spam :LL, nên chỉ ví dụ một số



https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=104021&d=1373765852
Xem tay trong bụi cỏ tranh.


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=104022&d=1373765852
Thiếu mỗi thằng chụp

Ảnh do Shogun trợ cấp


Người ta nói rằng nơi rừng núi heo hút thường có ... ma. Trên thượng nguồn sông Tranh cũng vậy, có ma. Mà là ma nước, xuất hiện cả vào ban ngày =))



https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102992&d=1371971943

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102995&d=1371971943
Ma nước sông Tranh nhảy múa giữa ban ngày


Dừng lại chơi dưới sông Tranh khá lâu, nhận được tin nhắn của cô Bạch Tuộc nói đã về đến Tiên Phước, tất cả mới thở phào – đoạn đường vắng và nguy hiểm chúng đã an toàn vượt qua rồi – từ Tiên Phước trở về thì lại đông đúc cửa nhà, cũng bớt lo nhiều.
Sau khi nhận được tin cô Bạch Tuộc, 5 người rời đường vào núi Ngọc Linh, trở lại đường TL616 tiếp tục hành trình.

tunbo
14-07-2013, 09:38
Đường vẫn càng lúc càng dốc lên cao, ngoằn ngoèo uốn khúc liên tục theo thế núi. Đến đoạn này, núi khá cao, bóng núi có đoạn đổ bóng dài che khuất nắng. Nhìn ra phía trước thấy nắng vàng rực trên sườn núi xa xa, nhưng hiện tại lại đi trong bóng núi, lành lạnh vào lúc giữa ngày. Sông Tranh vẫn uốn lượn song song với con đường, phía bên kia sông bắt đầu cặp theo một dải núi cao không kém.
Vậy là ta đang đi dọc ngược theo thượng nguồn sơ khởi của sông Thu Bồn – Lãnh Chúa nghĩ thầm. Y biết rằng sẽ không có điều kiện để đi tới những nhánh suối nhỏ khởi tạo ra con sông nổi tiếng xứ Quảng, nhưng đi ngược sông lên được đến những đoạn như thế này đã là một điều y từng mơ ước.
Càng lúc, núi hai bên sông càng cao. Đi dọc theo con sông, tức là đang đi trong một kẽ núi khổng lồ, dài hun hút.
Càng đi, càng bắt đầu thấy hai dãy núi đâm lại gần nhau dần, sông vẫn uốn khúc men theo sườn núi, róc rách chảy cạnh con đường vắng. Bên những vạt sườn núi bị phong hóa lâu năm, xuất hiện các thửa ruộng bậc thang xanh mướt. Ruộng bậc thang thì chắc vùng đồi núi ở đâu cũng có. Tây Bắc, Hà Giang thì quá nổi tiếng về ruộng bậc thang rồi, ngoài ra y đã từng được thấy ruộng bậc thang ở Tây Nguyên, và bây giờ là ruộng bậc thang ở vùng núi Trung bộ.



https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=104026&d=1373768769
Ruộng bậc thang ở Quảng Nam, trên đường TL616


Rồi y chợt thấy con đường lấp ló phía sườn dãy núi bên kia, tít trên cao. Vậy là sắp lượn qua bên dãy núi bên kia, vòng ngược lại với hướng đang đi tới, và còn lên cao nữa. Cảnh tượng này làm ý nhớ đến đoạn đường núi từ Bảo Lạc qua Cao Bằng hồi Tết năm nào. Cũng mê mải chạy men sườn dãy Pi A Oắc, chạy miết rồi nhìn thấy con đường ở sườn dãy núi bên cạnh, và để đến được đó, còn phải chạy mãi mới đến chỗ giao nhau giữa hai dãy núi để rồi ngoặt ngược lại hướng mình vừa chạy tới.

Cuối cùng điểm ngoặt ấy cũng hiện ra sau loạt thửa ruộng bậc thang, một cây cầu bắc ngang sông, dẫn con đường ngoặt lên sườn dãy núi bên kia sông, theo hướng ngược lại, và dốc lên cao vút.



https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=103000&d=1371972215

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=103001&d=1371972215
Qua các thửa ruộng bậc thang, con đường ngặt qua sông trở ngược hướng sang sườn dãy núi bên cạnh ...


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=103007&d=1371972405
... và tiếp tục dốc lên cao mãi.

tunbo
27-07-2013, 23:44
Con đường dần dần cong về phía Tây theo mạch núi, dần dần tách ra xa khỏi hướng cũ, đoạn TL616 vừa vượt qua khi nãy bên dưới bắt đầu khuất dần khỏi tầm mắt.



https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=103009&d=1371972405
Đoạn đường vừa vượt qua phía dưới, bắt đầu xa dần.


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=103010&d=1371972405
Một chòm bản nhỏ chênh vênh bên sườn núi



Trên hầu hết những cung đường đèo dốc đã qua, một hình ảnh Lãnh Chúa rất hay gặp, là những cội cây đứng cheo leo bên bờ vực ở ngay khúc cua. Mùa Đông ngoài Bắc thì thường là những thân cây với cành khẳng khiu trơ trụi lá vươn lên nền trời xám xịt mây, bên cạnh vách núi đá cũng trơ trụi cỏ cây. Còn ở đây, trên miền núi cao Tây Nam xứ Quảng, rừng vẫn còn chút xanh. Cây cũng không đến nỗi khẳng khiu trụi lá, và trời đầu hè miền Trung cũng xanh ngắt, không xám xịt mây như mùa Đông ngoài Bắc.



https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=103008&d=1371972405
Đường dốc lên cao, giữa trời xanh
Cheo leo bờ vực, cạnh khúc quanh
Cội cây vươn thẳng lên trời biếc
Nắng tưới vàng ươm khắp lá cành


Đường xoắn theo từng trái núi men lên, hết núi này qua núi khác, lát sau không còn thấy con đường bên dãy núi bên kia sông nữa, chỉ còn trước mắt những con dốc cao vút, nhưng khúc cua cùi chỏ mà mặt đường chỗ góc cua trông như một chữ V vừa gẫy vừa vênh. Chạy xe trên con đường vòng vèo trên sườn núi cheo leo, phía dưới là thung sâu hun hút, y lại như nghe văng vẳng bài hát “Đường về” của xứ Quảng :

“Chập trùng Trường Sơn giăng mắc, ngàn thước khe sâu, ngàn thước non cao
Đường về Quảng Nam xa lắm, rừng núi mông mênh, ghềnh thác lênh đênh”

http://www.nhaccuatui.com/bai-hat/duong-ve-quang-minh.dICNvlkInBbf.html

tunbo
27-07-2013, 23:57
Từng trái núi lần lượt trôi lại phía sau, con đường đến một đoạn bớt dốc, lòng đường chợt mở rộng, láng nhựa phẳng lỳ, ngựa phi thẳng vó. Tuy thỉnh thoảng ở những khúc cong, vẫn thấy con đường phía trước dốc lên theo sườn núi, nhưng trước mắt nó vẫn rộng, phẳng và khá bằng phẳng.
Rồi chợt một khoảng trống lớn hiện ra trước mắt, một “quảng trường” giữa núi rừng heo hút, một bên là vách đá dựng đứng, một bên là vực sâu mênh mông. Cuối “quảng trường” lại thấy con đường bó lại, nhỏ và … lại dốc lên.
Đối diện vách đá dựng đứng bên trái đường là một bãi rộng, cũng được láng nhựa – giống như bãi dừng xe trên đèo Hải Vân hoặc trên đầu đèo Ngoạn Mục. Và trên vách đá dựng bên đường, một dòng chữ lớn màu vàng được vẽ lên vách đá tương đối phẳng : Đường Nam Quảng Nam.
Lãnh Chúa chợt nhớ trước đây, đã từng nghe Kim Nguyen và Danbuonlậu nhắc đến con đường này, khi “chúng” đi từ Đà Nẵng sang Kon Tum. Quay lại hỏi nàng Kim, thì được đáp tỉnh bơ : “Em không nhắc lại, để cho có tính thời sự nóng hổi, với lại thực sự lần này đi lại, em lại thấy nó … như mới”



https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=103011&d=1371972405
Đường Nam Quảng Nam - Khi người ta trẻ


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=103012&d=1371972405
Lấy khăn che mặt - lại một "nghi án" gì đây chăng?


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=103014&d=1371972574
Đường phía trước còn xa diệu vợi


https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=103015&d=1371972574
Ngựa nghỉ bên vực, nắng chói chang
Núi rừng xứ Quảng trải mênh mang
Phiêu du muôn lối, người ta trẻ
Đắm mình trong gấm vóc giang san

vitvit
30-07-2013, 11:26
Đường dốc lên cao, giữa trời xanh
Cheo leo bờ vực, cạnh khúc quanh
Cội cây vươn thẳng lên trời biếc
Nắng tưới vàng ươm khắp lá cành[/CENTER]

Ngựa nghỉ bên vực, nắng chói chang
Núi rừng xứ Quảng trải mênh mang
Phiêu du muôn lối, người ta trẻ
Đắm mình trong gấm vóc giang san
[/CENTER]

Thơ hay quá, nhưng quan điểm là không thích ông Tunbo, X(

thienson
30-07-2013, 20:23
Vẫn giữ nguyên tắc không like những post có "mẫu", dù thực sự có nhiều ảnh mẫu rất đẹp và đầy cảm xúc :)

@vitvit : Có những Fan hâm mộ vì thích thơ mà yêu luôn thi sĩ, lại có những người ghét thơ rồi ghét luôn thi sĩ , lại có kẻ ba phải hơn là ghét thơ nhưng ...yêu thi sĩ :D, chẳng biết nàng thuộc tuýp nào ?

vitvit
31-07-2013, 17:26
chẳng biết nàng thuộc tuýp nào ?

:)) Thơ có hay đến mấy thì tuyệt nhiên không thích lão được đâu Thiên Sơn 2ka. Haizzz :gun tội lỗi lão Tunbo xếp tầng xếp lớp, vậy mà đâu có biết ăn năn, dạo này lại suốt ngày cầu mong em mau hết tiền nữa. :Dam

shogun
31-07-2013, 17:26
Em Lay cái post trên là có hình chiếc xe giống tên em chứ không phải em lay cái bài viết đâu nhá, vẫn giữ nguyên quan điểm dít lay lão tun hố hố hố

lambanghieu
01-08-2013, 11:57
https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=102756&d=1371393891
[I]Ashitayto - Bạch Tuộc, hai đứa này thì làm mình lo nguyên sáng ngày thứ hai, không dám đi nhanh, cho tới khi chúng nhắn là đã về tới nhà an toàn.

Đang truy nã tên này vì tội ở đâu có gái là ở đó có mặt ở đó. Không dám vào Sài Gòn vì sợ lão lang băm hử? (beer)

tunbo
09-08-2013, 21:02
Rời khỏi “quảng trường” Đường Nam Quảng Nam, con đường nhựa rộng rãi trước đó, nay chuyển thành con đường bê tông hẹp hơn nhiều, nhưng mặt đường còn rất tốt. Tiếp tục vòng vèo vượt qua vài ngọn núi nữa, nắng gay gắt, chiếc quần ướt của Lãnh Chúa “phơi” phía yên sau của Shogun đã khô cong vì nắng và gió.
Rừng Quảng Nam khu vực này có vẻ được bảo vệ khá tốt, phóng mắt ra xung quanh, trùng điệp là một màu xanh của cây rừng trên các sườn núi, không trơ trụi như ở phía Hiệp Đức – khi rừng (cũ) bị chặt đi để trồng cao su, và cao su thì còn thưa thớt.
Khi con đường bê tông bò lên gần đỉnh một ngọn núi trên rặng núi dài, phía trước bỗng như hết đường. Thực sự thì không phải là hết đường, mà là … hết đường bê tông. Lề đường bên phải sừng sững một tấm bảng lớn ghi “Địa phận Kon Tum” – đúng tại điểm con đường bê tông chấm dứt.



https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=103018&d=1371972574
Sự tương phản hai nửa của một con đường.


Lãnh Chúa nhìn hai phần khác biệt của con đường tại ranh giới địa chính 2 tỉnh, y lại nhớ lại hồi năm 2007 đi qua đường DT723 (Nha Trang – Đà Lạt) – mà ngày nay ít khi người ta nhớ đến tên thật của nó, dân xe quen với tên đường đèo Omega hơn. Ngày đó, đường đó đoạn trên địa phận Khánh Hòa cũng trải nhựa rộng thênh, láng mướt, dù cũng mấy chục km lên đèo, cũng có những khúc vừa cua gấp vừa dốc ngược lên, mà chạy vẫn khá thoải mái; còn đoạn bên địa phận Lâm Đồng, thì còn dang dở, đúng hơn là còn nguyên trạng con đường cũ – nhỏ hẹp, mặt đường rất xấu. Tuy nhiên sự tương phản của con đường DT723 khi đó cũng còn thua rất xa đường TL616 – đường Nam Quảng Nam – này.
Ngày đó, DT723 phần Khánh Hòa còn tươm tất hơn cả đoạn TL616 trên địa phận Quảng Nam, và phần trên đất Lâm Đồng tuy có khác một trời một vực, nhưng vẫn còn có thể gọi là con đường cho xe chạy. Còn đoạn đường TL616 ở đầu địa giới Kon Tum này, nếu gọi là đường cho xe chạy thì cũng có phần quá ưu ái rồi.



https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=103019&d=1371972574
Nhìn lại phía sau, tạm biệt ... đường.

tunbo
09-08-2013, 21:27
Cả đám lại dừng lại nghỉ ngay tại tấm biển báo ranh giới 2 tỉnh. Có gì ăn được còn lại, lại đem ra ăn sạch. Ngồi ngay trên đống đất đá cạnh tấm biển báo, núp dưới bóng mát của tán cây thấp ven đường. Lúc này đã khá trưa, nghe tin cô Bạch Tuộc với cậu Ashi về sắp đến nơi rồi, tất cả mới hoàn toàn yên tâm về 2 đứa ấy, và bắt đầu chú ý về chặng đường còn lại của chính mình.
Từ địa điểm ấy đến Tu Mơ Rông còn khoảng chừng hơn 40km, và Shogun nghĩ rằng tại Tu Mơ Rông có đường tắt rẽ qua Đăcglei trên QL14 – đúng ra thì hắn tin là có con đường ấy, vì … bản đồ trên điện thoại nó bảo thế.
Thật kỳ lạ, 5 anh em ngồi trên đống đá giữa ranh giới hai tỉnh, gần như trên một đỉnh núi hoang vắng giữa trưa nắng, nghe gió vi vút trên cao, nói chuyện trên rừng dưới biển, nghi ngờ là sẽ có vấn đề về đường sá và thời gian, nhưng vẫn cười vang rừng vắng, chẳng chút lo lắng gì cả - thậm chí rằng Shogun ta hôm trước còn dám hẹn 3g chiều nay có mẹt ở nhà.

Kết thúc thời gian nghỉ, tiếp tục lên đường. Hóa ra cái đoạn “đường” trên địa phận Kon Tum ngay chỗ tấm biển, nó vẫn là niềm mơ ước so với đoạn ngay sau đó chừng trăm met, sau khúc quanh. “Con đường” giống như một bãi … bưởi đá cuội được người ta đầm sơ sơ xuống nền đất. Một là xe nảy tưng lên, hai là bánh xe trượt xoành xoạch trên các bưởi đá – dù trời nắng, đường khô.
Cái kiểu nảy tưng tưng và trượt xoành xoạch ấy, khiến vào địa phận Kon Tum chưa được bao xa, KimNguyen và Vitvit trông đã có vẻ đừ. Đi thì lâu, mà đường chưa được bao xa.
Đã thế, chen giữa những bãi đá ấy, lại có những đoạn vũng trâu đầm. Thực ra những cái vũng trâu đầm ấy, tuy nó choán hết bề ngang đường, nhưng cũng không phải là khó vượt qua, vì … đường có phải là đường đâu, lề đường với đường cũng như nhau, đại khái như chạy ngang qua khúc ruộng dài và hẹp thôi.
Thế rồi cũng có chỗ Lãnh Chúa loay hoay phi vào một hố trâu đầm, vì bị đánh lừa bởi bề mặt ráo ráo của nó. Toạch một phát đã gác máy xuống bùn luôn.
Lúc đó thì Shogun đã vượt qua trước mấy chục met bằng đường…lề trái, nghe thụt lún bèn dừng lại, nhìn con Shogun của Shogun ngập bùn, cười hô hố.
May có cậu Raiha cũng đang loay hoay bên lề trái dừng lại lội bùn sang khuân xe giúp, hì hục một lúc cũng lên khỏi hố trâu đầm.
Chạy qua một quãng đến đoạn giống đường thật, Shogun mới bảo dừng lại chụp ảnh chiếc Shogun của hắn – chắc tính giữ lại hình ảnh hành hạ chiếc xe của hắn, đặng đòi…phạt. Tiếc rằng ý xấu hơi muộn, chỉ còn chụp được mấy vết bùn vớ vẩn nơi căm xe thôi, đường tưng tưng thế, chạy một đoạn thì đến bùn cũng văng ra hết.



https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=104025&d=1373765852
Có tí bùn dính thế này, sao mà đòi phạt phiếc gì được :))

Kim Nguyen
15-11-2013, 16:44
------------------------------------------------------------------------------------------

Hôm kia trời nắng nhưng lại đợm buồn, không thể tập trung vào bất kỳ việc gì cả. Những suy nghĩ ngờ nghệch cứ bu bám hoài trong trí óc…
Hôm nay trời mưa, mưa to là đằng khác nhưng hôm nay thấy thoải mái và rất vui. Vui vì nhận được nhiều sự quan tâm của nhiều người. Nhận ra rằng em còn có những người quan tâm em đích thực.
Một bức hình mưa, nhưng em thích cảm giác ngồi ở đây. Tại đây, lúc chụp bức hình này, hai hình ảnh đẹp xuất hiện.
Cứ nhớ mãi hai hình ảnh ấy, nên muốn lưu bức hình này tại ở đâu đó. Khi người ta trẻ - em gửi bức hình này tại đây nhé.

https://www.phuot.vn/attachment.php?attachmentid=106845&d=1384508353
Những ngày tháng tươi đẹp sắp đến.

forever_alone
10-12-2013, 19:02
em chào mấy anh chị ợ :D
hôm nào đi đâu cho em bu theo làm quen với nhé , nhưng mà em chả biết đi Phượt là đi như thế nào , mà chỉ thích đi chơi thui được hem :)
công nhận cái anh Ashi cấp 1 mua bằng mà viết bài này hay quá :v